Chúng tôi đang tiến hành chuẩn bị cho chuyến thám hiểm hầm ngục đầu tiên ở hầm ngục Cố đô Apanemis.

「Bản đồ, trang thiết bị, nhu yếu phẩm đủ hết rồi nè… Chúng ta có quên gì không nhỉ?」

「Ổn cả rồi đó!」

「Vậy thì hãy đi con đường ngắn nhất xuống tầng 10, rồi sau đó thì cứ thuận theo tự nhiên thôi.」

Sau khi gửi lời chào tới người gác cổng, chúng tôi tiến vào hầm ngục.

Trong khi chỉ mạo hiểm giả từ bậc D trở lên mới được tiến vào hầm ngục, thì quái vật với cấp độ tương xứng thì phải đến tầng năm mới xuất hiện… Tầng thứ nhất và hai chỉ có vài con quái cùi đến mức một đứa trẻ con còn thắng được.

Chúng tôi để mắt đến bản đồ trong khi Tet đập chết tươi đám quái vật và nhặt những món đồ rớt ra cùng ma thạch và bỏ vào trong túi ma pháp.

「Dù đã có nghe qua, những cái hầm ngục dạng đồng bằng này đúng là kì lạ luôn á.」

Hầm ngục mà chúng tôi chinh phục lần trước là loại chưa được khai phá, hầm ngục hang hốc. Nó khá là nhỏ và chỉ có năm tầng, nhưng cái này thì lại tương đối lớn. Trong khi hầm ngục trông như thể một đồng bằng với bầu trời xanh biếc tưởng chừng kéo dài vô tận, ta lại chỉ có thể khám phá từng phần của nó thông qua các tầng ngục.

「Thế lại càng dễ cho việc thám hiếm. Đi thôi nào.」

Dựa vào bản đồ, chúng tôi đi con đường nhanh nhất xuống tàng năm và đối mặt với những tên gác cổng, và quái vật chặn trước lối vào của tầng. Chúng là loại quái vật mạnh nhất trong tầng này và thường xuất hiện dưới dạng một nhóm người thăn lằn.

「Phù thuỷ-sama, em lên trước đây!」

「Cố lên nha. Chị sẽ hỗ trợ cho em ––《Phong Trảm》」

Xử lý một tổ đội quái vật thì quả thực phiền phức, nhưng Tet và tôi đã tiêu diệt từng tên một và đánh bại chúng một cách nhanh chóng. Nếu tôi nghiêm túc thì đã có thể sử dụng ma pháp diện rộng để nghiền chúng thành thịt vụn trong tức khắc.

「Chung quy mà nói, chúng vẫn yếu hơn con Golem Đá đó. Cũng đúng thôi, hầm ngục đó cấp cao hơn và có lõi chứa linh hồn nữa.」

Dù lúc đó tôi chưa nhận ra, nhưng những nghiên cứu sau này đã chỉ ra rằng khi lõi của hầm ngục tình cờ hấp thụ một thực thể khác thì bản chất của nó sẽ bị thay đổi và trở nên nguy hiểm hơn. Vẫn là con quái trùm ở tầng đó nhưng khi lõi biến đổi thì nó cũng đạt đến một đẳng cấp cao hơn. Trong khi vẫn đang bận suy nghĩ thì chúng tôi đã tiến xuống tầng sáu. Dù mặt trời giả của hầm ngục bình nguyên này chuyển động y hệt bên cái thật để thông báo thời gian trôi qua, nhưng thi thoảng tôi vẫn lôi cái đồng hồ bỏ túi ra để kiểm tra cho chắc.

「Sắp đến giờ ăn trưa rồi. Khi đến vùng an toàn của tầng này thì ta dùng bữa nhé.」

「Đồng ý cả hai tay ạ!」

Tet và tôi nói chuyện phiếm như thường lệ khi đang đi theo chỉ dẫn bản đồ đến vùng an toàn. Tại đó, chúng tôi thấy những mạo hiểm giả đã đánh bại quái vật canh cổng tầng năm đang nghỉ ngơi.

Trong khi có nhiều hơn năm tầng, nhưng những tầng phía sau những con trùm sẽ luôn có một pháp trận dịch chuyển ở vùng an toàn. Khi ta chạm vào pháp trận đó, ta có thể di chuyển giữa các tầng mà dịch chuyển đến pháp trận ở lối vào hầm ngục.

Gật đầu chào các mạo hiểm giả gần đó, Tet và tôi chạm vào pháp trận dịch chuyển để đăng ký trước khi ăn trưa, rồi sau đó chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc hành trình vào buổi chiều.

***

「Đích đến tiếp theo là tầng thứ mười.」

「Rõ rồi ạ!」 Tet nói vậy trong khi đang giơ tay nghiêm chào. Tôi cười khúc khích khi thấy em ấy làm vậy trước khi bắt tay vào việc chính.



Tôi tập trung ma lực vào mặt và tai, sử dụng ma pháp gió và đất để cảm nhận môi trường xung quanh. Cảnh giác những con quái vật gần kề, trong khi di chuyển theo lộ trình ngắn nhất từ tấm bản đồ được bán ở hội. Bởi Tet vẫn có thể one-shot mọi con quái vật ở tầng này với một nhất chém duy nhất từ thanh ma kiếm của bản thân nên chuyến hành trình vẫn thuận buồm xuôi gió. Và rồi, sau khi đi ngang qua những mạo hiểm giả đang trên đường di chuyển về pháp trận dịch chuyển ở tầng sáu, chúng tôi thách thức kẻ gác cổng tầng mười.

「Là Ogre à? Lần này để chị lên cho.」

「Vâng ạ!」

Tet lùi lại trong khi tôi bay lên giữa không trung để quan sát ba con ogre.

Nếu là một năm trước, tôi thậm chí còn không thể làm xước được da của chúng với【Phong Trảm】, nhưng mọi chuyện giờ đã khác.

「––《Laser》!」

Giương cây trượng về phía đám ogre, tôi bắn ra một tia cực quang. Nó xuyên thủng trái tim của một con ogre, tạo một cái lỗ cháy khét trên ngực của nó.

「Theo đó là một cú––《Laser》quét ngang!」

Dù trái tim đã bị đốt cháy, nhiệt lượng từ chiêu thức cũng đã đốt vết thương của con ogre, nhưng nó vẫn còn đủ sinh lực để tiến thêm một bước về phía chúng tôi. Trong phút chốc, một tia cực quang di chuyển từ đầu của cây trượng quét ngang qua cổ con quái vật và khiến đầu nó rơi xuống đất.

「Chà, cũng đủ tốt rồi. Mình không chắc là nó có hiệu quả với quái vật sử hữu khả năng kháng nhiệt hay là ma thuật hay không nữa, nhưng ít nhất thì lần này nó vẫn có ích.」

Dù ma pháp này có thể dễ dàng bị phát hiện vào ban đêm vì ánh sáng, thì nó vẫn là một ma pháp im lặng chết người và có tính xuyên phá. Vấn đề lớn nhất của nó là việc nó bay theo một đường thẳng tắp, vậy nên phép này có thể gây thương tích cho cả đồng minh, hoặc hoạt động trái với ý muốn của người thi triển.

「Vì nó quá chết chóc, có lẽ sử dụng phép nào tạo kim loại và rồi bắn đi như【Kim Đạn】, hay một lưỡi kiếm nước áp suất cao như【Thủy Trảm】, hoặc một ngọn thương lửa phát nổ【Bộc Thương】…」

Ngay từ đầu, tôi có thể truyền nhiều ma lực hơn vào 【Phong Trảm】 để khiến nó thêm sắc bén . Hoặc nếu mục đích chỉ là cắt đứt thứ gì đó, tôi cũng có thể điều khiển không gian với ma thuật đen để chuyển dịch không gian giữa đầu và thân mục tiêu… Khoan đã.

「Không được. Ý tưởng về ma pháp của mình cứ ngày một trở nên bạo lực hơn. Hãy đi đăng ký pháp trận dịch chuyển của tầng mười một rồi về nhà thôi」

「Vâng ạ!」

Rồi sau khi chạm vào pháp trận ở tầng thứ mười một, chúng tôi rời khỏi hầm ngục và đi đến hội.

「Ồ chào Chise, Tet. Hai người đến hầm ngục vào hôm nay đúng không? Chuyện thế nào rồi?」

Ở đó, chúng tôi bắt gặp Arsus và nhóm của ông ta cũng vừa trở về.

「Chúng tôi làm nóng người ở tầng mười rồi quay trở lại đây」

「Lại ép bản thân à? Cô chỉ cần cố gắng hết sức mình là được. Nhân tiện chúng tôi đang ở tầng thứ hai mươi tư!」

Bản đồ mà tôi mua được ở hội chỉ mới đến tầng thứ hai mươi. Nếu họ đi được xa hơn thì hẳn họ hiện đang là đội mạo hiểm giả hàng đầu ở đây.

「Chúng tôi định sẽ từng bước một chinh phục hầm ngục này. Gặp lại mọi người sau」

「Tạm biệt!」

Sau khi bán đi một số vật phẩm và đá ma thuật mà chúng tôi nhặt được, chúng tôi rời khỏi hội. Trong Thành phố Hầm ngục, cấp bậc của vật phẩm ta tìm được từ hầm ngục được tính là đóng góp dành cho hội.

「Chúng ta sẽ trú đông ở đây, vậy nên hãy cứ làm theo tiến độ của chúng ta thôi」

「Làm việc theo tiến độ riêng[note54706] là tuyệt nhất!」

「Tiến độ của chúng ta」 có lẽ là nhanh đến không tưởng so với người bình thường. Nhưng chúng tôi không hề thúc ép bản thân đến mức đó, nên mọi thứ sẽ ổn thôi.

Nghĩ ngợi trên con đường về phòng trọ, tôi nhìn lên bầu trời, chỉ để thấy tuyết rơi nhẹ nhàng từ những rặng mây dày. Và như vậy, vào cái ngày tuyết rơi lần đầu trên Thành phố Hầm ngục Apanem, chúng tôi đã đặt chân đến tầng thứ mười một của hầm ngục.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện