Translator: Drake

___________________________

- Tổng giám đốc, chúng tôi đã thử tất cả các phương pháp chiết xuất nhưng vẫn không tách được thành phần mới từ chỗ cà chua bi ạ.

- Vậy sao? Jenna – Tổng giám đốc của công ty dược phẩm Ister, đồng thời cũng là người dẫn dắt đội nghiên cứu sản phẩm – cắn móng tay. Đây là tật xấu của cô mỗi khi mải suy nghĩ.

“Thực sự không thể tách thành phần từ các vật phẩm được sao?”

Em trai của cô – Chris – đã từng nói rằng việc chiết xuất các thành phần của một vật phẩm đến từ trong tháp là bất khả thi, nhưng cô lại quá phấn khích và mặc kệ mấy lời dặn dò đó.

- Tuy nhiên, kết quả thử nghiệm lâm sàng cho ra rất tốt ạ. Chúng tôi đã xác nhận rằng khi hấp thụ Cà Chua Bi Ma Thuật sẽ tăng cường tỉ lệ trao đổi chất trong cơ thể lên khoảng 5-10%, đồng thời cũng làm giảm 10g chất béo trong cơ thể

- Hiệu ứng dung hợp với các loại thuốc khác thì thế nào?

- Trong trường hợp những người không phải thức tỉnh giả hấp thu thì chất béo trong cơ thể giảm 10g, nhưng tỉ lệ trao đổi chất trong cơ thể chỉ tăng lên khoảng 0.1%. Hiệu ứng thêm vào thực sự rất nhỏ.

- Tôi hiểu rồi.

Một người đã đích thân dùng thử món Cà Chua Bi Ma Thuật ấy như Jenna là người rõ nhất. Cô chỉ muốn xác nhận con số cụ thể mà thôi.

- Còn triệu chứng phụ khi hấp thu quá nhiều thì sao?

- Không có hiệu ứng phụ gì so với những người ăn cà chua bi thông thường ạ.

- Thật sao? vậy còn lượng chất béo bị biến mất thì sao?

- Cái phần đó thực sự rất tuyệt đấy ạ! Kể cả khi ngài có ăn quá nhiều Cà Chua Bi Ma Thuật đi chăng nữa thì nếu lượng chất béo trong cơ thể ngài ở mức thấp khoảng 7-9% thì nó cũng không phá vỡ thêm nữa. Với lại, hiệu ứng tăng sinh lực cũng biến mất

Như vậy, theo kết quả nghiên cứu đó thì kể cả có ăn quá nhiều Cà Chua Bi Ma Thuật thì cũng không gây ảnh hưởng gì đến sức khỏe

- Được rồi. Vậy mang chỗ cà chua còn lại đến văn phòng của tôi.

Suốt mấy ngày qua Jenna nhận được mấy cuộc gọi từ các nhân viên của Cục quản lý thực phẩm và dược phẩm - những người mà đã được cô tặng cho vài quả cà chua bi làm quà - để hỏi rằng liệu họ có thể lấy thêm không.

- Vâng! Nhưng chỗ cà chua bi này đúng thực sự rất tốt rồi ạ. Trông giám đốc càng ngày càng đẹp ra đấy ạ!

- Hahaha, cảm ơn cậu.

Tâm trạng của Jenna vui vẻ hẳn lên sau lời khen của đội trưởng đội nghiên cứu. Mặc dù việc chiết xuất các thành phần của chỗ cà chua bi thất bại nhưng ít nhất thì việc ăn kiêng của cô cũng thành công rực rỡ.

*******************

Ngày thứ 165

- Được rồi!

Sejun thức dậy và rạch thêm một đường nữa trên vách hang động, hoàn thành thêm một chữ “Chính”

- Hàng thứ tư được 3 phần rồi.

Thời gian đúng là như chó chạy ngoài đồng mà.

Buzz buzz.

Lũ ong độc đã thức dậy từ sớm và tiến gần đến Sejun trước khi bắt đầu đi hút mật. Trong hai ngày qua, số lượng ong độc đã tăng thêm 7 con, tổng cộng bây giờ là 60 rồi.

- Mấy đứa ngủ ngon chứ?

Cọ cọ

Lũ ong đáp lại bằng cách cọ cọ vùng bụng của nó vào người Sejun.

Ngay lúc đó,

Chít!

Pitter-patter!

Thump!

Lũ thỏ thức dậy và cất tiếng chào buổi sáng.

Cả đám xử lý qua loa bữa sáng cho xong với khoai lang, cà rốt và nước mật ong trước khi bắt đầu công việc buổi sáng.

Kể từ ngày hôm nay, nhiệm vụ của Sejun sẽ bao gồm thêm cả cắt hành là – một việc vốn là của vợ thỏ làm.

Vì bụng của vợ thỏ cũng đã khá lớn, nên nó được phân công những nhiệm vụ dễ làm hơn như chuẩn bị bữa ăn và tách cà chua bi ra khỏi các chùm được cậu thu hoạch.

Roẹt! Roẹt!

Sejun liên tục cắt hành là với tốc độ người bình thường phải hoảng sợ. Với con dao tập của Keinz trên tay, cậu có thể được coi là người cắt hành không có đối thủ ở trong cái hang động này.

Chỉ một con thỏ trắng với cái xe cút kít chẳng thể nào theo kịp tốc độ của cậu, vậy nên một con thỏ khác có lưỡi liềm cũng đành buông đồ xuống mà đi phụ bê hành.

Chỉ khoảng 1 giờ sau, Sejun đã hoàn thành việc cắt chỗ hành và ngay lập tức chuyển sang thu hoạch cà chua. Gần đây sinh lực của cậu đã tăng lên kha khá nên mấy việc này đối với cậu chẳng hề gì.

Vị chủ tịch nào đó chăm chỉ dùng dao cắt từng chùm từng chùm cà chua bi rồi đưa cho mẹ thỏ để tách chúng ra khỏi cuống.

Không biết có phải là vì hôm qua thu hoạch được cà chua bi cấp D không mà hôm nay quả nào cậu thu về được cũng đều là cấp D hết. Chắc đây là vì những nông sản này đều là hàng có được sau khi Sejun chính thức trở thành nông dân cấp D đây mà.

- Nếu Theo đi trễ hơn 1 ngày thôi là ta có thể bán được cà chua bi cấp D rồi.

Cậu có chút hối hận.

Cơ mà cũng vì điều đó nên cậu mới có thể thoải mái ăn chỗ cà chua cấp D nên thực chất mà nói thì cũng chẳng hề gì.

Khi Sejun mải mê cắt các chùm cà chua bi

[Bạn đã đồng thời thu hoạch 7 quả cà chua bi]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.3 tăng nhẹ]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Thu Hoạch Lv.3]

[Bạn đã nhận được 140 điểm kinh nghiệm]

[Bạn đã lên cấp]

[Bạn nhận được 1 điểm cộng chỉ số]

Mấy ngày trước cậu vừa mới lên cấp xong cơ mà… đống cà chua cấp D này đem về cho cậu kha khá điểm kinh nghiệm nên thành ra cậu cũng lên cấp sớm hơn dự tính, hiện tại cậu đã đạt level 14 rồi. Sejun dùng điểm cộng chỉ số tăng thêm vào điểm sinh lực.

- Chúng ta nghỉ tí nhỉ?

Cậu dừng tay lại, nhìn xung quanh để xem tình hình lũ thỏ trắng.

Mặc dù thỏ vợ không làm việc đồng áng được nhưng tốc độ cắt hành của Sejun cũng quá nhanh nên con thỏ cầm liềm với xe đẩy đi giúp những đứa khác. Kết quả là thành ra công việc lại còn hoàn thành nhanh hơn cả lúc trước nữa.

- Nào mấy đứa! Nghỉ tay một tí nào!

Nhờ có con dao găm mà Theo đã mua nên Sejun và lũ thỏ cũng có nhiều thời gian rảnh trong ngày hơn trước.

Nghe vậy, nhà thỏ cũng nhanh chóng dừng công việc đang làm mà tập trung lại chỗ nghỉ của trang trại.

- Ăn lần lượt thôi và nghỉ tí nhé.

Cậu cầm lên hai chùm cà chua bi vừa mới hái rồi tách từng quả ra đưa cho lũ thỏ. Chúng cầm lên, cắn vào rồi hút cái thứ nước quả ngon ngọt đặc trưng của cà chua.

Sejun bóp cà chua bi làm thành nước ép rồi cho vào bên trong cốc giữ nhiệt.

Cùng lúc đó,

Bầy ong cũng chậm rãi bay tới. Bình thường mỗi khi họ ăn thế này là lũ ong lại tới để phun mật lên trên cà chua bi của nhà thỏ. Và đương nhiên là chúng cũng tới gần Sejun – chủ nhân của chúng.

- Không cần đâu.

Cậu từ chối mật ong từ chúng, hôm nay cậu muốn thử hương vị thuần khiết nhất của cà chua bi vừa mới lên cấp.

Tất cả cùng ngồi xuống nghỉ ngơi một xíu rồi lại đứng lên làm công việc của từng người trước khi đến giờ dùng bữa trưa.

- Ah, thoải mái ghê~

Sejun vui vẻ nhấm nháp cốc cà phê sau khi ăn cá nướng muối cho bữa trưa, từng giọt cà phê đổ vào trong miệng cậu, rửa đi vị tanh mạnh của món cá nơpngs. Hôm nay cậu đã đun được ít nước trong ấm để rồi có được một cốc cà phê nóng.

Thỏ đen trèo lên đùi cậu, định bụng đánh một giấc nghỉ trưa.

1 giây sau,

Thỏ đen ngáp.

- Sao mày ngủ nhanh dữ?

Cậu nhìn bộ dáng say ngủ của thỏ đen có chút buồn cười rồi lại ngẩn người ngắm trời ngắm mây.

Khoảng 10 phút sau,

Grrr. Grrrr.

Một âm thanh kì lạ vang lên phía trên trần hang.

- Huh?!

Sejun vội vàng đứng dậy.

Bang?! Bang?

Thỏ đen bị ném xuống, giật mình tỉnh giấc ngơ ngác nhìn quanh.

Nhưng cậu không có tâm trạng để quan tâm đến nó như thế. Âm thanh phía trên đó không quá to, nhưng đây chắc chắn là con quái vật!

Nhảy!

Thỏ đen cũng cảm nhận được cái gì đó là lạ, nó nhảy lên vai cậu, vào tư thể chuẩn bị chiến đấu.

Và rồi, cả hai cùng nhìn thấy một sinh vật mình phủ đầy lông màu đỏ, thò đầu vào trong cái lỗ trên trần hang.

Grrr?!

Trượt.

Grrrrrr!!!

Sinh vật đó, còn bối rối hơn cả Sejun với thỏ đen, kết quả là trượt chân rơi vào trong hang động, nó hét lên một tiếng kì lạ.

****************

Con không được đến đó đâu nhé.

Mẹ lúc nào cũng nói là bị cấm. Vì đó là lãnh thổ của Ong Mật Độc, cực kì nguy hiểm.

Tuy nhiên, bé con Huyết Đại Hùng trốn mẹ đi chơi một mình trong lúc mẹ nó ngủ, kết quả là nó bị lạc.

Mẹ ơi!

Mẹ!

Bé con Huyết Đại Hùng kêu lên gọi mẹ nó, chật vật cố gắng tìm đường về nhà.

Nhưng đáng tiếc thay, bé con lại đang đi lạc hướng và tiến vào trong lãnh thổ của Ong Mật Độc, ngày càng xa mẹ nó.

Mẹ ơi!

Mẹ!

Gấu con vẫn tiếp tục tìm mẹ nó, lang thang đi trong lãnh thổ của Ong Mật Độc.

Và rồi,

Khịt, khịt.

Một mùi hương ngọt ngào bay ra từ đâu đó.

Thơm quá!

Huyết Đại Hùng non quết mất mục đích ban đầu của nó và rồi lại đi về hướng mùi hương ấy.

Khịt, khịt.

Nương theo mùi hương ấy, nó nhận ra mùi hương phát ra từ một cái hố trên mặt đấy, và rồi nó cẩn thận thò đầu vào trong và nhìn xuống.

Huh?!

Nhưng lại có một ánh mắt đang ngước lên nhìn nó!

Trượt.

Bé con Huyết Đại Hùng quá hoảng loạn cuối cùng mất lực hai chân trước rồi rơi vào trong cái hố ấy.

Mẹ ơi cứu con!!!!

*****************

- Huh?!

Sejun vô thức bắt lấy sinh vật đầy lông ấy. Một con quái vật lông đỏ như máu, chỉ to bằng một con chó con, giờ đây đang nằm gọn trong vòng tay cậu.

Plop!

Ý nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu Sejun sau khi bắt được con quái vật ấy là: Mềm quá~!

Grrr?

Con quái vật ngẩng đầu nhìn lên người vừa bắt lấy mình, ánh mắt đềy vẻ tò mò.

- Một con chó sao?

Vẻ ngoài thì trông như một con chó, nhưng cái tên hiện trên đầu nó lại cho ra kết quả khác.

[Huyết Đại Hùng Non]

Cậu đặt con gấu con xuống đất.

Grrr.

Chú gấu con vẫn còn thấy sợ, nó đứng bằng hai chân sau, hai chi trước bám lấy trốn sau chân Sejun, sợ sệt nhìn xung quanh.

- Phải làm thế nào đây?

Cậu không biết phải làm thế nào với một con gấu con từ trên trời rơi xuống cả. Có gấu con thì nghĩa là sẽ có gấu mẹ, và cũng có thể là nó đang kiếm con nó ở đâu đó.

Trong lúc Sejun còn đang lo lắng,

Wobble, wobble.

Con gấu nào đó đã nghĩ rằng không có ai tấn công nó, bắt đầu đi xung quanh khám phá hang động.

Nơi đầu tiên nó đi tới là cái chai nhựa có đầy mật ong, đang tỏa ra mùi hương ngọt ngào.

Tuy nhiên,

Buzz, buzz.

Sting!

Lũ ong ngay lập tức chìa kim độc của chúng ra, vào tư thế chuẩn bị tấn công kẻ lạ mặt đang không chỉ xâm phạm hang động của chúng mà còn nhắm vào mật ong.

Kwee-yah! Kwee-yah!

Gấu con hét lên rồi vội vàng chạy về trốn sau Sejun tiếp.

Buzz, buzz.

Lũ ong bay vòng quanh con gấu, kim vẫn chìa ra, chuẩn bị để tấn công bất cứ lúc nào.

Wag, wag, wag.

Xèeee

Nó run rẩy sợ hãi, đến mức tè dầm cả ra. Bộ dạng khiến Sejun không nhịn được mà thấy thương cho nó.

- Không sao đâu.

Cậu trấn an lũ ong độc rồi ra hiệu cho chúng bay đi.

Kwee-yah.

Thấy lũ ong độc biến mất, gấu con bám lấy Sejun, leo lên cậu đòi bế.

- Có chuyện gì với nó vậy?

Cậu cúi xuống bế con gấu lên.

Kworoong

- Gì vậy?

Ngay khi cậu vừa ôm nó, gấu con ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

Tại sao? Thỏ đen cũng như vậy nữa, sao chúng ngủ ngon trên người mình vậy chứ?

Sejun, vừa tự hỏi đặt gấu con xuống cái ghế riêng của cậu rồi nhờ thỏ đen trông chừng nó trước khi bắt tay vào công việc làm đồng buổi chiều. Cơ mà cậu vẫn lo co con gấu nên cứu chốc chốc lại qua kiểm tra nó.

Và khi cậu ra kiểm tra thêm lần nữa,

Huh?!

Không thấy thỏ đen với gấu con đâu cả!

Không lẽ…?!

Cậu đang lo đến mức nghĩ là con gấu kia ăn mất thỏ đen rồi.

Sejun vội vàng chạy đi kiếm xung quanh rồi tìm thấy thỏ đen với gấu con đang ở gần bên hồ.

Bling!

Plop!

Kwee-yah!

Khi thỏ đen chỉ cho nó cách săn cá piranha, gấu con nhìn về phía anh trai mới quen bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Bling?! Bling!

Thỏ đen vênh mặt nhìn về phía gấu con đầy tự hào. Thấy anh trai giỏi hông?!

Kwee-yah! Kwee-yah?

Gấu con gật đầu đáp lại. Anh giỏi quá! Em ăn được không?

Bling!

Thỏ đen reo lên. Đương nhiên!

Kwee-yah!

Gấu con dưới sự cho phép của thỏ đen, bắt đầu ăn cá piranha lần đàu tiên trong đời.

Sejun quyết định để thỏ đen chăm sóc con gấu con kia vậy, nhìn hai đứa nó thôi cũng đủ vui rồi.

Ngày thứ 165 trong tháp, bé Huyết Đại Hùng đi lạc bắt đầu sống chung với họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện