Translator: Melinoe
__________________________
Theo tới từ tầng 75, một trong những vùng trung lập của tòa tháp.
Trong một khoảng thời gian dài, Theo đã đem lòng yêu cô gái xinh đẹp nhất làng Granier, Maril.
- Theo, tỏ tình đi! Cậu có thể làm được mà.
- Đúng đó đúng đó. Chỉ có những kẻ dũng cảm xứng đáng đứng cạnh người đẹp.
- Tỏ tình! Tỏ tình!
Dưới sự động viên của cậu bạn Oren, con trai của gia đình giàu có nhất làng, Theo bộc lộ tình yêu thầm kín của mình.
- Maril, tớ thích cậu. Cậu có muốn hẹn hò với tớ không? Thế nhưng,
- Humph! Biết rõ vị trí của mình đi. Sao mà cậu dám tơ tưởng đến tôi cơ chứ!
- Đúng đó Theo. Biết thân biết phận đi. Tôi xin lỗi, nhưng Maril và tôi đang hẹn hò. Kekeke.
Oren hôn lên môi của Maril, cười nhạo Theo.
- Kekeke. Theo, nhìn gương mặt chết lặng đó kìa.
- Puhahaha. Sao mà hắn có thể vác cái bản mặt này ra khắp làng Granier bây giờ?!
Nụ cười của Maril dành cho hắn một vài ngày trước và sự cổ vũ từ những người bạn, không phải, là những người giả vờ như là bạn của cậu, tất cả đều là một phần của vở kịch đánh lừa Theo ngu ngốc và ngây thơ.
Tại quảng trường của làng, trước sự hiện diện của bao người, Theo đã bị làm nhục đến nỗi không dám ngẩng cao đầu trong làng nữa vì cậu đã thể hiện sự dũng cảm của mình.
Trước bao người ở quảng trường làng, nơi cậu được cổ vũ phải tỏ ra dũng cảm, Theo nhục nhã đến độ không còn ngẩng cao đầu được nữa.
Bị sốc, Theo ở nhà vài ngày và quyết định trở thành một thương nhân lưu động để trả thù bằng cách trở nên giàu có.
"Ta sẽ trở nên giàu có và trả thù các người!"
Với 50 Đồng Tháp mà cậu đã tiết kiệm được sau khi làm việc chăm chỉ cả đời, anh ấy đã mua các phẩm chất và thiết bị cần thiết để trở thành một thương nhân lưu động, và đang muốn dùng 5 Đồng Tháp còn lại để mua vật phẩm thì
- Theo, tôi có một mối làm ăn ngon nghẻ cho cậu đây.
Thương nhân lưu động Goblin Skaram, người đã cho Theo cả tá lời khuyên về việc trở thành thương nhân lưu động giống như hắn, bí mật tiếp cận cậu.
- Là gì thế?
Theo không hề nghi ngờ Skaram, người đã tử tế cho cậu lời khuyên.
Vì vậy, Skaram đã cho Theo xem một chiếc cốc, quạt mini và máy sưởi tay cầm tay.
- Đây là những vật phẩm tới từ bên ngoài tòa tháp.
- Vật phẩm bên ngoài tòa tháp?
- Chính xác. Nếu cậu mang những thứ này lên các tầng trên, cậu có thể bán chúng với giá rất cao. Những người sống ở đó thường có sở thích thu thập những món đồ như thế này.”
- Thật ư?! Tôi sẽ mua chúng!”
- Đây là bản đồ đánh dấu vị trí thành viên mới của Seed Shop. Vì họ là thành viên mới, cậu có thể bán được chúng ở mức giá hời nếu cậu may mắn.”
Theo theo chỉ dẫn của bản đồ đi lên những tầng cao hơn, tin tưởng tuyệt đối vào những lời mà Skaram nói.
Tuy nhiên, vì cậu đã đưa gần hết số tiền của mình cho Skaram để mua những thứ này nên cậu không đủ tiền để mua thức ăn. Đó là lý do tại sao Theo phải mang cái bụng đói meo mà tìm đường đến chỗ Se-jun.
*****
- Huh?! Cậu muốn chúng ta làm việc cùng nhau?
- Đúng zậy đó, và tất cả những món đồ cậu mang tới đây đều là rác.
Đầu tiên, Sejun làm lung lay tâm lý của Theo bằng một sự thật phũ phàng.
- Cái gì?! Rác? Không thể như thế được!
Theo đã bị kích động bởi lời nói của Sejun. Điều đó cũng dễ hiểu vì cậu ấy đã tin tưởng Skaram và tiêu hết tiền vào những thứ đó.
- Chúng hoàn toàn không có phép thuật. Chiếc cốc này chỉ ngăn chất lỏng bên trong tiếp xúc với môi trường bên ngoài và ngăn sự truyền nhiệt. Bên cạnh đó, quạt mini và máy sưởi tay cầm tay sẽ ngừng hoạt động sau vài giờ khi hết pin. Nhìn này.
Sejun giải thích, đồng thời cũng bật quạt mini lên và đặt nó xuống sàn.
- Không đời nào! Sao mà anh biết được, Sejun?! Skaram nói rằng chúng có phép thuật!
- Tôi đến từ bên ngoài tòa tháp.
- Cái gì?!
Câu nói đó đã giải thích mọi thứ.
- Có vẻ như anh chàng Skaram đã bịp cậu rồi.
- Nhưng… Sao mà hắn có thể? Hắn ta rất tốt với tôi…
Trong khi Theo bị sốc và đang lẩm bẩm một mình, muốn phủ nhận thực tế,
Chít!
Bíp!
Meo!
Những chú thỏ trắng lại bắt đầu làm ruộng,
Splish!
Whack!
Rầm!
Còn Sejun và Thỏ Đen thì bắt cá Piranha để làm món cá nướng.
Trong khi đó, chiếc quạt mini ngừng hoạt động chưa đầy một giờ sau khi bật.
- Wahhh! Skaram là một tên Goblin khốn nạn!
- Tại sao mình cứ bị lừa thế hả giời ơi?!
- Mình phải làm gì bây giờ?!
Theo bắt đầu khóc nức nở. Cậu buồn đến mức để lộ ra tiếng phương ngữ Granier mà cậu đã luyện tập để che giấu bấy lâu nay.
- Theo, bình tĩnh lại nào. Chúng ta hãy nói về kế hoạch tương lai trong khi cùng nhau ăn cá nướng nhé?
Sụt sịt… ực
- Cậu định bắt tôi ăn rồi đòi tiền phải không? Hức… Tôi không ngu đến thế đâu.
Theo nuốt nước bọt nhìn con cá nướng, nhưng không buông lỏng cảnh giác. Cậu ấy ngây thơ, nhưng cậu cũng không phải là một kẻ ngốc mà để bị lừa bởi cùng một phương pháp hai lần. Và Sejun cũng không có ý định lấy tiền.
- Không, lần này là miễn phí, cả những gì cậu đã ăn trước đó tôi cũng không bắt cậu trả nữa.
Cậu đã làm lung lay tâm lý của chú mèo đó, bây giờ là lúc để an ủi cậu ấy. Sejun còn có một kế hoạch lớn hơn trong đầu.
- Thật sao?!
- Đúng vậy.
- Giờ hãy nghe câu chuyện của tôi khi đang ăn nhé.
Sejun bắt đầu nói về mối quan hệ hợp tác của họ, đưa cá nướng cho chân trước của Theo.
- Được rồi.
Nhăm nhăm.
Theo lơ đãng ăn cá nướng trong khi đang lắng nghe lời của Sejun. Khi cậu ăn hết miếng cá nướng cuối cùng,
Nhấn.
- Huh?!
Bàn chân trái của cậu đã đóng dấu hợp đồng.
Chít.
Dấu chân của cậu có thể nhìn thấy rõ ràng khi cậu ấy nhấc chân ra khỏi hợp đồng.
Hợp đồng có nội dung: “Hợp Đồng Phân Phối Trọn Đời”.
- Tại sao cái này lại ở đây?
Tại sao bản hợp đồng đáng lẽ phải ở trong túi của cậu lại ở trước mặt cậu?
Theo vội vàng đọc hợp đồng.
<Hợp Đồng Phân Phối Trọn Đời>
[ Mục đích và Nội dung của bản hợp đồng ]
1. Bản hợp đồng được lập ra để xác nhận sự hợp tác song phương giữa Bên A và Bên B để hỗ trợ lẫn nhau và xúc tiến việc tiêu thụ sản phẩm nông nghiệp của Bên A, từ đó đôi bên cùng có lợi.
2. Từ bây giờ, Bên B sẽ bán các mặt hàng nông sản của Bên A trọn đời và đem về lợi nhuận.
[Lương thưởng]
1. Bên A sẽ cung cấp cho Bên B 25 con cá nướng một tuần hoặc một khoản tiền tương đương với lương tuần.
2. Bên A sẽ đưa cho bên B 3-5% doanh thu bán hàng thay cho tiền hoa hồng.
[Điều khoản đặc biệt]
1. Bên B có thể chấm dứt hợp đồng nếu tổng số tiền bán hàng trong vòng một tháng kể từ giao dịch ban đầu ít hơn 5 Đồng Tháp.
2. Bên B phải bán nông sản với giá bằng hoặc cao hơn giá quy định của Bên A.
3. Bên B không được giao dịch với bên thứ ba mà không có sự cho phép của Bên A.
4. Khi giao dịch phải sử dụng phương ngữ Granier.
[Bên A: Park Sejun]
[Bên B: Theo]
Ở dưới cùng của hợp đồng, con dấu của Sejun và dấu móng vuốt của Theo được đặt cạnh nhau.
Mục 1 của Điều Khoản Đặc Biệt được thiết kế để khiến Theo ký hợp đồng bằng cách cho cậu ta một lối thoát. Các Điều Khoản Đặc Biệt 2 và 3 được thiết kế để ngăn chặn Theo ngu ngơ bị lừa một lần nữa, và Điều Khoản Đặc Biệt 4 được thêm vào bởi vì Sejun tin rằng mọi người sẽ thích cái cách nói chuyện đó của Theo.
- Đây là cái gì?
- Chúng ta hãy cố gắng hết sức từ bây giờ nhé, đại diện Theo.
Cậu vuốt ve đầu Theo.
- Nó vẫn chưa có hiệu lực đâu. Điều khoản Đặc biệt 1 ấy, phải không?
Nhưng Theo đã gạt tay Sejun ra và lạnh lùng nói.
- Được rồi, nhưng chúng ta vẫn đang giao dịch, phải không? Đại diện Theo.
- Hừm! Chà, là thật mà.
Theo trả lời, liếc nhìn bàn tay Sejun.
Sejun lại xoa đầu Theo.
Không lâu sau, Theo tựa hồ rất mệt mỏi, đã ngủ thiếp đi dưới sự vuốt ve của Sejun.
- Ngủ ngon nhé, Đại diện Theo.
Sejun đặt Theo đang ngủ lên sàn và đứng dậy.
“Mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch.”
Bằng cách này, Sejun đã có cách để kiếm được Đồng Tháp.
*****
- Uhaham, thơm quá đi mấcccc. KHÔNG! Nó có mùi rất thơm.
Theo sửa lại phương ngữ của mình mà mình đã vô thức nói ra và dụi mắt khi tỉnh dậy.
- Dậy rồi à?
Sejun hỏi trong khi đang nướng cá và hành lá cho bữa sáng. Bên cạnh anh là rất nhiều cá nướng. Sejun và Thỏ Đen đã vất vả bắt cá piranha từ sáng sớm.
- Ừm. Tui đã ngủ bao lâu gòi?
- Cậu đã ngủ từ trưa hôm qua đến giờ đấy.
Hôm nay là ngày thứ 129 bị mắc kẹt, và Theo thức dậy vào buổi sáng, dự định sẽ ngủ hết ngày.
- Nhưng đó là gì thế?
Theo hỏi về những chồng cá nướng, hít hà mùi hương thơm lừng.
- Đó là tiền lương tuần này đấy. Cá nướng sẽ nguội mất. Gói chúng lại nhanh lên.
- Vâng, cảm ơn.
Theo thoáng nghĩ: “Sao mình lại được nhận lương trong khi chúng ta là cộng sự nhỉ?” nhưng rồi cũng nhanh chóng bắt đầu cho cá nướng vào túi, bị mùi thơm quyến rũ cám dỗ.
Túi không gian là một vật dụng cần thiết cho những thương nhân lưu động cần đi qua nhiều tầng, vì nó được yểm phép bảo quản, mở rộng không gian và giảm trọng lượng. Điều này cho phép họ lưu trữ một số lượng lớn các vật phẩm ở trạng thái ban đầu trong thời gian dài.
- Ăn sáng thôi nào!
Chít!
Squawk!
Nghe tiếng hét của Sejun, đám thỏ vội vàng chạy ra và bắt đầu ăn sáng.
Sau khi bữa sáng ồn ã kết thúc.
- Ưm... Ngài Park Sejun.
Theo gọi Sejun.
- Hãy cứ gọi tôi là Sejun.
- Vâng. Sejun, cậu định bán gì thế?
- Cà chua bi.
- Gì cơ?
Pặc.
- Đây này.
Sejun ngắt một quả cà chua bi chín mọng từ cây và đưa cho Theo xem.
- Cái này á hả?
Theo nghi hoặc nhìn vào quả cà chua bi.
- Nhìn thử xem.
Sejun đưa quả cà chua cho Theo.
- Huh? Quả cà chua bi ma thuật? Cái này là một vật phẩm sao?!
- Yeah. Không tệ, đúng không?
- Cậu định bán bao nhiêu?
[Trong 10 phút, tăng sức mạnh phép thuật lên 0,1 và giảm 10g chất béo.]
Theo nghĩ rằng, cân nhắc những lựa chọn về vật phẩm, cậu có thể nhận được 0,01 Đồng Tháp mỗi quả nếu nó được công nhận bởi những thức tỉnh giả bên trong tòa tháp. Một quả cà chua có giá 10,000 won. Khá là đắt đấy.
Thế nhưng,
- 0,05 Đồng Tháp một quả.
Sejun hét giá gấp năm lần những gì Theo ước tính.
- Cái gì cơ?!
Nghe Sejun nói, Theo nhìn quả cà chua trong tay với biểu cảm "Bán cái này á?" (´⊙ω⊙`)
Sejun tự tin rằng cà chua bi của cậu sẽ được bán với giá khá cao. Những quả cà chua bi này không dành cho những thức tỉnh giả.
Mặc dù những quả cà chua cà chua này giúp giảm chất béo và tăng sức mạnh ma thuật của những thức tỉnh giả, tuy nhiên hiệu quả sẽ không đáng kể. Cơ thể của họ đã được tối ưu hóa bằng một cách nào đó thông qua việc thức tỉnh, nên hiệu quả của nó cũng không rõ ràng.
Tuy nhiên, với những người chưa thức tỉnh bên ngoài tòa tháp, những quả cà chua bi sẽ giảm 10g chất béo ngay lập tức và có thể dễ dàng quan sát hiệu quả trên cơ thể, cộng thêm vị ngon tuyệt vời của nó. Nên chắc chắn, đây sẽ là sản phẩm cực kì hot.
Cân nhắc sự khan hiếm của thị trường, Sejun còn nghĩ cậu có thể bán nó với giá 0,1 Đồng Tháp.
Sejun tin tưởng vào những người đang giảm cân trên Trái đất. Họ sẽ phản ứng lại thôi.
- Được rồi. Nó vẫn là hợp đồng mà.
Theo nghĩ nó sẽ phụ thuộc may mắn. Nếu tổng lượng bán không đạt 5 Đồng Tháp qua mối làm ăn này, cậu có thể vô hiệu hóa hợp đồng và vẫn nhận cá nướng.
- Cậu sẽ lấy ra được bao nhiêu?
- Tầm 1000?
Sejun chỉ vào kho dự trữ cậu đã làm ở góc hang đã chất đầy cà chua bi.
- Được rồi. Tôi lên đường đây.
Theo rời khỏi hang với tui không gian của cậu.
*************
Năm ngày sau, trên tầng 38 của tòa tháp.
Bên trong hang tối, 10 thợ săn ưu tú của Hội Phượng Hoàng đang gặp rắc rối trong việc dọn dẹp tầng 38, nhưng khả năng dọn nó vẫn rất xa.
Trong khi họ đang khám phá cái hang,
Chít!!
Quái vật hình nhện tiếp đến.
- 15 con! Thực hiện đội hình kim cương!
Nghe lệnh của đội trưởng, những thợ săn nhanh chóng vào đội hình.
Screech!
Ngay khi đội hình thành hình, những con quái nhện bắt đầu tấn công.
- Đừng để bị bao vây! Quan sát cả hậu phương nữa!
- Vâng!
Vì là những thợ săn ưu tú của Bang Hội hàng đầu trên Trái Đất, họ không có điểm yếu.
Sau một khoảng thời đại, trận chiến kết thúc.
- Phù. Làm tốt lắm. Thu của nó rồi nghỉ ở đây một chút đi.
- Ừ.
Khi thợ săn đang ngồi xuống và nghỉ ngơi sau khi thu thi thể.
- Nhân loại, tới đây xem một chút đồ ngon nè, meow.
Một con mèo gọi họ.