Translator: Melinoe
__________________________
- Cửa Hàng Hạt Giống? Cửa hàng là nơi để bán các vật phẩm. Sejun, người sống trong một xã hội tư bản, đã rất quen thuộc với thứ này. Cậu cảm thấy phấn khích từ tận trong đáy lòng.
Sejun nhanh chóng kiểm tra kĩ năng.
[Kĩ năng nghề nghiệp - Cửa Hàng Hạt Giống Lv.1]
Khi sử dụng, kĩ năng sẽ được kích hoạt, và cậu có thể mua các vật phẩm từ Cửa Hàng Hạt Giống mỗi 30 ngày.
Mặc dù nó chỉ cho phép sau 30 ngày mới được sử dụng một lần, Sejun đã rất hạnh phúc khi được mua sắm. Cuối cùng, vào ngày thứ 95 bị lạc, cậu cũng đã có thể mua sắm.
- Cửa Hàng Hạt Giống.
Sejun sử dụng kĩ năng Cửa Hàng Hạt Giống.
[Cửa Hàng Hạt Giống Lv.1 đã được kích hoạt.]
[Chúng tôi sẽ kiểm tra lịch sử giao dịch của bạn trong Cửa Hàng Hạt Giống.]
- Lịch sử giao dịch?
[Không có lịch sử giao dịch nào trong Cửa Hàng Hạt Giống.]
- Đương nhiên là không có rồi.
Không có lịch sử là bởi cậu chưa bao giờ thực hiện giao dịch cả.
[Chúng tôi sẽ tặng bạn một ưu đãi dành cho thành viên mới.]
[Chúc mừng bạn đã trở thành thành viên mới của chúng tôi. Bạn đã nhận được một Đồng Tháp để mua hàng tại Cửa Hàng Hạt Giống.]
- Oh! Đồng Tháp?!
Đồng Tháp là đơn vị tiền tệ được sử dụng bên trong tòa tháp. Một Đồng Tháp tương đương với một triệu won [note51424] bên ngoài.
Vậy mà họ cứ tặng cậu Đồng Tháp như thế đấy! Trái tim của Sejun đập thình thịch.
[1 Đồng Tháp sẽ được gửi vào tài khoản Ngân Hàng Hạt Giống của bạn.]
Có vẻ như cũng tồn tại cả một Ngân hàng hạt giống nữa.
[Cửa hàng hạt giống đã mở.]
[Ba loại hạt giống được hiển thị ngẫu nhiên cho người mới.]
- Huh?
Nó khác với một cửa hàng thông thường.
[Ba loại hạt giống được bán hôm nay sẽ được hiển thị ngẫu nhiên.]
[Ở cấp độ hiện tại của bạn, bạn chỉ có thể mua hạt giống một lần.]
Và những hạt giống đã xuất hiện.
[Hạt giống bắp cải 1000 hạt – 0,1 Đồng Tháp]
[Hạt giống tiêu 1000 hạt – 0,1 Đồng Tháp]
[Hạt giống cà rốt 1000 hạt – 0,1 Đồng Tháp]
Theo giá thị trường, 1000 hạt giống sẽ có giá khoảng 100.000 won. Đây là một vụ lừa đảo trắng trợn.
Tuy nhiên, không có cách nào khác để lấy được chúng, ngoại trừ ở đây.
- Bịp vãi chưởng. Có lẽ là mình nên rời đi.
Sejun lẩm bẩm và nhìn xem nên mua loại hạt giống nào. Vì cậu không thể mua hàng trong 30 ngày sau đó, ánh mắt của Sejun rất thận trọng.
- Mình sẽ bỏ qua bắp cải.
Không có nhiều món để làm chỉ với bắp cải.
- Hmm…cả tiêu cũng thế.
Cậu muốn thứ gì đó cay cay. Thế nhưng, hương vị đó có lẽ sẽ không xuất hiện chỉ với hạt tiêu.
- Vậy thì chọn cà rốt nhỉ?
Ít nhất thì cà rốt còn có vị ngọt, nên họ có thể ăn sống hoặc nướng nó lên.
Đúng lúc đó
Chít?!
Chít?!
Chít?!
Ánh mắt của đám thỏ đổ dồn lên người Sejun khi cậu nhắc tới từ 'cà rốt'.
- Huh? Sao? Chúng mày muốn cà rốt à?
Chít!
Chiiiii!
Chít!
Chít!
Đám thỏ phản ứng mạnh liệt trước lời nói của Sejun.
"Thật thú vị." [note51425]
Đôi mắt của chúng tròn xoe lấp lánh, quan sát cậu, đúng là đáng yêu vãi chưởng.
- Cà...
Mắt của lũ thỏ càng mở to hơn, nhìn chằm chằm vào miệng Sejun.
- ..rốt.
Chít!
Chiiiiiiii!
Chiiii!
Chitttt!
Đám thỏ lại trở nên phấn khích.
"Gì zậy chời? Một câu thần chú hả?"
Nếu chúng nghe thấy chuông báo cà rốt bên ngoài, chắc chúng chết vì phấn khích quá.
- Cà rốt.
- Cà rốt.
Bốp. [note51427]
Sau khi làm thế thêm vài lần, Sejun cuối cùng cũng đã bị thỏ chồng đá một cước mới chịu ngừng. Sau đó, để làm dịu đàn thỏ, cậu đã vội vàng mua hạt giống cà rốt.
[Bạn đã mua 1000 hạt giống cà rốt.]
[0,1 Đồng Tháp đã được rút ra từ tài khoản của Park Sejun trong Ngân Hàng Hạt Giống.]
[Đã tích lũy được 1 điểm trung thành của Cửa Hàng Hạt Giống.]
[Điểm trung thành của Cửa Hàng Hạt Giống sẽ được dùng để nâng cấp thứ hạng khách hàng của Park Sejun.]
[Bạn cần 100 điểm để lên cấp.]
[Cảm ơn bạn vì đã sử dụng Cửa Hàng Hạt Giống.]
[Bạn có thể sử dụng Cửa Hàng Hạt Giống Lv.1 sau 30 ngày.]
[Quản lí tòa tháp hài lòng với giao dịch của bạn.]
- Sao ông lại hài lòng cơ chứ?!
Họ tặng cho cậu một kĩ năng tốt là có lí do.
Trước mặt Sejun, người đang tức đến mức bốc khói, một túi da nhỏ chứa đầy hạt cà rốt xuất hiện. Chiếc túi này cũng vô cùng giá trị.
- Cái gì đây?
Cái túi trông có vẻ còn đắt hơn cả hạt giống nữa.
Mặc dù bây giờ đã là tối muộn, nhưng đàn thỏ luôn luôn tuân thủ nghiêm ngặt giờ đi ngủ lại thức cả đêm để trồng cà rốt. Sự thèm ăn của thỏ quả thật rất lớn.
Sejun cũng phải thức trắng theo. Trồng cà rốt là trách nhiệm của cậu. Thế nhưng, việc trồng 1000 hạt giống cà rốt vẫn rất đáng giá bởi kĩ năng gieo hạt của cậu cũng đã thăng cấp.
*************
Vào ngày 102 bị mắc kẹt trong tòa tháp, ngày hôm đó đã trôi qua một cách yên bình.
Buea?
Bue...
Đám thỏ con cứ liên tục đi tới trong cánh đồng cà rốt rộng lớn, háo hức xem cà rốt nảy mầm, nhưng lại thất vọng vì chúng đã làm xong việc nhà mà cà rốt vẫn chưa mọc lên.
- Mấy đứa đáng iu quớ đi mấtttt!
Sejun mỉm cười khi cậu quan sát những chú thỏ con từ chỗ ngồi của cậu.
Rồi cậu nghe thấy tiếng kêu vo ve từ phía trên.
- Huh? Một con ong!
Một con ong to bằng nắm đấm đang bay lượn xung quanh cái lỗ trên trần hang.
Một con ong bụ bẫm nhìn rất dễ thương.
Nhưng
[Ong mật độc]
Nó là một con quái vật. Tên của nó nghe cũng khá nguy hiểm nữa.
Beek!
Bee!
Vợ chồng thỏ phát hiện ra con ong, nhanh chóng đưa con vào trong tổ, và chắn lối vào.
-...Thế còn tao thì sao?
Sejun thất vọng khi họ đóng lối vào tổ, cố gắng cứu bản thân mình trước. Cậu biết rằng cậu không thể vào bên trong tổ, nhưng cậu vẫn rất buồn.
Khác với lũ thỏ, cậu không có nơi nào để trốn. Sejun cẩn thận nhón chân và lấy được cái đuốc bên cạnh cái ao, tránh việc khiêu khích con ong.
Một lúc sau
Buzz.
Sau khi xem xét xung quanh một hồi và không thấy được mối đe dọa nào, ong đã bay vào trong hang. Nó bắt đầu hút mật hoa cà chua bi.
"Phù. Cảm ơn ông bà tổ tiên đã phù hộ độ trì cho đứa cháu này."
Sejun thả lỏng khi thấy chú ong không tấn công cậu.
"Ăn nhanh nhanh rồi biến đi cho tao nhờ." 〒▽〒
Sejun tuyệt vọng cầu xin con ong hãy bay đi.
Sau khi hút mật từ hàng trăm bông hoa, con ong mật độc đột nhiên bay thẳng đến chỗ Sejun.
Buzz.
"Sao mày lại bay đến đây rồi?!"
Sejun lùi lại khi cậu thấy con ong đang đến gần. Nhưng nơi này là một cái hang kín.
Bịch.
Rồi cậu đụng vào tường.
Buzz.
Khi con ong bay lại gần, Sejun đã không còn đường lui. Khoảng cách giữa Sejun và con ong ngày một gần hơn. Giờ nó còn chưa tới 2 mét. Sejun khẩn trương đến mức không thể thở bình thường.
"Mình không thể chết như này được."
Sejun canh thời gian để vung cái đuốc.
Đúng lúc đó,
Wiing. Wiing. Wiing.
Con ong lượn lên lượn xuống ba lần trước mặt Sejun và nhanh chóng bay tới cái lỗ trên trần hang.
- Ah?! Phù.
Bịch.
Khi căng thẳng qua đi, chân của Sejun mềm nhũn ra và cậu ngồi phịch xuống.
Đã vài phút trôi qua.
Pi?
Thỏ chồng cẩn thận mở cửa tổ và nhìn xung quanh.
Và sau đó
Piii!!
Ngay khi nhìn thấy Sejun đang nằm dưới đất với đôi mắt nhắm chặt, thỏ chồng vội vội vàng vàng chạy ra.
Ngay lập tức,
- Uaaaah!
Sejun mở mắt và hét lên trước sự hoảng hốt của thỏ chồng,
Pi!!!
Thỏ chồng cũng bất ngờ hét lên.
- Hehehe. Ngay cả con ong cũng bỏ rơi tao.
Piiii....
Nghe Sejun nói vậy, thỏ chồng bày ra biểu cảm xin lỗi.
- Tao cũng hiểu mà, chú em. Vì là trụ cột của gia đình, chú em nên bảo vệ người nhà mình trước.
Sejun xoa đầu thỏ chồng.
Và sau đó,
Bốp.
Cậu vỗ nhẹ vào gáy của thỏ chồng.
Pii!
Thỏ chồng bối rối xoa xoa gáy.
Cậu vẫn không tha thứ cho tôi à?
- Nhưng những gì mày làm vẫn là sai.
Sejun hơi hẹp hòi để dễ dàng tha thứ.
Và như vậy, sự cố ong mật độc cũng đã kết thúc.
*******
Con ong mật độc đó cũng rất vui vẻ sau sự kiện đó.
Cho đến khi gần đây, ăn uống là việc mà con ong độc phải miễn cưỡng làm để tồn tại.
Ong mật độc thường đi săn cùng đồng loại, săn quái vật bằng nọc độc và ăn thịt chúng.
Trong khi những con ong mật độc khác thích ăn thịt thì món ăn này lại là một sự tra tấn đối với chú ong ấy.
“Chả ngon gì cả.”
Nó không thèm ăn, mà nó ăn chỉ để không chết.
Một ngày nọ, khi đang đi săn cùng đồng loại như thường lệ và ăn những miếng thịt vô vị của một con quái vật, một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng bay đến.
“Mùi gì thơm thế này?”
"Mình muốn ăn nó."
Khi ngửi thấy mùi hương ấy, lần đầu tiên cảm giác thèm ăn của ong mật trỗi dậy.
Wiiing.
Theo dấu mùi hương, con ong độc bay đến chỗ một cái hố trên mặt đất. Ở dưới hang có một bông hoa màu vàng, và mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ đó.
Tuy nhiên, vẫn có những người bảo vệ nơi này. Chú ong rất buồn vì cái hang đã có chủ, nhưng khi định rời đi thì chủ hang đã nhường bước.
"Cảm ơn."
Nhờ sự quan tâm của chủ hang, chú ong độc đã có bữa ăn ngon đầu tiên trong đời.
Và như để tỏ lòng biết ơn người chủ đã cho nó một bữa ăn ngon, chú ong mật trở về nhà.
Ngày hôm sau,
Wiiing.
"Tui trở lại rùi nè!"
Chú ong độc lại quay lại hút mật.
Vào ngày thứ 102 bị mắc kẹt trong tòa tháp, gia đình nhỏ đã có thêm một thành viên mới.
Vào ngày thứ 113 bị mắc kẹt trong tòa tháp, những mầm cà rốt bắt đầu xuất hiện từ hôm qua.
Chít!!!
Bweeang!!!
Hôm qua, lũ thỏ hào hứng với mầm cà rốt đến nỗi Sejun phải làm việc một mình.
Đến giờ ăn trưa,
Buzz.
Chú ong mật độc lại bay vào trong hang.
Kít.
- Mời vào mời vào.
Cạ cạ~
Chú ong đậu trên vai của Sejun và cọ thân nó vào má Sejun. Đó là cách chú bày tỏ sự yêu mến với cậu.
Lúc đầu, Sejun có hơi sợ chú ong mật độc đó, nhưng càng nhìn nó, cậu lại càng thấy nó đáng yêu và dễ mến hơn vẻ bề ngoài.
Buzz.
Sau khi bày tỏ tình cảm của mình với Sejun, chú ong mật độc liền bay tới chỗ hoa cà chua bi và bắt đầu hút mật.
Việc một chú ong thường xuyên đến hang cũng có cái lợi của nó. Sejun đã không còn phải đi thụ phấn cho từng cây hoa cà chua bi nữa.
Nói cách khác thì
Bwee bwee!
Bwee-ah!
Những chú thỏ con cũng chịu trách nhiệm thụ phấn cho hoa cà chua bi khiến cậu cảm động. Nhưng những ngày này, chúng chỉ chạy và nô xung quanh cái hang, khiến Sejun nhìn mà hâm mộ.
- Không có ai làm hộ tui hả trời?
Gần đây, khối lượng công việc của Sejun ngày càng nhiều, không như những chú thỏ con. Cậu phải đích thân thu hoạch và gieo hạt để nâng cấp kĩ năng của mình.
Mới hôm qua thôi, cậu đã phải lấy hạt từ 50 quả cà chua bi và gieo chúng xuống đất. Cậu đã phải trồng tổng cộng 1200 hạt giống.
Mặc dù cậu than vãn vậy thôi chứ thật ra trong lòng Sejun tràn đầy sự tự hào. Các cánh đồng đều được mở rộng và ngày càng có thêm nhiều thực phẩm.
Hơn nữa, họ cũng có thêm một món để ăn.
Buzz.
Sau một hồi hút mật hoa, chú ong mật độc lại đậu trên vai của Sejun.
- Đây.
Khi Sejun đặt chai nước trống rỗng trước mặt chú ong mật độc,
Róc rách.
Róc rách.
Nó phun ra một ít mật ong.
Chú ong mật bắt đầu phun ra mật ong vào hai ngày trước. Nó phun ra một chất lỏng đặc sệt trên hành nướng của Sejun khi cậu đang ăn, và lúc đó, Sejun đơ cmnl khi nghĩ rằng nó là độc.
Thế nhưng,
Ngửi ngửi.
Thấy lũ thỏ ngửi chất lỏng rơi ra từ hành nướng của Sejun, cậu cũng tò mỏ mà tự mình ngửi.
Và cậu nếm thử nó.
- ...!
Hương vị đậm đà của mật ong và vị ngọt tràn ngập miệng của cậu. Sejun nhận ra đó chính là mật ong. Vào hôm đó, một món ăn mới đã được tạo ra: Hành nướng mật ong.
Quản lí tòa tháp đã xem hết tất cả và ngay lập tức yêu cầu cậu giao nộp hành nướng mật ong, và đương nhiên là cậu đã kệ cmn. [note51429]
Thế nhưng lần này không phải là cậu cố ý. Cậu thực sự hết mật ong rồi. Ngay cả khi chú ong hút mật cả ngày thì nó cũng chỉ nhả ra tầm 10ml mật ong.
Ở đây cũng có ít hoa nữa. Đó là lí do cậu phải gấp rút trồng một phát 1200 hạt giống cà chua vào ngày hôm qua. Để lấy được mật ong.
- Hehehe. Chỉ vài tháng nữa thôi, mình sẽ ăn mật ong giống Winnie the Pooh.
Winnie the Pooh: Hay còn được gọi là Pooh, là con gấu màu vàng mặc áo đỏ trong bộ phim cùng tên ý.
Khi Sejin đang đắm chìm trong tưởng tượng về một vườn đầy hoa trong tương lai,
Buzz.
Chú ong mật độc sau khi phun ra mật ong cũng quay lại để hút thêm mật hoa.
Một chú ong chăm chỉ. Quá tuyệt vời.
Vào ngày thứ 113 bị lạc bên trong tòa tháp, đó là một ngày đầy mật ngọt.