Vậy là chúng tôi đã có được một trận thắng. Các quân cờ còn lại một lần nữa xếp thành hàng.

Tôi đáp lại Mix đang giơ cao hai tay sau khi vừa quay lại bằng một cú high five.

“Tôi đã giành chiến thắng theo yêu cầu của người bằng hữu đó!”

“Ừ, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô chiến đấu đó. Trông hay thật.”

So với những người khác thì năng lực cơ bản của Mix không thể gọi là cao.

Sức mạnh thì không cần phải nói, về kỹ thuật thì cô ấy vẫn thua kém Illias hay Ekdoic.

Tuy nhiên, cô ấy lại có thể tạo nên thành quả nhờ những con dao mang nhiều điểm dị biệt cùng việc đánh vào tâm lý đối phương.

Khả năng xoay sở trên chiến trường chính là thế mạnh lớn nhất của cô ấy.

“Ehehe!”

“Nhưng mà cái vụ chỉ có thể dùng cho kẻ mới gặp lần đầu là thật nhỉ.”

Trạng thái mạnh nhất của Mix chính là khi đối phương không biết cô ấy nắm giữ thứ gì trong tay, tương tự việc chúng ta tận hưởng một màn ảo thuật vậy.

Các Đại Ác Ma khác cũng đang xem trận đấu này từ đâu đó. Nghĩ lại thì đúng là việc quan chiến này có một chút bất lợi.

“Tôi vẫn còn mấy chiêu chưa dùng nữa đâu___ Tiện thể, nếu người bằng hữu là Đại Ác Ma thì sẽ đối phó tôi như thế nào vậy?”

“Biến thành cơ thể gốc, thứ mà cả sợi xích của Ekdoic cũng không thể dễ dàng xuyên thủng. Tiếp theo là khiến cơ bắp trở nên cứng nhất có thể. Sau đó thì không nghĩ gì mà cứ đâm đầu về phía trước.”

“Thật là một phương pháp man rợ cục cằn… Cũng không phải tôi không có cách đối phó, nhưng đúng là bản thân tôi sợ việc đó nhất.”

Đương nhiên là nếu chỉ ngu ngốc đâm đầu tới thì Mix cũng không phải không chuẩn bị sẵn một hai chiêu, chỉ là tỉ lệ gặp sự cố sẽ vô cùng cao.

Kể cả trong trận đấu vừa nãy, nếu Phafilmzecsho lập tức biến thân và lao tới sau khi nhận định rằng không thể sử dụng ma pháp lôi thì hẳn là có cơ hội thắng rồi.

“Giờ thì làm thế nào đây…”

“Tôi vẫn còn có thể chiến đấu đó!”

“Cô nói vậy chứ còn nhiều thứ lắm…”

Tôi đã nghe về danh xưng và năng lực đắc ý của đám Đại Ác Ma còn lại từ Ekdoic.

Những kẻ còn lại gồm “chân phải”, “chân trái”, “đuôi”, “mũi”, “tai” và “lưỡi”.

Tham khảo về tính cách và cả lòng trung thành đối với Tử Ma Vương, tôi đã dự đoán được đại khái ba quân cờ tiếp theo mà cô ấy sẽ dùng.

Kẻ nào cũng đều thiên về cận chiến, vẫn nên bỏ Mix ra thì hơn.

Tôi ngồi trở lại chiếc bàn.

“Trước tiên thì tôi nên chúc mừng anh đã thắng trận đầu tiên nhỉ?”

“Ừ, đồng đội chiến thắng nên tôi cũng thấy vui lắm. Cô thì chẳng nghĩ ngợi gì cả nhỉ?”

Tử Ma Vương im lặng bố trí các quân cờ, tôi không nhìn thấy bất cứ biến hoá gì trong tình trạng của cô ấy.

“Đúng rồi, hắn là Đại Ác Ma mà tôi không đụng đến. Theo các trận chiến từ trước đến nay, dù giải trừ hạn chế của mặt nạ thì hắn cũng có rất ít cơ hội thắng.”

“Hẳn rồi, tiện thể thì trừ Duvleori, hai kẻ mà cô điều chỉnh là [mũi] và [tai] nhỉ?”

“____Sao anh lại nghĩ như vậy?”

“Trực giác thôi, có giải thích bằng lời thì tôi cũng không xác định lắm.”

“Vậy sao… Tôi đã xong rồi đó.”

“Cho tôi suy nghĩ một chút.”

Tôi cắn nhẹ khớp thứ hai ngón trỏ và tập trung suy nghĩ.

Bình thường thì tôi không dùng cách suy nghĩ này, nhưng hiện tôi đang dùng toàn lực. Bản thân cần phải suy nghĩ trong tư thế có thể tập trung cao độ.

“Anh có nghĩ thế nào thì cũng không thể nhìn thấy quân cờ bên đây, cả tôi cũng không hành động như anh mong muốn đâu?”

“___Cũng phải, tôi xong rồi.”

Tôi đặt quân cờ xuống, đóng ngăn kéo lại, sau đó thì chúng lại xuất hiện trên mặt bàn.

Bên phía Tử Ma Vương, theo thứ tự từ trái sang: trống, trống, chân phải, chân trái, đuôi.

Bên này là: [tôi], Ekdoic, trống, trống, Kim Ma Vương.

Thế này thì trận chiến tiếp theo sẽ là giữa Kim Ma Vương và Đại Ác Ma.

“…Anh vẫn tiếp tục hành vi đó sao?”

“Quả nhiên kẻ cô bổ sung vào là [đuôi].”

“___Zellcanlitessa, xuất hiện đi.”

Tử Ma Vương ném ra quân cờ Ác ma có chiếc đuôi màu đen.

Và một Đại Ác Ma liền xuất hiện.

Bộ dạng của hắn trông như miễn cưỡng trộn lẫn giữa hình dạng con người và Ác ma. Nó gây cảm giác như hắn muốn duy trì hình dạng con người nhưng lại không thể kiểm soát được cơ thể gốc của mình vậy.

Thứ nổi bật nhất quả nhiên vẫn là chiếc đuôi giống như khúc xương lơ lửng với rất nhiều đốt xương. Gắn trên mỗi đốt lại là từng chiếc móng vuốt vô cùng bén nhọn.

“Tước Vĩ – Zellcanlitessa, thật vô cùng hân hạnh khi có thể được chiến đấu với Ma Vương.” [note48595]

“Mặc dù Kim sở hữu kết giới rất kiên cố, nhưng về thủ đoạn tấn công thì cô ta chỉ có vài ma pháp hữu hạn thôi đó? Năng lực cơ thể cũng chẳng khác gì người thấp nhất ở đây đâu?”

“Người thấp nhất” chắc là [tôi] rồi.

Đúng là năng lực cơ thể của Kim Ma Vương vô cùng thấp.

Tôi từng nghe cô ta kể rằng hồi gây chiến với Turize trong thế giới giả tưởng, Kim Ma Vương từng bị Sir Ragdo chém bay đầu mấy lần.

Tôi đứng dậy và đi đến bên cạnh Kim Ma Vương.

“Tiếp theo là cô đấy.”

“Có vẻ là thế rồi. Nhưng nói là tham gia chứ ta không ngờ cậu lại tính ta vào thành phần chiến đấu đó~”

“Nhất định là tên đó cũng sẽ không do dự lao đến giết cô rồi.”

“Ta không giỏi cận chiến đâu, cùng lắm là tìm xem trong tay hắn có gì thôi à…”

“Tôi biết.”

“Mà cậu này, sao chúng không thoả thuận một tí nhỉ?”

“Cô muốn gì?”

“Nếu ta chiến đấu hết mình và cuối cùng giành chiến thắng thì ta có thể nhận thưởng không? Dĩ nhiên là ta không nghĩ mình sẽ thắng đâu đó~?”

“….”

“Đúng mà, xác suất rất là thấp luôn, cho nên là ta muốn được thưởng cái gì đó hay ho một chút ấy?”

Tôi nhẹ nắm lấy phần gốc của chiếc đuôi.

Và mỉm cười với vẻ mặt dịu dàng.

“Híc! Đừng… đừng nắm gốc chứ!? Mà… mà ta đã nói ánh mắt đó đáng sợ lắm mà!?”

“Cô đừng nghĩ là có thể làm mấy trò khôn lỏi đó. Tôi hứa sẽ thưởng cô giống như những người khác, nhưng hơn nữa thì dẹp.”

“Ta… ta chỉ là một cô gái yếu đuối thôi mà?”

“Tôi biết chuyện đó, và cũng biết cô là kẻ có thể hạ gục toàn bộ người ở đây nữa.”

“Hừm… Hoá ra là cậu đã nhìn thấu rồi sao?”

“Một kẻ đơn độc lang thang đến Garne thì sao lại yếu được hả? Cho tôi xem năng lực [Thống Trị] của cô đi.”

“Nfufu, vậy là chắc chắn sẽ có phần thưởng nhỉ?”

Kim Ma Vương lạch bạch đi về phía trung tâm quảng trường.

Được rồi, tôi cũng phải làm chuyện cần làm trước khi trận đấu tiến hành.

Tôi lấy ra một mảnh giấy da cừu đã được xé nhỏ từ trong túi và bắt đầu ngoáy bút.

Sau đó thì tôi không đi qua phía đồng bọn mà quay trở lại bàn.

“Ara, lần này anh sẽ xem trận đấu cùng tôi sao?”

“Ừ, khích lệ thì cũng làm rồi. Với cô ta thì tôi không cần phải canh chừng để ngăn cản.”

Lý do tôi bước đến bên cạnh Ekdoic là vì để có thể nhanh chóng ứng cứu trong trường hợp Mix khổ chiến và gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Kim Ma Vương thì tôi không cần phải lo.

“Phải rồi nhỉ, Kim là kẻ bất tử nhờ ma pháp Hồi Sinh, cho dù anh có chậm chân để cô ta chết đi thì cũng chẳng sao phải không?”

“Ý tôi không phải như vậy. Cho dù các cô có là Ma Vương bất tử bất lão thì [tôi] vẫn không muốn nhìn thấy mấy cô bị thương rồi chết đi đâu.”

“Vậy thì ý anh là sao?”

“Cô sẽ hiểu ngay thôi, với cả cô cũng không còn thong thả nữa rồi nhỉ.”

Tuy vẫn muốn tiếp tục trò chuyện, nhưng trận đấu đã sắp sửa bắt đầu. Năng lực của Kim Ma Vương cũng là dạng chỉ có thể dùng lần đầu giống như Mix, thậm chí còn hạn chế hơn nữa. Vì vậy, tôi phải tập trung cao độ ngay từ khi đeo kính lên.

“Cả hai vào chỗ.”

Theo hiệu lệnh của Duvleori, Zellcanlitessa vào thế tấn công, chiếc đuôi lắc lư chuyển động để có thể phát động công kích bất cứ lúc nào.

Trái lại, Kim Ma Vương chỉ lấy ra một chiếc quạt, khoé miệng thì toe toét lộ vẻ thích thú.

“Trận đấu____bắt đầu!”

Zellcanlitessa lập tức hành động sau câu nói của Duvleori. Có vẻ như hắn đã quan sát trận chiến của Mix và học được cách cảnh giác.

Hắn kéo dài chiếc đuôi ra xung quanh Kim Ma Vương với tốc độ còn nhanh hơn cả những sợi xích Ekdoic điều khiển và quật về phía Kim Ma Vương.

Nhưng chiếc đuôi bỗng ngừng lại ngay trước mặt Kim Ma Vương, không, là do nó đã bị ngăn cản bởi kết giới của cô ta.

“Ra là vậy, kết giới này quả là rất khó nhằn. Nhưng liệu ngươi có thể duy trì nó được bao lâu!”

Zellcanlitessa xoay ngang một vòng, sau đó lại một lần nữa xuất hiện thêm vài chiếc đuôi.

Tổng số lượng là chín. Những chiếc đuôi vừa phân tách ấy hoá thành những lưỡi kiếm mang ý chí riêng mình và tấn công.

Hắn liên tục tấn công không ngừng dù toàn bộ đều bị chặn lại.

Mặc dù sở hữu hiệu suất phòng ngự vô cùng cao nhờ việc ngăn chặn đòn tấn công bằng chính sức mạnh của đối thủ, nhưng với sự cường hoá từ “Mặt nạ quân cờ” thì thể lực của Zellcanlitessa hầu như là vô tận, trong khi ma lực của Kim Ma Vương lại có giới hạn.

Những đòn công kích ấy phong toả hoàn toàn đường chạy. Cho dù tất cả đều bị ngăn cản, nhưng không có gì đảm bảo điều này sẽ kéo dài mãi mãi.

“Đồ ngu, nếu dùng hoài thì dĩ nhiên sẽ mệt rồi.”

Cô ta vung cây quạt trúng vào chiếc đuôi.

Đối với đợt công kích lặp lại liên tục không chút kẽ hở thì việc chạm vào nó là điều rất dễ dàng.

Thế nhưng, nếu là tự mình chạm vào thì kết giới phòng ngự sẽ bị vô hiệu hoá tại khu vực đó.

Kết quả là chiếc quạt bị đánh tan nát sau cú quật từ chiếc đuôi.

Và rồi trận đấu đã được quyết định.

“….Hở?”

Người vừa sững sờ thốt ra là Tử Ma Vương.

Cũng không thể trách được. Bởi vì Zellcanlitessa, kẻ đang tấn công liên tục từ đầu đến giờ, bỗng dưng lại đổ ập xuống.

Đương nhiên là công kích từ chiếc đuôi cũng đã ngừng lại.

Những chiếc đuôi mất đi ý chí uể oải rơi xuống mặt đất.

“Hây dà, mặc dù là hàng rẻ mạt mua tại cửa hàng lưu niệm, nhưng nó vẫn là cây quạt ta tự chọn mà…”

Kim Ma Vương đá mấy chiếc đuôi trên mặt đất sang một bên và tiếp cận Zellcanlitessa.

Rồi cô ta vươn tay sử dụng ma pháp.

Đó là một loại ma pháp gió bình thường có thể cắt đôi một khúc gỗ to. Chỉ là với Đại Ác Ma dùng ma lực để phòng ngự thì nó không có tác dụng. Ấy vậy mà ma pháp ấy lại cắt đứt đầu của Zellcanlitessa đang bất động.

Sau khi xác nhận cơ thể hắn dần sụp đổ vì tử vong, Kim Ma Vương quay trở về bên này.

“Rồi đó, là chiến thắng của ta nhé.”

“Kim, cô___ đã làm gì?”

“Cái gì đấy? Không phải cô cũng học ma pháp gió cơ bản từ Yugura rồi sao?”

Trái ngược với Kim Ma Vương tạo ra gió bằng ma pháp cứ như đang khích bác, Tử Ma Vương đập tay xuống bàn và cất giọng lớn tiếng.

Trước tình hình đó, Duvleori cũng nhanh chóng chạy đến.

“Trong ma pháp loại can thiệp tinh thần, không có bao nhiêu cái có thể lập tức đánh ngất một Đại Ác Ma đã được tăng cường khả năng chống chịu ma lực từ [Mặt nạ quân cờ] đâu đấy!? Không lẽ cô đã được Yugura ban một năng lực khác nữa sao!?”

“Cô nói cái gì đấy? Thứ ta sử dụng chính là năng lực [Thống Trị] mà cô biết rất rõ mà?”

“Năng lực [Thống Trị] là để cấu trúc nên thế giới giả tưởng, không thể nào lại___”

“Nè.”

Kim Ma Vương thản nhiên chạm tay vào Duvleori đang đến gần.

Duvleori cũng không nghĩ đến chuyện mình sẽ bị Kim Ma Vương chạm vào trong tình huống này. Hẳn là do anh ta không hề cảm nhận được địch ý hay sát khí nào cả.

Vì vậy, anh ta đã để Kim Ma Vương chạm vào mình.

Duvleori vô lực ngã rạp xuống.

“!?”

“À, cứ an tâm. Cậu ta đã muốn đấu một trận thì ta cũng không chơi bẩn đâu.”

Một lúc sau, Duvleori nhảy bật dậy như vừa hoàn hồn.

Tốc độ ngủ dậy ấy thật phi thường.

“Vừa nãy là____”

“Duvleori, cơ thể ngươi có gì dị thường không!?”

“Kh… không ạ. Khi tỉnh lại thì thuộc hạ đã ở trong một nơi tối tăm không có gì___”

“Xin lỗi nhé, do đó không phải không gian giả tưởng để tiếp khách nên chán lắm phải không? Chỉ có thể tinh thần mới có khả năng đi vào thế giới giả tưởng của ta. Do đó, sau khi tiến vào thế giới giả tưởng thì cơ thể bên ngoài sẽ trở nên không phòng bị, chỉ đơn giản thế thôi.”

“Tinh thần…”

Đúng thế. Năng lực của Kim Ma Vương là cấu trúc nên thế giới giả tưởng và có thể tiến hành tính toán với độ chính xác cao trong đấy.

Phương pháp đó chính là đưa tinh thần vào trong thế giới giả tưởng do cô ta tạo ra.

Trước đây, Kim Ma Vương đã có tiền án về việc lợi dụng năng lực ấy để sờ mó đám Illias đã tiến vào trong thế giới giả tưởng.

Trạng thái không tồn tại tinh thần còn thiếu phòng bị hơn cả ngủ say nữa.

Nếu bị đẩy vào thế giới giả tưởng giữa trận chiến như lúc nãy thì xem như để mặc đối phương muốn làm gì thì làm.

Biện pháp này không thể sử dụng trong thế giới giả tưởng. Vì vậy, Kim Ma Vương bên trong thế giới ấy chỉ có mỗi kết giới phòng ngự nên không thể tính cô ta vào chiến lực.

“Không thể___kháng cự sao?”

“Về cơ bản thì cần đối phương đồng ý, nhưng nếu ta đã muốn thì chả cần.”

“Anh… đã biết về năng lực này của Kim sao?”

“Đừng nói là biết, tôi chính là người từng bị dính rồi đây.”

“Nhắc mới nhớ, đúng là ta cũng từng dùng vài lần với cậu nhỉ.”

Trong lúc thi thố tại Garne, do tên nào đó đã thoải mái hoàn thành trước một mình nên vừa vui vẻ trò chuyện với Kim Ma Vương vừa trông ngóng tình hình của những người khác. Vào lúc ấy, có mấy lần cô ta chẳng nói năng gì mà đẩy tôi vô thế giới giả tưởng.

Tôi cũng cố thử kháng cự nhưng hoàn toàn vô ích.

Tiện thể thì trong buổi trò chuyện sau đó, Lacra cũng khai rằng mình đã thử kháng cự nhưng lại không thành công.

Có vẻ Lacra cũng từng định trốn việc. Sau khi mắng một hồi thì tôi mua rượu đãi cô ta.

“Việc tôi nhận định cô ấy có thể sử dụng nó trong thực chiến chính là do cách hành xử của Bích Ma Vương trong cuộc họp định kỳ mà Kim Ma Vương kể.”

“Bích ư?”

Tử Ma Vương lộ vẻ mặt trầm tư vì sự xuất hiện của nhân vật không ngờ đến.

Bích Ma Vương, kẻ xếp hạng thứ ba, nếu chỉ xét về năng lực chiến đấu thì chính là Ma Vương mạnh nhất hiện tại.

“Tính cách tự cao tự đại, cuộc nói chuyện mà trở nên dài dòng phiền phức thì lập tức trở nên khó chịu và cất tiếng đe doạ. Đó là những gì tôi đã nghe.”

“___Ừm, cũng phải nhỉ, trong những Ma Vương đã phục sinh thì Bích là kẻ vượt trội hơn bất cứ ai.”

“Tôi đã phân tích vài thứ dựa trên phát ngôn của Bích Ma Vương và nhận ra kẻ đó không hề chen ngang những lúc Kim Ma Vương đang nói chuyện. Ngoài ra thì hắn cũng chưa từng uy hiếp cá nhân Kim Ma Vương bao giờ.”

“…..”

“…Ồ, cậu nói thì ta mới nhận ra đó.”

“Đây là vì Bích Ma Vương sợ____hoặc dù không phải như vậy, hắn ta vẫn thừa nhận Kim Ma Vương có tư cách cao hơn các Ma Vương khác.”

“Không phải là vì có [Lời nguyền thứ hạng] sao?”

“Cứ thử dùng cái đó xem, chắc chắn là hắn sẽ chỉ doạ giết thôi. Vậy thì có thể đoán được hắn đang cảnh giác năng lực [Thống Trị] mà Kim Ma Vương sở hữu.”

Vẫn còn một điều tôi chưa nói vì mới chỉ là suy đoán. Trong quá khứ, Bích Ma Vương từng suýt bị giết chết bởi Hắc Ma Vương, kẻ đã được Yugura Nariya ban tặng toàn bộ năng lực. Tôi cho rằng năng lực được sử dụng vào thời điểm đó chính là năng lực “Thống Trị” này.

Lý do Yugura Nariya dành tặng địa vị đứng hàng thứ hai cho Kim Ma Vương không chỉ vì để cô ta có quyền phát ngôn, mà có lẽ còn do sức mạnh này nữa.

Một năng lực phi lý có thể đánh bại cả Bích Ma Vương, kẻ được các Ma Vương khác công nhận là người sở hữu năng lực chiến đấu thuần tuý vô cùng vượt trội. Thế thì tôi cũng có thể hiểu được lý do của Yugura.

“Ta thật sự tuyệt lắm nhỉ!”

“Biết còn làm bộ.”

Đương nhiên là cũng không phải cô ta không có điểm yếu. Chẳng hạn như vừa lúc nãy, cô ta đã lộ ra khuyết điểm rằng bắt buộc phải chạm vào đối phương.

Một khi năng lực cơ thể của Kim Ma Vương chỉ ngang người bình thường, vậy thì một kẻ chiến đấu lão luyện vẫn có thể vừa né tránh vừa tấn công.

Mặc dù cũng có khả năng nhược điểm đó là do cô ta giả vờ lộ ra.

Ngoài ra, sự thật này lại gợi nên một tình huống vô cùng khó khăn cho Tử Ma Vương.

Tử Ma Vương tự tin vào sức mạnh của Duvleori, do đó cô ấy mới chọn hình thức thi đấu này.

Để không gặp thất bại, Tử Ma Vương phải tránh tình huống buộc phải mang ra quân của mình.

Vì thế, ba quân cờ cuối cùng không thể nào tồn tại khả năng thua cuộc.

Dù có kém Duvleori thì hai quân còn lại ít nhất cũng phải sở hữu sức mạnh vượt trội hơn các Đại Ác Ma khác.

Thế nhưng Duvleori vừa bị chạm vào liền ngã quỵ mà không thể chống cự tí nào. Điều đó khiến Tử Ma Vương chỉ có thể trở nên gấp gáp.

Bởi vì cô ấy đã nhìn ra khả năng Kim Ma Vương sẽ đánh bại toàn bộ Ác ma.

Thực tế thì tôi đã nhìn thấy sự sốt ruột trongg biểu cảm của cô ấy.

Điều đó là vì không chỉ nhìn thấy khả năng thua cuộc, mà nó còn liên quan đến chuyện sau trận đấu này.

Kim Ma Vương được chỉ định làm chứng nhân cho trận đấu.

Sự khác biệt trong lực ràng buộc giữa một Ma Vương không và có thực lực thì không cần phải bàn.

“Vậy sao, tôi đã hiểu lý do anh cần đến Kim rồi. Cô ta chính là thanh đao có thể tạo lên đổ vỡ trong trận hình của tôi nhỉ?”

“Đúng thế, cô đã cảm nhận được chút bình đẳng nào chưa?”

“Ừm, nhưng chỉ là bình đẳng thôi. Chúng ta vẫn chưa thể biết trận đấu sẽ thế nào đâu.”

Tử Ma Vương nói vậy rồi mở ngăn kéo.

Tôi cũng làm theo cô ấy.

Cả hai chúng tôi bố trí quân cờ và xác nhận hoàn thành.

“Tôi xong rồi.”

“Bên này cũng thế.”

Quân cờ xuất hiện trên bàn.

Bên phía Tử Ma Vương, từ bên trái sang: trống, chân phải, mũi, chân trái, trống.

Bên đây là: [tôi], trống, Ekdoic, trống, Lacra.

Như vậy thì trận chiến giữa Ekdoic và Đại Ác Ma đã được quyết định.

Nhìn thấy các quân cờ, Tử Ma Vương cắn chặt bờ môi.

“Rốt cuộc là anh làm trò gì vậy!?”

“Là kế hoạch cả mà. Không phải cô bảo sẽ không nói gì sao?”

“Có ý nghĩa gì khi anh dùng quân cờ có thể dẫn đến việc thua cuộc và bảo lưu quân cờ của Kim cơ chứ!?”

Từ thời điểm đánh hơi được mùi thất bại, Tử Ma Vương dần mất đi bình tĩnh.

Và sự dao động này đang có hiệu quả, trái tim của cô ấy đang dao động.

“Là do Ekdo yêu cầu tôi để anh ta đấu một trận với Đại Ác Ma đó. Cho nên tôi cũng muốn để anh ta xử hắn trước.”

Giống như Guggegderestaf, đây cũng là Đại Ác Ma từng vũ nhục Begragud. Tôi đã nghe về tên của hắn từ Ekdoic.

Trong trận đấu lần này, anh ta cũng đã thảo luận với tôi về việc sắp xếp một trận chiến với hắn.

Sau khi nói đến đó, Tử Ma Vương rốt cuộc bắt đầu nhận ra sự dị thường trong tình huống hiện tại. À không, phải nói là tôi đã giúp cô ấy nhận ra.

“Khoan đã, tại sao… tại sao anh lại nghĩ rằng tôi sẽ đặt quân cờ này tại đó?”

“___Chỉ bấy nhiêu thì tôi vẫn biết được.”

Tôi đặt miếng giấy da cừu lên mặt bàn, trên đó có vẽ hai hàng dọc gồm “〇⬤⬤⬤〇” và “⬤〇⬤〇⬤” xếp song song.

Đó là hình vẽ mà tôi đã vẽ xuống từ nãy.

Bằng thứ này, Tử Ma Vương hẳn cũng hiểu rõ chuyện kết quả từ đầu đến giờ không phải là do may mắn.

“Cách bố trí này… Tại sao… tại sao lại có thứ này chứ!? Ánh… ánh mắt đó là sao!?”

“Uwa… Tử này, để ta nói trước, nếu xuất hiện đôi mắt ấy thì cậu ta đáng sợ lắm đó. Thật sự rất đáng sợ, cả ta cũng từng phát khóc luôn ấy.”

“Hành vi lý giải” là khả năng phân tích, đứng vào vị trí đối phương và đọc trước hành động cùng suy nghĩ của họ.

Một trong số ít những vũ khí mà [tôi] nắm giữ sau khi sống sót trong thế giới tràn đầy ác ý kia.

Tôi đã sử dụng nó ngay từ ban đầu, Illias chỉ cho phép tôi dùng nó một lần.

Thế thì tôi nhất định phải tận dụng nó trong một lần này rồi.

“Tôi đã nói rằng bản thân sẽ rất nghiêm túc mà. Tôi đã được Illias cho phép, cho nên tôi sẽ không giữ lại bất cứ thứ gì. Tôi sẽ dốc toàn lực [lý giải] cô đấy.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện