Tôi đã chém trúng đối phương. Cảm giác đầu Zahakva tan biến hoàn toàn cũng truyền đến bản thân thông qua kiếm. Thân người còn sót lại của cô ta cũng bắt đầu sụp đổ. Điều đó chứng tỏ cơ thể này đã mất đi chiếc lõi.

Song, trực giác của một hiệp sĩ lại đang báo cho tôi rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.

“Harkdoc, tìm kiếm xung quanh!”

“Ờ ờ! Để xem nào…!”

Phương hướng Harkdoc nhìn sang đang có chiếc chân nhện vừa bị Arkryal chặt xuống. Thịt trên mặt cắt chân nhện bỗng trương phình lên. Chỉ trong chốc lát, nó tạo ra một hình người mới và hoá thành bộ dạng lúc chúng tôi mới gặp Zahakva.

“Cái này không phải chỉ trâu bò thôi nha!?”

“Không, là do bên kia làm tốt hơn. Cô ta đã phát huy thể chất của mình một cách hoàn hảo.”

Đúng như lời Arkryal, chúng tôi đã bị Zahakva tính toán. Ngay trước khi tôi chém bay đầu cô ta, chiếc chân nhện vung vẩy như cố gắng trong vô vọng ấy chính là kế khởi tử hồi sinh của Zahakva.

Zahakva bị phong toả chuyển động bởi Ma Kiếm, cả việc dịch chuyển bằng Ma Cụ cũng bị Harkdoc ngăn chặn. Dưới tình huống ấy, Zahakva vẫn thể hiện khả năng xử lý bình tĩnh. Cô ta di chuyển chiếc lõi ở trên đầu xuống mũi chân nhện và vung vẩy để Arkryal hoặc tôi chặt xuống.

Những lúc chặt chân cô ta, chúng tôi luôn chặt xuống từ mặt bên để diện tích mặt cắt trở nên nhỏ hơn. Đây có lẽ là thủ đoạn sau khi cô ta học được điều đó, nhưng nếu chúng tôi chặt nghiêng xuống, hoặc là chặt phần mũi chân vì phản ứng chậm thì cô ta sẽ gặp nguy cơ lưỡi kiếm chạm vào lõi. Đó là hành động không thể thực hiện nếu không có năng lực phán đoán và sẵn sàng hạ quyết tâm.

Zahakva đang chiến đấu bằng mọi thủ đoạn của một Ma Tộc, một con nhện, và một kẻ được ban tặng Ma Cụ. Sự bình tĩnh khó có thể tin nổi đối với một kẻ điên cứ luôn cao giọng hét rằng giết người mới là mục đích.

Tuy vậy, diễn biến cũng không phải hoàn toàn tệ hại. Công kích lần này của chúng tôi đã khiến Zahakva mất đi lượng lớn ma lực. Ngoài công kích bất ngờ từ Ma Kiếm, cô ta còn lưu lại rất nhiều ma lực trong cơ thể bị vứt bỏ để di chuyển lõi xuống mũi chân.

Ắt hẳn sau khi biết được Harkdoc có sở trường về cảm nhận ma lực, cô ta đã làm vậy nhằm tránh anh ta nhận ra mình đang di chuyển lõi. Cả việc mất đi dạng nhện và trở lại hình người cũng thể hiện độ tiêu hao kịch liệt ấy.

“… Ra là vậy. Các ngươi là nhận loại mà mạnh nhỉ.”

Khác với vừa nãy, giọng nói lạnh lùng của Zahakva đang hàm chứa cơn ớn lạnh kỳ dị. Có lẽ cô ta đã thay đổi nhận thức về chúng tôi, từ đối tượng chờ bị giết biến thành kẻ địch cần loại trừ. Tôi có ảo giác như ánh mắt khinh miệt ấy đã bắt đầu trực diện đối mặt.

“Hiểu lầm thế thì không tốt đâu. Chính vì là con người nên chúng tôi mới mạnh đó.”

“Nói chuyện vô nghĩa.”

“Có nghĩa lắm mà…”

“Cứ tiếp tục thế này thì không chừng ta có thể giết các ngươi, cũng có khả năng bị các ngươi giết. Tuy nhiên, thế thì trách nhiệm của ta sẽ không thể hoàn thành. Quả nhiên là không chuyển hoá hoàn toàn thì không được rồi.”

Cơ thể của Zahakva bỗng xuất hiện vết nứt khiến tôi vô thức nhìn chằm chằm. Sau khi xem kỹ lại thì không phải như vậy. Vết nứt vừa rồi chỉ là ảo giác, bộ dạng của Zahakva vẫn chưa thay đổi gì.

Song, chuyện nhìn thấy ảo giác như thế có ý nghĩa nào đó. Bản năng của tôi đang báo như vậy. Zahakva đang muốn vứt bỏ tất cả mọi thứ. Cô ta định vứt bỏ tất cả mà đặt chân vào vùng đất phía trước.

“Chị đại! Cái này khủng lắm đó!”

“Cả tôi cũng cảm nhận được. Có vẻ cô ta sắp sửa nghiêm túc rồi.”

Hai người kia dường như cũng cảm nhận được bầu không khí đó mà lộ vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng thấy. Tôi cũng làm theo mà nắm chặt kiếm.

Song, dù bản thân lên tinh thần, nhưng không khí bên Zahakva lại chợt mất đi cảm giác khẩn trương. Độ hung hãn bỗng chốc nhạt đi, bản thân cô ta cũng lộ vẻ mặt giống như sức tập trung bị rối loạn.

“… Là mệnh lệnh của Ma Vương-sama sao. Thế thì đành chịu vậy.”

Zahakva thở nhẹ một hơi rồi buông thõng hai tay xuống. Mệnh lệnh của Ma Vương… Không lẽ đối phương đưa ra mệnh lệnh rút lui? Thực tế thì ham muốn chiến đấu của Zahakva đã mất đi toàn bộ. Thậm chí cô ta còn mất đi sự quan tâm đối với chúng tôi.

“Tự dưng lại chạy vậy á!? Làm sao mà bọn ta thả ngươi đi được chứ!?”

“Ta sẽ chạy. Mặc dù sử dụng thủ đoạn chỉ vì các ngươi cũng không phải ý muốn của ta____”

Ngay khi Zahakva thở dài một hơi thì cô ta chợt hét lên một từ kỳ quái. Một ngôn ngữ thần bí cứ như có vài từ chồng lên nhau. Mặc dù cảm thấy gần giống như ngôn ngữ của anh ấy, nhưng có lẽ đây là ngôn ngữ khác. Chắc hẳn nó là ngôn ngữ độc lập mà các Ma Tộc của Hắc Ma Vương sử dụng và được gọi là tiếng Ma Tộc.

“Cái gì mà giọng lớn vãi… Ủa mà phát ra giọng lớn như vậy tại đây có nghĩa là…”

“Đúng đấy. Đây là mệnh lệnh cuối cùng cho các ma vật xung quanh nơi này.”

Tôi hướng ánh mắt về phía ma vật đang chiến đấu ở xa. Trên chiến trường nhân loại duy trì ưu thế mà dần lùi lại đang xuất hiện một sự thay đổi. Hành động của các ma vật đột nhiên trở nên kịch liệt hơn.

Song, công kích của chúng cũng không phải trở nên hung hãn. Ngược lại, các ma vật đang chạy đi hệt như không quan tâm hiệp sĩ hay binh lính. Và phương hướng ấy không phải là Ma Giới___

“… Không lẽ…”

“Mệnh lệnh của ta là ‘Giết tất cả con người ở trong các kiến trúc’”

“__!”

Các ma vật phớt lờ những người cầm vũ khí mà chạy ra khỏi Ma Giới. Các hiệp sĩ nhận ra động tác ấy và cố ngăn cản, nhưng họ không thể phong toả hành động của tất cả ma vật.

Chính vì các ma vật công kích các hiệp sĩ và binh lính gồng mình trên tiền tuyến nên chúng tôi mới có thể duy trì chiến tuyến này. Nếu các ma vật lại không để ý đến người ở đây thì quân đội rất khó có thể cầm chân ma vật vốn có số lượng áp đảo.

“Nếu không vội ngăn cản thì thiệt hại sẽ lớn hơn à. Nhưng mà nhé, nếu bọn ta lại thả ngươi ở đây thì sẽ càng có nhiều đồng đội bị giết hơn nữa! Làm sao bọn ta sẽ vì chuyện đó____”

“Ngươi đang nói gì đấy. Đây là công việc cuối cùng trước khi ta chạy trốn. Đưa các ma vật đến vùng đất nhân loại sinh sống là mệnh lệnh từ trước rồi.”

Cô ta sẽ trốn thoát. Khi chúng tôi bước lên một bước thì cổ của Zahakva đã bị chém đi bởi chiếc chân nhện mọc ra từ vai mình. Chiếc đầu bị chém đi thè lưỡi về phía chúng tôi. Trong đó là Ma Cụ đáng lẽ đã bị thổi bay lúc nãy.

Khi cô ta di chuyển lõi xuống chân nhện thì Ma Cụ cũng được di chuyển theo ư? Và chuyện Ma Cụ vẫn còn nguyên vẹn tức là Zahakva sẽ có thể hoán đổi vị trí của mình với ma lực bản thân___

“Mặc dù bực bội vì phải nhường lại con mồi, nhưng điều ta ưu tiên nhất chính là mệnh lệnh từ Ma Vương-sama. Hẹn gặp lại, nhưng chỉ trong trường hợp chúng ta có thể sống sót ở cơ hội tiếp theo nhé?”

Cơ thể của Zahakva ném chiếc đầu đi thật xa. Tiếp đó, cơ thể ấy nổ tung, những mảnh thịt và ma lực bay tán loạn khắp nơi. Cho dù tôi cùng Arkryal kịp phản ứng và chạy theo chiếc đầu thì nó đã dịch chuyển trước khi chúng tôi chém trúng.

Bản thân đáp xuống đất và nhìn xung quanh. Thi thể của Zahakva vẫn còn ở đây, nhưng đầu thì không thấy đâu cả. Chắc hẳn nó đã dịch chuyển đến ma lực được phóng ra đâu đó ở xung quanh rồi. Khác với đống thịt còn sót lại, ma lực được phóng ra đã bay đến vị trí nằm ngoài tầm nhìn. Kể cả khi nắm được phương hướng vì cô ta đang đào tẩu, nhưng chạy theo từ lúc này thì… tôi cũng không thể bắt kịp cô ta.

“… Cô ta chạy thoát rồi. Harkdoc, anh còn sống không?”

“Cũng… cũng được…”

Harkdoc đã lập tức dùng Ma Kiếm làm khiên và che chắn khỏi chấn động từ vụ nổ. Phía Girista thì… toàn thân đang được bao phủ bởi một phần Ác ma trong tay phải Harkdoc. Do có khoảng cách và nằm ngang nên cô ấy không chịu tổn thương gì.

“Sir Ratzel, hãy phản hồi.”

Giọng nói của bệ hạ vang ra từ quả cầu truyền tin. Giọng nói bên này vẫn luôn được truyền đến bên kia, còn bệ hạ liên lạc tức là đang có trường hợp khẩn cấp. Tôi vội vàng lấy quả cầu ra.

“Vâng, đây là Sir Ratzel! Thật lòng xin lỗi____”

“Đủ rồi, ta đã nắm được tình huống. Ta đang có suy đoán khá chắc chắn về lý do kẻ địch rút lui. E rằng tất cả Ma Tộc đều sẽ rút về cả.”

“Rốt cuộc là___”

“Trước hết là xử lý ma vật. Nếu là ma vật chạy bằng hai chân thì quân lính có thể đuổi theo bằng ngựa, nhưng những cá thể chạy bằng bốn chân hoặc bay đi thì chỉ có ngựa Turize hoặc loại Phi Long như Wyvern mới đuổi kịp. Cô hãy cùng Arkryal diệt trừ chúng đi.”

“Thần đã rõ. Các Ma Giới khác cũng có chung tình trạng ư?”

“Đúng thế. Ta đã đưa ra biện pháp ứng phó. Cứ tận lực đi.”

Bệ hạ ngắt truyền tin tại đây. Các ma vật tại Ma Giới Turize và Ma Giới Methys cũng đang bắt đầu phớt lờ quân lính mà di chuyển. Vì tồn tại núi Sát Hắc Ma Vương nên ma vật khó có thể tràn vào Turize từ Ma Giới Turize, nhưng không có gì đảm bảo chúng sẽ không thông qua Ma Giới Garne. Nếu Ma Tộc đã rút lui và mối đe doạ chỉ còn ma vật thì điều tôi nên làm hiện tại chính là loại trừ chúng.

“Arkryal, anh chạy được không? “Ờ. Tại vì mệt nên tôi cũng không ham lắm, cơ mà ở trên đất bằng thì tôi có thể chạy nhanh hơn Phi Long đó.”

“Thiệt luôn hả… Vậy chị đại này, tôi chỉ cần đưa Girista lên Wyvern rồi mang cô ta đi là được nhỉ?”

“Ừ, nhờ anh đấy.”

Mặc dù hối tiếc vì để vuột mất Zahakva, nhưng trong trường hợp tiếp tục chiến đấu thì tôi vẫn không chắc chắn bên này có thể giành chiến thắng. Hơn nữa, cảm giác sau khi Zahakva thực sự xem chúng tôi là địch thật sự tạo cảm giác vô cùng gớm ghiếc.

Tuy vậy, Ma Tộc là chướng ngại không thể tránh nếu muốn thắng trong trận chiến này, nhất định bản thân sẽ lại một lần nữa giương kiếm trước mặt Ma Tộc mà thôi.

“… Tôi nhất định sẽ đi đến đó, bởi vì anh vẫn đang chờ đợi tại nơi ấy.”

-------------------------------------------------------------------

Tôi ném Lazalicata lại Ma Giới Serend rồi nhận mệnh lệnh của Hắc Tỷ mà tiến đến Ma Giới Methys. Sau khi ra lệnh cho bọn ma vật thì tôi chạy đi đón Orphalow. Zahakva thì khoẻ rồi, chỉ cần là mệnh lệnh của Hắc Tỷ thì cô ta bị ngáo cỡ nào cũng sẽ nghe lời. À đâu, không khoẻ tí nào. Cô ta chỉ đỡ hơn chứ vẫn đứng hạng cao trong đám người tôi không muốn dính líu gì ấy.

“Được rồi, Orphalow thì…”

Tìm kiếm Orphalow đang chiến đấu khá là đơn giản. Dù sao thì tên đó sẽ gom cả không gian mình đang nhận thức vào trong quy tắc bản thân đã can thiệp. Chỉ cần dùng mắt Sử Ma tìm kiếm trên bầu trời thì… Kia kìa.

Một không gian biến mất vô cùng sạch sẽ. Mấy tên nào đó chắc đang tắm nắng mà không có đường chạy rồi. Làn da rám nắng như tôi cũng không tệ, nhưng bản thân không muốn bị trùng nhân vật nên để bọn đó cháy rụi luôn càng tốt.

“Tình huống bên trong thế nào rồi ta… Hửm? Nhiệt độ bắt đầu giảm rồi.”

Có lẽ Orphalow đã giải trừ sức mạnh và chuẩn bị trả không gian về. Bởi vì nếu không giảm nhiệt độ xuống một mức nhất định thì tên đó sẽ tự thiêu cả bản thân ở thế giới thực. Mặc dù cũng phục khi tên này nắm giữ cách thức điều khiển sức mạnh mà hắn không kham nổi, nhưng cách làm thì kinh dị ớn luôn. Nếu chỉ giết bọn tép riu thì dùng sức mạnh của Ma Cụ là đủ rồi ấy chứ.

Trong lúc bản thân đang nghĩ ngợi thì không gian bị xén đi đã trở về như cũ. Nói vậy chứ mặt đất bị mang đi đã tan chảy và đang hoá thành dạng thuỷ tinh luôn rồi. Ai da đẹp quá đi, không biết có cô gái mặc váy nào đi ngang không nhỉ. Cơ mà ở trung tâm chỉ có mỗi cái tên khốn Orphalow mà mình ghét cay ghét đắng.

“Ê, chỗ này có kẻ để anh dùng sức mạnh như thế à?”

“___ Tedral à… Tại vì có kẻ mang sức mạnh của thế hệ kế tiếp nên tôi mới muốn chơi đùa một chút thôi.”

Sức mạnh của thế hệ kế tiếp… Ma pháp Thứ Nguyên mới do Yugura tạo ra. Sức mạnh có thể tạo sức ảnh hưởng tuyệt đối bằng cách tác động trực tiếp vào quy tắc. Tương lai tiến hoá của thế giới bị suy yếu vì Phong Ma Thạch… Quả nhiên là sức mạnh này không nên tồn tại. Với lại đó cũng không phải thứ mà tên chẳng ra gì này nên sở hữu.

Ờ mà ở đây có ai nhỉ? À, là Ekdoic và Đại Ác Ma chỗ Tử Cơ nhỉ? Đúng rồi, theo ma lực cảm nhận từ vật thể thì___

“Gì vậy, anh lại nương tay à.”

“…?”

Ở phía trước có một khối than bị cháy khét. Tôi có thể nhìn thấy gương mặt quen thuộc nằm trong đó, chính là kẻ dùng xích tên Ekdoic. Thứ còn lại bên trong cục than đấy là… thịt Ác ma à. Hoá ra là như vậy nhỉ.

Cảm nhận sinh mệnh, xác nhận còn sống. Ekdoic chắc chắn vẫn còn sống sót. Dĩ nhiên là còn nguyên hình dạng ban đầu thì Ma Tộc sẽ sống rồi. Hay đấy, Duvleori. Bảo vệ được tên này khi phải đối đầu với mặt trời luôn cơ.

“Tính toán lầm rồi kìa. Cái này không phải thức ăn nên vẫn còn khét đó.”

“…”

Orphalow định tiếp cận Ekdoic đang nằm. Hắn muốn điều tra xem có gì xảy ra hay muốn kết liễu? Hoặc có lẽ là cả hai luôn. Cơ mà đã trễ rồi.

“Tới đây thôi. Mệnh lệnh của Hắc Tỷ là ‘Cho ma vật tiến vào thế giới con người và lập tức trở về’ đó. Quay về nào.”

“Tuân theo mệnh lệnh thì được thôi, nhưng kết liễu một tên hấp hối cũng có sao đâu?”

“Không được. Lazalicata đã thua Bích Vương vừa nãy. Gã đang tiến đến đây đấy.”

Khi mang Lazalicata về thì Hắc Tỷ bảo tôi hãy thả ma vật đi, nhưng chúng sẽ khó mà xông vào nơi toàn quái thú khổng lồ như Ma Giới Turize. Dường như có thời gian dư ra nên Bích Vương đang rời khỏi Ma Giới Turize mà tiến đến nơi này. Hơn nữa còn cùng với con nhỏ dùng ma pháp Dịch Chuyển.

Cái con ả Moraly đó có khả năng nắm giữ không gian rất mạnh, nhưng do trình độ ma pháp và lượng ma lực nên cô ta không thể dịch chuyển cự ly xa. Mà nói vậy chứ nếu dịch chuyển liên tục thì vẫn có thể đến đây nhanh thôi.

Do đó, chúng tôi cần phải chạy càng sớm càng tốt. Chạy khỏi tên kia thật sự mệt lắm luôn đó!

“… Thật ra chém giết tại đây cũng chẳng sao cả, nhưng thế thì sẽ đi ngược lại mệnh lệnh của Hắc-sama nhỉ. Tôi không muốn bị Yugura giết nên sẽ thành thật đáp ứng vậy.”

“Ờ, thế thì tốt. Tính cách anh rác rưởi nhưng vẫn biết nghe lời vào mấy lúc này nhờ.”

“Tôi thừa nhận mình xấu tính chứ bản thân không phải tên ngốc. Lazalicata hiện giờ chắc đang tức tối khóc lóc nhỉ?”

“Chắc vậy đó? Toàn bọn rác rưởi với nhau nên anh an ủi cô ta đi.”

“Nếu để tôi an ủi thì cô ấy sẽ tức chết đấy.”

Chuẩn luôn. Orpla là loại người mà kẻ luôn đứng trên người khác như Lazalicata khinh miệt nhất. Nếu tên này làm thế thì Lazalicata sẽ quậy tung mọi thứ cho dù có bị Yugura giết ấy chứ. Do có Yugura và tôi nên Lazalicata sẽ chết rất nhanh, nhưng cô ta vẫn là chiến lực rất quý trọng. Không thể tiêu hao lực lượng chỉ vì vui đùa được.

Tôi dịch chuyển không gian cùng Orphalow. Địa điểm chúng tôi hướng tới chính là khu vực giáp ranh giữa Ma Giới Serend và Ma Giới Garne. Nếu tôi tính toán đúng thì Zahakva chắc sẽ sắp sửa rút lui rồi… Ồ tới rồi kìa. Zahakva dùng chân nhện mà lao đi như búng trên mặt đất. Nhện sao lại có thể di chuyển như nhanh vậy nhỉ. Thật ghen tị quá đi. Mà gớm quá nên tôi không bắt chước đâu.

“Chào, cô vất vả rồi.”

“… Lý do rút lui là gì?”

“Lazalicata câu thời gian ngắn hơn dự tính nên Bích Vương đang tiến tới chỗ bọn cô.”

“Vậy sao, thế thì đành chịu vậy. Nếu phải chém giết với tên đó thì tôi sẽ không có thời gian giết con người khác.”

Cả Orphalow lẫn Zahakva vẫn tính tới chuyện chém giết với Bích Vương kìa. Đồng nghiệp của các người vừa mới thảm bại đó. Về cơ bản thì mấy tên này đều khinh nhau cả. Nếu thật sự chém giết thì chắc kết quả sẽ sớm được định đoạt thôi.

“Cơ mà tại sao có một mình tôi phải bay đi bay lại làm chân chạy vặt hả!?”

“Đừng có than vãn lúc có mặt tôi. Nghe tiếng bực tức thôi đã khiến bản thân khó chịu rồi. Vốn tôi cũng ghét giọng của anh nữa.”

“Là do anh có thể sử dụng ma pháp Dịch Chuyển còn gì. Ít ra thì tăng chuyện mình có thể làm mà không cần phải suy nghĩ cũng không tệ để đứng cùng Hắc-sama phải không?”

“Anh lúc nào cũng nói nhiều hơn mức cần thiết nhề! Lúc hấp hối thì tôi tuyệt đối sẽ không cứu đâu! Nhớ chết cho sạch sẽ vào đấy!”

================================

Trong trường hợp Ma Tộc nghiêm túc còn sống, có lẽ họ sẽ phàn nàn với Zahakva, Orphalow hoặc Tedral rồi bị đối phương giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện