Cuối cùng thì lễ hội thu hoạch đã bắt đầu tại thành đô Turize. Lễ hội ở đây sẽ được tổ chức xuyên suốt ba ngày. Hôm đầu sẽ thực hiện nghi lễ khai mạc ở đại sảnh. Sau đó thì các công cụ cần dùng sẽ được đưa đến các ngôi làng, chúc mừng về sự bội thu năm nay và cầu nguyện cho năm sau.

Lễ hội tại các ngôi làng chỉ có một ngày cầu nguyện. Vào ngày cuối cùng, sau khi đã đi qua tất cả ngôi làng, họ sẽ tập hợp các dụng cụ đã được sử dụng tại thành đô, thiêu cháy tất cả và kết thúc lễ hội. Trong thời gian đó, thành đô sẽ vô cùng náo nhiệt bất kể đêm ngày.

Buổi lễ khai mạc vào ngày đầu đã kết thúc, trên phố lúc này đang vô cùng huyên náo bởi các sạp hàng và những màn biểu diễn. Khác với bình thường, các hàng quán thông thường giảm mạnh, thay vào đó là những quầy hàng buôn bán đồ ăn vỉa hè.

Dĩ nhiên là cũng có những sạp trò chơi. Ném vòng, phóng dao, đập hạt, đua chó và có cả các hiệp sĩ hướng dẫn kiếm thuật. Cho dù nền văn minh khác nhau, nhưng tôi vẫn không thay đổi tâm trạng muốn tận hưởng lễ hội này.

Nên là nếu không tận hưởng thì chỉ thiệt bản thân. Tôi dẫn Illias và Ulffe đi ngắm nghía dạo phố.

Lacra không có công việc gì vào ngày diễn ra lễ hội, hay nói đúng hơn là lỡ để cô ta làm gì rồi lại vướng tay vướng chân. Mấy công việc đơn giản cũng không nhiều như vậy, thế thì cứ bỏ cô ta ra ngoài thì sẽ tốt hơn. Hơn nữa, có vẻ cô ta còn được nhận tiền tiêu vặt từ Yugura giáo để không quay về sớm. Kết quả là Lacra đang tận hưởng lễ hội này một mình.

Có thể cô ta sẽ lại chạy về đây sau khi tiêu hết tiền nên tôi phải sớm tận hưởng lễ hội đã. Nhưng mà không phải mọi chuyện đều dễ dàng…

“Anh xem gì từ nãy đến giờ vậy?”

“Có vẻ như họ đã lôi ký ức của Đại Giám Mục Ukka lên rồi. Tôi đang xem phần được sao chép lại từ bản điều tra. Còn lại là đống lệnh truy nã mà tôi đã nhờ mang đến.”

Hiện tại, thành đô Turize có rất nhiều kẻ đến đây. Có thương nhân đến để mở sạp trong lễ hội, có những kẻ vui chơi hay mạo hiểm giả từ nước bên cạnh đến để tận hưởng. Nếu có nhiều gương mặt mới như vậy thì binh lính gác cổng sẽ không thể thực hiện vẹn toàn công việc của mình.

Trong trường hợp Larheit lộ ra ác ý với tôi vì muốn thử cướp đoạt quyển sách thì cũng không lạ nếu hắn làm ra hành động gì đó trong sự kiện này. Thực tế, theo bản điều tra về ký ức của Đại Giám Mục Ukka thì tên Larheit này có vẻ yêu thích các hành động nhỏ nhặt. Hắn ta thường xuyên tiếp xúc ông ta và moi móc thông tin mới nhất.

Rõ ràng hắn không phải loại người há miệng chờ sung. Thế thì có thể hắn đã đi đến bước tiếp theo. Sau khi suy nghĩ đến vài khả năng thì đây chính là tư liệu mà tôi đã nhờ người khác chuẩn bị. Đó là lệnh truy nã những mạo hiểm giả có danh tiếng xấu ở vùng ven và nội cảnh Methys.

Vì đã thua trước một Ukka không xuất sắc trong chiến đấu nên chiến lực của Larheit sẽ không tính là cao. Đây không phải là tôi đánh giá thấp ông ta, mà do suy đoán từ câu chuyện của Lacra.

Đại Giám Mục Ukka tuy có kỹ thuật ưu tú, nhưng so với các Đại Giám Mục khác thì ông ta không phải người có tài năng. Nếu chỉ xét về khả năng thực chiến thì Lacra còn vượt trên ông ta.

Tức là cho dù thực lực của Larheit có cao đi nữa thì cũng chỉ tầm khoảng Lacra. Đối với loại người thích dùng đầu óc hơn chiến đấu thì như thế đã đủ rồi. Nhưng việc đó để qua một bên đã.

Larheit hiện tại đang sử dụng cơ thể khác. Nghĩa là sức chiến đấu đã bị giảm đi rõ rệt và hắn sẽ không trực tiếp hành động. Do đó, chắc chắn hắn sẽ mượn tay người khác. Vậy thì điều cần suy xét tiếp theo chính là hắn sẽ dùng loại người nào.

Ám bộ của Methys đã được Yugura giáo điều tra, hắn khó mà có thể tìm thêm người mới từ trong đấy. Hơn nữa, có rất ít khả năng một kẻ thích dùng đầu óc lại tiếp tục dùng biện pháp từng bị khám phá. Dĩ nhiên là cũng không phải không có khả năng hắn đã tính đến chuyện đấy, nhưng việc đó sẽ vừa tốn công sức mà hiệu quả lại thấp. Nếu đã có thể dễ dàng nhìn ra thì có thể loại bỏ phương pháp này.

Vậy sử dụng ám bộ từ nước khác thì sao? Khả năng này cũng rất thấp. Hơn nữa, Methys đã truyền đạt cho các quốc gia lân cận về chuyện có kẻ can thiệp vào ám bộ và thao túng bọn họ. Tuy giấu đi chuyện chó săn của Ma Vương, nhưng họ vẫn biết được hắn ta giỏi dùng ma pháp tẩy não và có ý định gây ra mâu thuẫn giữa các quốc gia.

Nếu chỉ là một quốc gia láng giềng thì có thể họ sẽ ngó lơ lời cảnh báo, nhưng đối tượng lần này là Methys. Đó là quốc gia có đại bản doanh của tôn giáo sở hữu nhiều tín đồ ở các quốc gia. Trong trường hợp đó là đất nước chấp nhận Yugura giáo thì họ sẽ có một chút cảnh giác về nguy cơ này.

Khi đó thì những kẻ có thể trở thành con cờ của Larheit sẽ chỉ là mạo hiểm giả hoặc những ác nhân phụ cận. Nhưng dù là ác nhân, đám sơn tặc hay cường đạo sẽ chẳng giúp ích được gì.

Sát thủ có kinh nghiệm thực chiến là tốt nhất, nhưng kiểu người đấy gần như là ám bộ rồi. Vậy thì con đường còn lại sẽ chỉ còn mạo hiểm giả, hơn nữa phải là người rất mạnh. Nhưng nếu là mạo hiểm giả thông thường thì họ sẽ không thể nào nghe lời một kẻ mờ ám như Larheit.

Tuy cũng có khả năng hắn dùng ma pháp tẩy não, nhưng cổng thành Turize có thiết lập Phong Ma Thạch, nếu để họ đi thẳng vào thì ma pháp sẽ bị giải trừ. Hắn đã từng đi vào một lần nên chắc hẳn sẽ biết điều đấy. Vậy thì tầm mắt của hắn sẽ hướng đến những kẻ xấu xa nổi tiếng và dễ bị điều khiển bởi tiền tài địa vị. Do đó, tôi đã xin đống lệnh truy nã để đề phòng những kẻ như vậy.

“Nhưng đúng là thế giới nào cũng có bọn tiếng xấu lan xa nhỉ.”

“Dù là mạo hiểm giả thì vẫn có nhiều loại. Có anh hùng được quốc gia bổ nhiệm thì cũng có phường ác đức bị đất nước đuổi đi và trở thành tội phạm.”

Trên lệnh truy nã bao gồm diện mạo và những chuyện ác kẻ đó đã làm. Tuy không bị quốc gia truy nã, nhưng có rất nhiều kẻ được xem là phần tử nguy hiểm và bị cấm bước vào bang hội mạo hiểm giả. Có kẻ nóng máu giết nhiều người, có kẻ tranh chấp lợi ích với mạo hiểm giả khác và gây ra thiệt hại khổng lồ, thậm chí còn có kẻ cãi cọ với người đưa ra nhiệm vụ đến mức đe doạ và sát hại họ.

Song, hiện tại ở đất nước này đang tồn tại người đã hạ gục Larheit – Đại Giám Mục Ukka, Giáo Hoàng Eupalo và kẻ có thực lực được nhiều người biết đến như Lacra. Ngoài ra thì cũng không lạ nếu hắn biết được Illias làm hộ vệ cho tôi. Thế thì có thể loại bỏ những kẻ tiếng xấu lan xa nhưng không có thực lực.

Dĩ nhiên cũng sẽ tồn tại mạo hiểm giả có đầu óc như Larheit nên tôi sẽ không loại đi những kẻ trông có vẻ thông minh.

“Ồ, mạo hiểm giả này ghê đấy. Là nữ nhưng vác một thanh kiếm khổng lồ hơn cả cơ thể, là một kẻ cuồng chiến đấu vô cùng khát máu. Từng đứng ở tiền tuyến trong lần diệt trừ ma vật quy mô lớn và xử lý nhiều ma vật nhất. Sau đó thì đánh mất bản thân nên tấn công cả các mạo hiểm giả khác. Nếu tính cả các mạo hiểm giả lao vào can ngăn thì cô ta đã gây tử thương hơn một nửa… Tại sao lại để một người như thế này còn sống chứ?”

Tôi có thể tưởng tượng việc diệt trừ những ma vật không thể giao tiếp là điều rất khốc liệt. Điều này có lẽ còn gây gánh nặng cho mạo hiểm giả hơn cả chiến tranh. Nhưng nhìn kiểu gì thì điều cô ta làm ra cũng không phải dạng phát cuồng nổi điên. Hẳn nên xem cô ta là cuồng nhân ra tay quá khích dù đang biết điều gì đang diễn ra.

Tôi mong rằng hắn ta sẽ không gửi một tên điên không thể kiểm soát tới một nơi có rất nhiều người như thế này, nhưng cũng không thể không tính đến khả năng đó.

“Tên cô ta là Girista, sở hữu mái tóc ngắn đỏ rực như lửa cháy, mắt phải có xăm một móng vuốt lớn. Mang một thanh đại kiếm có gắn lưỡi dao lởm chởm. Một người nếu gặp trên phố có thể lập tức nhận ra ngay___”

Thấy bà rồi. Nếu hỏi lý do tại sao thì bởi vì lời giới thiệu trên lệnh truy nã quá đúng rồi. Một người phụ nữ có diện mạo dễ dàng nhận ra đang ở trong tầm mắt tôi. Mái tóc ngắn đỏ rực như lửa cháy, mắt phải có xăm một móng vuốt lớn. Trên vai vác một thanh đại kiếm có gắn lưỡi dao lởm chởm.

Nếu là ở Nhật Bản thì cô ta là một cosplayers nổi tiếng rồi, haha. Nhưng tôi không thể cất tiếng cười đùa như vậy được. Cái kiểu bật flag ngay sau khi tự khen bản thân đã không còn được ưa chuộng nữa rồi mà, tại sao hiện giờ vẫn áp dụng cơ chứ? “Sao anh lại đột nhiên đứng___”

Illias có vẻ cũng đã nhìn thấy. Nhìn kiểu gì thì cô ta cũng giống hệt như Girista trong lệnh truy nã. Cô ta còn đang thoải mái đi giữa lễ hội náo nhiệt ngay ban ngày.

___Bình tĩnh nào, mình phải bình tĩnh. Cô ta đúng là Girista, nhưng không thể phủ nhận khả năng cô ta chỉ là khách tham quan. Vẫn có khả năng cô ta không phải thích khách do Larheit gửi tới mà chỉ là một tên tội phạm___ A, không được rồi. Sau khi chạm mắt với tôi thì cô ta lộ ra vẻ vui mừng. Cả hai chúng tôi nhìn chăm chú nhau, vậy là tôi bị nhận ra rồi. Girista đang vô tư đứng nhìn các quầy hàng đã cất bước đi về phía chúng tôi.

“Illias, nếu chiến đấu ở đây thì tệ lắm nhỉ? Cô nghĩ nên triển khai ở đâu?”

“Nếu có thể thì nên ở bên ngoài cổng thành… Trong quảng trường hình như có khu diễn tập của các hiệp sĩ.”

“Không thể nào bỏ mặc cô ta nhỉ?”

“Dĩ nhiên rồi. May mắn là cô ta đang hướng sát ý về phía bên này. Chỉ cần di chuyển thì cô ta hẳn là sẽ đuổi theo thôi.”

Chúng tôi cần phải đẩy cuộc chiến đến nơi ít người. Cho dù có là Illias đi nữa thì cô ấy cũng chỉ có một mình. Tuy làm được nhiều việc nhưng vẫn có giới hạn.

“Rồi, Ulffe, cõng anh lên. Chúng ta cần đi đến quảng trường từ mái nhà.”

“Vâng!”

Lâu rồi tôi mới lại được nữ giới vác lên vai. Ulffe nhảy bật lên rồi đáp xuống mái nhà. Illias vì muốn chậm lại một nhịp nên vẫn chưa hành động.

Còn Girista thì___ Hửm? Cô ta chưa tiếp cận chúng tôi mà đã nắm lấy thanh kiếm sau lưng và đưa lên rồi.

Cô ta vẫn đang nhìn về bên này mà cười. Chẳng lẽ cô ta có thể tấn công với khoảng cách này___ Không, không phải!

“Illias dừng lại! Cô ta đang nhắm vào những người xung quanh!”

“Aaahhhhhhaaa!”

Girista thét lên hào hứng và vung lên thanh đại kiếm ngay giữa đường lớn. Một tiếng động rất lớn vang ra xung quanh. Những người đứng gần bị thổi bay đi bởi luồng xung kích. Nhưng họ không bị chém trúng, bởi vì thanh kiếm của Illias đã ngăn chặn no. Illias hẳn đã nhận ra rồi. Nhờ việc không do dự thổi bay người xung quanh ra một bên mà họ đã tránh được hậu quả xấu nhất.

“Ngươi lại nhắm vào người dân vô tội mà không do dự chút nào sao, đồ ngoại đạo!”

“Tại vì các người đang định chạy trốn đó chớ~, thưa quý ngài hiệp sĩ thích bảo vệ người dân?”

Girista tiếp tục chém thêm một nhát. Tiếng động ầm ĩ cùng chấn động lại một lần nữa lan ra. Sau khi gặp phải hai luồng chấn động thì những người xung quanh rốt cuộc đã nhận ra sự nguy hiểm và bắt đầu hỗn loạn.

“Mọi người nhanh rời khỏi đây! Bị cuốn vào là chết ngay lập tức đấy!”

Âm thanh của Illias kêu gọi người xung quanh chạy trốn. Đám đông hiện đã trở nên kinh hoảng. Nhưng hiện giờ thì chỉ còn cách để bọn họ giãn cự ly mà thôi.

Mấy người bị Illias gạt ra ngoài cũng lý giải được tình huống và bắt đầu rời đi. Song, những người bị thổi bay bởi luồng xung kích thứ nhất lại chậm hơn, tuy đã rời khỏi phạm vi của đại kiếm nhưng họ vẫn còn đang rải rác xung quanh. Tức là hiện tại, Illias không thể di chuyển khỏi chỗ đó. Nếu cô ấy cử động thì mấy người chưa thể di chuyển sẽ lập tức rơi vào phạm vi của thanh đại kiếm.

“Shishou, phải làm sao đây!?”

Ulffe cất tiếng gọi tôi vì lo lắng cho bọn họ. Trong tình huống người xung quanh vẫn còn ở đây thì Illias sẽ khó mà chiến đấu. Nhưng liệu chúng tôi có thể để họ di tản toàn bộ không?

Những người bị thổi bay bởi luồng xung kích đột ngột dần dần đứng dậy và tản ra. Nhưng trong đó vẫn có người như đóng đinh trên mặt đất và không thể cử động như bình thường vì bị thương. Hay là bảo người đang di tản dẫn họ theo? Không được, bọn họ đang ưu tiên bản thân trước nhất. Sẽ không ai chịu nghe lời tôi chỉ huy cả.

“…Ulffe, chúng ta đến gần hai người họ.”

“Nhưng mà___”

“Nếu đã hỗn loạn đến thế này thì mấy người hiệp sĩ sẽ lập tức chạy đến thôi. Chúng ta cần phải câu giờ cho đến lúc đó.”

“…Vâng.”

Chúng tôi nhảy xuống từ mái nhà và đến bên cạnh hai người Illias. Sau khi giao chiến không biết bao nhiêu lần thì kiếm của hai người đã ngừng lại. Cô ta còn có thể chống cự lại lực tay của Illias á!?

“Đồ ngốc! Sao hai người còn không tranh thủ chạy đi!?”

“Ái chà, cả cậu cũng đến đây cơ à? Thật vui quá đi~!”

“Ngay ban ngày mà cô lại mở ra một cuộc chiến điên cuồng đấy. Cô có lẽ là Girista nhỉ?”

“Đúng vậy! Tôi đây chính là Girista-chan đó~! Vậy là cậu biết tôi là ai rồi nhỉ?”

Dù đang kháng cự nhưng Girista vẫn tỏ vẻ thoải mái. Illias tuy chưa thua nhưng cũng không thể cử động theo ý mình.

Nhìn lại thì chân của Illias đang lún xuống mặt đất. Thật là áp lực khủng khiếp, à không, theo như tiếng động lúc nãy thì thanh kiếm trông cũng khá là nặng. Trước tiên thì tôi bảo Ulffe thả mình xuống.

“Không ngờ Larheit lại gửi một kẻ thích làm loạn đến đây đấy.”

“Ái chà? Cậu đang nói gì vậy nhỉ~?”

“Không cần giả ngu. Larheit hôm trước còn tuyên chiến với tôi mà.”

“Ồ, là vậy sao? Tôi còn chưa nghe chuyện đó nữa. Larheit kỳ cục quá~”

“Dĩ nhiên là hắn ta nói xạo rồi con ngu này! Cô quá bất cẩn khi để mình mắc bẫy đấy.”

Bỗng nhiên có một tiếng hét đầy tức giận phát ra từ sau lưng Girista. Không biết từ khi nào mà có một gã đàn ông giống như mạo hiểm giả trông khá là mạnh đang đứng đó. Toàn thân được phủ một bộ đồ bó đen, bên ngoài trang bị loại giáp nhẹ. Một cái gauntlet giống như Ulffe mang hình dáng một con rồng màu đen lọt vào mắt tôi.

“Aha, vậy là tôi bị lừa rồi sao? Thật xấu tính quá đi~”

“Đồ đần độn, sao mà cái tên nhát cấy Larheit kia lại làm mấy trò đấy chứ! Nhưng có thể khiến Girista mắc bẫy thì ta đánh giá cao ngươi đấy.”

Cái quái gì đây? Ban đầu thì la hét cau có, nhưng sau đó thì lại chuyển thành một thanh niên trầm tính. Tôi nghĩ đây không phải vấn đề tinh thần không ổn định gì đó đâu.

“Xin lỗi nhé, Pa-chan~”

“Đừng có mà nói kiểu kéo dài, khâu miệng con mẹ mày lại giờ! Gọi Parshro bình thường dùm cái đi.”

Hình như trong danh sách có cái tên này… À đúng rồi. Parshro, là đệ tử cũng như một trong những người kế thừa của “Quyền Thánh” Gradna. Nhưng vì sát hại nhiều huynh đệ đồng môn nên đã bị trục xuất. Sau đó thì hắn lấy nghề bảo kê và mạo hiểm giả làm kế sinh nhai.

Tuy có đầy đủ thực lực, nhưng hắn ta là một người có tính khí thất thường, nhiều lần giết đồng bọn và người đưa ra nhiệm vụ. Sau khi mấy chuyện đó bị đưa ra ánh sáng thì hắn chuyển sang hoạt động trong thế giới ngầm. Một tên cũng chẳng ra gì. Nhưng một ả điên cùng một tên tính khí thất thường, Larheit cũng biết gửi người đến đấy nhỉ. Cơ mà kẻ địch có viện quân rồi mà sao bên mình vẫn chưa có ai tới vậy!?

“Đúng rồi, nếu các người muốn đợi mấy vị hiệp sĩ đến thì vô ích thôi~”

“Người nói gì cơ?”

“Bọn ta đã giăng kết giới đuổi người quanh đây rồi. Chính là kiểu kết giới người ra không đuổi người đến không tiếp đó~”

Tôi xác nhận tình hình xung quanh. Giờ thì tôi mới nhận ra là dù đã gây động tĩnh lớn đến vậy mà xung quanh vẫn quá yên tĩnh. Thậm chí tôi còn chẳng nghe được âm thanh của mấy người hoảng hốt chạy trốn lúc nãy. Thế thì chúng tôi đành phải tự làm gì đó thôi.

Hiện tại, trong bán kính 10m xung quanh Illias và Girista có 5 người thường không thể cử động. Vũ khí của Girista nặng một cách bất thường, thêm vào đó là sức mạnh không thua gì Illias. Có lẽ nên xem cô ta tương đương hoặc hơn cả Gidou trong trạng thái Undead hồi trước. Còn Illias thì không muốn Girista vung thanh đại kiếm quá nhiều. Bởi vì đây là cự ly mà người thường sẽ nhận sát thương từ xung kích khi họ chiến đấu. Nếu tốn quá nhiều thời gian thì có khả năng tên Parshro sẽ hành động.

“Illias, tạo khoảng cách đi!”

“Không được, nếu để cô ta tự do thì người xung quanh sẽ___”

“Tôi không bảo cô giữ khoảng cách, mà là tạo khoảng cách cơ!”

“___Tôi hiểu rồi!”

Illias đánh bật đại kiếm của Girista ra. Thế này thì Girista sẽ có thể tiếp tục vung kiếm.

Nhưng mà___

“Trước hết thì ngươi tránh ra khỏi đây!”

Cú đá của Illias đánh bay Girista về phía sau. Girista lập tức lộn một vòng trên không, chống thanh kiếm xuống mặt đất để triệt tiêu quán tính như lần tôi đã thấy ở ông Kara.

“Đau quá đi. Không ngờ lại đá vô bụng phụ nữ, thật là một hiệp sĩ tồi tệ~”

“Ờ, xin lỗi nhé. Nhưng đã không cần phải đá nữa rồi!”

Lần này thì Illias lao đến chém Girista. Nhờ vị trí bị lệch đi nên mấy người thường đã thoát khỏi phạm vi xung kích do vũ khí của hai người đó tạo ra. Giờ thì cô ấy đã có thể chiến đấu bình thường rồi. Nhưng Girista vẫn bình tĩnh ngăn chặn từng đòn tấn công của Illias. Có lẽ nên xem cuộc chiến này thuộc cấp độ trên cả ám bộ và ngang bằng với Docora, đầu lĩnh sơn tặc.

“Ara, khó chịu quá đi. Không ngờ cô còn mạnh hơn cả tôi nữa đó~”

Nhưng Illias vẫn có ưu thế về sức mạnh hơn. Tuy cô ta có thể ngăn những đòn tấn công liên tiếp, nhưng không thể nào phản kích lại. Chỉ là___

“Đừng có quên sự tồn tại của ta chứ nhóc con. Mày chắc sẽ không nói hai đánh một là hèn đâu nhỉ?”

Parshro từ phía sau Girista đánh một đòn bằng gauntlet vào Illias. Tuy chặn lại được, nhưng cô ấy vẫn bị hắn ta đẩy về sau. Girista cũng không để vuột cơ hội mà áp sát.

“Dĩ nhiên là đừng có quên tôi nữa nhé~”

“Đó phải là lời của Ulffe!”

Ulffe đá một cước vào Girista vừa vung thanh đại kiếm. Cô ta lại một lần nữa bay về sau. Lần này thì có vẻ cô ta hoàn toàn bất ngờ nên không thể thủ thế mà đập người xuống mặt đất.

“Ara, ara ara. Cún con đáng yêu tự dưng lao ra rồi?”

Girista từ từ đứng lên một cách uể oải như zombie, tạo cảm giác rằng cô ta vẫn còn khoẻ lắm.

“Parshro, tôi ngại chăm sóc động vật lắm. Anh có thể qua bên này xử nó được không~?”

“Đừng có tự tiện chọn con mồi như vậy đồ rác rưởi! Tuy không hài lòng lắm nhưng được thôi.”

Girista nhắm vào Illias, Parshro thì qua phía Ulffe. Illias thì không sao, Ulffe mới là phía tôi cảm thấy lo lắng hơn. Biện pháp ổn thoả nhất là câu giờ để không bị hạ gục và chờ đợi Illias qua đây mà thôi.

“Ulffe, anh không bắt em không được thắng, nhưng đừng có tấn công mù quáng. Nhớ phải nhận định đúng sức mạnh đối phương đấy.”

“Vâng!”

Parshro dùng gauntlet đẩy đi đòn lao thẳng đến của Ulffe. Xung kích giữa họ dường như cũng báo hiệu cho Illias và Girista tiếp tục giao chiến. Illias tiếp tục dùng sức mạnh dồn ép Girista như vừa nãy.

“Cứ chém nhau bình thường thì không thắng được rồi. Vậy thế này thì sao nhỉ~?”

Girista kéo kiếm lùi về sau nửa bước. Cô ta rời khỏi khoảng cách thích hợp cho thanh kiếm của mình. Nhưng Illias không định dừng lại mà ngay lập tức áp sát.

“Tôi xin nhé~!”

Thanh đại kiếm bỗng nhiên chia làm đôi. Lưỡi kiếm trông như răng cưa ấy mở ra giống như miệng của một con cá sấu vậy. Illias lập tức ngừng lại và nhảy về sau. Những chiếc răng nanh trên dưới cắt vào không khí tạo nên tiếng động chói tai bằng chiếc hàm của mình.

“___Là một loại Ma Kiếm sao?”

“Đúng rồi. Thanh kiếm này từng được Ma Tộc sử dụng đó. Nó thích nhất là uống máu ăn thịt và ngấu nghiến xương cốt đấy~”

Thanh kiếm của Girista kêu lên cứ như một sinh vật sống. Và nó một lần nữa mở ra chiếc miệng to lớn của mình.

“Nào! Nào! Nào! Nàoo! Hãy ăn sạch vị hiệp sĩ ngon lành này đi nào!”

Girista vung lên thanh đại kiếm cắn xuống. Những chuyển động đóng vào mở ra của thanh kiếm lặp đi lặp lại một cách hoàn toàn ngẫu nhiên. Nếu nó ngậm lại khi đang vung xuống thì nó sẽ biến thành đường chém xéo xuống từ hai bên trái phải.

Nếu nó mở miệng ra khi chém nghiêng lên trên thì sẽ chuyển thành chém đồng thời vào đầu và chân. Chậm đi một chút thì sẽ bị cắn nát, muốn tránh né thì vô cùng khó khăn vì sự kết hợp giữa chém và cắn. Chỉ cần chuyển sang tấn công thì cô ta có thể đồng thời thực hiện nhiều loại công kích. Dĩ nhiên, nếu thanh kiếm thay đổi hình thái không theo quy tắc thì sẽ khó tự phòng ngự. Dẫu vậy, Girista vẫn bình ổn ngăn cản những đòn phản công từ Illias. Có vẻ cô ta cũng đã nắm rõ chuyển động bất quy tắc của thanh kiếm rồi.

“Một vũ khí phiền phức. Không chỉ khó ngăn cản mà lại còn ăn ma lực đối phương.”

“Đúng rồi đó. Vết cắn của bé này có thể ăn đi ma lực xung quanh, cho dù không công kích trúng đi nữa~”

Thật kinh khủng. Nếu là thật thì chỉ cần chiến đấu như thế cũng khiến Illias tiêu hao thể lực và ma lực nhanh chóng. Tôi không thể đoán được Illias bị cướp đi bao nhiêu ma lực từ biểu cảm của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy đã cảm giác được cứ xem như bị mất khoảng một phần vậy. Bên phía Ulffe thì sao? Tôi chuyển tầm mắt qua đó.

“Con mẹ nó, quá rác rưởi rồi, chả muốn chiến luôn ấy! Ta công nhận lượng ma lực của ngươi, nhưng mấy phương diện khác thì quá vụng rồi.”

Những đòn công kích liên tục của Ulffe đều bị né tránh và ngăn chặn. Giống hệt như lúc tập luyện với đội Ragdo, khác biệt kỹ thuật của cả hai là quá lớn. May mắn là đối phương vẫn chưa có ý định nghiêm túc. Hắn ta chưa phản kích một lần nào. Nếu trong lúc này mà Illias đả thông được tình thế thì tốt rồi.

“Chán quá rồi, chuẩn bị chết đi đồ vô dụng!”

Chuyển động của hắn bỗng trở nên nhanh hơn và giáng một quyền xuống. Ulffe dù đã nhanh chóng ngăn chặn nhưng không thể triệt tiêu toàn bộ uy lực. Em ấy bị đánh bay đi và đập người vào tường.

“Ulffe!”

Nhưng ngay tức thì, Ulffe đạp vào tường và lao đến Parshro.

“Cơ mà nếu Girista dùng Ma Kiếm thì ngươi chắc không nghĩ đồng bọn như ta sẽ chỉ sử dụng gauntlet đâu nhỉ? Cháy rụi đi con thú!”

Hai tay Parshro được bao bọc bởi một ngọn lửa đen. Ngay khoảnh khắc nắm đấm lửa chạm đến thì Ulffe giật ngang qua. Em ấy đã lập tức bộc phát ma lực và thay đổi quỹ đạo lao đến. Nếu không làm vậy thì thắng bại đã định rồi. Phương hướng mà Ulffe lao đến lúc nãy đã bị bao phủ bởi ngọn lửa đen khổng lồ. Chúng chạm đến bức tường và bốc lên ngọn lửa đen thẫm.

“Đốt được cả tường bằng đá cơ á…!?”

“Ngọn lửa sinh ra từ gauntlet này có thể thiêu cháy đồ vật, nhưng thực tế thì nó không phải lửa. Nó chỉ là ma lực mang tính chất đặc biệt có khả năng khiến ma lực của đối tượng bốc lửa mà thôi!”

Cảm ơn vì đã giải thích tỉ mỉ. Nhưng thế này thì không ổn. Ý chính thì đây là ma lực thiêu cháy ma lực.

Nó đã bén lửa lên ma lực mà Ulffe giải phóng khi né tránh nên mới bùng cháy như vậy.

Tưởng tượng đến cảnh người mang một cục ma lực như Ulffe trực tiếp trúng phải thì tôi liền rùng mình. Vào khoảnh khắc bị bén lửa, em ấy vẫn có khả năng tách rời ngọn lửa bằng cách giải phóng ma lực. Nhưng chuyện này giống như dùng dầu hoả để thổi lửa đi vậy, không cẩn thận là gặp hoả hoạn như chơi.

Thực lực đã cách biệt mà đối phương còn có ngọn lửa tất sát. Cho dù có lạc quan thế nào đi nữa thì Ulffe cũng vô cùng bất lợi. Nhưng nếu tôi xen vào thì chỉ tổ vướng tay vướng chân. Nếu đúng như hắn ta nói thì người không mang ma lực như tôi sẽ không bị bắt lửa. Nhưng nó vẫn có thể thiêu cháy không khí hay mặt đất xung quanh, hơn nữa tôi còn không thể cận chiến với hắn.

Điều có thể làm bây giờ chính là tìm đường đột phá bằng cách lý giải Girista và Parshro. Nhưng đối phương không hề giảng đạo lý. Chúng chỉ biết tiêu diệt chúng tôi bằng bạo lực thuần tuý. Với đối tượng thế này thì tôi không chắc chúng thuộc phạm vi lý giải hay không.

Nhưng hiện không phải lúc để than thở. Cần phải lý giải chúng dù chỉ một chút. Chết tiệt, sợi xích quấn quanh người nặng quá…. Xích nặng? Khoan đã, xích trên cơ thể là___

“Guaa!?”

Toàn thân tôi bỗng nhiên nhận phải áp lực mãnh liệt và bắt đầu lơ lửng. Vì quá đột ngột nên tôi vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tôi cần phải nắm rõ tình huống lúc này.

___Hiện tại, tôi đang bị trói bởi sợi xích. Nó được thả xuống từ mái nhà. Tôi nhìn lên trên. Ở đó đang có một người đàn ông vừa nhìn lên bầu trời vừa làu bàu. Sợi xích kéo dài từ hai cánh tay đang buộc lấy tôi.

Ngay cả khi trói chặt một người trưởng thành, sợi xích đó vẫn dài đến mức quấn kín hai cánh tay gã và không thể nhìn thấy chút da nào.

“Shishou!?”

“Vẫn còn sao!?”

“Dĩ nhiên rồi. Tôi với Parshro thì sao mà đi giăng kết giới đuổi người cơ chứ. Làm tốt lắm, Ekdoic~”

Thật bất cẩn. Vì quá để tâm đến sức mạnh đối phương mà tôi không nghĩ đến số lượng. Chỉ một người Girista hoặc Parshro là đã đủ uy hiếp. Việc xuất hiện tận hai người khiến tôi hiểu nhầm rằng đã không còn ai nữa. Sợi xích buộc chặt cơ thể tôi như một loài sinh vật.

“Khốn… hự….”

Không được, ý thức đang dần mất đi. Nếu chúng nghe theo Larheit và xuất hiện ở đây thì mục đích chỉ có hai, hoặc là quyển sách hoặc là kẻ giải nghĩa được quyển sách. Tức là nếu tôi mà ngất đi ở đây thì khả năng tỉnh dậy là rất thấp. Khi suy nghĩ đến đó thì trước mắt tôi đã hoàn toàn hoá thành một màu đen.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện