Người đàn ông ấy khoác một chiếc áo trùm đầu, thứ dường như sở hữu tính năng ẩn thân nên chỉ có hai tay và khuôn mặt đang lơ lửng. Hiện tại, cả cơ thể của anh ta đang nằm dài trên chiếc ghế sofa cứ như rằng đã ở đó ngay từ đầu vậy.
Đó chắc chắn là tên đàn ông lúc đấy, Vô Sắc Ma Vương.
“Tốt quá rồi, tôi còn đang nghĩ giờ mà vẫn không được thì phải làm sao đấy.”
“Lần đầu là một tên rác rưởi, lần thứ hai lại là để thử nghiệm, ta thấy hơi bị buồn đó nha. Con cháu của Yugura, cậu xoá thông tin trong đầu tên đàn ông kia giúp ta được không?”
“___Tôi nhớ là mình đã ngăn chặn âm thanh rồi mà nhỉ? Bệ hạ thấy thế nào?”
“Được thôi, thú thật thì đó đều là những tri thức ta muốn quên hết đi. Không có gì để đáng lưu luyến cả.”
Một quầng sáng mơ hồ trôi lơ lửng bên cạnh đầu của Marito.
Sau một lát, Marito lảo đảo một chút nhưng lập tức ngồi vững lại.
“…Cảnh tượng trước mắt… Vậy là ta đã bị xoá ký ức rồi sao? Cảm giác khó chịu hơn ta nghĩ đấy.”
“Cho nên tôi đã bảo rồi mà.”
“Cơ mà có vẻ chúng ta đã gặp được Vô Sắc Ma Vương rồi.”
“Vậy thì ta cũng không cần tự giới thiệu đâu nhỉ? Nhưng chỉ với chút thông tin không chắc chắn mà vua của một nước lại làm chuyện miễn cưỡng thật đấy. Cứ dùng đại tên tội nhân nào đấy cũng được mà.”
“Nếu anh chịu đến thì lần tới ta sẽ làm như vậy.”
“Éo có đâu. Nếu tên đó mà còn truyền đạt kiến thức đấy nữa thì ta sẽ bắn một phát vào đầu rồi tạm biệt.”
Mùi giang hồ toát ra từ Ma Vương này hơi nhiều nha.
“Được rồi, ta ghét nói chuyện dài dòng lắm nên ta sẽ giải thích sơ về mấy thứ mà các người muốn biết. Đầu tiên là như [người Trái Đất] đã nói, ta là ức chỉ lực được Yugura chuẩn bị. Bởi vì có ta nên kẻ đụng đến Cấm Kị chỉ dừng lại ở Yugura thôi, nhớ cảm tạ ta đấy.”
“Cấm Kị tức là ma pháp Tái Sinh sao?”
“Méo phải nhiêu đó đâu, sẵn dịp nên ta sẽ giải thích luôn. Người tạo ra cái hạng mục [Ma Pháp Cấm Kị] chính là Yugura, lý do nó trở thành Cấm Kị là bởi vì bị kẻ khác để mắt đến.”
“Bị ai để mắt chứ?”
“Dĩ nhiên là thần linh rồi.”
Sao bỗng dưng lại nhảy ra một cái tên khủng bố vậy.
“Thật?”
“Gì đấy? Có cả Ma Vương lẫn anh hùng mà không chịu tin rằng có thần linh sao? Mà đúng là gã Yugura đã ngăn cấm việc điều tra về thần linh nên đành chịu. Các người biết bao nhiêu về ma pháp Cấm Kị?”
“Ma pháp Tái Sinh có thể hồi sinh và tạo ra Ma Vương, còn lại là thuật Tử Linh nhỉ?”
“Thuật Tử Linh méo phải Cấm Kị đâu, do nó quá tà đạo nên Yugura giáo mới gom nó vào Cấm Kị thôi. Ma pháp Cấm Kị do Yugura định nghĩa gồm ba thứ: ma pháp Tái Sinh, ma pháp Thứ Nguyên và ma pháp Thời Không.”
Lại nhảy ra một đống ma pháp chả ai biết, cơ mà cái ma pháp Thứ Nguyên kia thì tôi có thể hiểu được chút ít.
E rằng đó là nguyên nhân khiến tôi đến thế giới này rồi.
“Ma pháp Tái Sinh can thiệp vào linh hồn, ma pháp Thứ Nguyên can thiệp vào thế giới khác, ma pháp Thời Không thì can thiệp vào thời gian. Đó đều thuộc phạm vi quản hạt của thần linh, một kẻ không liên quan lại dùng ma pháp xen vào thì đương nhiên sẽ bị để mắt đến rồi.”
“Anh vừa nói ma pháp Thời Không can thiệp vào thời gian nhỉ? Thế thì năng lực Thống Trị của Kim Ma Vương thì sao?”
“Nếu chỉ là thời gian trong không gian do mình tạo ra thì được phép thôi. Cậu nghĩ dùng mấy cái câu chuyện tự sáng tác để quay về quá khứ sẽ khiến thần linh tức giận à?”
“Cảm ơn vì lời giải thích không đâu vào đâu.”
“Muốn truy đuổi những Cấm Kị này thì kẻ đó cần phải biết được điểm khác biệt giữa dị giới và thế giới này. Do đó, Yugura đã lập đối sách cho những kẻ muốn vươn tay chạm đến. Hắn tạo nên một màng chắn ngôn ngữ cùng với ta làm ức chỉ lực để đề phòng trường hợp bất trắc.”
“Do đó mà anh mới lộ diện vì tên Đại Ác Ma kia đã đạt được một đống tri thức?”
“Chính là thế, so với lần đầu làm việc thì ta nghĩ mình xuất hiện khá là ngầu đó?”
Một người thích bỡn cợt… À dù sao anh ta cũng là người có quan hệ với Yugura. Cả anh chàng ám bộ cũng thế, cái tính cách không ra gì của Yugura xem như là chắc chắn rồi.
Trong khi tôi đang tiêu hoá thông tin thì Marito giơ tay lên.
“Bọn ta có thể đặt câu hỏi không?”
“Nếu đưa ra bánh kẹo ngon thì ta sẽ nghe các ngươi nói đó?”
“…..”
Marito im lặng đứng lên, lấy một chiếc túi từ trong ngăn kéo và đưa cho Vô Sắc Ma Vương.
Vô Sắc Ma Vương mở ra và cất tiếng ta thán.
“Ồ, trông ngon lành đấy. Đồ Quốc Vương giấu diếm cũng khác biệt hẳn nhỉ.”
“Câu hỏi từ phía này chính là liệu anh có phải Ma Vương gây hại tới con người hay không?”
“Cái đó thì không rồi, với cả vốn ta cũng méo phải Ma Vương gì cả.”
“Nghĩa là sao?”
“Về lập trường thì ta chỉ mang thân phận Vô Sắc Ma Vương thôi, chứ bản thân không nhận tác dụng từ ma pháp Tái Sinh gì hết. Nên ta cũng chẳng phải bất tử bất lão gì cả, à không, bất lão thì có.”
“Lừa người hay đấy.”
“Muốn phân loại thì ta chính là Ma Tộc đó.”
Vô Sắc Ma Vương nói vậy rồi cởi mũ trùm đầu ra.
Mái tóc đen, đôi mắt đen cùng làn da màu ngăm đen. Dù trông như một con người bình thường, nhưng tôi chưa từng thấy người nào mang ngoại hình như vậy ở thế giới này trừ những lúc soi gương.
“Không lẽ anh là người Trái Đất?”
“Không hề, ta chính là con người xuất thân từ thế giới này. Khi trở thành Ma Tộc cấp cao thì sắc tố trong cơ thể sẽ trở nên đậm màu hơn. Ban đầu thì tóc của ta màu vàng đấy.”
“Anh vừa nói là Ma Tộc nhỉ? Tức là anh đã được Ma Vương nào đó biến đổi ư?”
“Đúng thế. Ta là Ma Tộc được tạo ra bởi [Bạch Ma Vương], hay còn gọi là [Bạch Vô Tình], tên khác của anh hùng Yugura.”
“…Chờ chút, cho ta thời gian để tiếp nhận đã.”
Marito ôm lấy đầu, cả tôi cũng vậy.
Chúng tôi hiểu sự tồn tại đầy tạp nham của Yugura, nhưng không ngờ hắn lại kiêm luôn cả chức vị Ma Vương. Không phải tham lam quá rồi hả? “Này này, có gì để phiền não đâu? Ngược lại, vị trí còn lại được khoả lấp bởi một cái tên đã biết sẵn thì chẳng phải dễ chấp nhận hơn sao?”
“Có thể giải thích từng chút được không?”
“Đòi hỏi thật đấy.”
Vào rất lâu về trước, Vô Sắc Ma Vương đã gặp Yugura vừa xuất hiện tại dị giới này.
Giống như tên nào đấy với Illias, Yugura cũng được Vô Sắc Ma Vương bảo hộ.
Sau đấy, từ những điểm khác biệt giữa Trái Đất và thế giới này, Yugura đã cấu trúc nên rất nhiều ma pháp và tạo ra Cấm Kị - ma pháp Tái Sinh.
Song, ma pháp Tái sinh vẫn chưa hoàn thiện, tác dụng phụ của nó là người được hồi sinh lại trở thành Ma Vương.
Vì mục đích nghiên cứu, Yugura tiếp tục sử dụng ma pháp Tái Sinh và tạo ra các Ma Vương khác. Nhưng do sự xâm lăng của Hắc Ma Vương mà những Ma Vương khác cũng bắt đầu bùng nổ.
Yugura tạm thời ngừng việc nghiên cứu, tự biến bản thân thành Ma Vương và đi thu thập tình thế.
Vào lúc này, Vô Sắc Ma Vương cũng trở thành Ma Tộc.
Sau đó, Yugura ẩn thân và tiếp tục nghiên cứu ma pháp, nhưng rốt cuộc lại phát sinh một điều gã lo lắng.
Đó chính là Hắc Ma Vương, kẻ đã được Yugura cung cấp phần lớn tri thức của mình.
Hắc Ma Vương đã từng tiến đến rất gần đến ma pháp Tái Sinh.
Yugura cho rằng trong trường hợp người Trái Đất tiếp tục xuất hiện, khả năng cao là kẻ đạt được tri thức từ người đó sẽ lại tiếp cận ma pháp Tái Sinh. Vì vậy, Yugura tạo ra ma pháp Thứ nguyên, khiến những người thuộc thế giới này không thể dễ dàng đạt được tri thức từ dị giới.
Hắn đặt ra một mục Ma Pháp Cấm Kị, thiết lập hệ thống loại trừ kẻ tiếp cận và giao cho Vô Sắc Ma Vương nhiệm vụ đó.
“Cho dù không chạm đến Cấm Kị, chỉ cần bao hàm yếu tố nguy hiểm hơn một ngưỡng nhất định thì ta cũng sẽ xuất hiện. Này, đây là danh sách. Không đụng đến chúng thì ta sẽ không làm gì cả. Nếu cậu muốn hưởng thụ cuộc sống dị giới thì nhớ giữ chừng mực đi đấy.”
Anh ta nói vậy rồi lấy ra một mảnh giấy từ đâu đó đưa cho tôi.
Đây là danh sách được viết bằng tiếng Nhật, nhìn lướt qua thì có một vài thông tin tôi đã biết.
Cả thông tin liên quan đến hạt nhân cũng được viết trong đây. Nhưng Yugura Nariya là người thuộc thời đại Taishou khoảng 100 năm trước, còn nghiên cứu hạt nhân tại Trái Đất là thứ được tiến hành sau dự án Manhattan vào thập niên 1930.
Hẳn là Yugura Nariya đã dùng phương pháp gì đó để thu thập thông tin từ Trái Đất.
Chỉ là sau khi nghe chuyện này thì việc tôi nghĩ đến đầu tiên là___
“Yugura giáo chắc sẽ không biết đối xử với anh thế nào đâu.”
“Ta cũng nghĩ thế đó.”
Anh ta là Ma Tộc do người đã để lại lời dạy cho họ – anh hùng Yugura – tạo ra. Cũng là tồn tại đảm nhiệm vai trò phòng ngừa việc truyền bá Cấm Kị như ma pháp Tái Sinh.
Nhưng đó lại là một Ma Vương.
“Bình thường ta đều rúc trong không gian bản thân tạo ra nên không cần để ý đâu. Thỉnh thoảng mới ra ngoài mua đồ thôi.”
“Anh nói cho bọn tôi khá nhiều chuyện đấy nhỉ.”
“Vì ta không có ý định đối địch với các người. Những chuyện có thể nói thì ta đều nói hết để đỡ bị gọi đi gọi lại nhiều lần. Với lại, so với Yugura thì cậu trông chỉn chu hơn nhiều.”
Ai nấy cũng toàn bảo Yugura là kẻ chẳng ra gì, thú thật là tôi không còn muốn gặp hắn ta nữa rồi.
“Vô Sắc Ma Vương, tôi có thể đặt câu hỏi không?”
Người vừa xen vào là anh chàng ám bộ.
“Không vấn đề.”
“Anh có biết nơi ở hiện tại của Yugura không?”
À, tôi cũng muốn biết chuyện đó.
Và nếu có thể thì tôi sẽ không muốn đến gần chỗ đấy.
“Hiện tại đang chờ hồi sinh rồi.”
“Vậy là… đã chết đi một lần rồi sao?”
“Ừ, bị thần linh nổi giận nên tạm nghỉ một lần rồi. Còn nhớ cái ta vừa nói không? Sử dụng ma pháp Cấm Kị sẽ bị thần linh để mắt. Hắn không thèm sửa sai mà lại tiếp tục đụng vào ma pháp Thời Không nên chuốc lấy phẫn nộ từ thần linh và bị giết rồi. Tác dụng của ma pháp Tái Sinh thì như đã thấy nên chắc không lâu nữa sẽ hồi sinh thôi.”
Yugura Nariya mà Kim Ma Vương và Tử Ma Vương nghĩ rằng còn sống đã chết từ lâu.
Điều này hơi ngoài dự đoán. Chỉ là việc đối đầu với thần linh thì cấp độ hơi bị xa vời quá nên tôi cũng không hiểu rõ lắm.
“Vậy sao… Xin cảm ơn anh.”
“Nếu hắn phục sinh thì viên thuỷ tinh màu trắng sẽ sáng lên trong cuộc họp của các Ma Vương, nhưng vẫn có khả năng gã tự mình giấu diếm nên ta cũng không nói chắc được.”
Tôi đang cố suy nghĩ mấy chuyện mình muốn hỏi
… Nhưng hiện giờ thì bản thân đang đau đầu tập trung vào chuyện Tử Ma Vương rồi.
Chỉ là biết được thông tin người này không phải kẻ địch trong thời điểm hiện tại thì tôi đã gần như mãn nguyện rồi.
A, đúng là mình có vài thứ muốn hỏi.
“Tôi nghe mấy Ma Vương bảo rằng họ cần phải trả giá bằng cái tên cho ma pháp Tái Sinh, nhưng tại sao tên của Yugura Nariya vẫn còn?”
“Chính Yugura mới là người thiết lập việc trả giá bằng cái tên. Hắn trả bằng thứ khác rồi.”
“À, ra là vậy. Với cả tôi muốn biết lý do tại sao cùng là người Trái Đất mà giữa chúng tôi lại có khác biệt lớn về ma lực như vậy.”
“Ờ, Yugura ban đầu cũng như bọn tép riu vậy… Để ta kiểm tra thử xem nào.”
Vô Sắc Ma Vương nhẹ nhàng đứng lên rồi bước về phía bên này.
Anh ta đặt bàn tay lên đầu tôi và nhìn vào mắt.
“Hoá ra là thế, cậu gà vãi ra ấy!”
“Cái tên này… Thế có biết được nguyên nhân chưa?”
“Ừ, đơn giản thôi. Yugura cũng từng như vậy mà.”
“Thật vậy sao?”
“Cậu vẫn còn lưu luyến với [Trái Đất] phải không?”
“Ừ thì… tôi cũng đang tìm kiếm phương pháp quay về.”
“Nguyên nhân là ở chỗ đó. Người thuộc thế giới khác sẽ khó mà thích ứng với nơi này. Muốn hoàn toàn hoà nhập vào nơi đây thì người đó phải vứt bỏ lưu luyến với thế giới trước kia và sống như một người thuộc vùng đất này. Yugura đã vứt bỏ lựa chọn trở về ngay từ sớm, sau đó thì ma lực dần dần sinh trưởng trong người hắn.”
Thật không ngờ đó lại là vấn đề về tinh thần. Tuy cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng bình tĩnh nghĩ lại thì đó chẳng phải chuyện hay ho gì.
Trong khi bản thân vẫn còn truy tìm phương pháp trở về Trái Đất thì tôi vẫn không thể hoà nhập vào thế giới này.
Một bài toán vô cùng khó khăn.
“Tức là cần phải từ bỏ một lần sao?”
“Không phải đơn giản như vậy. Nếu thích ứng với thế giới này thì sẽ có khả năng sinh ra ma lực bên trong cơ thể, nhưng nói cách khác thì người đấy cũng từ bỏ việc hoà nhập lại thế giới cũ. Yugura từng nói rằng nếu kẻ sở hữu ma lực đến một thế giới ma lực cạn kiệt thì có khả năng xảy ra triệu chứng không tương thích và chết đi rất nhanh.”
Nghĩa là nếu sống như một cư dân ở thế giới kỳ ảo thì sẽ từ bỏ quyền sinh tồn tại Trái Đất.
Mọi chuyện đúng là không dễ ăn như vậy.
“Cũng không nhất thiết phải miễn cưỡng từ bỏ, cho dù có sinh ra ma lực thì cũng chỉ cỡ người thường thôi. Nếu muốn trở nên như Yugura thì cần phải từ bỏ cả việc làm người cơ. Cậu cũng không phải kẻ bị dồn ép đến mức phải vứt bỏ cả cuộc đời đâu nhỉ?”
“Ừ thì đúng. Còn chuyện khác thì… A, tại sao tôi lại bị đưa từ Trái Đất đến đây vậy?”
“Cái đó thì ta không biết, mặc dù khả năng cao là có liên quan đến ma pháp Thứ Nguyên. Đáng lẽ không tồn tại kẻ nào khác đạt được ma pháp Thứ Nguyên mới đúng.”
Rốt cuộc thì vụ dịch chuyển sang dị giới vẫn còn bí ẩn sao…
Tuy có vài suy đoán, nhưng đây cũng không phải nơi để bàn bạc rồi.
“Ta đã cung cấp đầy đủ thông tin cho các ngươi trong lần lộ diện này rồi. Bản thân ta không có ý định xen vào mấy chuyện giữa con người và Ma Vương. Về chuyện chia sẻ thông tin về ta thì các người cứ tuỳ ý, nhưng mà mấy tên Yugura giáo ắt hẳn sẽ đau đầu lắm.”
“Nếu anh đi giải thích thì tôi nghĩ sẽ nhanh hơn đấy.”
“Phiền phức. Trong trường hợp bất khả kháng thì ta tự ra mặt cũng được, nhưng vấn đề của con người thì để con người tự giải quyết với nhau đi. À đúng rồi, đừng có gọi ta bằng cách này nữa, để ta cho các người cách khác.”
Vô Sắc Ma Vương nói rồi lấy ra một chiếc nút bấm. Trông nó như thứ sẽ được sử dụng trong mấy chương trình đố vui vậy.
“Nó chỉ có tác dụng một tháng một lần thôi, nhớ dùng cẩn thận đấy. Đổi lại thì đừng có quên chuẩn bị bánh kẹo ngon ngon đó.”
Vào khoảnh khắc đặt chiếc nút xuống, anh ta biến mất như chưa từng xuất hiện tại đây.
“…Rốt cuộc hắn ta là cái quái gì vậy?”
“Ai biết…”
Đó chắc chắn là tên đàn ông lúc đấy, Vô Sắc Ma Vương.
“Tốt quá rồi, tôi còn đang nghĩ giờ mà vẫn không được thì phải làm sao đấy.”
“Lần đầu là một tên rác rưởi, lần thứ hai lại là để thử nghiệm, ta thấy hơi bị buồn đó nha. Con cháu của Yugura, cậu xoá thông tin trong đầu tên đàn ông kia giúp ta được không?”
“___Tôi nhớ là mình đã ngăn chặn âm thanh rồi mà nhỉ? Bệ hạ thấy thế nào?”
“Được thôi, thú thật thì đó đều là những tri thức ta muốn quên hết đi. Không có gì để đáng lưu luyến cả.”
Một quầng sáng mơ hồ trôi lơ lửng bên cạnh đầu của Marito.
Sau một lát, Marito lảo đảo một chút nhưng lập tức ngồi vững lại.
“…Cảnh tượng trước mắt… Vậy là ta đã bị xoá ký ức rồi sao? Cảm giác khó chịu hơn ta nghĩ đấy.”
“Cho nên tôi đã bảo rồi mà.”
“Cơ mà có vẻ chúng ta đã gặp được Vô Sắc Ma Vương rồi.”
“Vậy thì ta cũng không cần tự giới thiệu đâu nhỉ? Nhưng chỉ với chút thông tin không chắc chắn mà vua của một nước lại làm chuyện miễn cưỡng thật đấy. Cứ dùng đại tên tội nhân nào đấy cũng được mà.”
“Nếu anh chịu đến thì lần tới ta sẽ làm như vậy.”
“Éo có đâu. Nếu tên đó mà còn truyền đạt kiến thức đấy nữa thì ta sẽ bắn một phát vào đầu rồi tạm biệt.”
Mùi giang hồ toát ra từ Ma Vương này hơi nhiều nha.
“Được rồi, ta ghét nói chuyện dài dòng lắm nên ta sẽ giải thích sơ về mấy thứ mà các người muốn biết. Đầu tiên là như [người Trái Đất] đã nói, ta là ức chỉ lực được Yugura chuẩn bị. Bởi vì có ta nên kẻ đụng đến Cấm Kị chỉ dừng lại ở Yugura thôi, nhớ cảm tạ ta đấy.”
“Cấm Kị tức là ma pháp Tái Sinh sao?”
“Méo phải nhiêu đó đâu, sẵn dịp nên ta sẽ giải thích luôn. Người tạo ra cái hạng mục [Ma Pháp Cấm Kị] chính là Yugura, lý do nó trở thành Cấm Kị là bởi vì bị kẻ khác để mắt đến.”
“Bị ai để mắt chứ?”
“Dĩ nhiên là thần linh rồi.”
Sao bỗng dưng lại nhảy ra một cái tên khủng bố vậy.
“Thật?”
“Gì đấy? Có cả Ma Vương lẫn anh hùng mà không chịu tin rằng có thần linh sao? Mà đúng là gã Yugura đã ngăn cấm việc điều tra về thần linh nên đành chịu. Các người biết bao nhiêu về ma pháp Cấm Kị?”
“Ma pháp Tái Sinh có thể hồi sinh và tạo ra Ma Vương, còn lại là thuật Tử Linh nhỉ?”
“Thuật Tử Linh méo phải Cấm Kị đâu, do nó quá tà đạo nên Yugura giáo mới gom nó vào Cấm Kị thôi. Ma pháp Cấm Kị do Yugura định nghĩa gồm ba thứ: ma pháp Tái Sinh, ma pháp Thứ Nguyên và ma pháp Thời Không.”
Lại nhảy ra một đống ma pháp chả ai biết, cơ mà cái ma pháp Thứ Nguyên kia thì tôi có thể hiểu được chút ít.
E rằng đó là nguyên nhân khiến tôi đến thế giới này rồi.
“Ma pháp Tái Sinh can thiệp vào linh hồn, ma pháp Thứ Nguyên can thiệp vào thế giới khác, ma pháp Thời Không thì can thiệp vào thời gian. Đó đều thuộc phạm vi quản hạt của thần linh, một kẻ không liên quan lại dùng ma pháp xen vào thì đương nhiên sẽ bị để mắt đến rồi.”
“Anh vừa nói ma pháp Thời Không can thiệp vào thời gian nhỉ? Thế thì năng lực Thống Trị của Kim Ma Vương thì sao?”
“Nếu chỉ là thời gian trong không gian do mình tạo ra thì được phép thôi. Cậu nghĩ dùng mấy cái câu chuyện tự sáng tác để quay về quá khứ sẽ khiến thần linh tức giận à?”
“Cảm ơn vì lời giải thích không đâu vào đâu.”
“Muốn truy đuổi những Cấm Kị này thì kẻ đó cần phải biết được điểm khác biệt giữa dị giới và thế giới này. Do đó, Yugura đã lập đối sách cho những kẻ muốn vươn tay chạm đến. Hắn tạo nên một màng chắn ngôn ngữ cùng với ta làm ức chỉ lực để đề phòng trường hợp bất trắc.”
“Do đó mà anh mới lộ diện vì tên Đại Ác Ma kia đã đạt được một đống tri thức?”
“Chính là thế, so với lần đầu làm việc thì ta nghĩ mình xuất hiện khá là ngầu đó?”
Một người thích bỡn cợt… À dù sao anh ta cũng là người có quan hệ với Yugura. Cả anh chàng ám bộ cũng thế, cái tính cách không ra gì của Yugura xem như là chắc chắn rồi.
Trong khi tôi đang tiêu hoá thông tin thì Marito giơ tay lên.
“Bọn ta có thể đặt câu hỏi không?”
“Nếu đưa ra bánh kẹo ngon thì ta sẽ nghe các ngươi nói đó?”
“…..”
Marito im lặng đứng lên, lấy một chiếc túi từ trong ngăn kéo và đưa cho Vô Sắc Ma Vương.
Vô Sắc Ma Vương mở ra và cất tiếng ta thán.
“Ồ, trông ngon lành đấy. Đồ Quốc Vương giấu diếm cũng khác biệt hẳn nhỉ.”
“Câu hỏi từ phía này chính là liệu anh có phải Ma Vương gây hại tới con người hay không?”
“Cái đó thì không rồi, với cả vốn ta cũng méo phải Ma Vương gì cả.”
“Nghĩa là sao?”
“Về lập trường thì ta chỉ mang thân phận Vô Sắc Ma Vương thôi, chứ bản thân không nhận tác dụng từ ma pháp Tái Sinh gì hết. Nên ta cũng chẳng phải bất tử bất lão gì cả, à không, bất lão thì có.”
“Lừa người hay đấy.”
“Muốn phân loại thì ta chính là Ma Tộc đó.”
Vô Sắc Ma Vương nói vậy rồi cởi mũ trùm đầu ra.
Mái tóc đen, đôi mắt đen cùng làn da màu ngăm đen. Dù trông như một con người bình thường, nhưng tôi chưa từng thấy người nào mang ngoại hình như vậy ở thế giới này trừ những lúc soi gương.
“Không lẽ anh là người Trái Đất?”
“Không hề, ta chính là con người xuất thân từ thế giới này. Khi trở thành Ma Tộc cấp cao thì sắc tố trong cơ thể sẽ trở nên đậm màu hơn. Ban đầu thì tóc của ta màu vàng đấy.”
“Anh vừa nói là Ma Tộc nhỉ? Tức là anh đã được Ma Vương nào đó biến đổi ư?”
“Đúng thế. Ta là Ma Tộc được tạo ra bởi [Bạch Ma Vương], hay còn gọi là [Bạch Vô Tình], tên khác của anh hùng Yugura.”
“…Chờ chút, cho ta thời gian để tiếp nhận đã.”
Marito ôm lấy đầu, cả tôi cũng vậy.
Chúng tôi hiểu sự tồn tại đầy tạp nham của Yugura, nhưng không ngờ hắn lại kiêm luôn cả chức vị Ma Vương. Không phải tham lam quá rồi hả? “Này này, có gì để phiền não đâu? Ngược lại, vị trí còn lại được khoả lấp bởi một cái tên đã biết sẵn thì chẳng phải dễ chấp nhận hơn sao?”
“Có thể giải thích từng chút được không?”
“Đòi hỏi thật đấy.”
Vào rất lâu về trước, Vô Sắc Ma Vương đã gặp Yugura vừa xuất hiện tại dị giới này.
Giống như tên nào đấy với Illias, Yugura cũng được Vô Sắc Ma Vương bảo hộ.
Sau đấy, từ những điểm khác biệt giữa Trái Đất và thế giới này, Yugura đã cấu trúc nên rất nhiều ma pháp và tạo ra Cấm Kị - ma pháp Tái Sinh.
Song, ma pháp Tái sinh vẫn chưa hoàn thiện, tác dụng phụ của nó là người được hồi sinh lại trở thành Ma Vương.
Vì mục đích nghiên cứu, Yugura tiếp tục sử dụng ma pháp Tái Sinh và tạo ra các Ma Vương khác. Nhưng do sự xâm lăng của Hắc Ma Vương mà những Ma Vương khác cũng bắt đầu bùng nổ.
Yugura tạm thời ngừng việc nghiên cứu, tự biến bản thân thành Ma Vương và đi thu thập tình thế.
Vào lúc này, Vô Sắc Ma Vương cũng trở thành Ma Tộc.
Sau đó, Yugura ẩn thân và tiếp tục nghiên cứu ma pháp, nhưng rốt cuộc lại phát sinh một điều gã lo lắng.
Đó chính là Hắc Ma Vương, kẻ đã được Yugura cung cấp phần lớn tri thức của mình.
Hắc Ma Vương đã từng tiến đến rất gần đến ma pháp Tái Sinh.
Yugura cho rằng trong trường hợp người Trái Đất tiếp tục xuất hiện, khả năng cao là kẻ đạt được tri thức từ người đó sẽ lại tiếp cận ma pháp Tái Sinh. Vì vậy, Yugura tạo ra ma pháp Thứ nguyên, khiến những người thuộc thế giới này không thể dễ dàng đạt được tri thức từ dị giới.
Hắn đặt ra một mục Ma Pháp Cấm Kị, thiết lập hệ thống loại trừ kẻ tiếp cận và giao cho Vô Sắc Ma Vương nhiệm vụ đó.
“Cho dù không chạm đến Cấm Kị, chỉ cần bao hàm yếu tố nguy hiểm hơn một ngưỡng nhất định thì ta cũng sẽ xuất hiện. Này, đây là danh sách. Không đụng đến chúng thì ta sẽ không làm gì cả. Nếu cậu muốn hưởng thụ cuộc sống dị giới thì nhớ giữ chừng mực đi đấy.”
Anh ta nói vậy rồi lấy ra một mảnh giấy từ đâu đó đưa cho tôi.
Đây là danh sách được viết bằng tiếng Nhật, nhìn lướt qua thì có một vài thông tin tôi đã biết.
Cả thông tin liên quan đến hạt nhân cũng được viết trong đây. Nhưng Yugura Nariya là người thuộc thời đại Taishou khoảng 100 năm trước, còn nghiên cứu hạt nhân tại Trái Đất là thứ được tiến hành sau dự án Manhattan vào thập niên 1930.
Hẳn là Yugura Nariya đã dùng phương pháp gì đó để thu thập thông tin từ Trái Đất.
Chỉ là sau khi nghe chuyện này thì việc tôi nghĩ đến đầu tiên là___
“Yugura giáo chắc sẽ không biết đối xử với anh thế nào đâu.”
“Ta cũng nghĩ thế đó.”
Anh ta là Ma Tộc do người đã để lại lời dạy cho họ – anh hùng Yugura – tạo ra. Cũng là tồn tại đảm nhiệm vai trò phòng ngừa việc truyền bá Cấm Kị như ma pháp Tái Sinh.
Nhưng đó lại là một Ma Vương.
“Bình thường ta đều rúc trong không gian bản thân tạo ra nên không cần để ý đâu. Thỉnh thoảng mới ra ngoài mua đồ thôi.”
“Anh nói cho bọn tôi khá nhiều chuyện đấy nhỉ.”
“Vì ta không có ý định đối địch với các người. Những chuyện có thể nói thì ta đều nói hết để đỡ bị gọi đi gọi lại nhiều lần. Với lại, so với Yugura thì cậu trông chỉn chu hơn nhiều.”
Ai nấy cũng toàn bảo Yugura là kẻ chẳng ra gì, thú thật là tôi không còn muốn gặp hắn ta nữa rồi.
“Vô Sắc Ma Vương, tôi có thể đặt câu hỏi không?”
Người vừa xen vào là anh chàng ám bộ.
“Không vấn đề.”
“Anh có biết nơi ở hiện tại của Yugura không?”
À, tôi cũng muốn biết chuyện đó.
Và nếu có thể thì tôi sẽ không muốn đến gần chỗ đấy.
“Hiện tại đang chờ hồi sinh rồi.”
“Vậy là… đã chết đi một lần rồi sao?”
“Ừ, bị thần linh nổi giận nên tạm nghỉ một lần rồi. Còn nhớ cái ta vừa nói không? Sử dụng ma pháp Cấm Kị sẽ bị thần linh để mắt. Hắn không thèm sửa sai mà lại tiếp tục đụng vào ma pháp Thời Không nên chuốc lấy phẫn nộ từ thần linh và bị giết rồi. Tác dụng của ma pháp Tái Sinh thì như đã thấy nên chắc không lâu nữa sẽ hồi sinh thôi.”
Yugura Nariya mà Kim Ma Vương và Tử Ma Vương nghĩ rằng còn sống đã chết từ lâu.
Điều này hơi ngoài dự đoán. Chỉ là việc đối đầu với thần linh thì cấp độ hơi bị xa vời quá nên tôi cũng không hiểu rõ lắm.
“Vậy sao… Xin cảm ơn anh.”
“Nếu hắn phục sinh thì viên thuỷ tinh màu trắng sẽ sáng lên trong cuộc họp của các Ma Vương, nhưng vẫn có khả năng gã tự mình giấu diếm nên ta cũng không nói chắc được.”
Tôi đang cố suy nghĩ mấy chuyện mình muốn hỏi
… Nhưng hiện giờ thì bản thân đang đau đầu tập trung vào chuyện Tử Ma Vương rồi.
Chỉ là biết được thông tin người này không phải kẻ địch trong thời điểm hiện tại thì tôi đã gần như mãn nguyện rồi.
A, đúng là mình có vài thứ muốn hỏi.
“Tôi nghe mấy Ma Vương bảo rằng họ cần phải trả giá bằng cái tên cho ma pháp Tái Sinh, nhưng tại sao tên của Yugura Nariya vẫn còn?”
“Chính Yugura mới là người thiết lập việc trả giá bằng cái tên. Hắn trả bằng thứ khác rồi.”
“À, ra là vậy. Với cả tôi muốn biết lý do tại sao cùng là người Trái Đất mà giữa chúng tôi lại có khác biệt lớn về ma lực như vậy.”
“Ờ, Yugura ban đầu cũng như bọn tép riu vậy… Để ta kiểm tra thử xem nào.”
Vô Sắc Ma Vương nhẹ nhàng đứng lên rồi bước về phía bên này.
Anh ta đặt bàn tay lên đầu tôi và nhìn vào mắt.
“Hoá ra là thế, cậu gà vãi ra ấy!”
“Cái tên này… Thế có biết được nguyên nhân chưa?”
“Ừ, đơn giản thôi. Yugura cũng từng như vậy mà.”
“Thật vậy sao?”
“Cậu vẫn còn lưu luyến với [Trái Đất] phải không?”
“Ừ thì… tôi cũng đang tìm kiếm phương pháp quay về.”
“Nguyên nhân là ở chỗ đó. Người thuộc thế giới khác sẽ khó mà thích ứng với nơi này. Muốn hoàn toàn hoà nhập vào nơi đây thì người đó phải vứt bỏ lưu luyến với thế giới trước kia và sống như một người thuộc vùng đất này. Yugura đã vứt bỏ lựa chọn trở về ngay từ sớm, sau đó thì ma lực dần dần sinh trưởng trong người hắn.”
Thật không ngờ đó lại là vấn đề về tinh thần. Tuy cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng bình tĩnh nghĩ lại thì đó chẳng phải chuyện hay ho gì.
Trong khi bản thân vẫn còn truy tìm phương pháp trở về Trái Đất thì tôi vẫn không thể hoà nhập vào thế giới này.
Một bài toán vô cùng khó khăn.
“Tức là cần phải từ bỏ một lần sao?”
“Không phải đơn giản như vậy. Nếu thích ứng với thế giới này thì sẽ có khả năng sinh ra ma lực bên trong cơ thể, nhưng nói cách khác thì người đấy cũng từ bỏ việc hoà nhập lại thế giới cũ. Yugura từng nói rằng nếu kẻ sở hữu ma lực đến một thế giới ma lực cạn kiệt thì có khả năng xảy ra triệu chứng không tương thích và chết đi rất nhanh.”
Nghĩa là nếu sống như một cư dân ở thế giới kỳ ảo thì sẽ từ bỏ quyền sinh tồn tại Trái Đất.
Mọi chuyện đúng là không dễ ăn như vậy.
“Cũng không nhất thiết phải miễn cưỡng từ bỏ, cho dù có sinh ra ma lực thì cũng chỉ cỡ người thường thôi. Nếu muốn trở nên như Yugura thì cần phải từ bỏ cả việc làm người cơ. Cậu cũng không phải kẻ bị dồn ép đến mức phải vứt bỏ cả cuộc đời đâu nhỉ?”
“Ừ thì đúng. Còn chuyện khác thì… A, tại sao tôi lại bị đưa từ Trái Đất đến đây vậy?”
“Cái đó thì ta không biết, mặc dù khả năng cao là có liên quan đến ma pháp Thứ Nguyên. Đáng lẽ không tồn tại kẻ nào khác đạt được ma pháp Thứ Nguyên mới đúng.”
Rốt cuộc thì vụ dịch chuyển sang dị giới vẫn còn bí ẩn sao…
Tuy có vài suy đoán, nhưng đây cũng không phải nơi để bàn bạc rồi.
“Ta đã cung cấp đầy đủ thông tin cho các ngươi trong lần lộ diện này rồi. Bản thân ta không có ý định xen vào mấy chuyện giữa con người và Ma Vương. Về chuyện chia sẻ thông tin về ta thì các người cứ tuỳ ý, nhưng mà mấy tên Yugura giáo ắt hẳn sẽ đau đầu lắm.”
“Nếu anh đi giải thích thì tôi nghĩ sẽ nhanh hơn đấy.”
“Phiền phức. Trong trường hợp bất khả kháng thì ta tự ra mặt cũng được, nhưng vấn đề của con người thì để con người tự giải quyết với nhau đi. À đúng rồi, đừng có gọi ta bằng cách này nữa, để ta cho các người cách khác.”
Vô Sắc Ma Vương nói rồi lấy ra một chiếc nút bấm. Trông nó như thứ sẽ được sử dụng trong mấy chương trình đố vui vậy.
“Nó chỉ có tác dụng một tháng một lần thôi, nhớ dùng cẩn thận đấy. Đổi lại thì đừng có quên chuẩn bị bánh kẹo ngon ngon đó.”
Vào khoảnh khắc đặt chiếc nút xuống, anh ta biến mất như chưa từng xuất hiện tại đây.
“…Rốt cuộc hắn ta là cái quái gì vậy?”
“Ai biết…”
Danh sách chương