Trong thời gian ước tính thế cân bằng chẳng bao lâu nữa sẽ bị phá vỡ, chúng tôi tuần tự xúc tiến việc chuẩn bị nhằm xác định vị trí của Thương Ma Vương. Thế nhưng, một thứ khác mà tôi luôn mong chờ đã đến trước.

Tiện thể thì đương sự đã đặt chân đến Lilbe vào hôm nay.

“Ara, đã lâu không gặp rồi nhỉ. Anh đã tươi tỉnh hơn rồi chưa?”

“Yo, trông cô vẫn khoẻ mạnh đấy, Girista.”

Girista, một trong những thích khách mà Larheit gửi đến cùng với Ekdoic lúc xưa.

Sau khi cô ấy đào tẩu khỏi Turize, tôi đã thông qua Ekdoic và giữ liên lạc với Girista.

Ngay lúc vừa gặp mặt, chúng tôi khẽ đụng hai nắm tay trên dưới rồi dùng bàn tay phải đập vào nhau.

Illias thì tỏ vẻ ngán ngẩm trước những động tác này.

“Vừa rồi là gì đấy?”

“Chính là cách chào hỏi thông dụng khi gặp lại giữa các mạo hiểm giả đó, Sir Ratzel.”

Đúng là thế.

Cách chào hỏi này là tôi học từ Mix, hôm nay lại thấy Girista tự nhiên làm ra động tác đó nên tôi mới phối hợp theo.

“Tôi dự đoán được chuyện gặp lại với Girista, nhưng mà hai người trông khá là thân nhỉ?”

“Ara, cô ghen hả? Không sao cả mà. Anh ta trong thân phận khách hàng thì vô cùng hay ho, nhưng đây không phải mẫu đàn ông tôi thích đâu?”

Tôi với Illias cũng không phải quan hệ nam nữ mà là hộ vệ với bên được bảo vệ, nên hẳn cô ấy đang ghen về khoản đó hơn.

Bản thân cũng không đi chào hỏi kiểu như thế với Illias. Tôi không phải kiểu người thể thao đi giao tiếp bằng ngôn ngữ cơ thể mỗi sáng dậy đâu.

“Hồi còn ở Garne, tôi có thông qua Ekdoic mà nhờ cô ấy làm việc. Cứ nhờ Marito cho các ám bộ Turize hợp tác hoài cũng ngại lắm.”

“Vừa mới chém giết nhau lúc trước mà anh ta lại bình thản giao việc cho tôi đấy, thế nên tôi mới thấy thú vị và đồng ý tiếp nhận. Rồi, đây là cái anh bảo nè?”

Tôi nhận một mảnh giấy da cừu từ Girista và xác nhận nội dung.

Đúng rồi, đây chính là cái tôi muốn.

Trong khi hành động tại Quama, việc có hay không có thông tin này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tỉ lệ năng lực mà bản thân có thể vận dụng được.

“Có cái này thì sẽ tiến triển được khá nhiều rồi.”

“Ara, anh đang lộ mặt xấu đó? Tiện đây thì tôi có thể nhận phần thưởng chưa?”

“Ừ, tiền bạc thì đương nhiên, nhưng tôi có chuẩn bị thêm một thứ nữa.”

Tôi giao cho Girista vật mang từ Turize.

“Aha, cảm giác hoài niệm thật đấy nhỉ.”

Đó là thanh Ma Kiếm mà chúng tôi tịch thu sau khi đánh đuổi Girista lúc trước.

Nó là thanh đại kiếm còn nặng hơn nhiều so với kiếm của Illias nên chúng tôi chỉ có thể sử dụng xe ngựa để vận chuyển.

Girista nhẹ nhàng vung vẩy thanh Ma Kiếm và tái xác nhận cảm giác của mình.

Người ta cho rằng Ma Kiếm từng được sử dụng Ma Tộc. Theo như Kim bảo thì từng người trong đám Ma Tộc dưới trướng Hắc Ma Vương đều được cô ta ban cho vũ khí đặc thù.

Nghĩ đến chuyện đây là một thanh trong số đó thì nó quả thật có giá trị vô cùng quý hiếm.

Nhưng mà cũng chẳng có hiệp sĩ nào lại thích sử dụng món vũ khí vừa nặng lại vừa gớm ghiếc này. Nếu phải phủ bụi trong kho tàng thì nên cho nó được phát huy sức mạnh. Vì vậy, tôi đã nhờ Marito nhượng lại thanh kiếm này.

“Nào! Giờ thì cần phải… thử nghiệm chút nhỉ!?”

Ngay sau khi xác nhận xong, Girista bỗng lao đến chém về phía Illias.

Girista vô cùng cuồng chiến. Một khi đã phục hồi hoàn toàn và có hảo thủ trước mặt thì cô ta sẽ không chút do dự nào.

Mà… kết cục thì Girista lại đang há hốc mồm vì bị lộn ngược xuống đất chỉ sau vài giây.

“…Ara? Cô có vẻ mạnh hơn khá nhiều rồi nhỉ?”

“Là do tôi được học kỹ thuật đàng hoàng từ một người thầy tốt.”

“Ưm… Đối thủ mạnh thì tuyệt đó? Nhưng bị đánh đến thế này thì lại sai sai sao ấy?”

“Thôi đủ rồi, đừng làm bộ dạng thảm hại đó nữa.”

Tôi kéo Girista dậy trong trạng thái vẫn còn lộn ngược.

Dù là thất bại chóng vánh, nhưng đấu với Illias mà hầu như không bị thương thì cũng rất tuyệt rồi.

“Tôi muốn đánh với kẻ nào mạnh vừa tầm mình cơ. Kẻ vừa tầm trong đây… Đúng rồi, không phải còn có bé Á nhân đã đánh với Parshro sao!”

Kế đó, tôi lại kéo Girista một lần nữa đang nằm trên mặt đất sau khi thách thức Ulffe và tiến hành việc hoàn thành báo cáo tình huống gần đây.

Ulffe cũng mạnh lên nhiều rồi. Là một người sư phụ thì tôi đây cảm thấy vui lắm.

“Ôi chao, bắt tay với Ma Vương thì anh cũng điên thật đấy nhỉ?”

“Tôi không muốn bị nói vậy bởi tên cuồng chiến đấu đâu.”

“Cuồng chiến đấu còn tỉnh táo hơn nhiều đó chớ? Nhưng trông thú vị thật đấy, tôi có thể tham gia không?”

“Ờ, vốn tôi còn định rủ cô nữa mà.”

“Ara, thế thì vui thật đó? Nhưng liệu anh có thể kiềm hãm tôi không đấy?”

“Không sao đâu, tôi đã lý giải cô một lần rồi. Nếu thấy không được thì cứ cắt xoẹt một cái là xong.”

“Đáng sợ thật nhỉ. Nhưng quan hệ kiểu đấy lại giúp tôi dễ làm việc hơn nên được thôi.”

Năng lực chiến đấu của Girista thì không cần phải nói thêm, nhưng điều đáng trông cậy nhất là kinh nghiệm của mạo hiểm giả từng sống trong thế giới ngầm.

Việc cô ta có thể ứng phó với những phương diện khác hoàn toàn với một Mix nổi tiếng ngoài sáng là điều rất đáng mừng.

Mặc dù Ekdoic cũng là mạo hiểm giả sống trong thế giới ngầm, nhưng có vẻ anh ta hầu như chẳng có mối quan hệ nào cả.

“Thật không ngờ tôi lại một lần nữa bắt tay hợp tác với Girista như thế này đấy.”

“Cũng phải ha. Mà Ekdoic, anh thay đổi khá nhiều đấy nhỉ?”

“___Đúng thế, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.”

“Nếu Pa-chan còn sống thì liệu sẽ tham gia vào đây không nhỉ?”

“Ai biết được. Là người giết gã, tôi cũng không có ý định suy nghĩ về chuyện của anh ta đâu.”

Parshro, người đàn ông từng là đệ tử của Gradna.

Sau khi nhận định rằng đây là kẻ khó điều khiển nhất trong các thích khách do Larheit gửi đến, tôi đã gây ra lục đục nội bộ giữa hắn với Ekdoic và tiêu diệt… Ưm, dù sao hắn cũng tuỳ hứng quá đi.

Tôi không muốn để cái tên có tỉ lệ phản bội cao bên mình đâu.

Về điểm đó, chỉ cần tạo ra môi trường có thể chiến đấu thì Girista sẽ không lộ ý nghĩ phản bội.

Mà hiện thời thì chẳng có gì phải phiền não về nơi chiến đấu cả.

“Vậy thì tiếp tục chuẩn bị thôi. [Tôi] sẽ phải vật lộn với quà lưu niệm của Girista một thời gian nên cô hãy phụ việc Ekdoic đi.”

“Hiểu rồi~”

-------------------------------------------------------------------

Tôi theo sau và quan sát tình hình của anh ấy.

Anh ấy vừa nhìn vào tin tức do Girista mang đến vừa lẩm bẩm với vẻ mặt trầm ngâm.

“Anh cũng định dùng thứ đó với Thương Ma Vương sao?”

“Không, tôi không định dùng cho Thương Ma Vương đâu. Tin tức bên đấy cũng đã thu thập đủ rồi.”

Vũ khí của anh ấy là hành động lý giải đối phương. Điều tôi muốn tránh chính là hành vi vứt bỏ giá trị của bản thân trong quá trình đó của anh ấy.

Anh ấy đã dùng nó với khi quyết đấu với Tử Ma Vương, nhưng đó là nhằm để đối đầu với cô ấy.

Tức là anh ấy không vứt bỏ giá trị của bản thân, đường đường chính chính đối mặt bằng bản tâm của mình.

Tôi thậm chí còn cảm nhận được sự anh dũng trong hình bóng lúc ấy, nhưng quả nhiên lần này lại có sự ác cảm mà mình từng cảm nhận.

Đôi mắt của anh ấy đang trở nên đục đi một chút.

Cho dù không thực hiện hành động lý giải quá mức, nhưng quả nhiên anh ta vẫn xảy ra một chút biến hoá.

Tần suất ấy hiện nhiều hơn hẳn so với hồi thách đấu với Tử Ma Vương.

Có nghĩa là vào lúc này, anh ấy đang thường xuyên qua lại vị trí cái “Ác”.

“Tôi cảm thấy anh lúc này đang đứng vào lập trường gần với cái ác hơn là thủ đoạn chính thống.”

“Hẳn rồi. Dù sao đối phương cũng là kẻ như thế mà, việc tiến gần đến bên đấy thì là lẽ hiển nhiên thôi.”

Tử Ma Vương chỉ đơn thuần là mong cầu anh ấy.

Ở đó không tồn tại thiện ác, cho nên thứ anh ấy thể hiện chính là hình bóng nghiêm túc của bản thân.

Nhưng những kẻ hành động lần này lại không chỉ như vậy.

“…Thật sự thì tôi cảm thấy bất an. Có lẽ việc nghĩ đến chuyện không tốt là điều dĩ nhiên, nhưng tôi còn cảm nhận được có gì đó hơn thế nữa.”

Nói thẳng cảm xúc thật của mình với anh ta sẽ nhanh hơn. Anh ấy luôn thay đổi để đáp lại hành động mà tôi thể hiện.

Vậy thì cho dù chỉ là quan hệ giữa tôi và anh ấy, bản thân vẫn muốn nó trở nên thật thẳng thắn.

Anh ta đặt mảnh giấy da cừu xuống bàn rồi quay về phía này.

“Với Illias thì nói luôn chuyện này cũng không sao nhỉ.”

“Chuyện gì cơ?”

“Là tình hình hiện tại của [tôi], thú thật thì [tôi] đang vô cùng khẩn trương.”

“…Mời anh nói rõ.”

“Mấy yếu tố nằm trong hành động của Thương Ma Vương lần này đều không ngon lành gì cả, cho dù ở phương diện nào cũng không thể thả lỏng cảnh giác. Không chỉ Thương Ma Vương, cả Đại Giám Mục Ceraes hay Quama, Phi Ma Vương, rộng hơn nữa còn có Vô Sắc Ma Vương, Có quá nhiều yếu tố bất ổn tại đây.”

“Anh cảnh giác với cả Vô Sắc Ma Vương sao? Tôi không nghĩ hắn ta sẽ hành động vào lúc này.”

“Hắn chính là kẻ kích động và khiến Phi Ma Vương đẩy nhanh vụ việc lần này, rồi còn khích bác Yugura giáo để Đại Giám Mục Ceraes chú ý đến bên này đấy. Suy nghĩ của gã là vô cùng rõ ràng.”

“Anh muốn nói rằng náo động lần này là do Vô Sắc Ma Vương giật dây sau màn ư?”

“Không, cái này thì khác một chút. Vốn đây là thứ do Phi Ma Vương chuẩn bị, còn Vô Sắc Ma Vương chỉ lợi dụng nó mà thôi. Hiện [tôi] đang đau đầu về việc hắn đang lợi dụng chuyện này vì mục đích gì.”

Vô Sắc Ma Vương không chỉ thả ra thông tin có lợi mà còn định khơi dậy cả tai hoạ.

Đúng là tôi chẳng thể hiểu được hắn ta đang nghĩ gì cả.

Nhưng rốt cuộc thì tôi đã mơ hồ nắm được nguồn gốc của sự bất an này rồi.

Trong cuộc đấu lần trước thì anh ta chỉ đối mặt với Tử Ma Vương, nhưng lần này lại phải suy nghĩ đến nhiều phương diện mà hành động.

Chính vì vậy nên sự cảnh giác của anh ấy càng trở nên chồng chất. Anh ấy phải luôn xoay chuyển để chiếu rọi đồng thời nhiều đối tượng.

Việc tôi cảm thấy anh ấy có chút méo mó hơn mọi khi hẳn là vì chuyện đó.

Anh ấy không sở hữu ý chí sắt đá, vẫn luôn sợ hãi mối uy hiếp từ ngoại địch.

Song, tôi không cho rằng đó là thảm hại hay ngu ngốc.

Anh ta biết rõ sự yếu ớt của mình, và anh ấy vẫn sở hữu dũng khí để chống trả.

Thế thì điều tôi có thể làm chính là đứng bên cạnh và tạo nên phương hướng có thể giúp anh ấy an tâm.

“…Khuôn mặt ấy của cô trông có vẻ đã hiểu được rồi nhỉ?”

“Vì tôi đã lý giải được kha khá con người như anh rồi.”

“Vậy thì tiện đường lý giải luôn điều [tôi] đang nghĩ sẽ giúp mọi chuyện tiến triển nhanh hơn đấy.”

“Chuyện đó thì hãy xem như bài tập sau này… Đúng rồi, là chuyện anh đang suy nghĩ. Có phải anh đang suy tính điều gì xấu xa không? Tôi đã nghĩ là phải hỏi cho ra lẽ rồi.”

“Cô nhạy bén đấy. Ừ thì đúng rồi, [tôi] đang suy nghĩ một chút chuyện xấu thật. Vẫn còn đang giữ bí mật với mọi người nữa.”

“Và anh cũng muốn giấu với cả tôi sao?”

“Nói cho Illias cũng được, nhưng cô giấu chuyện dở lắm mà?”

Vì bản thân là hiệp sĩ sống trung thực nên tôi không định trở nên giỏi giang trong việc giấu diếm.

Nhưng nếu đã nói vậy thì tôi lại càng tò mò hơn nữa.

“Được rồi, nói đi. Tôi sẽ cố gắng giữ kín cho anh xem.”

“Rồi rồi, thế ghé tai qua đây nào.”

Ở đây có ai dỏng tai nghe lén gì cả đâu.

Song, tôi cũng tán thành chuyện len lén nói nhỏ mấy cái toan tính bí mật này.

Nội tâm bản thân vừa hồi hộp vừa ghé tai qua.

Anh ấy nhỏ giọng giải thích chuyện xấu của mình, lỗ tai tôi có hơi nhột.

Sau khi nghe xong chuyện thì tôi gật đầu một cái.

Quả nhiên là anh ta không nghĩ ra chuyện gì hay ho cả.

“Cứ thế thì anh sẽ không được đồng bọn tín nhiệm nữa đâu đấy.”

“[Tôi] thì nghĩ Illias đã không có tín nhiệm với [tôi] từ lâu rồi cơ.”

Đúng là thế, mỗi khi anh ấy làm gì thì tôi lại có cảm giác anh ta đang suy tính gì đó phía sau.

“Đó là do anh tự làm tự chịu, hãy từ bỏ đi. Nhưng tôi vẫn tin cậy ở anh.”

“Thế à.”

Tôi không thể tin tưởng vào hành động của anh ta, nhưng tôi tin cậy vào ý chí của anh ấy.

Thật sự đây là một mối quan hệ kỳ dị. Nếu được thì tôi cũng muốn tin tưởng lắm… thôi, không được.

Anh ta có chiều hướng thưởng thức bộ dạng kinh ngạc hay bối rối của tôi.

Phải chỉnh lại chuyện đó mới được.

“Anh đúng là bao đồng thật đấy.”

“Mặc người ta đi. Cái hồi với cô thì [tôi] cũng phải ngầm làm nhiều thứ đấy.”

“Cũng phải, và hiện tại thì tôi lại tham gia vào chuyện xấu của anh.”

“Không thích à?”

“Đây không phải hành vi đáng khen ngợi, nhưng nó cũng không tệ lắm. Hoá ra là vậy, tôi đã bị anh tạo nên ảnh hưởng xấu.”

“Vậy có vẻ như [tôi] sắp bị Maya-san mắng rồi.”

Trong một chốc, anh ấy lộ ra nụ cười.

…Ừm, không tệ lắm.

-------------------------------------------------------------------

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi kẻ thuộc hành tinh Yugura lưu lại Lilbe.

Thỉnh thoảng ta cũng nhận được báo cáo từ Sir Toksad về hành động của kẻ ấy, nhưng cụ thể đang làm gì thì lại không rõ.

Dường như cậu ta đang đưa ra chỉ thị tập trung thợ xây gì đấy, chỉ là cả Sir Toksad cũng chẳng rõ ràng ý đồ của cậu ta lắm.

Cả ta cũng không rõ, đó là chuyện cần làm trong tình huống khẩn trương này sao? Tuy nhiên, cậu ta cũng không hoàn toàn vô năng.

Vì việc thiếu thốn vật tư tại bức tường bắt đầu trở nên rõ ràng nên ta đã ra lệnh vận chuyển vật tư hỗ trợ từ các thị trấn, và Lilbe đã hoàn thành việc chuẩn bị vật tư mà bên này mong muốn.

Theo báo cáo từ Sir Toksad thì có vẻ kẻ thuộc hành tinh Yugura đã bảo ông ta chuẩn bị sẵn.

Ít ra cậu ta lý giải tình huống hiện tại còn tốt hơn cả đám quý tộc chỉ biết chờ đợi tại chỗ kia.

Các giáo sĩ từ Methys cũng vừa đặt chân đến phía bức tường nên hiện giờ đã thoải mái hơn một chút.

Khi gia tăng số lượng người có thể dùng ma pháp Thanh Tẩy trình độ cao thì việc xử lý Undead sẽ không khó đến thế.

Đương nhiên là chúng vẫn có khả năng chuyển sang xâm lược từ nhiều nơi nên không thể sơ suất lúc này được.

Nhưng vẫn chưa có báo cáo gì mới từ các trinh thám được điều động.

Thương Ma Vương vẫn đang ngu ngốc duy trì công kích vào bức tường không thể đột phá.

“Cứ đà này thì sẽ tiến vào cuộc chiến trường kỳ rồi…”

“Điều đó cũng không thể nói chắc chắn. Nhưng vẫn nên xem như chúng đang toan tính gì đó.”

Đại Giám Mục Ceraes cũng nghĩ đến các thủ đoạn tiếp theo mà Thương Ma Vương sẽ dùng, nhưng hiện kẻ đó chỉ đang tiến quân một đường, có quá ít yếu tố để suy diễn.

Có lẽ điều nên làm nhất chính là tìm ra vị trí của Thương Ma Vương và nghịch chuyển tình thế.

Trong khi ta còn đang nghĩ ngợi thì quân truyền lệnh chạy đến.

Có vẻ như bên này vừa nhận được một lá thư đến từ kẻ thuộc hành tinh Yugura được gửi thông qua Sir Toksad.

Người nhận là Đại Giám Mục Ceraes. Dù gửi đến lâu đài Quama nhưng lại không phải hướng đến ta.

…Hẳn là kẻ đó cũng lý giải được quan hệ giữa ta và Đại Giám Mục Ceares nên mới ứng đối như vậy.

Quả nhiên là kẻ đã thu nạp Ma Vương, ta không thể sơ suất về bất cứ chuyện gì.

Đại Giám Mục Ceraes mở thư ra và lộ vẻ hồ nghi.

“Trong đó viết gì vậy?”

“So với nói thành lời thì tôi nghĩ ngài xem sẽ nhanh hơn, xin mời.”

Đại Giám Mục Ceraes nói vậy rồi đưa bức thư cho ta.

Thứ được viết bên trong là lời chào hỏi đơn giản, cùng với đó là…

“Vào ngày mai hoặc mốt, bức tường sẽ bị đột phá…?”

Những dòng chữ tiếp theo là các cách ứng phó lúc khẩn cấp có thể sẽ xảy ra sau này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện