Sau khi ý thức dần trở nên rõ ràng, trong mắt tôi hiện lên hai quả núi đồ sộ…
“Ara, anh đã tỉnh dậy rồi sao?”
Tôi ngẫm lại tình huống. Có vẻ như sau khi ăn món đó, ý thức của tôi đã bay màu và bị bất tỉnh.
Và hiện tại thì tôi đang nằm dài trên ghế bành và được Tử Ma Vương cho gối đùi… Mặc dù muốn ngồi dậy ngay, nhưng thế thì tôi sẽ chôn đầu vào đó nên không thể cử động.
“Ờ, tôi đã ngất bao lâu rồi?”
“Chắc là khoảng mười mấy phút đó?”
Canh ngay thời điểm Tử Ma Vương ngẩng mặt lên, tôi lập tức ngồi dậy. Tuy có sượt qua một chút nhưng tôi cố không nghĩ ngợi quá nhiều.
Trước mặt là Mix thở phào một hơi, Ekdoic và Ulffe cũng đang im lặng nhìn tôi.
Tôi còn thấy hai người Lacra và Gradna đang uống rượu dùng cho nấu ăn ở phía xa, mà thôi kệ đi.
Có vẻ như tôi đã khiến vài người lo lắng rồi.
“Lúc người bằng hữu ngất đi làm tôi cuống hết cả lên đó!”
“Shishou, thứ đó không phải đồ ăn.”
Ulffe run lẩy bẩy, vậy là em ấy đã nếm thử rồi sao.
Khi tôi còn đang cảm thấy đáng thương cho em ấy thì Tử Ma Vương đã quay mặt lại đây, không biết từ lúc nào mà cả hai Đại Ác Ma cũng đã đứng phía sau.
“Nào, cuối cùng thì chúng ta đã có thể tiến hành kết quả thắng thua rồi nhỉ?”
“Khốn kiếp, làm sao mà thức ăn của chủ nhân lại thua cuộc…”
“Nếu ngươi nghĩ vậy thì cố ăn hết rồi hãy nói đi nhé?”
“…Xét từ đầu phải là Guggegderestaf, chính vì ngươi không chịu bỏ phiếu trước đấy! Chỉ cần ngươi có thể bỏ phiếu thì chủ nhân đã có cơ hội thắng rồi.”
Thôi thôi im dùm đi.
Duvleori, anh cũng bất tỉnh nên đừng có mà lớn lối như thế.
“___Ta không quan tâm gì đến kết quả của trò hề này. Tử Ma Vương, thế này thì ta đã được tự do rồi phải không?”
Guggegderestaf lấn tới Tử Ma Vương như đang gây sức ép. Song, sắc mặt của cô ấy cũng không biến đổi gì mà chỉ nhẹ nhàng trả lời.
“Ừ, đúng rồi đấy? Từ giờ, ngươi sẽ hoàn thành vai trò cuối cùng của một con cờ. Mặc kết quả trận chiến thế nào, ngươi vẫn có thể giữ lại sức mạnh đó và đạt được tự do___ Kể từ lúc này trở đi, ta hứa sẽ không can thiệp vào cuộc sống của ngươi đâu?”
Lý do khiến đám Đại Ác Ma bị cưỡng ép lôi tới trở nên nghe lời là đây sao.
Tử Ma Vương đã dùng phương pháp gì đó để ban sức mạnh rồi lệnh cho chúng trở thành con cờ trong trận đấu này.
Mỗi khi Tử Ma Vương thua cuộc, một Đại Ác Ma sẽ chính diện tiếp nhận chiến đấu.
Và trách nhiệm của chúng sẽ hoàn thành bất kể thắng thua, sau đó thì chúng có thể mang sức mạnh đó quay về.
Trừ việc bị sai vặt thì đó là một cuộc trao đổi không tồi.
“Được thôi. Vậy thì đám con người, cứ chọn kẻ thách thức đi. Mà có lao lên hết ta cũng không ngại đâu.”
“Ara, mạnh miệng đấy nhỉ? Nhưng đã là đường đường chính chính chiến đấu thì bên kia cũng chỉ một người thôi nhé?”
Thú thật thì tôi muốn cho cả bọn cùng lên, nhưng đúng là không dễ dàng như vậy rồi.
Ít gì thì bọn chúng cũng là Đại Ác Ma nên thực lực hẳn không cần phải nghi ngờ. Nếu xét đến người đã từng diệt trừ Unique thì Lacra hoặc Gradna sẽ ổn định hơn, Mix thì tôi không rõ ràng thực lực của cô ấy, Ulffe thì tôi cũng không biết mức độ trưởng thành của em ấy ra sao.
Còn Ekdoic lại được kẻ cùng là Đại Ác Ma nuôi dạy nên về lập trường thì khá là nhập nhằng.
Khi tôi nghĩ như thế thì Ekdoic đã bước ra phía trước.
“Huynh đệ, có thể giao cho tôi trận chiến này không? Tôi có chút duyên nợ với Guggegderestaf.”
“Ekdo… Có liên quan thật hả?”
“Ừ, Guggegderestaf là một trong những kẻ tôi không thể tha thứ vì đã cười cợt cái chết của Begragud cha tôi.”
Begragud, Đại Ác Ma và cũng là người cha nuôi dạy Ekdoic. Ác ma đó đã từng thống trị một vùng đất rộng lớn và vượt qua các Đại Ác Ma khác một bậc, thế nhưng hắn lại bị Lacra tiêu diệt và thanh danh bị tổn hại trầm trọng.
Tuy cũng có nguyên nhân bị kẻ vô danh như Lacra diệt trừ, nhưng hẳn là sự lăng mạ phỉ báng của các Đại Ác Ma khác mới tạo nên ảnh hưởng nặng nề nhất.
“Begragud ư? Vậy ngươi chính là thằng nhóc con người mà hắn ta nuôi dạy để tiêu khiển đấy à. Ta nghe bảo ngươi đã biến mất khỏi Ma Giới Methys, nhưng không ngờ ngươi lại ở đây đấy! Tàn dư của tên Đại Ác Ma ô nhục bị giết bởi một giáo sĩ tầng chót vô danh lại dám đứng trước Guggegderestaf này sao?”
Tiện thể thì cái đứa giáo sĩ tầng chót đang uống rượu đó. Cơ mà đang chuẩn bị vào màn nghiêm túc rồi nên cô có thể chỉn chu lại được không? Nhưng đành chịu vậy, Ekdoic chắc cũng có cơ hội thắng nên cứ giao cho anh ta đi.
Cứ xem như đám Đại Ác Ma đã được ban tặng sức mạnh gì đó. E rằng điều đó có liên quan đến mặt nạ chúng đang đeo.
Quả nhiên cả bọn cùng trang bị mặt nạ thì nổi bật thật đấy.
“Về trận chiến một đấu một này thì tôi muốn nó kết thúc khi bên này bảo ngừng, không biết là…”
“Phải rồi nhỉ, tôi thì định để Đại Ác Ma bên mình tuỳ ý, nhưng chỉ thế thì tôi sẽ chấp nhận đó? Ngươi nghe rồi nhỉ, Guggegderestaf.”
“Hừ, được thôi. Nhưng trong trường các ngươi nói năng chậm chạp thì ta không rảnh nghe bọn ngươi phàn nàn đâu.”
Xét theo tốc độ chiến đấu của Đại Ác Ma thì đúng là có hơi khó thật. Thôi đi nhờ Mix thực hiện công tác trông chừng vậy.
Tiếp đó, chúng tôi dời chỗ, trận đấu giữa Ekdoic và Guggegderestaf với tường thành làm nền sắp sửa bắt đầu.
“Ta, Duvleori xin phép được nhận nhiệm vụ ra hiệu bắt đầu. Cả hai vào chỗ!”
Ekdoic buông thõng hai tay và thả xích ra mặt đất. Trái lại, Guggegderestaf lại biến thành một Đại Ác Ma dị dạng.
E rằng đây chính là bản thể của hắn. Lớn hơn hẳn so với đám Ác ma trước đây tôi từng thấy và gây cảm giác hung hãn hơn.
Điểm cần chú ý có lẽ chính là cánh tay trái với móng vuốt đầy dữ tợn kia rồi.
“Bắt đầu!”
Ngay khi Duvleori ra hiệu, bóng dáng Ekdoic liền biến mất, sau đó là một tiếng nổ lớn ở tường thành phía sau.
Tôi dời ánh mắt sang đấy và rốt cuộc hiểu được chuyện gì xảy ra.
Cánh tay của Guggegderestaf kéo dài đến mức dị thường. Độ dài của nó có thể chạm vào tường thành từ vị trí của hắn.
Tốc độ quá nhanh khiến mắt không kịp đuổi theo, thậm chí âm thanh cũng bị trễ.
Tức là hắn đã dùng cánh tay trái đánh về phía Ekdoic với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh___
“Hừ, thật nhàm chán.”
“Ta lý giải suy nghĩ muốn nhanh chóng kết thúc của ngươi, nhưng điều đó chỉ nên làm đối với đối thủ yếu hơn thôi, Guggegderestaf.”
“___Ồ.”
Ekdoic đáp xuống cánh tay đang kéo dài của Guggegderestaf.
Thoạt nhìn thì không có thương tổn gì, vậy là anh ta đã nhanh chóng né tránh được nó.
“Guggegderestaf – Tả Oản Xuyên. Ta đã từng nghe về cánh tay trái của ngươi, chỉ cần cảnh giác thì ngươi sẽ không thể đánh trúng ta.” [note48131]
Không không, bình thường thì không ai né được mấy công kích với tốc độ siêu âm đâu?
Vương vãi xung quanh là tàn tích của sợi xích đã bị đánh nát của Ekdoic. Có lẽ anh ta đã dùng xích làm khiên để đánh lệch nó đi chứ không hẳn là hoàn toàn né tránh được.
“Vậy thế này thì sao!”
Cánh tay trái của Guggegderestaf rút ngắn xuống độ dài khoảng mười mấy mét, sau đó dùng nó như roi mà vung vẩy xung quanh.
Tốc độ nhanh đến mức cánh tay trái của hắn giống như đã biến mất.
Tuy nhiên, vì thỉnh thoảng mặt đất lại phát nổ nên có lẽ hắn ta đang vung nó xung quanh, tức là đây giống như một kết giới vậy.
Ekdoic vươn sợi xích tấn công Guggegderestaf, nhưng giữa chừng thì chúng giống như bị một chiếc búa khổng lồ nện xuống khiến quỹ đạo bị thay đổi và dập nát.
“Fuhahahaha! Ngươi đừng hòng dùng sợi xích như thế để phá vỡ chiếc roi vuốt có thể đánh tan cả khoáng thạch của ta!”
“Đúng là nó có độ cứng rất cao, nhưng cánh tay vung bộ vuốt đó thì có vẻ không được như vậy rồi.”
“Ngươi nói___!?”
Bỗng nhiên Guggegderestaf rút ngắn tay lại và trở về độ dài có thể thu vào tầm mắt.
Đôi chỗ trên cánh tay lại có thứ gì đó giống như đang trào ra.
Và trên những chỗ như bị đánh nát đó là mấy mảnh xích đang cắm vào.
“Grugoo…”
“Sợi xích này vốn được chế tác để có thể trở thành những mảnh vỡ sắc bén. Nó dễ bị đập nát lắm phải không? Khi ngươi cứ vung vẩy trong khi những mảnh vỡ ở giữa không trung thì chúng nhất định sẽ cắm vào cánh tay đang chuyển động với tốc độ tương đương móng vuốt. Cảm giác ma pháp Thanh Tẩy truyền vào cánh tay như thế nào?”
Anh ta giải thích vô cùng tường tận. Đúng là thứ vung vẩy với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp không chỉ có móng vuốt, mà cả cánh tay được bao phủ bởi da và thịt cũng như vậy.
Một khi đã chuyển động như sợi roi thì độ cứng cũng sẽ có giới hạn.
Ekdoic đã thành công nhắm vào điểm đó.
“Chỉ thế này cũng không có bao____”
“Thế thì để ta nhận cánh tay trái đó vậy.”
Ngay khi Ekdoic nhẹ đáp một chân xuống mặt đất, những mảnh xích cắm trên cánh tay của Guggegderestaf lập tức phát nổ.
Cơ thể Guggegderestaf ngửa ra sau vì xung kích của vụ nổ. Sau đó, cánh tay trái của hắn trở thành những tảng thịt, chỉ có bộ móng vuốt là đang cắm vào mặt đất.
Một vụ nổ điều khiển từ xa. Vốn dĩ, đây là hành vi không thể thực hiện nếu không có tiếp xúc bằng ma lực, nhưng Ekdoic lại sở hữu tri thức thao túng ma lực vô cùng độc đáo.
Có lẽ khi đáp một chân xuống mặt đất, anh ta đã phát ra một làn sóng ma lực và đưa cấu trúc ma pháp bạo tạc vào mấy mảnh xích để chúng đáp lại.
Cấu trúc ma pháp của người thuộc phái thực chiến. Không phải quá kinh khủng, nhưng nó là kỹ xảo mà các hiệp sĩ não cơ bắp của Turize không thể nào bắt chước.
“Ngươi dám!”
“Ngươi bị thu hút chú ý vì cơn đau từ ma pháp Thanh Tẩy và sao nhãng đi sự tồn tại của ma pháp khác bên trong sợi xích. Nào, Guggegderestaf, cánh tay trái đầy tự hào của ngươi đã mất rồi. Không ngờ chỉ với cơ thể đấy mà ngươi lại dám đi vũ nhục cha ta.”
Dù đối thủ là Đại Ác Ma, nhưng Ekdoic hoàn toàn không sợ hãi. Là do Đại Ác Ma cũng có mạnh yếu hay chỉ đơn thuần là vì Ekdoic quá mạnh thôi?
Mặc dù gầm gừ đầy hung tợn, nhưng rốt cuộc thì Guggegderestaf vẫn lấy lại được bình tĩnh.
“Hừ, đúng ta đã khinh thường vì cho rằng ngươi là một tên rác rưởi cỏn con. Nhưng với mấy trò tiểu xảo như thế thì ngươi sẽ không thể nào tạo ra tác dụng với Đại Ác Ma____ không, là với tồn tại đã vượt qua cả Đại Ác Ma như ta!”
Bất thình lình, một làn sương màu tím toả ra từ chiếc mặt nạ Guggegderestaf đang đeo. Chắc hẳn đó là do lượng ma lực khổng lồ đến mức cả mắt người thường vẫn có thể nhìn thấy.
Làn sương ấy dần dần lan ra toàn thân Guggegderestaf.
“Ta không biết ngươi định làm gì, nhưng một kẻ đã mất đi cánh tay trái như ngươi có thể làm gì chứ?”
“Tay trái? Ngươi đang nói cái nào?”
Phần thịt đã bị xé đi của hắn bắt đầu trồi lên và phình to vô hạn.
Rốt cuộc thì vô số cánh tay khổng lồ bắt đầu mọc ra như những nhánh cây tua tủa.
Những cánh tay vừa gia tăng đó tạo ra từng tiếng leng keng từ mấy chiếc vuốt sắc nhọn chạm vào nhau.
Ác ma bắt chước hình người, nhưng hình dạng này đã vượt qua phạm trù con người. Đó đã là một tạo vật chỉ đang sử dụng hình thái con người mà thôi.
“___Đó chính là sức mạnh mới của ngươi sao?”
“Đúng thế, [Mặt nạ quân cờ] được Tử Ma Vương trao tặng. Nó là artifact giúp gia tăng cấp bậc ma vật chỉ bằng việc rót ma lực thuần tuý của kẻ sáng tạo vào. Với cái này thì tất cả ma vật sẽ đạt được sức mạnh của một… không, là sức mạnh của hai cấp bậc nữa!”
Giải thích hơi bị kỹ càng đấy…
Nhưng giờ thì tôi hiểu rồi. E rằng cô ta đã giao mặt nạ đó cho Ác ma thượng cấp để bắt đám Đại Ác Ma trở nên nghe lời bằng vũ lực.
Nếu Đại Ác Ma cấp bậc Unique trang bị nó thì sẽ nhảy lên hai bậc… lãnh vực mà hiện vẫn chưa tồn tại danh xưng nào cả.
Tiếp tục chiến đấu như thế thì không tốt, cho dù là Ekdoic thì đối thủ vẫn quá khủng bố rồi.
Chịu thua ở đây thì chúng tôi phải trơ mắt nhìn hắn chạy trốn, nhưng tôi không thể để anh ta chết một cách vô ích được.
“Ekdo___”
“Đừng cuống, người huynh đệ. Đúng là ma lực trong cơ thể của hắn đã gia tăng cực kỳ nhiều. E rằng tốc độ và sức phá hoại từ cánh tay trái của hắn cũng sẽ khác biệt hoàn toàn. Có thể xem năng lực của hắn đã mạnh hơn bất cứ Đại Ác Ma nào từng tồn tại trong quá khứ.”
Ekdoic phân tích thực lực của hắn đến vậy và thở một hơi dài.
Và rồi anh ta dõng dạc nói như để tất cả mọi người nghe thấy.
“Nhưng ngươi vẫn là chuột nhắt mà thôi.”
“____Fu… fuhahaha! Đứng trước khác biệt sức mạnh áp đảo mà ngươi chỉ có thể phô trương thanh thế thôi sao hả nhãi con!”
Guggegderestaf giơ cao cánh tay trái và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nó phình to lên và che lấp cả ánh sáng mặt trời.
Một ngọn núi tạo nên từ vô số cánh tay xuất hiện trên vai hắn.
“___Duvleori, giăng kết giới cho tất cả mọi người đi?”
“Vâng!”
Ngay khi một chút sương tím tràn ra từ mặt nạ của Duvleori thì một tấm màn trong suốt đã được dựng lên xung quanh những người quan chiến.
Tuy trông giống kết giới của mấy người Lacra, nhưng nó lại gây cảm giác khá rợn người.
“Giờ thì có bị liên luỵ cũng không vấn đề. Tên khốn Guggegderestaf lại dám lôi cả chủ nhân vào___ Thuộc hạ sẽ xử lý hắn sau khi kết thúc.”
“Không cần đâu, chỉ là một cơn gió nhẹ thì cứ tha cho hắn đi?”
“____Thuộc hạ tuân lệnh.”
Có vẻ như tổn hại đối với bên này sẽ không sao, chỉ là bên phía Ekdoic thì trông không ổn____ A, cái ánh mắt đó quen lắm.
“Chết như bọn sâu bọ rác rưởi đi!”
Guggegderestaf ưỡn ngực ra phía trước với ý định đập cánh tay trái khổng lồ xuống.
Và đòn đánh không thể nào chạy trốn đó____
“____!? Không thể nào, ngươi, rốt cuộc ngươi…!?”
….Lại không thể hạ xuống. Chuyển động của Guggegderestaf đã ngừng lại.
Tuy vùng vẫy, nhưng dường như chuyển động của hắn đã bị phong ấn hoàn toàn.
Đôi mắt của Ekdoic vô cùng lạnh lẽo.
Ánh mắt đó giống với lúc nhìn vào sự vô dụng của Lacra, là ánh mắt khinh miệt kẻ khác.
“Ta sẽ giải thích cho ngươi biết bản thân phế vật đến thế nào. Ta đã cố tình lộ ra bản thân có sở trường về ma pháp đến mức nào, nhưng ngươi lại không hề cảnh giác gì cả. Ngươi đã quên đi cả kỹ năng đắc ý của cha ta Begragud rồi sao?”
“Begragud___ Không lẽ là…!”
Hình dạng con ngươi của Ekdoic biến đổi. Thông thường thì nó có hình tròn, nhưng hiện tại nó lại kéo dài sang hai bên.
Giống như con ngươi của dê núi, thứ thường được dùng để thể hiện cho đôi mắt ác quỷ.
“Đúng vậy, Begragud – Manh Nhãn. Đôi mắt của cha ta có thể tuỳ ý thao túng đồng tử khiến mắt kẻ khác trở nên mù loà. Ta đã được ông ấy chia sẻ sức mạnh đó.” [note48132]
Khi Ekdoic đưa tay vào hư không thì ngay lập tức, chỗ đó liền hiện ra hình dáng sợi xích.
Những sợi xích tiếp tục xuất hiện ở bốn phương tám hướng, lộ ra hoàn toàn hình dáng của nó.
Xung quanh Guggegderestaf có sáu toà tháp được tạo nên từ xích. Vô số sợi xích liên kết với chúng đã khiến Guggegderestaf không thể nhúc nhích.
Kể cả một nửa diện tích của cánh tay như ngọn núi được giơ cao trên bầu trời cũng bị bao phủ bởi chúng.
"Lục Tháp Trói Buộc – là toà tháp có thể bắt giữ cả rồng, được tạo nên từ những sợi xích đã được lồng ma pháp Trọng Lực, ma pháp Lực Trường, ma pháp Tường Chắn, ma pháp Kết Giới, ma pháp Phong Ấn và ma pháp Tái Sinh. Nó có thể trói buộc cả khối lượng, sức mạnh, ma pháp, độ sắc bén và tính chất đặc dị; dù có bị xung kích từ bên ngoài vẫn liên tục tái sinh và giam giữ đối phương. Nó là một trong các tuyệt kỹ của ta. Nhược điểm của nó chính là thời gian để thiết lập vô cùng lâu, hơn nữa còn có khuyết điểm trí mạng vô cùng nổi bật là bắt buộc phải giữ đối phương tại vị trí đã định.”
Ừ thì đúng là nếu tạo nên toà tháp với quy mô thế này thì ai cũng sẽ né tránh thôi. Chỉ là Guggegderestaf lại chẳng hề di chuyển một bước.
“Ngay thời điểm bắt đầu, ta đã dùng Manh Nhãn để khiến ngươi không cảm nhận được ma lực của ta. Đồng thời, ta vừa sử dụng ma pháp che mắt vừa dựng lên Lục Tháp Trói Buộc, sau đó thì mọi thứ diễn biến như ngươi đã trải qua. Chỉ cần đầu óc biết suy nghĩ thì ngươi hẳn sẽ nhận ra ta đang câu giờ và bắt đầu di chuyển. Điều đó chứng minh ngươi chỉ là một tên nhãi nhép.”
“Sợi xích này… Ta chính là tồn tại đã siêu việt cả Đại Ác Ma đấy!”
“Vậy sao? Tức nghĩa đó là tồn tại còn không đáng để có danh xưng nữa.”
Ekdoic nắm lấy sợi xích. Ngay sau đó, sáu toà tháp gia tăng sức trói buộc của sợi xích như đáp lại.
Guggegderestaf sùi bọt mép cố gắng chịu đựng bị siết chặt, nhưng áp lực lên phụ cận vai trái quá lớn khiến cánh tay trái khổng lồ bị xé ra khỏi cơ thể hắn.
“Grưaaaaa!?”
“Kiên cố thật đấy, để bóp chết cơ thể này thì cần khá là lâu. Thế thì sẵn dịp này, ta sẽ mượn cánh tay của ngươi vậy.”
“Cái… cái gì!?”
Guggegderestaf quỳ xuống mặt đất vì bị sợi xích trói buộc.
Tư thế đó giống như một tử tù đang bị tử hình bởi máy chém.
Những sợi xích mới cuốn lấy mặt cắt của cánh tay đang lơ lửng trên bầu trời.
Sợi xích nhuộm trắng. Đó là sợi xích chứa ma pháp Thanh Tẩy dùng để tiêu diệt Ác ma.
Sau khi đan xen một cách phức tạp, sợi xích biến thành một hình chóp đầu nhọn.
“Với chất lượng thế này thì hẳn là đủ để xuyên thủng ngươi rồi. Cứ chết bởi chính cánh tay trái của mình đi.”
Cùng với lời đó, trói buộc của cánh tay trên không trung được nới lỏng.
Hẳn là anh ta đã giảm đi khối lượng kinh khủng đó bằng ma pháp Trọng Lực. Giờ thì nó bắt đầu chịu trọng lực từ hành tinh và bắt đầu rơi tự do.
Mũi nhọn là chiếc khoan ma pháp Thanh Tẩy, và phía bên dưới đó chính là đầu của Guggegderestaf.
“Dừng… dừng lại đi, ta đầu hàng! Ta đầu hàng!”
“Vậy sao, thế thì chiến thắng thuộc về ta. Nhưng chuyện này chẳng liên quan, chết đi.”
“Híc, dừng… dừng lạ____”
Cánh tay trái rơi xuống mặt đất tạo nên tiếng động ầm ĩ.
Khi tôi còn có cảm giác cánh tay vừa đâm xuống kia bắt đầu ngọ nguậy thì nó càng lúc càng thu nhỏ.
Đến cuối cùng, thứ còn sót lại chỉ là những sợi xích đen trắng bên trong chiếc hố khổng lồ.
“Ara, anh đã tỉnh dậy rồi sao?”
Tôi ngẫm lại tình huống. Có vẻ như sau khi ăn món đó, ý thức của tôi đã bay màu và bị bất tỉnh.
Và hiện tại thì tôi đang nằm dài trên ghế bành và được Tử Ma Vương cho gối đùi… Mặc dù muốn ngồi dậy ngay, nhưng thế thì tôi sẽ chôn đầu vào đó nên không thể cử động.
“Ờ, tôi đã ngất bao lâu rồi?”
“Chắc là khoảng mười mấy phút đó?”
Canh ngay thời điểm Tử Ma Vương ngẩng mặt lên, tôi lập tức ngồi dậy. Tuy có sượt qua một chút nhưng tôi cố không nghĩ ngợi quá nhiều.
Trước mặt là Mix thở phào một hơi, Ekdoic và Ulffe cũng đang im lặng nhìn tôi.
Tôi còn thấy hai người Lacra và Gradna đang uống rượu dùng cho nấu ăn ở phía xa, mà thôi kệ đi.
Có vẻ như tôi đã khiến vài người lo lắng rồi.
“Lúc người bằng hữu ngất đi làm tôi cuống hết cả lên đó!”
“Shishou, thứ đó không phải đồ ăn.”
Ulffe run lẩy bẩy, vậy là em ấy đã nếm thử rồi sao.
Khi tôi còn đang cảm thấy đáng thương cho em ấy thì Tử Ma Vương đã quay mặt lại đây, không biết từ lúc nào mà cả hai Đại Ác Ma cũng đã đứng phía sau.
“Nào, cuối cùng thì chúng ta đã có thể tiến hành kết quả thắng thua rồi nhỉ?”
“Khốn kiếp, làm sao mà thức ăn của chủ nhân lại thua cuộc…”
“Nếu ngươi nghĩ vậy thì cố ăn hết rồi hãy nói đi nhé?”
“…Xét từ đầu phải là Guggegderestaf, chính vì ngươi không chịu bỏ phiếu trước đấy! Chỉ cần ngươi có thể bỏ phiếu thì chủ nhân đã có cơ hội thắng rồi.”
Thôi thôi im dùm đi.
Duvleori, anh cũng bất tỉnh nên đừng có mà lớn lối như thế.
“___Ta không quan tâm gì đến kết quả của trò hề này. Tử Ma Vương, thế này thì ta đã được tự do rồi phải không?”
Guggegderestaf lấn tới Tử Ma Vương như đang gây sức ép. Song, sắc mặt của cô ấy cũng không biến đổi gì mà chỉ nhẹ nhàng trả lời.
“Ừ, đúng rồi đấy? Từ giờ, ngươi sẽ hoàn thành vai trò cuối cùng của một con cờ. Mặc kết quả trận chiến thế nào, ngươi vẫn có thể giữ lại sức mạnh đó và đạt được tự do___ Kể từ lúc này trở đi, ta hứa sẽ không can thiệp vào cuộc sống của ngươi đâu?”
Lý do khiến đám Đại Ác Ma bị cưỡng ép lôi tới trở nên nghe lời là đây sao.
Tử Ma Vương đã dùng phương pháp gì đó để ban sức mạnh rồi lệnh cho chúng trở thành con cờ trong trận đấu này.
Mỗi khi Tử Ma Vương thua cuộc, một Đại Ác Ma sẽ chính diện tiếp nhận chiến đấu.
Và trách nhiệm của chúng sẽ hoàn thành bất kể thắng thua, sau đó thì chúng có thể mang sức mạnh đó quay về.
Trừ việc bị sai vặt thì đó là một cuộc trao đổi không tồi.
“Được thôi. Vậy thì đám con người, cứ chọn kẻ thách thức đi. Mà có lao lên hết ta cũng không ngại đâu.”
“Ara, mạnh miệng đấy nhỉ? Nhưng đã là đường đường chính chính chiến đấu thì bên kia cũng chỉ một người thôi nhé?”
Thú thật thì tôi muốn cho cả bọn cùng lên, nhưng đúng là không dễ dàng như vậy rồi.
Ít gì thì bọn chúng cũng là Đại Ác Ma nên thực lực hẳn không cần phải nghi ngờ. Nếu xét đến người đã từng diệt trừ Unique thì Lacra hoặc Gradna sẽ ổn định hơn, Mix thì tôi không rõ ràng thực lực của cô ấy, Ulffe thì tôi cũng không biết mức độ trưởng thành của em ấy ra sao.
Còn Ekdoic lại được kẻ cùng là Đại Ác Ma nuôi dạy nên về lập trường thì khá là nhập nhằng.
Khi tôi nghĩ như thế thì Ekdoic đã bước ra phía trước.
“Huynh đệ, có thể giao cho tôi trận chiến này không? Tôi có chút duyên nợ với Guggegderestaf.”
“Ekdo… Có liên quan thật hả?”
“Ừ, Guggegderestaf là một trong những kẻ tôi không thể tha thứ vì đã cười cợt cái chết của Begragud cha tôi.”
Begragud, Đại Ác Ma và cũng là người cha nuôi dạy Ekdoic. Ác ma đó đã từng thống trị một vùng đất rộng lớn và vượt qua các Đại Ác Ma khác một bậc, thế nhưng hắn lại bị Lacra tiêu diệt và thanh danh bị tổn hại trầm trọng.
Tuy cũng có nguyên nhân bị kẻ vô danh như Lacra diệt trừ, nhưng hẳn là sự lăng mạ phỉ báng của các Đại Ác Ma khác mới tạo nên ảnh hưởng nặng nề nhất.
“Begragud ư? Vậy ngươi chính là thằng nhóc con người mà hắn ta nuôi dạy để tiêu khiển đấy à. Ta nghe bảo ngươi đã biến mất khỏi Ma Giới Methys, nhưng không ngờ ngươi lại ở đây đấy! Tàn dư của tên Đại Ác Ma ô nhục bị giết bởi một giáo sĩ tầng chót vô danh lại dám đứng trước Guggegderestaf này sao?”
Tiện thể thì cái đứa giáo sĩ tầng chót đang uống rượu đó. Cơ mà đang chuẩn bị vào màn nghiêm túc rồi nên cô có thể chỉn chu lại được không? Nhưng đành chịu vậy, Ekdoic chắc cũng có cơ hội thắng nên cứ giao cho anh ta đi.
Cứ xem như đám Đại Ác Ma đã được ban tặng sức mạnh gì đó. E rằng điều đó có liên quan đến mặt nạ chúng đang đeo.
Quả nhiên cả bọn cùng trang bị mặt nạ thì nổi bật thật đấy.
“Về trận chiến một đấu một này thì tôi muốn nó kết thúc khi bên này bảo ngừng, không biết là…”
“Phải rồi nhỉ, tôi thì định để Đại Ác Ma bên mình tuỳ ý, nhưng chỉ thế thì tôi sẽ chấp nhận đó? Ngươi nghe rồi nhỉ, Guggegderestaf.”
“Hừ, được thôi. Nhưng trong trường các ngươi nói năng chậm chạp thì ta không rảnh nghe bọn ngươi phàn nàn đâu.”
Xét theo tốc độ chiến đấu của Đại Ác Ma thì đúng là có hơi khó thật. Thôi đi nhờ Mix thực hiện công tác trông chừng vậy.
Tiếp đó, chúng tôi dời chỗ, trận đấu giữa Ekdoic và Guggegderestaf với tường thành làm nền sắp sửa bắt đầu.
“Ta, Duvleori xin phép được nhận nhiệm vụ ra hiệu bắt đầu. Cả hai vào chỗ!”
Ekdoic buông thõng hai tay và thả xích ra mặt đất. Trái lại, Guggegderestaf lại biến thành một Đại Ác Ma dị dạng.
E rằng đây chính là bản thể của hắn. Lớn hơn hẳn so với đám Ác ma trước đây tôi từng thấy và gây cảm giác hung hãn hơn.
Điểm cần chú ý có lẽ chính là cánh tay trái với móng vuốt đầy dữ tợn kia rồi.
“Bắt đầu!”
Ngay khi Duvleori ra hiệu, bóng dáng Ekdoic liền biến mất, sau đó là một tiếng nổ lớn ở tường thành phía sau.
Tôi dời ánh mắt sang đấy và rốt cuộc hiểu được chuyện gì xảy ra.
Cánh tay của Guggegderestaf kéo dài đến mức dị thường. Độ dài của nó có thể chạm vào tường thành từ vị trí của hắn.
Tốc độ quá nhanh khiến mắt không kịp đuổi theo, thậm chí âm thanh cũng bị trễ.
Tức là hắn đã dùng cánh tay trái đánh về phía Ekdoic với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh___
“Hừ, thật nhàm chán.”
“Ta lý giải suy nghĩ muốn nhanh chóng kết thúc của ngươi, nhưng điều đó chỉ nên làm đối với đối thủ yếu hơn thôi, Guggegderestaf.”
“___Ồ.”
Ekdoic đáp xuống cánh tay đang kéo dài của Guggegderestaf.
Thoạt nhìn thì không có thương tổn gì, vậy là anh ta đã nhanh chóng né tránh được nó.
“Guggegderestaf – Tả Oản Xuyên. Ta đã từng nghe về cánh tay trái của ngươi, chỉ cần cảnh giác thì ngươi sẽ không thể đánh trúng ta.” [note48131]
Không không, bình thường thì không ai né được mấy công kích với tốc độ siêu âm đâu?
Vương vãi xung quanh là tàn tích của sợi xích đã bị đánh nát của Ekdoic. Có lẽ anh ta đã dùng xích làm khiên để đánh lệch nó đi chứ không hẳn là hoàn toàn né tránh được.
“Vậy thế này thì sao!”
Cánh tay trái của Guggegderestaf rút ngắn xuống độ dài khoảng mười mấy mét, sau đó dùng nó như roi mà vung vẩy xung quanh.
Tốc độ nhanh đến mức cánh tay trái của hắn giống như đã biến mất.
Tuy nhiên, vì thỉnh thoảng mặt đất lại phát nổ nên có lẽ hắn ta đang vung nó xung quanh, tức là đây giống như một kết giới vậy.
Ekdoic vươn sợi xích tấn công Guggegderestaf, nhưng giữa chừng thì chúng giống như bị một chiếc búa khổng lồ nện xuống khiến quỹ đạo bị thay đổi và dập nát.
“Fuhahahaha! Ngươi đừng hòng dùng sợi xích như thế để phá vỡ chiếc roi vuốt có thể đánh tan cả khoáng thạch của ta!”
“Đúng là nó có độ cứng rất cao, nhưng cánh tay vung bộ vuốt đó thì có vẻ không được như vậy rồi.”
“Ngươi nói___!?”
Bỗng nhiên Guggegderestaf rút ngắn tay lại và trở về độ dài có thể thu vào tầm mắt.
Đôi chỗ trên cánh tay lại có thứ gì đó giống như đang trào ra.
Và trên những chỗ như bị đánh nát đó là mấy mảnh xích đang cắm vào.
“Grugoo…”
“Sợi xích này vốn được chế tác để có thể trở thành những mảnh vỡ sắc bén. Nó dễ bị đập nát lắm phải không? Khi ngươi cứ vung vẩy trong khi những mảnh vỡ ở giữa không trung thì chúng nhất định sẽ cắm vào cánh tay đang chuyển động với tốc độ tương đương móng vuốt. Cảm giác ma pháp Thanh Tẩy truyền vào cánh tay như thế nào?”
Anh ta giải thích vô cùng tường tận. Đúng là thứ vung vẩy với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp không chỉ có móng vuốt, mà cả cánh tay được bao phủ bởi da và thịt cũng như vậy.
Một khi đã chuyển động như sợi roi thì độ cứng cũng sẽ có giới hạn.
Ekdoic đã thành công nhắm vào điểm đó.
“Chỉ thế này cũng không có bao____”
“Thế thì để ta nhận cánh tay trái đó vậy.”
Ngay khi Ekdoic nhẹ đáp một chân xuống mặt đất, những mảnh xích cắm trên cánh tay của Guggegderestaf lập tức phát nổ.
Cơ thể Guggegderestaf ngửa ra sau vì xung kích của vụ nổ. Sau đó, cánh tay trái của hắn trở thành những tảng thịt, chỉ có bộ móng vuốt là đang cắm vào mặt đất.
Một vụ nổ điều khiển từ xa. Vốn dĩ, đây là hành vi không thể thực hiện nếu không có tiếp xúc bằng ma lực, nhưng Ekdoic lại sở hữu tri thức thao túng ma lực vô cùng độc đáo.
Có lẽ khi đáp một chân xuống mặt đất, anh ta đã phát ra một làn sóng ma lực và đưa cấu trúc ma pháp bạo tạc vào mấy mảnh xích để chúng đáp lại.
Cấu trúc ma pháp của người thuộc phái thực chiến. Không phải quá kinh khủng, nhưng nó là kỹ xảo mà các hiệp sĩ não cơ bắp của Turize không thể nào bắt chước.
“Ngươi dám!”
“Ngươi bị thu hút chú ý vì cơn đau từ ma pháp Thanh Tẩy và sao nhãng đi sự tồn tại của ma pháp khác bên trong sợi xích. Nào, Guggegderestaf, cánh tay trái đầy tự hào của ngươi đã mất rồi. Không ngờ chỉ với cơ thể đấy mà ngươi lại dám đi vũ nhục cha ta.”
Dù đối thủ là Đại Ác Ma, nhưng Ekdoic hoàn toàn không sợ hãi. Là do Đại Ác Ma cũng có mạnh yếu hay chỉ đơn thuần là vì Ekdoic quá mạnh thôi?
Mặc dù gầm gừ đầy hung tợn, nhưng rốt cuộc thì Guggegderestaf vẫn lấy lại được bình tĩnh.
“Hừ, đúng ta đã khinh thường vì cho rằng ngươi là một tên rác rưởi cỏn con. Nhưng với mấy trò tiểu xảo như thế thì ngươi sẽ không thể nào tạo ra tác dụng với Đại Ác Ma____ không, là với tồn tại đã vượt qua cả Đại Ác Ma như ta!”
Bất thình lình, một làn sương màu tím toả ra từ chiếc mặt nạ Guggegderestaf đang đeo. Chắc hẳn đó là do lượng ma lực khổng lồ đến mức cả mắt người thường vẫn có thể nhìn thấy.
Làn sương ấy dần dần lan ra toàn thân Guggegderestaf.
“Ta không biết ngươi định làm gì, nhưng một kẻ đã mất đi cánh tay trái như ngươi có thể làm gì chứ?”
“Tay trái? Ngươi đang nói cái nào?”
Phần thịt đã bị xé đi của hắn bắt đầu trồi lên và phình to vô hạn.
Rốt cuộc thì vô số cánh tay khổng lồ bắt đầu mọc ra như những nhánh cây tua tủa.
Những cánh tay vừa gia tăng đó tạo ra từng tiếng leng keng từ mấy chiếc vuốt sắc nhọn chạm vào nhau.
Ác ma bắt chước hình người, nhưng hình dạng này đã vượt qua phạm trù con người. Đó đã là một tạo vật chỉ đang sử dụng hình thái con người mà thôi.
“___Đó chính là sức mạnh mới của ngươi sao?”
“Đúng thế, [Mặt nạ quân cờ] được Tử Ma Vương trao tặng. Nó là artifact giúp gia tăng cấp bậc ma vật chỉ bằng việc rót ma lực thuần tuý của kẻ sáng tạo vào. Với cái này thì tất cả ma vật sẽ đạt được sức mạnh của một… không, là sức mạnh của hai cấp bậc nữa!”
Giải thích hơi bị kỹ càng đấy…
Nhưng giờ thì tôi hiểu rồi. E rằng cô ta đã giao mặt nạ đó cho Ác ma thượng cấp để bắt đám Đại Ác Ma trở nên nghe lời bằng vũ lực.
Nếu Đại Ác Ma cấp bậc Unique trang bị nó thì sẽ nhảy lên hai bậc… lãnh vực mà hiện vẫn chưa tồn tại danh xưng nào cả.
Tiếp tục chiến đấu như thế thì không tốt, cho dù là Ekdoic thì đối thủ vẫn quá khủng bố rồi.
Chịu thua ở đây thì chúng tôi phải trơ mắt nhìn hắn chạy trốn, nhưng tôi không thể để anh ta chết một cách vô ích được.
“Ekdo___”
“Đừng cuống, người huynh đệ. Đúng là ma lực trong cơ thể của hắn đã gia tăng cực kỳ nhiều. E rằng tốc độ và sức phá hoại từ cánh tay trái của hắn cũng sẽ khác biệt hoàn toàn. Có thể xem năng lực của hắn đã mạnh hơn bất cứ Đại Ác Ma nào từng tồn tại trong quá khứ.”
Ekdoic phân tích thực lực của hắn đến vậy và thở một hơi dài.
Và rồi anh ta dõng dạc nói như để tất cả mọi người nghe thấy.
“Nhưng ngươi vẫn là chuột nhắt mà thôi.”
“____Fu… fuhahaha! Đứng trước khác biệt sức mạnh áp đảo mà ngươi chỉ có thể phô trương thanh thế thôi sao hả nhãi con!”
Guggegderestaf giơ cao cánh tay trái và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nó phình to lên và che lấp cả ánh sáng mặt trời.
Một ngọn núi tạo nên từ vô số cánh tay xuất hiện trên vai hắn.
“___Duvleori, giăng kết giới cho tất cả mọi người đi?”
“Vâng!”
Ngay khi một chút sương tím tràn ra từ mặt nạ của Duvleori thì một tấm màn trong suốt đã được dựng lên xung quanh những người quan chiến.
Tuy trông giống kết giới của mấy người Lacra, nhưng nó lại gây cảm giác khá rợn người.
“Giờ thì có bị liên luỵ cũng không vấn đề. Tên khốn Guggegderestaf lại dám lôi cả chủ nhân vào___ Thuộc hạ sẽ xử lý hắn sau khi kết thúc.”
“Không cần đâu, chỉ là một cơn gió nhẹ thì cứ tha cho hắn đi?”
“____Thuộc hạ tuân lệnh.”
Có vẻ như tổn hại đối với bên này sẽ không sao, chỉ là bên phía Ekdoic thì trông không ổn____ A, cái ánh mắt đó quen lắm.
“Chết như bọn sâu bọ rác rưởi đi!”
Guggegderestaf ưỡn ngực ra phía trước với ý định đập cánh tay trái khổng lồ xuống.
Và đòn đánh không thể nào chạy trốn đó____
“____!? Không thể nào, ngươi, rốt cuộc ngươi…!?”
….Lại không thể hạ xuống. Chuyển động của Guggegderestaf đã ngừng lại.
Tuy vùng vẫy, nhưng dường như chuyển động của hắn đã bị phong ấn hoàn toàn.
Đôi mắt của Ekdoic vô cùng lạnh lẽo.
Ánh mắt đó giống với lúc nhìn vào sự vô dụng của Lacra, là ánh mắt khinh miệt kẻ khác.
“Ta sẽ giải thích cho ngươi biết bản thân phế vật đến thế nào. Ta đã cố tình lộ ra bản thân có sở trường về ma pháp đến mức nào, nhưng ngươi lại không hề cảnh giác gì cả. Ngươi đã quên đi cả kỹ năng đắc ý của cha ta Begragud rồi sao?”
“Begragud___ Không lẽ là…!”
Hình dạng con ngươi của Ekdoic biến đổi. Thông thường thì nó có hình tròn, nhưng hiện tại nó lại kéo dài sang hai bên.
Giống như con ngươi của dê núi, thứ thường được dùng để thể hiện cho đôi mắt ác quỷ.
“Đúng vậy, Begragud – Manh Nhãn. Đôi mắt của cha ta có thể tuỳ ý thao túng đồng tử khiến mắt kẻ khác trở nên mù loà. Ta đã được ông ấy chia sẻ sức mạnh đó.” [note48132]
Khi Ekdoic đưa tay vào hư không thì ngay lập tức, chỗ đó liền hiện ra hình dáng sợi xích.
Những sợi xích tiếp tục xuất hiện ở bốn phương tám hướng, lộ ra hoàn toàn hình dáng của nó.
Xung quanh Guggegderestaf có sáu toà tháp được tạo nên từ xích. Vô số sợi xích liên kết với chúng đã khiến Guggegderestaf không thể nhúc nhích.
Kể cả một nửa diện tích của cánh tay như ngọn núi được giơ cao trên bầu trời cũng bị bao phủ bởi chúng.
"Lục Tháp Trói Buộc – là toà tháp có thể bắt giữ cả rồng, được tạo nên từ những sợi xích đã được lồng ma pháp Trọng Lực, ma pháp Lực Trường, ma pháp Tường Chắn, ma pháp Kết Giới, ma pháp Phong Ấn và ma pháp Tái Sinh. Nó có thể trói buộc cả khối lượng, sức mạnh, ma pháp, độ sắc bén và tính chất đặc dị; dù có bị xung kích từ bên ngoài vẫn liên tục tái sinh và giam giữ đối phương. Nó là một trong các tuyệt kỹ của ta. Nhược điểm của nó chính là thời gian để thiết lập vô cùng lâu, hơn nữa còn có khuyết điểm trí mạng vô cùng nổi bật là bắt buộc phải giữ đối phương tại vị trí đã định.”
Ừ thì đúng là nếu tạo nên toà tháp với quy mô thế này thì ai cũng sẽ né tránh thôi. Chỉ là Guggegderestaf lại chẳng hề di chuyển một bước.
“Ngay thời điểm bắt đầu, ta đã dùng Manh Nhãn để khiến ngươi không cảm nhận được ma lực của ta. Đồng thời, ta vừa sử dụng ma pháp che mắt vừa dựng lên Lục Tháp Trói Buộc, sau đó thì mọi thứ diễn biến như ngươi đã trải qua. Chỉ cần đầu óc biết suy nghĩ thì ngươi hẳn sẽ nhận ra ta đang câu giờ và bắt đầu di chuyển. Điều đó chứng minh ngươi chỉ là một tên nhãi nhép.”
“Sợi xích này… Ta chính là tồn tại đã siêu việt cả Đại Ác Ma đấy!”
“Vậy sao? Tức nghĩa đó là tồn tại còn không đáng để có danh xưng nữa.”
Ekdoic nắm lấy sợi xích. Ngay sau đó, sáu toà tháp gia tăng sức trói buộc của sợi xích như đáp lại.
Guggegderestaf sùi bọt mép cố gắng chịu đựng bị siết chặt, nhưng áp lực lên phụ cận vai trái quá lớn khiến cánh tay trái khổng lồ bị xé ra khỏi cơ thể hắn.
“Grưaaaaa!?”
“Kiên cố thật đấy, để bóp chết cơ thể này thì cần khá là lâu. Thế thì sẵn dịp này, ta sẽ mượn cánh tay của ngươi vậy.”
“Cái… cái gì!?”
Guggegderestaf quỳ xuống mặt đất vì bị sợi xích trói buộc.
Tư thế đó giống như một tử tù đang bị tử hình bởi máy chém.
Những sợi xích mới cuốn lấy mặt cắt của cánh tay đang lơ lửng trên bầu trời.
Sợi xích nhuộm trắng. Đó là sợi xích chứa ma pháp Thanh Tẩy dùng để tiêu diệt Ác ma.
Sau khi đan xen một cách phức tạp, sợi xích biến thành một hình chóp đầu nhọn.
“Với chất lượng thế này thì hẳn là đủ để xuyên thủng ngươi rồi. Cứ chết bởi chính cánh tay trái của mình đi.”
Cùng với lời đó, trói buộc của cánh tay trên không trung được nới lỏng.
Hẳn là anh ta đã giảm đi khối lượng kinh khủng đó bằng ma pháp Trọng Lực. Giờ thì nó bắt đầu chịu trọng lực từ hành tinh và bắt đầu rơi tự do.
Mũi nhọn là chiếc khoan ma pháp Thanh Tẩy, và phía bên dưới đó chính là đầu của Guggegderestaf.
“Dừng… dừng lại đi, ta đầu hàng! Ta đầu hàng!”
“Vậy sao, thế thì chiến thắng thuộc về ta. Nhưng chuyện này chẳng liên quan, chết đi.”
“Híc, dừng… dừng lạ____”
Cánh tay trái rơi xuống mặt đất tạo nên tiếng động ầm ĩ.
Khi tôi còn có cảm giác cánh tay vừa đâm xuống kia bắt đầu ngọ nguậy thì nó càng lúc càng thu nhỏ.
Đến cuối cùng, thứ còn sót lại chỉ là những sợi xích đen trắng bên trong chiếc hố khổng lồ.
Danh sách chương