Tại một căn phòng trong lâu đài Tuirze, ở vị trí trung tâm được đặt một chiếc bàn khổng lồ. Đây là nơi thường được sử dụng để các đoàn trưởng hiệp sĩ cùng quan viên tranh luận về hướng đi của đất nước.
Hiện tại, nơi này đang có người thuộc nhiều quốc gia khác nhau.
Hôm nay là ngày tiếp xúc với Vô Sắc Ma Vương mà chúng tôi đã hứa hẹn với đại biểu Yugura giáo.
Đầu tiên là bên Turize, gồm Marito và Sir Ragdo.
Phía Methys gồm Giáo Hoàng Eupalo và Yokus đã lưu lại từ hôm trước cùng với ba Đại Giám Mục.
Một là người phụ trách chi nhánh Turize, Maya-san.
Hai người còn lại là hai Đại Giám Mục thường trú tại Methys.
Trong đó thì một người là Đại Giám Mục Ukka, nhân vật từng quen biết trong vụ việc Larheit và là sư phụ của Lacra.
Còn người kia thì là một người đàn ông trung niên đang lộ biểu cảm vô cùng khó gần.
Đại Giám Mục Ceraes, là người có lực phát ngôn lớn nhất trong các Đại Giám Mục của Yugura giáo.
Maya-san là do người phụ trách tại hiện trường, còn Đại Giám Mục Ukka và Ceraes lại là người do đích thân Giáo Hoàng tuyển chọn.
Lập trường của hai người này gần như là đối cực với nhau.
Đại Giám Mục Ukka thuộc phái ôn hoà, cụ thể thì ông ấy ngầm thừa nhận cuộc sống của tôi ở một mức độ nhất định.
Ngược lại, Đại Giám Mục Ceraes thì mạnh mẽ phủ nhận phương thức sống của tôi.
Tôi từng nghe rằng đây là người còn cứng đầu hơn cả Yokus, nhưng công nhận ông ta khá là đáng sợ đấy.
“….”
Ừm, nãy giờ ông ta cứ nhìn đăm đăm vào tôi. Cái này thì không chỉ “khá là” nữa rồi.
Tiện thể, lý do ông ta lườm tôi không phải vì bản thân là người Trái Đất.
Mà là do ba nhân vật đang đứng đằng sau.
Hộ vệ Ekdoic, cùng với đó là Kim Ma Vương cùng Tử Ma Vương.
Vì cả hai vị Ma Vương này chưa từng tiếp xúc Vô Sắc Ma Vương bao giờ nên rất muốn được nhìn thấy mặt anh ta lần này.
Cũng không thể trách được chuyện Đại Giám Mục Ceraes có tín ngưỡng sâu đậm sẽ cảm thấy bực bội với Tử Ma Vương, người đã để lại thương tổn trầm trọng cho vùng đất khởi nguyên của Yugura giáo.
Tiện thể thì Ekdoic và Kim Ma Vương vẫn như mọi khi, nhưng chỉ có Tử Ma Vương là được xử trí đặc biệt.
Đó chính là khẩu trang đang che đi miệng của cô ấy.
Chiếc khẩu trang này là vật do Yugura giáo chuẩn bị, khi đang đeo lên thì cô ấy không thể phát ngôn gì được.
Công dụng chính là nhằm phong ấn năng lực “Cám Dỗ” mà Tử Ma Vương sở hữu.
Bởi vì nắm giữ năng lực có thể tự do chi phối người khác chỉ bằng cách gọi tên nên phải làm như thế thì cô ấy mới được phép tham gia sự kiện này… Còn Tử Ma Vương lại chỉ ừm một tiếng rồi mang lên.
Tạm thời thì Marito đã kiểm tra trước và chứng minh rằng nó không có nguy hiểm gì. Ngoài ra trong bóng Tử Ma Vương cũng đang có Duvleori ẩn nấp.
“Được rồi, giờ thì chuẩn bị bắt đầu thôi. Chào hỏi thì____ chắc không cần đâu.”
Marito đứng dậy và bước về bên này.
Người chủ trì sự kiện lần này sẽ được Marito đảm nhận.
Tôi cũng không muốn Đại Giám Mục Ceraes vừa lườm bản thân vừa tiến hành nên thật sự rất cảm ơn.
“Cậu đã chuẩn bị xong chưa?”
“Ừ, vậy tôi gọi đây.”
Tôi lấy ra công tắc giống như sẽ được dùng trong các chương trình đố vui mà Vô Sắc Ma Vương giao cho và đặt lên bàn.
Bị mọi người nhìn vào làm tôi thấy hồi hộp ghê.
Nếu lỡ nhấn xong mà hắn ta không tới thì làm sao đây.
Nếu không có Đại Giám Mục Ceraes thì còn kiểu nhấn nút chơi chơi như chương trình đố vui ở Trái Đất, nhưng giờ mà làm thế thì không khéo tôi sẽ bị lườm chết mất.
Tôi vừa nghĩ ngợi vừa nhấn nút.
Được rồi, để xem…
“Ồ, có kẹo ngon này! Ta ăn cái này được không?”
Tại vị trí được chuẩn bị sẵn, người đàn ông ngồi đó cứ như đã xuất hiện từ đầu.
Một người đàn ông đặt chân lên bàn tạo cảm giác vô lại đã xuất hiện.
Mái tóc đen, tròng mắt đen, điểm khác biệt rõ ràng với tôi nhất chính là làn da ngăm đen đó.
Người đàn ông để nửa thân trần và đang quấn quanh chiếc áo choàng kèm tính năng tàng hình có thể hoà tan vào khung cảnh xung quanh, Vô Sắc Ma Vương.
“Ừ, không cần ngại đâu. Anh cần giải thích tình hình không?”
“Méo cần, tập trung một đám Đại Giám Mục với Giáo Hoàng Yugura giáo thì ta cũng đủ hiểu rồi.”
Quả nhiên phản ứng của mỗi người khi nhìn vào Vô Sắc Ma Vương đều là lộ vẻ cảnh giác.
Bất cứ ai trong này cũng đều chú ý đến địa điểm mà người đàn ông đó sẽ xuất hiện.
Song, kết cục thì gã này lại chỉ gây ảo giác như đã ở đó ngay từ đầu mà chẳng hề lộ ra điềm báo nào cả.
“Nếu ngài đã biết đến ta thì chuyện sẽ nhanh thôi. Trước tiên thì ta muốn xác nhận sự thật.”
“Cứ nói hoài một chuyện thì ta bị căng thẳng lắm đấy. Nếu là chuyện ta được anh hùng kiêm Bạch Ma Vương Yugura biến thành Ma Tộc rồi cản trở việc phổ cập tri thức và ngôn ngữ từ [Trái Đất] trong thân phận Vô Sắc Ma Vương thì là thật cả đó. Còn việc có phải nói dối hay không thì các ngươi cũng có thể nhìn ra bằng thủ pháp mà Yugura để lại phải không?”
“…Vậy sao.”
Cái tên này chứng minh rất rõ thứ mà Yugura giáo không muốn tin tưởng nhất luôn.
Việc các giáo sĩ Yugura giáo sở hữu phương pháp nhìn thấu lời nói dối là điều ai cũng biết, nhưng đó lại là tri thức do Yugura Nariya để lại sao…
Phản ứng của các Đại Giám Mục… Đại Giám Mục Ukka ngoài ôm đầu ra thì không có gì đặc biệt.
Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san thì đã tin tôi không nói dối ngay từ ban đầu nên vẫn còn điềm nhiên, còn Đại Giám Mục Ceraes lại không phản ứng gì khiến tôi hơi sợ đó.
“Ồ, không phải kia là Kim Nữ với Tử Cơ sao? Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt như thế này nhỉ?”
“Cũng đúng, trong mấy buổi họp định kỳ chỉ toàn điểm danh chứ chẳng nói tí nào, hoá ra anh lại nói nhiều như vậy đấy.”
“Thì đó là họp định kỳ của các Ma Vương mà. Với Ma Vương chỉ có danh hão như tôi thì chen miệng vào cũng ngại lắm.”
“Ta có thể đặt chút câu hỏi không? Buổi họp định kỳ của chúng ta là do Yugura bảo Hắc chuẩn bị trước cả khi hắn biến bọn ta thành Ma Vương và thả bọn ta tự do hành động phải không?”
“Ưm, đúng nhỉ. Là do… Hắc Ma Vương đã tạo ra.”
“Nhưng mà thời điểm Yugura tự biến mình thành Ma Vương là ngay trước khi tiêu diệt Tử đang làm loạn tại Methys. Bởi vì Yugura đã đối địch với Hắc từ lúc đó nên ta không nghĩ hắn sẽ nhúng tay vào đó. Thế thì Vô Sắc, việc anh xuất hiện tại đó tại đó sau khi trở thành Vô Sắc Ma Vương là quá trễ. Vốn dĩ ngay từ thời điểm thiết lập địa điểm cho cuộc họp, Yugura đã nói rằng [Vô Sắc] đang tồn tại. Vậy thì thân phận của anh có chút mơ hồ đấy.”
“Hưm, tốt quá rồi nhể.”
Vô Sắc Ma Vương uống trà với vẻ chẳng chút hứng thú.
Đúng là trà này ngon lắm nhỉ, lần tới đi hỏi Marito nhập trà từ đâu vậy.
Nhưng tôi lại cảm thấy cuộc trò chuyện này có chút không thích hợp.
“…Anh không muốn nghiêm túc trả lời hử?”
“Cứ càu nhàu hỏi mấy câu mà ai suy nghĩ một chút cũng ra khiến tôi thấy buồn cười thôi. Chỉ nhiêu đó thì cô tự suy nghĩ đi chứ. Này, [người Trái Đất], cậu trả lời luôn đi.”
Gì mà đùn đẩy nữa đây? Suýt nữa là tôi phun trà ra rồi.
“Sao lại quăng qua bên này thế.”
“Ta không muốn nói chuyện nhạt nhẽo với đám người chỉ biết hỏi mấy câu ở trình độ này thôi. Thể hiện khả năng xoay chuyển đầu óc của cậu đi nào. Nếu sai thì coi như chấm dứt đợt này tại đây nhé?”
Tự dưng bị ném cho chuyện quái gì thế này.
Vô Sắc Ma Vương vốn là người quen của Yugura Nariya.
Yugura Nariya tiến hành nghiên cứu ma pháp Tái Sinh. Nếu đã là người quen từ trước khi tạo ra Hắc Ma Vương thì việc chuẩn bị sẵn một ghế cho Vô Sắc Ma Vương tại cuộc họp như học hỏi cũng không quá lạ.
Bởi vì vẫn tồn tại khả năng hắn ta có thể lộ diện tại cuộc họp dù không phải Ma Vương.
Nhưng mà lại bảo tôi cố xoay chuyển đầu óc thì… Hừm.
“Đây rõ là vấn đề cần phải suy đoán toàn bộ rồi, không đúng hoàn toàn là không được hả?”
“Ta đây nổi tiếng là người đàn ông dễ tính lắm, chỉ cần cho thấy sự cố gắng thì ta có thể thông cảm cho đó? Ba quyền trả lời thì sao?”
“Vậy cứ nhảy thẳng vào cũng được sao… Thế thì do anh là em trai của Hắc Ma Vương rồi.”
“____”
A, trà đang tràn ra từ khoé miệng tên này, gớm quá đi.
Mọi người xung quanh cũng lộ vẻ kinh ngạc.
“Khoan đã, nói ra lý do làm sao mà cậu có thể nhảy đến câu trả lời đó đi!”
“Quả nhiên là trúng à.”
“Ừ thì trúng rồi đó? Nhưng ta nhớ là mình chưa từng đưa ra gợi ý nào để cậu đoán được vậy đâu?”
“Bảo người ta tự suy nghĩ mà giờ lại đi hỏi à?”
“Nói nhiều quá đi, ta lấy luôn phần trà bánh của cậu luôn bây giờ.”
“Thế thì không được, tôi đang định đem về làm quà cho Ulffe cơ… Vốn Vô Sắc Ma Vương là người quen từ khi Yugura đến thế giới này. Cho dù có cùng nhau nghiên cứu ma pháp cũng không có gì lạ. Vô Sắc Ma Vương hoàn toàn không hề tiếp xúc với các Ma Vương khác mà chỉ ở đằng sau, thế nhưng lại được chuẩn bị sẵn chỗ trong cuộc họp để quan sát các Ma Vương. Vậy thì hẳn Yugura Nariya đã lên kế hoạch sẵn về chuyện của Vô Sắc Ma Vương ngay từ đầu rồi. Chuẩn bị sẵn chỗ ngồi, sau đó mới tạo ra sự thật. Mặc dù thực tế anh là Ma Tộc chứ không phải Ma Vương.”
“Ờ, đó là lời giải đáp thích hợp nhất cho câu hỏi của Kim Nữ. Thế thì nói tiếp đoạn sau đi.”
Từ khúc này đều là suy đoán cả, nhưng cảm thấy khá hợp lý nên tôi mới nói thử thôi.
Húp một ngụm trà, tôi tiếp tục giải thích.
“Kim Ma Vương hay Tử Ma Vương hoàn toàn không biết cũng chưa từng gặp mặt Vô Sắc Ma Vương đã hoàn toàn lùi về sau màn. Song, một khi Hắc Ma Vương đã là kẻ sắp đặt chỗ ngồi trong cuộc họp mặt thì khả năng người đó biết đến Vô Sắc Ma Vương rất cao. Năng lực mà Yugura Nariya ban tặng cho Hắc Ma Vương đản sinh đầu tiên chính là [Toàn Năng], phần lớn trí tuệ của bản thân hắn. Nếu đã làm đến như vậy thì có thể suy đoán rằng Yugura Nariya, Vô Sắc Ma Vương và Hắc Ma Vương đã quen biết nhau từ sớm. Còn Hắc Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương lại có mối quan hệ khác ngoài việc là Ma Vương, đại khái là những quan hệ như bạn bè, hợp tác, người yêu, gia đình.”
“Đúng là nếu suy luận được đến thế thì ta cũng hiểu được. Nhưng ta lại không hiểu lý do làm sao cậu lại có thể thu hẹp phạm vi xuống.”
“Đó là do anh vừa mới nói còn gì. Gọi Kim Ma Vương là Kim Nữ, Tử Ma Vương là Tử Cơ ấy.”
Kim Ma Vương vốn là nữ tử sống trong ngôi làng Á nhân, Tử Ma Vương từng là công chúa loài người.
Cho nên cách gọi Kim Nữ và Tử Cơ là biệt danh nhắc đến nguồn gốc thân phận của đối phương.
“Nhưng chỉ có Hắc Ma Vương là anh lại gọi bằng tên gốc. Nếu là quan hệ bạn bè hay hợp tác thì anh có thể gọi thẳng biệt danh giống vậy mà không cần giấu diếm, nhưng anh lại không làm vậy. Tức là nếu gọi như bình thường thì sẽ lộ ra quan hệ của hai người nên anh mới cố tình giấu đi. Ngoài ra, khi nói ra cái tên Hắc Ma Vương, tôi cảm nhận được anh có chút kháng cự với điều ấy. Từ chuyện này có thể suy đoán rằng hai người có quan hệ thân cận, hơn nữa anh là người nằm cửa dưới một chút chứ không hoàn toàn sòng phẳng. Vậy thì hai người không phải người yêu mà là gia đình, hoặc là mẹ con hoặc là chị em. Mẹ con thì tôi có cảm giác không đúng lắm nên mới trả lời là em trai.”
“…Hoá ra là vậy, chỉ từ việc ta không dùng cách gọi Hắc Tỷ nên cậu mới suy đoán được như vậy ư… Nhìn ra quan hệ với đối phương chỉ từ cách gọi… Cái đó có thể làm dễ vậy sao?”
“Khoẻ hơn nhiều so với học ma pháp đấy.”
“Làm éo gì có… Mà hứa cũng hứa rồi, ta sẽ ở lại đây thêm một lát vậy.”
Có vẻ như đã đậu rồi, thật tốt quá.
Nói một lèo như vậy khiến cổ họng hơi khô. Tôi một lần nữa nhấm nháp trà vừa nhìn xem xét tình huống mọi người thì Kim Ma Vương len lén bắt chuyện.
“Cậu này, không lẽ cậu vừa sử dụng cái ấy ư?”
“Hành động lý giải hả? Tôi hứa với Illias rồi nên không có đâu.”
Đương nhiên là khi lý giải đối phương và đọc luồng suy nghĩ của họ thì độ tin cậy sẽ tăng vọt.
Nhưng cho dù không dùng đến thì tôi vẫn có thể tự nhiên cảm nhận được thông tin trong mấy điểm khác thường.
Nếu chỉ giải mã những thông tin ấy theo cách thông thường và suy luận thì chẳng có bao nhiêu gánh nặng nên có thể dùng chút ít được.
Chỉ là bảo tôi hành động dựa hoàn toàn trên suy đoán vào lúc mạng sống gặp nguy hiểm thì xin kiếu.
“Hừm hừm… cậu làm tốt lắm.”
“Tôi nghĩ cả Marito cũng có thể làm được đó, cố lên đi nhé, Quốc Vương Garne.”
“Hừ, không được nói chuyện vừa rồi với tên vua ngu ngốc kia đó?”
Chuyện kế tiếp chính là tái xác nhận những chuyện mà tôi từng cùng Marito nghe kể.
Yugura Nariya đến thế giới này, bắt đầu học ma thuật, hợp tác với Vô Sắc Ma Vương và lập ra nhiều kỹ thuật mới.
Yugura Nariya tiến hành nghiên cứu những thứ bị cho vào Cấm Kị là ma pháp Tái Sinh, ma pháp Thứ Nguyên và ma pháp Thời Không. Trong quá trình đó, hắn ta bị chúa sáng thế của thế giới này để mắt đến và phải tạm nghỉ ngơi một lần.
Vô Sắc Ma Vương tuần tự trả lời với vẻ phiền toái.
“Rốt cuộc cũng chỉ là lặp lại cả. Cứ như đi làm công sở vậy ấy, mệt quá đi à.”
“Thế thì đến ta.”
Người giơ tay nói là Đại Giám Mục Ceraes, đây là lần đầu tiên tôi nghe giọng của ông ta.
“Ồ, gì đấy?”
“Có phương pháp huỷ diệt hoàn toàn Ma Vương không?”
Hai người phía sau lưng chợt lộ ra chút phản ứng.
Ừ thì họ cũng phải có điều nghĩ ngợi nếu có người đi hỏi cách thức huỷ diệt mình ngay trước mặt.
Tôi còn tưởng Duvleori sẽ lao ra cơ, nhưng có vẻ anh ta đã tự kiềm chế được.
“Hê, đứng trước Ma Vương mà hỏi hay đấy. Ta không phải bất tử nên giết một lần coi như là xong, nhưng đám người kia đều chịu ảnh hưởng từ ma pháp Tái Sinh cả.”
“Vậy thì có không?”
“Về lý thuyết thì có, nhưng ngươi thì vô dụng thôi.”
“Ý ngươi là sao?”
“Rất đơn giản, những Ma Vương chịu tác dụng từ ma pháp Tái Sinh đều bất tử, vậy thì cứ xoá bỏ tác dụng của ma pháp là được. Ma pháp Tái Sinh là ma pháp tác dụng đến linh hồn, muốn xoá bỏ thì chỉ cần lấy lại cái giá từng trả. Ngoại trừ Yugura thì thứ mà các Ma Vương phải trả chính là tên gọi trong thế giới này. Nhưng mà những cái tên tồn tại trong trong thế giới này đều đã hoàn toàn biến mất.”
“Vậy theo lý thuyết thì chẳng phải là không có khả năng sao?”
“Vẫn có trường hợp ngoại lệ, [người Trái Đất] nhỉ?”
“…Chuyện này nghĩa là sao?”
Uwa, ánh nhìn của Đại Giám Mục Ceraes đăm đăm thấy ớn luôn.
Cách huỷ diệt Ma Vương, mình lại bị hỏi chuyện không muốn hỏi rồi.
Và tôi đã nhận ra, hay nên nói là nhớ lại mới đúng.
Đúng thế, quyển sách từng là trung tâm của cuộc náo động, nội dung mà tôi chỉ có thể nói rằng phải chi không đọc thì tốt rồi.
Mặc dù muốn giả lơ cho qua, nhưng Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san đã biết chuyện rồi.
Tôi phải tránh đi hành vi gây ấn tượng xấu cho đối phương.
“…Quyển sách liên quan đến Thương Ma Vương mà Methys lưu trữ, trong đấy có ghi chép tên của Thương Ma Vương…. Nếu là ngôn ngữ của đằng này thì vẫn còn lưu lại nhỉ?”
“Chính là nó. Vì để bảo hiểm, Yugura đã ghi chép lại tên của các Ma Vương bằng ngôn ngữ [Trái Đất] tại một phần nhỏ của các văn kiện. Chỉ duy nhất [người Trái Đất] là có thể giải mã được chúng. Đáng tiếc quá nhỉ phe quá khích, tên đàn ông đó hiện đang là đồng minh của Ma Vương đấy?”
Cái tên này còn đi khích bác nữa.
Các Ma Vương bất tử bất lão, có thể tiếp tục sống đến vĩnh hằng.
Song, vẫn tồn tại cách thức có thể phá giải lời nguyền trói buộc ấy.
Tên của các Ma Vương đã tan biến khỏi thế giới cùng lúc sử dụng ma pháp Tái Sinh, chỉ cần một lần nữa ban cái tên ấy cho bọn họ thì ma pháp Tái Sinh sẽ bị vô hiệu hoá.
Và cách phát âm của cái tên ấy đã được Yugura bổ sung bằng ngôn ngữ từ Trái Đất.
Ít nhất thì hiện [tôi] đang nắm giữ cách thức huỷ diệt Thương Ma Vương.
…Khoan khoan, tôi không muốn gánh nguy cơ đó đâu nha!? Đại Giám Mục Ceraes im lặng nhìn chằm chằm vào tôi rồi ngồi xuống như đã xong việc.
Dường như chẳng còn ai nghi hoặc gì nữa nên không hề đặt thêm câu hỏi.
Nếu vậy thì tôi tự mình hỏi một câu vậy, điểm mà cá nhân muốn hỏi quả nhiên chỉ có thế mà thôi.
“À, tôi hỏi một câu được chứ?”
“Ồ, được thôi [người Trái Đất]. Nhớ hỏi câu nghe hay vào nhé.”
“Tại sao [tôi] lại bị đưa đến đây từ Trái Đất vậy?”
“Ê, không phải giống hệt lần trước sao?”
“Thế thì nhanh trả lời đi, lần này có cả mấy người nhìn thấu được lời nói dối đấy.”
Bất chợt, Vô Sắc Ma Vương ngừng biểu cảm đùa cợt lại.
Và sau một chút trầm mặc, anh ta thở dài.
“Thôi chết thật, không ngờ cậu lại nhìn thấu được điều này đấy.”
“Bởi vì [tôi] đã có phán đoán mới sau khi anh giấu quan hệ giữa mình với Hắc Ma Vương. Địa điểm đầu tiên [tôi] đến đây chính là núi Sát Hắc Ma Vương, nơi mà chị của anh chết. Rõ ràng là biết nhiều chuyện mà lại trả lời không thèm suy nghĩ, thế thì [tôi] chỉ có thể nghĩ anh đang giả ngu mà thôi.”
“À, cũng đúng. Quả nhiên là không nên nói dối tí nào, thế thì dễ lộ ra nhiều thứ nữa. Lần tới phải tuyệt đối im lặng rồi.”
“Nếu im lặng thì cũng chẳng sao cả, [tôi] chỉ đang suy đoán với tiền đề là anh biết chuyện thôi.”
“Thiệt tình, tên [Trái Đất] nào cũng phiền toái hết!”
Tôi thật sự không muốn bị gộp chung với cái tên tưng tửng tạo ra Ma Vương rồi cứu thế giới đâu.
“Cũng không phải mọi thứ đều là nói dối hết. Kẻ có khả năng sử dụng ma pháp Thứ Nguyên tại thế giới này gồm Yugura, Hắc Tỷ và ta thôi. Yugura thì đang chờ phục sinh, ta thì chẳng nhớ gì cả, thế thì kẻ gọi cậu đến đây chỉ có một thôi phải không?”
“____Tức là Hắc Ma Vương đã gọi [tôi] sao?”
“Đúng thế.”
Hắc Ma Vương, Ma Vương đầu tiên mà bản thân nghe được đã dịch chuyển [tôi] đến dị giới.
Có thể làm rõ chuyện này chính là một thông tin to lớn, chỉ là bản thân vẫn chẳng hiểu gì cả.
Dù sao thì [tôi] chẳng có nhận thức gì với Ma Vương đã bị Slime xử đẹp cả.
“Cái mặt đó đang hỏi rằng tại sao lại là cậu phải không?”
“Ừ thì [tôi] chẳng nghĩ ra lý do nào để mình được gọi đến cả.”
“Ta nghĩ chị ấy cũng chẳng phải đặc biệt triệu hồi cá nhân cậu đâu? Ta đã từng sống với Hắc Tỷ và có thể cam đoan chị ấy không mảy may có cơ hội biết đến cậu.”
Ừ thì làm sao cô ta có cơ hội biết được người Trái Đất đang sống bình an tại dị giới chứ, cho dù có thì đó cũng chỉ là một trong vô số thông tin, một hạt cát giữa sa mạc vậy.
“Đây chỉ là suy đoán của ta nhưng chắc không sai đâu. Kẻ chịu ảnh hưởng bởi ma pháp Tái Sinh sẽ bất tử bất lão, nhưng địa điểm tái sinh lại là nơi mình chết đi. Và rồi tại nơi đó có một thứ rất kinh khủng.”
“Là Slime à?”
“[Ma Thực], cái thứ đó muốn đụng cũng không đụng được. Nó là tồn tại sẽ ăn sạch toàn bộ thứ sở hữu ma lực, hơn hết là đối tượng càng có nhiều ma lực thì nó càng gia tăng ham muốn cắn nuốt. Thú thật thì cả ta cũng không thể đến gần đâu.”
Kể cả Vô Sắc Ma Vương thuộc cấp bậc mạnh nhất thế giới tại thời điểm này cũng nói như thế.
Trong thân phận người từng bị tấn công, [tôi] thật sự cảm thấy lần ấy đúng là kỳ tích.
Đồng thời, [tôi] cũng đã xác định được Slime-san chính là kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn tại thế giới này.
“Đám người khác cũng đã phục sinh từ mấy chục năm trước rồi. Thế thì Hắc Tỷ có hồi sinh cũng không lạ. Nhưng vào khoảnh khắc hồi sinh thì chị ấy chẳng thể chạy trốn khỏi tổ của [Ma Thực] được, bị ăn ngay khi hồi sinh thì xong rồi.”
Có lẽ nó gần giống như một yếu tố khiến người chơi game FPS mất hứng ngày xưa, đó là hành vi bắn chết đối phương ngay địa điểm hồi sinh, thường hay gọi là spawn kill.
Với ma lực cấp độ như Ma Vương, hẳn là cho dù có cách một khoảng thì Slime-san đấy cũng sẽ đánh hơi và tấn công thôi.
Bị ăn luôn bởi Slime ngay thời khắc hồi sinh thì sao mà chịu nổi chứ.
“Như mấy người đã biết thì mục đích của Hắc Tỷ chính là tiêu diệt con người. Nhưng sau khi giác ngộ được rằng cứ liên tục chết tại tổ của Ma Thực thì sẽ không thể hoàn thành dã tâm của mình, Hắc Tỷ đã có ý định gửi gắm ý nguyện của mình cho kẻ khác. Và một kẻ đến từ dị giới, không sở hữu ma lực tại trạng thái ban đầu và có khả năng chạy trốn khỏi [Ma Thực]… Đó chính là lý do chị ấy gọi [người Trái Đất] là cậu đến đây đấy.”
“…Thế thì [tôi] lại càng không hiểu tại sao mình được gọi đến.”
Không cần phải nói, [tôi] không có ý định hay thực lực có thể diệt tuyệt nhân loại.
Ờ thì nếu đá trúng ngón út vào cạnh tủ thì không chừng [tôi] cũng sẽ nghĩ mấy thứ như “thế giới huỷ diệt đi”.
Chỉ vì nguyên nhân đó mà bản thân bị dịch chuyển đến dị giới thì quá buồn rồi.
“Ma pháp Thứ Nguyên, trong trường hợp này thì nên nói là ma pháp Triệu Hồi nhỉ? Ma pháp Triệu Hồi cần có chất xúc tác. Để kêu gọi nhân vật từ thế giới khác thì người thi triển cần phải chuẩn bị nhân quả liên quan đến kẻ ấy. Lý do mà cậu được triệu hồi hẳn có nguyên nhân vì xúc tác ấy rồi.”
“Xúc tác… có nhân quả gì mà liên kết với [tôi] được chứ? Khoan, vốn cô ta đã bị tấn công bởi Slime ngay sau khi hồi sinh thì làm sao chuẩn bị được thứ như vậy.”
“Dĩ nhiên là có rồi, mặc dù chỉ có một thôi. Đó là chính bản thân.”
“Chính bản thân… tức là bản thân Hắc Ma Vương sao?”
“Đúng thế. Nếu muốn giao phó dã tâm của mình thì gọi kẻ gần giống mình chẳng phải sẽ có cơ hội cao hơn sao? Cho nên Hắc Tỷ mới dùng bản thân làm xúc tác, sử dụng ma pháp Triệu Hồi và lôi kéo nhân quả gần với mình nhất. Kết quả đấy chính là cậu.”
Ra là vậy, méo hiểu gì sất.
[Tôi] hiểu đến đoạn mục đích của Hắc Ma Vương, lý do cô ta sử dụng ma pháp Triệu Hồi và dùng bản thân làm xúc tác, nhưng tại sao lại là [tôi] chứ?
“Bộ [tôi] với Hắc Ma Vương giống nhau lắm sao?”
“Ngoại hình thì chỉ giống mỗi tóc đen và mắt đen. Về vóc dáng, khuôn mặt, tính cách hay tài năng đều hoàn toàn khác biệt.”
“Nếu chỉ vì giống màu mắt với tóc thì xác suất quá nhỏ rồi.”
“Không chỉ thế đâu, ngược lại nơi giống nhất chính là chỗ này cơ.”
Vô Sắc Ma Vương nói vậy rồi đánh vào ngực mình.
“Vậy là ngực lép hả?”
“Giỡn mặt à, chị ấy bự lắm đó____ Không phải, là về cách sống trong lòng. Hắc Tỷ tuyệt vọng với thế giới này và căm hận tất cả… dù thế, chị ấy vẫn yêu thế giới này. Chị ấy than khóc và rít gào phẫn nộ với thế giới này. Thông thường thì chị ấy rất yên lặng, nhưng một khi đã hăng hái thì sẽ phát huy năng lực hành động rất khủng bố. Về khoản đó thì ta nghĩ cậu và Hắc Tỷ giống nhau lắm đấy?”
Tức là loại người bén lửa là không ngừng được sao.
Về chuyện đó thì [tôi] có tự giác nên không muốn hiểu lắm.. nhưng ờ thì…
“Chính vì vậy nên ta mới có hứng thú với cậu.”
“[Tôi] không thích đàn ông đâu.”
“Ta đây cũng thích phụ nữ ngực bự mà. Thứ ta cảm thấy hứng thú chính là tương lai sau này của cậu. Hiện tại cậu hoàn toàn không sở hữu chút ma lực, vẫn chưa chấp nhận thế giới này. Nhưng vào thời điểm cậu chấp nhận nơi này, khi cậu đạt được trí tuệ giống như Yugura, khi cậu trải nghiệm suy nghĩ giống như Hắc Tỷ, ta thật mong chờ cậu sẽ cho ta thấy tương lai như thế nào.”
“…Anh nói vậy chứ [tôi] chỉ muốn sống bình an mà thôi.”
“À là vậy sao. Mà nói chung thì ta không có ý định đối địch với cậu. Để ta tiếp tục làm người canh giữ trật tự không cho đám người trong thế giới này đụng tay vào Cấm Kị nhé?”
Và như thế, buổi thảo luận với Vô Sắc Ma Vương đã kết thúc.
[Tôi] đã nắm được rất nhiều thông tin quan trọng như lý do mình được triệu hồi, phương pháp phá giải ma pháp Tái Sinh, v.v..
…Cảm giác như bị tên Vô Sắc Ma Vương làm một vố vậy.
Hắn ta lại cố tình công khai thông tin rất trọng yếu.
Nếu chỉ công khai thì cứ nói ở lần trước là được.
Song, hắn ta lại ngừng một lần rồi thiết lập cho lần đối thoại sau.
Nhờ thế mà hắn đã gọi được đám người Yugura giáo, nâng cao độ quan trọng của [tôi] trước mặt họ.
Vậy thì trong ấn tượng của Yugura giáo, [tôi] không chỉ là người thuộc hành tinh Yugura đã đưa Ma Vương về làm đồng bọn, sở hữu một cách thức để huỷ diệt Ma Vương, hơn nữa lại còn là con cờ do Hắc Ma Vương chuẩn bị.
Đương nhiên khả năng cao là Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san sẽ thông cảm cho tôi.
Nhưng ánh mắt ấy của Đại Giám Mục Ceraes… thứ đó thật không ổn.
Ngoài ý chí căm ghét cùng phủ nhận, trong ánh mắt ấy còn pha trộn cảm giác rờn rợn của một thợ săn đang nhắm vào con mồi nữa.
Yugura giáo cũng không phải một khối, [tôi] nhất định không được sơ suất.
Không, không chỉ Yugura giáo.
Đối với Kim Ma Vương và Tử Ma Vương thì độ đe doạ của [tôi] cũng đã gia tăng.
Cái tên Vô Sắc này còn chôn mầm mống bất hoà nội bộ nữa, thật là một tên chẳng ra gì.
Hiện tại, nơi này đang có người thuộc nhiều quốc gia khác nhau.
Hôm nay là ngày tiếp xúc với Vô Sắc Ma Vương mà chúng tôi đã hứa hẹn với đại biểu Yugura giáo.
Đầu tiên là bên Turize, gồm Marito và Sir Ragdo.
Phía Methys gồm Giáo Hoàng Eupalo và Yokus đã lưu lại từ hôm trước cùng với ba Đại Giám Mục.
Một là người phụ trách chi nhánh Turize, Maya-san.
Hai người còn lại là hai Đại Giám Mục thường trú tại Methys.
Trong đó thì một người là Đại Giám Mục Ukka, nhân vật từng quen biết trong vụ việc Larheit và là sư phụ của Lacra.
Còn người kia thì là một người đàn ông trung niên đang lộ biểu cảm vô cùng khó gần.
Đại Giám Mục Ceraes, là người có lực phát ngôn lớn nhất trong các Đại Giám Mục của Yugura giáo.
Maya-san là do người phụ trách tại hiện trường, còn Đại Giám Mục Ukka và Ceraes lại là người do đích thân Giáo Hoàng tuyển chọn.
Lập trường của hai người này gần như là đối cực với nhau.
Đại Giám Mục Ukka thuộc phái ôn hoà, cụ thể thì ông ấy ngầm thừa nhận cuộc sống của tôi ở một mức độ nhất định.
Ngược lại, Đại Giám Mục Ceraes thì mạnh mẽ phủ nhận phương thức sống của tôi.
Tôi từng nghe rằng đây là người còn cứng đầu hơn cả Yokus, nhưng công nhận ông ta khá là đáng sợ đấy.
“….”
Ừm, nãy giờ ông ta cứ nhìn đăm đăm vào tôi. Cái này thì không chỉ “khá là” nữa rồi.
Tiện thể, lý do ông ta lườm tôi không phải vì bản thân là người Trái Đất.
Mà là do ba nhân vật đang đứng đằng sau.
Hộ vệ Ekdoic, cùng với đó là Kim Ma Vương cùng Tử Ma Vương.
Vì cả hai vị Ma Vương này chưa từng tiếp xúc Vô Sắc Ma Vương bao giờ nên rất muốn được nhìn thấy mặt anh ta lần này.
Cũng không thể trách được chuyện Đại Giám Mục Ceraes có tín ngưỡng sâu đậm sẽ cảm thấy bực bội với Tử Ma Vương, người đã để lại thương tổn trầm trọng cho vùng đất khởi nguyên của Yugura giáo.
Tiện thể thì Ekdoic và Kim Ma Vương vẫn như mọi khi, nhưng chỉ có Tử Ma Vương là được xử trí đặc biệt.
Đó chính là khẩu trang đang che đi miệng của cô ấy.
Chiếc khẩu trang này là vật do Yugura giáo chuẩn bị, khi đang đeo lên thì cô ấy không thể phát ngôn gì được.
Công dụng chính là nhằm phong ấn năng lực “Cám Dỗ” mà Tử Ma Vương sở hữu.
Bởi vì nắm giữ năng lực có thể tự do chi phối người khác chỉ bằng cách gọi tên nên phải làm như thế thì cô ấy mới được phép tham gia sự kiện này… Còn Tử Ma Vương lại chỉ ừm một tiếng rồi mang lên.
Tạm thời thì Marito đã kiểm tra trước và chứng minh rằng nó không có nguy hiểm gì. Ngoài ra trong bóng Tử Ma Vương cũng đang có Duvleori ẩn nấp.
“Được rồi, giờ thì chuẩn bị bắt đầu thôi. Chào hỏi thì____ chắc không cần đâu.”
Marito đứng dậy và bước về bên này.
Người chủ trì sự kiện lần này sẽ được Marito đảm nhận.
Tôi cũng không muốn Đại Giám Mục Ceraes vừa lườm bản thân vừa tiến hành nên thật sự rất cảm ơn.
“Cậu đã chuẩn bị xong chưa?”
“Ừ, vậy tôi gọi đây.”
Tôi lấy ra công tắc giống như sẽ được dùng trong các chương trình đố vui mà Vô Sắc Ma Vương giao cho và đặt lên bàn.
Bị mọi người nhìn vào làm tôi thấy hồi hộp ghê.
Nếu lỡ nhấn xong mà hắn ta không tới thì làm sao đây.
Nếu không có Đại Giám Mục Ceraes thì còn kiểu nhấn nút chơi chơi như chương trình đố vui ở Trái Đất, nhưng giờ mà làm thế thì không khéo tôi sẽ bị lườm chết mất.
Tôi vừa nghĩ ngợi vừa nhấn nút.
Được rồi, để xem…
“Ồ, có kẹo ngon này! Ta ăn cái này được không?”
Tại vị trí được chuẩn bị sẵn, người đàn ông ngồi đó cứ như đã xuất hiện từ đầu.
Một người đàn ông đặt chân lên bàn tạo cảm giác vô lại đã xuất hiện.
Mái tóc đen, tròng mắt đen, điểm khác biệt rõ ràng với tôi nhất chính là làn da ngăm đen đó.
Người đàn ông để nửa thân trần và đang quấn quanh chiếc áo choàng kèm tính năng tàng hình có thể hoà tan vào khung cảnh xung quanh, Vô Sắc Ma Vương.
“Ừ, không cần ngại đâu. Anh cần giải thích tình hình không?”
“Méo cần, tập trung một đám Đại Giám Mục với Giáo Hoàng Yugura giáo thì ta cũng đủ hiểu rồi.”
Quả nhiên phản ứng của mỗi người khi nhìn vào Vô Sắc Ma Vương đều là lộ vẻ cảnh giác.
Bất cứ ai trong này cũng đều chú ý đến địa điểm mà người đàn ông đó sẽ xuất hiện.
Song, kết cục thì gã này lại chỉ gây ảo giác như đã ở đó ngay từ đầu mà chẳng hề lộ ra điềm báo nào cả.
“Nếu ngài đã biết đến ta thì chuyện sẽ nhanh thôi. Trước tiên thì ta muốn xác nhận sự thật.”
“Cứ nói hoài một chuyện thì ta bị căng thẳng lắm đấy. Nếu là chuyện ta được anh hùng kiêm Bạch Ma Vương Yugura biến thành Ma Tộc rồi cản trở việc phổ cập tri thức và ngôn ngữ từ [Trái Đất] trong thân phận Vô Sắc Ma Vương thì là thật cả đó. Còn việc có phải nói dối hay không thì các ngươi cũng có thể nhìn ra bằng thủ pháp mà Yugura để lại phải không?”
“…Vậy sao.”
Cái tên này chứng minh rất rõ thứ mà Yugura giáo không muốn tin tưởng nhất luôn.
Việc các giáo sĩ Yugura giáo sở hữu phương pháp nhìn thấu lời nói dối là điều ai cũng biết, nhưng đó lại là tri thức do Yugura Nariya để lại sao…
Phản ứng của các Đại Giám Mục… Đại Giám Mục Ukka ngoài ôm đầu ra thì không có gì đặc biệt.
Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san thì đã tin tôi không nói dối ngay từ ban đầu nên vẫn còn điềm nhiên, còn Đại Giám Mục Ceraes lại không phản ứng gì khiến tôi hơi sợ đó.
“Ồ, không phải kia là Kim Nữ với Tử Cơ sao? Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt như thế này nhỉ?”
“Cũng đúng, trong mấy buổi họp định kỳ chỉ toàn điểm danh chứ chẳng nói tí nào, hoá ra anh lại nói nhiều như vậy đấy.”
“Thì đó là họp định kỳ của các Ma Vương mà. Với Ma Vương chỉ có danh hão như tôi thì chen miệng vào cũng ngại lắm.”
“Ta có thể đặt chút câu hỏi không? Buổi họp định kỳ của chúng ta là do Yugura bảo Hắc chuẩn bị trước cả khi hắn biến bọn ta thành Ma Vương và thả bọn ta tự do hành động phải không?”
“Ưm, đúng nhỉ. Là do… Hắc Ma Vương đã tạo ra.”
“Nhưng mà thời điểm Yugura tự biến mình thành Ma Vương là ngay trước khi tiêu diệt Tử đang làm loạn tại Methys. Bởi vì Yugura đã đối địch với Hắc từ lúc đó nên ta không nghĩ hắn sẽ nhúng tay vào đó. Thế thì Vô Sắc, việc anh xuất hiện tại đó tại đó sau khi trở thành Vô Sắc Ma Vương là quá trễ. Vốn dĩ ngay từ thời điểm thiết lập địa điểm cho cuộc họp, Yugura đã nói rằng [Vô Sắc] đang tồn tại. Vậy thì thân phận của anh có chút mơ hồ đấy.”
“Hưm, tốt quá rồi nhể.”
Vô Sắc Ma Vương uống trà với vẻ chẳng chút hứng thú.
Đúng là trà này ngon lắm nhỉ, lần tới đi hỏi Marito nhập trà từ đâu vậy.
Nhưng tôi lại cảm thấy cuộc trò chuyện này có chút không thích hợp.
“…Anh không muốn nghiêm túc trả lời hử?”
“Cứ càu nhàu hỏi mấy câu mà ai suy nghĩ một chút cũng ra khiến tôi thấy buồn cười thôi. Chỉ nhiêu đó thì cô tự suy nghĩ đi chứ. Này, [người Trái Đất], cậu trả lời luôn đi.”
Gì mà đùn đẩy nữa đây? Suýt nữa là tôi phun trà ra rồi.
“Sao lại quăng qua bên này thế.”
“Ta không muốn nói chuyện nhạt nhẽo với đám người chỉ biết hỏi mấy câu ở trình độ này thôi. Thể hiện khả năng xoay chuyển đầu óc của cậu đi nào. Nếu sai thì coi như chấm dứt đợt này tại đây nhé?”
Tự dưng bị ném cho chuyện quái gì thế này.
Vô Sắc Ma Vương vốn là người quen của Yugura Nariya.
Yugura Nariya tiến hành nghiên cứu ma pháp Tái Sinh. Nếu đã là người quen từ trước khi tạo ra Hắc Ma Vương thì việc chuẩn bị sẵn một ghế cho Vô Sắc Ma Vương tại cuộc họp như học hỏi cũng không quá lạ.
Bởi vì vẫn tồn tại khả năng hắn ta có thể lộ diện tại cuộc họp dù không phải Ma Vương.
Nhưng mà lại bảo tôi cố xoay chuyển đầu óc thì… Hừm.
“Đây rõ là vấn đề cần phải suy đoán toàn bộ rồi, không đúng hoàn toàn là không được hả?”
“Ta đây nổi tiếng là người đàn ông dễ tính lắm, chỉ cần cho thấy sự cố gắng thì ta có thể thông cảm cho đó? Ba quyền trả lời thì sao?”
“Vậy cứ nhảy thẳng vào cũng được sao… Thế thì do anh là em trai của Hắc Ma Vương rồi.”
“____”
A, trà đang tràn ra từ khoé miệng tên này, gớm quá đi.
Mọi người xung quanh cũng lộ vẻ kinh ngạc.
“Khoan đã, nói ra lý do làm sao mà cậu có thể nhảy đến câu trả lời đó đi!”
“Quả nhiên là trúng à.”
“Ừ thì trúng rồi đó? Nhưng ta nhớ là mình chưa từng đưa ra gợi ý nào để cậu đoán được vậy đâu?”
“Bảo người ta tự suy nghĩ mà giờ lại đi hỏi à?”
“Nói nhiều quá đi, ta lấy luôn phần trà bánh của cậu luôn bây giờ.”
“Thế thì không được, tôi đang định đem về làm quà cho Ulffe cơ… Vốn Vô Sắc Ma Vương là người quen từ khi Yugura đến thế giới này. Cho dù có cùng nhau nghiên cứu ma pháp cũng không có gì lạ. Vô Sắc Ma Vương hoàn toàn không hề tiếp xúc với các Ma Vương khác mà chỉ ở đằng sau, thế nhưng lại được chuẩn bị sẵn chỗ trong cuộc họp để quan sát các Ma Vương. Vậy thì hẳn Yugura Nariya đã lên kế hoạch sẵn về chuyện của Vô Sắc Ma Vương ngay từ đầu rồi. Chuẩn bị sẵn chỗ ngồi, sau đó mới tạo ra sự thật. Mặc dù thực tế anh là Ma Tộc chứ không phải Ma Vương.”
“Ờ, đó là lời giải đáp thích hợp nhất cho câu hỏi của Kim Nữ. Thế thì nói tiếp đoạn sau đi.”
Từ khúc này đều là suy đoán cả, nhưng cảm thấy khá hợp lý nên tôi mới nói thử thôi.
Húp một ngụm trà, tôi tiếp tục giải thích.
“Kim Ma Vương hay Tử Ma Vương hoàn toàn không biết cũng chưa từng gặp mặt Vô Sắc Ma Vương đã hoàn toàn lùi về sau màn. Song, một khi Hắc Ma Vương đã là kẻ sắp đặt chỗ ngồi trong cuộc họp mặt thì khả năng người đó biết đến Vô Sắc Ma Vương rất cao. Năng lực mà Yugura Nariya ban tặng cho Hắc Ma Vương đản sinh đầu tiên chính là [Toàn Năng], phần lớn trí tuệ của bản thân hắn. Nếu đã làm đến như vậy thì có thể suy đoán rằng Yugura Nariya, Vô Sắc Ma Vương và Hắc Ma Vương đã quen biết nhau từ sớm. Còn Hắc Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương lại có mối quan hệ khác ngoài việc là Ma Vương, đại khái là những quan hệ như bạn bè, hợp tác, người yêu, gia đình.”
“Đúng là nếu suy luận được đến thế thì ta cũng hiểu được. Nhưng ta lại không hiểu lý do làm sao cậu lại có thể thu hẹp phạm vi xuống.”
“Đó là do anh vừa mới nói còn gì. Gọi Kim Ma Vương là Kim Nữ, Tử Ma Vương là Tử Cơ ấy.”
Kim Ma Vương vốn là nữ tử sống trong ngôi làng Á nhân, Tử Ma Vương từng là công chúa loài người.
Cho nên cách gọi Kim Nữ và Tử Cơ là biệt danh nhắc đến nguồn gốc thân phận của đối phương.
“Nhưng chỉ có Hắc Ma Vương là anh lại gọi bằng tên gốc. Nếu là quan hệ bạn bè hay hợp tác thì anh có thể gọi thẳng biệt danh giống vậy mà không cần giấu diếm, nhưng anh lại không làm vậy. Tức là nếu gọi như bình thường thì sẽ lộ ra quan hệ của hai người nên anh mới cố tình giấu đi. Ngoài ra, khi nói ra cái tên Hắc Ma Vương, tôi cảm nhận được anh có chút kháng cự với điều ấy. Từ chuyện này có thể suy đoán rằng hai người có quan hệ thân cận, hơn nữa anh là người nằm cửa dưới một chút chứ không hoàn toàn sòng phẳng. Vậy thì hai người không phải người yêu mà là gia đình, hoặc là mẹ con hoặc là chị em. Mẹ con thì tôi có cảm giác không đúng lắm nên mới trả lời là em trai.”
“…Hoá ra là vậy, chỉ từ việc ta không dùng cách gọi Hắc Tỷ nên cậu mới suy đoán được như vậy ư… Nhìn ra quan hệ với đối phương chỉ từ cách gọi… Cái đó có thể làm dễ vậy sao?”
“Khoẻ hơn nhiều so với học ma pháp đấy.”
“Làm éo gì có… Mà hứa cũng hứa rồi, ta sẽ ở lại đây thêm một lát vậy.”
Có vẻ như đã đậu rồi, thật tốt quá.
Nói một lèo như vậy khiến cổ họng hơi khô. Tôi một lần nữa nhấm nháp trà vừa nhìn xem xét tình huống mọi người thì Kim Ma Vương len lén bắt chuyện.
“Cậu này, không lẽ cậu vừa sử dụng cái ấy ư?”
“Hành động lý giải hả? Tôi hứa với Illias rồi nên không có đâu.”
Đương nhiên là khi lý giải đối phương và đọc luồng suy nghĩ của họ thì độ tin cậy sẽ tăng vọt.
Nhưng cho dù không dùng đến thì tôi vẫn có thể tự nhiên cảm nhận được thông tin trong mấy điểm khác thường.
Nếu chỉ giải mã những thông tin ấy theo cách thông thường và suy luận thì chẳng có bao nhiêu gánh nặng nên có thể dùng chút ít được.
Chỉ là bảo tôi hành động dựa hoàn toàn trên suy đoán vào lúc mạng sống gặp nguy hiểm thì xin kiếu.
“Hừm hừm… cậu làm tốt lắm.”
“Tôi nghĩ cả Marito cũng có thể làm được đó, cố lên đi nhé, Quốc Vương Garne.”
“Hừ, không được nói chuyện vừa rồi với tên vua ngu ngốc kia đó?”
Chuyện kế tiếp chính là tái xác nhận những chuyện mà tôi từng cùng Marito nghe kể.
Yugura Nariya đến thế giới này, bắt đầu học ma thuật, hợp tác với Vô Sắc Ma Vương và lập ra nhiều kỹ thuật mới.
Yugura Nariya tiến hành nghiên cứu những thứ bị cho vào Cấm Kị là ma pháp Tái Sinh, ma pháp Thứ Nguyên và ma pháp Thời Không. Trong quá trình đó, hắn ta bị chúa sáng thế của thế giới này để mắt đến và phải tạm nghỉ ngơi một lần.
Vô Sắc Ma Vương tuần tự trả lời với vẻ phiền toái.
“Rốt cuộc cũng chỉ là lặp lại cả. Cứ như đi làm công sở vậy ấy, mệt quá đi à.”
“Thế thì đến ta.”
Người giơ tay nói là Đại Giám Mục Ceraes, đây là lần đầu tiên tôi nghe giọng của ông ta.
“Ồ, gì đấy?”
“Có phương pháp huỷ diệt hoàn toàn Ma Vương không?”
Hai người phía sau lưng chợt lộ ra chút phản ứng.
Ừ thì họ cũng phải có điều nghĩ ngợi nếu có người đi hỏi cách thức huỷ diệt mình ngay trước mặt.
Tôi còn tưởng Duvleori sẽ lao ra cơ, nhưng có vẻ anh ta đã tự kiềm chế được.
“Hê, đứng trước Ma Vương mà hỏi hay đấy. Ta không phải bất tử nên giết một lần coi như là xong, nhưng đám người kia đều chịu ảnh hưởng từ ma pháp Tái Sinh cả.”
“Vậy thì có không?”
“Về lý thuyết thì có, nhưng ngươi thì vô dụng thôi.”
“Ý ngươi là sao?”
“Rất đơn giản, những Ma Vương chịu tác dụng từ ma pháp Tái Sinh đều bất tử, vậy thì cứ xoá bỏ tác dụng của ma pháp là được. Ma pháp Tái Sinh là ma pháp tác dụng đến linh hồn, muốn xoá bỏ thì chỉ cần lấy lại cái giá từng trả. Ngoại trừ Yugura thì thứ mà các Ma Vương phải trả chính là tên gọi trong thế giới này. Nhưng mà những cái tên tồn tại trong trong thế giới này đều đã hoàn toàn biến mất.”
“Vậy theo lý thuyết thì chẳng phải là không có khả năng sao?”
“Vẫn có trường hợp ngoại lệ, [người Trái Đất] nhỉ?”
“…Chuyện này nghĩa là sao?”
Uwa, ánh nhìn của Đại Giám Mục Ceraes đăm đăm thấy ớn luôn.
Cách huỷ diệt Ma Vương, mình lại bị hỏi chuyện không muốn hỏi rồi.
Và tôi đã nhận ra, hay nên nói là nhớ lại mới đúng.
Đúng thế, quyển sách từng là trung tâm của cuộc náo động, nội dung mà tôi chỉ có thể nói rằng phải chi không đọc thì tốt rồi.
Mặc dù muốn giả lơ cho qua, nhưng Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san đã biết chuyện rồi.
Tôi phải tránh đi hành vi gây ấn tượng xấu cho đối phương.
“…Quyển sách liên quan đến Thương Ma Vương mà Methys lưu trữ, trong đấy có ghi chép tên của Thương Ma Vương…. Nếu là ngôn ngữ của đằng này thì vẫn còn lưu lại nhỉ?”
“Chính là nó. Vì để bảo hiểm, Yugura đã ghi chép lại tên của các Ma Vương bằng ngôn ngữ [Trái Đất] tại một phần nhỏ của các văn kiện. Chỉ duy nhất [người Trái Đất] là có thể giải mã được chúng. Đáng tiếc quá nhỉ phe quá khích, tên đàn ông đó hiện đang là đồng minh của Ma Vương đấy?”
Cái tên này còn đi khích bác nữa.
Các Ma Vương bất tử bất lão, có thể tiếp tục sống đến vĩnh hằng.
Song, vẫn tồn tại cách thức có thể phá giải lời nguyền trói buộc ấy.
Tên của các Ma Vương đã tan biến khỏi thế giới cùng lúc sử dụng ma pháp Tái Sinh, chỉ cần một lần nữa ban cái tên ấy cho bọn họ thì ma pháp Tái Sinh sẽ bị vô hiệu hoá.
Và cách phát âm của cái tên ấy đã được Yugura bổ sung bằng ngôn ngữ từ Trái Đất.
Ít nhất thì hiện [tôi] đang nắm giữ cách thức huỷ diệt Thương Ma Vương.
…Khoan khoan, tôi không muốn gánh nguy cơ đó đâu nha!? Đại Giám Mục Ceraes im lặng nhìn chằm chằm vào tôi rồi ngồi xuống như đã xong việc.
Dường như chẳng còn ai nghi hoặc gì nữa nên không hề đặt thêm câu hỏi.
Nếu vậy thì tôi tự mình hỏi một câu vậy, điểm mà cá nhân muốn hỏi quả nhiên chỉ có thế mà thôi.
“À, tôi hỏi một câu được chứ?”
“Ồ, được thôi [người Trái Đất]. Nhớ hỏi câu nghe hay vào nhé.”
“Tại sao [tôi] lại bị đưa đến đây từ Trái Đất vậy?”
“Ê, không phải giống hệt lần trước sao?”
“Thế thì nhanh trả lời đi, lần này có cả mấy người nhìn thấu được lời nói dối đấy.”
Bất chợt, Vô Sắc Ma Vương ngừng biểu cảm đùa cợt lại.
Và sau một chút trầm mặc, anh ta thở dài.
“Thôi chết thật, không ngờ cậu lại nhìn thấu được điều này đấy.”
“Bởi vì [tôi] đã có phán đoán mới sau khi anh giấu quan hệ giữa mình với Hắc Ma Vương. Địa điểm đầu tiên [tôi] đến đây chính là núi Sát Hắc Ma Vương, nơi mà chị của anh chết. Rõ ràng là biết nhiều chuyện mà lại trả lời không thèm suy nghĩ, thế thì [tôi] chỉ có thể nghĩ anh đang giả ngu mà thôi.”
“À, cũng đúng. Quả nhiên là không nên nói dối tí nào, thế thì dễ lộ ra nhiều thứ nữa. Lần tới phải tuyệt đối im lặng rồi.”
“Nếu im lặng thì cũng chẳng sao cả, [tôi] chỉ đang suy đoán với tiền đề là anh biết chuyện thôi.”
“Thiệt tình, tên [Trái Đất] nào cũng phiền toái hết!”
Tôi thật sự không muốn bị gộp chung với cái tên tưng tửng tạo ra Ma Vương rồi cứu thế giới đâu.
“Cũng không phải mọi thứ đều là nói dối hết. Kẻ có khả năng sử dụng ma pháp Thứ Nguyên tại thế giới này gồm Yugura, Hắc Tỷ và ta thôi. Yugura thì đang chờ phục sinh, ta thì chẳng nhớ gì cả, thế thì kẻ gọi cậu đến đây chỉ có một thôi phải không?”
“____Tức là Hắc Ma Vương đã gọi [tôi] sao?”
“Đúng thế.”
Hắc Ma Vương, Ma Vương đầu tiên mà bản thân nghe được đã dịch chuyển [tôi] đến dị giới.
Có thể làm rõ chuyện này chính là một thông tin to lớn, chỉ là bản thân vẫn chẳng hiểu gì cả.
Dù sao thì [tôi] chẳng có nhận thức gì với Ma Vương đã bị Slime xử đẹp cả.
“Cái mặt đó đang hỏi rằng tại sao lại là cậu phải không?”
“Ừ thì [tôi] chẳng nghĩ ra lý do nào để mình được gọi đến cả.”
“Ta nghĩ chị ấy cũng chẳng phải đặc biệt triệu hồi cá nhân cậu đâu? Ta đã từng sống với Hắc Tỷ và có thể cam đoan chị ấy không mảy may có cơ hội biết đến cậu.”
Ừ thì làm sao cô ta có cơ hội biết được người Trái Đất đang sống bình an tại dị giới chứ, cho dù có thì đó cũng chỉ là một trong vô số thông tin, một hạt cát giữa sa mạc vậy.
“Đây chỉ là suy đoán của ta nhưng chắc không sai đâu. Kẻ chịu ảnh hưởng bởi ma pháp Tái Sinh sẽ bất tử bất lão, nhưng địa điểm tái sinh lại là nơi mình chết đi. Và rồi tại nơi đó có một thứ rất kinh khủng.”
“Là Slime à?”
“[Ma Thực], cái thứ đó muốn đụng cũng không đụng được. Nó là tồn tại sẽ ăn sạch toàn bộ thứ sở hữu ma lực, hơn hết là đối tượng càng có nhiều ma lực thì nó càng gia tăng ham muốn cắn nuốt. Thú thật thì cả ta cũng không thể đến gần đâu.”
Kể cả Vô Sắc Ma Vương thuộc cấp bậc mạnh nhất thế giới tại thời điểm này cũng nói như thế.
Trong thân phận người từng bị tấn công, [tôi] thật sự cảm thấy lần ấy đúng là kỳ tích.
Đồng thời, [tôi] cũng đã xác định được Slime-san chính là kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn tại thế giới này.
“Đám người khác cũng đã phục sinh từ mấy chục năm trước rồi. Thế thì Hắc Tỷ có hồi sinh cũng không lạ. Nhưng vào khoảnh khắc hồi sinh thì chị ấy chẳng thể chạy trốn khỏi tổ của [Ma Thực] được, bị ăn ngay khi hồi sinh thì xong rồi.”
Có lẽ nó gần giống như một yếu tố khiến người chơi game FPS mất hứng ngày xưa, đó là hành vi bắn chết đối phương ngay địa điểm hồi sinh, thường hay gọi là spawn kill.
Với ma lực cấp độ như Ma Vương, hẳn là cho dù có cách một khoảng thì Slime-san đấy cũng sẽ đánh hơi và tấn công thôi.
Bị ăn luôn bởi Slime ngay thời khắc hồi sinh thì sao mà chịu nổi chứ.
“Như mấy người đã biết thì mục đích của Hắc Tỷ chính là tiêu diệt con người. Nhưng sau khi giác ngộ được rằng cứ liên tục chết tại tổ của Ma Thực thì sẽ không thể hoàn thành dã tâm của mình, Hắc Tỷ đã có ý định gửi gắm ý nguyện của mình cho kẻ khác. Và một kẻ đến từ dị giới, không sở hữu ma lực tại trạng thái ban đầu và có khả năng chạy trốn khỏi [Ma Thực]… Đó chính là lý do chị ấy gọi [người Trái Đất] là cậu đến đây đấy.”
“…Thế thì [tôi] lại càng không hiểu tại sao mình được gọi đến.”
Không cần phải nói, [tôi] không có ý định hay thực lực có thể diệt tuyệt nhân loại.
Ờ thì nếu đá trúng ngón út vào cạnh tủ thì không chừng [tôi] cũng sẽ nghĩ mấy thứ như “thế giới huỷ diệt đi”.
Chỉ vì nguyên nhân đó mà bản thân bị dịch chuyển đến dị giới thì quá buồn rồi.
“Ma pháp Thứ Nguyên, trong trường hợp này thì nên nói là ma pháp Triệu Hồi nhỉ? Ma pháp Triệu Hồi cần có chất xúc tác. Để kêu gọi nhân vật từ thế giới khác thì người thi triển cần phải chuẩn bị nhân quả liên quan đến kẻ ấy. Lý do mà cậu được triệu hồi hẳn có nguyên nhân vì xúc tác ấy rồi.”
“Xúc tác… có nhân quả gì mà liên kết với [tôi] được chứ? Khoan, vốn cô ta đã bị tấn công bởi Slime ngay sau khi hồi sinh thì làm sao chuẩn bị được thứ như vậy.”
“Dĩ nhiên là có rồi, mặc dù chỉ có một thôi. Đó là chính bản thân.”
“Chính bản thân… tức là bản thân Hắc Ma Vương sao?”
“Đúng thế. Nếu muốn giao phó dã tâm của mình thì gọi kẻ gần giống mình chẳng phải sẽ có cơ hội cao hơn sao? Cho nên Hắc Tỷ mới dùng bản thân làm xúc tác, sử dụng ma pháp Triệu Hồi và lôi kéo nhân quả gần với mình nhất. Kết quả đấy chính là cậu.”
Ra là vậy, méo hiểu gì sất.
[Tôi] hiểu đến đoạn mục đích của Hắc Ma Vương, lý do cô ta sử dụng ma pháp Triệu Hồi và dùng bản thân làm xúc tác, nhưng tại sao lại là [tôi] chứ?
“Bộ [tôi] với Hắc Ma Vương giống nhau lắm sao?”
“Ngoại hình thì chỉ giống mỗi tóc đen và mắt đen. Về vóc dáng, khuôn mặt, tính cách hay tài năng đều hoàn toàn khác biệt.”
“Nếu chỉ vì giống màu mắt với tóc thì xác suất quá nhỏ rồi.”
“Không chỉ thế đâu, ngược lại nơi giống nhất chính là chỗ này cơ.”
Vô Sắc Ma Vương nói vậy rồi đánh vào ngực mình.
“Vậy là ngực lép hả?”
“Giỡn mặt à, chị ấy bự lắm đó____ Không phải, là về cách sống trong lòng. Hắc Tỷ tuyệt vọng với thế giới này và căm hận tất cả… dù thế, chị ấy vẫn yêu thế giới này. Chị ấy than khóc và rít gào phẫn nộ với thế giới này. Thông thường thì chị ấy rất yên lặng, nhưng một khi đã hăng hái thì sẽ phát huy năng lực hành động rất khủng bố. Về khoản đó thì ta nghĩ cậu và Hắc Tỷ giống nhau lắm đấy?”
Tức là loại người bén lửa là không ngừng được sao.
Về chuyện đó thì [tôi] có tự giác nên không muốn hiểu lắm.. nhưng ờ thì…
“Chính vì vậy nên ta mới có hứng thú với cậu.”
“[Tôi] không thích đàn ông đâu.”
“Ta đây cũng thích phụ nữ ngực bự mà. Thứ ta cảm thấy hứng thú chính là tương lai sau này của cậu. Hiện tại cậu hoàn toàn không sở hữu chút ma lực, vẫn chưa chấp nhận thế giới này. Nhưng vào thời điểm cậu chấp nhận nơi này, khi cậu đạt được trí tuệ giống như Yugura, khi cậu trải nghiệm suy nghĩ giống như Hắc Tỷ, ta thật mong chờ cậu sẽ cho ta thấy tương lai như thế nào.”
“…Anh nói vậy chứ [tôi] chỉ muốn sống bình an mà thôi.”
“À là vậy sao. Mà nói chung thì ta không có ý định đối địch với cậu. Để ta tiếp tục làm người canh giữ trật tự không cho đám người trong thế giới này đụng tay vào Cấm Kị nhé?”
Và như thế, buổi thảo luận với Vô Sắc Ma Vương đã kết thúc.
[Tôi] đã nắm được rất nhiều thông tin quan trọng như lý do mình được triệu hồi, phương pháp phá giải ma pháp Tái Sinh, v.v..
…Cảm giác như bị tên Vô Sắc Ma Vương làm một vố vậy.
Hắn ta lại cố tình công khai thông tin rất trọng yếu.
Nếu chỉ công khai thì cứ nói ở lần trước là được.
Song, hắn ta lại ngừng một lần rồi thiết lập cho lần đối thoại sau.
Nhờ thế mà hắn đã gọi được đám người Yugura giáo, nâng cao độ quan trọng của [tôi] trước mặt họ.
Vậy thì trong ấn tượng của Yugura giáo, [tôi] không chỉ là người thuộc hành tinh Yugura đã đưa Ma Vương về làm đồng bọn, sở hữu một cách thức để huỷ diệt Ma Vương, hơn nữa lại còn là con cờ do Hắc Ma Vương chuẩn bị.
Đương nhiên khả năng cao là Giáo Hoàng Eupalo và Maya-san sẽ thông cảm cho tôi.
Nhưng ánh mắt ấy của Đại Giám Mục Ceraes… thứ đó thật không ổn.
Ngoài ý chí căm ghét cùng phủ nhận, trong ánh mắt ấy còn pha trộn cảm giác rờn rợn của một thợ săn đang nhắm vào con mồi nữa.
Yugura giáo cũng không phải một khối, [tôi] nhất định không được sơ suất.
Không, không chỉ Yugura giáo.
Đối với Kim Ma Vương và Tử Ma Vương thì độ đe doạ của [tôi] cũng đã gia tăng.
Cái tên Vô Sắc này còn chôn mầm mống bất hoà nội bộ nữa, thật là một tên chẳng ra gì.
Danh sách chương