Chương 123

Bị chế giễu luân phiên, Đường Mộc Tuyết không ngừng chua Xót.

Không nói đến việc bản thân chưa từng có ngày kỷ niệm kết hôn, ngày mai còn phải mất chức tổng giám đốc bộ phận thị trường. Nội tâm Đường Mộc Tuyết ngũ vị tạp trần, cực kỳ khổ SỞ.

“Việc này không cần hai người lo lắng!” Nói xong, Dương Tiêu nhìn về phía Đường Mộc Tuyết, sủng nịch nói: “Mộc Tuyết, ngày mai anh sẽ cho một kinh hỉ thật lớn. Em cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

“Thật sao? Phé vật muốn chuẩn bị kinh hỉ? Ha ha ha ha, thật là cười chết người!”

Nói xong, vẻ mặt Đường Hạo và Đường Dĩnh chế giễu đi vào bên trong tập đoàn y dược Đường Nhân.

Ở trong mắt bọn họ, Dương Tiêu chỉ là một tên phế vật, hơn phân nửa còn là kẻ ngốc.

Tên phế vật chưa bao giờ tổ chức ngày kỷ niệm kết hôn còn dám dõng dạc, thật là vớ vẫn buồn cười.

Đường Mộc Tuyết cố gắng nặn ra một nụ cười: “Dương Tiêu, anh có phần tâm này đã đủ làm em thỏa mãn. Thật sự, em không cần cầu xa đại phú đại quý, chỉ cần anh có tâm tiến lên, với em mà nói chính là một kinh hỉ rất lớn.”

“Mộc Tuyết, anh sẽ không làm em thất vọng đâu. Em yên tâm!”

Nhìn Đường Mộc Tuyết trước mặt tốt như thế, Dương Tiêu ôn nhu nói.

Anh thê, nhất định ngày mai anh phải cho Đường Mộc Tuyết một sự kinh hỉ thật lớn, khiến cho tất cả những kẻ tiểu nhân khinh thường chế giễu mở rộng tầm mát.

Ở khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảol Đây chính là khách sạn chủ đề sang trọng và lớn nhất ở thành phố Trung Nguyên, nơi vô số những người nỗi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi khi họ kết hôn hoặc sinh con.

Quan trọng nhất là khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo chỉ phục vụ người tầng lớp thượng lưu nên bọn họ có nét đặc sắc riêng. Mỗi tháng chỉ tiếp một người khách, mức tiêu phí tối thiểu là ba triệu.

Nơi này không chỉ tượng trưng cho sự giàu có mà còn tượng trưng cho thân phận địa vị.

Rất nhiều nhân vật lớn ở thành phố Trung Nguyên sẽ tổ chức các sự kiện quy mô lớn tại đây.

Tuy nhiên đối với nhiều người thì khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo chỉ là nơi xa xôi không thể chạm tới trong lòng bọn họ.

Dù sao, mức tiêu phí tối thiểu trong một lần là ba triệu, ai mà chịu nổi chứ! Dù là nhà giàu có trăm triệu cũng không dám tùy tiện lãng phí như thế. Chung quy ba triệu không phải là con số nhỏ.

Ÿ Nhưng rất nhiều danh môn vọng tộc vì sĩ diện nên vẫn nhịn đau tiêu phí ba triệu để tổ chức tiệc lớn.

Nơi này mỗi tháng chỉ mở ra một lần, ai có thể đến nơi này ăn cơm một lần sẽ oanh động toàn bộ thành phố Trung Nguyên.

Đương nhiên, khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo cũng có ngoại lệ.

Nếu ai đó đã đặt, bạn có thể mở ra hai lần một tháng nếu bạn muốn.

Tiền đề, bạn phải trả giá gấp mười lần giá gốc là ba chục triệu thì bạn sẽ được ngoại lệ.

Chỉ tiếc, ba chục triệu là một số tiền khổng lồ. Cho đến thời điểm hiện tại vẫn chưa có một ai là ngoại lệ của khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo.

Dương Tiêu đi vào khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo, tìm người giám đốc tiền sảnh, nói: “Xin chào, tôi muốn đặt tiệc vào ngày mai.”

Giám đốc tiền sảnh liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái, hơi xin lỗi nói: “Vị khách này, thật ngại quá, nơi này của chúng tôi chỉ tiếp đãi một lần một tháng. Tiếp đãi của tháng này đã kết thúc, mời ngài tháng sau lại đến.”

Dương Tiêu gật gật đầu nói: “Tôi biết nhưng mà không phải nơi này của các anh có ngoại lệ hay sao?”

Cái gì! Ngoại lệ? Trong nháy mắt giám đốc tiền sảnh trừng lớn đôi mắt. Phải biết rằng muốn ngoại lệ thì phải trả giá gấp mười lần giá góc, ít nhất phải tốn ba chục triệu để bắt đầu.

Ông ta liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái, nhìn thấy toàn thân Dương Tiêu chưa đủ hai trăm tệ, lập tức trong mắt chứa đầy sự khinh miệt: “Vị khách này, không phải ngài nói đùa với tôi chứ?

Chuyện đùa này không buồn cười chút nào đâu, mong ngài không cần vô cớ gây rối. Nếu tiếp tục vô cớ gây rối, tôi sẽ gọi bảo vệ.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện