CHƯƠNG 06
Ngày hôm sau.
Ta bước trên hành lang tầng hai khi ánh mặt trời đang chiếu qua khung cửa sổ.
Nơi ta định đến là nơi hiện tại mà Spica đang ngủ.
Sao khi cô ấy ngất xỉu bởi [Magic Tuning] của ta hôm qua. Lilith đã dịch chuyển cả ba người trở về ‘Địa ngục thôn’.
Cũng vì bọn ta đã vui vẻ khá lâu ở trong không gian quỷ, nên lúc về đến đã là nửa đêm rồi.
Bọn ta đã giúp cô ấy thay quần áo và để cô ấy ngủ trong một căn phòng trống ở tầng hai.
Khu nghiên cứu cao bốn tầng này được xây dựng với mục đích chính là vì sự hồi sinh của ta. Lilith và những người khác hiện đang ở từ tầng hai đến tầng bốn. Họ miệt mài nghiên cứu ma thuật ngày đêm.
Hiện tại thì phòng của ta đang ở tầng cao nhất.
Chờ đến khi lãnh địa quỷ tộc được mở rộng, nơi này hiện tại là ‘Lâu đài Quỷ Vương’ của ta.
Cũng ổn thôi, đến nơi cần đến rồi.
*cốc**cốc*
“Spica, ta vào nhé.”
Ta mở cửa phòng sau khi gõ cửa vài tiếng.
Tuy nhiên, ta không có cái may mắn kiểu mở cửa ra và gặp Spica đang thay đồ.
“Uuuuu, uunn....”
Thay vào đó, cô ấy đang ở trên giường và hình như đang gặp ác mộng thì phải.
Trán cô ấy ướt đẫm mồ hôi làm mái tóc vàng óng ánh dính vào đó.
Ta ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh giường cô ấy.
Không giống như cô ấy đang bị chiếm bởi quỷ mộng mà giống như cô ấy chỉ gặp ác mộng bình thường thôi.
“Dù thế ta phải nói rằng, nhìn cô ấy đang rất đau khổ...”
*nắm*
Ta nắm lấy bàn tay ướt đẫm mồ hôi của cô ấy bằng cả hai tay.
Chuyện gì đang xảy ra đây? Cô ấy yếu ớt nắm lấy tay ta.
Nét mặt của cô ấy trở nên dễ chịu hơn. Một lúc sau cô ấy không còn đổ mồ hôi nữa và hơi thở cũng ổn định hơn.
Ta ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô ấy một lúc.
“mmNnn...”
Cơ thể của Spica bắt đầu cử động. Hình như là cô ấy sắp thức dậy rồi.
Sau đó, cô ấy từ từ mở đôi mắt to tròn.
“Anh là hoàng tử à?”
Cô ấy lẩm bẩm như thể đang còn mơ ngủ trong khi tay vẫn nắm lấy tay ta.
“Tiếc quá, ta là Quỷ Vương.”
“Hoàng tử... Quỷ Vương?? .....ah!”
“Chào buổi sáng, Spica. Cảm thấy sao rồ............i ?!!!!”
Cái gối ngủ bay lên mặt ta trước khi ta kịp nói hết câu. Spica tất nhiên là người ném nó.
Hình như cô ấy đã hoàn toàn tỉnh rồi.Cô ấy rút tay lại và nhảy về phía góc giường ngủ.
“Cá-cá-cái gì đây...! Ngươi định làm gì ta nữa à?! Mới sáng sớm thôi mà?!”
Hình như là cô ấy nhớ về lúc thực hiện [Magic Tuning] hôm qua. Từ cổ cô ấy trở trên đỏ như trái gấc.
Cô ấy nhìn ta bằng ánh mắt hình viên đạn.
“Sao ngươi còn dám hỏi ta cảm thấy như thế nào hả! Làm ta ra... *e hèm*, làm ta trở nên như vậy! Ngươi quả thật là một con người độc ác...”
Cô ấy ngừng lại vì hình như cô ấy nhận ra gì đó.0
Sau đó, cô ấy từ từ đứng dậy khỏi giường, làm vài động tác vương vai, hít thở thật sâu vài lần.
“Sao? Cô cảm thấy thế nào?”
Ta hỏi cô ấy một lần nữa. Cô ấy ngoảnh mặt đi như thể cô ấy không muốn trả lời.
“V-Vai của ta cảm thấy nhẹ hơn... Cảm giác toàn bộ cơ thể trở nên nhẹ hơn... Ta cảm thấy... thoải mái...”
“Vậy là tốt rồi.”
Ta mỉm cười và kích hoạt quỷ nhãn.
[Áp lực] của Spica -12
Giống như con số [320+] hôm qua chỉ là ảo giác vậy.
“Cô mau thay đồ đi rồi chúng ta sẽ đến nhà ăn, cùng với Lilith nữa. Chúng ta ăn sáng cùng nhau.”
Tuy nhiên, cô ấy chẳng nhúc nhích.
Cô ấy liếc nhìn ta với khuôn mặt đỏ ửng lên trong khi cô ấy quấn cả người trong cái chăn.
“Ng-ng-ngươi! Sao ngươi có thể bình tĩnh như thế sau khi làm những chuyện xấu hổ đó với ta hả?!”
“Ừm, ta là Quỷ Vương.”
“Câu đó không phải là câu trả lời cho câu hỏi đó đâu!...!!!”
Spica câm nín. Tuy nhiên, ít nhất cô ấy cuối cùng cũng định đi thay quần áo.
Vì đồ cô đang mặc lúc này – chỉ có mỗi cái sơ mi mà chẳng có thêm gì khác.
Bộ ngực đầy đặn của cô ấy không thể nào nằm gọn trong cái áo sơ mi đó.
Nó tạo ra những tiếng động kích thích do bị căng lên, những cái cúc thì như có thể bung ra bất cứ lúc nào.
“Nhân tiện, cái áo đó là của ta mặc hôm qua.”
“B-Biết rồi. Vậy nên chàng hoàng tử trong giấc mơ của mình... CHỜ ĐÃ, ĐỪNG ĐỂ Ý! Ta đang cảm thấy nhục nhã khi biết rằng ta phải ngủ với mùi của ngươi trên cơ thể ta! Ta sẽ cởi nó ra và vứt nó ngay đây vậy nên nhìn sang chỗ khác đi! Ta nói, nhìn chỗ khác mau!”
Cô ấy đẩy ta ra với cả hai tay, vậy nên ta không còn lựa chọn nào khác đành phải nhìn sang chỗ khác.
*soạt*,*soạtt*... Ta có thể nghe được tiếng sột soạt của quần áo từ phía sau.
Bộ giáp bạc của Spica mặc hôm qua được Lilith mang về đây và để cạnh bên giường của Spica.
Đồ lót của cô ấy đã ướt, nên tất nhiên chúng đã được giặt sạch sau đó.
“Nói đi, Juno. T-Ta... đã trở thành quỷ nhân rồi à?”
Spica khẽ nói.
Juno? Chà, sao cũng được. Cô ấy muốn gọi thế nào cũng được.
“Chính xác. Ma mạch của cô đã được tái tạo lại theo đặc điểm của một Quỷ nhân. Nhưng vì cô sa ngã thành Quỷ nhân từ một công chúa, nên giờ cô đã hoàn toàn được giải thoát khỏi tất cả những trọng trách vớ vẩn, vậy vui lên đi.”
“...Được rồi.”
“Cô có lẽ đang cảm thấy bối rối vì mình đã trở thành Quỷ nhân quá đột ngột. Nhưng mà-”
Tiếng sột soạt dừng lại.
Ta quay người lại và mỉm cười với cô ấy.
“Chúng ta sẽ đi ăn sáng trước. Câu chuyện này dài lắm nên để sau đi.’
Ta vừa nói và đưa tay ra nắm lấy tay cô ấy như một hoàng tử. Khuôn mặt Spica ngày càng đỏ hơn.
Ta đã nghĩ là sẽ có một cái gì đó bay tới nữa nhưng-
“Nnn... Được rồi, ta sẽ đi. Sự thật là ta cảm thấy trút bỏ được tất cả gánh nặng.”
Bất ngờ, Spica nhẹ nhàng nắm lấy tay ta.
Cô ấy vẫn mặc bộ giáp anh hùng tinh xảo cùng với chiếc váy ngắn lấp lánh.
Không cần phải nói nhiều về khuôn mặt xinh đẹp quý phái của cô ấy.
Hơn nữa, mái tóc óng vàng của cô ấy lấp lánh trong ánh bình minh-
Và rồi bọn ta gặp Lilith ở nhà ăn và ba người bọn ta bắt đầu buổi ăn.
Có một nhóm các cô gái đang trò chuyện với nhau ở bên kia.
Họ là những nghiên cứu ma thuật sư làm việc dưới sự chỉ đạo của Lilith. Và có lẽ hiện tại họ làm việc như những người hầu của ta. Khi ta không có ở đây, họ sẽ tiếp tục công việc nghiên cứu ma thuật và tiếp tục phát triển nghiên cứu hơn nữa.
Và giờ thì, quay trở lại với Spica.
Sau khi, ăn hết bốn bát súp thịt bò, tám miếng gà nướng giòn và bảy lát bánh mì với cả tấn bơ trên đó.
Cô ấy nói rằng đó là để ăn mừng cho sự hồi sinh của ta, bữa sáng hôm nay nên hoàng tráng tí.
Cô ăn xong với nụ cười thỏa mãn trên mặt.
“Haa~ Lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới giờ tôi mới được một bữa ăn ngon thế này.”
Lilith, đang ngồi chéo với bọn ta nhìn cô ấy với một vẻ mặt thích thú.
“Hora, không phải tôi đã nói rồi sao? Cuộc sống của một Quỷ nhân rất vui mà đúng chứ?”
“Ừ-ừm, cũng không tệ lắm... ta nghĩ thế. Ừm ta không phải là Quỷ nhân, nhưng mà thức ăn ở đây ngon thật.”
Spica nhìn chằm chằm vào ta khi cô ấy phủ nhận sự thật là cô ấy đã trở thành Quỷ nhân.
Vì đã no bụng, cô ấy quyết định bắt đầu câu chuyện.
“Thuộc hạ của ta... chuyện gì đã xảy ra với mọi người trong đội kỵ sĩ hoàng gia?”
Lilith là người sẽ trả lời câu hỏi này.
“Tôi đã nói với cấp dưới của tôi dịch chuyển bọn họ về vương quốc rồi. Chúng tôi cũng đã xóa đi đoạn ký ức lúc chạm chán cũng như lúc cảm nhận sức mạnh của Maou-sama rồi♪.”
“Cô-Cô không giết bọn họ đúng chứ?”
“Bọn tôi không có lý do để giết chúng cô biết đấy~? Trời trời, cô vẫn còn quan tâm bọn chúng dù cho cô bị chôn vùi trong cái đống kỳ vọng của chúng à?”
“Ừ-Ừm. Tôi đã luôn ở cạnh họ từ lúc nào tôi cũng chẳng nhớ nữa.”
Spica quay mặt tránh khỏi khuôn mặt tự mãn của Lilith và nhìn ta với ánh mắt đáng sợ.
“Juno. Từ đầu, tại sao ngươi lại thực hiện cái [Magic Tuning] đó lên người ta.”
“Cái đó, tất nhiên là vì bọn tôi cần phải thử nghiệm xem với thần chú đó bọn tôi có thể hạ bọn nữ thần không...”
Lilith giải thích. Chính xác, đó là lý do duy nhất.
Tuy nhiên, động cơ lớn nhất thúc đẩy ta làm việc đó tất nhiên là-
“-Bởi vì cô trông rất đau khổ.”
“!”
Mắt Spica mở to.
“Gánh nặng từ những người xung quanh cô, những kỳ vọng vô lý của họ, trách nhiệm của một công chúa; đó chính xác là những gánh nặng mà cô luôn phải gánh vác trên vai.”
“...Vậy nên ngươi đang cố giúp ta?”
“Heh. Ta là Quỷ Vương. Ta cũng không cố trở thành thánh nhân. Cô luôn có vẻ mặt khó chịu dưới những áp lực đó... Điều đó chẳng hợp với khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cũng vì thế mà ta muốn khiến cô sa ngã và tái sinh thoải mái hơn như một thuộc hạ của ta.”
“Maou-sama thích Spica lắm đấy, cô biết chứ? ♪”
“Yup. Ta cần cô.”
Oh? Lại đỏ mặt nữa rồi.
Cô ấy nhìn xuống cơ thể đang rung lên của cô ấy. Sau đó cô ấy đập mạnh tay lên bàn.
“Ngươi...! Đó là điều ta muốn nói, ngươi...! Sao ngươi có thể nói những thứ xấu hổ như
‘Xinh đẹp’ hay là ‘Ta cần cô’ với một khuôn mặt cứng đơ như thế?!”
“...H-Hmm... Ta là Quỷ Vương mà, cô biết đấy.”
Ta nghĩ là dùng từ ‘ngầu’ để diễn tả là chính xác.
“...Hmph. Được rồi, sao cũng được. Ta sẽ cứ để nó như thế vậy... Ta sẽ đi dạo xung quanh một lúc... nhưng ta chưa biết phải làm gì sau đó nữa...”
Cô ấy quay người đi với một tiếng ‘Hmph’ khác sau khi nói xong.
Nhưng ta nghĩ là nụ cười trên môi cô ấy không có liên quan đến việc khuôn mặt ta đỏ lên.
Sau đó, Lilith và ta quyết định dẫn cô ấy tham quan một vòng ‘Địa ngục thôn’.
Sau khi bọn ta rời khỏi Nhà nghiên cứu, ta cảm thấy một cơn gió mát thổi qua. Độ ẩm trong không khí không quá cao khiến ta cảm thấy thoải mái.
Ta đã nghĩ vậy từ hôm qua rồi, điều kiện khí hậu ở đây khá tốt với cơ thể Nhân tộc của ta.
“Ngôi làng này... nằm trong vùng hẻo lánh của Thánh quốc Artemis à?”
Spica hỏi thế trong khi nhìn xung quanh.
Lilith đang đi ở phía trước quay người lại và đáp lời.
“Ừ~ Đúng vậy, ở đây thì cô thường gọi là một ngôi làng ở miền quê, nhưng dân số và tài nguyên ở đây thì hoàn toàn trái ngược.”
Trong ngôi làng đầy cây xanh này, có những ngôi nhà hai tầng bằng đá có vài ngôi nhà ba tầng. Mỗi ngôi nhà lại có một túp liều nuôi súc vật nhỏ được xây dựng kiên cố. Trải qua ba trăm năm, kiến trúc đã phát triển rất nhiều.
“Thu nhập chính ở đây là từ nông nghiệp. Chúng tôi thường giao thương với Nhân tộc ở những ngôi làng và thị trấn nhỏ.”
“Nhân tộc à...”
Spica tiếp tục nhìn ngắm xung quanh.
Có nhiều dân làng đang nhìn chúng tôi từ phía xa. Cô ấy có lẽ đang lo lắng về điều này.
“Lilith. Nói cách khác ngôi làng này là Quỷ giới đúng chứ?”
“Đúng, chính xác. Dân làng ở đây~ điều là Quỷ tộc cả. Không có bất cứ Nhân tộc nào ở nơi này.”
“Vậy là do ma thuật ảo ảnh à? Điều này thực sự rất tuyệt đấy. Cả diện mạo và ma năng của dân làng ở đây điều giống hệt với người bình thường.”
Yup.
Đúng như Spica nói, dân làng ở đây điều có bề ngoài giống hệt con người.
Tất nhiên, nếu ta dùng Quỷ nhãn, ta vẫn biết họ là Quỷ nhân.
Lilith tự hào giải thích cho cô ấy.
“Đúng vậy. Mọi người ở đây đã liều mạng luyện tập ma thuật ảo ảnh của mình để có thể thoát khỏi sự săn đuổi của bọn nữ thần. Bây giờ họ có thể bắt chước con người dễ như uống nước vậy!”
“Hm, hiểu rồi. Cũng nhờ có ma thuật ảo ảnh mà mọi người có thể sống cùng với con người mà không gặp rắc rối.”
Ngay lúc đó-
Ta nhìn thấy một gia đình nọ.
Nhắc mới nhớ, ta vẫn chưa chào mọi người từ lúc ta hồi sinh.
“Không cần phải sợ, qua đây đi.”
Ta nhìn qua bọn họ và vẫy tay với họ.
“Maou-sama!”
“Juno-sama!”
Gia đình đó chạy qua phía ta sau khi được ta cho phép.
Không chỉ họ. Những dân làng đang nhìn bọn ta từ đầu tới giờ cũng bắt đầu tập chung xung quanh bọn ta. Một đám đông hình thành trong chớp mắt.
“Maou-sama! Thần hi vọng ngài vẫn khỏe!”
“Khí thế thật mạnh mẽ!”
“Ah~ Đây không phải là mơ đúng chứ?!”
Mọi người điều rất vui mừng bởi sự hồi sinh của ta.
Từ giữa đám đông, ta ho một tiếng và nói.
“Ngay bây giờ, ta đã hoàn toàn hồi sinh. Thành công to lớn này nhờ có Lilith, trưởng đội nghiên cứu ma thuật-”
Ta nói lớn cho mọi người có thể nghe được.
“-Trong suốt ba trăm năm qua, ta nghe rằng một người đã giúp em ấy xây dựng nhà cửa và giúp đỡ em ấy với mana của mọi người... ta thật lòng cảm ơn mọi người. Ta có thể hồi sinh thành công là nhờ công lao của tất cả mọi người ở đây. Từ giờ chúng ta sẽ sống cùng nhau. Mọi người điều là những người thân quan trọng nhất trong gia đình của ta.”
Ta được bao quanh bởi tiếng vỗ tay sau khi nói xong.
“Maou-sama muôn năm!”
“Ugguu... Juno-sama!”
“Oh Maou-sama!!!”
Ta vỗ vai những người đang rơi nước mắt ở gần, ôm và bắt tay mọi người trong đám đông.
Như ta đã nghĩ, Quỷ giới là một nơi rất tuyệt vời. Gia đình của bọn ta... là một thứ cực kỳ quý giá.
Sau khi ta chào tạm biệt dân làng và tiếp tục đi dạo trên thảm cỏ xanh ngát.
“Ngươi được nhiều người yêu mến nhỉ?”
Spica thì thầm trong khi đôi mắt nhìn xa xăm.
“Nếu có sự tin tưởng lẫn nhau, mọi người sẽ tin tưởng và cảm xúc của họ sẽ không đè lên người cô. Ngay lúc này, suy nghĩ của bọn họ luôn vang vọng trong tim ta.”
“...!!”
Spica kinh ngạc.
Lo lắng, kỳ vọng và hi vọng.
Cô ấy có lẽ nhận ra điều gì đó như một người mà bị gánh nặng đè lên.
“Nếu vậy thì...”
Cô ấy dừng lại và khẽ nói trong khi cô ấy nhìn ta.
Ánh mắt rất nghiêm túc.
Tai và má cô ấy đỏ ửng lên và cô ấy như nghẹn lại và đang cố để nói hết từng từ.
“Nếu đã thế... Ngươi có chấp nhận ta trở thành một thành viên quan trọng trong gia đình này lúc ta trở thành Quỷ nhân không? N-Nếu là vậy, ta...!”
“Hm?!”
Ta thốt lên trong vô thức.
Ta vô tình ngắt lời cô ấy định nói, nhưng bởi vì ta không thể tin được.
Ta đã dùng Quỷ nhãn để nhìn cô ấy được một lúc rồi.
Những gì đập vào mắt ta là cột [Nghề nghiệp].
Có vài thứ mới xuất hiện trên đó!
Spica Von Spiegelberg.
[Nghề nghiệp] Công chúa, Ma thuật kiếm sĩ.
Và kế bên đó mục thứ ba.
-Xưng tội Ma thuật sư.
“Ta sinh ra là một công chúa, nhưng ta là được nuôi lớn lên bởi những người hầu không phải cha mẹ. Ta đã luôn muốn có hơi ấm gia đình... vậy... n-ngươi biết đấy...”
Ta nắm chặt tay của Spica trong khi cô ấy thì thầm.
“Hyan! Ummm... nhưng mà... ta chưa sẵn sàng...!”
“Vui lên, Spica. Cô và ta, chúng ta càng cảm thấy sướng thì chúng ta càng mạnh hơn!”
“...............Huh?”
Biểu cảm của Spica đã hoàn toàn thay đổi; cô ấy nhìn ta như thể đang nhìn một con côn trùng vậy.
“Bây giờ, cùng nhau chịch. Cùng nhau ra!”
“Mou.... BAKAAAA----!!!!!!!”
Giọng nói giận dữ của Spica vang vọng khắp bầu trời Địa ngục thôn.
--------------------------------------------
Ta hiện giờ đã trở lại phòng của mình cùng với Lilith và Spica.
Trông có vẻ Spica người lúc nãy nổi giận đến đỏ mặt đang từ từ bình tĩnh lại.
Cô ấy nhìn xung quanh phòng của ta cực kỳ thích thú.
“Đ-Đây là phòng của đàn ông... Ah, mùi này...”
Mặt cô ấy đỏ lên khi cô ấy hít vào.
Phòng của ta cùng cỡ với các phòng của những người khác.
Tủ quần áo và giường được thiết kế cho một người ở.
Căn phòng này khác chật và đơn giản, nhưng điều đó phù hợp với cơ thể này.
Sau đó, Lilith véo mông ta.
“Giờ thì, Maou-sama, nói cho bọn em biết về Xưng tội Ma thuật sư đi.”
“UmU.”
Xưng tội Ma thuật sư về nghĩa thì chính xác như tên của nó, là người có thể sử dụng ma thuật [Confession] (Xưng tội).
Đó là một dạng ma thuật ta đã nghiên cứu trong khoảng thời gian bị phong ấn trong Thánh không.
Còn về phần tại sao kỹ năng này lại thức tỉnh trong cô ấy thì đó là do những việc ta làm trong lúc thi triển [Magic Tuning].
Trong lúc viết lại ma mạch của cô ấy bằng kỹ năng của mình, ta đã cho cô ấy những hiểu biết về Confession magic.
Confession-
Đó là thú nhận tội lỗi.
Thần chú sẽ khiến nạn nhân thú nhận những tội lỗi của bản thân từ sâu thẳm trong tim.
Hiển nhiên, thần chú này phải mất một thời gian để kích hoạt. Tuy nhiên, sức mạnh của nó thì không thể đo đếm được. Ta có thể làm lá chắn cho đến khi thần chú hoàn thành với khả năng phòng thủ không gì có thể xuyên qua được của mình.
“Ngươi là Quỷ Vương vậy mà ngươi lại định làm những việc nguy hiểm như làm lá chắn cho người khác....”
Lúc ta giải thích đến đó, Spica kinh ngạc.
“Vậy là, ta, ta sẽ là người dùng [Confession Magic] này...?”
Cô ấy nhìn chằm chằm vào ta và hỏi.
“Tất nhiên. Nếu cô có thể làm chủ sức mạnh này... Xem nào, cô có thể thay đổi cả cái kỷ nguyên hủ bại này và hoàn toàn cải tạo lại toàn bộ xã hội này.”
“!! Ta có thể... thay đổi sao...”
Cô ấy khẽ cau mày lại.
Tuy nhiên, trong ánh mắt cô ấy vẫn còn chút do dự.
“N-Nhưng để mà là chủ sức mạnh của [Confession Magic]... T-ta sẽ phải là những thứ hư hỏng với ngươi đúng chứ?”
“Tất nhiên. [Confession Magic] cũng gần giống với [Magic Tuning]. Càng sướng thì càng mạnh.”
“Cô có thể mạnh hơn trong khi làm những điều hư hỏng đó. Không phải là cực kỳ~ hời sao?! Tôi rất tự hào về cô đấy, Spica. Không phải cô rất thích sao?”
Spica khẽ rung lên trong khi đẩy má Lilith ra.
“Đừng áp dụng hình mẫu của Quỷ nhân lên tôi! Ta là một công chúa trong sáng!”
“Hehehee! Buhh-Buh nhưng mà Spica-san, nó sướng lắm... cô cũng thấy vậy mà đúng chứ?”
“A-Ai cũng thế thôi! Nếu mà bị sờ mó những chỗ như vậy thì ai cũng...”
“Nhưng mà không chỉ thể xác cô cảm thấy sướng. Cô còn cảm thấy đắm chìm trong tình yêu của Maou-sama đã đặt trong đó mà đúng chứ?”
“...! Tình yêu...”
Có lẽ Lilith đã nói trúng tim đen của cô ấy rồi.
Spica bướng bỉnh đáp lại và lớn tiếng đáp lại.
“Ah Mou, Hiểu rồi! hiểu rồi! Để mạnh hơn thì không còn cách nào khác!!!”
Sau đó, cô ấy nhẹ nhàng nói với ta.
“...Đ-Đổi lại, hãy nhẹ nhàng với ta... nếu không ta sẽ không tha thứ cho ngươi đâu, được chứ?”
Ngày hôm sau.
Ta bước trên hành lang tầng hai khi ánh mặt trời đang chiếu qua khung cửa sổ.
Nơi ta định đến là nơi hiện tại mà Spica đang ngủ.
Sao khi cô ấy ngất xỉu bởi [Magic Tuning] của ta hôm qua. Lilith đã dịch chuyển cả ba người trở về ‘Địa ngục thôn’.
Cũng vì bọn ta đã vui vẻ khá lâu ở trong không gian quỷ, nên lúc về đến đã là nửa đêm rồi.
Bọn ta đã giúp cô ấy thay quần áo và để cô ấy ngủ trong một căn phòng trống ở tầng hai.
Khu nghiên cứu cao bốn tầng này được xây dựng với mục đích chính là vì sự hồi sinh của ta. Lilith và những người khác hiện đang ở từ tầng hai đến tầng bốn. Họ miệt mài nghiên cứu ma thuật ngày đêm.
Hiện tại thì phòng của ta đang ở tầng cao nhất.
Chờ đến khi lãnh địa quỷ tộc được mở rộng, nơi này hiện tại là ‘Lâu đài Quỷ Vương’ của ta.
Cũng ổn thôi, đến nơi cần đến rồi.
*cốc**cốc*
“Spica, ta vào nhé.”
Ta mở cửa phòng sau khi gõ cửa vài tiếng.
Tuy nhiên, ta không có cái may mắn kiểu mở cửa ra và gặp Spica đang thay đồ.
“Uuuuu, uunn....”
Thay vào đó, cô ấy đang ở trên giường và hình như đang gặp ác mộng thì phải.
Trán cô ấy ướt đẫm mồ hôi làm mái tóc vàng óng ánh dính vào đó.
Ta ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh giường cô ấy.
Không giống như cô ấy đang bị chiếm bởi quỷ mộng mà giống như cô ấy chỉ gặp ác mộng bình thường thôi.
“Dù thế ta phải nói rằng, nhìn cô ấy đang rất đau khổ...”
*nắm*
Ta nắm lấy bàn tay ướt đẫm mồ hôi của cô ấy bằng cả hai tay.
Chuyện gì đang xảy ra đây? Cô ấy yếu ớt nắm lấy tay ta.
Nét mặt của cô ấy trở nên dễ chịu hơn. Một lúc sau cô ấy không còn đổ mồ hôi nữa và hơi thở cũng ổn định hơn.
Ta ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô ấy một lúc.
“mmNnn...”
Cơ thể của Spica bắt đầu cử động. Hình như là cô ấy sắp thức dậy rồi.
Sau đó, cô ấy từ từ mở đôi mắt to tròn.
“Anh là hoàng tử à?”
Cô ấy lẩm bẩm như thể đang còn mơ ngủ trong khi tay vẫn nắm lấy tay ta.
“Tiếc quá, ta là Quỷ Vương.”
“Hoàng tử... Quỷ Vương?? .....ah!”
“Chào buổi sáng, Spica. Cảm thấy sao rồ............i ?!!!!”
Cái gối ngủ bay lên mặt ta trước khi ta kịp nói hết câu. Spica tất nhiên là người ném nó.
Hình như cô ấy đã hoàn toàn tỉnh rồi.Cô ấy rút tay lại và nhảy về phía góc giường ngủ.
“Cá-cá-cái gì đây...! Ngươi định làm gì ta nữa à?! Mới sáng sớm thôi mà?!”
Hình như là cô ấy nhớ về lúc thực hiện [Magic Tuning] hôm qua. Từ cổ cô ấy trở trên đỏ như trái gấc.
Cô ấy nhìn ta bằng ánh mắt hình viên đạn.
“Sao ngươi còn dám hỏi ta cảm thấy như thế nào hả! Làm ta ra... *e hèm*, làm ta trở nên như vậy! Ngươi quả thật là một con người độc ác...”
Cô ấy ngừng lại vì hình như cô ấy nhận ra gì đó.0
Sau đó, cô ấy từ từ đứng dậy khỏi giường, làm vài động tác vương vai, hít thở thật sâu vài lần.
“Sao? Cô cảm thấy thế nào?”
Ta hỏi cô ấy một lần nữa. Cô ấy ngoảnh mặt đi như thể cô ấy không muốn trả lời.
“V-Vai của ta cảm thấy nhẹ hơn... Cảm giác toàn bộ cơ thể trở nên nhẹ hơn... Ta cảm thấy... thoải mái...”
“Vậy là tốt rồi.”
Ta mỉm cười và kích hoạt quỷ nhãn.
[Áp lực] của Spica -12
Giống như con số [320+] hôm qua chỉ là ảo giác vậy.
“Cô mau thay đồ đi rồi chúng ta sẽ đến nhà ăn, cùng với Lilith nữa. Chúng ta ăn sáng cùng nhau.”
Tuy nhiên, cô ấy chẳng nhúc nhích.
Cô ấy liếc nhìn ta với khuôn mặt đỏ ửng lên trong khi cô ấy quấn cả người trong cái chăn.
“Ng-ng-ngươi! Sao ngươi có thể bình tĩnh như thế sau khi làm những chuyện xấu hổ đó với ta hả?!”
“Ừm, ta là Quỷ Vương.”
“Câu đó không phải là câu trả lời cho câu hỏi đó đâu!...!!!”
Spica câm nín. Tuy nhiên, ít nhất cô ấy cuối cùng cũng định đi thay quần áo.
Vì đồ cô đang mặc lúc này – chỉ có mỗi cái sơ mi mà chẳng có thêm gì khác.
Bộ ngực đầy đặn của cô ấy không thể nào nằm gọn trong cái áo sơ mi đó.
Nó tạo ra những tiếng động kích thích do bị căng lên, những cái cúc thì như có thể bung ra bất cứ lúc nào.
“Nhân tiện, cái áo đó là của ta mặc hôm qua.”
“B-Biết rồi. Vậy nên chàng hoàng tử trong giấc mơ của mình... CHỜ ĐÃ, ĐỪNG ĐỂ Ý! Ta đang cảm thấy nhục nhã khi biết rằng ta phải ngủ với mùi của ngươi trên cơ thể ta! Ta sẽ cởi nó ra và vứt nó ngay đây vậy nên nhìn sang chỗ khác đi! Ta nói, nhìn chỗ khác mau!”
Cô ấy đẩy ta ra với cả hai tay, vậy nên ta không còn lựa chọn nào khác đành phải nhìn sang chỗ khác.
*soạt*,*soạtt*... Ta có thể nghe được tiếng sột soạt của quần áo từ phía sau.
Bộ giáp bạc của Spica mặc hôm qua được Lilith mang về đây và để cạnh bên giường của Spica.
Đồ lót của cô ấy đã ướt, nên tất nhiên chúng đã được giặt sạch sau đó.
“Nói đi, Juno. T-Ta... đã trở thành quỷ nhân rồi à?”
Spica khẽ nói.
Juno? Chà, sao cũng được. Cô ấy muốn gọi thế nào cũng được.
“Chính xác. Ma mạch của cô đã được tái tạo lại theo đặc điểm của một Quỷ nhân. Nhưng vì cô sa ngã thành Quỷ nhân từ một công chúa, nên giờ cô đã hoàn toàn được giải thoát khỏi tất cả những trọng trách vớ vẩn, vậy vui lên đi.”
“...Được rồi.”
“Cô có lẽ đang cảm thấy bối rối vì mình đã trở thành Quỷ nhân quá đột ngột. Nhưng mà-”
Tiếng sột soạt dừng lại.
Ta quay người lại và mỉm cười với cô ấy.
“Chúng ta sẽ đi ăn sáng trước. Câu chuyện này dài lắm nên để sau đi.’
Ta vừa nói và đưa tay ra nắm lấy tay cô ấy như một hoàng tử. Khuôn mặt Spica ngày càng đỏ hơn.
Ta đã nghĩ là sẽ có một cái gì đó bay tới nữa nhưng-
“Nnn... Được rồi, ta sẽ đi. Sự thật là ta cảm thấy trút bỏ được tất cả gánh nặng.”
Bất ngờ, Spica nhẹ nhàng nắm lấy tay ta.
Cô ấy vẫn mặc bộ giáp anh hùng tinh xảo cùng với chiếc váy ngắn lấp lánh.
Không cần phải nói nhiều về khuôn mặt xinh đẹp quý phái của cô ấy.
Hơn nữa, mái tóc óng vàng của cô ấy lấp lánh trong ánh bình minh-
Và rồi bọn ta gặp Lilith ở nhà ăn và ba người bọn ta bắt đầu buổi ăn.
Có một nhóm các cô gái đang trò chuyện với nhau ở bên kia.
Họ là những nghiên cứu ma thuật sư làm việc dưới sự chỉ đạo của Lilith. Và có lẽ hiện tại họ làm việc như những người hầu của ta. Khi ta không có ở đây, họ sẽ tiếp tục công việc nghiên cứu ma thuật và tiếp tục phát triển nghiên cứu hơn nữa.
Và giờ thì, quay trở lại với Spica.
Sau khi, ăn hết bốn bát súp thịt bò, tám miếng gà nướng giòn và bảy lát bánh mì với cả tấn bơ trên đó.
Cô ấy nói rằng đó là để ăn mừng cho sự hồi sinh của ta, bữa sáng hôm nay nên hoàng tráng tí.
Cô ăn xong với nụ cười thỏa mãn trên mặt.
“Haa~ Lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới giờ tôi mới được một bữa ăn ngon thế này.”
Lilith, đang ngồi chéo với bọn ta nhìn cô ấy với một vẻ mặt thích thú.
“Hora, không phải tôi đã nói rồi sao? Cuộc sống của một Quỷ nhân rất vui mà đúng chứ?”
“Ừ-ừm, cũng không tệ lắm... ta nghĩ thế. Ừm ta không phải là Quỷ nhân, nhưng mà thức ăn ở đây ngon thật.”
Spica nhìn chằm chằm vào ta khi cô ấy phủ nhận sự thật là cô ấy đã trở thành Quỷ nhân.
Vì đã no bụng, cô ấy quyết định bắt đầu câu chuyện.
“Thuộc hạ của ta... chuyện gì đã xảy ra với mọi người trong đội kỵ sĩ hoàng gia?”
Lilith là người sẽ trả lời câu hỏi này.
“Tôi đã nói với cấp dưới của tôi dịch chuyển bọn họ về vương quốc rồi. Chúng tôi cũng đã xóa đi đoạn ký ức lúc chạm chán cũng như lúc cảm nhận sức mạnh của Maou-sama rồi♪.”
“Cô-Cô không giết bọn họ đúng chứ?”
“Bọn tôi không có lý do để giết chúng cô biết đấy~? Trời trời, cô vẫn còn quan tâm bọn chúng dù cho cô bị chôn vùi trong cái đống kỳ vọng của chúng à?”
“Ừ-Ừm. Tôi đã luôn ở cạnh họ từ lúc nào tôi cũng chẳng nhớ nữa.”
Spica quay mặt tránh khỏi khuôn mặt tự mãn của Lilith và nhìn ta với ánh mắt đáng sợ.
“Juno. Từ đầu, tại sao ngươi lại thực hiện cái [Magic Tuning] đó lên người ta.”
“Cái đó, tất nhiên là vì bọn tôi cần phải thử nghiệm xem với thần chú đó bọn tôi có thể hạ bọn nữ thần không...”
Lilith giải thích. Chính xác, đó là lý do duy nhất.
Tuy nhiên, động cơ lớn nhất thúc đẩy ta làm việc đó tất nhiên là-
“-Bởi vì cô trông rất đau khổ.”
“!”
Mắt Spica mở to.
“Gánh nặng từ những người xung quanh cô, những kỳ vọng vô lý của họ, trách nhiệm của một công chúa; đó chính xác là những gánh nặng mà cô luôn phải gánh vác trên vai.”
“...Vậy nên ngươi đang cố giúp ta?”
“Heh. Ta là Quỷ Vương. Ta cũng không cố trở thành thánh nhân. Cô luôn có vẻ mặt khó chịu dưới những áp lực đó... Điều đó chẳng hợp với khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cũng vì thế mà ta muốn khiến cô sa ngã và tái sinh thoải mái hơn như một thuộc hạ của ta.”
“Maou-sama thích Spica lắm đấy, cô biết chứ? ♪”
“Yup. Ta cần cô.”
Oh? Lại đỏ mặt nữa rồi.
Cô ấy nhìn xuống cơ thể đang rung lên của cô ấy. Sau đó cô ấy đập mạnh tay lên bàn.
“Ngươi...! Đó là điều ta muốn nói, ngươi...! Sao ngươi có thể nói những thứ xấu hổ như
‘Xinh đẹp’ hay là ‘Ta cần cô’ với một khuôn mặt cứng đơ như thế?!”
“...H-Hmm... Ta là Quỷ Vương mà, cô biết đấy.”
Ta nghĩ là dùng từ ‘ngầu’ để diễn tả là chính xác.
“...Hmph. Được rồi, sao cũng được. Ta sẽ cứ để nó như thế vậy... Ta sẽ đi dạo xung quanh một lúc... nhưng ta chưa biết phải làm gì sau đó nữa...”
Cô ấy quay người đi với một tiếng ‘Hmph’ khác sau khi nói xong.
Nhưng ta nghĩ là nụ cười trên môi cô ấy không có liên quan đến việc khuôn mặt ta đỏ lên.
Sau đó, Lilith và ta quyết định dẫn cô ấy tham quan một vòng ‘Địa ngục thôn’.
Sau khi bọn ta rời khỏi Nhà nghiên cứu, ta cảm thấy một cơn gió mát thổi qua. Độ ẩm trong không khí không quá cao khiến ta cảm thấy thoải mái.
Ta đã nghĩ vậy từ hôm qua rồi, điều kiện khí hậu ở đây khá tốt với cơ thể Nhân tộc của ta.
“Ngôi làng này... nằm trong vùng hẻo lánh của Thánh quốc Artemis à?”
Spica hỏi thế trong khi nhìn xung quanh.
Lilith đang đi ở phía trước quay người lại và đáp lời.
“Ừ~ Đúng vậy, ở đây thì cô thường gọi là một ngôi làng ở miền quê, nhưng dân số và tài nguyên ở đây thì hoàn toàn trái ngược.”
Trong ngôi làng đầy cây xanh này, có những ngôi nhà hai tầng bằng đá có vài ngôi nhà ba tầng. Mỗi ngôi nhà lại có một túp liều nuôi súc vật nhỏ được xây dựng kiên cố. Trải qua ba trăm năm, kiến trúc đã phát triển rất nhiều.
“Thu nhập chính ở đây là từ nông nghiệp. Chúng tôi thường giao thương với Nhân tộc ở những ngôi làng và thị trấn nhỏ.”
“Nhân tộc à...”
Spica tiếp tục nhìn ngắm xung quanh.
Có nhiều dân làng đang nhìn chúng tôi từ phía xa. Cô ấy có lẽ đang lo lắng về điều này.
“Lilith. Nói cách khác ngôi làng này là Quỷ giới đúng chứ?”
“Đúng, chính xác. Dân làng ở đây~ điều là Quỷ tộc cả. Không có bất cứ Nhân tộc nào ở nơi này.”
“Vậy là do ma thuật ảo ảnh à? Điều này thực sự rất tuyệt đấy. Cả diện mạo và ma năng của dân làng ở đây điều giống hệt với người bình thường.”
Yup.
Đúng như Spica nói, dân làng ở đây điều có bề ngoài giống hệt con người.
Tất nhiên, nếu ta dùng Quỷ nhãn, ta vẫn biết họ là Quỷ nhân.
Lilith tự hào giải thích cho cô ấy.
“Đúng vậy. Mọi người ở đây đã liều mạng luyện tập ma thuật ảo ảnh của mình để có thể thoát khỏi sự săn đuổi của bọn nữ thần. Bây giờ họ có thể bắt chước con người dễ như uống nước vậy!”
“Hm, hiểu rồi. Cũng nhờ có ma thuật ảo ảnh mà mọi người có thể sống cùng với con người mà không gặp rắc rối.”
Ngay lúc đó-
Ta nhìn thấy một gia đình nọ.
Nhắc mới nhớ, ta vẫn chưa chào mọi người từ lúc ta hồi sinh.
“Không cần phải sợ, qua đây đi.”
Ta nhìn qua bọn họ và vẫy tay với họ.
“Maou-sama!”
“Juno-sama!”
Gia đình đó chạy qua phía ta sau khi được ta cho phép.
Không chỉ họ. Những dân làng đang nhìn bọn ta từ đầu tới giờ cũng bắt đầu tập chung xung quanh bọn ta. Một đám đông hình thành trong chớp mắt.
“Maou-sama! Thần hi vọng ngài vẫn khỏe!”
“Khí thế thật mạnh mẽ!”
“Ah~ Đây không phải là mơ đúng chứ?!”
Mọi người điều rất vui mừng bởi sự hồi sinh của ta.
Từ giữa đám đông, ta ho một tiếng và nói.
“Ngay bây giờ, ta đã hoàn toàn hồi sinh. Thành công to lớn này nhờ có Lilith, trưởng đội nghiên cứu ma thuật-”
Ta nói lớn cho mọi người có thể nghe được.
“-Trong suốt ba trăm năm qua, ta nghe rằng một người đã giúp em ấy xây dựng nhà cửa và giúp đỡ em ấy với mana của mọi người... ta thật lòng cảm ơn mọi người. Ta có thể hồi sinh thành công là nhờ công lao của tất cả mọi người ở đây. Từ giờ chúng ta sẽ sống cùng nhau. Mọi người điều là những người thân quan trọng nhất trong gia đình của ta.”
Ta được bao quanh bởi tiếng vỗ tay sau khi nói xong.
“Maou-sama muôn năm!”
“Ugguu... Juno-sama!”
“Oh Maou-sama!!!”
Ta vỗ vai những người đang rơi nước mắt ở gần, ôm và bắt tay mọi người trong đám đông.
Như ta đã nghĩ, Quỷ giới là một nơi rất tuyệt vời. Gia đình của bọn ta... là một thứ cực kỳ quý giá.
Sau khi ta chào tạm biệt dân làng và tiếp tục đi dạo trên thảm cỏ xanh ngát.
“Ngươi được nhiều người yêu mến nhỉ?”
Spica thì thầm trong khi đôi mắt nhìn xa xăm.
“Nếu có sự tin tưởng lẫn nhau, mọi người sẽ tin tưởng và cảm xúc của họ sẽ không đè lên người cô. Ngay lúc này, suy nghĩ của bọn họ luôn vang vọng trong tim ta.”
“...!!”
Spica kinh ngạc.
Lo lắng, kỳ vọng và hi vọng.
Cô ấy có lẽ nhận ra điều gì đó như một người mà bị gánh nặng đè lên.
“Nếu vậy thì...”
Cô ấy dừng lại và khẽ nói trong khi cô ấy nhìn ta.
Ánh mắt rất nghiêm túc.
Tai và má cô ấy đỏ ửng lên và cô ấy như nghẹn lại và đang cố để nói hết từng từ.
“Nếu đã thế... Ngươi có chấp nhận ta trở thành một thành viên quan trọng trong gia đình này lúc ta trở thành Quỷ nhân không? N-Nếu là vậy, ta...!”
“Hm?!”
Ta thốt lên trong vô thức.
Ta vô tình ngắt lời cô ấy định nói, nhưng bởi vì ta không thể tin được.
Ta đã dùng Quỷ nhãn để nhìn cô ấy được một lúc rồi.
Những gì đập vào mắt ta là cột [Nghề nghiệp].
Có vài thứ mới xuất hiện trên đó!
Spica Von Spiegelberg.
[Nghề nghiệp] Công chúa, Ma thuật kiếm sĩ.
Và kế bên đó mục thứ ba.
-Xưng tội Ma thuật sư.
“Ta sinh ra là một công chúa, nhưng ta là được nuôi lớn lên bởi những người hầu không phải cha mẹ. Ta đã luôn muốn có hơi ấm gia đình... vậy... n-ngươi biết đấy...”
Ta nắm chặt tay của Spica trong khi cô ấy thì thầm.
“Hyan! Ummm... nhưng mà... ta chưa sẵn sàng...!”
“Vui lên, Spica. Cô và ta, chúng ta càng cảm thấy sướng thì chúng ta càng mạnh hơn!”
“...............Huh?”
Biểu cảm của Spica đã hoàn toàn thay đổi; cô ấy nhìn ta như thể đang nhìn một con côn trùng vậy.
“Bây giờ, cùng nhau chịch. Cùng nhau ra!”
“Mou.... BAKAAAA----!!!!!!!”
Giọng nói giận dữ của Spica vang vọng khắp bầu trời Địa ngục thôn.
--------------------------------------------
Ta hiện giờ đã trở lại phòng của mình cùng với Lilith và Spica.
Trông có vẻ Spica người lúc nãy nổi giận đến đỏ mặt đang từ từ bình tĩnh lại.
Cô ấy nhìn xung quanh phòng của ta cực kỳ thích thú.
“Đ-Đây là phòng của đàn ông... Ah, mùi này...”
Mặt cô ấy đỏ lên khi cô ấy hít vào.
Phòng của ta cùng cỡ với các phòng của những người khác.
Tủ quần áo và giường được thiết kế cho một người ở.
Căn phòng này khác chật và đơn giản, nhưng điều đó phù hợp với cơ thể này.
Sau đó, Lilith véo mông ta.
“Giờ thì, Maou-sama, nói cho bọn em biết về Xưng tội Ma thuật sư đi.”
“UmU.”
Xưng tội Ma thuật sư về nghĩa thì chính xác như tên của nó, là người có thể sử dụng ma thuật [Confession] (Xưng tội).
Đó là một dạng ma thuật ta đã nghiên cứu trong khoảng thời gian bị phong ấn trong Thánh không.
Còn về phần tại sao kỹ năng này lại thức tỉnh trong cô ấy thì đó là do những việc ta làm trong lúc thi triển [Magic Tuning].
Trong lúc viết lại ma mạch của cô ấy bằng kỹ năng của mình, ta đã cho cô ấy những hiểu biết về Confession magic.
Confession-
Đó là thú nhận tội lỗi.
Thần chú sẽ khiến nạn nhân thú nhận những tội lỗi của bản thân từ sâu thẳm trong tim.
Hiển nhiên, thần chú này phải mất một thời gian để kích hoạt. Tuy nhiên, sức mạnh của nó thì không thể đo đếm được. Ta có thể làm lá chắn cho đến khi thần chú hoàn thành với khả năng phòng thủ không gì có thể xuyên qua được của mình.
“Ngươi là Quỷ Vương vậy mà ngươi lại định làm những việc nguy hiểm như làm lá chắn cho người khác....”
Lúc ta giải thích đến đó, Spica kinh ngạc.
“Vậy là, ta, ta sẽ là người dùng [Confession Magic] này...?”
Cô ấy nhìn chằm chằm vào ta và hỏi.
“Tất nhiên. Nếu cô có thể làm chủ sức mạnh này... Xem nào, cô có thể thay đổi cả cái kỷ nguyên hủ bại này và hoàn toàn cải tạo lại toàn bộ xã hội này.”
“!! Ta có thể... thay đổi sao...”
Cô ấy khẽ cau mày lại.
Tuy nhiên, trong ánh mắt cô ấy vẫn còn chút do dự.
“N-Nhưng để mà là chủ sức mạnh của [Confession Magic]... T-ta sẽ phải là những thứ hư hỏng với ngươi đúng chứ?”
“Tất nhiên. [Confession Magic] cũng gần giống với [Magic Tuning]. Càng sướng thì càng mạnh.”
“Cô có thể mạnh hơn trong khi làm những điều hư hỏng đó. Không phải là cực kỳ~ hời sao?! Tôi rất tự hào về cô đấy, Spica. Không phải cô rất thích sao?”
Spica khẽ rung lên trong khi đẩy má Lilith ra.
“Đừng áp dụng hình mẫu của Quỷ nhân lên tôi! Ta là một công chúa trong sáng!”
“Hehehee! Buhh-Buh nhưng mà Spica-san, nó sướng lắm... cô cũng thấy vậy mà đúng chứ?”
“A-Ai cũng thế thôi! Nếu mà bị sờ mó những chỗ như vậy thì ai cũng...”
“Nhưng mà không chỉ thể xác cô cảm thấy sướng. Cô còn cảm thấy đắm chìm trong tình yêu của Maou-sama đã đặt trong đó mà đúng chứ?”
“...! Tình yêu...”
Có lẽ Lilith đã nói trúng tim đen của cô ấy rồi.
Spica bướng bỉnh đáp lại và lớn tiếng đáp lại.
“Ah Mou, Hiểu rồi! hiểu rồi! Để mạnh hơn thì không còn cách nào khác!!!”
Sau đó, cô ấy nhẹ nhàng nói với ta.
“...Đ-Đổi lại, hãy nhẹ nhàng với ta... nếu không ta sẽ không tha thứ cho ngươi đâu, được chứ?”
Danh sách chương