Ngày hôm sau, một tia sáng bạc ánh lên ở phía chân trời.
Trong dãy núi, tiếng yêu thú nối tiếp nhau vang lên.
Chúng nó dậy kiếm ăn rồi!
Trên tảng đá, Nạp Lan Ca từ từ mở mắt ra, cô nhìn Diệp Quân gần trong gang tấc, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, cực kỳ đẹp trai.
Nạp Lan Ca khẽ nhoẻn môi cười, sau đó chậm rãi ngồi dậy vươn vai.
Lúc này, Diệp Quân mở mắt, nhìn tuyệt thế giai nhân trước mặt, khoé miệng khẽ cong lên nở nụ cười.
Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp bỗng xuất hiện trước mặt mọi người.
Là Lạc Chiêu Kỳ!
Hôm nay Lạc Chiêu Kỳ mặc một bộ váy dài màu đỏ rộng rãi, dáng người uyển chuyển. Cô ta vốn đã xinh đẹp, lại mặc bộ váy dài đỏ thẫm này khiến cô ta trở nên gợi cảm hơn nhiều.
Lạc Chiêu Kỳ nhìn mọi người, cười nói: "Các vị, mời!"
Vừa dứt lời, dưới chân mọi người bỗng xuất hiện một trận pháp dịch chuyển!
Trận pháp dịch chuyển khởi động, chớp mắt sau mọi người đã biến mất!
Lúc lần nữa xuất hiện, bọn họ đã đến hoang địa.
Diệp Quân nhìn ra xa, bốn bề mênh mông. Ở cách đó vạn trượng có bày mười lá cờ, khoảng cách giữa mỗi lá cờ là mấy nghìn trượng, vô cùng rộng rãi.
Trên lá cờ chính giữa viết hai chữ thiếp vàng lớn: Hạng nhất!
Ánh mắt mọi người đều lập tức đổ dồn về phía lá cờ hạng nhất đó!
Vẻ mặt của mỗi người đều khác nhau!
Lúc này, máy chiếu ảnh xuất hiện trên tầng mây.
Ba trăm sáu mươi châu đều phát sóng trực tiếp!
Lúc này, bên phải mọi người, bỗng một thạch đài khổng lồ từ dưới đất nhô lên, thạch đài dài rộng ngàn trượng, trên thạch đài bỗng xuất hiện nhiều dãy bàn.
Đài quan chiến!
Sau đó, một đám người xuất hiện trên thạch đài.
Đa phần là học viên và đạo sư đến từ thư viện Quan Huyên thượng giới, còn số ít còn là trưởng lão đến từ các đại thế gia và tông môn!
Tóm lại, chỉ những thiên tài có thân phận mới có tư cách đến đây quan sát cuộc tỷ võ trong khoảng cách gần!
Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên: "Mời viện trưởng!"
Vừa dứt lời, một người phụ nữ bỗng xuất hiện trên đài quan chiến. Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu tím đậm, tóc dài xoã sau vai, thân hình đầy đặn, gương mặt tươi cười, đẹp không tả xiết.
Viện trưởng thư viện Quan Huyên thượng giới: Triệu Tố.
Nhìn thấy người phụ nữ này, Diệp Quân bỗng ngây ra như phỗng!
Người phụ nữ này, hắn từng gặp!
Hôm hắn giết trưởng lão của Huyền Thiên Tông đã bị một người phụ nữ cản đường, mà người đó chính là người phụ nữ trước mặt hắn!
Đây là viện trưởng của thư viện Quan Huyên thượng giới sao? Diệp Quân hơi sửng sốt.
Lúc này, người phụ nữ cũng nhìn Diệp Quân, lúc hai người nhìn nhau, bà ấy nháy mắt, trông hơi dí dỏm.
Diệp Quân im lặng.
Hắn không ngờ người phụ nữ này lại là viện trưởng của thư viện Quan Huyên thượng giới!
Sao ngày hôm đó đối phương không vạch trần mình?
Lẽ nào vì mình là người của thư viện Quan Huyên sao?
Trong lòng Diệp Quân hơi ngờ vực.
Lúc này, một ông lão và một người phụ nữ đẹp bỗng xuất hiện bên cạnh Triệu Tố. Trước ngực ông lão có đeo một huy hiệu, trên huy hiệu có một chữ "Quan" nho nhỏ thiếp vàng.
Người này chính là Viên Cổ đến từ thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu. Ở Trung Thổ Thần Châu, ông ta thuộc hội trưởng lão, là một nhân vật có thực quyền.
Ông ta vừa xuất hiện đã dán mắt nhìn An Mục.
Còn người phụ nữ đẹp đứng bên cạnh chính là trưởng lão của gia tộc Thần Qua, Ly Hoan!
Mà bà ta vừa xuất hiện đã nhìn thẳng về phía Nạp Lan Ca.
Bà ta cũng muốn An Mục kia, nhưng bà ta biết gia tộc Thần Qua không thể nào tranh được với thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu!
Sau khi vào chỗ ngồi, Triệu Tố cười nói: "Viên trưởng lão, theo quy tắc xưa nay, người đoạt hạng nhất trong cuộc tỷ võ đều phải vào thư viện của ta để bồi dưỡng một khoảng thời gian rồi mới đến Trung Thổ Thần Châu, mà lần này ông lại đích thân đến đón cậu ta, gấp gáp vậy!"
Viên Cổ khẽ gật đầu: "Triệu viện trưởng, lần này đúng là bọn ta hơi gấp, khẩn cấp không thể chậm một ngày!"
Triệu Tố lấy làm lạ: "Sao đột nhiên lại cấp bách đến vậy?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Cuộc chiến tranh giành số mệnh!"
Triệu Tố hơi nheo mắt: "Đã bắt đầu rồi sao?"
Viên Cổ gật đầu, vẻ mặt hơi nghiêm trọng: "Bắt đầu rồi!"
Triệu Tố nặng nề hỏi: "Áp lực lớn lắm ư?"
Viên Cổ cười khổ: "Đâu chỉ là lớn lắm, phải nói là áp lực khổng lồ. Nếu không phải vậy hôm nay bọn ta đâu cần phải vội vàng đến đón An Mục đi chứ?"
Nói rồi ông ta nhìn An Mục ở phía xa, khẽ nói: "Cũng chỉ có mình cậu ấy mới có khả năng tranh giành với mấy vị kia!"
Triệu Tố nói: "Kể về mấy vị kia đi!"
Sau một thoáng trầm lặng, Viên Cổ nói: "Gần đây, vũ trụ Ngũ Duy xuất hiện một người, người này trời sinh được một thân xác khác người, dùng thân thể người phàm để chứng thiên đạo! Nghe nói, người này có được truyền thừa chính thống của Mộ Thiên Đạo... còn Mộ Thiên Đạo chính là người hộ đạo của gã!"
Mộ Thiên Đạo!
Nghe vậy, Triệu Tố nheo mắt: "Chính là vị Mộ Thiên Đạo năm xưa được xưng là tay kiếm thứ tư của nhân gian sao?"
Viên Cổ gật đầu: "Đúng vậy!"
Triệu Tố trầm mặc, vẻ mặt vô cùng nặng nề. Có thể khiến một nhân vật khủng khiếp cỡ này làm người hộ đạo cho mình, đối phương phải yêu nghiệt đến cỡ nào?
Lúc này, Viên Cổ lại nói: "Ngoài kẻ này ra, đế tộc Bất Tử cũng xuất hiện một thiên tài siêu cấp. Nghe nói kẻ này đã hoàn toàn đánh tức huyết mạch bất tử, không chỉ thế, gã còn đánh thức một tia huyết mạch phong ma mà năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian đã để lại cho đế tộc Bất Tử”.
Đế tộc Bất tử!
Nghe vậy, vẻ mặt của Triệu viện trưởng bỗng nghiêm trọng hẳn!
Là một trong sáu đại tộc của thánh địa, hơn nữa còn là đại tộc đứng đầu!
Ngoài vài đại tộc siêu cấp ở vũ trụ Quan Huyên ra, đế tộc Bất Tử bây giờ chính là gia tộc đứng đầu ở vạn giới.
Hơn nữa, dù là mấy đại tộc siêu cấp ở vũ trụ Quan Huyên cũng phải nể mặt đế tộc Bất Tử vài phần!
Vì mẫu thân của Kiếm Chủ Nhân Gian đến từ đế tộc Bất Tử.
Triệu Tố hỏi: "Vậy người hộ đạo của kẻ này là ai?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Nghe nói là Vô Biên Chủ - người năm xưa cùng chinh chiến thế giới Hư Chân với Kiếm Chủ Nhân Gian!"
Vô Biên Chủ!
Triệu Tố chìm vào im lặng, trong lòng chấn động, lại là một đại lão tuyệt thế!
袁古继续道: "除此之外, 妖界也出了一位超级天才, 此人一出世, 便震惊整个妖族, 因为他一出生便是传说中的荒古圣体, 而且, 天生圣瞳. 据说, 书院妖院院首二丫姑娘还亲自去了一趟妖界, 好像还做了其护道者! 也不知真假" Viên Cổ tiếp tục nói: "Ngoài ra, yêu giới cũng xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh. Người này vừa ra đời đã chấn động cả yêu tộc, vì gã vừa chào đời đã sở hữu thánh thể Hoang Cổ trong truyền thuyết, thêm vào đó là thánh đồng trời sinh. Nghe nói, viện trưởng thư viện Yêu Viện - Nhị Nha cô nương còn đích thân đến yêu giới, hình như còn làm người hộ đạo của gã! Không biết thật giả ra sao!"
Nói đến đây, ông ta bỗng dừng lại, sau đó nói tiếp: "Mấy vị kể trên đây đều là yêu nghiệt trong đám yêu nghiệt, người hộ đạo thì lại càng khủng khiếp hơn, còn vị ở hệ Ngân Hà kia lại càng đáng sợ..."
Triệu Tố nhíu chặt mày: "Hệ Ngân Hà?"
Viên Cổ gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: "Nghe nói vị ở hệ Ngân Hà kia chính là người mang thiên mệnh đời này..."
Nghe vậy, Triệu Tố sửng sốt.
Người mang thiên mệnh?
Người mang thiên mệnh đời trước là ai?
Đó là Kiếm Chủ Nhân Gian đấy!
Người mang thiên mệnh các đời đều là những nhân vật khủng bố sở hữu thiên phú vạn cổ vô song, hơn nữa, dường như đều mạnh vượt trội tất cả các thiên tài cùng thời!
Mà bây giờ, lại xuất hiện người mang thiên mệnh tiếp theo rồi sao?
Viên Cổ cười khổ: "Bây giờ bà đã biết vì sao bọn ta phải gấp gáp đến vậy rồi chứ?"
Triệu Tố bỗng nhìn An Mục ở đằng xa: "Người hộ đạo của cậu ta là ai?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Theo bọn ta đoán thì có lẽ là An Võ Thần!"
An Võ Thần!
Sắc mặt của Triệu Tố trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết!
Như nhớ ra điều gì, Triệu Tố nhìn Diệp Quân đứng ở phía xa, ánh mắt tiếc nuối.
Thời đại này khác với trước đây, không có người hộ đạo mạnh mẽ sẽ không đi xa được!
Dù ngươi có thiên phú hơn người cũng không được!
Người hộ đạo!
Con đường võ đạo dài bất tận, nếu không có người dẫn dắt và bầu bạn, một mình ngươi có thể đi bao xa?
Nhân quả vô tận, số mệnh không thể thăm dò, nếu không có người bảo vệ, ngươi lấy gì để chống đỡ?
Triệu Tố nhìn Diệp Quân đầy tiếc nuối.
Vốn dĩ bà ấy rất xem trọng Diệp Quân, nhưng sau khi nghe xong người hộ đạo của những vị trên thì bà ấy cảm thấy tuyệt vọng!
Trong dãy núi, tiếng yêu thú nối tiếp nhau vang lên.
Chúng nó dậy kiếm ăn rồi!
Trên tảng đá, Nạp Lan Ca từ từ mở mắt ra, cô nhìn Diệp Quân gần trong gang tấc, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, cực kỳ đẹp trai.
Nạp Lan Ca khẽ nhoẻn môi cười, sau đó chậm rãi ngồi dậy vươn vai.
Lúc này, Diệp Quân mở mắt, nhìn tuyệt thế giai nhân trước mặt, khoé miệng khẽ cong lên nở nụ cười.
Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp bỗng xuất hiện trước mặt mọi người.
Là Lạc Chiêu Kỳ!
Hôm nay Lạc Chiêu Kỳ mặc một bộ váy dài màu đỏ rộng rãi, dáng người uyển chuyển. Cô ta vốn đã xinh đẹp, lại mặc bộ váy dài đỏ thẫm này khiến cô ta trở nên gợi cảm hơn nhiều.
Lạc Chiêu Kỳ nhìn mọi người, cười nói: "Các vị, mời!"
Vừa dứt lời, dưới chân mọi người bỗng xuất hiện một trận pháp dịch chuyển!
Trận pháp dịch chuyển khởi động, chớp mắt sau mọi người đã biến mất!
Lúc lần nữa xuất hiện, bọn họ đã đến hoang địa.
Diệp Quân nhìn ra xa, bốn bề mênh mông. Ở cách đó vạn trượng có bày mười lá cờ, khoảng cách giữa mỗi lá cờ là mấy nghìn trượng, vô cùng rộng rãi.
Trên lá cờ chính giữa viết hai chữ thiếp vàng lớn: Hạng nhất!
Ánh mắt mọi người đều lập tức đổ dồn về phía lá cờ hạng nhất đó!
Vẻ mặt của mỗi người đều khác nhau!
Lúc này, máy chiếu ảnh xuất hiện trên tầng mây.
Ba trăm sáu mươi châu đều phát sóng trực tiếp!
Lúc này, bên phải mọi người, bỗng một thạch đài khổng lồ từ dưới đất nhô lên, thạch đài dài rộng ngàn trượng, trên thạch đài bỗng xuất hiện nhiều dãy bàn.
Đài quan chiến!
Sau đó, một đám người xuất hiện trên thạch đài.
Đa phần là học viên và đạo sư đến từ thư viện Quan Huyên thượng giới, còn số ít còn là trưởng lão đến từ các đại thế gia và tông môn!
Tóm lại, chỉ những thiên tài có thân phận mới có tư cách đến đây quan sát cuộc tỷ võ trong khoảng cách gần!
Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên: "Mời viện trưởng!"
Vừa dứt lời, một người phụ nữ bỗng xuất hiện trên đài quan chiến. Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu tím đậm, tóc dài xoã sau vai, thân hình đầy đặn, gương mặt tươi cười, đẹp không tả xiết.
Viện trưởng thư viện Quan Huyên thượng giới: Triệu Tố.
Nhìn thấy người phụ nữ này, Diệp Quân bỗng ngây ra như phỗng!
Người phụ nữ này, hắn từng gặp!
Hôm hắn giết trưởng lão của Huyền Thiên Tông đã bị một người phụ nữ cản đường, mà người đó chính là người phụ nữ trước mặt hắn!
Đây là viện trưởng của thư viện Quan Huyên thượng giới sao? Diệp Quân hơi sửng sốt.
Lúc này, người phụ nữ cũng nhìn Diệp Quân, lúc hai người nhìn nhau, bà ấy nháy mắt, trông hơi dí dỏm.
Diệp Quân im lặng.
Hắn không ngờ người phụ nữ này lại là viện trưởng của thư viện Quan Huyên thượng giới!
Sao ngày hôm đó đối phương không vạch trần mình?
Lẽ nào vì mình là người của thư viện Quan Huyên sao?
Trong lòng Diệp Quân hơi ngờ vực.
Lúc này, một ông lão và một người phụ nữ đẹp bỗng xuất hiện bên cạnh Triệu Tố. Trước ngực ông lão có đeo một huy hiệu, trên huy hiệu có một chữ "Quan" nho nhỏ thiếp vàng.
Người này chính là Viên Cổ đến từ thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu. Ở Trung Thổ Thần Châu, ông ta thuộc hội trưởng lão, là một nhân vật có thực quyền.
Ông ta vừa xuất hiện đã dán mắt nhìn An Mục.
Còn người phụ nữ đẹp đứng bên cạnh chính là trưởng lão của gia tộc Thần Qua, Ly Hoan!
Mà bà ta vừa xuất hiện đã nhìn thẳng về phía Nạp Lan Ca.
Bà ta cũng muốn An Mục kia, nhưng bà ta biết gia tộc Thần Qua không thể nào tranh được với thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu!
Sau khi vào chỗ ngồi, Triệu Tố cười nói: "Viên trưởng lão, theo quy tắc xưa nay, người đoạt hạng nhất trong cuộc tỷ võ đều phải vào thư viện của ta để bồi dưỡng một khoảng thời gian rồi mới đến Trung Thổ Thần Châu, mà lần này ông lại đích thân đến đón cậu ta, gấp gáp vậy!"
Viên Cổ khẽ gật đầu: "Triệu viện trưởng, lần này đúng là bọn ta hơi gấp, khẩn cấp không thể chậm một ngày!"
Triệu Tố lấy làm lạ: "Sao đột nhiên lại cấp bách đến vậy?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Cuộc chiến tranh giành số mệnh!"
Triệu Tố hơi nheo mắt: "Đã bắt đầu rồi sao?"
Viên Cổ gật đầu, vẻ mặt hơi nghiêm trọng: "Bắt đầu rồi!"
Triệu Tố nặng nề hỏi: "Áp lực lớn lắm ư?"
Viên Cổ cười khổ: "Đâu chỉ là lớn lắm, phải nói là áp lực khổng lồ. Nếu không phải vậy hôm nay bọn ta đâu cần phải vội vàng đến đón An Mục đi chứ?"
Nói rồi ông ta nhìn An Mục ở phía xa, khẽ nói: "Cũng chỉ có mình cậu ấy mới có khả năng tranh giành với mấy vị kia!"
Triệu Tố nói: "Kể về mấy vị kia đi!"
Sau một thoáng trầm lặng, Viên Cổ nói: "Gần đây, vũ trụ Ngũ Duy xuất hiện một người, người này trời sinh được một thân xác khác người, dùng thân thể người phàm để chứng thiên đạo! Nghe nói, người này có được truyền thừa chính thống của Mộ Thiên Đạo... còn Mộ Thiên Đạo chính là người hộ đạo của gã!"
Mộ Thiên Đạo!
Nghe vậy, Triệu Tố nheo mắt: "Chính là vị Mộ Thiên Đạo năm xưa được xưng là tay kiếm thứ tư của nhân gian sao?"
Viên Cổ gật đầu: "Đúng vậy!"
Triệu Tố trầm mặc, vẻ mặt vô cùng nặng nề. Có thể khiến một nhân vật khủng khiếp cỡ này làm người hộ đạo cho mình, đối phương phải yêu nghiệt đến cỡ nào?
Lúc này, Viên Cổ lại nói: "Ngoài kẻ này ra, đế tộc Bất Tử cũng xuất hiện một thiên tài siêu cấp. Nghe nói kẻ này đã hoàn toàn đánh tức huyết mạch bất tử, không chỉ thế, gã còn đánh thức một tia huyết mạch phong ma mà năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian đã để lại cho đế tộc Bất Tử”.
Đế tộc Bất tử!
Nghe vậy, vẻ mặt của Triệu viện trưởng bỗng nghiêm trọng hẳn!
Là một trong sáu đại tộc của thánh địa, hơn nữa còn là đại tộc đứng đầu!
Ngoài vài đại tộc siêu cấp ở vũ trụ Quan Huyên ra, đế tộc Bất Tử bây giờ chính là gia tộc đứng đầu ở vạn giới.
Hơn nữa, dù là mấy đại tộc siêu cấp ở vũ trụ Quan Huyên cũng phải nể mặt đế tộc Bất Tử vài phần!
Vì mẫu thân của Kiếm Chủ Nhân Gian đến từ đế tộc Bất Tử.
Triệu Tố hỏi: "Vậy người hộ đạo của kẻ này là ai?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Nghe nói là Vô Biên Chủ - người năm xưa cùng chinh chiến thế giới Hư Chân với Kiếm Chủ Nhân Gian!"
Vô Biên Chủ!
Triệu Tố chìm vào im lặng, trong lòng chấn động, lại là một đại lão tuyệt thế!
袁古继续道: "除此之外, 妖界也出了一位超级天才, 此人一出世, 便震惊整个妖族, 因为他一出生便是传说中的荒古圣体, 而且, 天生圣瞳. 据说, 书院妖院院首二丫姑娘还亲自去了一趟妖界, 好像还做了其护道者! 也不知真假" Viên Cổ tiếp tục nói: "Ngoài ra, yêu giới cũng xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh. Người này vừa ra đời đã chấn động cả yêu tộc, vì gã vừa chào đời đã sở hữu thánh thể Hoang Cổ trong truyền thuyết, thêm vào đó là thánh đồng trời sinh. Nghe nói, viện trưởng thư viện Yêu Viện - Nhị Nha cô nương còn đích thân đến yêu giới, hình như còn làm người hộ đạo của gã! Không biết thật giả ra sao!"
Nói đến đây, ông ta bỗng dừng lại, sau đó nói tiếp: "Mấy vị kể trên đây đều là yêu nghiệt trong đám yêu nghiệt, người hộ đạo thì lại càng khủng khiếp hơn, còn vị ở hệ Ngân Hà kia lại càng đáng sợ..."
Triệu Tố nhíu chặt mày: "Hệ Ngân Hà?"
Viên Cổ gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: "Nghe nói vị ở hệ Ngân Hà kia chính là người mang thiên mệnh đời này..."
Nghe vậy, Triệu Tố sửng sốt.
Người mang thiên mệnh?
Người mang thiên mệnh đời trước là ai?
Đó là Kiếm Chủ Nhân Gian đấy!
Người mang thiên mệnh các đời đều là những nhân vật khủng bố sở hữu thiên phú vạn cổ vô song, hơn nữa, dường như đều mạnh vượt trội tất cả các thiên tài cùng thời!
Mà bây giờ, lại xuất hiện người mang thiên mệnh tiếp theo rồi sao?
Viên Cổ cười khổ: "Bây giờ bà đã biết vì sao bọn ta phải gấp gáp đến vậy rồi chứ?"
Triệu Tố bỗng nhìn An Mục ở đằng xa: "Người hộ đạo của cậu ta là ai?"
Viên Cổ trầm giọng đáp: "Theo bọn ta đoán thì có lẽ là An Võ Thần!"
An Võ Thần!
Sắc mặt của Triệu Tố trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết!
Như nhớ ra điều gì, Triệu Tố nhìn Diệp Quân đứng ở phía xa, ánh mắt tiếc nuối.
Thời đại này khác với trước đây, không có người hộ đạo mạnh mẽ sẽ không đi xa được!
Dù ngươi có thiên phú hơn người cũng không được!
Người hộ đạo!
Con đường võ đạo dài bất tận, nếu không có người dẫn dắt và bầu bạn, một mình ngươi có thể đi bao xa?
Nhân quả vô tận, số mệnh không thể thăm dò, nếu không có người bảo vệ, ngươi lấy gì để chống đỡ?
Triệu Tố nhìn Diệp Quân đầy tiếc nuối.
Vốn dĩ bà ấy rất xem trọng Diệp Quân, nhưng sau khi nghe xong người hộ đạo của những vị trên thì bà ấy cảm thấy tuyệt vọng!
Danh sách chương