Vẻ mặt Diệp Quân rất bình tĩnh, nên tranh thủ thì phải tranh thủ một chút lỡ có thể thì sao? Không có thì thôi.





Cho dù có thật sự không có cũng không sao cả, dù sao hắn cũng không có gì để mất. Còn mặt mũi... Cha hắn còn không cần, thì con trai như hắn còn cần làm cái gì?



Giọng nói bí ẩn cười nói: "Vị công tử này, ngươi cứ mở miệng ra là đế khí... Ta hơi hoảng đấy!”



Diệp Quân vội nói: “Tiên khí gì đó cũng được…”



Giọng nói bí ẩn kia trầm mặc một lát mới nói: “Đúng là ta có mấy vật hộ thân, chỉ cần không gặp “thần” thì có thể cản giúp các ngươi chút nguy hiểm..."





Người đó dừng lại chút rồi nói: "Đạo huynh, còn cả vị kia nữa... hai người có lấy không?”



Chủ nhân bút Đại Đạo do dự một lát rồi nói: "Vậy... thì lấy!”



Cổ Bàn mỉa mai nói: "Không phải là cần sĩ diện à? Sao lại lấy rồi? Ông…"



Chủ nhân bút Đại Đạo trừng mắt nhìn Cổ Bàn: "Ngươi câm miệng lại cho ta!”







Cổ Bàn tức giận nói: "Con mẹ nhà ông!"



Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận nói: "Hay, hay lắm!”



Cổ Bàn tức giận chỉ vào chủ nhân bút Đại Đạo: "Mẹ của ông không biết dạy ông sao?"



Chủ nhân bút Đại Đạo: "..."



Bỗng nhiên Diệp Quân vỗ tay: "Là đàn ông thì đừng cãi nhau, đánh được thì cứ đánh nhanh đi..."



Cổ Bàn quay đầu trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Ngươi cũng chả tốt lành gì, cả nhà ngươi cũng vậy, đợi bản thể ta xuất hiện đi ta sẽ giết cả nhà ngươi, diệt cả nhà ngươi!”



Đột nhiên, không gian giữa đất trời trở nên hư ảo...



Chủ nhân bút Đại Đạo sững sờ, ngay sau đó quay người bỏ chạy: “Mẹ nó! Người phụ nữ kia đến rồi, mẹ nó, ông đây bị thằng ngu hại chết rồi.”



.....

Chủ nhân bút Đại Đạo cắm đầu cắm cổ chạy khi phát hiện ra khí tức của người phụ nữ kia.



Mẹ nó! Thằng chó Cổ Bàn chỉ biết báo đời!



Ông ta thật sự chỉ muốn bóp chết gã!



Chủ yếu là vì đối tượng đánh cược của chủ nhân bút Đại Đạo bây giờ là Diệp Quân chứ không phải người phụ nữ kia.



Ông ta chỉ sợ nếu bà ấy nhúng tay vào thì mọi chuyện đều thành công cốc.



Chạy được một hồi, ông ta nhận thấy có gì đó bất thường.



Bèn dừng lại nhìn về đằng xa với vẻ hoài nghi.



...



Nơi Cổ Bàn bị phong ấn.



Gã ngẩng đầu lên khi cảm nhận được gì đó, bỗng thấy một người mặc váy trắng thì hỏi.



"Ngươi là ai?"



Người phụ nữ váy trắng đáp.



"Là người nhà của hắn”.



"Ngươi!"



Cổ Bàn tái mặt.



Gã là bản thể, vốn cũng có thể điều khiển phân thân nhưng vì phong ấn của khu vực Thần Hư mà lại thành ra không thể, chỉ có thể biết được phân thân đang nói gì làm gì.



Người phụ nữ váy trắng vung tay lên, xóa sạch phong ấn trên người Cổ Bàn.



Gã sửng sốt.



Được tự do rồi sao?



Khí tức gã tăng vọt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện