Năm tên phân thân của Lâm Bạch bước ra ngoài doanh trại với khuôn mặt đắc ý.
Dù sao gương mặt của đám Tử Vong Hiệp Sĩ này ai cũng giống hệt nhau, nên việc tạo ra các tín vật để phân biệt là hoàn toàn hợp lý.
Số 1:
Chức nghiệp: Tử Vong Hiệp Sĩ (S cấp) Luyện Hồn Sư (SSS cấp).

Cấp độ: 92 (Hoàng Kim cấp)
Thiên Phú: Tử Vong Thân Thể (S cấp) Tử Vong Nguyền Rủa (B cấp).
Sinh mệnh: 1000 (Sức mạnh x 20).
Năng lượng: 400 (Tinh thần x20).
Phòng thủ: 50 (Sức mạnh x1).
Sức mạnh: 50.
Nhanh nhẹn: 35.
Tinh Thần: 20.
Đây là bảng trạng thái đơn giản của một Tử Vong Hiệp Sĩ sau khi trở thành phân thân của Lâm Bạch.

Trên lý thuyết, đám này cùng chung linh hồn với Lâm Bạch nên chúng cũng sẽ có nghề nghiệp giống y hệt bản gốc.
Còn tại sao chỉ số của mấy tên này còn thấp hơn lúc còn Hắc Thiết cấp.
Đó là quy tắc của thế giới này.
Sau mỗi 30 cấp, Chức Nghiệp giả lại phải đề thăng đẳng cấp của mình.

Từ Hắc Thiết cấp đột phá lên Thanh Đồng, tất cả các chỉ số đều sẽ quay trở lại giống như cấp độ 1.
Nhưng không vì thế mà có thể coi thường.

Nếu một người ở giai đoạn cuối của Hắc Thiết cấp sở hữu 250 điểm Sức Mạnh, thì 1 điểm sức mạnh ở Thanh Đồng cấp của người đó tương đương 250 điểm Sức Mạnh ở Hắc Thiết cấp.
Điều này áp dụng với tất cả các chỉ số còn lại.

Nên chỉ số Sức Mạnh hiện tại của một Tử Vong Hiệp Sĩ nếu hoán đổi về Hắc Thiết cấp sẽ là , một con số rất lớn.
Và thử nghĩ xem, khi một người đột phá tới Chủ Thần cấp mà vẫn giữ nguyên cách tính chỉ số như Hắc Thiết cấp.
Đảm bảo đó sẽ là một con số dài lấp kín cả màn hình.



Còn tại sao Số 1 cũng sở hữu nghề nghiệp Luyện Hồn Sư?
Bởi vì hắn là một phần linh hồn của Lâm Bạch đã đoạt xá thân thể của Tử Vong Hiệp Sĩ.
Nên hắn ngoài chức nghiệp đã có từ trước còn có thêm nghề nghiệp của Lâm Bạch.
Ở phía bên ngoài bức tường bê tông.

Năm phân thân đã phân chia xong quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ thành năm đại đội.
Đại đội số 1, 2, 3 được lệnh tiến quân sâu hơn vào thế giới đã tan hoang này.
Còn hai đại đội số 4, 5 ở lại bảo vệ Lâm Bạch.
Trên đại lộ đã phủ đầy tro tàn.

Giữa những tàn tích của những tòa nhà cao tầng đổ nát.
Xe cộ cháy hỏng, bê tông đổ nát, thậm chí là cả xác zombie cũng được dồn lại cùng nhau, một bức tường đen được dựng lên bằng đống hỗn độn.

Đây là bức tường thứ hai của doanh trại, là tiền tuyến nơi quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ đối đầu với đám zombie hằng ngày.
"Chủ thể, rời khỏi bức tường kia chính là chiến trường chính, hiện đang có khoảng 150000 con zombie đang bao vây, ngươi muốn đánh như thế nào đây?"

Số 2 quay sang hỏi Số 1, kẻ đang được Lâm Bạch phụ thể, trực tiếp điều khiển.
Lâm Bạch vừa đi vừa tận hưởng cảm giác có thể đi lại bằng hai chân bình thường, vừa nhíu mày cảm nhận về cơ thể tràn đầy sức mạnh này.

"Ban đầu ta chỉ muốn thử nghiệm Linh Hồn Bình, nhưng sau khi điều khiển cơ thể này, ta lại phát hiện ra các Tử Vong Hiệp Sĩ võ đạo tu vi tuy đã đạt tới Khai Mạch cảnh nhưng lại không biết cách sử dụng loại lực lượng này."

Cảm nhận chân nguyên đang chảy xuôi trong kinh mạch, Lâm Bạch cảm thấy loại lực lượng này thực sự không ăn thua, không thể tăng cường thực lực cho các Tử Vong Hiệp Sĩ.
Tinh tế cảm nhận một chút, Lâm Bạch cũng đã nghĩ tới nguyên nhân.

Nếu ví cường độ cơ thể của một người ở thế giới cao võ giang hồ giống như một mẩu quặng sắt to bằng nắm tay, thì cường độ cơ thể của một Hoàng Kim cảnh Tử Vong Hiệp Sĩ chính là một ngọn núi khổng lồ.

Lâm Bạch đã không chú ý tới sự sai biệt này, hắn đã cài đặt thời gian tu luyện của các Tử Vong Hiệp Sĩ theo tiêu chuẩn của một võ giả thông thường.
Thành ra ngọn núi quặng khổng lồ như vậy chỉ có một phần nhỏ như nắm tay được rèn luyện.
Lâm Bạch nghĩ tới đây mà đau đầu.

Khác với một võ giả bình thường có thể chất không đổi, thể chất của các Chức Nghiệp giả thay đổi mỗi khi lên cấp.
Nếu tu vi không theo kịp quá trình trưởng thành, sớm muộn chúng cũng trở nên vô dụng.
"Đến tiền tuyến rồi, bản thể."
Số 2 vỗ vai nhắc nhở Số 1 đang bị Lâm Bạch điều khiển.

Nhìn thấy chiến trường nơi xác zombie đã phủ kín mặt đất, máu chảy như suối, Lâm Bạch mới phát hiện ra mình đã đi tới chiến trường.
"A ch.ết tiệt, ta vừa rồi lại nghĩ nhiều quá, quên mất."
Rút ra thanh kiếm bên hông, cảm nhận ma lực hùng mạnh đang chảy xuôi trong huyết mạch.

Lâm Bạch muốn thử trải nghiệm cảm giác trở thành Hoàng Kim cấp cường giả có thể mạnh đến mức nào.
Trên lưỡi của thanh kiếm được rèn đúc tinh xảo, ma lực màu tím ra ra vào vào như thể thanh kiếm đang hít thở.

Lâm Bạch Lúc này nhớ tới một chiêu kiếm, thứ từng được một tên thái thượng trưởng lão của Xích Kiếm tông thi triển.
Viêm duong Thần Kiếm: Tận Thế Kiếm.
Trông mèo vẽ hổ, Lâm Bạch sử dụng ma lực thay cho chân nguyên để thi triển chiêu thức này.

Chân trái bước lên trước, hắn xuống tấn, khom người tụ lực.
Ma lực, chân nguyên cùng nhau tụ tập trên mũi kiếm, ánh sáng tím đen mang theo khí tức của tử vong và hủy diệt.
"Khoan đã! Chủ thể, ngươi đang làm cái quái gì vậy? Ngươi sẽ chọc cả cái tổ ong vò vẽ mất!"

Số 2 bên cạnh muốn can ngăn nhưng đã quá muộn.
Lâm Bạch đã điều khiển cơ thể của Số 1 đâm ra một kiếm về phía đàn xác sống.
Năng lượng cuồng bạo được giải phóng ngay lập tức hóa khí 150000 con zombie kèm theo là tất cả những vật chất tồn tại trước mắt.

Một lưỡi kiếm năng lượng rộng cả trăm cây số đâm thẳng về phía trước.
Kiếm khí sắc bén cắt xuyên mọi thứ, năng lượng cuồng bạo nghiền nát tất cả thành các hạt cơ bản.

Ngọn lửa nóng rực như mặt trời của Viêm duong Thần Kiếm không còn nữa, thay vào đó là ngọn lửa đen tím như muốn nuốt trọn linh hồn, ánh sáng tím tỏa ra thiêu đốt mọi sinh mệnh.

Đây chính là sức mạnh của Hoàng Kim cấp, thứ sức mạnh đủ để hủy diệt một lục địa, thậm chí người nổi bật có thể phá hủy một tinh cầu.
"Chủ thể! Ngươi vừa chơi ngu rồi!"
Số 2 ở bên cạnh ôm đầu hoảng hốt, như thể có một đứa nào đó vừa nghịch ngu.

Lâm Bạch cũng cảm nhận được thái độ tương tự ở Số 1, hắn vội hủy đi kỹ năng.
Lưỡi kiếm tím đen khổng lồ như muốn hủy diệt thế giới trong nháy mắt sụp đổ, tạo thành hàng ngàn quả cầu lửa màu tím trong phạm vi ngàn dặm.

Mỗi một vụ nổ lại có sức công phá tương đương một quả bom hạt nhân.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Lâm Bạch hiểu được tại sao có người nói "nghệ thuật là bùng nổ".

Một mảng trời ngay trước mắt hóa thành màn đêm vì ngọn lửa đen, cả ngàn vụ nổ liên tiếp lung linh như pháo hoa, cảm giác như cả ngân hà đang được thu nhỏ ngay trước mắt.
Lúc này, hào quang thăng cấp nổi lên, cả quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ lần lượt tăng lên cấp 94.

Cảm thấy bản thể vẫn đang mải xem pháo hoa, Số 2 đành cướp quyền chỉ huy, hắn nhanh chóng tổ chức lại đội hình.
"Toàn quân chuẩn bị, tổ chức đội hình lưới đánh cá!
Chúng ta sẽ chủ động đón đánh kẻ địch!"

Tuy bình thường, đám phân thân của Lâm Bạch có vẻ không đứng đắn và vô kỉ luật, nhưng một khi đã nghiêm túc, chúng chính là những chỉ huy đáng tin cậy.
Mấy tên phân thân này có thể nói chúng chính là Lâm Bạch nhưng đồng thời cũng không phải.

Chúng có tư tưởng của Lâm Bạch nhưng đồng thời cũng có ý chí, kinh nghiệm và lối suy nghĩ được pha trộn với nhân cách của Tử Vong Hiệp sĩ chúng kí sinh.
Sau khi những vụ nổ dần biến mất, Lâm Bạch cũng nhận thấy được Số 2 đã tạm thời thay thế quyền chỉ huy của mình.

Nhưng hắn cũng không quan tâm để mặc cho Số 2 chỉ huy.
Hắn biết vị trí của mình thuộc về phòng thí nghiệm, về chỉ huy quân đội thì một chữ hắn cũng không.
Còn các phân thân của hắn đều đã có khả năng bày binh bố trận, vậy cứ để bọn họ phát huy.
Rống!

Những tiếng thét man rợ vang lên ngay sau khi các vụ nổ dần biến mất.
Từ trong lớp tro bụi, hàng chục ngàn con quái vật đang nhanh chóng lao đến.
Đủ thể loại zombie biến dị lao tới, tất cả chúng đều đã biến đổi đến mức không thể nhìn ra dấu tích hồi còn là con người nữa.

Làn da gần như đã biến mất để lộ ra những thớ cơ vặn vẹo, đủ các loại gai xương mọc ra khắp nơi trên cơ thể.
Trung bình đám quái vật này đều cao từ 5 mét trở lên.

Có con móng vuốt mọc ra sắc bén như đao, có con mọc ra hai cánh có thể bay lượn, có con cơ thể được bọc trong tinh thể cứng rắn như kim cương.
Lâm Bạch nhíu mày, tốc độ di chuyển của đám này đều nhanh từ 3 lần tốc độ âm thanh trở lên.
Chúng có thể chạy cả ngàn dặm chỉ trong vài phút ngắn ngủi.

"Vừa rồi sếp gây động tĩnh lớn quá, đám zombie biến dị cách cả ngàn cây số chắc cũng bị kéo tới."
Số 2 vừa ra lệnh vừa nở một nụ cười đầy chế giễu, Lâm Bạch cũng chỉ đành gãi đầu quay người nhìn sang chỗ khác.
"Rồi, rồi. Lỗi của ta."

Thân là chủ thể mà giờ lại bị chính phân thân của mình khinh thường, lần này đúng thật quá mất mặt.
"Chúng tới rồi! Dàn trận!"
Gần 600 Tử Vong Hiệp Sĩ nghe lệnh, tất cả cùng một lúc bay trên trời, ghép lại thành một trận địa.

Ngày trước Lâm Bạch chỉ dùng 16 điểm Tinh Thần ít ỏi cũng đã có thể giúp bản thân lơ lửng, nói gì tới cái đám Hoàng Kim cấp với chỉ số Tinh Thần đã đột phá tới đường chân trời.
Vậy nên việc có thể bay lượn của đám Tử Vong Hiệp Sĩ cũng chỉ đơn giản như hít thở.

Quân đoàn đã dàn trận hình sẵn sàng chiến đấu, cứ một người cầm khiên trong trạng thái sẵn sàng phòng ngự sẽ có bốn người cầm kiếm bay xung quanh.
Mỗi chiến binh cầm khiên đều sử dụng kỹ năng phòng thủ của mình.

Một tấm lá chắn năng lượng bao phủ phạm vi bán kính 500 mét, khí tức tử vong ẩn hiện, nhìn như có hàng ngàn oan hồn sẵn sàng cắn xé bất cứ kẻ nào dám tấn công lá chắn này.

Các tiểu đội này không hề rời rạc mà đứng sát gần nhau, lá chắn được che chở bởi lá chắn, tạo nên một pháo đài vững chắc, không một Hoàng Kim cấp nào có thể xuyên thủng.
"Đội cầm kiếm! Chuẩn bị!"

Tất cả những binh lính cầm kiếm đều súc thế, năng lượng tử vong như những làn khói đen bao phủ toàn thân kiếm.
Nhờ có chiêu kiếm vừa rồi của Lâm Bạch, cả một vùng rộng lớn phía trước đều đã bị san bằng tạo thành một sân bay rộng vài trăm dặm.
Đám zombie cứ theo đường băng này mà lao tới.

Cách 200 cây số, đám zombie biến dị bắt đầu sử dụng những đòn công kích tầm xa.
Hỏa cầu, sét đánh, gai xương, độc tố,... trút xuống như mưa.
Nhưng tất cả cũng chỉ làm nứt một vài tấm lá chắn.
Ở trung tâm của đội hình, nơi đám zombie chiếu cố nhiều nhất.

Những tấm lá chắn cứ liên tục bị phá vỡ, nhưng phá được một lớp này thì còn lớp đằng sau, lớp đằng sau sắp bị phá hủy thì lớp phía trước đã khôi phục.
Quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ làm sao có thể đưa mặt ra cho người ta đánh được.

Từng đợt tử vong kiếm khí màu đen liên tục được chém ra.
Tuy đám zombie ngã xuống như ngả rạ, nhưng do đám zombie cũng có cùng tử vong thuộc tính, nên những đợt công kích này bị trung hòa một phần, sức sát thương kém xa mong đợi.

May mắn, trừ một số ít con zombie đã biến dị ra đôi cánh, đám còn lại vẫn chỉ có thể chạy bộ.
Xác ch.ết chất thành núi, không biết bao nhiêu con zombie đã bị tiêu diệt.
Bức tường thành vững chắc của các Tử Vong Hiệp Sĩ vẫn chưa một lần bị xuyên thủng.

Nhưng cả Lâm Bạch và Số 2 đều nhíu mày khi nhìn vào chiến trường.
Ngọn đồi xác ch.ết kia đang dần tiếp cận đội hình của quân đoàn.
Rống!
Một bóng đen nhảy ra từ ngọn đồi xác ch.ết với tốc độ nhanh như một quả tên lửa.

Nó lao lên một cách đầy điên dại, đập thẳng mặt vào lớp lá chắn khiến gương mặt con zombie biến dạng và càng trở nên kinh khủng hơn.
Vô số vong linh trên lớp lá chắn lao vào cắn xé kẻ xâm nhập, đẩy nó rời khỏi tấm khiên.

Con zombie rơi tự do và bị cắt thành hai nửa bởi kiếm khí ngay trên không, nhưng đồng thời nó cũng để lại một vết nứt lớn trên tấm lá chắn.

Tất cả mới chỉ là bắt đầu, ngọn đồi xác ch.ết kia giống như một tấm lá chắn yểm hộ, giúp cho đám zombie cận chiến được che chắn đến khi tiếp cận quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ.
Hàng loạt bóng đen liên tục lao vụt lên từ ngọn đồi xác ch.ết, đám quái vật lao lên như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Một đòn tấn công của một con zombie cận chiến để lại những vết nứt to lớn, có thể bù được 10 đòn tấn công tầm xa.
Giờ không chỉ là chính giữa đội hình nữa, mà toàn bộ chiến tuyến đang dần rạn nứt.

Nhận thấy tốc độ lá chắn bị phá hủy đang dần áp đảo tốc độ tái sinh, Số 2 bình tĩnh ra lệnh.
"Toàn quân từ từ rút lui, giữ nguyên đội hình, không được tạo ra bất cứ khe hở nào cho đám zombie."
Số 2 quay sang phía Lâm Bạch.
"Chủ thể, ta cần liên lạc với số 4 và số 5."

Bình thường chỉ có Lâm Bạch mới có thể liên lạc với các phân thân của mình, nhưng các phân thân lại không thể liên lạc với nhau.
Nếu muốn liên lạc cũng cần phải thông qua Lâm Bạch đồng ý.
"Số 4, Số 5. Đây là Số 2."
"Đã rõ, Số 2, ngươi cần gì?"

"Ta nhớ được chúng ta có mang quỹ đạo pháo, loại chuyên lắp trên chiến hạm không gian đúng không?"
"Đúng vậy, chúng ta vẫn cất nó trong kho, có chuyện gì sao?"
Số 2 nhìn về phía chiến trường, rất nhiều lá chắn sắp tan vỡ, tốc độ tái sinh đang chậm hơn tốc độ tiêu hao.

"Tiền tuyến sắp hỏng mất rồi, sớm muộn chúng ta cũng phải lui ra sau bức tường thứ 2. Chúng ta liệu có thể xoay chuyển cục diện hay không đều phải xem pháo có hủy diệt được hậu phương của địch hay không."
Nhận được yêu cầu viện trợ, Số 4 và Số 5 nhanh chóng chỉ huy bố trí pháo binh.

Số 2 tiếp tục chỉ huy tiền tuyến, cả quân đoàn tiếp tục lui về phía sau, áp lực do đám zombie cận chiến gây ra có giảm đi đôi chút.
Hắn chợt nhìn về phía Lâm Bạch, chỉ thấy hắn đang ngẩn người nhìn vào Linh Hồn Bình.
"Có chuyện gì vậy? Chủ thể?"
Lâm Bạch quay người lại, hắn cầm trên tay Linh Hồn Bình.

"Ta vừa phát hiện ra một điều khá thú vị."
Linh Hồn Bình (Kim Cương cấp).

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện