Người thanh niên cười bí ẩn.

“Cái gì?”

Đám người đều bị sốc.

Một giây sau.

Dưới con mắt kinh hãi của hàng ngàn người, thiếu niên hướng về phía cổng của nhà họ Sở hét lên: “Sở Nguyên Bá, tao tới giết mày đây!”

...

Lúc này!

Trong đại điện của nhà họ Sở, khác hẳn với sự náo nhiệt bên ngoài.

Cả đại điện to lớn, chỉ có trơ trọi 100 người.

Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly, Vương Quỳnh.

Tô Cuồng, Giang Tiên Nhi đám người này đã đến từ ba ngày trước.

Suốt ba ngày trời, không thấy bóng dáng Diệp Bắc Minh đâu.

“Sở Thất Gia, đại hội võ đạo mà ông nói đến, chính là để mọi người đến nhà họ Sở và ngồi đây sao?”, đột nhiên, một người đàn ông mặc áo xanh có vẻ không hài lòng đặt ly rượu trên tay xuống nói.

Hắn lắc lắc cổ.

Chu Lăng Vân.

Người đứng vị trí thứ 3 trong cuộc chiến Thiên Giai, cảnh giới Ngộ Đạo trung kỳ.

Sở Hồng cười nhạt: “Chu công tử, xin hãy kiên nhẫn!”

Chu Lăng Vân lạnh lùng lắc đầu: “Sở Thất Gia, đã có hơn 100 tông môn đưa ra lời mời với tôi, Chu Lăng Vân tôi cũng không nhất thiết sẽ gia nhập nhà họ Sở!”

“Tôi biết ý của Sở Thất Gia, ông không phải muốn chờ tên Diệp Bắc Minh kia sao?”

“Ông cho rằng hắn thật sự dám tới đây? Mà cho dù hắn có dám tới, hãy để tôi lĩnh giáo thực lực của hắn trước!”

Lời nói vừa dứt.

Không hề có sự báo trước.

“Sở Nguyên Bá, tao đến giết mày đây!”

Giọng nói như sấm rền, vang vọng toàn bộ đại điện.

Thân thể Vương Quỳnh cứng đờ: “Tới rồi!”

Hai mắt Sở Y Thủy sáng lên: “Là anh ấy!”

Hướng Ly Ly mở miệng thốt lên: “Sao anh ta dám nói câu này ở nhà họ Sở chứ?”

“Hừ, to gan lớn mật đấy!”

Giang Tiên Nhi ngẩng đầu, hít vào một ngụm khí lạnh.

“Là giọng của hắn ta, cho dù quá hóa thành tro bụi mình cũng nhận ra!”

Tô Cuồng nheo mắt lại, sát ý điên cuồng ngưng tụ.

Năm ngón tay siết chặt, xương cốt kêu răng rắc!

“Cha, hắn ta tới rồi...”

Sắc mặt Sở Nguyên Bá tái nhợt, dường như có bóng ma tâm lý.

Sở Hồng lãnh đạm trả lời: “Sợ cái gì? Hắn ta dám tới, chính là tìm tới cái chết!”

Xoạt!

Hơn trăm võ giả đồng thời nhìn về phía cửa của đại điện.

“Ầm”, một âm thanh vang lên.

Một cỗ khí tức cường đại ập đến, làm cửa đại điện nổ tung, mảnh vụn bay tung tóe.



“Mày chính là Diệp Bắc Minh, người bắt bọn tao đợi 3 ngày 3 đêm?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện