Một cái quảng trường thật lớn trong cung điện, toàn bộ quảng trường trống rỗng, xa xa nhìn lại, chỉ có một điểm đen nhỏ, tại hướng cửa vào đi vào cung điện một cách chậm rãi như ốc sên, mỗi một bước di chuyển, đều vô cùng gian nan.
Áp lực to lớn như vậy, hiển nhiên vì thực lực Tiêu Viêm quá thấp, chính như Trạm lão nói, Tiêu Viêm tiến vào thì không có vấn đề, nhưng để tiến lên thì mười phần khó Viêm đi bộ trên quảng trường trống trải, hướng về nơi xa điểm đen nhỏ kia chật vật đi tới, nguyên bản đấu khí Nhị tinh Đấu Đế bàng bạc, tại nơi này tiêu hao cực nhanh, trong một thời gian ngắn, hắn mỗi bước đi chỉ bước được một khoảng cách rất ngắn, lại phải dừng lại nghỉ ngơi mấy lần để khôi phục đấu quá trình Tiêu Viêm chật vật tiến vào, hắn phát hiện, trên mặt đất của quảng trường có rất nhiều đồ văn nhàn nhạt, những đồ văn này không có chỗ nào không có tràng diện chiến đấu cùng chém giết, có người có thú, có lớn có nhỏ, tràng diện thảm liệt cực kì bi tráng, cùng máu tanh khí tức tràn Viêm vừa đi vừa cẩn thận quan sát những đồ văn này, lòng nhất thời nghi ngờ.
Tràng diện chiến đấu hùng vĩ và thảm liệt khiến người ta rung động như thế, Tiêu Viêm lần đầu tiên trông thấy, chẳng lẽ...? Tiêu Viêm trong lòng có suy đoán, chẳng lẽ những thứ đồ văn này ghi chép về viễn cổ hạo kiếp? Hẳn là Ma vực mộ địa này là điểm lưu lại từ viễn cổ hạo kiếp?Tiêu Viêm trong lòng hoảng sợ, lòng hiếu kỳ nổi lên, tinh thần vì đó rung, tiếp tục hướng về chỗ sâu đi được một đoạn ngắn, Tiêu Viêm liền dừng lại ngồi xếp bằng khôi phục lại đấu khí hầu như đã tiêu hao gần hết, sau đó lại tiếp tục đi tới, lại đi một đoạn ngắn, lại dừng lại khôi phục...! như vậy lặp đi lặp lại, không biết bao nhiêu lần, điểm đen nhỏ ở chỗ sâu trong cung điện kia cũng càng lúc càng lớn Viêm bỗng cảm nhận được một loại khí tức quỷ dị càng lúc càng nồng nặc.
Rốt cục, điểm đen nhỏ kia đã hiển lộ tại trước mắt Tiêu một cái tảng đá dàn khung hình vuông.
Ở giữa dàn khung có một vòng xoáy màu huyết sắc xoay tròn, tản mát ra một cỗ khí tức cường đại cổ xưa.
Tại bên trong Ma vực mộ địa, Tiêu Viêm nhìn thấy tất cả mọi thứ cơ hồ đều có màu huyết cánh cửa đá có hai pho tượng đứng sừng sững sinh động như người thật, chỗ con mắt của pho tượng tản ra một loại quang mang quỷ Viêm thận trọng chậm rãi đi tới, cẩn thận quan sát đến vòng xoáy màu huyết sắt, đột nhiên, một chùm sáng rơi xuống, chậm rãi lơ lửng phía trước vòng xoáy.
Đạo quang mang này phát sáng cực kì chướng mắt, Tiêu Viêm phản xạ có điều kiện, nâng tay trái lên che mắt, quay đầu tránh, sau đó mới chậm rãi quay đầu đi nhìn về phía tia sáng kia, phát sáng ra một hình dạng quỷ dị, giống như một con mắt, tản ra hàn khí nồng đậm thấu xương.
Tiêu Viêm nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh -- đây cũng quá quỷ dị ánh sáng này phát quang trong một phút chốc rồi biến mất.
Theo đó, vòng xoáy ở giữa cửa đá cũng biến mất, một hành lang liền xuất hiện ngay phía sau cửa đá, cuối hành lang có một lớp bình chướng năng lượng chặn lại ánh mắt của Tiêu Viêm."Cái kia là gì?" Tiêu Viêm cảm nhận được một cỗ năng lượng kỳ dị, cực kì âm hàn cũng có linh lực cũng cực cao.
"Đó chính là Quỷ linh" giọng nói Trạm lão vang lên bên tai Tiêu Viêm."Đó chính là Quỷ linh? !" Tiêu Viêm kinh hãi nghẹn ngào thốt lên, thứ vừa rồi quả nhiên giống như Thiên hỏa trong ba kỳ vật."Đúng, đó chính là Quỷ linh, đối với ngươi rất quan trọng, nhất định phải nghĩ ra biện pháp có được nó.
Vùng không gian này có năng lượng áp chế cực lớn, đi vào trước rồi nói sau, cẩn thận một chút."Tiêu Viêm cũng không hỏi thêm nữa, đã đi tới nơi này, còn có cái gì phải sợ, gật đầu, chợt nhanh chân hướng về phía cửa đá đi đến.
Bước một bước vào trong cửa đá, loại cảm giác áp bách trong nháy mắt bỗng nhiên biến mất, thân thể Tiêu Viêm lập tức nhẹ nhõm, bước chân lập tức nhanh nhẹn hơn, cảm giác vô cùng vui sướng.
Khi không còn có bất kỳ cản trở, Tiêu Viêm nhanh chóng xuyên qua hành lang, đi tới lớp bình chướng năng lượng phía Viêm ngừng lại, đối mặt với lớp bình chướng, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Tiếng Trạm lão vang lên lần nữa: "Thật mạnh!" Sau một tiếng tán thưởng, Trạm lão nói tiếp: "Đi vào đi, năng lượng của lớp bình phong này cùng với năng lượng ở quảng trường của cung điện giống nhau, chỉ bất quá, nó cường hãn hơn rất nhiều, nhưng đối với ngươi lại không thể gây ra thương tổn nào."Nghe được Trạm lão nói như vậy, Tiêu Viêm liền không do dự nữa, toàn bộ đấu khí phóng xuất ra, hướng về phía trước, xuyên thấu vào bên trong bình tòa cung điện thủy tinh cực kì hoa lệ hiện ngay trước mắt Tiêu Viêm.
Cả tòa cung điện như dùng toàn bộ thủy tinh để rèn đúc, mới khiến cho nó có thể tỏa ra ánh sáng long lanh như vậy, giống như mạch máu phân bố bên trong cơ thể, mỗi một góc cung điện đều có một loại đồ vật giống như chất lỏng chảy qua, chất lỏng phát tán ra một loại quang mang nhàn nhạt, vô số quang mang hội tụ vào một chỗ, trực tiếp đem toàn bộ tòa cung điện bao phủ bên trong vầng sáng đủ loại màu Viêm kinh ngạc không thốt nên lời, trong nội bộ mộ địa quả nhiên có động thiên khác.
Lấy lại bình tĩnh, thân hình Tiêu Viêm liền hướng cửa cung điện đi tới.
Mà tại cửa cung điện, Tiêu Viêm lần nữa phát hiện thân ảnh của Quỷ linh, chỉ chớp mắt lại biến mất không thấy gì nữa, dường như nó đang cố ý ra dấu hiệu dẫn đường cho Tiêu vào cửa điện, Tiêu Viêm nhìn thấy một đại sảnh trống rỗng nhưng lại cực kì xa hoa.
Bên trong đại sảnh, phía trên có bốn cái trụ đá thủy tinh được khảm nạm rất nhiều ma hạch cực kỳ quý hiếm, tỏa ra khí tức mãnh liệt.
Ở phía trong cùng của đại sảnh, có một pho tượng cao lớn hùng vĩ dựa vào tường đứng thẳng, pho tượng được khắc hoạ sinh động như thật, lấy một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ đối mặt với Tiêu Viêm, tràn đầy bá khí thượng vị giả..
Danh sách chương