Ma Ha đại lục, cũng thuộc hàng siêu cấp đại lục trên đại thiên thế giới, bát ngát vô tận, tài nguyên phong phú, tòa đại lục này trên đại thiên thế giới cũng có danh tiếng cực kỳ vang dội.
Dĩ nhiên, nguyên nhân phần lớn trong đó cũng là vì có Ma Ha cổ tộc tồn tại.
Là một trong ngũ đại cổ tộc của đại thiên thế giới, Ma Ha cổ tộc đã tồn tại qua bao nhiêu tuế nguyệt, cho dù ở thời kì thượng cổ, Ma Ha cổ tộc cũng là thế lực cực kỳ cường đại, cho tới ngày nay nội tình tích lũy, bàn về thực lực thì trên đại thiên thế giới cũng có thể đứng hàng đầu...
Nhớ năm đó, trên đại thiên thế giới, Vô Tận hỏa vực hừng hực phát triển, Ma Ha cổ tộc do Ma Ha Thiên thừa kế vị trí tộc trưởng, cố gắng thâu tóm Vô Tận Hỏa Vực lúc đó mới phát triển, dựa vào đó lập uy chấp nhiếp trong ngoài tộc.
Thế nhưng thời điểm ấy, sợ rằng toàn bộ Ma Ha cổ tộc cũng không ngờ tới, vị viêm đế tới từ hạ vị diện đó vậy mà lại là một nhân vật lợi hại ngoài dự đoán, cuối cùng cứng rắn đánh tán dã tâm của Ma Ha Thiên, không chỉ không thề thâu tóm thành công, ngược lại còn tối tăm mặt mũi, tạo nên địa vị cùng danh tiếng cho vô tận hỏa vực...
Có điều dù Ma Ha thiên tỷ đấu thất bại trước viêm đế, nhưng bây giờ cùng với việc danh tiếng viêm đế như mặt trời ban trưa, rất nhanh đã trờ thành tồn tại đỉnh cao số một số hai trên đại thiên thế giới, thì thất bại ngày trước của Ma Ha Thiên ngược lại trở thành sự chứng minh thực lực bản thân hắn, mặc dù Ma Ha Thiên tâm cao khí ngạo, căn bản khinh thường sự chứng minh này, nhưng trong lòng mọi người trẽn đại thiên thế giới, vẫn sẽ cho là như vậy...
Dù sao, có thể đấu với Viêm Đế tới mức như vậy, cũng đủ để nói rõ, thực lực của Ma Ha thiên cũng không thể khinh thường.
Cho nên, những năm gần đây, danh tiếng của Ma Ha cổ tộc cũng trở nên cường thịnh, trong số ngũ đại cổ tộc đã lả xếp hàng đầu tiên, bất luận là nội tình hay số lượng cường giả tột đỉnh cũng ngạo thị bốn tộc khác.
Ma Ha đại lục, Vạn Cổ Thành.
Tòa thành này cũng không phải chủ thành của Ma Ha đại lục, nhưng mức độ nổi tiếng thì còn hơn cả Ma Ha cổ tộc, bởi vì nghe nói tòa thành này chính lả nơi bất hủ đại đế xây dựng, mà mỗi một lần vạn cổ hội mở ra chính là ở nơi này.
Bên ngoài Vạn Cổ Thành, trên một đỉnh núi, Mục Trần xa xa nhìn tòa thành thị tản ra khí tức cổ xưa này, hiện tại bên ngoài thành thị, không ngừng cuồn cuộn có quang ảnh ùn ùn bay tới, nhân khí sôi trào náo nhiệt như vậy, so với Chư Mạch hội võ của Phù Đồ cổ tộc thì phải hơn gấp mấy lần.
Vạn cổ hội này cùng với chư mạch hội võ, tính chất hoàn toàn bất đồng. Chư mạch hội võ chẳng qua chỉ mời những siêu cấp thế lực quen biết tới xem lễ, nhưng Vạn cổ hội thì hầu như hơn nửa số siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới cũng sẽ tụ tập tới.
Dù sao, nó cũng liên quan tới quyền sở hữu Vạn cổ bất hủ thân.
"Đây đúng là quần hùng tụ hội a"
Mục Trần cảm thán một tiếng, có thể tới Vạn Cổ Thành này, hầu như là các cường giả đứng đầu của các phe siêu cấp thế lực, nhân vật tầm thường sợ lả không có gan chạy tới cảm thụ khí tức áp bách phô thiên cái địa như vậy trong thời điểm này.
Cảm thán trong lòng, Mục Trần thân hình cũng vừa động, hóa thành một đạo lưu quang lướt về phía thành thị, mà khi gần tới thành thị thì đáp xuống cổng thành, bởi vì hắn có thể cảm giác được, tòa Vạn Cổ Thành này dường như mơ hồ tản ra một loại dao động cực kỳ thương mang cổ xưa.
loại dao động ấy mặc dù cực kỳ nhỏ, nhưng vẫn khiến linh lực trong cơ thể Mục Trần hơi chấn động, sau đó thân hình không tự chủ rơi xuống, không dám vượt qua.
"Thứ dao động này..."
Mục Trần khẽ nhíu mày, cái này tuyệt đối không phải thánh phẩm chi uy, dường như là một loại dao động thần bí hơn.
"Chẳng lẽ do năm đó bất hủ đại đế lưu lại?". Mục Trần khẽ động trong lòng, suy đoán một chút, dù sao cũng chỉ cỏ dao động mà vị đã từng là đệ nhất cường giả đại thiên thế giới lưu lại mới có thể trải qua ngàn vạn năm mà vẫn làm lòng người kính sợ như vậy.
Trong lòng thoáng qua suy nghĩ này, Mục Trần liền áp chế nó lại, ôm một tia kính ngưỡng đối với vị Bất Hủ Đại Đế kia, Mục Trần thần sắc nghiêm trang chậm rãi đi vào cửa thành
Tiến vào thành thị, tầm mắt lập tức trải rộng, đường phố lát bằng từng phiến đá cổ xưa, chạy dọc theo người đi, trên đường phố, bóng người chen chúc, mà mỗi một bỏng người đều mơ hò tản ra dao động linh lực mạnh mẽ.
Mục Trần tiến vào cũng dẫn tới một vài ánh mắt chăm chú nhìn, ngay sau đó những ánh mắt kia đều lóe lên một tia sáng kỳ dị, dáng vẻ như vậy hẳn là đã nhận ra được hắn.
Đối với những ánh mắt chăm chú này, Mục Trần cũng hơi ngẩn ra, chợt âm thầm cười một tiếng, có chút tự đắc nho nhỏ, xem ra không biết từ lúc nào, hắn cũng đã trở thành người nổi tiếng đại thiên thế giới, đi tới nơi đây còn có thể bị nhận ra.
Có điều những suy nghĩ này chẳng qua chỉ lướt qua trong lòng Mục Trần, hắn lại tiếp tục rảo bước trực tiếp hướng về phía trong thành.
bước chân của hắn xuyên qua mấy dãy phố, chợt thấy phía trước có một đám người chen chúc tập trung một chỗ, có tiếng ồn ào truyền ra, ánh mắt của hắn cũng hướng về phía đó.
Chỉ thấy ờ nơi đó, có một mặt đá lớn, trên mặt đá lóe lên bóng người. "Vạn cổ hội đầu chú bảng"
Mục Trần liếc mắt một cái, sau đó liền thấy ở người thứ nhất trên mặt đá, một quang ảnh nam tử mặc áo quần hắc bạch đan xen hiện lên, nam tử ánh mắt thâm thúy, dù chỉ là một hình ảnh nhưng cũng tản ra một cảm giác áp bách khiến tim đập nhanh.
Nhìn thấy quang ảnh quen thuộc này, hai mắt Mục Trần híp lạl một cái, bởi vì người này rõ ràng chính là Ma Ha u, trên mặt đá hiện lên, hiện tại tổng số tiền đặt Ma Ha u chiến thắng đã lên tới hai trăm ức chí tôn linh dịch.
hiển nhiên, ở vạn cổ hội lần này, Ma Ha u là người được xem trọng nhất, dù sao nói về thực lực, Ma Ha u đúng lả cường hãn vô cùng, hơn nữa bản thân còn là người của Ma Ha cổ tộc, từ nhỏ đã tu thành Đại Nhật Bất Diệt Thân, Bất Hủ Kim Thân, nếu như nói Vạn cổ Bất hủ thân lần này muốn chọn chủ, vậy bất luận xét từ góc độ nào, Ma Ha u cũng có phần thắng rất cao.
Mà phía dưới Ma Ha u, không ngoài dự liệu chính là Tu La Thương Diệp Kình, Kim Cương Vương Thích la cùng với Đao Thánh Thác Bạt Thương.
Diệp kình là một gã nam tử tóc xõa dài, trong tay hắn cầm một thanh trường thương màu đỏ, ánh mắt hờ hững, trong đó phảng phất như hàm chưa thế giới sát phạt, chỉ nhìn qua cũng sẽ khiến người ta cảm thấy vô tận lạnh lẽo.
Kim cương vương Thích la là một người khoác áo cà sa vàng, đầu trọc sáng bóng, giống như sao trời, thân thể của hắn rất gầy yếu, hoàn toàn không giống như người có sức mạnh cơ thể cực kỳ kinh khủng.
Về phần thác bạt thương, một thân hắc bào, đeo một thanh đoạn nhận, dáng vẻ cực kỳ bình thường,chỉ có một đôi mắt hàm chứa sự sắc bén như chém cả thiên địa, khiến người ta da đầu tê dại.
bốn vị này có tỷ lệ thắng xếp bốn vị trí đầu, Ma Ha u được đặt hai trăm ức xa xa dẫn trước, ba vị còn lại đều chừng năm mươi ức.
Mà sau hình ảnh của bốn người, Mục Trần không ngoài ý muốn nhìn thấy hình ảnh của hắn, chẳng qua là so với bốn vị phía trước, hiển nhiên hắn cũng không được quá nhiều người xem trọng, chỉ có thê thảm mười ức...
"khó trách lại bị người khác nhận ra...". Mục Trần lúng túng lắc đầu một cái, có hình ảnh lớn như vậy ở đây, khó trách hắn vừa mới vào thành đã bị nhận ra.
Mục Trần ngưng mắt nhìn bốn thân ảnh khí thế bất phàm, chợt cười nhạt một tiếng, đây chính là đối thủ lớn nhất lần này của hắn sao? Mục Trần tiến lên phía trước, dưới mặt đá, có thị nữ xinh đẹp thu tiền cá cược, hiển nhiên bọn họ là người của Ma Ha cổ tộc, ở nơi này, cũng chỉ có Ma Ha cổ tộc mới lập được sàn lớn như vậy.
"Có hứng thú chơi thử không?". Bên cạnh Mục Trần, đột nhiên có một tiếng cười vang lên, hắn híp mắt xoay đầu lại, liền thấy một bóng người quen thuộc cười nhìn hắn, lại là Ma Ha u.
Làm bá chủ trên Ma Ha đại lục, hiển nhiên khi Mục Trần mới bước vào thành, hành tung đã bị người Ma Ha cổ tộc nắm giữ.
Mục Trần nhìn chằm chằm Ma Ha u, ngoan vị nói: "sao nào? Đến nơi đây rồi còn muốn xuất thủ sao? Ma Ha cổ tộc các ngươi cũng quá không có lòng tin đi"
Ma Ha u lắc đầu một cái, nói: "Không phải không có lòng tin, chẳng qua là không muốn sinh nhiều biến cố thôi, có điều ngươi yên tâm, đây chẳng qua chỉ là một loại thủ đoạn đào thải thôi, nếu ngay cả chút phiền toái này cũng không giải quyết được, vậy cũng không có tư cách tham gia Vạn Cổ Hội"
Khóe miệng Mục Trần nhếch lên một nụ cười giễu cợt, nói: "Vạn cổ Hội chính lả do bất hủ đại đế thiết lập, cũng không có loại đào thải quá mức này"
Ma Ha u khẽ mỉm cười, nói: "Ma Ha cổ tộc chúng ta bảo quản Vạn cổ Bất Hủ Thân nhiều năm như vậy, nó đã là thánh vật của Ma Ha cổ Tộc chúng ta, vì nó, làm cái gì cũng không kì quái"
Mục Trần lắc đầu một cái, nói: "Bất Hủ đại đế hẳn sẽ phải chất vấn ánh mắt của hắn ban đầu khi lựa chọn các ngươi"
Ma Ha u không thèm để ý nói: "Chỉ cần Ma Ha cổ tộc chúng ta trờ thành chủ nhân mới của Vạn cổ Bất Hủ Thân, cho dù là Bất Hủ Đại Đế cũng không thể nào thu hồi"
Hai mắt hắn ngưng lạl nhìn Mục Trần, chậm rãi nói: "Mục Trần, nếu ngươi có thề từ bỏ việc tranh đoạt Vạn cổ Bất Hủ thân, Ma Ha cổ tộc chúng ta sẽ bồi thường cho ngươi đầy đủ"
"Đây cũng không phải không có lòng tin, chỉ muốn nói cho ngươi biết, Ma Ha cổ tộc chúng ta, tuyệt đối sẽ không cho phép người ngoài nhúng tay"
Nghe được lời nói cứng rắn của Ma Ha u, đôi mắt đen nhánh của Mục Trần cũng có vẻ sắc bén ngưng tụ, hắn không trả lời Ma Ha u, chỉ là tay áo rung lên, một quả càn khôn trạc rơi vào dưới mặt đá trước mặt thị nữ xinh đẹp.
"Mười ức chí tôn linh dịch, đặt ta thắng"
Dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc, Mục Trần không để ý tới Ma Ha u nữa, xoay người đi về nơi xa.
Ánh mắt lãnh đạm của Ma Ha u nhìn thân ảnh Mục Trần đi xa, lắc đầu một cái, lẩm bẩm nói: "Không không nể mặt mẫu thân của ngươi, đâu cần nói nhảm với ngươi nhiều như vậy...thật là một kẻ ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng"
"Nếu ngươi đã có ý muốn chết, đây cũng chỉ có thể cho ngươi toại nguyện"
****
Dịch bởi zero
Dĩ nhiên, nguyên nhân phần lớn trong đó cũng là vì có Ma Ha cổ tộc tồn tại.
Là một trong ngũ đại cổ tộc của đại thiên thế giới, Ma Ha cổ tộc đã tồn tại qua bao nhiêu tuế nguyệt, cho dù ở thời kì thượng cổ, Ma Ha cổ tộc cũng là thế lực cực kỳ cường đại, cho tới ngày nay nội tình tích lũy, bàn về thực lực thì trên đại thiên thế giới cũng có thể đứng hàng đầu...
Nhớ năm đó, trên đại thiên thế giới, Vô Tận hỏa vực hừng hực phát triển, Ma Ha cổ tộc do Ma Ha Thiên thừa kế vị trí tộc trưởng, cố gắng thâu tóm Vô Tận Hỏa Vực lúc đó mới phát triển, dựa vào đó lập uy chấp nhiếp trong ngoài tộc.
Thế nhưng thời điểm ấy, sợ rằng toàn bộ Ma Ha cổ tộc cũng không ngờ tới, vị viêm đế tới từ hạ vị diện đó vậy mà lại là một nhân vật lợi hại ngoài dự đoán, cuối cùng cứng rắn đánh tán dã tâm của Ma Ha Thiên, không chỉ không thề thâu tóm thành công, ngược lại còn tối tăm mặt mũi, tạo nên địa vị cùng danh tiếng cho vô tận hỏa vực...
Có điều dù Ma Ha thiên tỷ đấu thất bại trước viêm đế, nhưng bây giờ cùng với việc danh tiếng viêm đế như mặt trời ban trưa, rất nhanh đã trờ thành tồn tại đỉnh cao số một số hai trên đại thiên thế giới, thì thất bại ngày trước của Ma Ha Thiên ngược lại trở thành sự chứng minh thực lực bản thân hắn, mặc dù Ma Ha Thiên tâm cao khí ngạo, căn bản khinh thường sự chứng minh này, nhưng trong lòng mọi người trẽn đại thiên thế giới, vẫn sẽ cho là như vậy...
Dù sao, có thể đấu với Viêm Đế tới mức như vậy, cũng đủ để nói rõ, thực lực của Ma Ha thiên cũng không thể khinh thường.
Cho nên, những năm gần đây, danh tiếng của Ma Ha cổ tộc cũng trở nên cường thịnh, trong số ngũ đại cổ tộc đã lả xếp hàng đầu tiên, bất luận là nội tình hay số lượng cường giả tột đỉnh cũng ngạo thị bốn tộc khác.
Ma Ha đại lục, Vạn Cổ Thành.
Tòa thành này cũng không phải chủ thành của Ma Ha đại lục, nhưng mức độ nổi tiếng thì còn hơn cả Ma Ha cổ tộc, bởi vì nghe nói tòa thành này chính lả nơi bất hủ đại đế xây dựng, mà mỗi một lần vạn cổ hội mở ra chính là ở nơi này.
Bên ngoài Vạn Cổ Thành, trên một đỉnh núi, Mục Trần xa xa nhìn tòa thành thị tản ra khí tức cổ xưa này, hiện tại bên ngoài thành thị, không ngừng cuồn cuộn có quang ảnh ùn ùn bay tới, nhân khí sôi trào náo nhiệt như vậy, so với Chư Mạch hội võ của Phù Đồ cổ tộc thì phải hơn gấp mấy lần.
Vạn cổ hội này cùng với chư mạch hội võ, tính chất hoàn toàn bất đồng. Chư mạch hội võ chẳng qua chỉ mời những siêu cấp thế lực quen biết tới xem lễ, nhưng Vạn cổ hội thì hầu như hơn nửa số siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới cũng sẽ tụ tập tới.
Dù sao, nó cũng liên quan tới quyền sở hữu Vạn cổ bất hủ thân.
"Đây đúng là quần hùng tụ hội a"
Mục Trần cảm thán một tiếng, có thể tới Vạn Cổ Thành này, hầu như là các cường giả đứng đầu của các phe siêu cấp thế lực, nhân vật tầm thường sợ lả không có gan chạy tới cảm thụ khí tức áp bách phô thiên cái địa như vậy trong thời điểm này.
Cảm thán trong lòng, Mục Trần thân hình cũng vừa động, hóa thành một đạo lưu quang lướt về phía thành thị, mà khi gần tới thành thị thì đáp xuống cổng thành, bởi vì hắn có thể cảm giác được, tòa Vạn Cổ Thành này dường như mơ hồ tản ra một loại dao động cực kỳ thương mang cổ xưa.
loại dao động ấy mặc dù cực kỳ nhỏ, nhưng vẫn khiến linh lực trong cơ thể Mục Trần hơi chấn động, sau đó thân hình không tự chủ rơi xuống, không dám vượt qua.
"Thứ dao động này..."
Mục Trần khẽ nhíu mày, cái này tuyệt đối không phải thánh phẩm chi uy, dường như là một loại dao động thần bí hơn.
"Chẳng lẽ do năm đó bất hủ đại đế lưu lại?". Mục Trần khẽ động trong lòng, suy đoán một chút, dù sao cũng chỉ cỏ dao động mà vị đã từng là đệ nhất cường giả đại thiên thế giới lưu lại mới có thể trải qua ngàn vạn năm mà vẫn làm lòng người kính sợ như vậy.
Trong lòng thoáng qua suy nghĩ này, Mục Trần liền áp chế nó lại, ôm một tia kính ngưỡng đối với vị Bất Hủ Đại Đế kia, Mục Trần thần sắc nghiêm trang chậm rãi đi vào cửa thành
Tiến vào thành thị, tầm mắt lập tức trải rộng, đường phố lát bằng từng phiến đá cổ xưa, chạy dọc theo người đi, trên đường phố, bóng người chen chúc, mà mỗi một bỏng người đều mơ hò tản ra dao động linh lực mạnh mẽ.
Mục Trần tiến vào cũng dẫn tới một vài ánh mắt chăm chú nhìn, ngay sau đó những ánh mắt kia đều lóe lên một tia sáng kỳ dị, dáng vẻ như vậy hẳn là đã nhận ra được hắn.
Đối với những ánh mắt chăm chú này, Mục Trần cũng hơi ngẩn ra, chợt âm thầm cười một tiếng, có chút tự đắc nho nhỏ, xem ra không biết từ lúc nào, hắn cũng đã trở thành người nổi tiếng đại thiên thế giới, đi tới nơi đây còn có thể bị nhận ra.
Có điều những suy nghĩ này chẳng qua chỉ lướt qua trong lòng Mục Trần, hắn lại tiếp tục rảo bước trực tiếp hướng về phía trong thành.
bước chân của hắn xuyên qua mấy dãy phố, chợt thấy phía trước có một đám người chen chúc tập trung một chỗ, có tiếng ồn ào truyền ra, ánh mắt của hắn cũng hướng về phía đó.
Chỉ thấy ờ nơi đó, có một mặt đá lớn, trên mặt đá lóe lên bóng người. "Vạn cổ hội đầu chú bảng"
Mục Trần liếc mắt một cái, sau đó liền thấy ở người thứ nhất trên mặt đá, một quang ảnh nam tử mặc áo quần hắc bạch đan xen hiện lên, nam tử ánh mắt thâm thúy, dù chỉ là một hình ảnh nhưng cũng tản ra một cảm giác áp bách khiến tim đập nhanh.
Nhìn thấy quang ảnh quen thuộc này, hai mắt Mục Trần híp lạl một cái, bởi vì người này rõ ràng chính là Ma Ha u, trên mặt đá hiện lên, hiện tại tổng số tiền đặt Ma Ha u chiến thắng đã lên tới hai trăm ức chí tôn linh dịch.
hiển nhiên, ở vạn cổ hội lần này, Ma Ha u là người được xem trọng nhất, dù sao nói về thực lực, Ma Ha u đúng lả cường hãn vô cùng, hơn nữa bản thân còn là người của Ma Ha cổ tộc, từ nhỏ đã tu thành Đại Nhật Bất Diệt Thân, Bất Hủ Kim Thân, nếu như nói Vạn cổ Bất hủ thân lần này muốn chọn chủ, vậy bất luận xét từ góc độ nào, Ma Ha u cũng có phần thắng rất cao.
Mà phía dưới Ma Ha u, không ngoài dự liệu chính là Tu La Thương Diệp Kình, Kim Cương Vương Thích la cùng với Đao Thánh Thác Bạt Thương.
Diệp kình là một gã nam tử tóc xõa dài, trong tay hắn cầm một thanh trường thương màu đỏ, ánh mắt hờ hững, trong đó phảng phất như hàm chưa thế giới sát phạt, chỉ nhìn qua cũng sẽ khiến người ta cảm thấy vô tận lạnh lẽo.
Kim cương vương Thích la là một người khoác áo cà sa vàng, đầu trọc sáng bóng, giống như sao trời, thân thể của hắn rất gầy yếu, hoàn toàn không giống như người có sức mạnh cơ thể cực kỳ kinh khủng.
Về phần thác bạt thương, một thân hắc bào, đeo một thanh đoạn nhận, dáng vẻ cực kỳ bình thường,chỉ có một đôi mắt hàm chứa sự sắc bén như chém cả thiên địa, khiến người ta da đầu tê dại.
bốn vị này có tỷ lệ thắng xếp bốn vị trí đầu, Ma Ha u được đặt hai trăm ức xa xa dẫn trước, ba vị còn lại đều chừng năm mươi ức.
Mà sau hình ảnh của bốn người, Mục Trần không ngoài ý muốn nhìn thấy hình ảnh của hắn, chẳng qua là so với bốn vị phía trước, hiển nhiên hắn cũng không được quá nhiều người xem trọng, chỉ có thê thảm mười ức...
"khó trách lại bị người khác nhận ra...". Mục Trần lúng túng lắc đầu một cái, có hình ảnh lớn như vậy ở đây, khó trách hắn vừa mới vào thành đã bị nhận ra.
Mục Trần ngưng mắt nhìn bốn thân ảnh khí thế bất phàm, chợt cười nhạt một tiếng, đây chính là đối thủ lớn nhất lần này của hắn sao? Mục Trần tiến lên phía trước, dưới mặt đá, có thị nữ xinh đẹp thu tiền cá cược, hiển nhiên bọn họ là người của Ma Ha cổ tộc, ở nơi này, cũng chỉ có Ma Ha cổ tộc mới lập được sàn lớn như vậy.
"Có hứng thú chơi thử không?". Bên cạnh Mục Trần, đột nhiên có một tiếng cười vang lên, hắn híp mắt xoay đầu lại, liền thấy một bóng người quen thuộc cười nhìn hắn, lại là Ma Ha u.
Làm bá chủ trên Ma Ha đại lục, hiển nhiên khi Mục Trần mới bước vào thành, hành tung đã bị người Ma Ha cổ tộc nắm giữ.
Mục Trần nhìn chằm chằm Ma Ha u, ngoan vị nói: "sao nào? Đến nơi đây rồi còn muốn xuất thủ sao? Ma Ha cổ tộc các ngươi cũng quá không có lòng tin đi"
Ma Ha u lắc đầu một cái, nói: "Không phải không có lòng tin, chẳng qua là không muốn sinh nhiều biến cố thôi, có điều ngươi yên tâm, đây chẳng qua chỉ là một loại thủ đoạn đào thải thôi, nếu ngay cả chút phiền toái này cũng không giải quyết được, vậy cũng không có tư cách tham gia Vạn Cổ Hội"
Khóe miệng Mục Trần nhếch lên một nụ cười giễu cợt, nói: "Vạn cổ Hội chính lả do bất hủ đại đế thiết lập, cũng không có loại đào thải quá mức này"
Ma Ha u khẽ mỉm cười, nói: "Ma Ha cổ tộc chúng ta bảo quản Vạn cổ Bất Hủ Thân nhiều năm như vậy, nó đã là thánh vật của Ma Ha cổ Tộc chúng ta, vì nó, làm cái gì cũng không kì quái"
Mục Trần lắc đầu một cái, nói: "Bất Hủ đại đế hẳn sẽ phải chất vấn ánh mắt của hắn ban đầu khi lựa chọn các ngươi"
Ma Ha u không thèm để ý nói: "Chỉ cần Ma Ha cổ tộc chúng ta trờ thành chủ nhân mới của Vạn cổ Bất Hủ Thân, cho dù là Bất Hủ Đại Đế cũng không thể nào thu hồi"
Hai mắt hắn ngưng lạl nhìn Mục Trần, chậm rãi nói: "Mục Trần, nếu ngươi có thề từ bỏ việc tranh đoạt Vạn cổ Bất Hủ thân, Ma Ha cổ tộc chúng ta sẽ bồi thường cho ngươi đầy đủ"
"Đây cũng không phải không có lòng tin, chỉ muốn nói cho ngươi biết, Ma Ha cổ tộc chúng ta, tuyệt đối sẽ không cho phép người ngoài nhúng tay"
Nghe được lời nói cứng rắn của Ma Ha u, đôi mắt đen nhánh của Mục Trần cũng có vẻ sắc bén ngưng tụ, hắn không trả lời Ma Ha u, chỉ là tay áo rung lên, một quả càn khôn trạc rơi vào dưới mặt đá trước mặt thị nữ xinh đẹp.
"Mười ức chí tôn linh dịch, đặt ta thắng"
Dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc, Mục Trần không để ý tới Ma Ha u nữa, xoay người đi về nơi xa.
Ánh mắt lãnh đạm của Ma Ha u nhìn thân ảnh Mục Trần đi xa, lắc đầu một cái, lẩm bẩm nói: "Không không nể mặt mẫu thân của ngươi, đâu cần nói nhảm với ngươi nhiều như vậy...thật là một kẻ ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng"
"Nếu ngươi đã có ý muốn chết, đây cũng chỉ có thể cho ngươi toại nguyện"
****
Dịch bởi zero
Danh sách chương