Lúc này tâm tình của đường thiên nhi rất là không ổn, kể từ sau năm đó khi Mục Trần rời khỏi bắc thương linh viện, nàng lựa chọn ở trong linh viện tu luyện, trải qua những năm này cố gắng, dựa vào thiên phú của nàng, bản thân đã bước vào cảnh giới bát phẩm chí tôn, đồng thời vừa mới trước đây không lâu đã được thăng lên làm Phó viện trưởng của Bắc Thương Linh Viện.
Sau khi thăng chức, nàng xin phép linh viện nghỉ một đoạn thời gian, muốn trở về Bắc Linh cảnh thăm phụ thân, mà khi trở về lại vừa đúng dịp "Triều Vương Tế", bởi vì phụ thân Đường Sơn của nàng muốn theo Mục thúc thúc tới bắc linh thành, nàng vốn cũng thích náo nhiệt nên tự nhiên cũng đi theo.
Mà phiền toái cũng tiếp đó xuất hiện, ít ngày trước khi đi theo mấy người Mục thúc thúc, gặp được tên Bách Linh Vương kia, dĩ nhiên hắn lại động ý tứ đối với nàng, mấy ngày qua ân cần thăm hỏi, nhưng bị nàng uyển chuyển cự tuyệt.
Như vậy, Bách Linh Vương cũng có chút bất mãn, hắn hạn chế sự tự do của đám người mục thúc, hiển nhiên muốn lấy đó làm uy hiếp, khiến nàng đồng ý.
Mà cái này cũng chính là nguyên nhân khiến tâm tình Đường Thiên Nhi không ổn.
"aizz, nữ nhi a"
Sau lưng mục phong, Đường Sơn mặt cười khổ, hắn mặc dù an tĩnh, nhưng bàn tay phía sau thỉnh thoảng nắm chặt lấy đường thiên nhi, tự nhiên là cũng biết tâm tình nàng cực kém, không khỏi tự trách nói:
"Đều do cha, muốn cho ngươi đi theo"
Đường Sơn bây giờ coi nữ nhi của mình như bảo bối, lúc đầu khi đưa nàng tới bắc thương linh viện, cũng không ngờ tới tiền đồ của nàng sẽ như vậy, hiện giờ thậm chí đã bước vào bát phẩm chí tôn, cái này cũng coi như thực lực mạnh nhất Bắc Linh cảnh bọn họ.
Hơn nữa, Đường Thiên Nhi còn trở thành Phó viện trưởng bắc thương linh viện, so với cái này, cho dù là Minh chủ Bắc Linh Minh như Mục Phong cũng xa xa không bằng.
Nữ nhi xuất sắc như thế, vốn phải là chuyện cực kỳ vui vẻ mới phải, thế mà chuyện hôm nay lại xuất hiện chính vì sự xuất sắc này...
Bách Linh Vương là thản phận địa vị bực nào, cũng không biết đã có bao nhiêu mĩ nhân, nhưng đối mặt với Phó Viện Trưởng bắc thương linh viện này vẫn cực kỳ động lòng, thậm chí không tiếc làm ra chuyện tình uy hiếp.
Mục Phong vỗ vỗ vai Đường Sơn, sau đó trầm giọng nói với Đường Thiên Nhi: "Thiên nhi, ngươi cố gắng tìm cơ hội rời đi, Bách Linh Vương kia coi trọng thân phận của mình nên sẽ không làm cái gì đối với chúng ta cả, cùng lắm thì giải tán Bắc Linh Minh".
Hắn cũng chứng kiến Đường Thiên Nhi từ nhỏ đến lớn, mà nàng cùng Mục Trần lạl càng là thanh mai trúc mã, chuyện như vậy phát sinh, Mục Phong dĩ nhiên là không muốn nàng chịu thiệt thòi.
Đường Thiên Nhi nghe vậy, trong lòng than nhẹ một tiếng, Bách Linh Vương kia dù nhìn thế nào cũng không phải kẻ lòng dạ rộng rãi, nếu nàng mà rời đi, chắc chắn sẽ bắt đám người cha nàng cùng Mục thúc thúc hả giận.
"Ta không thể để cho Mục thúc thúc gặp chuyện không may ở chỗ này, nếu không sau này ta làm sao mà ăn nói với Mục Trần?"
Đường thiên nhi siết chặt tay, ánh mắt sắc bén lóe lên, đã đưa ra quyết định, trước hết tìm cơ hội mang cha nàng cùng Mục thúc thúc chạy trốn. Thân là phó viện trưởng bắc thương linh viện, nàng cũng có một vài thủ đoạn bỏ trốn, khiến bắc linh vương kia đuổi không kịp.
Có điều nếu nàng làm vậy, Bắc Linh Minh do Mục thúc thúc cùng cha nàng khổ sở gây dựng nhiều năm, sợ rằng cũng sẽ bị Bách Linh Vương hoàn toàn phá hủy, mà Bắc Linh cảnh nàng từ nhỏ lớn lên, sợ rằng cũng sẽ không quay về được.
ở nơi ấy, có rất nhiều kỉ niệm, khiến nàng rất không nỡ.
Trong lúc tâm tư đường thiên nhi đang chuyển động, không khí trong tòa đại điện đột nhiên nghiêm nghị hẳn lên, chỉ thấy đông đảo thủ lĩnh các thế lực toàn bộ đứng dậy, thần sắc cung kính nhìn về phía thủ tọa đại điện,
ở nơi đó, đông đảo cung nữ xinh đẹp vây quanh, một đạo thân ảnh khí thế hùng hồn bước ra, đạo thân ảnh kia, người khoác kim bào, thân thể thon dài, khuôn mặt tương đối anh tuấn, chỉ có điều 2 mắt dài hẹp, khiến cho hắn có thêm một tia khí tức âm nhu.
Trong khi hắn đi lại, có một luồng linh lực cường hãn khởi động, cấp bậc đó đã đạt tới hạ vị địa chí tôn.
phía sau kim bào nam tử, còn có 2 lão giả hắc bào không nhanh không chậm đi theo, giống như u linh.
"Cung nghênh Bách Linh Vương"
Khi kim bào nam tử này xuất hiện, trong đại điện, đông đảo thủ lĩnh các thế lực trong bách linh đại lục đều nhất tề cung thanh.
Bách Linh Vương mỉm cười ngồi trên thủ tọa, bàn tay hạ một cái, cười nhạt nói: "Chư vị mời ngồi"
Đông đảo thế lực thủ linh lại lần nữa cung kính cám ơn, lúc này mới ngồi xuống, tư thái cung kính như vậy khiến khóe miệng Bách Linh Vương nhấc lên một nụ cười hài lòng.
Ánh mắt hắn từ trên cao nhìn xuống thủ lĩnh các phe trong đại điện, giống như vương giả, cuối cùng tầm mắt của hắn dừng lại ở vị trí của bắc linh minh, dĩ nhiên chuẩn xác hơn là bẽn trẽn một thân ảnh xinh đẹp.
"haha, thiên nhi cô nương, những ngày qua ở bách linh thành của ta có hài lòng không?". Bách Linh Vương mặt mang nụ cười ôn hòa, cũng không để ý tới những thủ lĩnh khác, trực tiếp mỉm cười nói về phía đường thiên nhi.
Đường Thiên Nhi vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Bách Linh Thành phồn hoa, thiên nhi cũng đã xem qua, có điều ta thân là phó viện trưởng bắc thương linh viện, trong viện công việc bề bộn, sợ rằng không thể nào ở lâu"
Trong lời nói của nàng một lần nữa có ý cự tuyệt, đồng thời cũng mang bắc thương linh viện ra, hiển nhiên là hy vọng Bách Linh Vương này có thể thu liễm một ít.
Bách Linh Vương nghe vậy, haha cười một tiếng, làm như không nghe ra ý tứ trong lời của Đường Thiên Nhi, bàn tay khẽ vuốt ve chén ngọc, cười tủm tỉm nói: "Thật không dám giấu diếm, bản vương đối với Thiên Nhi cô nương chính là vừa thấy đã xiêu lòng, cho nên hy vọng thiên nhi cô nương có thể ở lại, chúng ta cùng nhau quản lý bách linh đại lục này"
Lời vừa nói ra, trong đại điện nhất thời vang lên tiếng xôn xao, thủ lĩnh các thế lực khắp nơi đều hâm mộ nhìn Đường Thiên Nhi, trong mắt bọn họ, đây đúng là một bước lên trời.
Thế mà, đường thiên nhi cũng không nhịn được căng thẳng, trong lòng tức giận cực kỳ, hận không thể đem chén rượu trước mắt hất lên mặt Bách Linh Vương, nhưng hiện giờ, nàng cũng không còn là thiếu nữ không biết kiêng kỵ lúc trước nữa, lúc này mới hít sâu một hơi, khuôn ngực đầy đặn dâng lên một đường cong, sau đó nói: "Đa tạ Bách Linh Vương ưu ái, có điều ta thích ở bắc thương linh viện làm việc, mong rằng Bách Linh Vương nhìn qua thể diện bắc thương linh viện, bỏ qua việc này"
Bách Linh Vương cười một tiếng, vân vê chén ngọc, cười như không cười, nói: "Bắc thương linh viện mặc dù danh tiếng không nhỏ, nhưng sợ rằng còn không áp được bản vương"
"Phụ thân của bản vương chính là cung chủ Bắc Huyền Cung, tiên phẩm sơ kỳ thiên chí tôn, mà mẫu thân của bản vương chính là tông chủ Bách Hoa Tông, linh phẩm sơ kỳ thiên chí tôn"
Bách Linh Vương chậm rãi nói, chợt hắn hướng về phía Đường Thiên Nhi khẽ cười một tiếng: "Ngươi cảm thấy, bản vương sẽ sợ một cái bắc thương linh viện sao?"
Thanh âm của Bách Linh Vương mặc dù mang theo vui vẻ, nhưng trong đại điện không khí vốn náo nhiệt lại an tĩnh lại trong nháy mắt, đông đảo thủ lĩnh các thế lực run lẩy bẩy, mặc dù họ cũng biết được bối cảnh của Bách Linh Vương, nhưng khi nghe được vẫn cảm thấy vô cùng áp lực cùng sợ hãi.
Trên vùng tây bắc đại thiên thế giới này, Bắc Huyền Cung có danh tiếng không nhỏ, dưới trướng có 4 tòa đại lục, mà bách linh đại lục này chính là một trong số đó, có thể nói, ở phiến địa vực mênh mông bát ngát này, Bắc Huyền Cung không thẹn là bá chủ.
Mà Bách Hoa Tông mặc dù thực lực không cường hãn bằng bắc huyền cung, nhưng cũng có thiên chí tôn trấn giữ, cũng là một phương bá chủ, so sánh với nó, những thủ lĩnh thế lực như bọn họ chẳng qua chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Người ta thổi một hơi là có thể thổi họ thành bụi phấn.
Đây cũng là lý do tại sao, Bách Linh Vương dù chỉ có thực lực hạ vị địa chí tôn, nhưng lại có thể hoành áp toàn bộ bách linh đại lục, một vài thủ lĩnh dù thực lực mạnh hơn hắn, nhưng trước mặt hắn chỉ có thể lom khom xưng thần.
Bởi vì, vị Bách Linh Vương này có bối cảnh đủ để người ta thấy sợ hãi.
Đường thiên nhi sắc mặt cũng hơi đổi, hiển nhiên cũng cảm thấy áp lực thật lớn, xét về thực lực bề ngoài, bắc thương linh viện đúng là không thể nào so sánh được.
Nhưng mà, cái này cũng không có nghĩa là bắc thương linh viện có thể tùy ý bị bắt nạt, làm một linh viện, sự cường đại của nó cũng không phải là thực lực, mà là yếu tố nhân mạch*
(*nhân mạch ờ đây đoán lả ám chỉ lớp lớp học sinh được bắc thương linh viện đào tạo và bước ra đại thiên thế giới).
Nếu bắc huyền cung, bách hoa tông kia thực sự muốn tiêu diệt bắc thương linh viện, đường thiên nhi tin tưởng, bọn họ sẽ gặp không ít trờ ngại.
Vì vậy, nàng nắm chặt tay, chậm rãi nói: "Bách Linh Vương, ngươi thực sự muốn ép người sao?"
Nghe được lời của đường thiên nhi, nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn của Bách Linh Vương rốt cục cũng phai nhạt đi rất nhiều, hai mắt híp lại thành một đường cong nguy hiểm.
Toàn bộ đại diện, yên tĩnh không một tiếng động, đông đảo thủ lĩnh các thế lực trên bách linh đại lục đều lau mồ hôi lạnh, bọn họ âm thầm tức giận, Đường Thiên Nhi này thật không thức thời, nếu chọc giận Bách Linh Vương thì tuyệt đối không có kết cục gì tốt.
Ánh mắt Mục Phong biến ảo, hắn có thể cảm giác được áp lực trên người đường thiên nhi, lúc này cắn răng một cái, đứng dậy, mặt lộ nụ cười hướng về phía Bách Linh Vương nói: "Đại Vương đừng nên tức giận, Thiên Nhi không hiểu chuyện, có điều thiên nhi cùng tiểu nhi nhà ta chính là thanh mai trúc mã, Đại Vương lả người làm đại sự, cầm gì làm khó một cô gái."
Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Bách Linh Vương đã lạnh lùng nhìn liếc mắt nhìn hắn, phía sau lưng, một lão giả hắc bào đưa tầm mắt âm lãnh bắn tới, tiến lên một bước: "ngươi có tư cách nói chuyện ở đây sao?!"
Thanh âm của hắn như sấm rền, trực tiếp chấn động toàn bộ đại điện, mà Mục Phong đột nhiên dừng lời, tựa như bị trúng đòn nghiêm trọng, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo ngồi xuống, khóe miệng chảy ra một tia máu.
Một cỗ linh lực uy áp kinh khủng tản ra từ trên người lão giả hắc bào, khiến cho đông đảo thủ lĩnh thế lực rung động trong lòng: "Đại viên mãn địa chí tôn"
Bọn họ âm thầm hoảng sợ, bối cảnh của Bách Linh Vương này quả nhiên cường đại, bản thân dù chỉ là hạ vị địa chí tôn, nhưng hai hộ vệ đi theo cũng đã là cường giả siêu cấp Đại viên mãn địa chí tôn.
Bách Linh Vương vân vê chén ngọc, chưa từng nhìn Mục Phong lấy một cái, chỉ lãnh đạm nói: "Bản vương còn không bảo ngươi mờ miệng, ngươi lấy đâu lá gan đứng lên nói chuyện? Ngươi là cái thứ gì? Con của ngươi lại là cái thứ gì? Còn dám tranh nữ nhân với bản vương?"
Mục phong sắc mặt hết xanh lại trắng, nắm đấm trong tay siết chặt.
"Mục thúc thúc, người không sao chứ?". Đường thiên nhi vội vàng đỡ Mục Phong, quan tâm hỏi.
Mục phong cười khổ lắc đầu một cái, thở dài nóiMục thúc vô dụng"
Đường thiên nhi nghiến chặt răng, mắt lóe lên, nàng biết không thể tiếp tục ở lại chỗ này, hiện giờ trước tiên là trấn an Bách Linh Vương, sau đó tìm cơ hội thúc giục bí pháp, lập tức mang cha nàng cùng mục thúc chạy trốn.
Trong đầu thoáng qua những ý niệm này, nàng đứng dậy, đưa đôi mắt xinh đẹp hướng về phía Bách Linh Vương, cắn răng nóiĐược, ta đồng ý với ngươi"
Có điều, khi thanh âm của nàng sắp dứt, đột nhiên, có một bàn tay thon dài từ phía sau lưng đưa ra, che lấy khóe miệng tươi đẹp đỏ thắm lại.
Cùng lúc đó, một tiếng cười quen thuộc khiến nàng hốt hoảng, mang theo một tia lạnh lẽo vô cùng, đột ngột vang lên giữa đại điện này.
"Thiên Nhi tỷ, đừng có nói linh tinh chứ, loại phế vật này, nửa phần cũng không xứng với ngươi"
***
Dịch: zero
Sau khi thăng chức, nàng xin phép linh viện nghỉ một đoạn thời gian, muốn trở về Bắc Linh cảnh thăm phụ thân, mà khi trở về lại vừa đúng dịp "Triều Vương Tế", bởi vì phụ thân Đường Sơn của nàng muốn theo Mục thúc thúc tới bắc linh thành, nàng vốn cũng thích náo nhiệt nên tự nhiên cũng đi theo.
Mà phiền toái cũng tiếp đó xuất hiện, ít ngày trước khi đi theo mấy người Mục thúc thúc, gặp được tên Bách Linh Vương kia, dĩ nhiên hắn lại động ý tứ đối với nàng, mấy ngày qua ân cần thăm hỏi, nhưng bị nàng uyển chuyển cự tuyệt.
Như vậy, Bách Linh Vương cũng có chút bất mãn, hắn hạn chế sự tự do của đám người mục thúc, hiển nhiên muốn lấy đó làm uy hiếp, khiến nàng đồng ý.
Mà cái này cũng chính là nguyên nhân khiến tâm tình Đường Thiên Nhi không ổn.
"aizz, nữ nhi a"
Sau lưng mục phong, Đường Sơn mặt cười khổ, hắn mặc dù an tĩnh, nhưng bàn tay phía sau thỉnh thoảng nắm chặt lấy đường thiên nhi, tự nhiên là cũng biết tâm tình nàng cực kém, không khỏi tự trách nói:
"Đều do cha, muốn cho ngươi đi theo"
Đường Sơn bây giờ coi nữ nhi của mình như bảo bối, lúc đầu khi đưa nàng tới bắc thương linh viện, cũng không ngờ tới tiền đồ của nàng sẽ như vậy, hiện giờ thậm chí đã bước vào bát phẩm chí tôn, cái này cũng coi như thực lực mạnh nhất Bắc Linh cảnh bọn họ.
Hơn nữa, Đường Thiên Nhi còn trở thành Phó viện trưởng bắc thương linh viện, so với cái này, cho dù là Minh chủ Bắc Linh Minh như Mục Phong cũng xa xa không bằng.
Nữ nhi xuất sắc như thế, vốn phải là chuyện cực kỳ vui vẻ mới phải, thế mà chuyện hôm nay lại xuất hiện chính vì sự xuất sắc này...
Bách Linh Vương là thản phận địa vị bực nào, cũng không biết đã có bao nhiêu mĩ nhân, nhưng đối mặt với Phó Viện Trưởng bắc thương linh viện này vẫn cực kỳ động lòng, thậm chí không tiếc làm ra chuyện tình uy hiếp.
Mục Phong vỗ vỗ vai Đường Sơn, sau đó trầm giọng nói với Đường Thiên Nhi: "Thiên nhi, ngươi cố gắng tìm cơ hội rời đi, Bách Linh Vương kia coi trọng thân phận của mình nên sẽ không làm cái gì đối với chúng ta cả, cùng lắm thì giải tán Bắc Linh Minh".
Hắn cũng chứng kiến Đường Thiên Nhi từ nhỏ đến lớn, mà nàng cùng Mục Trần lạl càng là thanh mai trúc mã, chuyện như vậy phát sinh, Mục Phong dĩ nhiên là không muốn nàng chịu thiệt thòi.
Đường Thiên Nhi nghe vậy, trong lòng than nhẹ một tiếng, Bách Linh Vương kia dù nhìn thế nào cũng không phải kẻ lòng dạ rộng rãi, nếu nàng mà rời đi, chắc chắn sẽ bắt đám người cha nàng cùng Mục thúc thúc hả giận.
"Ta không thể để cho Mục thúc thúc gặp chuyện không may ở chỗ này, nếu không sau này ta làm sao mà ăn nói với Mục Trần?"
Đường thiên nhi siết chặt tay, ánh mắt sắc bén lóe lên, đã đưa ra quyết định, trước hết tìm cơ hội mang cha nàng cùng Mục thúc thúc chạy trốn. Thân là phó viện trưởng bắc thương linh viện, nàng cũng có một vài thủ đoạn bỏ trốn, khiến bắc linh vương kia đuổi không kịp.
Có điều nếu nàng làm vậy, Bắc Linh Minh do Mục thúc thúc cùng cha nàng khổ sở gây dựng nhiều năm, sợ rằng cũng sẽ bị Bách Linh Vương hoàn toàn phá hủy, mà Bắc Linh cảnh nàng từ nhỏ lớn lên, sợ rằng cũng sẽ không quay về được.
ở nơi ấy, có rất nhiều kỉ niệm, khiến nàng rất không nỡ.
Trong lúc tâm tư đường thiên nhi đang chuyển động, không khí trong tòa đại điện đột nhiên nghiêm nghị hẳn lên, chỉ thấy đông đảo thủ lĩnh các thế lực toàn bộ đứng dậy, thần sắc cung kính nhìn về phía thủ tọa đại điện,
ở nơi đó, đông đảo cung nữ xinh đẹp vây quanh, một đạo thân ảnh khí thế hùng hồn bước ra, đạo thân ảnh kia, người khoác kim bào, thân thể thon dài, khuôn mặt tương đối anh tuấn, chỉ có điều 2 mắt dài hẹp, khiến cho hắn có thêm một tia khí tức âm nhu.
Trong khi hắn đi lại, có một luồng linh lực cường hãn khởi động, cấp bậc đó đã đạt tới hạ vị địa chí tôn.
phía sau kim bào nam tử, còn có 2 lão giả hắc bào không nhanh không chậm đi theo, giống như u linh.
"Cung nghênh Bách Linh Vương"
Khi kim bào nam tử này xuất hiện, trong đại điện, đông đảo thủ lĩnh các thế lực trong bách linh đại lục đều nhất tề cung thanh.
Bách Linh Vương mỉm cười ngồi trên thủ tọa, bàn tay hạ một cái, cười nhạt nói: "Chư vị mời ngồi"
Đông đảo thế lực thủ linh lại lần nữa cung kính cám ơn, lúc này mới ngồi xuống, tư thái cung kính như vậy khiến khóe miệng Bách Linh Vương nhấc lên một nụ cười hài lòng.
Ánh mắt hắn từ trên cao nhìn xuống thủ lĩnh các phe trong đại điện, giống như vương giả, cuối cùng tầm mắt của hắn dừng lại ở vị trí của bắc linh minh, dĩ nhiên chuẩn xác hơn là bẽn trẽn một thân ảnh xinh đẹp.
"haha, thiên nhi cô nương, những ngày qua ở bách linh thành của ta có hài lòng không?". Bách Linh Vương mặt mang nụ cười ôn hòa, cũng không để ý tới những thủ lĩnh khác, trực tiếp mỉm cười nói về phía đường thiên nhi.
Đường Thiên Nhi vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Bách Linh Thành phồn hoa, thiên nhi cũng đã xem qua, có điều ta thân là phó viện trưởng bắc thương linh viện, trong viện công việc bề bộn, sợ rằng không thể nào ở lâu"
Trong lời nói của nàng một lần nữa có ý cự tuyệt, đồng thời cũng mang bắc thương linh viện ra, hiển nhiên là hy vọng Bách Linh Vương này có thể thu liễm một ít.
Bách Linh Vương nghe vậy, haha cười một tiếng, làm như không nghe ra ý tứ trong lời của Đường Thiên Nhi, bàn tay khẽ vuốt ve chén ngọc, cười tủm tỉm nói: "Thật không dám giấu diếm, bản vương đối với Thiên Nhi cô nương chính là vừa thấy đã xiêu lòng, cho nên hy vọng thiên nhi cô nương có thể ở lại, chúng ta cùng nhau quản lý bách linh đại lục này"
Lời vừa nói ra, trong đại điện nhất thời vang lên tiếng xôn xao, thủ lĩnh các thế lực khắp nơi đều hâm mộ nhìn Đường Thiên Nhi, trong mắt bọn họ, đây đúng là một bước lên trời.
Thế mà, đường thiên nhi cũng không nhịn được căng thẳng, trong lòng tức giận cực kỳ, hận không thể đem chén rượu trước mắt hất lên mặt Bách Linh Vương, nhưng hiện giờ, nàng cũng không còn là thiếu nữ không biết kiêng kỵ lúc trước nữa, lúc này mới hít sâu một hơi, khuôn ngực đầy đặn dâng lên một đường cong, sau đó nói: "Đa tạ Bách Linh Vương ưu ái, có điều ta thích ở bắc thương linh viện làm việc, mong rằng Bách Linh Vương nhìn qua thể diện bắc thương linh viện, bỏ qua việc này"
Bách Linh Vương cười một tiếng, vân vê chén ngọc, cười như không cười, nói: "Bắc thương linh viện mặc dù danh tiếng không nhỏ, nhưng sợ rằng còn không áp được bản vương"
"Phụ thân của bản vương chính là cung chủ Bắc Huyền Cung, tiên phẩm sơ kỳ thiên chí tôn, mà mẫu thân của bản vương chính là tông chủ Bách Hoa Tông, linh phẩm sơ kỳ thiên chí tôn"
Bách Linh Vương chậm rãi nói, chợt hắn hướng về phía Đường Thiên Nhi khẽ cười một tiếng: "Ngươi cảm thấy, bản vương sẽ sợ một cái bắc thương linh viện sao?"
Thanh âm của Bách Linh Vương mặc dù mang theo vui vẻ, nhưng trong đại điện không khí vốn náo nhiệt lại an tĩnh lại trong nháy mắt, đông đảo thủ lĩnh các thế lực run lẩy bẩy, mặc dù họ cũng biết được bối cảnh của Bách Linh Vương, nhưng khi nghe được vẫn cảm thấy vô cùng áp lực cùng sợ hãi.
Trên vùng tây bắc đại thiên thế giới này, Bắc Huyền Cung có danh tiếng không nhỏ, dưới trướng có 4 tòa đại lục, mà bách linh đại lục này chính là một trong số đó, có thể nói, ở phiến địa vực mênh mông bát ngát này, Bắc Huyền Cung không thẹn là bá chủ.
Mà Bách Hoa Tông mặc dù thực lực không cường hãn bằng bắc huyền cung, nhưng cũng có thiên chí tôn trấn giữ, cũng là một phương bá chủ, so sánh với nó, những thủ lĩnh thế lực như bọn họ chẳng qua chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Người ta thổi một hơi là có thể thổi họ thành bụi phấn.
Đây cũng là lý do tại sao, Bách Linh Vương dù chỉ có thực lực hạ vị địa chí tôn, nhưng lại có thể hoành áp toàn bộ bách linh đại lục, một vài thủ lĩnh dù thực lực mạnh hơn hắn, nhưng trước mặt hắn chỉ có thể lom khom xưng thần.
Bởi vì, vị Bách Linh Vương này có bối cảnh đủ để người ta thấy sợ hãi.
Đường thiên nhi sắc mặt cũng hơi đổi, hiển nhiên cũng cảm thấy áp lực thật lớn, xét về thực lực bề ngoài, bắc thương linh viện đúng là không thể nào so sánh được.
Nhưng mà, cái này cũng không có nghĩa là bắc thương linh viện có thể tùy ý bị bắt nạt, làm một linh viện, sự cường đại của nó cũng không phải là thực lực, mà là yếu tố nhân mạch*
(*nhân mạch ờ đây đoán lả ám chỉ lớp lớp học sinh được bắc thương linh viện đào tạo và bước ra đại thiên thế giới).
Nếu bắc huyền cung, bách hoa tông kia thực sự muốn tiêu diệt bắc thương linh viện, đường thiên nhi tin tưởng, bọn họ sẽ gặp không ít trờ ngại.
Vì vậy, nàng nắm chặt tay, chậm rãi nói: "Bách Linh Vương, ngươi thực sự muốn ép người sao?"
Nghe được lời của đường thiên nhi, nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn của Bách Linh Vương rốt cục cũng phai nhạt đi rất nhiều, hai mắt híp lại thành một đường cong nguy hiểm.
Toàn bộ đại diện, yên tĩnh không một tiếng động, đông đảo thủ lĩnh các thế lực trên bách linh đại lục đều lau mồ hôi lạnh, bọn họ âm thầm tức giận, Đường Thiên Nhi này thật không thức thời, nếu chọc giận Bách Linh Vương thì tuyệt đối không có kết cục gì tốt.
Ánh mắt Mục Phong biến ảo, hắn có thể cảm giác được áp lực trên người đường thiên nhi, lúc này cắn răng một cái, đứng dậy, mặt lộ nụ cười hướng về phía Bách Linh Vương nói: "Đại Vương đừng nên tức giận, Thiên Nhi không hiểu chuyện, có điều thiên nhi cùng tiểu nhi nhà ta chính là thanh mai trúc mã, Đại Vương lả người làm đại sự, cầm gì làm khó một cô gái."
Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Bách Linh Vương đã lạnh lùng nhìn liếc mắt nhìn hắn, phía sau lưng, một lão giả hắc bào đưa tầm mắt âm lãnh bắn tới, tiến lên một bước: "ngươi có tư cách nói chuyện ở đây sao?!"
Thanh âm của hắn như sấm rền, trực tiếp chấn động toàn bộ đại điện, mà Mục Phong đột nhiên dừng lời, tựa như bị trúng đòn nghiêm trọng, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo ngồi xuống, khóe miệng chảy ra một tia máu.
Một cỗ linh lực uy áp kinh khủng tản ra từ trên người lão giả hắc bào, khiến cho đông đảo thủ lĩnh thế lực rung động trong lòng: "Đại viên mãn địa chí tôn"
Bọn họ âm thầm hoảng sợ, bối cảnh của Bách Linh Vương này quả nhiên cường đại, bản thân dù chỉ là hạ vị địa chí tôn, nhưng hai hộ vệ đi theo cũng đã là cường giả siêu cấp Đại viên mãn địa chí tôn.
Bách Linh Vương vân vê chén ngọc, chưa từng nhìn Mục Phong lấy một cái, chỉ lãnh đạm nói: "Bản vương còn không bảo ngươi mờ miệng, ngươi lấy đâu lá gan đứng lên nói chuyện? Ngươi là cái thứ gì? Con của ngươi lại là cái thứ gì? Còn dám tranh nữ nhân với bản vương?"
Mục phong sắc mặt hết xanh lại trắng, nắm đấm trong tay siết chặt.
"Mục thúc thúc, người không sao chứ?". Đường thiên nhi vội vàng đỡ Mục Phong, quan tâm hỏi.
Mục phong cười khổ lắc đầu một cái, thở dài nóiMục thúc vô dụng"
Đường thiên nhi nghiến chặt răng, mắt lóe lên, nàng biết không thể tiếp tục ở lại chỗ này, hiện giờ trước tiên là trấn an Bách Linh Vương, sau đó tìm cơ hội thúc giục bí pháp, lập tức mang cha nàng cùng mục thúc chạy trốn.
Trong đầu thoáng qua những ý niệm này, nàng đứng dậy, đưa đôi mắt xinh đẹp hướng về phía Bách Linh Vương, cắn răng nóiĐược, ta đồng ý với ngươi"
Có điều, khi thanh âm của nàng sắp dứt, đột nhiên, có một bàn tay thon dài từ phía sau lưng đưa ra, che lấy khóe miệng tươi đẹp đỏ thắm lại.
Cùng lúc đó, một tiếng cười quen thuộc khiến nàng hốt hoảng, mang theo một tia lạnh lẽo vô cùng, đột ngột vang lên giữa đại điện này.
"Thiên Nhi tỷ, đừng có nói linh tinh chứ, loại phế vật này, nửa phần cũng không xứng với ngươi"
***
Dịch: zero
Danh sách chương