Toàn bộ thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, ai cũng không thể tưởng tượng, vị trí đại trường lão phù đồ cổ tộc cứ như vậy mà đổi chủ.
Những tộc nhân Huyền mạch, Mặc mạch thì hai mặt nhìn nhau, da đầu tê dại, họ hiểu rằng, một khi thanh diên tịnh trở thành đại trưởng lão, vậy sau này bọn họ cũng sẽ không thể nào không chút kiêng kỵ như trước kia nữa.
Nhưng mà hiện giờ, trưởng lão Huyền mạch, Mặc mạch đều bị Mục Trần trấn áp dưới bảo thạch sơn nhạc kia, vậy nên cũng không thề phát ra chút ý kiến nào, mà bọn họ thì hiển nhiên không có tư cách biểu quyết ý kiến.
Những phân mạch khác mặc dù cũng cảm thấy khó có thể tin được, nhưng cũng không tỏ ra là không thể chấp nhận, bởi vì với thực lực của thanh diên tịnh thì đúng là đủ để trờ thành đại trưởng lão, hơn nữa, bọn họ đúng là cũng có chút bất mãn với Huyền mạch, Mặc mạch, hiện giờ có thể ngăn cản được thì đối với bọn họ cũng coi như một chuyện tốt.
Về phía thanh mạch, vô số tộc nhân đã sớm đứng lên hoan hô, mặc dù một khi trờ thành đại trưởng lão thì phải thoát ly khỏi nhất mạch đó, bảo đảm sự công bằng, nhưng việc này đối với thanh mạch mà nói thì vẫn là tin cực kỳ tốt.
ít nhất, bọn họ cũng không cần lo lắng Huyền mạch, Mặc mạch chèn ép nữa.
"Cũng thật thú vị"
Dược Trần, Lâm Điêu cũng lả kinh ngạc nhìn cảnh này, chợt khẽ cười, ai mà ngờ được cục diện lại thay đổi thành như vậy. vốn tưởng là thanh diên tịnh sẽ chịu thua thiệt dưới tổ tháp, thế mà ngay sau đó nàng đã trở thành tân nhậm đại trưởng lão của phù đồ cổ tộc.
Bọn họ biết, chuyện đến nước này coi như đã hoàn toàn ấn định, thực lực của thanh diên tịnh đủ để áp chế toàn bộ những tiếng nói khác trong phù đồ cổ tộc.
"Hừ, lão già vô dụng"
Ma Ha U lại là chau mày, thầm căm tức mắng một tiếng, hắn vốn đang mong đợi phù đò huyền đại chiến với thanh diên tịnh, kết quả ai ngờ cứ đầu voi đuôi chuột như vậy mà kết thúc, hơn nữa, đối với việc vị trí của bản thân bị đoạt, Phù Đồ Huyền không những không dốc sức mà đoạt lại, ngược lại còn chấp nhận kết quả này.
Đối với biến cố này, Mục Trần cũng có chút giật mình, sắc mặt cổ quái, mục đích chuyến đi này của hắn nguyên là mang mẫu thân hắn thoát khỏi phù đồ cổ tộc, kết quả mẹ hắn chợt biến thành đại trưởng lão phù đồ cổ tộc.
"làm sao lại thành như vậy". Mục Trần cười khổ lắc đầu.
Trong lúc toàn bộ thiên địa còn chìm trong khiếp sợ, bên trong linh trận thế giới,khi thanh diên tịnh thấy Phù Đồ Huyền hòa bình giao ra vị trí đại trưởng lão thì sắc mặt vốn lạnh như băng cũng trở nên hòa hoãn một chút.
Nếu Phù Đồ Huyền bất chấp quy củ, hôm nay nàng không chừng cũng chỉ có thể vận dụng tổ tháp, mạnh mẽ cường ép, chỉ là nếu như vậy sẽ tạo thành rung chuyển cực lớn đối với phù đồ cổ tộc bọn họ.
Hơn nữa, như vậy cũng sẽ khiến phù đồ cổ tộc bọn họ mất đi một chiến lực đỉnh phong - thánh phẩm cường giả, phải biết, đối với những cổ tộc như bọn họ, thánh phẩm thiên chí tôn chính lả trụ cột, mất đi bất kì một ai cũng sẽ là thương gân động cốt.
Đây cũng chính là lý do chủ yếu tại sao trong suốt những năm tháng bị giam cầm, Phù Đồ Huyền cùng với đông đảo trưởng lão cũng không dám quá mức bức bách nàng.
"Xem như ngươi chưa già đến mức hồ đò". Mặc dù thần sắc hòa hoãn xuống, những thanh âm của thanh diên tịnh vẫn có chút lạnh lẽo, bởi vì vừa nghĩ tới việc những năm qua Phù Đồ Huyền dung túng kẻ dưới truy bắt Mục Trần, nàng lại cảm thấy có chút tức giận.
Nàng vừa nói, tay ngọc vung lên, chỉ thấy tòa linh trận thế giới này liền rung chuyển, cuối cùng tiêu tán từng chút một, hóa thành ức vạn đạo linh ấn cuồn cuộn chui vào tay áo thanh diên tịnh.
"Quy củ là như vậy, nếu không hôm nay lão phu sẽ không từ bỏ". Phù Đồ Huyền cương ngạnh trả lời, khuôn mặt già nua vẫn ngoan cố như vậy.
Nhưng mà cảm xúc của hắn cũng không tốt lắm, đưa mắt nhìn mặt đất lộn xộn, phất tay áo nói: "Nếu hiện giờ ngươi đã là Đại Trưởng lão, vậy ngươi cũng tự mình xử lý đi, tiếp theo lão phu sẽ không xía vào"
Tầm mắt của hắn chợt quét Mục Trần phía đằng sau, trong khoảnh khắc ấy,Mục Trần dường như nhận ra ánh mắt của hắn có chút phức tạp.
"Hy vọng đứa con này của ngươi, sẽ không uổng phí cửu thần mạch"
Thanh diên tịnh nghe vậy, nhất thời hừ lạnh nói: "Cái này không cần ngươi quan tâm, hài tử của ta một thân một mình, không dựa vào tài nguyên của Phù Đồ cổ tộc nhưng vẫn có thề đạt tới bước này, sau này thành tựu của nó chắc chắn sẽ vượt qua bất kỳ người nào của Phù Đổ cổ tộc từ cổ chí kim"
Phù Đồ Huyền lại muốn châm chọc 2 tiếng, nhưng nghĩ lại tới thành tựu hiện giờ của Mục Trần, dường như đúng là vượt xa thanh niên đồng lửa trong phù đồ cổ tộc, tuổi tác như vậy, hơn nữa tay trắng gây dựng sự nghiệp, đúng là coi như thiên kiêu chân chính.
Vì vậy, hắn chỉ có thể hừ một tiếng, không để ý tới nữa, tay áo bào vung lên, hóa thành một đạo lưu quang bay về phía sâu trong phù đồ giới, nháy mắt đã biến mất không thấy.
Cùng với việc Phù Đồ Huyền rời đi, trong thiên địa, không khí căng thẳng cũng dần dần bình ổn xuống.
"Bái kiến Đại trưởng lão"
Không khí bình ổn xuống, chỉ thấy đông đảo tộc nhân thanh mạch dẫn đầu, cung kính hô to, ngay sau đó, những tộc nhân các phân mạch khác cũng rối rít cung nghênh, cuối cùng ngay cả những tộc nhân Huyền mạch, Mặc mạch cũng thầm than một tiếng, tiếp theo sau.
Thanh diên tịnh nghe vậy, vẫy vẫy tay.
"Đại trường lão, không biết có thể thả mạch thủ cùng chư vị trưởng lão của 2 mạch chúng ta ra không?". Sau khi do dự một lúc, tộc nhân 2 mạch thận trọng nói.
Thanh diên tịnh cúi đầu nhìn bảo thạch sơn nhạc sừng sững giữa đại địa, không khỏi có chút đau đầu, làm Đại trưởng lão quả nhiên không phải là quyết định hay ho gì.
Có điều đúng là trưởng lão của 2 mạch này cũng không thể cứ bị trấn áp mãi như vậy, tránh để người ta nói ra nói vào, vì thế nàng vung tay lên, chỉ thấy từng tòa bảo thạch sơn nhạc chấn động, chậm rãi bay lên, cuối cùng hóa thành từng đạo lưu quang, bắn về phía chân trời.
Cùng với việc từng tòa bảo thạch bay lên, nhất thời từng đạo quang ảnh vọt ra.
"Ranh con Mục Trần, hôm nay bản tọa nhất định không tha cho ngươi!", sau khi thoát khốn ra, Mạch thủ Huyền mạch - huyền quang phi ra giữa không rung, ánh mắt bắn thẳng về phía Mục Trần, thẹn quá hóa giận quát lên.
Chỉ có điều, sau khi tiếng thét phẫn nộ vang lên, huyền quang chợt nhận ra thiên địa lặng ngắt như tờ trong khoảnh khắc, sau đó hắn thấy những trưởng lão Huyền mạch khác đang liền mạng chớp mắt với hắn.
Huyền quang ngẩn ra, sau đó hắn liền nghe thấy một thanh âm lạnh như băng từ bầu trời truyền tới: "A? Ngươi định làm thế nào với con ta?"
Huyền quang chợt ngẩng đầu, thân ảnh thanh diên tịnh lọt vào trong mắt hắn, nhất thời trong lòng run lên, sợ hãi nói: "Thanh diên tịnh? Ngươi làm sao lạl thoát ra được?"
Mạch thủ Mặc mạch - Mặc Đồng sắc mặt cũng kinh nghi bất định, trong mắt tràn đầy kiêng kỵ, đồng thời ánh mắt không ngừng tìm kiếm thân ảnh của Đại Trưởng lão, muốn hiểu rõ tại sao thanh diên tịnh lại ờ chỗ này.
Thanh diên tịnh lạnh lẽo nhìn bọn họ một cái, nói: "Kể từ hôm nay, ta chính là đại trưởng lão phù đồ cổ tộc, Phù Đồ Huyền đã lựa chọn tĩnh tu một khoảng thời gian."
Huyền Quang, Mặc Đồng nhất thời trợn mắt há mồm, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi, một lúc lâu sau mới lắp ba lắp bắp nói: "Làm sao có thể như vậy? Ngươi nói hươu nói vượn cái gì thế?!"
Bọn họ mới bị trấn áp không quá một nén nhang, thế nào mà vừa mới đi ra thì bầu trời đã đổi rồi? Bọn họ nhìn về phía một vài trưởng lão Huyền mạch, Mặc mạch, phát hiện ra đám người này đều là mặt cười khổ, nhưng lại không ai phản bác
Vì vậy, huyền quang, mặc đồng phục hồi lại tinh thần, nhất thời nhảy dựng lên, da đầu hơi tê dại, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, cục diện sẽ biến thành thế này, hiện giờ thanh diên tịnh trở thành đại trưởng lão, nắm quyền lực lớn nhất phù đồ cổ tộc, vậy từ nay về sau, bọn họ cũng không thể tạo nên sóng gió gì nữa, trừ khi bọn họ có thể bước qua một bước kia, cũng tiến vào thánh phẩm, như vậy có thể vẫn có thể cạnh tranh vị trí tộc trưởng, chống lại thanh diên tịnh.
Nhưng mặc dù 2 người bọn họ đều là linh phẩm hậu kỳ, cách thánh phẩm chỉ một bước, nhưng 2 người bọn họ đều hiểu rõ, một bước này có lẽ cả đời đều bước không qua.
Mà nghĩ lại về sự chèn ép của họ đối với thanh mạch trong quá khứ, về thái độ của bọn họ đối với thanh diên tịnh cùng Mục Trần, thời điểm này, cho dù bằng định lực của 2 vị mạch thủ huyền quang, mặc đồng này, cũng đều cảm thấy miệng đắng chát, đầu choáng váng.
Bọn họ biết, sau này, Huyền mạch, Mặc mạch bọn họ sợ rằng sẽ không có kết quả gì tốt rồi.
Trong lòng hỗn loạn, có điều 2 người dù gì cũng là mạch thủ, hít sâu một hơi, áp chế tâm tình, hướng về thanh diên tịnh cười gượng, nói: "Như vậy, bọn ta xin bái kiến đại trưởng lão"
Thanh diên tịnh vẻ mặt lạnh lùng, chỉ tùy ý gật đầu một cái, đối với 2 tên Huyền Quang, Mặc Đồng này, nàng tất nhiên cũng rất chán ghét, nhưng nàng cũng hiểu, 2 người này dù sao cũng là mạch thủ 2 mạch, nếu tùy tiện xử lý thì sẽ khiến nhân tâm phù đồ cổ tộc không yên, có điều chuyện này cũng không cần vội,chỉ cần nàng nắm giữ vị trí đại trưởng lão, tự nhiên sẽ có cơ hội áp chế bọn họ, khiến ưu thế trước kia của Huyền mạch, Mặc mạch dẩn dần yếu bớt.
"Lui xuống trước đi".
Nghe thấy thanh âm của thanh diên tịnh, 2 người huyền quang, mặc đồng gật đầu lia lịa, sau đó dẫn trưởng lão 2 mạch ngoan ngoãn lui về đỉnh núi của các mạch.
Ánh mắt của thanh diên tịnh lúc này cũng là nhìn về các phe siêu cấp thế lực tới quan lễ, lãnh ý trên khuôn mặt dần dần tiêu tán, khôi phục lại vẻ dịu dàng.
"Chuyện hôm nay đã khiến chư vị chê cười rồi, chư mạch hội võ kết thúc tại đây, kế tiếp chư vị có thể nghi ngơi trong tộc mấy ngày, để phù đồ cổ tộc ta làm tròn bổn phận chủ nhà"
Thanh âm của thanh diên tịnh ôn nhu hiền hòa, nhưng lúc trước các phe siêu cấp thế lực đều đã chứng kiến thủ đoạn khủng bố của nàng, cho nên cũng không dám chậm trễ, rối rít bày tỏ cảm ta.
Ánh mắt của nàng lại nhìn về phía đỉnh núi chỗ Dược Trần, lâm điêu, thần sắc trở nên hòa hoãn hơn, mỉm cười nói: "Đa tạ 2 vị chiếu cố đến Trần Nhi, sau này nếu có dịp, Thanh Diên Tịnh nhất định sẽ tới Vô Tận Hỏa Vực, Võ Cảnh đề thăm hỏi Viêm Đế cùng Võ Tổ."
Đối với một vị thánh phẩm đại tông sư, Dược Trần cùng Lâm Điêu vẫn giữ đầy đủ tôn trọng, lúc này mới cười gật đầu.
Các phe siêu cấp thế lực nhìn cảnh này, đều âm thầm cảm thán, vốn chỉ muốn tới quan lễ Chư Mạch Hội Võ mà thôi, ai mà ngờ lại được chứng kiến một hồi kịch đặc sắc như vậy.
Mả bắt đầu từ hôm nay, bầu trời của Phù Đồ cổ Tộc này thật sự phải đổi rồi.
Về phần Mục Trần kia, sợ rằng sau hôm nay cũng sẽ danh chấn đại thiên thế giới, hơn nữa có mẫu thân là Đại Trưởng Lão phù đồ cổ tộc, trên đại thiên thế giới này, sợ rằng người dám trêu chọc đến hắn cũng sẽ không nhiều...
Dịch: zero.
Những tộc nhân Huyền mạch, Mặc mạch thì hai mặt nhìn nhau, da đầu tê dại, họ hiểu rằng, một khi thanh diên tịnh trở thành đại trưởng lão, vậy sau này bọn họ cũng sẽ không thể nào không chút kiêng kỵ như trước kia nữa.
Nhưng mà hiện giờ, trưởng lão Huyền mạch, Mặc mạch đều bị Mục Trần trấn áp dưới bảo thạch sơn nhạc kia, vậy nên cũng không thề phát ra chút ý kiến nào, mà bọn họ thì hiển nhiên không có tư cách biểu quyết ý kiến.
Những phân mạch khác mặc dù cũng cảm thấy khó có thể tin được, nhưng cũng không tỏ ra là không thể chấp nhận, bởi vì với thực lực của thanh diên tịnh thì đúng là đủ để trờ thành đại trưởng lão, hơn nữa, bọn họ đúng là cũng có chút bất mãn với Huyền mạch, Mặc mạch, hiện giờ có thể ngăn cản được thì đối với bọn họ cũng coi như một chuyện tốt.
Về phía thanh mạch, vô số tộc nhân đã sớm đứng lên hoan hô, mặc dù một khi trờ thành đại trưởng lão thì phải thoát ly khỏi nhất mạch đó, bảo đảm sự công bằng, nhưng việc này đối với thanh mạch mà nói thì vẫn là tin cực kỳ tốt.
ít nhất, bọn họ cũng không cần lo lắng Huyền mạch, Mặc mạch chèn ép nữa.
"Cũng thật thú vị"
Dược Trần, Lâm Điêu cũng lả kinh ngạc nhìn cảnh này, chợt khẽ cười, ai mà ngờ được cục diện lại thay đổi thành như vậy. vốn tưởng là thanh diên tịnh sẽ chịu thua thiệt dưới tổ tháp, thế mà ngay sau đó nàng đã trở thành tân nhậm đại trưởng lão của phù đồ cổ tộc.
Bọn họ biết, chuyện đến nước này coi như đã hoàn toàn ấn định, thực lực của thanh diên tịnh đủ để áp chế toàn bộ những tiếng nói khác trong phù đồ cổ tộc.
"Hừ, lão già vô dụng"
Ma Ha U lại là chau mày, thầm căm tức mắng một tiếng, hắn vốn đang mong đợi phù đò huyền đại chiến với thanh diên tịnh, kết quả ai ngờ cứ đầu voi đuôi chuột như vậy mà kết thúc, hơn nữa, đối với việc vị trí của bản thân bị đoạt, Phù Đồ Huyền không những không dốc sức mà đoạt lại, ngược lại còn chấp nhận kết quả này.
Đối với biến cố này, Mục Trần cũng có chút giật mình, sắc mặt cổ quái, mục đích chuyến đi này của hắn nguyên là mang mẫu thân hắn thoát khỏi phù đồ cổ tộc, kết quả mẹ hắn chợt biến thành đại trưởng lão phù đồ cổ tộc.
"làm sao lại thành như vậy". Mục Trần cười khổ lắc đầu.
Trong lúc toàn bộ thiên địa còn chìm trong khiếp sợ, bên trong linh trận thế giới,khi thanh diên tịnh thấy Phù Đồ Huyền hòa bình giao ra vị trí đại trưởng lão thì sắc mặt vốn lạnh như băng cũng trở nên hòa hoãn một chút.
Nếu Phù Đồ Huyền bất chấp quy củ, hôm nay nàng không chừng cũng chỉ có thể vận dụng tổ tháp, mạnh mẽ cường ép, chỉ là nếu như vậy sẽ tạo thành rung chuyển cực lớn đối với phù đồ cổ tộc bọn họ.
Hơn nữa, như vậy cũng sẽ khiến phù đồ cổ tộc bọn họ mất đi một chiến lực đỉnh phong - thánh phẩm cường giả, phải biết, đối với những cổ tộc như bọn họ, thánh phẩm thiên chí tôn chính lả trụ cột, mất đi bất kì một ai cũng sẽ là thương gân động cốt.
Đây cũng chính là lý do chủ yếu tại sao trong suốt những năm tháng bị giam cầm, Phù Đồ Huyền cùng với đông đảo trưởng lão cũng không dám quá mức bức bách nàng.
"Xem như ngươi chưa già đến mức hồ đò". Mặc dù thần sắc hòa hoãn xuống, những thanh âm của thanh diên tịnh vẫn có chút lạnh lẽo, bởi vì vừa nghĩ tới việc những năm qua Phù Đồ Huyền dung túng kẻ dưới truy bắt Mục Trần, nàng lại cảm thấy có chút tức giận.
Nàng vừa nói, tay ngọc vung lên, chỉ thấy tòa linh trận thế giới này liền rung chuyển, cuối cùng tiêu tán từng chút một, hóa thành ức vạn đạo linh ấn cuồn cuộn chui vào tay áo thanh diên tịnh.
"Quy củ là như vậy, nếu không hôm nay lão phu sẽ không từ bỏ". Phù Đồ Huyền cương ngạnh trả lời, khuôn mặt già nua vẫn ngoan cố như vậy.
Nhưng mà cảm xúc của hắn cũng không tốt lắm, đưa mắt nhìn mặt đất lộn xộn, phất tay áo nói: "Nếu hiện giờ ngươi đã là Đại Trưởng lão, vậy ngươi cũng tự mình xử lý đi, tiếp theo lão phu sẽ không xía vào"
Tầm mắt của hắn chợt quét Mục Trần phía đằng sau, trong khoảnh khắc ấy,Mục Trần dường như nhận ra ánh mắt của hắn có chút phức tạp.
"Hy vọng đứa con này của ngươi, sẽ không uổng phí cửu thần mạch"
Thanh diên tịnh nghe vậy, nhất thời hừ lạnh nói: "Cái này không cần ngươi quan tâm, hài tử của ta một thân một mình, không dựa vào tài nguyên của Phù Đồ cổ tộc nhưng vẫn có thề đạt tới bước này, sau này thành tựu của nó chắc chắn sẽ vượt qua bất kỳ người nào của Phù Đổ cổ tộc từ cổ chí kim"
Phù Đồ Huyền lại muốn châm chọc 2 tiếng, nhưng nghĩ lại tới thành tựu hiện giờ của Mục Trần, dường như đúng là vượt xa thanh niên đồng lửa trong phù đồ cổ tộc, tuổi tác như vậy, hơn nữa tay trắng gây dựng sự nghiệp, đúng là coi như thiên kiêu chân chính.
Vì vậy, hắn chỉ có thể hừ một tiếng, không để ý tới nữa, tay áo bào vung lên, hóa thành một đạo lưu quang bay về phía sâu trong phù đồ giới, nháy mắt đã biến mất không thấy.
Cùng với việc Phù Đồ Huyền rời đi, trong thiên địa, không khí căng thẳng cũng dần dần bình ổn xuống.
"Bái kiến Đại trưởng lão"
Không khí bình ổn xuống, chỉ thấy đông đảo tộc nhân thanh mạch dẫn đầu, cung kính hô to, ngay sau đó, những tộc nhân các phân mạch khác cũng rối rít cung nghênh, cuối cùng ngay cả những tộc nhân Huyền mạch, Mặc mạch cũng thầm than một tiếng, tiếp theo sau.
Thanh diên tịnh nghe vậy, vẫy vẫy tay.
"Đại trường lão, không biết có thể thả mạch thủ cùng chư vị trưởng lão của 2 mạch chúng ta ra không?". Sau khi do dự một lúc, tộc nhân 2 mạch thận trọng nói.
Thanh diên tịnh cúi đầu nhìn bảo thạch sơn nhạc sừng sững giữa đại địa, không khỏi có chút đau đầu, làm Đại trưởng lão quả nhiên không phải là quyết định hay ho gì.
Có điều đúng là trưởng lão của 2 mạch này cũng không thể cứ bị trấn áp mãi như vậy, tránh để người ta nói ra nói vào, vì thế nàng vung tay lên, chỉ thấy từng tòa bảo thạch sơn nhạc chấn động, chậm rãi bay lên, cuối cùng hóa thành từng đạo lưu quang, bắn về phía chân trời.
Cùng với việc từng tòa bảo thạch bay lên, nhất thời từng đạo quang ảnh vọt ra.
"Ranh con Mục Trần, hôm nay bản tọa nhất định không tha cho ngươi!", sau khi thoát khốn ra, Mạch thủ Huyền mạch - huyền quang phi ra giữa không rung, ánh mắt bắn thẳng về phía Mục Trần, thẹn quá hóa giận quát lên.
Chỉ có điều, sau khi tiếng thét phẫn nộ vang lên, huyền quang chợt nhận ra thiên địa lặng ngắt như tờ trong khoảnh khắc, sau đó hắn thấy những trưởng lão Huyền mạch khác đang liền mạng chớp mắt với hắn.
Huyền quang ngẩn ra, sau đó hắn liền nghe thấy một thanh âm lạnh như băng từ bầu trời truyền tới: "A? Ngươi định làm thế nào với con ta?"
Huyền quang chợt ngẩng đầu, thân ảnh thanh diên tịnh lọt vào trong mắt hắn, nhất thời trong lòng run lên, sợ hãi nói: "Thanh diên tịnh? Ngươi làm sao lạl thoát ra được?"
Mạch thủ Mặc mạch - Mặc Đồng sắc mặt cũng kinh nghi bất định, trong mắt tràn đầy kiêng kỵ, đồng thời ánh mắt không ngừng tìm kiếm thân ảnh của Đại Trưởng lão, muốn hiểu rõ tại sao thanh diên tịnh lại ờ chỗ này.
Thanh diên tịnh lạnh lẽo nhìn bọn họ một cái, nói: "Kể từ hôm nay, ta chính là đại trưởng lão phù đồ cổ tộc, Phù Đồ Huyền đã lựa chọn tĩnh tu một khoảng thời gian."
Huyền Quang, Mặc Đồng nhất thời trợn mắt há mồm, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi, một lúc lâu sau mới lắp ba lắp bắp nói: "Làm sao có thể như vậy? Ngươi nói hươu nói vượn cái gì thế?!"
Bọn họ mới bị trấn áp không quá một nén nhang, thế nào mà vừa mới đi ra thì bầu trời đã đổi rồi? Bọn họ nhìn về phía một vài trưởng lão Huyền mạch, Mặc mạch, phát hiện ra đám người này đều là mặt cười khổ, nhưng lại không ai phản bác
Vì vậy, huyền quang, mặc đồng phục hồi lại tinh thần, nhất thời nhảy dựng lên, da đầu hơi tê dại, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, cục diện sẽ biến thành thế này, hiện giờ thanh diên tịnh trở thành đại trưởng lão, nắm quyền lực lớn nhất phù đồ cổ tộc, vậy từ nay về sau, bọn họ cũng không thể tạo nên sóng gió gì nữa, trừ khi bọn họ có thể bước qua một bước kia, cũng tiến vào thánh phẩm, như vậy có thể vẫn có thể cạnh tranh vị trí tộc trưởng, chống lại thanh diên tịnh.
Nhưng mặc dù 2 người bọn họ đều là linh phẩm hậu kỳ, cách thánh phẩm chỉ một bước, nhưng 2 người bọn họ đều hiểu rõ, một bước này có lẽ cả đời đều bước không qua.
Mà nghĩ lại về sự chèn ép của họ đối với thanh mạch trong quá khứ, về thái độ của bọn họ đối với thanh diên tịnh cùng Mục Trần, thời điểm này, cho dù bằng định lực của 2 vị mạch thủ huyền quang, mặc đồng này, cũng đều cảm thấy miệng đắng chát, đầu choáng váng.
Bọn họ biết, sau này, Huyền mạch, Mặc mạch bọn họ sợ rằng sẽ không có kết quả gì tốt rồi.
Trong lòng hỗn loạn, có điều 2 người dù gì cũng là mạch thủ, hít sâu một hơi, áp chế tâm tình, hướng về thanh diên tịnh cười gượng, nói: "Như vậy, bọn ta xin bái kiến đại trưởng lão"
Thanh diên tịnh vẻ mặt lạnh lùng, chỉ tùy ý gật đầu một cái, đối với 2 tên Huyền Quang, Mặc Đồng này, nàng tất nhiên cũng rất chán ghét, nhưng nàng cũng hiểu, 2 người này dù sao cũng là mạch thủ 2 mạch, nếu tùy tiện xử lý thì sẽ khiến nhân tâm phù đồ cổ tộc không yên, có điều chuyện này cũng không cần vội,chỉ cần nàng nắm giữ vị trí đại trưởng lão, tự nhiên sẽ có cơ hội áp chế bọn họ, khiến ưu thế trước kia của Huyền mạch, Mặc mạch dẩn dần yếu bớt.
"Lui xuống trước đi".
Nghe thấy thanh âm của thanh diên tịnh, 2 người huyền quang, mặc đồng gật đầu lia lịa, sau đó dẫn trưởng lão 2 mạch ngoan ngoãn lui về đỉnh núi của các mạch.
Ánh mắt của thanh diên tịnh lúc này cũng là nhìn về các phe siêu cấp thế lực tới quan lễ, lãnh ý trên khuôn mặt dần dần tiêu tán, khôi phục lại vẻ dịu dàng.
"Chuyện hôm nay đã khiến chư vị chê cười rồi, chư mạch hội võ kết thúc tại đây, kế tiếp chư vị có thể nghi ngơi trong tộc mấy ngày, để phù đồ cổ tộc ta làm tròn bổn phận chủ nhà"
Thanh âm của thanh diên tịnh ôn nhu hiền hòa, nhưng lúc trước các phe siêu cấp thế lực đều đã chứng kiến thủ đoạn khủng bố của nàng, cho nên cũng không dám chậm trễ, rối rít bày tỏ cảm ta.
Ánh mắt của nàng lại nhìn về phía đỉnh núi chỗ Dược Trần, lâm điêu, thần sắc trở nên hòa hoãn hơn, mỉm cười nói: "Đa tạ 2 vị chiếu cố đến Trần Nhi, sau này nếu có dịp, Thanh Diên Tịnh nhất định sẽ tới Vô Tận Hỏa Vực, Võ Cảnh đề thăm hỏi Viêm Đế cùng Võ Tổ."
Đối với một vị thánh phẩm đại tông sư, Dược Trần cùng Lâm Điêu vẫn giữ đầy đủ tôn trọng, lúc này mới cười gật đầu.
Các phe siêu cấp thế lực nhìn cảnh này, đều âm thầm cảm thán, vốn chỉ muốn tới quan lễ Chư Mạch Hội Võ mà thôi, ai mà ngờ lại được chứng kiến một hồi kịch đặc sắc như vậy.
Mả bắt đầu từ hôm nay, bầu trời của Phù Đồ cổ Tộc này thật sự phải đổi rồi.
Về phần Mục Trần kia, sợ rằng sau hôm nay cũng sẽ danh chấn đại thiên thế giới, hơn nữa có mẫu thân là Đại Trưởng Lão phù đồ cổ tộc, trên đại thiên thế giới này, sợ rằng người dám trêu chọc đến hắn cũng sẽ không nhiều...
Dịch: zero.
Danh sách chương