Ánh sáng vạn trượng bộc phát ra từ cơ thể Huyền Tôn, uy áp vô tận, từng đợt sóng quét ngược ra khiến cả không gian chấn động, gió nổi mây vần, toàn bộ thiên địa đều run rẩy vì uy áp ấy.

trên đại thiên thế giới này, tiên phẩm thiên chí tôn đã là kế dưới thánh phẩm, có thể nói cường giả cấp bậc này đã đứng ờ tầng thứ cao nhất trên đại thiên thế giới.

Đặt trong bất kỳ siêu cấp thế lực nào, cho dù là mạnh như phù đồ cổ tộc, một vị tiên phẩm thiên chí tôn đều có địa vị cực cao, mà hôm nay, một vị tiên phẩm thiên chí tôn hiển lộ ra uy thế ngút trời như vậy, đúng là khiến người ta sợ hãi.

Trong thiên địa, lãnh tụ của tất cả những siêu cấp thế lực đều sắc mặt ngưng trọng, âm thầm cảm thán tiên phẩm chi uy, đồng thời, ánh mắt lại có chút hưng phấn nhìn về phía Mục Trần, không biết đối mặt với cường giả bực này, Mục Trần sẽ chống cự như thế nào? Dưới vô số ánh mắt chăm chú, thần sắc Mục Trần cũng có chút nghiêm túc lên, tuy rằng chiến lực hắn mạnh mẽ, nhưng đối mặt với một vị tiên phẩm thiên chí tôn chân chính, hiển nhiên hắn cũng không dám có chút khinh thường.

phù

Một ngụm khí thật dài từ trong miệng Mục Trần phun ra, chớp mắt sau đó, cơ thể hắn cũng là bộc phát vô số linh quang, thân thể bằng máu thịt chớp mắt hoá thành linh thể sáng chỏi, linh lực mênh mông, chấn động không gian.

Chuyện đã tới nước này, nói bất kỳ thứ gì cũng đều là dư thừa, 3 trận hắn dốc sức đánh, chỉ khi thắng trận này mới có thể coi là chân chính thắng lợi, nếu không, những cố gắng lúc trước đều sẽ thành công cốc.

Hơn nữa, nếu huyền quang đã thừa nhận việc thanh diên tịnh bị giam cầm có bàn tay của hắn, vậy Mục Trần tất nhiên là sẽ không có bất kỳ chút khách khí nào với bọn họ, hôm nay, chiếc ghế trưởng lão viện này, hắn muốn mạnh mẽ moi bắt huyền mạch nôn ra.

Cũng coi như thu hồi một chút lãi trước.

ầm!

Huyền Tôn xuất thủ trước tiên, thần sắc hắn lạnh lùng, cũng không thi triển bất kỳ thần thông nào, chỉ là bàn chân bước tới một bước, thản hình trực tiếp xé rách không gian, giống như một viên thiên thạch huỷ diệt, một quyền đánh về phía Mục Trần.

Một quyền này không hề có chút hoa mỹ, nhưng dưới sự thúc giục của tiên phẩm linh thể thì lại giống như huỷ diệt quyền, nếu linh phẩm thiên chí tôn tầm thường bị đánh trúng, coi như là linh thể cường hãn đi nữa, chỉ sợ cũng sẽ bị một quyền này đánh rách, trọng thương.

Mục Trần nhìn một quyền xuyên thủng không gian đánh tới, ánh mắt cũng ngưng lại, nhưng hắn cũng không có tránh lui, ngược lại, trong đôi mắt có chiến ý hừng hực, hắn muốn chính diện thử xem, tiên phẩm thiên chí tôn rốt cục mạnh tới mức nào.

vừa nghĩ tới đây, Mục Trần cười lớn một tiếng, không lui không tránh, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, trên nắm đấm phóng ra ức vạn linh quang, có linh lực vô cùng vô tận rót vào, dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc, cũng đánh ra một quyền, cứng rắn đụng với quyền của Huyền Tôn.

ầm!

Dường như có âm thanh chói tai nổ vang trong thiên địa, chỉ thấy sóng trùng kích kinh khủng điên cuồng quét ngược ra, tuy bạch ngọc thạch đài dưới chân bọn họ không việc gì, nhưng trên chủ phong, từng ngọn núi ầm ầm nổ tung, bị san thành bình địa.

soạt!

khi sóng trùng kích quét ngược ra, thân hình Mục Trần cũng bắn trở lại, lòng bàn chân chà lên bạch ngọc thạch đài một vết thật dài, thậm chí nhiệt độ còn khiến cả lòng bàn chân như bị thiêu đốt.

- Cuồng vọng

Thản hình Huyền Tôn vẫn vững như đá, không nhúc nhích, ánh mắt hắn sắc bén lạnh lẽo nhìn chằm chằm Mục Trần, lạnh lùng nói.

Mục Trần lại dám lấy thực lực linh phẩm thiên chí tôn cứng rắn va chạm với tiên phẩm như hắn, đúng là không biết trời cao đất rộng.

Mục Trần cúi đầu nhìn nắm đấm, chỉ thấy bên ngoài nắm đấm thuỷ tinh có một vết nứt rất nhỏ, đây là do va chạm lúc trước tạo thành.

- Tiên phẩm linh thể lại ngưng luyện mạnh mẽ đến trình độ này

. Ánh mắt của hắn loé lên, va chạm cứng rắn lúc trước làm hắn hiểu được sự cường hãn của tiên phẩm, chỉ nguyên tiên phẩm linh thể này thôi đã cường hãn hơn mấy lần linh phẩm linh thể của hắn.

khó trách, bất kể là huyền quang hay những người khác đều không coi trọng việc hắn khiêu chiến tiên phẩm thiên chí tôn, thì ra, tiên phẩm thiên chí tôn chỉ cần dựa vào tiên phẩm linh thể thôi cũng đủ nghiền ép linh phẩm.

- Tiểu bối ngông cuồng, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi biết được, thiên ngoại hữu nhiên, nhân ngoại hữu nhân, người trẻ tuổi thiên phú cao là chuyện tốt, nhưng nếu tự cho là mình rất giỏi, thì đó chính là tự chuốc lấy diệt vong!

. Ánh mắt Huyền Tôn lộ vẻ hung hãn, hắn cười lạnh một tiếng, thân hình một lần nữa bắn ra, linh thể bảo thạch giống như tuyệt thế thánh vật cường đại nhất thế gian, không chút màu mè, trực tiếp nghiền áp về phía Mục Trần.

Huyền Tôn này cũng rất là cáo già, biết mình chiếm được ưu thế tiên phẩm linh thể nên ngay cả thần thông cũng lười vận dụng, trực tiếp dựa vào sức mạnh linh thể ép Mục Trần phải cứng rắn va chạm.

Mục Trần nhìn Huyền Tôn khí thế hung hăng tới, trong mắt cũng thoáng hiện một tia lạnh lẽo, nói:

- Lão già kia, không cần phải cậy già lên mặt, nếu không chỉ tự chuốc lấy nhục!

Hai tay hắn đột nhiên kết ấn, thân hình không tránh không né vọt lên, mà ngay lúc sắp va chạm, chỉ thấy không gian bên cạnh Mục Trần rung chuyển, hai thân ảnh một trắng một đen tựa như đạp không tới.

Hai thân ảnh này cũng hoá thành linh thể sáng chói, giống như hai quang ảnh đồng loạt vọt lên, xuất thủ đồng thời với bản thể của Mục Trần, kết hợp một cách hoàn mỹ, 3 đạo quyền quang hung hăng đánh ra, cứng rắn va chạm với Huyền Tôn.

ầm ầm ầm!

Va chạm lần này, thanh thế càng thêm kinh người, tựa như cả không gian cũng sụp đổ, nhưng điều khiến vô số người mở rộng tầm mắt chính là, Huyền Tôn cũng không dễ dàng thắng như lúc trước, ngược lại thân thể rung lên, cũng bắn ngược về sau, nơi lòng bàn chân dẫm xuống, ngay cả không gian cũng vỡ vụn.

Mà ở phía khác, 3 đạo quang ảnh Mục Trần cũng lui ngược về sau mấy chục bước.

sắc mặt Huyền Tôn có chút âm tình bất định, ổn định thân hình, ngẩng đầu một cái, con ngươi liền co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy hai thân ảnh bên cạnh Mục Trần giống bản tôn hắn như đúc.

- Đây là...nhất khí hoá tam thanh?

. Ánh mắt Huyền Tôn già đời cở nào, liếc một cái là nhận ra, lúc này sắc mặt biến đổi, hiển nhiên là cũng biết được nhất khí hoá tam thanh lợi hại.

Có thần thông như vậy, Mục Trần đơn giản là 1 hoá thành 3, hơn nữa phối hợp vô cùng ăn ý, liên thủ với nhau, uy lực tăng vọt, hơn xa so với đơn thuần chỉ là 3 vị linh phẩm thiên chí tôn bình thường liên thủ.

Một Mục Trần chỉ dựa vào linh phẩm linh thể dĩ nhiên là đánh không lại hắn, nhưng nếu 3 Mục Trần liên thủ, coi như là Huyền Tôn cũng không chiếm được chút thượng phong nào.

Mà lúc này, xung quanh thiên địa cũng bộc phát ra vài thanh âm xôn xao, không ít cường giả siêu cấp thế lực ánh mắt đỏ lên nhìn chằm chằm Mục Trần, phải biết, trên đại thiên thế giới, tuyệt thế thần thông được coi là tột đỉnh nhất chỉ có 36 đạo, như vậy có thể thấy được nó hiếm hoi như thế nào, thế mà hiện tại, chỉ nguyên trên người Mục Trần cũng đã cỏ hai đạo.

Người này, rốt cục có cơ duyên nghịch thiên đến mức nào a.

trên đài cao, mạch thủ huyền mạch - huyền quang ánh mắt cũng có chút âm trầm, vốn cho là, Huyền Tôn xuất thủ là có thể thắng một cách nghiền ép, nhưng không ngờ tới, Mục Trần này vẫn có thủ đoạn chống lại.

- Huyền Tôn, xuất thủ toàn lực đi, đừng dây dưa với hắn

. Thanh âm trầm thấp của Huyền Quang truyền vào trong tai Huyền Tôn.

Huyền Tôn nghe vậy cũng khẽ gật đầu, chợt hít sâu một hơi, sau lưng, ức vạn linh quang khởi động, một toà cự ảnh màu đen khổng lồ ngưng luyện ra.

Quanh thân cự ảnh này phảng phất có hắc sắc cự long quấn quanh, giữa lúc phun ra nuốt vào, hơi nước trong thiên địa mịt mù, trong khoảnh khắc liền tạo ra mưa sa, bao phủ thiên địa.

- Đây là đại huyền minh pháp thân?

Mục Trần nhìn toà chí tôn pháp tướng này, ánh mắt hơi động liền nhận ra được, chí tôn pháp tướng này xếp thứ hai3 trong bảng 99 chí tôn pháp thân, tương đối lợi hại.

- Rốt cục cũng thật sự động thủ sao?

Mục Trần hai tay kết ấn, trong con ngươi có một chùm sáng bắn ra, trực tiếp biến thành một toà thuỷ tinh phù đồ tháp lơ lửng trên cao, sau đó trấn áp về phía đại huyền minh pháp thân.

Đối phó với chí tôn pháp tướng, phù đồ tháp là hữu dụng nhất, trực tiếp hút vào trong, dùng bát bộ phù đồ trấn áp là được.

- Hừ, muốn dùng phù đồ tháp đối phó với lão phu, ngươi cũng quá ngây thơ rồi

. Nhưng mà, khi nhìn thấy thuỷ tinh phù đồ tháp, Huyền Tôn cũng không có vẻ sợ hãi chút nào, ngược lại cười lạnh một tiếng, hơi lắc đầu một cái, trên đỉnh đầu bắn ra một tia sáng, bên trong ánh sáng cũng có một toà phù đồ tháp màu đen xuất hiện, hắc quang lập loè, va đụng với thuỷ tinh phù đồ tháp của Mục Trần, cả hai cùng chấn động.

Mục Trần thấy vậy, chân mày nhíu lại, lão già này quả nhiên khó đối phó, hơn nữa, hiển nhiên là cũng hiểu rất rõ bát bộ phù đồ, mặc dù hiện giờ hắn đã có thể cho bát bộ phù đồ xuất hiện bên ngoài phù đồ tháp, thế nhưng dù sao uy lực cũng không mạnh bằng ở bên trong tháp.

Mà đối phương cũng có phù đồ tháp, như vậy muốn hút vào trong tháp cũng không dễ dàng, vì thế, uy lực của bát bộ phù đò cũng sẽ hạn chế.

- Tiểu bối, chớ cho là có bát bộ phù đồ thì có thể không cần kiêng kỵ ai!

Huyền Tôn cười lạnh nói, chợt hắn dậm chân một cái, dưới chân huyền minh pháp thân có hắc thuỷ ào ạt chảy ra, xé rách chân trời, ùn ùn đánh về phía Mục Trần.

Sau lưng Mục Trần cũng có ánh sáng tử kim rực rỡ, bất hủ kim thản hiện ra, bất hủ thần văn ngưng tụ, hoá thành một hào quang tử kim, chống đỡ lại toàn bộ hắc thuỷ.

trên bầu trời, hai bên đấu pháp giằng co, linh lực mênh mông tràn ngập thiên địa, từng đợt sóng thế công không ngừng cuồn cuộn đến, ngươi đánh ta đỡ, không chút nào nương tay, mơ hồ lộ ra vẻ tàn nhẫn.

nhìn hai bên đấu pháp như vậy, trong thiên địa, vô số người đều nín thở chăm chú, không dám rời mắt.

- Mục Trần này thật đúng là không đơn giản, lại có thể cùng Huyền Tôn đánh đến mức không phân cao thấp

. Trong lúc hai bên kịch đấu, trong thiên địa lại nổi lên từng đợt xôn xao, tất cả cường giả đều cảm thán không ngớt, bởi vì xem xét cục diện trước mắt, hiển nhiên là Mục Trần đã bắt đầu dần dần ổn định thế trận, mà ưu thế của Huyền Tôn thì cũng không còn rõ rệt như ban đầu.

Những trưởng lão cùng tộc nhân thanh mạch thì bắt đầu thầm thở phào một cái, mặt lộ vẻ vui mừng.

về phần huyền mạch thì không khí có chút ngột ngạt, không ít người cắn răng nghiến lợi, chỉ hận Huyền Tôn không thể xé nát Mục Trần ngay lập tức.

ầm!

lại một lần nữa đối oanh, mặc dù chiếm được chút thượng phong, nhưng sắc mặt Huyền Tôn cũng có chút khó coi, bởi vì chỉ dựa vào chút thượng phong này mà muốn chuyển thành thắng thế thì hiển nhiên là chuyện không thể nào.

- vậy mà lại đánh giá thấp tên tiểu tử này

Ánh mắt Huyền Tôn âm trầm, một khắc sau, trong mắt hắn thoáng hiện chút hung quang, thân thể của hắn dần dần lơ lửng, bên ngoài thân thể, bắt đầu có từng đạo quang văn màu đen cổ xưa hiện lên, mơ hồ tạo thành 7 đường vân màu đen.

- Thất thần mạch! Huyền Tôn này thì ra cũng có thần mạch, xem ra hắn muốn vận dụng linh mạch thần thông.

Thấy cảnh này, trong thiên địa nhất thời bộc phát âm thanh xôn xao.

- Hôm nay, có thể khiến lão phu phải dùng đến linh mạch thần thông để trấn áp ngươi, ngươi dù có thua cũng không oan uổng

âm thanh trầm thấp của Huyền Tôn vang lên, hai tay hắn đột nhiên giơ lên, chớp măt sau đó, tựa như có một hắc hà âm hàn cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn chảy ra, tràn ngập vòm trời, lúc này, dường như toàn bộ thiên địa cũng bị đóng băng.

Cùng lúc đó, thanh âm hơi có vẻ lạnh lẽo của Huyền Tôn cũng vang dội giữa thiên địa.

- Thất thần mạch, Huyền Minh tịch diệt hà!

lúc này, rốt cục Huyền Tôn cũng đã lộ ra răng nanh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện