Doong doong! Trong thiên địa linh lực mênh mông quét ngược ra, trên từng tòa loan đình trên mỗi đỉnh núi đều có một chiếc trống lớn hiện lên, nặng nề đánh xuống, nhất thời có tiếng trống trầm trấp khiến tim người đập rộn ràng, vang vọng khắp thiên địa này.
Dưới tiếng trống đầy trời, ánh mắt của các phe siêu cấp thế lực đều không khỏi hướng về phía mười chín tòa bạch ngọc cự đài.
Bên trên mười chín tòa bạch ngọc đài này, có mười chín đạo thân ảnh đứng vững vàng, quanh người những thân ảnh này đều có linh quang sáng chói, uy áp kinh khủng, tràn ngập khắp thiên địa.
Những người này đều là thiên chí tôn thứ thiệt.
Nhìn cảnh này, đại đa số những siêu cấp thế lực ở đây đều không nhịn được mà cảm thán một tiếng, trong mắt hiện lẽn vẻ hâm mộ cực kỳ, phải biết, trên đại thiên thế giới này, muốn đo đếm nội tình của một siêu cấp thế lực thật ra rất đơn giản, đó chính là số lượng thiên chí tôn.
Thông thường mà nói,thế lực nào chỉ có một vị thiên chí tôn, vậy chẳng qua cũng miễn cưỡng coi là có tư cách đặt chân vào hàng ngũ siêu cấp thế lực mà thôi, chỉ có những siêu cấp thế lực có vài vị trở lên mới có thề coi là ưu tú.
Thế mà, phù đồ cổ tộc trước mắt, một liền hiển lộ ra bên ngoài số lượng thiên chí tôn lên tới mười chín số, hơn nữa, số thiên chí tôn này rõ ràng chưa phải toàn bộ.
Những chủng tộc cổ xưa này, phe nào mà không cất giấu một vài lá bày tẩy khiến người ta kiêng kỵ.
Mà cái này, chính là nội tình.
Một chủng tộc cổ xưa, trải qua muôn vàn năm tháng mới có thể dần dần tích lũy được nội tình.
Siêu cấp thế lực tầm thường có lẽ có thề huy hoàng trong nhất thời, nhưng cuối cùng vẫn tan thành mây khói, duy chỉ có những chủng tộc cổ xưa này, không nhanh không chậm phát triển đầy đàn, vượt qua vô số tai kiếp, hơn nữa trở nên lớn mạnh.
Đối diện với Phù đồ cổ tộc nội tình bậc nảy, chớ nói người ngoài, coi như là Mục Trần, trong mắt đều thoáng hiện vẻ ngưng trọng, ngũ đại cổ tộc, đúng là danh bất hư truyền.
"xem ra Mục phủ ta sau này nếu muốn lâu dài, cũng phải chú trọng bồi dưỡng". Mục Trần có suy nghĩ, mục phủ hiện giờ tuy cũng có thề xưng là siêu cấp thế lực, nhưng thực ra chỉ dựa vào một mình hắn chống đỡ, cái này hầu như không thể coi là nửa phần nội tình gì cả, nếu so sánh với phù đồ cổ tộc thì càng là giống như đom đóm với trăng rằm.
Nhưng mả, Mục phủ mới lập, tràn đầy nhuệ khí, có thề có thành tựu như vậy đã là không tệ, sau này nếu có cơ hội, trực tiếp xưng bá thiên la đại lục, dựa vào một trong 10 siêu cấp đại lục của đại thiên thế giới này, thêm cả thượng cổ thiên cung nữa, Mục Trần tin rằng, tương lai Mục phủ chắc chắn sẽ có vô số thiên tài xuất hiện, đến ngày nào đó, không chừng cũng có thể sánh vai với vô tận hỏa vực, võ cảnh, trờ thành siêu cấp thế lực đứng đầu đại thiên thế giới này, đến lúc đó, cũng sẽ không yếu hơn Phù Đồ cổ tộc.
Ý niệm xoay chuyển trong lòng, dẩn dần thu lại, Mục Trần ngưng thần nhìn về phía mười chín đạo thân ảnh kia, mơ hồ phát hiện, mười chín tòa bạch ngọc đài này dường như cũng phân chia vị tri rõ ràng.
Tổng thể mà nói, mười chín tòa bạch ngọc đài này dường như chia làm 4 phương.
"Có lẽ đây cũng là huyền mạch, mặc mạch, thanh mạch cũng những phân mạch khác". Mục Trần lẩm bẩm, ánh mắt của hắn đầu tiên là hội tụ về phía huyền mạch, bời vì nơi này khí thế cường thịnh nhất, linh quang mênh mông, chiếm cứ nửa vùng trời.
ở đây, 7 tòa bạch ngọc đài phân cấp bậc rõ ràng, tọa lạc cao thấp, ở trên tòa bạch ngọc đài cao nhất, có một tên nam tử huyền bào đứng chắp tay, người này khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, hai mắt ôn hòa như ngọc, bên ngoài thân thể có linh quang lượn quanh.
So sánh với những trưởng lão khác, linh quang quanh người hắn là yếu ớt nhất, nhưng ờ đầy đều là người già đời, tất nhiên là hiểu được, loại linh lực nội liễm, bản thân giống như hố đen, có thể khiến linh lực bản thân không phát ra ngoài chút nào, trạng thái giống như hoàn toàn dung hợp với thiên địa, chính là dấu hiệu sắp tiến tới thánh phẩm thiên chí tôn.
Nam tử huyền bào này hiển nhiên đã đạt tới tiên phẩm hậu kỳ,đang không ngừng tìm kiếm cơ hội đột phá thánh phẩm.
Nhìn nam tử anh tuấn này, con ngươi Mục Trần cũng hơi co rụt lại, mơ hồ cảm thấy một khí tức nguy hiểm, người này, rõ ràng là cực kỳ nguy hiểm.
"Đây chính là mạch thủ huyền mạch, Huyền Quang. Hắn là phụ thân của Huyền La, hiện giờ được xưng là một trong hai người có hy vọng bước vào thánh phẩm nhất trong phù đồ cổ tộc, mà một khi hắn thành công, sợ rằng, vị trí tộc trường Phù Đồ cổ tộc chính là của hắn." Bên cạnh Mục Trần, thanh sương cũng đã nhận ra vẻ kinh dị trên mặt hắn, nhìn theo, khuôn mặt ngưng trọng nói.
"Phụ thân của huyền la sao?". Hai mắt Mục Trần lóe lên, chợt nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt tiếp tục nhìn qua, cuối cùng hắn phát hiện, trong số 7 vị trưởng lão của huyền mạch, thậm chí có tới 4 vị tiên phẩm thiên chí tôn, ba vị linh phẩm thiên chí tôn.
Hiển nhiên, vì bảo vệ ghế, cường giả chân chính của huyền mạch đều đã xuất hiện.
Mà trong số những bạch ngọc đài khác, có thể so sảnh thế trận với huyền mạch, chính lá Mặc mạch, bọn họ ít hơn một người so với huyền mạch, nhưng sáu vị thiên chí tôn cũng là khí thế cuồn cuộn, thôn thiên phệ địa.
ở phía thạch đài trên cùng của Mặc mạch, là một vị trung niên nam tử mặc hắc bào, hai mắt hắn một mảnh đen kịt, trên khuôn mặt có từng đạo hắc sắc văn lộ quỷ dị, một luồng hàn khí khác thường từ trên thân hắn tản ra, hai mắt tựa như hai hố đen, khiến cho linh lực trong thiên địa đều bị cuồn cuộn cắn nuốt không ngừng.
"Đây là Mạch Thủ Mặc Mạch, Mặc Đồng, thực lực không kém gì Huyền Quang". Thanh sương một lần nữa thấp giọng nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, hiển nhiên, hắc đồng này chính là người còn lại trong số hai người có cơ hội tiến vào thánh phẩm thiên chí tôn, hai người này, quả thật đều lả khí thôn sơn hà, khó trách Huyền mạch cùng mặc mạch trong tay bọn họ đều trở nên cường thịnh.
Trong số sáu người mặc mạch, ba vị tiên phẩm , ba vị linh phẩm, đội hình cũng là bất phàm, cái này nếu đặt ở trên đại thiên thế giới cũng đủ trở thành siêu cấp thế lực hàng đầu.
Đưa mắt quét qua mặc mạch, tầm mắt Mục Trần rốt cục thì dừng lại ờ khu vực của thanh mạch, nếu so sánh với hai phe lúc trước thì thanh mạch bên này khí thế yếu hơn rắt nhiều.
Bởi vì bọn họ cũng chỉ có ba người, trừ vị thanh huyên trưởng lão mà Mục Trần đã quen thì, ở vị trí đứng đầu là một vị lão giả tóc hoa râm, khí thế của hắn cũng không kém, quanh thân phóng ra ức vạn đạo linh quang, chấn động không gian, nhìn dáng vẻ này thì rõ ràng cũng là một vị đã bước vào tiên phẩm thiên chí tôn.
Có điều, nếu so sánh với hai người huyền quang, mặc đồng mà nói, vị mạch thủ thanh mạch này tỏ ra yếu thế hơn rất nhiều, bởi vì hai người kia khí thôn hơn hà, khí thế cuồn cuộn, mà hắn thì lại giống mặt trời xế chiều, có chút ảm đạm.
Thánh phẩm chi lộ, duy chỉ có người dũng mãnh không sợ hãi mới có thể hướng đến, mà một khi đã mất đi nhuệ khí thì cũng nói rõ là vị mạch thủ thanh mạch này căn bản vô duyên với thánh phẩm.
"Đây chính là mạch thủ thanh mạch của ta, Thanh Thiên mạch thủ". Thanh sương nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, trực tiếp nói: "Khí thế suy yếu, không cách nào so sánh được với hai người kia"
Thanh sương nghe Mục Trần đánh giá, cười khổ một tiếng, nói : "Nếu tịnh di còn ở thanh mạch mà nói, huyền thiên, mặc đồng kia coi là cái gì?" (chịu đoạn trước thì bảo là huyền quang, giờ là huyền thiên, thôi ta cứ nguyên văn mà viết dù sao cũng chỉ là đá lót đường thôi)
Đúng là hiện giờ huyền thiên, mặc đồng vẫn còn gian khổ tìm đường lên thánh phẩm, nhưng thanh diên tịnh trên con đường linh trận đã đạt tới cảnh giới thánh phẩm tông sư, xét về thành tựu mà nói thì đã sớm vượt xa hai người này.
"Chấn hưng một mạch cũng không phải chỉ có thể dựa vào một người". Mục Trần thản nhiên nói, chợt cũng không nói thêm, ánh mắt quét qua một phương cuối cùng, nơi đó có ba bóng người, đều đến từ tất cả các Phân mạch của Phù đồ cổ tộc, nghe nói, vì không muốn những phân mạch này lòng dạ xa cách, phù đồ cổ tộc đã sớm lập quy củ, trong trưởng lão viện, bất luận như thế nào cũng phải để lại cho phân mạch ba ghế, cho nên mới nói, những ghế của phân mạch này là nơi không cần lo lắng nhất.
Dĩ nhiên, điều duy nhất bọn họ cần lo lắng là có rất nhiều phân mạch, trong đó tự nhiên cũng sẽ có người mơ ước tới vị trí trưởng lão, muốn hạ bệ ba người bọn họ xuống.
Nhìn đi nhìn lại, Mục Trần cũng âm thầm lắc đầu, như vậy, nơi dễ gặp nguy hiểm nhất cũng chỉ có thanh mạch.
Boong boong boong!
Trong thiên địa, tiếng chuông ngày càng dồn dập.
"Bắt đầu đi". Trên đỉnh chủ phong, thanh âm hùng hồn của đại trưởng lão phù đồ huyền vang lên.
Vù!
Thanh âm vừa dứt, bên ngoài chủ phong, chợt có linh lực mênh mông quét ra, lúc này có ba đạo quang ảnh đồng thời vọt ra, cuối cùng không chút do dự trực tiếp đáp xuống ba tòa bạch ngọc đài của thanh mạch.
Một lão giả tóc trắng như tuyết, nhưng da dẻ hồng hào như trẻ con đáp xuống bạch ngọc đài của mạch thủ thanh mạch Thanh Thiên, hơi khom người, cười nói: "Mặc mạch Mặc cổ, kính xin mạch thủ thanh mạch chỉ giáo".
Vị lão giả này cười vui vẻ, quanh thân linh lực mạnh mẽ dị thường, nhưng xét ra thì cũng chỉ là linh phẩm, thế nhưng khi đối mặt với thanh thiên đã là tiên phẩm lại không tỏ ra sợ hãi, ngược lại vẻ mặt trêu tức.
Mà khi thanh thiên nghe vậy, gương mặt già nua cũng có chút khó coi, bởi vì khi hắn nhìn về phía hai bạch ngọc đài khác của thanh mạch bọn họ, trước mặt thanh huyên cùng một vị trưởng lão khác cũng đã có một bóng người xuất hiện.
"Huyền mạch huyền lân, kính xin thanh huyên trường lão chỉ giáo"
"Huyền mạch Huyền Kim, kính xin thanh vân trưởng lão chỉ giáo"
Hai thanh âm nhàn nhạt vang lên trong thiên địa, khiến vô số ánh mắt chăm chú.
Nhìn hai thân ảnh xuất hiện trước mắt, sắc mặt thanh huyên trưởng lão cũng trờ nên khó coi, huyền mạch cùng mặc mạch đồng thời xuất thủ, hiển nhiên là đã sớm tính toán liên thủ với nhau.
"Đáng chết!"
Thanh sương thấy cảnh này, không nhịn được dẫm chân một cái, khuôn mặt xanh mét, thường ngày mặc mạch cùng huyền mạch đã chèn ép thanh mạch đủ chỗ, không ngờ tại chư mạch hội võ này vẫn muốn liên thủ!"
Mục Trần nhìn cục diện trong sân, hai mắt cũng khẽ híp một cái.
Mặc mạch Mặc cổ, linh phẩm thiên chí tôn, đối chiến với thanh thiên trưởng lão đã tiên phẩm, rõ ràng tất bại.
Nhưng kế tiếp, Huyền mạch Huyền Lân, thực lực Linh phẩm hậu kỳ đối chiến với thanh huyên trường lão linh phẩm trung kỳ...
Cùng với huyền mạch Huyền Kim, thực lực linh phẩm trung kỳ, đối chiến với một vị trưởng lão thanh mạch khác mới linh phẩm sơ kỳ.
Như thế mà nói, một thắng hai thua.
Thanh mạch chắc chắn thua không nghi ngờ.
"Thủ đoạn cũng thật độc ác"
Mục Trần cười lạnh một tiếng, huyền mạch cũng mặc mạch này hiển nhiên là định nhổ sạch tầng lớp có quyền lực trong phù đồ cổ tộc của thanh mạch ra ngoài, nếu bọn họ đạt được mục đích, thanh mạch từ nay sẽ trở thành phân mạch, rất có thể sẽ khó gượng dậy nổi.
Tính toán của huyền mạch cùng mặc mạch này đúng là rất xảo quyệt.
Có điều, hôm nay có Mục Trần hắn ở chỗ này, chỉ sợ âm mưu của hai phe này cũng sẽ không dễ dàng thành công như vậy!