Chuông báo thức điện thoại vang lên vào lúc sáu giờ sáng.

Có một cậu thiếu niên ở trong căn phòng trẻ con rất ư là bình thường.

Phần mái hơi dài che đi cặp mắt của cậu.

Tạng người cậu thì nhỏ thôi. Ngoài cái đấy ra thì chẳng có gì đặc trưng cả.

Cậu đã ngồi trước cái máy tính xách tay từ lúc sáng sớm rồi.

“Tựa là【Bọn tôi không thua đâu】. Ừm. Thế là OK. Giờ thì đăng lên nào.”

Cậu thiếu niên kết nối vào mạng, rồi mở trang đăng bản thảo lên.

Ở cái thời mà bây giờ ai cũng có thể đăng tiểu thuyết lên mạng, cậu lại một lần nữa đăng tiểu thuyết.

“Tốt. Ư~n……Tàm tạm, chắn là ổn rồi nhể~”

Cậu nói với vẻ mãn nguyện.

Nhưng mà cái ‘tàm tạm’ đó của cậu là không hề tạm chút nào cả.

Vào cái khoảnh khắc mà tác phẩm cậu viết được đăng tải lên biển internet, cả thế giới đã lặng im.

Không phải thời gian thực sự dừng lại.

Mà là vì ai nấy cũng đều đang đọc câu chuyện mà cậu viết.

Khoảnh khắc nó được đăng tải lên đều được già trẻ nam nữ, kẻ trong lẫn ngoài nước đọc cả.

Ai ai cũng dừng lại, quên đi cả thở chỉ để đắm mình vào thế giới của câu chuyện.

Vài phút trôi qua, tiểu thuyết mà cậu viết đã được để lại số lượng lớn lượt cảm nhận về nó.

『Tuyệt vời quá!』『Đỉnh cao ạ!』『Quả đúng là ngài rồi, Kamimatsu-sama!』

Đâu đâu cũng là lời tán thưởng cho cậu.

Tiếng Nhật, lẫn cả tiếng nước ngoài nữa, ai ai cũng ca tụng cậu.

『Nhờ Kamimatsu-sama mà bệnh của con đã khỏi rồi!』『Nhờ có tiểu thuyết của Kamimatsu-sama mà tôi đã không còn ý định tự sát nữa!』『Nhờ có Kamimatsu-sama mà tôi đã quyết định đi làm lại rồi~!』

……Trong giới tiểu thuyết trên mạng có tồn tại một truyền thuyết đô thị.

Rằng, vào cái thời đại này, tồn tại tác giả web thiên tài mang sức mạnh ngang ngửa với lại bậc thánh thần.

Có một sự kiện nổi tiếng khiến cậu trở thành tác giả web thiên tài.

Gần đây, loại virus nọ gây chấn động đã lây nhiễm cho toàn thế giới.

Người người trên thế giới ngày ngày đếu lo lắng không biết bao giờ cái căn bệnh này mới biến mất.

Và vào ngày nọ, một tập tiểu thuyết đã được đăng lên mạng.

Đồng thời loại virus đó cũng đột nhiên biến mất luôn khỏi thế giới. Nhờ tiểu thuyết cậu viết rất thú vị, mang lại nụ cười, niềm vui, tăng cường khả năng miễn dịch cho mọi người mà sự lây nhiễm virus đã không còn nữa. Người ta gọi đấy là truyền thuyết đô thị. Câu chuyện của cậu cực kỳ thú vị đến nỗi sinh ra truyền thuyết đô thị như thế kia mà.

Tác giả, Kamimatsu.

Gọi cậu là tác giả thần thánh chỉ là một phần thôi. Còn đích thực cậu là……

“Yuuta-kun, chào buổi sáng~!”

Cậu thiếu niên ban nãy……Yuuta đi đến phòng khách.

Ở đó có một cô thiếu nữ xinh đẹp tóc đen khoảng mười bảy tuổi đang nở nụ cười đợi cậu.

“Kh-!? Yurie!? Tại sao lại ở trong nhà tớ!?”

Yurie đang nghịch smartphone với duy chỉ một mảnh khăn tắm quấn trên người.

“Hôm qua tớ qua đêm mà? Cậu quên rồi à? Lạ thật đó Yuuta-kun?”

“Cái lạ là bộ dạng của cậu đấy!”

“Bộ dạng……? Wa! Wawa~! Thôi chết~!”

Yurie vừa đỏ mặt, vừa cuộn tròn ôm người mình lại.

“X-, xin lỗi Yuuta-kun……Tớ để cho cậu thấy mấy thứ khó nhìn mất rồi……”

“Ấy, không không! Không phải khó nhìn hay gì đâu. Ngược lại có thể nói là đẹp lắm……”

Ở đằng kia, một mỹ nữ tóc vàng cao ráo, cùng với cô thiếu nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạch kim xuất hiện.

“……Anh đang làm gì thế hả!?”

『Ưhya~! Đánh ghen! Đánh ghen đến nơi rồi~! Hyaa~ hóng quá chời quá đất luôn!』

Mỹ nữ tóc vàng cao ráo kia cau mày, rõ ràng là đang tức giận.

Còn thiếu nữ tóc bạch kim thì đang hứng phấn nói bằng thứ tiếng không phải tiếng Nhật.

“Alyssa-chan! Kou-chan, chào buổi sáng~!”

“……Thôi nào, cậu mau đi thay đồ đi!”

“Ừ, ừ……Xin thất lễ!”

Yurie nhanh chóng ra khỏi phòng.

Yuuta một mặt thì thấy an tâm, nhưng cũng có cảm giác luyến tiếc.

『Kami nii-sama cũng đang tới tuổi ha~. Anh có thể nổi lòng thèm muốn cơ thể đầy đặn này của Kou-chan đó!』

Nhỏ thiếu nữ được gọi là Kou này làm điệu.

Nhưng mà Yuuta giống như là chỉ hướng ánh mắt dành cho một đứa em gái đến nhỏ thôi.

“……Yuuta-san, nếu như anh thấy không thỏa mãn dục vọng có thể nói với em vậy mà.”

Alyssa vừa đỏ mặt, vừa đến dựa vào người Yuuta.

Cô áp bộ ngực đồ sộ đó vào người Yuuta, rồi thì thầm vào tai cậu.

“……Anh muốn thì bây giờ mình lên giường luôn cũng được. Em đã chuẩn bị cả rồi♡”

“Khoan~!? A-, Alyssa!? Chuyện đó thì có hơi……”

Đúng vào lúc đó thì.

“Mấy người đang làm cái gì thế hả!”

……Yuuta quay đầu lại thì thấy một nhỏ thiếu nữ loli ngực bự với màu tóc sáng đứng đằng kia.

Tay cô đang chống hông, lắc đầu ngao ngán.

“Michiru. Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng Yuuta……Mới sáng sớm mà đã đào hoa ghê nhỉ~?”

Yuuta rén người khi nhìn thấy mấy đường gân máu trên vầng trán cô.

Yurie thay đồ xong thì đến ôm lấy cơ thể Yuuta kèm theo nụ cười.

“Ừm! Tớ yêu Yuuta-kun lắm~!”

“……Tớ cũng yêu Yuuta-san đó.”

『Hay là Kou-chan cũng nên ôm thì hơn? Nữ chính thì không nên không động thủ?』

Không thua kém gì Yurie, Alyssa và Kou cũng ôm chầm lấy người cậu.

Gân máu lại càng nổi nhiều hơn trên trán của Michiru.

“M-, m-, mấy cái người này~! Bỏ Yuuta ra ngay, đồ ngốc————————!”

Giọng hét lớn của cô vang vọng khắp trong nhà.

“Gì chứ!? Ý là tác giả web thiên tài, là thần của giới tác giả nên hái bao nhiêu hoa cũng được hả!?”

“Đâu đâu, tớ có nói gì đâu. Với lại tớ có phải là thiên tài gì đâu, nhỉ~?”

Yuuta nghiêm túc nghĩ bản thân không phải là thiên tài.

Cậu đang định cười lơ đi câu nói của Michiru. Nhưng mà……

“Yuuta-kun là thần đó! Vì dù lúc nào đi nữa cũng ban phát giấc mơ cho độc giả hết mà!”

“……Yuuta-san là thần đó. Vì dù có đang ở vực thẳm của sự tuyệt vọng đi nữa, anh ấy cũng sẽ thắp lên hy vọng sống còn cho mọi người.”

『Đã từng thấy số dư của Kami nii-san chưa? Mị nhất định sẽ ăn bám con người này!』

“Horaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”

“Ểể~? Bộ tớ, đã trót làm chuyện gì hả?”

“Cậu chính là tác giả thần thành đóóó!”

Tác giả web, Kamimatsu.

Tên thật, Agematsu Yuuta.

Chỉ một số người là biết được tác giả thần thánh được gán truyền thuyết đô thị cho lại là một cậu học sinh cao trung.

Và chính bản thân cậu không biết là cả thế giới đang trở nên náo động.

“Hààààà. Mồ~……Hà~……”

“Sao thế Michirun!” “……Đừng có cho Yuuta-san xem gương mặt u ám đó.” 『Bị đau bụng hả?』

Michiru nhìn mấy thiếu nữ vây quanh Yuuta, rồi thở dài một hơi thật sâu.

Một người là seiyuu siêu nổi tiếng, một người là ca sĩ siêu nổi tiếng, còn một người là họa sẽ vẽ minh họa siêu nổi tiếng.

Nếu như có thể quay lại lúc đó, cô muốn nói với bản thân mình lắm.

Rằng người bạn thuở nhỏ cực kỳ gần bản thân mình thực ra đã là đối tượng hẹn hò lý tưởng.

Tất cả đã bắt đầu từ buổi tan trường ngày hôm đó.

Từ cái ngày mà cô được Yuuta tỏ tình.

“Tuy đã nói ra rồi thì không thể rút lại được……nhưng phải chi lúc đó mà OK thì đã ngon lành rồi~”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện