Nói xong, Trần Thanh Đế quay người đi vào bệnh viện, mà Thiết Nam thì bất đắc dĩ đáp ứng, đi theo phía sau.

Bỏ ra phút thời gian, làm thủ tục cho Thiết Nam nằm viện, Trần Thanh Đế nhắn nhủ nói:

- Nhớ kỹ, không cho phép một mình xuất viện. Muốn trở nên mạnh mẽ, phải có một thân thể khỏe mạnh, hiểu chưa?

- Minh bạch!

Thiết Nam kiên định nói.

- Cái kia tốt, ta còn có việc phải làm.

Nói xong, Trần Thanh Đế ly khai, đi đến phòng bệnh của mẹ Hoàng Dĩnh. Về phần chuyện của Thiết Nam, Thiết Nam có thể tự xử lý.

- Oa kháo... Trần đại thiếu, ngươi còn biết trở lại? Con mẹ nó, ca ca ta lại là một đêm không ngủ.

Viên Cầu lấy đôi mắt gấu mèo, nhìn thấy Trần Thanh Đế đã đến, vẻ mặt oán niệm nói:

- Người anh em, anh em ruột thịt của ta, hai người một cái là nữ nhân của ngươi, một cái là mẹ vợ tương lai của ngươi, lại bắt ca ca ta đến chịu tội, ta thật là mệnh khổ.

- Yên tâm, ca ca ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

Trần Thanh Đế vỗ vỗ bả vai của Viên đại thiếu, nói ra:

- Buổi tối ta mời khách, tùy ngươi tiêu phí, như thế nào?

- Cái này ta không có thèm, ngươi nói chờ sau khi ngươi trở về, sẽ có một sự tình phát tài nói cho ta biết, ca ca ta chỉ quan tâm cái này.

Viên Cầu hai mắt tỏa ánh sang nói.

- Đợi ta trị liệu tốt cho mẹ của Hoàng Dĩnh, tất nhiên sẽ cho ngươi thỏa mãn.

Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, thấp giọng nói ra:

- Hoàng Dĩnh đâu? Cô ấy có ở trong phòng bệnh hay không?

Hiện tại Trần đại thiếu không có cải biến dung mạo của mình, là dùng mặt thật xuất hiện, cái này nếu để cho Hoàng Dĩnh nhìn thấy, ai biết rõ Hoàng Dĩnh sẽ có phản ứng như thế nào?

Phải biết rằng, vốn chính là Trần đại thiếu kia ở hơn nửa năm trước, là cưỡng hiếp Hoàng Dĩnh không thành a.

- Nữ nhân của ngươi không có ở đây, nàng vừa đi ra ngoài mua điểm tâm, ngươi không có gặp được?

Viên đại thiếu giương mày lên, thấp giọng nói ra:

- Trần đại thiếu, ta phát hiện gần đây ngươi thay đổi rất nhiều, Hoàng Dĩnh là nữ nhân xinh đẹp như vậy, ngươi lại vẫn không ăn.

Dùng ánh mắt gian tà của Viên Cầu Viên đại thiếu, năng lực quan sát cùng phân biệt đối với nữ nhân, đương nhiên có thể nhìn ra, Hoàng Dĩnh vẫn là một xử nữ.

- Móa, trong đầu ngươi mỗi ngày nghĩ cái gì vậy?

Trần Thanh Đế ban đầu còn tưởng rằng, Viên Cầu phát hiện ra cái gì, nguyên lai là bởi vì Hoàng Dĩnh vẫn là xử nữ, mà cảm thấy nghi hoặc.

Bất quá, điều này cũng không có thể trách Viên đại thiếu, thật sự là thanh danh của Trần đại thiếu quá nát. Phàm là nữ nhân bị Trần đại thiếu vừa ý, cơ hồ không có mấy người, còn có thể bảo trì thân xử nữ.

Trần đại thiếu tuyệt đối là sát thủ xử nữ.

- Ngươi ở nơi này trông coi, đừng cho bất luận kẻ nào tiến đến.

Nói xong, Trần Thanh Đế đẩy cửa phòng bệnh ra, đi vào.

Hơn phút sau, Trần Thanh Đế đi ra lần nữa, đã là đầu đầy mồ hôi. Bất quá, có Dẫn Độc Thảo trợ giúp, cuối cùng cũng triệt để bức hết độc tố trong người mẹ của Hoàng Dĩnh ra.

Trải qua một phen chải vuốt, mẹ của Hoàng Dĩnh bởi vì thể cốt quá hư yếu, ngủ say mất tiêu rồi.

- Bệnh của mẹ Hoàng Dĩnh, ta đã trị liệu tốt, điều trị một thời gian ngắn nữa sẽ không có vấn đề rồi.

Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, nói ra:

- Ngươi chờ Hoàng Dĩnh đến, có thể về nghỉ ngơi. Con mẹ nó, thực mệt mỏi, ta về trước đi ngủ, ngày mai gặp ở trường học, sau đó sẽ nói cho ngươi biết cơ hội phát tài.

Nói xong, Trần Thanh Đế ngay cả cho Viên Cầu cơ hội nói chuyện cũng không, liền trực tiếp đi ra.

- Oa kháo... Ta... Ta cũng mệt mỏi a.

Viên Cầu nhìn chằm chằm vào Trần đại thiếu ly khai, vẻ mặt oán niệm cùng ủy khuất:

- Ta... Ta suy nghĩ, Hoàng Dĩnh đến cùng có phải nữ nhân của ngươi hay không a?

- Còn nữa, ngươi lái xe của ta đi rồi, ca ca ta như thế nào trở về?

Viên Cầu ngửa đầu kêu to, bất quá, Trần Thanh Đế đã biến mất trong tầm mắt của Viên Cầu.

Khi Trần Thanh Đế ly khai không bao lâu, Hoàng Dĩnh mới mua điểm tâm trở về. Viên đại thiếu nhìn thấy Hoàng Dĩnh đến, lập tức tinh thần chấn động, vọt tới.

- Hoàng Dĩnh, bệnh của mẹ cô đã được Trần đại thiếu trị liệu tốt rồi. Trước khi Trần đại thiếu đi nói, mẹ của cô thân thể còn rất yếu, cần hảo hảo bồi bổ, điều trị một thời gian ngắn sẽ không có sự tình gì nữa.

Viên Cầu móc ra một tấm chi phiếu, nhét vào trong tay Hoàng Dĩnh, nói ra:

- Cô cứ yên tâm tiêu dùng, cô tiêu bao nhiêu, Trần đại thiếu sẽ trả tiền lại cho ta. Mật mã ta đã ghi ở bên trên, cô chiếu cố mẹ mình, ta về nghỉ ngơi một chút.

Nói một tràng, Viên Cầu không cho Hoàng Dĩnh cơ hội mở miệng, nói xong cũng trực tiếp lách người. Bốn năm trăm cân thịt mỡ, cũng không có thể đủ ảnh hưởng đến tốc độ của Viên đại thiếu, có thể thấy được Viên đại thiếu là khát vọng trở về đến cỡ nào, nhớ cái giường ngủ của hắn thế nào a.

Thẳng đến khi Viên Cầu đã đi ra một hồi lâu, Hoàng Dĩnh mới kịp phản ứng, tiện tay cất chi phiếu vào trong ví, hưng phấn vọt vào trong phòng bệnh.

Bởi vì Hoàng Dĩnh nghe được, Trần đại thiếu đã trị liệu tốt bệnh của mẹ nàng rồi.

- Con mẹ nó, xe này thật đúng là lợi hại.

Bệnh viện cách chỗ biệt thự của Trần Thanh Đế, ở bình thường chỉ cần một giờ. Nhưng mà, hắn lại trọn vẹn bỏ ra ba giờ thời gian, mới trở lại trong biệt thự.

Sau khi ngừng xe, Trần Thanh Đế đi vào trong biệt thự, đi tới trước mặt một bảo vệ, thản nhiên nói:

- Ngươi đem chiếc xe kia, đưa đến chỗ Viên đại thiếu.

- Vâng, đại thiếu gia.

Tuy trong nội tâm người này xem thường Trần Thanh Đế, càng là đã từng nói qua, nếu như hắn có con như Trần Thanh Đế, nhất định sẽ đánh chết. Nhưng mà, Trần đại thiếu là Trần đại thiếu, mệnh lệnh của Trần đại thiếu, hắn không thể không nghe theo.

- Đại thiếu gia, điểm tâm đã chuẩn bị xong, ngài có muốn ăn chút gì hay không?

Lúc này, một người giúp việc trung niên, đi đến bên người Trần Thanh Đế, cẩn thận nói.

- Ân, đi chuẩn bị một chút, ta tắm một chút sẽ qua. Đúng rồi, muội muội có ở nhà hay không?

Trần Thanh Đế đi vào biệt thự, phát hiện Trần Hương hương không có mặt.

- Tam tiểu thư ở hai ngày trước được lão gia mang đi, đưa về quân khu đại viện rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện