Chương 2995
“Vảy của Ba Xà được nuôi cấy ra rồi” Lam Vân Dương nói.
Chỉ một câu nói đó đã nói lên chỗ kinh khủng của thực nghiệm thể giống con hổ kia.
Ba Xà chính là sinh vật trên đỉnh của chuỗi thức ăn của thực nghiệm thể, có nghĩa là đứng đầu trong số thực nghiệm thể. Trương Thác đã được thể nghiệm chân thực về khả năng phòng ngự của vảy trên thân chúng. Đó chính là thứ có thể chống lại uy lực của một vụ nổ hạt nhân, không ngờ loại vảy có khả năng phòng ngự này được tiến hành nuôi cấy, chẳng trách Lam Vân Dương dám nói, những thứ này đều là thực thể nghiệm tinh anh nhất của ông ta.
Mà một sinh vật khác ở trong lồng sắt lại tương tự như Khỉ Đột Khổng Lồ, trước đó cuộn mình trong lồng sắt, lúc này đứng dậy còn cao hơn chiến sĩ Thú Nhân kia một cái đầu.
Mục đích Phản Tổ Minh vẫn luôn nghiên cứu sinh vật chính là muốn tìm một thể xác thích hợp cho Tà Thần, phương hướng nghiên cứu cuối cùng của bọn họ vẫn thiên về thân thể, còn Khỉ Đột Khổng Lồ chính là thể nghiên cứu gần hoàn hảo nhất đối với họ.
Trương Thác tận mắt nhìn thấy Khỉ Đột Khổng Lồ rút ra một chiếc xương trắng từ chính đuôi của mình. Xương trắng sắc bén được Khỉ Đột Khổng Lồ xem như một thanh kiếm xương, vung lên một nhát đã dễ dàng chém đứt đầu một gã Thú Nhân. Đối mặt với mấy tên Thú Nhân hợp lực tấn công, Khỉ Đột Khổng Lồ không hề e sợ, miệng mở rộng lộ ra răng nanh bén nhọn, nó như một kiếm khách, vung ra đủ loại chiêu kiếm.
Thực nghiệm thể do Phản Tổ Minh chuẩn bị không chỉ có hai người như thế. Cưồng Sỉ đứng trên đỉnh núi, ông ta ném mạnh một cái, lại một chiếc lồng sắt phủ vải đen được ném ra. Mỗi một chiếc lồng sắt rơi vào giữa đội quân Thú Nhân đều sẽ xuất hiện một thực nghiệm thể hoàn toàn mới. Lực chiến đấu khủng khiếp của thực nghiệm thể không phải binh sĩ Thú Nhân bình thường có thể so sánh được. Trong trận doanh của Thú Nhân trở nên hỗn loạn vô cùng.
Chỉ với thời gian ngắn ngủi, hơn trăm lồng sắt đã được ném ra ngoài.
Nhưng đồng thời, dưới sự tấn công của đoàn Thú Nhân, một con Khỉ Đột Khổng Lồ vung kiếm xương đã gấy tay, bị cắn nát cổ họng, ngã rầm xuống đất.
Trong ánh mắt Lam Vân Dương hiện ra vẻ đau lòng, mỗi một thực nghiệm thể đều là tâm huyết của ông ta, lại càng không nói đến những thực nghiệm thể có hình dạng gần hoàn hảo như thế này.
Cũng trong lúc đó, quân đội loài người cũng không nhàn tôi.
“Xe ném đá chuẩn bị!” Sài Vạn Hoành ra lệnh một lần nữa, xe ném đá vô cùng lớn đã được lên đạn xong xuôi, cái dùng để ném ở đây không phải là gạch đá thông thường, mà là trải qua quá trình nén, có thể phát nổ với cường độ cao như thuốc nổ.
Lúc Sài Vạn Hoành ra lệnh một tiếng, hơn một nghìn hòn đá như vậy được xe ném đá bắn lên, rơi vào giữa đại quân Thú Nhân.
Trong tức khắc, âm thanh “ầm ầm” rung trời, mặt đất chấn động dữ dội.
Khi một đợt xe ném đá bắn xong, đợt thứ hai xe ném đá lại được đẩy lên, chuẩn bị tấn công lần thứ hai.
Những viên đá lớn giống như ngọn lửa không bao giờ tắt, nòng pháo dài tận mười mét lại được lên đạn một lần nữa, chuẩn bị cho một làn mưa kiếm.
Loài người, bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản Thú Nhân trong chiến trường này!
Đối với rất nhiều người, đây là một ngày hết sức bình thường giống như biết bao nhiêu ngày khác. Có người thức dậy từ sáng sớm, hôn người bạn đời nằm bên cạnh của mình sau đó mặc quần áo chỉnh tề ra khỏi nhà, có người lại hòa mình vào những con phố ngập tràn ánh đèn điện rực rỡ về đêm, ngắm nhìn dòng người qua lại, bước đến những quán bar ồn ào, lắc lư cơ thể mình theo điệu nhạc.
Nhưng trong buổi tối mà hầu hết mọi người đều cảm thấy yên bình ấy thì ở trên chiến trường cổ đại lại có người mình mặc áo giáp, tay cầm thanh đao nhuốm đầy máu tươi, đối diện với đám người tộc Thú Nhân trước mặt.
Ngoại trừ hòn đá to có thể gây nổ ra thì tất cả những khẩu súng ống quen thuộc của bọn họ đều không thể dùng đến, bởi vì năng lượng của chiến trường cổ đại quá hỗn tạp, chỉ cần một sơ sót nhỏ thôi cũng có thể gây ra những biến hóa không thể lường trước được. Khoảnh khắc mà viên đạn được bắn ra chắc chắn sẽ xảy đến một cụ nổ vô cùng lớn, chưa tiêu diệt được kẻ địch đã tự làm bị thương chính mình rồi, hiện giờ chỉ có đao mới có thể mang khiến cho bọn họ cảm thấy an tâm nhất.
Những thực nghiệm thể của thế lực Phản Tổ Minh đã tàn sát từ bên trong nhóm quân của tộc Thú Nhân, còn con người thì liên tục tấn công vào trung tâm đội quân của chúng, khiến cho tộc người Thú Nhân thua tan tác, thi thể nằm la liệt trên mặt đất, có thể chất được thành một ngọn núi nhỏ.