Chương 2973

Ai cũng hỏi đồn dập, bọn họ muốn Trương Thác trở thành trò cười. Bởi bọn họ biết rằng không phải dựa vào lời nói của một người mà hai bên có thể ngưng chiến. Trương Thác có tài đức gì? Anh dùng vũ lực để uy hiếp bên này còn được, chẳng lẽ bên phe địch cũng nghe Trương Thác hay sao?

Nếu có thể làm được như vậy, anh đã xưng bá thế giới từ lâu Tồi.

Nghe thấy những người này hỏi, Trương Thác đáp: “Hệ thống vũ lực bên kia cao cấp hơn. Tôi phải làm bọn họ đưa ra một phương án khả thi rồi mới chấp nhận họ. Chuyện này cần phải có thời gian”

Nghe lời giải thích của Trương Thác, nhưng người kia đều cho rằng anh đang lấy cớ.

Phương án giải quyết khả thi? Bây giờ, bên kia là kẻ xâm lược! Cậu muốn họ ngưng chiến mà còn ngông cuồng đòi đối phương đưa ra một phương án khả thi? Cậu nghĩ cậu là ai!

Gần như một trăm phần trăm người ở đây đều cho rằng Trương Thác đang khoác lác. Nhưng chẳng ai dám vạch trần, chỉ đành hùa theo với giọng điệu quái gở.

“Thế thì vất vả cho anh Trương rồi”

“Anh Trương giỏi quái!”

Từng giọng nói mang vẻ mỉa mai truyền vào tai Trương Thác. Anh chẳng thèm quan tâm tới ý đồ trong câu nói của bọn họ. Trương Thác vẫn còn chuyện khác phải xử lý. Trước hết, anh phải liên hệ với Triệu Chính Khải, ngũ đại gia tộc, Phản Tổ Minh, Hội Thần Ẩn để nói về vấn đề của tâm trái đất.

Sau khi đi qua biên giới của chiến trường, các vật dụng như điện thoại đều sử dụng được như thường. Trương Thác liên hệ với đám Sài Vạn Hoành trước để hẹn gặp mặt. Lúc anh đang định tới chỗ gặp mặt thì nhìn thấy một bóng người đi lướt qua trước mặt.

Khi Trương Thác nhìn rõ diện mạo của người kia thì ngây cả người. Người kia rõ ràng là ma nữ mà anh đã gặp ở núi côn sơn. Kẻ tự xưng là thần linh, được Cuồng Sỉ ca ngợi là người có thể đánh với ông ta ở thời kỳ đỉnh phong một trận.

Ma nữ là một cường giả đỉnh cao. Người kia có thể tạo ra ảo ảnh khiến Trương Thác cảm thấy sợ hãi.

Sao ma nữ lại xuất hiện ở đây?

Trương Thác phát hiện ra ma nữ cũng nhìn thấy mình.

Bà ta nhìn anh mỉm cười. Sau đó ma nữ đi với một đám người trẻ tuổi vào trong chiến trường. Trương Thác đã hẹn với đám người Sài Vạn Hoành rồi, nhưng lúc này anh vốn chẳng thể lo quá nhiều chuyện.

Trương Thác nhanh chân đuổi theo kéo cổ tay ma nữ lại và chất vấn: “Bà làm gì ở đây?”

“Anh à, anh là ai?” Ánh mắt của ma nữ như một đứa bé tò mò.

Bà ta nhìn Trương Thác với ánh mắt nghi ngờ, sau đó hỏi với giọng ngây thơ.

Người đi cùng ma nữ đều nhìn anh chằm chắm.

Ma nữ tỏ ra vô cùng hồn nhiên khiến Trương Thác cảm thấy không ổn.

“Anh này, anh lôi kéo bạn của tôi làm gì?” Một người trẻ tuổi đi cùng ma nữ nhìn Trương Thác và hỏi.

Những người còn lại cũng nhìn anh với ánh mắt vô cùng nghi hoặc.

“Bạn?” Trương Thác nhìn chằm chằm ma nữ.

Sau đó, anh hạ giọng hỏi: “Rốt cuộc bà định làm trò gì?”

“Cái gì mà tôi định làm trò gì?” Ma nữ vẫn bày ra dáng vẻ một cô bé.

“Anh à, tôi không biết anh”

“Đi theo tôi!” Trương Thác giữ chặt tay ma nữ, kéo sang một bên.

Bà ta rất kỳ lạ, luôn ở cùng đám người kia. Có trời mới biết trong đầu ma nữ nghĩ cái gì.

“Anh này, xin anh hãy lịch sự một chút!” Một thanh niên đi tới, nhìn chằm chằm Trương Thác.

“Đây là bạn của tôi, cô ấy cũng không nhận ra anh. Xin anh rời đi cho”

“Bà ta không phải người bạn mà các người nghĩ đâu.”

Trương Thác hạ giọng nói với những người trẻ tuổi ở xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện