Chương 2898

“Bây giờ thì không xác định, cậu đi theo tôi, tôi cần sự trợ giúp của cậu” Thiên Nhã Trúc vội vàng nói một câu, sau đó dẫn Trương Thác đi thẳng đến chỗ ở của bà ta.

Thiên Nhã Trúc là tôn chủ cao quý, nhưng ai có thể ngờ rằng vậy mà chỗ ở của bà ta lại tràn đây phong cách thiếu nữ, màu hồng là màu sắc chính tràn ngập trong phòng của Thiên Nhã Trúc.

Đây cũng là lần đầu tiên Thiên Nhã Trúc dẫn người đi vào phòng riêng của mình, từ lúc Trương Thác vào nhà, trên mặt Thiên Nhã Trúc cũng có chút mất tự nhiên.

Thiên Nhã Trúc đi đến trước một chiếc gương, nói với Trương Thác: “Tôi cảm nhận được hơi thở của Cổ Cơ, nhưng không cách nào xác định được phạm vi, cần cậu giúp tôi”

“Tôi có thể làm cái gì?”

“Cho tôi linh khí là được, tôi cần lĩnh vực của cậu” Thiên Nhã Trúc còn nhớ rõ chỗ kinh khủng của lĩnh vực Nhật Nguyệt.

“Không có vấn đề gì” Trương Thác trả lời một tiếng, khế hét lên Ẩm Nguyệt, một vầng trăng khuyết lập tức hình thành sau lưng Trương Thác, trong nháy mắt trăng khuyết xuất hiện, linh khí trong trời đất đều điên cuồng tụ tập tới nơi này.

Cảm nhận được linh khí tụ tập, trên mặt Thiên Nhã Trúc lộ ra một vẻ tự tin, chỉ thấy bà ta duỗi ngón tay ra, điểm nhẹ lên trên mặt gương trước mắt, mặt gương sáng ngời kia trong nháy mắt đã xuất hiện từng cơn sóng gợn, giống như là mặt nước.

Rất nhanh mặt gương nổi gợn sóng kia đã xuất hiện cảnh tượng khác, đây là một rừng cây rậm rạp, tất cả đều cực kỳ yên tĩnh.

Đột nhiên, có vô số chim chóc bay lên từ trong rừng, như đang bị sợ hãi.

Ngay sau đó, chỉ thấy hai bóng người nhanh chóng chui ra từ trong rừng, là đang chạy trốn.

Hai bóng người này chính là Cổ Cơ và lão già kia.

Sắc mặt Trương Thác vui vẻ: “Bà biết nơi này à?”

“Ừm” Thiên Nhã Trúc khẽ gật đầu.

“Nói vị trí, tôi sẽ đi qua!” Trương Thác đang muốn xuất phát.

“Khoan đãi” Thiên Nhã Trúc đột nhiên kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Đây là… Đây là Trần Thụy Gial”

Một con Hắc Hổ to lớn xuất hiện ở trong gương, trong miệng Hắc Hổ ngậm một người, người kia có vẻ rất nhỏ ở trước mặt Hắc Hổ, nhưng nhìn quần áo lại có thể phân biệt ra được đây chính là quân áo mà Trần Thụy Gia mặc.

Lúc này Trần Thụy Gia đã bị Hắc Hổ ngậm vào miệng, không ngừng giãy dụa.

Hai người Cổ Cơ kia đang chạy trốn, tránh né Hắc Hổ.

Con Hắc Hổ đang đuổi theo đột nhiên dừng lại, ánh mắt của nó đang nhìn vào trong tấm gương này, giống như là xuyên qua gương để thấy được hai người Trương Thác và Thiên Nhã Trúc.

Sau đó, Hắc Hổ dùng sức ngửa đầu, nuốt Trần Thụy Gia đang ngậm trong miệng vào bụng ở ngay trước mặt Thiên Nhã Trúc.

Hành động này của Hắc Hổ rõ ràng là đang thị uy với Trương Thác và Thiên Nhã Trúc đang quan sát chiếc gương.

Trong nháy mắt sắc mặt của Thiên Nhã Trúc trở nên vô cùng khó coi, việc thông qua chiếc gương này để tìm tung tích của Cổ Cơ là do bà ta nắm giữ một loại cổ thuật đặc biệt, thế nhưng bây giờ cổ thuật của bà ta lại bị một con dã thú dễ dàng vạch trần, rốt cuộc con dã thú này cường đại đến mức nào chứ?

Còn một điểm quan trọng nữa là Trần Thụy Gia chết!

Trần Thụy Gia là con một của Trần Thanh Sơn, là người thừa kế tương lai của nhà họ Trần, Trần Thụy Gia cứ thế chết đi, sau khi ông cụ nhà họ Trần biết được tin tức này, không biết sẽ nổi giận như thế nào đây?

Hắc Hổ nhếch miệng nở nụ cười với hai người trước gương, sau đó tiếp tục đuổi giết theo hướng Cổ Cơ rời đi.

Gợn sóng trên gương dần dần biến mất, tất cả lại khôi phục dáng vẻ bình thường.

Thiên Nhã Trúc quay đầu nhìn Trương Thác, Trương Thác nói với Thiên Nhã Trúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện