Tần Vô Song trao đổi ánh mắt với Phedra, cô nhanh nhẹn hiểu ý liền tránh đi chỗ khác.

Tần Hải dắt Tần Vô Song tới một chỗ đầy đàn ông đứng người trong số họ là Hắc đạo của nước B đã nhận ra cô.

- Kie....

Chưa nói tiếp thì bị ánh mắt dọa người của Tần Vô Song nhắm trúng.

Anh ta liền im bặt và bắt đầu cảm thấy ớn lạnh.

- Haha giới thiệu với mọi người chút, đây là cháu gái tôi con gái của Tần Hạ, tên Tần Vô Song.

- Vô Song đây là Vương tổng, Quan tổng, Lý chủ quản.

- Chào các vị.

Vương tổng Vương Quách Kì nhận ra đây là cô gái mà Tần Hải đã nhắc tới, hắn nhìn Tần Vô Song tỏ ra thèm thuồng.

............

- Tần tiểu thư, cô uống với tôi một ly nhé.

Nói xonh hắn ngoắc tay với một nhân viên nữ, hắn đã sắp xếp hết nên cô nhân viên đưa ly rượu cho Tần Vô Song.

Vương Quách Kì nhìn cô nhấp một hớp rượu đỏ mà thấy phấn khích.

Tần Vô Song chả lẽ lại không biết hắn ta và Tần Hải đã mưu hèn kế bẩn gì sao, Ha.

- Xin lỗi các vị, tôi thấy hơi nhức đầu xin phép.

Ngữ điệu lạnh lùng của Tần Vô Song khiến cho người già đời như Quan tổng cũng cảm thấy áp bức.

Vương Quách Kì nháy mắt với cô nhân viên.


Cô ta liền chạy lại đỡ Tần Vô Song.

- Vị tiểu thư này có vẻ cô đã mệt rồi, khách sạn của chúng tôi có sắp xếp phòng nghỉ, mời cô đi theo tôi.

- Được.

Nhân viên đỡ Tần Vô Song đi lên phòng.

- Ha trách ai bây giờ chỉ trách cô xui xẻo lại bị Vương tổng nhìn trúng.

Cô nhân viên cười khinh miệt đưa Tần Vô Song vào căn phòng tối.

- Ô, cô đi chậm thế.

Tần Vô Song bất ngờ cất tiếng nói.

- Cô cái......

Chưa kịp nói tiếp thì ả nhân viên đã bị Tần Vô Song một tay quật xuống, ngất đi.

Cô đưa ả nhân viên vào phòng đã chuẩn bị sẵn, ha gậy ông đập lưng ông.

Xong việc Tần Vô Song Chạy nhanh vào chỗ rửa tay cố nôn hết rượu ra.

Nhưng hiệu quả của thuốc quá mạnh khiến mặt cô đỏ lên.

Tần Vô Song lập tức chạy đi tìm Phedra nhưng cô cảm thấy chóng mặt nên đã đâm vào thứ gì đó.

- Rầm

- Ôi..

Tề Thiên Mặc đứng đó mặc cô bám víu.

Anh lại không cảm thấy cô rất bẩn cứ để cô chạm vào người mình như vậy.

Trác Nhiên đứng cạnh thấy một màn như vậy liền hết hồn.

- Này..

anh giúp tôi..Ha..

- Phiền anh đưa...!tôi đi.....

Tần Vô Song đỏ mặt lên cảm thấy cơ thể cô rất nóng.

Tề Thiên Mặc cảm thấy cô chắc bị trúng thuốc rồi.

- Gia chủ, có cần đưa người này ra chỗ khác không.

- Không cần đi theo tôi

Tề Thiên Mặc trả lời.

Ôm Tần Vô Song về phòng mình.

Trác Nhiên thấy cảnh tượng đó thì miệng rơi xuống đất, anh ta nghĩ thầm: Gia chủ nở hoa rồi.

( cây vạn tuế thương hiệu Tề Thiên Mặc )

Anh ném cô xuống giường, quay đi định lấy nước thì bị cô nắm áo liền té xuống giường.

Anh thấy cảm giác này rất lạ.

Muốn mà không muốn.

Cô gái trước mặt khiến anh không những không bẩn mà còn khiến anh muốn cô.

- Ha...anh giúp..

giúp tôi với.....

- Cô nằm yên đó tôi sẽ lấy nước để cô ngâm.

- Tôi...!tôi không...!tôi không..

Tần Vô Song khó chịu như cảm thấy đang bị thiêu sống vậy.

Cô luồn tay ôm người đàn ông trước mặt mình.

Mặt dán vào lồng ngực anh ta.

- Này cô, cô biết cô đang làm gì không ? Tề Thiên Mặc cười bí hiểm, gương mặt điển trai của anh ta ẩn hiện dưới ánh trăng mờ xuyên qua cửa sổ.

- Ha..tôi không chịu nổi nữa.

Dứt lời Tần Vô Song cởi áo anh ra.

- Cô gái, là cô khiêu khích tôi trước đó.

Lúc này anh chỉ muốn cô, hơi thở của cô thôi cũng làm anh loạn lên.

Tề Thiên Mặc cúi đầu hôn cô, cánh môi mỏng của Tần Vô Song bất chợt bị môi của anh nhàu nát.

Chiếc váy đỏ rực làm cô trông quyến rũ hơn.

Anh luồn tay xé rách vộ váy đó.

Da thịt của cô hiện lên trước mắt anh, điều khiến anh ngạc nhiên là trên người cô có những vết sẹo đáng sợ.

Cô từ năm 17 tuổi phải tự nuôi sống bản thân mình băng cái nghề sát thủ này, trải qua huấn luyện trên người cô đầy những vết thương xếp chồng lên nhau.

Trong căn phòng giờ chỉ còn tiếng thở của hai người.

Ánh trăng nhỏ chiếu vào làm cho không khí thêm huyền ảo.

Giai điệu nhịp nhàng của hai người cứ thế suốt đêm.

........

- Ôi, gì vậy..

Tần Vô Song thức dậy cảm thấy cơ thể đau nhức lại phát hiện mình đang không mặc gì nằm trong chăn.

Lại càng bất ngờ hơn khi thấy gương mặt anh tuấn của người đàn ông nằm cạnh mình.

Đang loay hoay không hiểu chuyện thì Tề Thiên Mặc bị tiếng động của cô làm cho thức giấc.

- Cô tỉnh rồi à ?

Giọng điệu thản nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra vậy..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện