Tiểu Tranh vui vẻ.

Tần Vô Song vệ sinh cá nhân một lát rồi đi xuống tầng

Bắt gặp ánh mắt của Thu Mộng.

Vì Tề Thiên Mặc đã đi đến nhà lớn rồi nên người hầu nữ có thể tiến vào nhà riêng để dọn dẹp.

Thu Mộng cũng vậy, cô ta từ sau khi bị phạt liền căm ghét Tần Vô Song hơn.

Ánh mắt nhìn chằm chằm cô như thể muốn lao đến cắn nát cô vậy.

Mà Tần Vô Song thì không bận tâm đến cô ta, thong thả đi đến bàn ngồi ăn sáng.

Bữa sáng rất dinh dưỡng, đầy đủ các món thanh đạm hợp khẩu vị nên cô ăn rất ngon miệng.

- Tôi đi ra ngoài một lát.

Cô ăn xong thì liền rời đi.

Do xe cô lái đến đây chỉ có chiếc Lambo vàng nên cô dùng luôn chiếc đó.

Reng

- Kiera đến trụ sở ngay.

Atrix gọi tới.

- Được.

Tần Vô Song vốn dĩ cũng đang trên đường đến trụ sở.

Chiếc Lambo phóng nhanh trên đường lớn.

Dừng lại trước cửa trụ sở.

- Atrix em đến rồi.

Cô gật đầu nhìn Atrix.

- Em hiện tại đang sống chung với Tề Gia sao? Tần Vô Song gật đầu.


Chuyện này không cần che giấu, đối với Atrix cô cũng không phải e ngại.

- Ừm.

- Anh gọi em đến đây chỉ vì việc này thôi sao?

- Có nhiệm vụ đây.

Atrix đưa một tập tài liệu cho cô.

- Tối nay hành động, mục tiêu là viên kim cương Nelap ở buổi đấu giá Khách sạn Oner.

- Được.

Tần Vô Song gật đầu, cầm tập tài liệu.

Trong đây là toàn bộ ghi chép về viên kim cương, thông tin buổi đấu giá và tất tần tật các thứ liên quan đến kim cương Nelap.

- Còn nữa, bên đó nhớ hành động cẩn thận.

Atrix dặn, cô gật đầu.

- Đi đây.

Tần Vô Song vẫy vẫy tay.

Bíp.

- Phedra rảnh không, tớ muốn đi dạo chút.

- Được

- Tớ qua đón cậu.

Nửa tiếng sau, Tần Vô Song và Phedra đã đến trung tâm thương mại.

Đến vì Phedra muốn chứ Tần Vô Song vẫn muốn đến công viên hơn.

- Kie mua quần áo đi, tớ muốn mua ít đồ cho mẹ.

Cả hai đi vào một cửa hàng rồi mua vài bộ sườn xám.

- Kiera dáng người của cậu rất cân đối, mặc sườn xám sẽ rất đẹp đó.

Phedra nhìn thấy vài bộ sườn xám rất đẹp, lại mang hướng hơi âu cổ, thật sự rất hợp với khí chất của Tần Vô Song.

- Người tớ rất thô sẽ không được đâu

Cô cảm thấy mình luyện võ thì dáng người cơ bản sẽ rất xấu, chắc sẽ không hợp với kiểu trang phục cần sự duyên dáng thướt tha mang đậm nét truyền thống như thế này.

Nhân viên bên cạnh hơi đờ người.

Gì vậy trời, cái cơ thể như thế này mà cô ấy bảo thô sao, vậy thì cô ta tính là gì?

Hai nhân viên nhìn nhau, đúng là người đẹp suy nghĩ thì thật khó hiểu.

- No.

- Vị tiểu thư này, chúng tôi có thể đo đạc cơ thể cô được không?

Nhân viên tò mò muốn xem xem số đo của cô như thế nào.

- ...Được.

Nhân viên tiến tới, cẩn thận đo từng vòng cho cô.

- Wao! 82-57-88.

Nhân viên bất ngờ, gần như là chuẩn cả ba vòng, chỉ là ngực hơi bé.

- Chỗ cô có những mẫu nào hợp với cô ấy, mang hết ra đây.

- Vâng, sản phẩm của chúng tôi là hàng thiết kế, độc nhật vô nhị.

- A, bộ này bộ này...gói lại.

- Không cần thử sao.

Nhân viên nghe Phedra chỉ vài bộ.

- Tất nhiên là lấy size của cô ấy.

- Phedra...

Tần Vô Song định ngăn lại nhưng Phedra làm gì cho cô cơ hội chứ.

- Quẹt thẻ

Nhân viên vội vàng làm theo lời Phedra nói, tất cả mọi thứ cô chọn đã được gói gọn trong mấy cái túi giấy.

- Tớ muốn ăn kem.

Tần Vô Song muốn ăn kem, cô không thích đồ ngọt nhưng tất nhiên ngoại trừ kem.

- Đi.

Hai cô gái đi lượn mấy vòng quanh trung tâm thương mại, rồi lại đi ăn kem.

Cô đưa Phedra về nhà trước, sau đó cùng đống đồ cô ấy bắt Tần Vô Song cầm về Tề gia.

Cũng đã gần 7 giờ.

Chắc hẳn anh ta đã về rồi.

- Kie tiểu thư

Tiểu Tranh thấy cô về thì vui vẻ ra đón.

- Em gọi ta là Kie sao?

- Dạ, Vô Song tên rất hay em muốn chỉ em biết thôi, nói như vậy nhiều người biết em không muốn.

Tiểu Tranh cụp đuôi nói, mắt sáng lấp lánh.

- Ừm.

- Gia chủ đang đợi chị đó ạ.

Tần Vô Song gật đầu, đi vào.

- Trên xe chị có một ít túi đồ, em cầm vào giúp chị.

- Vâng.

Cô tiến vào nhà, thấy đồ ăn trên bàn đã dọn sẵn, Tề Thiên Mặc đang ngồi ăn.

- Qua đây ăn.

- Không, anh ăn đi.

Ban nãy ăn khá nhiều kem, bụng cũng no rồi.

- Lại đây.

Anh nói.

Tần Vô Song cũng tiến lại.

- Có chuyện gì.

- Chút nữa cô chuẩn bị, cùng đi dự tiệc đấu giá với tôi.

Tề Thiên Mặc mở lời.

- Hở? sao lại là tôi.

Tần Vô Song không muốn, cô còn phải thực hiện nhiệm vụ nữa không thể đi với hắn được.

- Cô chuẩn bị đi, ở khách sạn Oner.

- Khách sạn Oner?

Khách sạn này...là nơi làm nhiệm vụ đây mà, đi cùng anh ta cũng không sao đâu nhỉ?

- Vậy được.

Cô hơi thắc mắc, với thân phận của Tề Thiên Mặc, một bữa đấu giá như vậy anh không nhất thiết phải đi.

Chẳng lẽ...vì viên kim cương đó sao.

Cô đặt câu hỏi trong đầu.

- Vậy tôi đi trước.

Cô đứng dậy, hướng đến cửa.

- Tiểu thư chị đi đâu vậy?

Giọng nói khó hiểu của Tiểu Tranh

- Về phòng em.

- Không không, bây giờ chị chuyển sang phòng với gia chủ rồi, phòng của ngài ấy đồng nghĩa là phòng của chị.

Tần Vô Song mặt ngớ ngớ, cô quên mất hôm qua vì ngủ ở chỗ Tiểu Tranh mà bị anh ôm về.

Gật đầu, quay người đi lên lầu đến phòng của Tề Thiên Mặc.

Sau khi tắm rửa thì cô chọn đồ.

Mấy bộ váy trong tủ đã chuẩn bị thì khá diêm dúa, quá sặc sỡ cô không thích.

Mà đồ của cô ngoài váy ngủ thì là áo croptop quần đùi, quần dài...không có cái nào hợp cả.

Dù sao cũng đi cùng với anh ta, mặc tốt một chút xem như giữ thể diện.

- Mấy bộ đồ này...

Cô liếc sang đống túi để trên sofa.

Đúng rồi, sườn xám chắc không tệ đâu nhỉ? Chỉ có điều cô chưa mặc bao giờ.

- Cô xong chưa?

Tiếng Tề Thiên Mặc gõ cửa.

- Vào đi.

Tiếng mở cửa, Tề Thiên Mặc bước vào, đi thẳng vào nhà tắm..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện