Ngày 169 sau khi bị triệu hồi tới thế giới khác.(Chiến đấu phòng thủ 1)
"Nghe rõ đây!Từ đây trở đi, các đơn vị lính đánh thuê phải xây dựng cơ sở phòng thủ như chỉ đạo.Hiệu suất của chúng ta tại đây chính là mạng sống!Tôi muốn tất cả mọi người phải nhớ rõ!"
Mặt trời tỏa sáng giữa bầu trời.Bầu trời trong veo như thể nó đang ủng họ trại của Ryouma.
"" "Uooooooo!" ""
Vô số nắm tay giơ lên trời đáp lại mệnh lệnh của Ryouma.
Trước mắt cậu có khoảng 2000 hiệp sĩ được công chúa giao cho cậu chỉ huy, và khoảng 100 lính đánh thuê do Lione dẫn đầu.
Nhóm tiên phong do Ryouma dẫn đầu đã vượt sông Thaves thành công trong 3 ngày như họ đã dự tính, và hiện giờ họ đang xây dựng phòng tuyến trên bờ đông của con sông Thaves.
Điều này sẽ giúp cho 20000 quân dẫn đầu bởi công chúa Lupis sẽ có mặt tại sông Thaves trong 4 ngày nữa có thể vượt sông.
Và vì sự sống còn của họ cho đến khi lực lượng chủ lực đến.
"Có khả năng cao là kẻ thù đã biết được hành động của chúng ta và đang lên kế hoạch để tấn công!Thời gian của chúng ta có hạn!Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể bao bọc trại với nước và rào trước khi chúng tấn công , thì mọi đều là quân tinh nhuệ nên có thể giữ chân được kẻ thù dù cho chúng có đông hơn ta gấp 30 lần !"
"" "Uoooooo!" ""
Những tiếng gầm vang lên theo sau lời nói của Ryouma.
(Fuuh, ít nhất hiện giờ mình không gặp vấn đề về tinh thần. Giờ thì, vấn đề chỉ là họ chuẩn bị như thế nào theo như mình hướng dẫn thôi.)
Sau khi bài phát biểu của Ryouma kết thúc, các trung đội đã trở về vị trí của họ, chỉ còn một đội duy nhất đứng trước mặt Ryouma.
"Mikoshiba-dono.Tôi sẽ bắt đầu trinh sát cùng với 500 hiệp sĩ."
Ryouma gật đầu sau khi nghe Mikhail nói.
Khá là nguy hiểm khi chi tách lực lượng để trinh sát.Tuy nhiên, điều này vẫn tốt hơn nhiều so với việc bỏ qua hành động của đối phương và bị úp sọt.
Đó chính là những điều Ryouma phán đoán.
"Tốt lắm, tuy nhiên tôi phải nhắc lại lần nữa : ông chỉ được trinh sát thôi đấy.Rút lui ngay lập tức và không được có ý định tham chiến nếu phát hiện kẻ thù."
Việc trinh sát chằng có ý nghĩ gì nếu họ không xác định được vị trí kẻ thù.
Một cuộc trinh sát là một nhiệm vụ thu thập.
Vì thế không cần phải giao chiến với kẻ thù.
"Tôi hiểu rồi.Tôi không đồng ý chuyện quay lưng lại với đối phương, nhưng nó cũng là một phần của chiến thuật.Tôi nghĩ mình không còn lựa chọn nào khác."
Mikhail trả lời Ryouma trong thất vọng.
Tuy nhiên, vì Ryouma đã được công chúa giao toàn quyền, nên Mikhail không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghe lệnh cậu.
"Tôi yêu cầu ông như vậy vì ông là một trong những người tốt nhất, và chúng ta không thể để có quá nhiều thương vong trong nhiệm vụ này.Không cường điệu khi nói rằng sự thành công của chiến dịch lần này phụ thuộc vào màn thể hiện của ông đấy, hiểu chứ?"
Mặc dù Mikhail không giỏi về việc dùng não, nhưng không còn ai thích hợp hơn ông ấy.
Ryouma không còn cách nào khác ngoài việc tin tưởng giao phó cho Mikhail.
"Tôi hiểu rồi.Giờ thì, tôi xin phép!"
Mikhail quay người và rời đi sau khi nói câu đó.
Ryouma nhìn lưng Mikhail khi ông ấy rời đi.
Bởi vì không có ai có khả năng ở gần, nên Ryouma không còn cách nào khác ngoài giao phó cho Mikhail, nhưng sau đó, Ryouma sẽ cảm thấy hối tiếc vì quyết định của mình.
"Nghe rõ đây!Cứ làm như những gì ta đã luyện tập!Và hãy đề cao cảnh giác!"
""" Hỡi những linh hồn điều khiển mặt đất.Hãy nghe lời thỉnh cầu và biến đổi mặt đất trước mặt chúng tôi!"""
Các lính đánh thuê niệm phép cùng với Bolts.
"""Hạ Thổ!"""
Đó là một ma pháp điều khiển hệ đất cấp thấp.
Khi họ đặt tay lên mặt đấy, mặt đất ngay lập tức lún xuống khoảng 1m trước mặt họ.
"Đươc rồi!Tốt lắm.Nhóm ma pháp sư số 1 sẽ tiếp tục đào lần nữa sau khi nghỉ ngơi 15 phút !Và nhóm thứ hai sẽ kiểm tra lỗi và phải khắc phục chúng ngay lập tức!!"
"Công việc tiến triển thế nào rồi?"
Một giọng nói vang đến chỗ Bolts, ông được giao nhiệm vụ xây dựng.
Hiện giờ mặt trời đã sắp lặn.
Đã 3 giờ trôi qua kể từ khi Bolts bắt đầu làm việc.
Một cái hào khô rộng 20m và sâu 5m hiện ra trước mắt Ryouma.
Nó dài khoảng 500m.Thật khó tin khi họ có thể làm được như vậy chỉ trong một thời gian ngắn.
"Ah!Chỉ huy trẻ!À để xem nào, tôi nghĩ mọi chuyện đang diễn ra khá suôn sẻ."
Bolts trả lời, vẫn quay mặt về phía cái hào.
"Tuy nhiên...Chỉ huy trẻ đúng là một người tuyệt vời.Nghĩ ra được kế hoạch thế này."
Bolts thật lòng khen ngợi.
Ryouma đã gợi ý việc sử dụng ma pháp hệ đất không phải để làm vũ khí.
Mà là một dụng cụ để họ chiêm được lợi thế trong cuộc chiến.
Nó cũng được xem như là những dụng cụ khác ví dụ như kiếm và giáo.
"Cũng chẳng có gì to tát lắm."
Ryouma nhẹ nhàng từ chối lời tán thưởng của Bolts.Tuy nhiên, Ryouma không biết rằng, ý tưởng của cậu đã cách mạng hóa cả quân sự và kinh tế thế giới.
Hiệu quả sử dụng ma thuật ngoài chiến đấu là áp đảo, đặc biệt là trong lĩnh vực xây dựng.
Thông thường, khi sử dụng Hạ Thổ, một hố có đường kính 5 m và sâu 5 mét được tạo ra.
Không cần biết bạn nhìn nó như thế nào, đó chỉ là một cái hố bình thường..
Nói chung, nó được dùng chủ yếu để bẫy kẻ thù bằng cách làm cho chúng rơi vào nó.Tuy nhiên, hầu hết các ma pháp sư đều bỏ qua ma pháp này trong chiến đấu thực sự.
Bởi vì đường kính 5m, nên có thể coi nó là một ma pháp tấn công hiệu quả.Sự thật là, nó hầu như không được sử dụng trong chiến đấu thực sự.
Lý do là vì kẻ thù không đơn giản chỉ đứng yên một chỗ trong suốt thời gian đó.
Vì vậy rất khó để dự đoán hướng di chuyển và tung phép chuẩn xác được.
Hơn nữa, dù nó sâu 5m, nhưng độ sâu cỡ đó không thể giết người ngay lập tức được.
Việc sử dụng các ma pháp khác có khả năng giết cao hơn cũng dễ hơn việc sử dụng Hạ Thổ nữa.
Nhưng hiện giờ, chuyện gì sẽ xảy ra khi mọi người bắt đầu sử dụng Hạ Thổ nhưng một công cụ để tạo ra hào khô dùng để gia cố phòng thủ thay vì chỉ tạo hố thì như thế nào? "Không, chỉ huy trẻ, cậu không hiểu hết tầm quan trọng của ý tưởng của cậu đâu!"
Khi một người thấy Hạ Thổ được sử dụng trong một trận chiến, thì ít nhiều họ sẽ bỏ qua nó.
Tuy nhiên, nếu mọi người sử dụng nó ngoài chiến đấu, Hạ Thổ khá hiệu quả vì nó có tầm sử dụng rộng.
Vì thế Bolts khen Ryouma cũng là bình thường thôi.
"Vậy à?"
Ryouma khẽ nghiêng đầu rồi lúng túng trả lời.
Ở thế giới của Ryouma, ý tưởng đó được cho là ngu ngốc.
Trái lại, cậu nghĩ rằng con người ở thế giới này có đầu óc không nhanh nhạy vì không ai để ý được việc này.
"Đúng vậy!"
Ryouma cười nhạt khi cậu thấy Bolts gật đầu lia lịa.
"À thì cuộc chiến này sẽ phụ thuộc vào kết quả của cuộc chinh sát, tôi nghĩ chúng ta không còn nhiều thời gian.Tôi có thể giao lại việc này cho Bolts-san được chứ?"
"Được!Cứ giao cho tôi..., Này!Chúng ta sẽ không thể hoàn thành kịp thời gian nếu không tính toán kỹ khoảng cách giữa hai cái đâu!Xin thứ lỗi, chỉ huy trẻ, tôi đi kiểm tra một chút"
Kể cả khi đang nói chuyện với Ryouma, ông ấy có vẻ như vẫn quan sát quá trình xây dựng đàng hoàng.
Đúng như kỳ vọng của một chiến binh lão luyện.
Ryouma cảm thấy biết ơn vì sự đáng tin cậy của ông ấy.
Giám sát tiến độ thi công hào là một trong những lý do Ryouma đến đây.
"Nhân tiện, hiện giờ Sara đang ở đâu?"
"Sara-jou-chan đúng không?... Hmm..., ah!Ở đằng kia!Cô ấy đang canh chừng giống như chỉ huy trẻ đã dặn huh."
Note<><>
Bolts chỉ về hướng có mái tóc vàng tung bay.
"Điều đó nghĩ là do người phụ nữ tóc đen đó huh?"
"Đúng vậy!"
Ánh mắt của Ryouma nhìn vào người phụ nữ tóc đen đang làm việc bên cạnh
Sara.
"Bởi vì Sara-jou-chan quản lý cô ta, nên tôi cũng an tâm!"
"Đúng vậyNếu chúng ta bị lừa vì việc đó, thì sẽ khá tệ."
"Ừ...tôi cũng hiểu mà."
"Nêu có bất cứ tình huống bất ngờ nào xảy ra, xin hãy sử lý một cách thích hợp."
Bolts có biểu hiện ngạc nhiên sau khi nghe Ryouma nói.
Bởi vì trong chiến lược của cậu, cô cũng có một vai trò.
Nhìn vào biểu hiện của Bolts, Ryouma cười nhỏ.
"Đúng vậy, tôi có thể sử dụng cô ta vào việc nào đó.Tuy nhiên, cũng có khả năng nó là một cái bẫy.Đó chính là lý do khi mà có chuyện xấu xảy ra, tôi muốn Bolts-san xử lý nó bằng cách của ông."
"Tôi hiểu rồi.Xin hãy giao cho tôi!"
Sau khi Ryouma nói những từ đó, Bolts quay trở lại làm việc.
"Giờ thì, mình nên kiểm tra xem Lione thế nào rồi..."
"Mọi thứ đều tiến hành theo lịch trình!...Vâng, tôi sẽ bắt đầu công việc của chúng tôi sau khi Bolts đã hoàn thành của mình. "
Lione hét hớn với Ryouma khi cô ấy thấy cậu đang đi về hướng mình.
Ryouma cười với cô ấy và vẫy tay nhẹ.
"Hàng rào sẵn sàng chưa?"
"Rồi, vì chúng ta gần rừng nên có thể lấy bao nhiêu gỗ tùy thích mà."
Lione nhìn vào núi hàng rào trước mặt cô.
Đó là hàng rào làm từ gỗ buộc lại bằng dây.
Một khi Bolts và đội của ông ấy hoàn thành con hào, những gì còn lại là cắm hàng rào xuống phía sau con hào đó.
"Cầu thì sao?
"Bây giờ nó đang được chuẩn bị.Chúng tôi đang chặt cây để lấy nguyên liệu."
Đội nam đi vào rừng và mang về những miếng gỗ.
Có vẻ như họ đã sử dụng ma pháp cường hóa thân thể như Ryouma đã hướng dẫn.
Những cây to thường cần nhiều người mang hiện giờ đang được vác trên vai một người duy nhất.
Ryouma gật đầu.
"Đừng quên đảm bảo rằng độ cứng của nó đủ cho các kị binh đi qua nhé, được chứ?"
"Đừng lo!Tôi biết rồi.... Tôi đảm bao sẽ kêu người có kinh nghiệm thợ mộc chỉ đạo việc xây dựng.Dù sao thì đây cũng là một phần quan trọng của chiến lược mà..."
Lione trấn an cậu.
"Được rồi, vậy tôi giao nó lại cho cô đấy."
Ryouma quay trở lại lều của mình sau khi nói những câu đó.
Đối với Ryouma, cậu vẫn còn rất nhiều việc để làm hiện giờ.
Trong khi Ryouma đang bận rộn gia cố hàng phòng thủ, thì Mikhail đang ở cách đó xấp xỉ 5km.
Người ta có thể nghĩ rằng đi được 5km trong 3 giờ là chậm.Tuy nhiên, không thể nói như thế đươc.
Bởi vì nhiệm vụ của ông ấy là do thám, vì vậy rất bình thường khi ông ấy phải di chuyển chậm và cẩn thận để tránh bị kẻ thù phát hiện.
"Fuuh..., cho tới giờ chẳng có gì khả nghi huh?"
"Vâng..."
Một đồng cỏ đang ở trước mắt họ; họ có thể nhìn thấy được bất kì quân lính nào tới từ Irachion.
Khi Mikhail đã xác nhận rằng không có binh lính của kẻ thù, ông ngồi xuống tảng đá ngay dưới chân.
(Trận chiến trong tương lai phụ thuộc vao cuộc trinh sát này huh,...nhưng gương mặt của cậu ta, cậu ta xem thường mình sao?)
Gương mặt lo lắng của Ryouma xuất hiện trong tâm trí Mikhail.
Đã gần 3 tháng kể từ khi Ryouma gặp Mikhail.
Ngoài mặt, ông ấy có vẻ như cởi mở với Ryouma, nhưng thực tế, Mikhail không thể ngừng cảm thấy bất mãn đối với Ryouma.
Hầu hết là do Ryouma đã giết gần hết thuộc hạ của ông trong cuộc ám sát, nhưng cũng vì sự thật là công chúa Lupis tin tưởng vào Ryouma dù không biết nguồn gốc của cậu ta.
(Ngay từ đầu, cậu ta nghĩ hiệp sĩ là cái gì cơ chứ?!... hiệp sĩ là một chiến binh! Tất cả các công việc làm gỗ nên để lại cho lũ nông dân chứ!)
Đối với Mikhail, ông đánh giá sự tự hào là một hiệp sĩ khá cao, và kế hoạch hiện tại của Ryouma không làm ông cảm thấy vui.
Đúng là kế hoạch rất có hiệu quả.
Mikhail thừa nhận chuyện đó.
Tuy nhiên, ông ghét cái ý tưởng hiệp sĩ lại phải đào mương, hào và đốn cây.
Sự thật là nhiều hiệp sĩ của Rozeria cũng có suy nghĩ như vậy.
Không cường điệu khi nói rằng tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy.
Tuy nhiên, vì công chúa đã giao quyền cho Ryouma, họ phải tuân theo mệnh lệnh của cậu ta.Còn chưa kể cậu ta cũng là người đã nghĩ ra chiến thuật tốt để đấu với binh lực áp đảo của quân địch.
Hiện giờ, lý do mà Mikhail đã tình nguyện nhận nhiệm vụ trinh sát là vì có tốt hơn nhiều so với việc làm mộc.
Mikhail tự hiểu được kế hoạch của Ryouma có ảnh hưởng như thế nào, và ông cũng có thể hiểu được tại sao công chúa Lupis đã tin tưởng cậu ta.
Tuy nhiên, sự tự hào của hiệp sĩ cuối cùng lại mang đến sự ghen tị đối với Ryouma.
Sự trung thành của ông vơi công chúa Lupis là không phải bàn cãi.
Nó có thể so sánh được với sự trung thành của Meltina.
Tuy nhiên, mặc dù hiện giờ người công chúa Lupis cần nhất không phải là người trung thành, mà là một người có thể hiểu được tình thế.
Ông nghĩ sẽ ổn thôi nếu Ryouma cũng có sự tự hào của hiệp sĩ giống ông.
Tuy nhiên sự thật lại rất khác.
Ông biết rằng Ryouma không giống như mình.
Đó chính là lý do Mikhail ghen tị với cậu ấy.
Và lòng đố kị đó đã kéo ông ấy rơi vào bóng tối.
"Mikhail-sama!Phía trước có khói.Đó có thể là đội trinh sát của địch!"
Mikhail trông có vẻ ngạc nhiên sau khi nghe báo cáo từ cấp dưới.
"Cái gì!Cậu nói kẻ thù sao!?"
"Vâng!Mặc dù chúng ta chưa thể xác định số lượng, nhưng chúng có vẻ đã di chuyển!"
"Cậu bị sao vậy!Nếu muốn báo cáo, thì nói rõ ràng vào!"
Theo sau giọng nói tức giận của Mikhail, cấp dưới của ông tiếp tục xác định tình hình.
(Không chuyển động nhiều lắm..., liệu chúng ta có nên xác định số lượng trước khi báo cáo cho Mikoshiba-dono hay không?)
Mặc dù ông cảm thấy thế nào đi nữa, ông cũng không quên mục tiêu của nhiệm vụ.
Trinh sát trong khi vẫn phải giữ cho thương vong ở mức thấp nhất.
Ryouma đã chỉ ra sự quan trọng của việc đó.
Hiện giờ, họ chỉ có khoảng 2000 quân.
Vì vậy họ ưu tiên tránh giao chiến thay vì cố giảm lực lượng quân địch.
Tuy nhiên, dòng suy nghĩ đó đã bị thổi bay sau khi Mikhail nghe báo cáo từ thuộc cấp.
"Mikhail-sama!Tôi đã xác nhận thông tin!Kẻ địch có khoảng 100 người!"
"Ngươi nói 100 sao?!Thật vậy à?!"
Mikhail cười nhếch mép.
(100 huh..., vậy thì chỉ bằng 1/5 số người của chúng ta..., không có dấu hiệu có quân tiếp viện gần đó..., chúng có thể là một đơn vị được gửi đi trinh sát giống chúng ta...)
"Mikhail-sama!Xin hãy ra lệnh để tôi có thể báo cáo ngay lập tức!"
Một thuộc cấp đề xuất với Mikhail.
Chắc chắn, những cậu ta nói là chính xác.
Tuy nhiên, sẽ không có bất kỳ thành tựu nào nếu họ chỉ trở về tay không.
Đó là những gì Mikhail suy nghĩ.
(Kẻ thù là một đơn vị trinh sát. Số lượng của chúng ta là 500. Chúng ta không cần phải chiến đấu... nhưng nếu chúng ta có thể làm giảm số lượng kẻ thù thậm chí chỉ một chút, mọi việc sẽ trở nên thuận lợi cho chúng ta sau này...)
Vào lúc này, nhưng gì Mikhail suy nghĩ trong đầu chỉ là thành tựu của bản thân.
Về cơ hội lập được chiến công.
Mikhail hét lớn và đứng dậy.
Ánh mắt ông ấy chứa đầy sự khát máu.
"không!Tất cả mọi người chuẩn bị ngênh chiến!Chúng ta sẽ giao chiến với chúng!"
Nhìn vào trận chiến sắp diễn ra, Mikhail cảm thấy vui mừng.
Sự vui sướng hòa trộn với tham vọng đã che mờ lý trí của công.
Ông đã hoàn toàn quên mất.
Nhiệm vụ là gì, và sự quan trọng của nó.
Quyêt định này của ông ấy có thể sẽ đưa Ryouma vào tình thế khó khăn.
"Nghe rõ đây!Từ đây trở đi, các đơn vị lính đánh thuê phải xây dựng cơ sở phòng thủ như chỉ đạo.Hiệu suất của chúng ta tại đây chính là mạng sống!Tôi muốn tất cả mọi người phải nhớ rõ!"
Mặt trời tỏa sáng giữa bầu trời.Bầu trời trong veo như thể nó đang ủng họ trại của Ryouma.
"" "Uooooooo!" ""
Vô số nắm tay giơ lên trời đáp lại mệnh lệnh của Ryouma.
Trước mắt cậu có khoảng 2000 hiệp sĩ được công chúa giao cho cậu chỉ huy, và khoảng 100 lính đánh thuê do Lione dẫn đầu.
Nhóm tiên phong do Ryouma dẫn đầu đã vượt sông Thaves thành công trong 3 ngày như họ đã dự tính, và hiện giờ họ đang xây dựng phòng tuyến trên bờ đông của con sông Thaves.
Điều này sẽ giúp cho 20000 quân dẫn đầu bởi công chúa Lupis sẽ có mặt tại sông Thaves trong 4 ngày nữa có thể vượt sông.
Và vì sự sống còn của họ cho đến khi lực lượng chủ lực đến.
"Có khả năng cao là kẻ thù đã biết được hành động của chúng ta và đang lên kế hoạch để tấn công!Thời gian của chúng ta có hạn!Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể bao bọc trại với nước và rào trước khi chúng tấn công , thì mọi đều là quân tinh nhuệ nên có thể giữ chân được kẻ thù dù cho chúng có đông hơn ta gấp 30 lần !"
"" "Uoooooo!" ""
Những tiếng gầm vang lên theo sau lời nói của Ryouma.
(Fuuh, ít nhất hiện giờ mình không gặp vấn đề về tinh thần. Giờ thì, vấn đề chỉ là họ chuẩn bị như thế nào theo như mình hướng dẫn thôi.)
Sau khi bài phát biểu của Ryouma kết thúc, các trung đội đã trở về vị trí của họ, chỉ còn một đội duy nhất đứng trước mặt Ryouma.
"Mikoshiba-dono.Tôi sẽ bắt đầu trinh sát cùng với 500 hiệp sĩ."
Ryouma gật đầu sau khi nghe Mikhail nói.
Khá là nguy hiểm khi chi tách lực lượng để trinh sát.Tuy nhiên, điều này vẫn tốt hơn nhiều so với việc bỏ qua hành động của đối phương và bị úp sọt.
Đó chính là những điều Ryouma phán đoán.
"Tốt lắm, tuy nhiên tôi phải nhắc lại lần nữa : ông chỉ được trinh sát thôi đấy.Rút lui ngay lập tức và không được có ý định tham chiến nếu phát hiện kẻ thù."
Việc trinh sát chằng có ý nghĩ gì nếu họ không xác định được vị trí kẻ thù.
Một cuộc trinh sát là một nhiệm vụ thu thập.
Vì thế không cần phải giao chiến với kẻ thù.
"Tôi hiểu rồi.Tôi không đồng ý chuyện quay lưng lại với đối phương, nhưng nó cũng là một phần của chiến thuật.Tôi nghĩ mình không còn lựa chọn nào khác."
Mikhail trả lời Ryouma trong thất vọng.
Tuy nhiên, vì Ryouma đã được công chúa giao toàn quyền, nên Mikhail không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghe lệnh cậu.
"Tôi yêu cầu ông như vậy vì ông là một trong những người tốt nhất, và chúng ta không thể để có quá nhiều thương vong trong nhiệm vụ này.Không cường điệu khi nói rằng sự thành công của chiến dịch lần này phụ thuộc vào màn thể hiện của ông đấy, hiểu chứ?"
Mặc dù Mikhail không giỏi về việc dùng não, nhưng không còn ai thích hợp hơn ông ấy.
Ryouma không còn cách nào khác ngoài việc tin tưởng giao phó cho Mikhail.
"Tôi hiểu rồi.Giờ thì, tôi xin phép!"
Mikhail quay người và rời đi sau khi nói câu đó.
Ryouma nhìn lưng Mikhail khi ông ấy rời đi.
Bởi vì không có ai có khả năng ở gần, nên Ryouma không còn cách nào khác ngoài giao phó cho Mikhail, nhưng sau đó, Ryouma sẽ cảm thấy hối tiếc vì quyết định của mình.
"Nghe rõ đây!Cứ làm như những gì ta đã luyện tập!Và hãy đề cao cảnh giác!"
""" Hỡi những linh hồn điều khiển mặt đất.Hãy nghe lời thỉnh cầu và biến đổi mặt đất trước mặt chúng tôi!"""
Các lính đánh thuê niệm phép cùng với Bolts.
"""Hạ Thổ!"""
Đó là một ma pháp điều khiển hệ đất cấp thấp.
Khi họ đặt tay lên mặt đấy, mặt đất ngay lập tức lún xuống khoảng 1m trước mặt họ.
"Đươc rồi!Tốt lắm.Nhóm ma pháp sư số 1 sẽ tiếp tục đào lần nữa sau khi nghỉ ngơi 15 phút !Và nhóm thứ hai sẽ kiểm tra lỗi và phải khắc phục chúng ngay lập tức!!"
"Công việc tiến triển thế nào rồi?"
Một giọng nói vang đến chỗ Bolts, ông được giao nhiệm vụ xây dựng.
Hiện giờ mặt trời đã sắp lặn.
Đã 3 giờ trôi qua kể từ khi Bolts bắt đầu làm việc.
Một cái hào khô rộng 20m và sâu 5m hiện ra trước mắt Ryouma.
Nó dài khoảng 500m.Thật khó tin khi họ có thể làm được như vậy chỉ trong một thời gian ngắn.
"Ah!Chỉ huy trẻ!À để xem nào, tôi nghĩ mọi chuyện đang diễn ra khá suôn sẻ."
Bolts trả lời, vẫn quay mặt về phía cái hào.
"Tuy nhiên...Chỉ huy trẻ đúng là một người tuyệt vời.Nghĩ ra được kế hoạch thế này."
Bolts thật lòng khen ngợi.
Ryouma đã gợi ý việc sử dụng ma pháp hệ đất không phải để làm vũ khí.
Mà là một dụng cụ để họ chiêm được lợi thế trong cuộc chiến.
Nó cũng được xem như là những dụng cụ khác ví dụ như kiếm và giáo.
"Cũng chẳng có gì to tát lắm."
Ryouma nhẹ nhàng từ chối lời tán thưởng của Bolts.Tuy nhiên, Ryouma không biết rằng, ý tưởng của cậu đã cách mạng hóa cả quân sự và kinh tế thế giới.
Hiệu quả sử dụng ma thuật ngoài chiến đấu là áp đảo, đặc biệt là trong lĩnh vực xây dựng.
Thông thường, khi sử dụng Hạ Thổ, một hố có đường kính 5 m và sâu 5 mét được tạo ra.
Không cần biết bạn nhìn nó như thế nào, đó chỉ là một cái hố bình thường..
Nói chung, nó được dùng chủ yếu để bẫy kẻ thù bằng cách làm cho chúng rơi vào nó.Tuy nhiên, hầu hết các ma pháp sư đều bỏ qua ma pháp này trong chiến đấu thực sự.
Bởi vì đường kính 5m, nên có thể coi nó là một ma pháp tấn công hiệu quả.Sự thật là, nó hầu như không được sử dụng trong chiến đấu thực sự.
Lý do là vì kẻ thù không đơn giản chỉ đứng yên một chỗ trong suốt thời gian đó.
Vì vậy rất khó để dự đoán hướng di chuyển và tung phép chuẩn xác được.
Hơn nữa, dù nó sâu 5m, nhưng độ sâu cỡ đó không thể giết người ngay lập tức được.
Việc sử dụng các ma pháp khác có khả năng giết cao hơn cũng dễ hơn việc sử dụng Hạ Thổ nữa.
Nhưng hiện giờ, chuyện gì sẽ xảy ra khi mọi người bắt đầu sử dụng Hạ Thổ nhưng một công cụ để tạo ra hào khô dùng để gia cố phòng thủ thay vì chỉ tạo hố thì như thế nào? "Không, chỉ huy trẻ, cậu không hiểu hết tầm quan trọng của ý tưởng của cậu đâu!"
Khi một người thấy Hạ Thổ được sử dụng trong một trận chiến, thì ít nhiều họ sẽ bỏ qua nó.
Tuy nhiên, nếu mọi người sử dụng nó ngoài chiến đấu, Hạ Thổ khá hiệu quả vì nó có tầm sử dụng rộng.
Vì thế Bolts khen Ryouma cũng là bình thường thôi.
"Vậy à?"
Ryouma khẽ nghiêng đầu rồi lúng túng trả lời.
Ở thế giới của Ryouma, ý tưởng đó được cho là ngu ngốc.
Trái lại, cậu nghĩ rằng con người ở thế giới này có đầu óc không nhanh nhạy vì không ai để ý được việc này.
"Đúng vậy!"
Ryouma cười nhạt khi cậu thấy Bolts gật đầu lia lịa.
"À thì cuộc chiến này sẽ phụ thuộc vào kết quả của cuộc chinh sát, tôi nghĩ chúng ta không còn nhiều thời gian.Tôi có thể giao lại việc này cho Bolts-san được chứ?"
"Được!Cứ giao cho tôi..., Này!Chúng ta sẽ không thể hoàn thành kịp thời gian nếu không tính toán kỹ khoảng cách giữa hai cái đâu!Xin thứ lỗi, chỉ huy trẻ, tôi đi kiểm tra một chút"
Kể cả khi đang nói chuyện với Ryouma, ông ấy có vẻ như vẫn quan sát quá trình xây dựng đàng hoàng.
Đúng như kỳ vọng của một chiến binh lão luyện.
Ryouma cảm thấy biết ơn vì sự đáng tin cậy của ông ấy.
Giám sát tiến độ thi công hào là một trong những lý do Ryouma đến đây.
"Nhân tiện, hiện giờ Sara đang ở đâu?"
"Sara-jou-chan đúng không?... Hmm..., ah!Ở đằng kia!Cô ấy đang canh chừng giống như chỉ huy trẻ đã dặn huh."
Note<><>
Bolts chỉ về hướng có mái tóc vàng tung bay.
"Điều đó nghĩ là do người phụ nữ tóc đen đó huh?"
"Đúng vậy!"
Ánh mắt của Ryouma nhìn vào người phụ nữ tóc đen đang làm việc bên cạnh
Sara.
"Bởi vì Sara-jou-chan quản lý cô ta, nên tôi cũng an tâm!"
"Đúng vậyNếu chúng ta bị lừa vì việc đó, thì sẽ khá tệ."
"Ừ...tôi cũng hiểu mà."
"Nêu có bất cứ tình huống bất ngờ nào xảy ra, xin hãy sử lý một cách thích hợp."
Bolts có biểu hiện ngạc nhiên sau khi nghe Ryouma nói.
Bởi vì trong chiến lược của cậu, cô cũng có một vai trò.
Nhìn vào biểu hiện của Bolts, Ryouma cười nhỏ.
"Đúng vậy, tôi có thể sử dụng cô ta vào việc nào đó.Tuy nhiên, cũng có khả năng nó là một cái bẫy.Đó chính là lý do khi mà có chuyện xấu xảy ra, tôi muốn Bolts-san xử lý nó bằng cách của ông."
"Tôi hiểu rồi.Xin hãy giao cho tôi!"
Sau khi Ryouma nói những từ đó, Bolts quay trở lại làm việc.
"Giờ thì, mình nên kiểm tra xem Lione thế nào rồi..."
"Mọi thứ đều tiến hành theo lịch trình!...Vâng, tôi sẽ bắt đầu công việc của chúng tôi sau khi Bolts đã hoàn thành của mình. "
Lione hét hớn với Ryouma khi cô ấy thấy cậu đang đi về hướng mình.
Ryouma cười với cô ấy và vẫy tay nhẹ.
"Hàng rào sẵn sàng chưa?"
"Rồi, vì chúng ta gần rừng nên có thể lấy bao nhiêu gỗ tùy thích mà."
Lione nhìn vào núi hàng rào trước mặt cô.
Đó là hàng rào làm từ gỗ buộc lại bằng dây.
Một khi Bolts và đội của ông ấy hoàn thành con hào, những gì còn lại là cắm hàng rào xuống phía sau con hào đó.
"Cầu thì sao?
"Bây giờ nó đang được chuẩn bị.Chúng tôi đang chặt cây để lấy nguyên liệu."
Đội nam đi vào rừng và mang về những miếng gỗ.
Có vẻ như họ đã sử dụng ma pháp cường hóa thân thể như Ryouma đã hướng dẫn.
Những cây to thường cần nhiều người mang hiện giờ đang được vác trên vai một người duy nhất.
Ryouma gật đầu.
"Đừng quên đảm bảo rằng độ cứng của nó đủ cho các kị binh đi qua nhé, được chứ?"
"Đừng lo!Tôi biết rồi.... Tôi đảm bao sẽ kêu người có kinh nghiệm thợ mộc chỉ đạo việc xây dựng.Dù sao thì đây cũng là một phần quan trọng của chiến lược mà..."
Lione trấn an cậu.
"Được rồi, vậy tôi giao nó lại cho cô đấy."
Ryouma quay trở lại lều của mình sau khi nói những câu đó.
Đối với Ryouma, cậu vẫn còn rất nhiều việc để làm hiện giờ.
Trong khi Ryouma đang bận rộn gia cố hàng phòng thủ, thì Mikhail đang ở cách đó xấp xỉ 5km.
Người ta có thể nghĩ rằng đi được 5km trong 3 giờ là chậm.Tuy nhiên, không thể nói như thế đươc.
Bởi vì nhiệm vụ của ông ấy là do thám, vì vậy rất bình thường khi ông ấy phải di chuyển chậm và cẩn thận để tránh bị kẻ thù phát hiện.
"Fuuh..., cho tới giờ chẳng có gì khả nghi huh?"
"Vâng..."
Một đồng cỏ đang ở trước mắt họ; họ có thể nhìn thấy được bất kì quân lính nào tới từ Irachion.
Khi Mikhail đã xác nhận rằng không có binh lính của kẻ thù, ông ngồi xuống tảng đá ngay dưới chân.
(Trận chiến trong tương lai phụ thuộc vao cuộc trinh sát này huh,...nhưng gương mặt của cậu ta, cậu ta xem thường mình sao?)
Gương mặt lo lắng của Ryouma xuất hiện trong tâm trí Mikhail.
Đã gần 3 tháng kể từ khi Ryouma gặp Mikhail.
Ngoài mặt, ông ấy có vẻ như cởi mở với Ryouma, nhưng thực tế, Mikhail không thể ngừng cảm thấy bất mãn đối với Ryouma.
Hầu hết là do Ryouma đã giết gần hết thuộc hạ của ông trong cuộc ám sát, nhưng cũng vì sự thật là công chúa Lupis tin tưởng vào Ryouma dù không biết nguồn gốc của cậu ta.
(Ngay từ đầu, cậu ta nghĩ hiệp sĩ là cái gì cơ chứ?!... hiệp sĩ là một chiến binh! Tất cả các công việc làm gỗ nên để lại cho lũ nông dân chứ!)
Đối với Mikhail, ông đánh giá sự tự hào là một hiệp sĩ khá cao, và kế hoạch hiện tại của Ryouma không làm ông cảm thấy vui.
Đúng là kế hoạch rất có hiệu quả.
Mikhail thừa nhận chuyện đó.
Tuy nhiên, ông ghét cái ý tưởng hiệp sĩ lại phải đào mương, hào và đốn cây.
Sự thật là nhiều hiệp sĩ của Rozeria cũng có suy nghĩ như vậy.
Không cường điệu khi nói rằng tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy.
Tuy nhiên, vì công chúa đã giao quyền cho Ryouma, họ phải tuân theo mệnh lệnh của cậu ta.Còn chưa kể cậu ta cũng là người đã nghĩ ra chiến thuật tốt để đấu với binh lực áp đảo của quân địch.
Hiện giờ, lý do mà Mikhail đã tình nguyện nhận nhiệm vụ trinh sát là vì có tốt hơn nhiều so với việc làm mộc.
Mikhail tự hiểu được kế hoạch của Ryouma có ảnh hưởng như thế nào, và ông cũng có thể hiểu được tại sao công chúa Lupis đã tin tưởng cậu ta.
Tuy nhiên, sự tự hào của hiệp sĩ cuối cùng lại mang đến sự ghen tị đối với Ryouma.
Sự trung thành của ông vơi công chúa Lupis là không phải bàn cãi.
Nó có thể so sánh được với sự trung thành của Meltina.
Tuy nhiên, mặc dù hiện giờ người công chúa Lupis cần nhất không phải là người trung thành, mà là một người có thể hiểu được tình thế.
Ông nghĩ sẽ ổn thôi nếu Ryouma cũng có sự tự hào của hiệp sĩ giống ông.
Tuy nhiên sự thật lại rất khác.
Ông biết rằng Ryouma không giống như mình.
Đó chính là lý do Mikhail ghen tị với cậu ấy.
Và lòng đố kị đó đã kéo ông ấy rơi vào bóng tối.
"Mikhail-sama!Phía trước có khói.Đó có thể là đội trinh sát của địch!"
Mikhail trông có vẻ ngạc nhiên sau khi nghe báo cáo từ cấp dưới.
"Cái gì!Cậu nói kẻ thù sao!?"
"Vâng!Mặc dù chúng ta chưa thể xác định số lượng, nhưng chúng có vẻ đã di chuyển!"
"Cậu bị sao vậy!Nếu muốn báo cáo, thì nói rõ ràng vào!"
Theo sau giọng nói tức giận của Mikhail, cấp dưới của ông tiếp tục xác định tình hình.
(Không chuyển động nhiều lắm..., liệu chúng ta có nên xác định số lượng trước khi báo cáo cho Mikoshiba-dono hay không?)
Mặc dù ông cảm thấy thế nào đi nữa, ông cũng không quên mục tiêu của nhiệm vụ.
Trinh sát trong khi vẫn phải giữ cho thương vong ở mức thấp nhất.
Ryouma đã chỉ ra sự quan trọng của việc đó.
Hiện giờ, họ chỉ có khoảng 2000 quân.
Vì vậy họ ưu tiên tránh giao chiến thay vì cố giảm lực lượng quân địch.
Tuy nhiên, dòng suy nghĩ đó đã bị thổi bay sau khi Mikhail nghe báo cáo từ thuộc cấp.
"Mikhail-sama!Tôi đã xác nhận thông tin!Kẻ địch có khoảng 100 người!"
"Ngươi nói 100 sao?!Thật vậy à?!"
Mikhail cười nhếch mép.
(100 huh..., vậy thì chỉ bằng 1/5 số người của chúng ta..., không có dấu hiệu có quân tiếp viện gần đó..., chúng có thể là một đơn vị được gửi đi trinh sát giống chúng ta...)
"Mikhail-sama!Xin hãy ra lệnh để tôi có thể báo cáo ngay lập tức!"
Một thuộc cấp đề xuất với Mikhail.
Chắc chắn, những cậu ta nói là chính xác.
Tuy nhiên, sẽ không có bất kỳ thành tựu nào nếu họ chỉ trở về tay không.
Đó là những gì Mikhail suy nghĩ.
(Kẻ thù là một đơn vị trinh sát. Số lượng của chúng ta là 500. Chúng ta không cần phải chiến đấu... nhưng nếu chúng ta có thể làm giảm số lượng kẻ thù thậm chí chỉ một chút, mọi việc sẽ trở nên thuận lợi cho chúng ta sau này...)
Vào lúc này, nhưng gì Mikhail suy nghĩ trong đầu chỉ là thành tựu của bản thân.
Về cơ hội lập được chiến công.
Mikhail hét lớn và đứng dậy.
Ánh mắt ông ấy chứa đầy sự khát máu.
"không!Tất cả mọi người chuẩn bị ngênh chiến!Chúng ta sẽ giao chiến với chúng!"
Nhìn vào trận chiến sắp diễn ra, Mikhail cảm thấy vui mừng.
Sự vui sướng hòa trộn với tham vọng đã che mờ lý trí của công.
Ông đã hoàn toàn quên mất.
Nhiệm vụ là gì, và sự quan trọng của nó.
Quyêt định này của ông ấy có thể sẽ đưa Ryouma vào tình thế khó khăn.
Danh sách chương