Kobato rời khỏi phòng CLB để trở về phân khu sơ trung.
“OK, vậy chúng ta cũng sẽ làm phim.”
Việc Yozora sẽ nói như vậy, tôi đã đoán trước được ít nhiều.
“Em nhận ra đây rốt cuộc là thứ chúng ta sẽ làm.”
“Heheh, thôi được, nó cũng có lí đấy chứ.”
Rõ ràng là Rika và Sena cũng như thế.
“Em đồng ý, bởi nếu làm một bộ phim, ta có thể đưa vào bất kì thứ gì ta thích. Như một chương trình hài chẳng hạn.”
“Ừ hử… Hiển nhiên nó sẽ như một vở kịch, nhưng ta cũng có thể đưa vào chương trình ảo thuật, ban nhạc, và một lô một lốc những thứ khác nữa. Ngoài ra, ta còn có thể dùng cả lễ hội, chợ trời, tiệm café hay bất kì nơi nào khác làm địa điểm quay luôn.”
“Được đấy, sao lại không chứ. Ta cũng có thể đưa chương trình hài vào.”
"Tch..."
Yozora bứt rứt tặc lưỡi trước sự nhấn mạnh của tôi vào chương trình hài.
Này, tớ chỉ nghĩ ta nên thêm yếu tố hài hước vào thôi mà…
Gì thì gì, chúng tôi đã quyết định rằng dự án của mình cho lễ hội trường sẽ là “làm phim”.
Quyết định theo cái kiểu “động khẩu trước động não sau” như thế chỉ có thể là cái nhóm này.
“Dẹp qua vấn đề có nên thêm yếu tố hài hước vào hay không, tớ nghĩ phần quan trọng nhất phải là cốt truyện, các cậu nghĩ có đúng không? Ai sẽ là người viết kịch bản đây?”
“Để đó cho tớ.”
Yozora ngay lập tức trả lời câu hỏi của Rika.
Tuy nhiên, Sena nhanh chóng phản đối.
“Kkkkhhhhùùùùnnnnggg hả! Chắc chắn 100% kịch bàn sẽ như đống phế thải nếu ta để Yozora viết!”
“Mới nói cái gì thế hả Thịt…? Cô đang chế giễu khiếu thẩm mĩ tuyệt vời của tôi ư…?”
“Thế quái nào khiếu thẩm mĩ của cô lại tuyệt vời được? Tôi sẽ dùng sự tinh tế đến thần thánh của mình để viết cho chúng ta một kịch bản, vậy nên im đi!”
Trong lúc hai người họ đang tranh cãi, tôi thở dài và nói,
“Haizz…Thôi được rồi, Yozora dù sao cũng đã từng thử rồi. Tớ đoán rằng rút cục chỉ có tớ mới có thể viết một cốt truyện đầy tính hài hứ…”
""Phản đối!""
Cùng một lúc, tôi bị hai người họ phản đối một cách không thương tiếc.
“…Kodaka-senpai, anh có ý gì khi nói là đã thử rồi?”
Rika nghiêng đầu hỏi trong bối rối.
“Ừ nhỉ, thôi đúng rồi, lúc đó em chưa vào đây, phải không? Trước khi em gia nhập CLB, bọn anh đã từng một lần viết kịch bản cho một vở kịch. Nhân vật nữ chính bị hấp… bị dính vào cả đống rắc rối, và nói chung cả cái cốt truyện đó là một mớ hổ lốn.”
"Nhắc mới nhớ, phần truyện nối chữ cũng thật thảm họa."[1]
“Em cũng nằm trong những người gây ra cái thảm họa đó đấy.”
Tôi nhanh chóng phê bình Rika, người đang nói chuyện như thể “em hoàn toàn vô (số) tội” vậy.
“…Hmph. Dù tớ nhận ra cái kịch bản đó có hơi tệ một xíu, tớ cũng sẽ không làm như vậy nữa đâu.”
Yozora nói với một vẻ hơi lúng túng trên khuôn mặt.
“Nếu hỏi tôi, cái thứ đó còn hơn cả “tệ một xíu” ấy. Thành thật mà nói, nó chắc chắn là thứ đáng để vứt đi.”
“Im ngay, Thịt.”
"Fgyah!"
Yozora đập Sena vào đầu bằng đồ đập ruồi và tuyên bố,
“Dù sao thì tớ cũng sẽ không viết như lần trước nữa, và tớ cũng sẽ lắng nghe ý kiến của tất cả mọi người, vậy nên cứ thoải mái đi.”
☺
Và như vậy, Yozora rốt cục trở thành người chịu trách nhiệm viết kịch bản.
Để chắc chắn rằng Yozora không làm điều gì điên rồ, chúng tôi đều đồng ý sẽ quyết định thể loại, nhân vật, bối cảnh và những phần khác của bản thảo bộ phim cùng nhau.
Ngay sau đó tôi đề nghị rằng bất kì mô tả nào quá kích thích đều phải bị cấm, coi như là để phù hợp với lễ hội trường.
“Hay nói cách khác, không có cảnh hấp diêm.”[2]
“Cái gì…!?”
Yozora hoàn toàn bị sống bởi kết luận rất hợp lí của tôi.
“Đừng trả lời tớ bằng “Cái gì…!?” Đó không phải là thử để ngạc nhiên!”
“Tôi biết cô sẽ cố tình thử và làm thế…” Sena nói với một cái nhìn đầy vẻ miệt thị.
“Vớ vẩn… Việc Thịt liên tục bị hành hạ là niềm vui đích thực đăng sau bất kì bộ phim nào…”
“Làm như nó là như thế vậy! Bất kể điều gì thì cô mới là người phải liên tục bị hành hạ.”
Yozora trả lời lạnh tanh, đáp lại phản đối của Sena.
“Con ngốc. Đây là một điều phổ biến trong phim quái vật và kinh dị: người đầu tiên bị quái vật làm thịt hay bị kẻ sát nhân giết luôn luôn là một con nhỏ tóc vàng trông rất ngu. Cô là ứng cử viên “sáng giá” nhất cho vai trò đó đấy.”
“À, chị nói chí phải, điều đó chắc chắn xảy ra rất nhiều, phải không nhỉ?”
Rika lên tiếng hưởng ứng.
"........."
Tôi cũng nghĩ rằng, trong tất cả những thành viên của CLB Láng Giềng, Sena là người thích hợp nhất cho vai trò nạn nhân đầu tiên, nhưng tôi vẫn giữ im lặng về chuyện đó.
“Gh… T-thế không có nghĩa là tớ là người phải đóng vai đó!”
Sena rên rỉ trong bực bội.
Trong khi cô ấy làm vậy, Rika hồn nhiên thêm vào,
“À, nhưng những nhân vật phụ đầu tiên thiệt mạng thường là cặp đôi đúng không nhỉ…”
“Cũng đáng suy nghĩ đấy. Mặc dù trông có vẻ không như vậy, nhưng chị cực kì thích phim cá mập [3], và chị xem không bao giờ chán được cảnh những cặp đôi quần chúng ngu ngốc bị làm thịt bởi cá mập.”
“Chị kinh tởm quá! Còn nữa, ‘trông có vẻ không như vậy’ là có ý gì? Chị rõ ràng giống như vậy!”
“Hrm, được rồi, vậy thì cặp đôi bị cá mập ăn thịt sẽ là---“
Yozora chuẩn bị nói thứ gì đó, nhưng một cách đột ngột cô lại bộc lộ sự không hài lòng.
“Yozora…?”
“Thôi, dẹp đi. Chúng ta chỉ cần một con bé ngu ngốc chết ở khúc đầu bộ phim.”
”? Sao thay đổi nhanh thế?”
Yozora lắc đầu, cố gắng né tránh câu hỏi.
“Không có gì. Dù sao thì hãy cùng nghĩ một cách hay để cho Thịt chết.”
“Tôi sẽ không chết! Và chúng ta quyết định làm phim quái vật từ bao giờ thế!? Chúng ta còn không thể làm với ngần này người.”
“Ừ, chính xác.”
Tôi đồng ý với điều Sena chỉ ra.
“Kể cả nếu chúng ta tạo ra quái vật bằng công nghệ CG[4], nó cũng rất khó để làm chỉ với chúng ta.”
“Tớ không quan tâm, miễn là Thịt chết bằng một cách kinh khủng nào đó…”
“Cô ghét tôi tới mức nào thế!?”
“Nếu cô muốn tôi sẽ giải thích cho cô một cách tử tế và kỹ lưỡng. Thế có được không?”
Yozora đáp lại phản đối đẫm nước mắt của Sena bằng một biểu hiện hoàn toàn nghiêm túc.
Bằng cách này cuộc thảo luận của chúng tôi đã lạc ra khỏi cái khởi đầu không mấy vững chắc của nó.
“Hãy xem đây, tôi đã tới đây một lần nữa lũ rác rưởi kia! Ahhh! Onii-chan! Onii-chan đây rồi! Ahahahaha! Con bé ma cà rồng không ở đây, nhưng Onii-chan thì có! Ahahaha! Gyahhh! … Mọi thứ còn hỗn loạn hơn nữa vì Maria lao vào phòng CLB ngay giữa cuộc thảo luận.
Dù vậy, chúng tôi vẫn có thể tổng hợp ý kiến của mỗi người và đưa ra một ý tưởng về bộ phim có nhiều nhất những thứ mọi người muốn mà vẫn phù hợp với chúng tôi.
Sau đây là danh sách những khía cạnh chính của bộ phim:
Bộ phim sẽ là một vở kịch xoay quanh “tình bạn”.
Bối cảnh là một trường trung học hiện đại
Một ngày nọ, một học sinh chuyển tới lớp của nhân vật chính.
Ban đầu hai người họ không thích nhau, nhưng họ bắt đầu hiểu nhau sau thời gian cùng nhau ở trường.
Tuy nhiên, gia đình của học sinh chuyển trường ấy có một bí mật đen tối…
Bản phác thảo làm nó trông có vẻ đơn giản, nhưng bộ phim sẽ có cảnh ca hát, nhảy múa, nó sẽ mang tính giải trí, có tính hồi hộp, lâu lâu sẽ có một trò đùa bên lề, và chúng tôi còn lên cả kế hoạch cho những cảnh chiến đấu bằng phép thuật và siêu năng lực xuất hiện ở một số đoạn nữa.
Những phần khác, thứ yếu hơn của bộ phim, như sau:
● Một samurai xuất hiện (Yêu cầu của Yukimura)
● Một cảnh mà hai người trở thành bạn sau khi đánh nhau ở một công viên nhuộm ánh hoàng hôn (Yêu cầu của Yozora)
● Vai diễn Sena thủ vai là vai diễn “ngon lành” nhất tất cả (Yêu cầu của Sena)
● Mọi người được ăn thật nhiều đồ ăn ngon (Yêu cầu của Maria)
● Một tình yêu hơi táo bạo giữa hai đứa con trai (Yêu cầu của Rika)
● Người học sinh chuyển trường ban đầu bị hiểu lầm bởi bạn cùng lớp của anh ta, nhưng sau cùng thuyết phục được họ và trở nên nổi tiếng (Yêu cầu của tôi)
Chúng tôi đều đồng ý rằng ý kiến của mọi người đều phải được đưa vào bộ phim nếu không bằng cách này thì cách khác.
“Hehe… Nó bắt đầu trở nên thú vị đây. *Xụp*…”
“Ý kiến của em đặc biệt có lợi đấy chứ. Ý em là, bộ phim này có thể trở nên tốt hơn rất, rất nhiều so với ý tưởng phim độc lập cho lễ hội trường của anh chị, mọi người nghĩ có phải không?”
Rika và Sena đều có vẻ rất hài lòng vì họ vừa nói to ý kiến của mình vừa nhìn lên bảng trắng, nơi tất cả ý kiến của chúng tôi cho bộ phim đều được ghi lên.
“Ừ, có thể,” tôi nói để hưởng ứng.
Tôi đã lo lắng không biết mọi thứ sẽ trở thành thế nào khi chúng tôi thảo luận, nhưng giờ tôi thực sự cảm thấy rằng bộ phim này sẽ trở nên rất tuyệt đây.
“Ahaha, em sẽ được đóng phim với Onii-chan! Em sẽ không còn thời gian để giúp mấy mụ già kia, nên em nghĩ chắc là nên bỏ qua nó luôn! Em mong em có thể được đóng một vai diễn giết một con ma cà rồng xấu xa!”
Maria có vẻ rất mong chờ điều đó.
“Aniki, em sẽ chỉ phục vụ mình anh, kể cả ở trong một bộ phim.”
“Tất nhiên rồi, hãy cố hết sức mình, Yukimura nhé!”
“Em sẽ cố.”
Yukimura mỉm cười dịu dàng.
“Hmm… Tớ nghĩ tớ nên nhân cơ hội này để tạo nên một ‘thiên cổ kì bút’. Các cậu có thể vừa chờ đợi vừa phỏng đoán kịch bản lúc hoàn thành sẽ như thế nào.”
“Tôi nghĩ tôi có thể trông đợi vào cô đấy. Tốt hơn hết đừng có làm hỏng bất kì ý tưởng nào của tôi!”
Sena nhún nhường cổ vũ cho một Yozora-chưa-bao-giờ-tự-tin-hơn.
Theo sau đó,
“À, nói cho cô biết, khi tôi nói “vai diễn ngon lành” tức là tôi muốn nói “một vai diễn khiến mọi người ngạc nhiên”, nghe rõ chứ? Tôi không muốn trở thành một miếng thức ăn, hiểu chửa?”.
Yozora bắt đầu kêu “Tch” và tặc lưỡi trước khi nói tiếp.
“… Nhưng như thế có nghĩa là tôi không thể nào biến cô thành “Miếng thịt ngon lành bị chén bởi Maria” được… Tại sao cô lại có thể làm hỏng trò đùa của tôi như thế chứ?”
“Cô tính làm thế thật á!? Cô có thể thôi không biến mọi người thành công cụ cho mấy trò đùa vớ vẩn của cô được không!?”
“… Đùa tí thôi mà. Tôi sẽ viết nó một cách nghiêm túc.”
Yozora vừa nói vừa nở một nụ cười tràn đầy tự tin.
… Suy nghĩ cho thấu đáo lại, không hề có cái viễn cảnh nào nào chúng tôi có thể làm một ‘thiên cổ kì bút’ với cái cốt truyện vớ vẩn được chính chúng tôi đề ra, nhưng buồn thay, tất cả chúng tôi đầu quá hưng phấn sau cuộc thảo luận sôi nổi của mình để nhận ra cái sự thật phũ phàng đó.
Chú thích
↑ Có thể xem kĩ hơn ở volume 2, chapter 9
↑ Nói lái lại đi… Cái này hẳn các chế ai cũng biết rồi nhỉ >:D
↑ Đại loại như Jaws, Balt,… nói chung là những phim xoay quanh việc cá mập ăn thịt người
↑ : Xem ở đây để biết thêm thông tin chi tiết:
“OK, vậy chúng ta cũng sẽ làm phim.”
Việc Yozora sẽ nói như vậy, tôi đã đoán trước được ít nhiều.
“Em nhận ra đây rốt cuộc là thứ chúng ta sẽ làm.”
“Heheh, thôi được, nó cũng có lí đấy chứ.”
Rõ ràng là Rika và Sena cũng như thế.
“Em đồng ý, bởi nếu làm một bộ phim, ta có thể đưa vào bất kì thứ gì ta thích. Như một chương trình hài chẳng hạn.”
“Ừ hử… Hiển nhiên nó sẽ như một vở kịch, nhưng ta cũng có thể đưa vào chương trình ảo thuật, ban nhạc, và một lô một lốc những thứ khác nữa. Ngoài ra, ta còn có thể dùng cả lễ hội, chợ trời, tiệm café hay bất kì nơi nào khác làm địa điểm quay luôn.”
“Được đấy, sao lại không chứ. Ta cũng có thể đưa chương trình hài vào.”
"Tch..."
Yozora bứt rứt tặc lưỡi trước sự nhấn mạnh của tôi vào chương trình hài.
Này, tớ chỉ nghĩ ta nên thêm yếu tố hài hước vào thôi mà…
Gì thì gì, chúng tôi đã quyết định rằng dự án của mình cho lễ hội trường sẽ là “làm phim”.
Quyết định theo cái kiểu “động khẩu trước động não sau” như thế chỉ có thể là cái nhóm này.
“Dẹp qua vấn đề có nên thêm yếu tố hài hước vào hay không, tớ nghĩ phần quan trọng nhất phải là cốt truyện, các cậu nghĩ có đúng không? Ai sẽ là người viết kịch bản đây?”
“Để đó cho tớ.”
Yozora ngay lập tức trả lời câu hỏi của Rika.
Tuy nhiên, Sena nhanh chóng phản đối.
“Kkkkhhhhùùùùnnnnggg hả! Chắc chắn 100% kịch bàn sẽ như đống phế thải nếu ta để Yozora viết!”
“Mới nói cái gì thế hả Thịt…? Cô đang chế giễu khiếu thẩm mĩ tuyệt vời của tôi ư…?”
“Thế quái nào khiếu thẩm mĩ của cô lại tuyệt vời được? Tôi sẽ dùng sự tinh tế đến thần thánh của mình để viết cho chúng ta một kịch bản, vậy nên im đi!”
Trong lúc hai người họ đang tranh cãi, tôi thở dài và nói,
“Haizz…Thôi được rồi, Yozora dù sao cũng đã từng thử rồi. Tớ đoán rằng rút cục chỉ có tớ mới có thể viết một cốt truyện đầy tính hài hứ…”
""Phản đối!""
Cùng một lúc, tôi bị hai người họ phản đối một cách không thương tiếc.
“…Kodaka-senpai, anh có ý gì khi nói là đã thử rồi?”
Rika nghiêng đầu hỏi trong bối rối.
“Ừ nhỉ, thôi đúng rồi, lúc đó em chưa vào đây, phải không? Trước khi em gia nhập CLB, bọn anh đã từng một lần viết kịch bản cho một vở kịch. Nhân vật nữ chính bị hấp… bị dính vào cả đống rắc rối, và nói chung cả cái cốt truyện đó là một mớ hổ lốn.”
"Nhắc mới nhớ, phần truyện nối chữ cũng thật thảm họa."[1]
“Em cũng nằm trong những người gây ra cái thảm họa đó đấy.”
Tôi nhanh chóng phê bình Rika, người đang nói chuyện như thể “em hoàn toàn vô (số) tội” vậy.
“…Hmph. Dù tớ nhận ra cái kịch bản đó có hơi tệ một xíu, tớ cũng sẽ không làm như vậy nữa đâu.”
Yozora nói với một vẻ hơi lúng túng trên khuôn mặt.
“Nếu hỏi tôi, cái thứ đó còn hơn cả “tệ một xíu” ấy. Thành thật mà nói, nó chắc chắn là thứ đáng để vứt đi.”
“Im ngay, Thịt.”
"Fgyah!"
Yozora đập Sena vào đầu bằng đồ đập ruồi và tuyên bố,
“Dù sao thì tớ cũng sẽ không viết như lần trước nữa, và tớ cũng sẽ lắng nghe ý kiến của tất cả mọi người, vậy nên cứ thoải mái đi.”
☺
Và như vậy, Yozora rốt cục trở thành người chịu trách nhiệm viết kịch bản.
Để chắc chắn rằng Yozora không làm điều gì điên rồ, chúng tôi đều đồng ý sẽ quyết định thể loại, nhân vật, bối cảnh và những phần khác của bản thảo bộ phim cùng nhau.
Ngay sau đó tôi đề nghị rằng bất kì mô tả nào quá kích thích đều phải bị cấm, coi như là để phù hợp với lễ hội trường.
“Hay nói cách khác, không có cảnh hấp diêm.”[2]
“Cái gì…!?”
Yozora hoàn toàn bị sống bởi kết luận rất hợp lí của tôi.
“Đừng trả lời tớ bằng “Cái gì…!?” Đó không phải là thử để ngạc nhiên!”
“Tôi biết cô sẽ cố tình thử và làm thế…” Sena nói với một cái nhìn đầy vẻ miệt thị.
“Vớ vẩn… Việc Thịt liên tục bị hành hạ là niềm vui đích thực đăng sau bất kì bộ phim nào…”
“Làm như nó là như thế vậy! Bất kể điều gì thì cô mới là người phải liên tục bị hành hạ.”
Yozora trả lời lạnh tanh, đáp lại phản đối của Sena.
“Con ngốc. Đây là một điều phổ biến trong phim quái vật và kinh dị: người đầu tiên bị quái vật làm thịt hay bị kẻ sát nhân giết luôn luôn là một con nhỏ tóc vàng trông rất ngu. Cô là ứng cử viên “sáng giá” nhất cho vai trò đó đấy.”
“À, chị nói chí phải, điều đó chắc chắn xảy ra rất nhiều, phải không nhỉ?”
Rika lên tiếng hưởng ứng.
"........."
Tôi cũng nghĩ rằng, trong tất cả những thành viên của CLB Láng Giềng, Sena là người thích hợp nhất cho vai trò nạn nhân đầu tiên, nhưng tôi vẫn giữ im lặng về chuyện đó.
“Gh… T-thế không có nghĩa là tớ là người phải đóng vai đó!”
Sena rên rỉ trong bực bội.
Trong khi cô ấy làm vậy, Rika hồn nhiên thêm vào,
“À, nhưng những nhân vật phụ đầu tiên thiệt mạng thường là cặp đôi đúng không nhỉ…”
“Cũng đáng suy nghĩ đấy. Mặc dù trông có vẻ không như vậy, nhưng chị cực kì thích phim cá mập [3], và chị xem không bao giờ chán được cảnh những cặp đôi quần chúng ngu ngốc bị làm thịt bởi cá mập.”
“Chị kinh tởm quá! Còn nữa, ‘trông có vẻ không như vậy’ là có ý gì? Chị rõ ràng giống như vậy!”
“Hrm, được rồi, vậy thì cặp đôi bị cá mập ăn thịt sẽ là---“
Yozora chuẩn bị nói thứ gì đó, nhưng một cách đột ngột cô lại bộc lộ sự không hài lòng.
“Yozora…?”
“Thôi, dẹp đi. Chúng ta chỉ cần một con bé ngu ngốc chết ở khúc đầu bộ phim.”
”? Sao thay đổi nhanh thế?”
Yozora lắc đầu, cố gắng né tránh câu hỏi.
“Không có gì. Dù sao thì hãy cùng nghĩ một cách hay để cho Thịt chết.”
“Tôi sẽ không chết! Và chúng ta quyết định làm phim quái vật từ bao giờ thế!? Chúng ta còn không thể làm với ngần này người.”
“Ừ, chính xác.”
Tôi đồng ý với điều Sena chỉ ra.
“Kể cả nếu chúng ta tạo ra quái vật bằng công nghệ CG[4], nó cũng rất khó để làm chỉ với chúng ta.”
“Tớ không quan tâm, miễn là Thịt chết bằng một cách kinh khủng nào đó…”
“Cô ghét tôi tới mức nào thế!?”
“Nếu cô muốn tôi sẽ giải thích cho cô một cách tử tế và kỹ lưỡng. Thế có được không?”
Yozora đáp lại phản đối đẫm nước mắt của Sena bằng một biểu hiện hoàn toàn nghiêm túc.
Bằng cách này cuộc thảo luận của chúng tôi đã lạc ra khỏi cái khởi đầu không mấy vững chắc của nó.
“Hãy xem đây, tôi đã tới đây một lần nữa lũ rác rưởi kia! Ahhh! Onii-chan! Onii-chan đây rồi! Ahahahaha! Con bé ma cà rồng không ở đây, nhưng Onii-chan thì có! Ahahaha! Gyahhh! … Mọi thứ còn hỗn loạn hơn nữa vì Maria lao vào phòng CLB ngay giữa cuộc thảo luận.
Dù vậy, chúng tôi vẫn có thể tổng hợp ý kiến của mỗi người và đưa ra một ý tưởng về bộ phim có nhiều nhất những thứ mọi người muốn mà vẫn phù hợp với chúng tôi.
Sau đây là danh sách những khía cạnh chính của bộ phim:
Bộ phim sẽ là một vở kịch xoay quanh “tình bạn”.
Bối cảnh là một trường trung học hiện đại
Một ngày nọ, một học sinh chuyển tới lớp của nhân vật chính.
Ban đầu hai người họ không thích nhau, nhưng họ bắt đầu hiểu nhau sau thời gian cùng nhau ở trường.
Tuy nhiên, gia đình của học sinh chuyển trường ấy có một bí mật đen tối…
Bản phác thảo làm nó trông có vẻ đơn giản, nhưng bộ phim sẽ có cảnh ca hát, nhảy múa, nó sẽ mang tính giải trí, có tính hồi hộp, lâu lâu sẽ có một trò đùa bên lề, và chúng tôi còn lên cả kế hoạch cho những cảnh chiến đấu bằng phép thuật và siêu năng lực xuất hiện ở một số đoạn nữa.
Những phần khác, thứ yếu hơn của bộ phim, như sau:
● Một samurai xuất hiện (Yêu cầu của Yukimura)
● Một cảnh mà hai người trở thành bạn sau khi đánh nhau ở một công viên nhuộm ánh hoàng hôn (Yêu cầu của Yozora)
● Vai diễn Sena thủ vai là vai diễn “ngon lành” nhất tất cả (Yêu cầu của Sena)
● Mọi người được ăn thật nhiều đồ ăn ngon (Yêu cầu của Maria)
● Một tình yêu hơi táo bạo giữa hai đứa con trai (Yêu cầu của Rika)
● Người học sinh chuyển trường ban đầu bị hiểu lầm bởi bạn cùng lớp của anh ta, nhưng sau cùng thuyết phục được họ và trở nên nổi tiếng (Yêu cầu của tôi)
Chúng tôi đều đồng ý rằng ý kiến của mọi người đều phải được đưa vào bộ phim nếu không bằng cách này thì cách khác.
“Hehe… Nó bắt đầu trở nên thú vị đây. *Xụp*…”
“Ý kiến của em đặc biệt có lợi đấy chứ. Ý em là, bộ phim này có thể trở nên tốt hơn rất, rất nhiều so với ý tưởng phim độc lập cho lễ hội trường của anh chị, mọi người nghĩ có phải không?”
Rika và Sena đều có vẻ rất hài lòng vì họ vừa nói to ý kiến của mình vừa nhìn lên bảng trắng, nơi tất cả ý kiến của chúng tôi cho bộ phim đều được ghi lên.
“Ừ, có thể,” tôi nói để hưởng ứng.
Tôi đã lo lắng không biết mọi thứ sẽ trở thành thế nào khi chúng tôi thảo luận, nhưng giờ tôi thực sự cảm thấy rằng bộ phim này sẽ trở nên rất tuyệt đây.
“Ahaha, em sẽ được đóng phim với Onii-chan! Em sẽ không còn thời gian để giúp mấy mụ già kia, nên em nghĩ chắc là nên bỏ qua nó luôn! Em mong em có thể được đóng một vai diễn giết một con ma cà rồng xấu xa!”
Maria có vẻ rất mong chờ điều đó.
“Aniki, em sẽ chỉ phục vụ mình anh, kể cả ở trong một bộ phim.”
“Tất nhiên rồi, hãy cố hết sức mình, Yukimura nhé!”
“Em sẽ cố.”
Yukimura mỉm cười dịu dàng.
“Hmm… Tớ nghĩ tớ nên nhân cơ hội này để tạo nên một ‘thiên cổ kì bút’. Các cậu có thể vừa chờ đợi vừa phỏng đoán kịch bản lúc hoàn thành sẽ như thế nào.”
“Tôi nghĩ tôi có thể trông đợi vào cô đấy. Tốt hơn hết đừng có làm hỏng bất kì ý tưởng nào của tôi!”
Sena nhún nhường cổ vũ cho một Yozora-chưa-bao-giờ-tự-tin-hơn.
Theo sau đó,
“À, nói cho cô biết, khi tôi nói “vai diễn ngon lành” tức là tôi muốn nói “một vai diễn khiến mọi người ngạc nhiên”, nghe rõ chứ? Tôi không muốn trở thành một miếng thức ăn, hiểu chửa?”.
Yozora bắt đầu kêu “Tch” và tặc lưỡi trước khi nói tiếp.
“… Nhưng như thế có nghĩa là tôi không thể nào biến cô thành “Miếng thịt ngon lành bị chén bởi Maria” được… Tại sao cô lại có thể làm hỏng trò đùa của tôi như thế chứ?”
“Cô tính làm thế thật á!? Cô có thể thôi không biến mọi người thành công cụ cho mấy trò đùa vớ vẩn của cô được không!?”
“… Đùa tí thôi mà. Tôi sẽ viết nó một cách nghiêm túc.”
Yozora vừa nói vừa nở một nụ cười tràn đầy tự tin.
… Suy nghĩ cho thấu đáo lại, không hề có cái viễn cảnh nào nào chúng tôi có thể làm một ‘thiên cổ kì bút’ với cái cốt truyện vớ vẩn được chính chúng tôi đề ra, nhưng buồn thay, tất cả chúng tôi đầu quá hưng phấn sau cuộc thảo luận sôi nổi của mình để nhận ra cái sự thật phũ phàng đó.
Chú thích
↑ Có thể xem kĩ hơn ở volume 2, chapter 9
↑ Nói lái lại đi… Cái này hẳn các chế ai cũng biết rồi nhỉ >:D
↑ Đại loại như Jaws, Balt,… nói chung là những phim xoay quanh việc cá mập ăn thịt người
↑ : Xem ở đây để biết thêm thông tin chi tiết:
Danh sách chương