Pháp trận đã bắt đầu phát huy tác dụng, 5 cây cột hình thành một tấm lưới đang thu nhỏ dần, chúng nó hướng về trận nhãn áp sát, theo đó biến đổi còn có linh lực trên cây cột.
Linh lực ẩn chứa trên cây cột trở nên mạnh hơn, con hổ kia đang không ngừng cung cấp sức mạnh cho toàn bộ trận pháp.
Lâm Nhất Trần cảm nhận được uy áp của trận pháp này, nhưng hắn là ai, hắn thế nhưng là Lâm Nhất Trần, người khai sáng ra những trận pháp này khi xưa, cho nên Thần Tiêu phái muốn dùng trận pháp vây khốn Lâm Nhất Trần, ý nghĩ này ngay từ đầu đã chắc chắn thất bại.
Theo từng đợt tiếng gầm chói tai của lão hổ, trận pháp càng lúc càng nhỏ, cho đến khi trong trận nhãn phát ra một đạo quang mang chói mắt.
Hào quang màu vàng kim kia khiến người ta không mở mắt ra được, vạn vật trong vũ trụ đều không chống đỡ nổi tia sáng phát ra từ trận nhãn lúc này.
Kiếm linh ở bên ngoài, nhìn Lâm Nhất Trần sống ch.ết chưa rõ trong trận, phẫn nộ dâng trào trong đầu hắn, lửa giận phảng phất muốn thiêu khô đốt sạch toàn thân hắn.
Hắn như một con báo hung dữ, mái tóc đỏ vốn có dường như càng thêm đỏ rực vì lửa giận, tiếp đó theo gió mà động, bay lơ lửng trên không trung, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, hướng về phía mọi người dưới đất nói: “Vì sao các ngươi lại không buông tha chủ nhân của ta.”
Lời còn chưa dứt, kiếm linh đột nhiên mở mắt ra, nói tiếp: “Đã các ngươi hỏi cũng không chịu buông tha hắn, vậy các ngươi liền cùng ch.ết.”
Trong nháy mắt, mặt đất lại bắt đầu rung chuyển dữ dội, nhưng lần rung chuyển này so với những lần trước càng mạnh hơn, ngay cả các bội kiếm của đám tiểu bối xung quanh đều đồng loạt phát ra tiếng rên rỉ, phảng phất đang than khóc cho Lâm Nhất Trần.
Kiếm linh cũng vận dụng kỹ năng mạnh nhất của mình, đó chính là khống chế vũ khí của người khác.
Người bình thường sau khi có được vũ khí sẽ tiến hành ký kết, từ đó về sau, một vũ khí chỉ có thể tiếp nhận sự chi phối của một người. Ngoại trừ vũ khí cảnh giới cao sẽ có được kiếm linh, từ đó kiếm linh cũng có thể chi phối vũ khí ra, không còn ai khác có thể chi phối vũ khí đó nữa.
Năng lực của kiếm linh Cẩm Nguyệt Kiếm chính là chi phối vũ khí của người khác, hơn nữa không chỉ một, khi hắn vận dụng năng lực này, tất cả vũ khí xung quanh đều sẽ bị kiếm linh chi phối.
Và khế ước mà mọi người đã ký kết với vũ khí trước đó sẽ mất hiệu lực, người đó không còn nắm giữ năng lực chi phối vũ khí của mình nữa.
Kiếm linh gầm lên giận dữ, sau đó vận chuyển linh lực trong cơ thể mình, đợi linh lực lưu chuyển xong đều nhiễm phải khí tức của mình.
Hắn đem sức mạnh này phóng thích ra ngoài, trong nháy mắt, tất cả vũ khí đồng loạt xuất động, hàng trăm thanh kiếm của đám tiểu bối cùng nhau chỉ về phía chủ nhân của mình.
“Giết” Kiếm linh ra lệnh một tiếng, tất cả kiếm đều bắt đầu lao về phía đám tiểu bối Thần Tiêu phái.
Đám tiểu bối cơ bản đều không có tu vi, không có bội kiếm, căn bản không có sức mạnh phản kháng.
Các trưởng lão thấy cảnh này, vì để đám tiểu bối không bị thương, lập tức bày ra một phòng hộ trận, đem tất cả đám tiểu bối Thần Tiêu phái bảo hộ trong trận.
Các trưởng lão không còn lo lắng nữa, tiếp theo chính là bọn họ quyết đấu với kiếm linh.
Một bên là kiếm linh Cẩm Nguyệt Kiếm mang theo cừu hận, một bên là các trưởng lão Thần Tiêu phái mang theo mục đích, cao thủ đối đầu cao thủ, không biết ai mới là người chiến thắng cuối cùng.
Giờ khắc này, Lâm Nhất Trần trong trận vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Ngay từ lúc trận pháp tụ lại, Lâm Nhất Trần đã dùng ẩn thân chú che giấu bản thân.