Vào một buổi chiều, Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt đi dạo một vòng quanh thôn Hồ Lô, đồng thời làm quen với người dân trong thôn.
Nhưng trên thực tế, Hạ Thiên Kỳ chẳng làm gì cả, chỉ dựa vào nhan sắc trời cho của Lãnh Nguyệt, cùng cách nói lịch thiệp nhã nhặn của hắn để tạo thêm quan hệ.
Theo như Hạ Thiên Kỳ chính là, tên Lãnh Tiện Nhân kia nôn thóc nôn tháo, còn tiểu tiện lung tung nữa.
Người trong thôn bất kể là nam nữ hay già trẻ, khi nhìn thấy Lãnh Nguyệt thì câu đầu tiên đều nói, dung mạo của cậu bé này thật sự là quá đẹp trai. Tất cả mọi người đối với dung nhan và khí chất ưu nhã của Lãnh Nguyệt đều khen không dứt miệng.
Cậu tiểu Ny này trông thật tuấn tú. Nguyệt Nguyệt, cậu nói xem tại sao cậu lại đẹp đến như vậy, mau cười với tôi một cái nào.
Vừa đi về phía nhà Trần Lão Đại, Hạ Thiên vừa trêu chọc Lãnh Nguyệt, nhưng Lãnh Nguyệt không hề để ý đến hắn, thậm chí còn chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái.
Này, trông cậu chẳng thấy vui gì cả, đừng để tôi nói chuyện một mình chứ.
Lãnh Nguyệt cảm thấy những lời nói này thật vô vị, Hạ Thiên Kỳ thấy vậy cũng liền đổi đề tài:
Lần đi này cũng không phải là không được gì, ít nhất biết được vài người và vài việc, thuận tiện cho việc điều tra.
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói về việc đang làm, Lãnh Nguyệt lúc này mới mở miệng hỏi một câu:
Bây giờ chúng ta quay về, buổi chiều hỏi lại những người kia, chẳng lẽ tới mai mới có thể đi tìm được? Ôi, Nguyệt Nguyệt thân yêu của tôi, cậu rốt cuộc cũng chịu mở miệng rồi, tiểu Ny cậu hãy để cho tôi cười một cái, rồi tôi sẽ nói cho cậu biết.
Tôi nghĩ trước đây chúng ta đã đọc rõ hợp đồng rồi, cậu nên biết bây giờ là lúc nào rồi mà còn đùa.
Được rồi, không chọc cậu nữa, chúng ta nói chuyện nghiêm túc.
Hạ Thiên Kỳ không muốn mất đi sự bảo vệ của Lãnh Nguyện, nên đành nói về vấn đề chính:
Chúng ta sẽ đến chỗ của Trần Lão Đại trước, xem con trai của hắn thế nào rồi. Sau đó sẽ trở ra tìm người để hỏi chuyện, có lẽ không đợi được đến mai đâu. Dù sao thời gian chúng ta cũng có hạn, hiện tại phải chiến đấu với nữ quỷ từng giây, không thể đợi nó giết thêm một người nữa rồi chúng ta mới hành động.
Vào buổi chiều, bọn hắn lấy thân phận là viên chức chính phủ, đi thăm hỏi từng nhà. Lý do thăm hỏi chính là nhà nước muốn xây dựng lại thôn Hồ Lô, mở điện, sửa sang lại đường cái, lưu thông tàu lửa, nên phái bọn hắn đến thăm dò thật kỹ, tìm hiểu về nhu cầu người dân.
Nghe bọn hắn bảo đến xây dựng lại thôn, người dân tiếp đãi rất nhiệt tình, mọi người đều trong tư thế hoan nghênh khách quý. Cho nên đối với lời hỏi thăm của bọn hắn, hầu như là hỏi gì đáp nấy, không có người nào không trả lời, hay che che lấp lấp không muốn trả lời.
Những ý kiến đóng góp xây dựng thôn Hồ Lô không có gì bất thường, nhưng bọn hắn biết rõ, sự tình nơi đây rất phức tạp.
Thôn Hồ Lô trước kia là một ngôi nhà lớn, là nhà của Trần Lão Đại, cũng là nhà của địa phương nơi lão sống.
Trần Lão Đại lúc còn trẻ đã ở bên ngoài lăn lộn rất nhiều năm, đến tuổi trung niên mới quay về. Sau đó không bao lâu, thôn đổi thôn trưởng, bắt đầu tiến hành phương án Lũng đoạn cải cách.
Đầu tiên, để giá cả tương đối, thôn trưởng mua lại tất cả thuyền đánh ca, sau đó dùng giá cao hơn cho người dân thuê lại.
Khi không đáp ứng được, Trần Lão Đại lại cố ý tìm đến phiền toái. Cho nên, trong một thời gian ngắn, một số người dân có nhà bị cưỡng chế cũng đều thỏa hiệp, mấy chục năm sau đều quen thuộc với cách sống như thế này.
Không quá mười mấy năm, có lẽ Trần Lão Đại tuổi tác đã cao, hoặc là hắn muốn cho con trai hắn sống tốt một chút. Cho nên, giá thuê thuyền đánh cá đột nhiên thấp bất ngờ. Cũng chính vì thế, hình tượng thổ phỉ của người dân trong quá khứ cũng được đổi mới.
Khi nghe nói, trong thôn Con Rùa, Trần Lão Đại có lúc trâu bò như vậy, Hạ Thiên Kỳ cũng âm thầm thấy kinh hãi, thật không nghĩ tới lão ta đã từng là một loại người ngang tàn như vậy.
Nhưng việc khiến hắn để tâm chính là việc Trần Lão Đại cho phép Trần Thông nói cho con dâu biết chuyện này.
Trần Thông năm nay cũng đã 20 mấy, dựa theo phong tục thôn Hồ Lô, đàn ông quá 20 tuổi phải kết hôn, còn nữ thì sớm hơn. Nghe các thôn dân giảng giải, Trần Lão Đại vốn không muốn cho Trần Thông tìm vợ. Nhưng vì áp lực trở ngại của người vợ, mỗi ngày lại được giảng đạo, cho nên bắt đầu các nơi tìm người làm mối, hy vọng có thể tìm con dâu trong thôn.
Nhưng Trần Thông là ai chứ, nơi bọn hắn ở cũng không ai quan tâm. Bình thường khi người lớn nói chuyện với con cái, đều sẽ lấy Trần Thông làm thí dụ, bảo rằng đừng giống thằng ngốc Trần Thông kia, không biết nói chuyện, lại không hiểu chuyện.
Nói tóm lại, Trần Thông là mặt trái trong tài liệu giảng dạy của thôn, là là đối tượng bị người dân chê bai, là điểm duy nhất khiến bọn hắn và nhà Trần Lão Đại trở nên ngang bằng.
Chính vì người trong thôn hiểu quá rõ tên ngốc kia, cho nên không một ai nguyện ý đem con gái của mình gả cho hắn. Nhưng nếu họ đồng ý, thì con gái của họ cũng không đồng ý.
Trần Lão Đại mặc dù lớn tuổi, nhưng không hề hồ đồ, có thể nhìn ra được thái độ người dân. Bởi thế, người dân rất lo lắn, sợ rằng Trần Lão Đại sốt ruột tìm con dâu, sẽ dùng lợi ích để dụ dỗ, nhưng điều khiến bọn hắn ngạc nhiên chính là, Trần Lão Đại lại từ bỏ người trong thôn làm mối.
Không bao lâu, Trần Thông cũng lấy vợ.
Bởi vì người con dâu này rất ít khi xuất hiện, cho nên cũng không có nhiều người tiếp xúc với cô, chỉ là biết gọi cô tiểu Lệ. Có nghĩa là từ ngoài vào trong đều rất đẹp.
Còn cô, tại sao lại đến cái thôn Hồ Lô này, lại còn gả cho một cái kẻ ngu, thậm chí vì sao nàng lại tự sát, những manh mối quan trọng này, người dân trong thôn cũng không hề biết.
Có người nói tiểu Lệ là bị bán vào thôn Hồ Lô, cũng có người nói là do Trần Lão Đại nhặt về, lại có người nói tiểu Lệ thật ra cũng chỉ là đồ ngu.
Nhưng cuối cùng họ đều cho rằng, đó là do gia đình Trần Lão Đại đối xử với tiểu Lệ không tốt, bởi vì mỗi khi đi qua nhà hắn đều nghe thấy tiếng khóc của một người con gái, cùng tiếng chửi mắng khốc liệt của tên ngốc Trần Thông kia.
Có thể thấy được, việc Trần Thông đáng tiểu Lệ đã trở thành thói quen, cũng không phải là đột nhiên hành động.
Mặt khác hắn còn nghe rất nhiều người dân nói rằng, Trần Lão Đại và tiểu Lệ có quan hệ mờ ám, cũng bởi vì tuy mỗi lần lão với vợ cãi nhau, nhưng vẫn rất che chở cho tiểu Lệ.
Buổi trưa hôm nay, bọn hắn cảm thấy đã có rất nhiều tin tức quan trong. Trừ việc đó ra, có thể thấy bình thường Trần Lão Đại đối với mọi người rất nhân từ.
Có lẽ bọn hắn sẽ biết được một số chuyện bí ẩn.
Nhưng trên thực tế, Hạ Thiên Kỳ chẳng làm gì cả, chỉ dựa vào nhan sắc trời cho của Lãnh Nguyệt, cùng cách nói lịch thiệp nhã nhặn của hắn để tạo thêm quan hệ.
Theo như Hạ Thiên Kỳ chính là, tên Lãnh Tiện Nhân kia nôn thóc nôn tháo, còn tiểu tiện lung tung nữa.
Người trong thôn bất kể là nam nữ hay già trẻ, khi nhìn thấy Lãnh Nguyệt thì câu đầu tiên đều nói, dung mạo của cậu bé này thật sự là quá đẹp trai. Tất cả mọi người đối với dung nhan và khí chất ưu nhã của Lãnh Nguyệt đều khen không dứt miệng.
Cậu tiểu Ny này trông thật tuấn tú. Nguyệt Nguyệt, cậu nói xem tại sao cậu lại đẹp đến như vậy, mau cười với tôi một cái nào.
Vừa đi về phía nhà Trần Lão Đại, Hạ Thiên vừa trêu chọc Lãnh Nguyệt, nhưng Lãnh Nguyệt không hề để ý đến hắn, thậm chí còn chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái.
Này, trông cậu chẳng thấy vui gì cả, đừng để tôi nói chuyện một mình chứ.
Lãnh Nguyệt cảm thấy những lời nói này thật vô vị, Hạ Thiên Kỳ thấy vậy cũng liền đổi đề tài:
Lần đi này cũng không phải là không được gì, ít nhất biết được vài người và vài việc, thuận tiện cho việc điều tra.
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói về việc đang làm, Lãnh Nguyệt lúc này mới mở miệng hỏi một câu:
Bây giờ chúng ta quay về, buổi chiều hỏi lại những người kia, chẳng lẽ tới mai mới có thể đi tìm được? Ôi, Nguyệt Nguyệt thân yêu của tôi, cậu rốt cuộc cũng chịu mở miệng rồi, tiểu Ny cậu hãy để cho tôi cười một cái, rồi tôi sẽ nói cho cậu biết.
Tôi nghĩ trước đây chúng ta đã đọc rõ hợp đồng rồi, cậu nên biết bây giờ là lúc nào rồi mà còn đùa.
Được rồi, không chọc cậu nữa, chúng ta nói chuyện nghiêm túc.
Hạ Thiên Kỳ không muốn mất đi sự bảo vệ của Lãnh Nguyện, nên đành nói về vấn đề chính:
Chúng ta sẽ đến chỗ của Trần Lão Đại trước, xem con trai của hắn thế nào rồi. Sau đó sẽ trở ra tìm người để hỏi chuyện, có lẽ không đợi được đến mai đâu. Dù sao thời gian chúng ta cũng có hạn, hiện tại phải chiến đấu với nữ quỷ từng giây, không thể đợi nó giết thêm một người nữa rồi chúng ta mới hành động.
Vào buổi chiều, bọn hắn lấy thân phận là viên chức chính phủ, đi thăm hỏi từng nhà. Lý do thăm hỏi chính là nhà nước muốn xây dựng lại thôn Hồ Lô, mở điện, sửa sang lại đường cái, lưu thông tàu lửa, nên phái bọn hắn đến thăm dò thật kỹ, tìm hiểu về nhu cầu người dân.
Nghe bọn hắn bảo đến xây dựng lại thôn, người dân tiếp đãi rất nhiệt tình, mọi người đều trong tư thế hoan nghênh khách quý. Cho nên đối với lời hỏi thăm của bọn hắn, hầu như là hỏi gì đáp nấy, không có người nào không trả lời, hay che che lấp lấp không muốn trả lời.
Những ý kiến đóng góp xây dựng thôn Hồ Lô không có gì bất thường, nhưng bọn hắn biết rõ, sự tình nơi đây rất phức tạp.
Thôn Hồ Lô trước kia là một ngôi nhà lớn, là nhà của Trần Lão Đại, cũng là nhà của địa phương nơi lão sống.
Trần Lão Đại lúc còn trẻ đã ở bên ngoài lăn lộn rất nhiều năm, đến tuổi trung niên mới quay về. Sau đó không bao lâu, thôn đổi thôn trưởng, bắt đầu tiến hành phương án Lũng đoạn cải cách.
Đầu tiên, để giá cả tương đối, thôn trưởng mua lại tất cả thuyền đánh ca, sau đó dùng giá cao hơn cho người dân thuê lại.
Khi không đáp ứng được, Trần Lão Đại lại cố ý tìm đến phiền toái. Cho nên, trong một thời gian ngắn, một số người dân có nhà bị cưỡng chế cũng đều thỏa hiệp, mấy chục năm sau đều quen thuộc với cách sống như thế này.
Không quá mười mấy năm, có lẽ Trần Lão Đại tuổi tác đã cao, hoặc là hắn muốn cho con trai hắn sống tốt một chút. Cho nên, giá thuê thuyền đánh cá đột nhiên thấp bất ngờ. Cũng chính vì thế, hình tượng thổ phỉ của người dân trong quá khứ cũng được đổi mới.
Khi nghe nói, trong thôn Con Rùa, Trần Lão Đại có lúc trâu bò như vậy, Hạ Thiên Kỳ cũng âm thầm thấy kinh hãi, thật không nghĩ tới lão ta đã từng là một loại người ngang tàn như vậy.
Nhưng việc khiến hắn để tâm chính là việc Trần Lão Đại cho phép Trần Thông nói cho con dâu biết chuyện này.
Trần Thông năm nay cũng đã 20 mấy, dựa theo phong tục thôn Hồ Lô, đàn ông quá 20 tuổi phải kết hôn, còn nữ thì sớm hơn. Nghe các thôn dân giảng giải, Trần Lão Đại vốn không muốn cho Trần Thông tìm vợ. Nhưng vì áp lực trở ngại của người vợ, mỗi ngày lại được giảng đạo, cho nên bắt đầu các nơi tìm người làm mối, hy vọng có thể tìm con dâu trong thôn.
Nhưng Trần Thông là ai chứ, nơi bọn hắn ở cũng không ai quan tâm. Bình thường khi người lớn nói chuyện với con cái, đều sẽ lấy Trần Thông làm thí dụ, bảo rằng đừng giống thằng ngốc Trần Thông kia, không biết nói chuyện, lại không hiểu chuyện.
Nói tóm lại, Trần Thông là mặt trái trong tài liệu giảng dạy của thôn, là là đối tượng bị người dân chê bai, là điểm duy nhất khiến bọn hắn và nhà Trần Lão Đại trở nên ngang bằng.
Chính vì người trong thôn hiểu quá rõ tên ngốc kia, cho nên không một ai nguyện ý đem con gái của mình gả cho hắn. Nhưng nếu họ đồng ý, thì con gái của họ cũng không đồng ý.
Trần Lão Đại mặc dù lớn tuổi, nhưng không hề hồ đồ, có thể nhìn ra được thái độ người dân. Bởi thế, người dân rất lo lắn, sợ rằng Trần Lão Đại sốt ruột tìm con dâu, sẽ dùng lợi ích để dụ dỗ, nhưng điều khiến bọn hắn ngạc nhiên chính là, Trần Lão Đại lại từ bỏ người trong thôn làm mối.
Không bao lâu, Trần Thông cũng lấy vợ.
Bởi vì người con dâu này rất ít khi xuất hiện, cho nên cũng không có nhiều người tiếp xúc với cô, chỉ là biết gọi cô tiểu Lệ. Có nghĩa là từ ngoài vào trong đều rất đẹp.
Còn cô, tại sao lại đến cái thôn Hồ Lô này, lại còn gả cho một cái kẻ ngu, thậm chí vì sao nàng lại tự sát, những manh mối quan trọng này, người dân trong thôn cũng không hề biết.
Có người nói tiểu Lệ là bị bán vào thôn Hồ Lô, cũng có người nói là do Trần Lão Đại nhặt về, lại có người nói tiểu Lệ thật ra cũng chỉ là đồ ngu.
Nhưng cuối cùng họ đều cho rằng, đó là do gia đình Trần Lão Đại đối xử với tiểu Lệ không tốt, bởi vì mỗi khi đi qua nhà hắn đều nghe thấy tiếng khóc của một người con gái, cùng tiếng chửi mắng khốc liệt của tên ngốc Trần Thông kia.
Có thể thấy được, việc Trần Thông đáng tiểu Lệ đã trở thành thói quen, cũng không phải là đột nhiên hành động.
Mặt khác hắn còn nghe rất nhiều người dân nói rằng, Trần Lão Đại và tiểu Lệ có quan hệ mờ ám, cũng bởi vì tuy mỗi lần lão với vợ cãi nhau, nhưng vẫn rất che chở cho tiểu Lệ.
Buổi trưa hôm nay, bọn hắn cảm thấy đã có rất nhiều tin tức quan trong. Trừ việc đó ra, có thể thấy bình thường Trần Lão Đại đối với mọi người rất nhân từ.
Có lẽ bọn hắn sẽ biết được một số chuyện bí ẩn.
Danh sách chương