Mẹ nó! Ngươi đang nói vớ vẩn gì thế? Cho ta lời nói như vậy có cảm động được không, chúng ta phải cùng đi à!

Hạ Thiên Kỳ thực sự bị lời nói của Lãnh Nguyệt làm cảm động, cho dù sự cảm động đó chỉ thoáng qua một chút rồi tan biến.

Bởi vì rất nhanh sau đó hắn liền bị Lãnh Nguyệt dội cho một gầu nước lạnh:

Nếu ngươi có biện pháp cho cửa mở ra.

Muốn ta tự nghĩ biện pháp mở cửa? Hạ Thiên kỳ nghe xong liền sững sờ,

Sau đó tức giận mắng:

**Đây là đang trêu chọc ta sao! Cậu và hai người chúng ta cùng tiến lên đi theo quỷ liều mạng có gì khác biệt, một khi ngươi bị giải quyết rồi thì kế tiếp chẳng phải đến phiên ta!

Hạ Thiên kỳ bị tiện nhân Lãnh Nguyệt chọc đến tức giận phát điên, không phải nói đùa chứ nếu không có quỷ áo đỏ uy hiếp thì chắc chắn 100% hắn sẽ tiến lên liều mạng với Lãnh Nguyệt.

Giết chết tiện nhận này chắc chắn là không thể.

Về phần Lãnh Nguyệt bên này là lộ ra rất tỉnh táo, ngoài miệng lại một lần nữa bắt đầu nỉ non liên tục, xem bộ dáng là đã làm tốt cùng kia áo đỏ quỷ lấy mạng đổi mạng chuẩn bị.

Tâm tư Lãnh Nguyệt lúc này tỏ ra rất tỉnh táo, miệng lại liên tục nài nỉ, có vẻ đã chuẩn bị dốc hết sức mạng đổi mạng với con quỷ.

Thời điểm này có thể nói so với Hạ Thiên Kỳ nóng nảy đã tạo thành sự chênh lệch quá rõ ràng.

A! Ni sờ đây thử à...

Lãnh Nguyệt bắt đầu nài nỉ nhanh hơn, liền thấy thanh kiếm vốn dĩ không có mũi kiếm gỗ, cũng là vào lúc này tạo ra một thanh có mũi kiếm màu đỏ.

Nhìn ngoại hình giống như là kiếm laser, thậm chí còn có phần kì dị.

Quá trình này đối với lãnh Nguyệt mà nói dường như không thoải mái trong quá trình thực hiện, chẳng có chút giọt máu nào.

Chẳng có chút giọt máu nào

Mà khi lúc Lãnh Nguyệt chuẩn bị sẵn sàng thì bên đối diện quỷ nữ áo đỏ rốt cuộc cũng kìm nén không được, đột nhiên biến thành một chuỗi hình ảnh hư ảo lao đến!

Tốc độ của quỷ áo đỏ nhanh giống như tốc độ ánh sáng, Hạ Thiên Kỳ thậm chí nhìn không có rõ ràng, móng vuốt nó sắc bén đã xuyên qua bả vai Lãnh Nguyệt.

A...!

Máu tươi văng ra khắp nơi, Lãnh Nguyệt gào lên một tiếng thống khổ mà tay vẫn không dừng lại, máu trên mũi kiếm lóng lánh, chỉ một tiếng động, một cánh tay quỷ áo đỏ đã rơi xuống.

Gào thét!

Chỉ cần một kiếm là cánh tay quỷ áo đỏ đã bị chém xuống, quanh người Lãnh Nguyệt tỏa ra khí thế hừng hực, hoàn toàn không để ý mình bị thương ở bả vai, thời điểm này nàng từ thế bị động chuyển sang chủ động, trước một bước kiếm quỷ áo đỏ lướt đi.

Về phần quỷ áo đỏ sau khi mất đi một cánh tay cũng lộ rõ vẻ vô cùng điên cuồng, hét lên vài tiếng điếc tai nhức óc.

Một người, một quỷ trong lúc nhất thời chiến đấu đến khó phân thắng bại.

Ở trong lúc này Hạ Thiên Kỳ như bị thế giới cô lập, vừa sợ hãi, vừa núp mà không đỡ Lãnh Nguyệt, ngơ ngác nhìn Lãnh Nguyệt chém giết với quỷ áo đỏ.

Không được! Ta không thể tiếp tục đứng nhìn như vậy nữa!

Hạ Thiên Kỳ cảm thấy chỉ có người vô dụng mới thấp thỏm, lo âu chờ chỗ này, hắn đặt hết hi vọng của mình lên người khác, để người ta quyết định số phận của mình.

Ta nhất định phải nghĩ ra biện pháp chạy khỏi nơi này mới được!

Cho dù mới nhìn thì Lãnh Nguyệt và quỷ áo đỏ đánh nhau khó phân thắng bại, trong thời gian ngắn người này vẫn chưa thể làm gì được người kia nhưng quỷ áo đỏ không cần thể lực với cách chèo chống còn Lãnh Nguyệt thì không được như thế, hắn chẳng những cần thể lực chèo chống hơn nữa pháp lực của bản thân cũng chỉ có hạn.

Một khi trong thời gian ngắn không có biện pháp phân thắng bại thì kết cục cuối cùng chỉ còn là đường chết.

Khoảng thời gian này nói Lãnh Nguyệt vì muốn bảo vệ hắn nên mới liều mạng, không bằng nói Lãnh Nguyệt liều mạng để hắn tranh thủ thời gian.

Bởi hắn - Hạ Thiên Kỳ mới là người có thể thay đổi cục diện ván đấu này!

Cho dù loại phương pháp khích lệ này vô cùng tự sướng, tự nghĩ rằng mình là nhân tố quan trọng để thay đổi cục diện nhưng không thể phủ định điều này làm giúp hắn cảm thấy toàn thâm tràn đầy ý chí chiến đấu, còn những cái sợ hãi hoàn toàn được khai trừ khỏi tâm trí.

Mà khi hoàn toàn tỉnh táo lại, chuyện thứ nhất Hạ Thiên Kỳ làm là đá cho cửa phòng một cước tàn nhẫn nhưng kết quả trêu ngươi thay khi cửa phòng tắm vẫn như trước không một chút sứt mẻ.

Mẹ nó! Bên kia đấu nhau kịch liệt như vậy chẳng lẽ quỷ áo đỏ còn có sức lực để khống chế cửa bên này? Hạ Thiên Kỳ vừa nghĩ xong, liền thấy quỷ quái vỗ vỗ tay, trong quá trình hắn giống như giật mình nghĩ đến chuyện gì đó, cả cơ thể nhất thời không thể cử động.

Đúng rồi! Quỷ trong lầu này không chỉ có một con, vẫn còn một con nữa. Ta xém nữa đã quên chuyện này.

Nghĩ đến còn có một con khác không có quỷ hiện thân, Hạ Thiên Kỳ vì sao lại bị vây ở chỗ này, trong nội tâm cũng đã hiểu ra.

Chắc chắn thứ đưa bọn chúng vây bắt ở chỗ này không phải là quỷ áo đỏ kia mà là một con khác.

Cái suy nghĩ của hắn ở bên trong có đủ khả năng để mê hoặc quỷ.

Bọn hắn đã lầm tưởng khi cho rằng bọn hắn đang ở trong phòng tắm tầng 4 nhưng sự thật có lẽ không phải như vậy.

Có thể bọn hắn đang ở một nơi khác.

Hiện tại rất có thể là do một con quỷ khác bày ra ảo cảnh để mê hoặc.

Nghĩ thông suốt về điểm này, Hạ Thiên Kỳ lập tức hành động.

Bởi vì khi hắn suy nghĩ, nơi này cho dù nơi này là cảnh tượng chân thực trong chỗ nào thì cũng tuyệt đối không rời khỏi phạm vi ký túc xá.

Mà chỉ cần là ở trong lầu ký túc xá, nhất định sẽ có lối ra.

Tuy rằng thị giác của bọn họ bị quỷ mê hoặc nhưng chuyện này cũng không có nghĩa ảnh hưởng đến xúc giác bọn họ. Chắc chắn chỉ cần tỉ mỉ một chút, cho hắn thời gian thì nhất định sẽ tìm được lối ra.

Nghĩ là làm ngay, tuy nhiên trước khi hành động vẫn nhìn sang phía Lãnh Nguyệt, nhìn xong nhất thời làm cho hắn lạnh hơn phân nửa.

Bời vì Lãnh Nguyệt đang đánh nhau với nữ quỷ áo đỏ trừ đầu bị thương tổn thì vai trái, bụng, cánh tay đều có vết bị quỷ xé mở một lỗ hổng rất dài.

Hơn nữa pháp lực của hắn dường như cũng sắp hết bởi vì giống như mũi kiếm bị kích quang vậy, mũi kiếm đã trở nên hơi hư ảo rồi, cảm giác thực sự đã kém đi rất nhiều.

Ta biết chúng ta làm như thế nào để thoát rồi, nhưng trước đó ngươi nhất định phải chống đỡ nha!

Cho dù Lãnh Nguyệt ở trong mắt Hạ Thiên Kỳ cũng chẳng tốt đẹp gì nhưng bây giờ bọn hắn cùng bị buộc sợi dây thừng châu chấu, cho nên vẫn ra sức giúp đỡ, khích lệ lẫn nhau.

Lời nói vọng về phía Lãnh Nguyệt đang khổ sở chèo chống, Hạ Thiên Kỳ không trì hoãn được nữa vội vàng giang hai tay, dọc theo hướng hắn có thể thấy vách tường hơi nghiêng.

Giống như những gì hắn phỏng đoán, nơi này đích thị là ảo cảnh mê hoặc bọn họ.

Bởi vì phía trên của nơi đây là vách tường nhưng cánh tay của hắn lại có thể xuyên thấy vào mà không thấy có cái địa phương jia, khả năng đột ngột ngăn hắn đu về phía trước.

Phát hiện này cũng làm cho Hạ Thiên Kỳ tin tưởng vào chấn động lớn, dốc hết sức để tìm ra được.

Mà thời gian đến ngưỡng cửa tử thần đã gần tới rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện