Chương 82 : Chiến tranh giữa hai nữ nhân

"Hiện tại rảnh rỗi."

Quý U nói.

"Được rồi, bây giờ ngươi đi theo ta."

Nói xong, Vưu Thư Vân dứt khoát xoay người định đi.

Nhưng lúc này nàng bỗng nhiên nhận ra một cỗ địch ý, là cảm nhận được từ trên người thiếu nữ bên cạnh Quý U.

Vưu Thư Vân lạnh lùng nhìn về phía Khương Nguyệt Tâm, chậm rãi mở miệng nói: "... Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi hẳn là Nhị tiểu thư Khương Nguyệt Tâm của phủ thành chủ đúng không?"

"Chính là ta."

Ánh mắt Khương Nguyệt Tâm sắc bén nhìn chằm chằm vào Vưu Thư Vân, trong mắt tràn đầy địch ý: "Ngươi chính là kỳ tài đan đạo đại danh đỉnh đỉnh Vưu Thư Vân, tìm Quý U có chuyện gì không tiện nói thẳng ở chỗ này?"

Vưu Thư Vân cau mày, nàng không biết thiếu nữ trước mắt vì sao đối với mình có địch ý mãnh liệt như thế, nàng cũng không nhớ rõ mình đã từng đắc tội qua người của phủ thành chủ.

"Có một số việc, không tiện nói ra ở trước mặt người không liên quan."

Giọng Vưu Thư Vân lạnh lùng nói.

"Ngươi đây là ý gì, ngươi cảm thấy ta là người không phận sự?"

Khương Nguyệt Tâm sắc mặt bất mãn nói.

"Cũng không có ý nhằm vào ngươi, chuyện này ngoại trừ ta và hắn ra, không thể tiết lộ cho những người khác."

Sắc mặt Vưu Thư Vân vẫn như trước.

"Hay là ngươi cứ ở đây đợi chút đã, lát nữa ta sẽ đến tìm ngươi sau?"

Bỗng nhiên, Quý U mở miệng nói với Khương Nguyệt Tâm.

Quý U lúc này còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Hắn chỉ hơi nghi hoặc một chút, vì sao Khương Nguyệt Tâm vừa thấy mặt liền gây khó dễ cho Vưu Thư Vân? Rõ ràng trước đó hai người này đều chưa từng gặp mặt.

Nghe được lời nói của Quý U, Khương Nguyệt Tâm hơi ngẩn ra.

Chợt, nàng chậm rãi cúi đầu, trầm mặc một lát, sau đó không nói một lời bước nhanh đi xa.

Cũng không biết đi bao xa, Khương Nguyệt Tâm đi tới bên một hồ nước, mới dần dần thả chậm bước chân.

Chỉ nghe nàng lẩm bẩm một mình, oán giận nói: "Thật là, ta tại sao phải để ý tới tên hỗn đản đáng giận kia như vậy!"

"Tên hỗn đản kia..."

Miệng thì oán trách một nửa, Khương Nguyệt Tâm bỗng nhớ lại lời mình muốn nói bị người phụ nữ Vưu Thư Vân cắt ngang.

Lại nghĩ đến tên khốn Quý U kia còn giúp đỡ nữ nhân kia nói chuyện, trong lòng tức giận đến mức giậm chân nói: "Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!!!"

...

Bên kia, Quý U nhìn theo hướng Khương Nguyệt Tâm rời đi, không khỏi có chút để ý.

Hắn cảm giác dáng vẻ vừa rồi của Khương Nguyệt Tâm có chút không đúng, mặc dù không biết vì sao Khương Nguyệt Tâm lại trở nên như vậy.

Hắn dự định nhanh chóng xử lý xong chuyện, sau đó đi tìm Khương Nguyệt Tâm.

"Gần đây hẳn là không có những người khác, chúng ta dứt khoát nói thẳng đi."

Lúc này Vưu Thư Vân mở miệng nói: "Ngươi còn nhớ rõ lúc ấy ta lén nói với ngươi chuyện gì không?"

"Nhớ rõ... Lúc ấy ngươi nói đợi đến khi ta trở thành nhị phẩm Luyện đan sư có chuyện rất quan trọng muốn nhờ ta."

Quý U suy nghĩ một chút, nói.

"Không sai."

Vưu Thư Vân nói: "Như vậy hiện tại trình độ đan đạo của ngươi đã đạt tới mức nào rồi?"

"Đã đột phá."

Quý U thuận miệng nói.

"Rất tốt."

Vưu Thư Vân hài lòng gật đầu nói.

Trước đó trình độ luyện đan của đối phương đã rất gần với luyện đan sư nhị phẩm hạ đẳng, hiện tại đối phương còn nói đã đột phá, vậy thì nhất định là đã đột phá đến trình độ luyện đan sư nhị phẩm hạ đẳng.

Chỉ có điều, Vưu Thư Vân căn bản không thể nghĩ đến chính là, Quý U bây giờ không chỉ đột phá đến nhị phẩm hạ đẳng Luyện Đan Sư, mà là đã tiếp cận tam phẩm Luyện Đan Sư.

"Chuyện kế tiếp, hi vọng ngươi hảo hảo nghe."

Ngữ khí của Vưu Thư Vân bỗng nhiên trở nên trịnh trọng.

"Mời nói."

Quý U gật đầu nói.

"Ngươi hẳn là biết, công hội luyện đan sư của cổ thành Triêu Dương chúng ta chỉ là một phân hội, cho nên mới gọi là phân hội Triêu Dương."

Vưu Thư Vân nói.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện