Oou… Mắt mình đau quá
Tôi chào đón buổi sáng hôm sau trong tình trạng đang hôn đất.
Hiện tại thì tôi đang tắm ở dòng sông
Thật may mắn là tôi đã hồi phục vào sáng hôm sau. Và nó có vẻ không còn tác dụng phụ nào nữa
[… Điều này là không thể, nhưng mà...]
Tôi nhìn chỗ cỏ mà tôi đã ăn hôm qua khi đang kì cọ người.
Maa~, kể cả tôi nói là kì cọ nhưng tất cả những gì tôi làm chỉ là chạm vào người với những ngón tay bé nhỏ của tôi.
Fuhehe, thật là một cơ thể mềm mại và bằng phẳng, không có chỗ nào nhô ra cả
Tôi đi dọc theo bờ sông và tắm mình trong ánh nắng mặt trời.
Không có gì ở đây có thể lau khô người của tôi cả, vì vậy tôi đợi người khô 1 cách tự nhiên
Những ngày trong rừng của tôi trôi qua một cách bình yên, và tôi cũng tìm thấy một nơi quý giá. Đó là nơi đến ưa thích của tôi, với một cái ghế đơn giản được làm bằng cành cây và dây leo được đặt ở đó
[Fuu… mặt trời thật là đẹp]
Ánh nắng mặt trời làm ấm cơ thể vẫn còn ẩm và lạnh của tôi.
Tôi cắn một miếng vào quả đào mà mình vừa tạo ra.
*Nhoàm*… *Ực*
[Ngon thật]
Đó thực sự là khoảnh khắc sung sướng. Tôi liếc mắt qua và nhìn thấy miếng cỏ mà tôi ăn hôm qua. Đó là cỏ có hương vị hạt tiêu
[Nào! Ăn ta đi!... Sợ rồi à? Hahaha]
… Tôi có cảm giác rằng chúng đang giễu cợt tôi
[Đồ khốn! Ta sẽ tiêu diệt chúng mày]
Trong cơn tức giận, tôi giật một nắm cỏ lên và bỏ vào mồm.
*Nhoàm nhoàm*
[Guufu!] TẠI SAOOOOO!
Maa~… Cuối cùng thì, tôi vẫn hôn đất như hôm qua
Tuy nhiên, hình như thời gian tôi dính tê liệt ngắn hơn hôm qua.
Có lẽ tôi đang dần thích nghi với loại trạng thái này
Vậy thì… Phải ăn bao nhiêu cỏ thì mới có thể thắng chúng
[Fufufu… chiến thắng sẽ là của ta]
Một tuần đã trôi qua và tôi đã đánh bại được những anh bạn cỏ này…
Maa~, và tôi cũng cố gắng ăn những thứ khác sau đó.
Tôi bị đau bụng khi ăn những cây nấm mọc trên cây. À, mà chúng có vị như trái bơ vậy.
Tôi cũng bị say khi ăn vỏ cây, vị của chúng như rượu whiskey
Nhưng khá là thú vị khi thưởng thức những hương vị mà mình không biết có chuyện gì xảy ra khi ăn
Tuy nhiên… không phải tất cả các phản ứng phụ đều đơn giản như thế
Có một thời gian, tôi bị hoảng loạn khi ăn đất (T.L: Seriously ???)
Người nông dân thường dùng đất để trồng cây nên tôi nghĩ chắc mình ăn chúng sẽ không sao đâu -_-
À, mà đất có vị như cà-ri, nếu các bạn tò mò muốn biết
[Tôi phải chinh phục được chúng]
Tôi tạm gác lại vụ tập luyện phép thuật và tập trung vào ăn tất cả mọi thứ
Và sau một năm… Tôi đã chinh phục được cả khu rừng
[Wahaha! Không có cái gì là mình không thể ăn trong khu rừng này nữa rồi
Dưới chân tôi, có 1 đống thứ mà không thể gọi là thực phẩm. Nhưng tôi có thể ăn được hết chúng.
Sau những trận chiến khó khăn và đau đớn, đôi lúc tôi còn bị lạc trong rừng.
Tôi đã biết leo lên cây, nhưng tôi lại không biết leo xuống
Hừm! Có gì lạ lắm? Tôi chắc chắn muốn luyện tập để tăng cường sức mạnh thể chất. Chúng là mục tiêu của tôi.
Sao nó lại thành ra thế này?
Uwaaaa… Tất cả chỉ tại tính háu ăn của tôi
Một năm đã trôi qua như thế sao
Maa~ , sẽ tốt hơn nếu tôi từ từ nhận ra là đã một năm trôi qua.
Chỉ có duy nhất một mùa trong rừng này.
Nhiệt độ hôm nào cũng như nhau từ khi tôi nhận ra mình là Elf ở trong rừng này.
Nếu nghĩ ra 1 lí do để giải thích, thì chắc là do nơi này có khí hậu nhiệt đới.
Do đó, cảm giác về thời gian của tôi đã bị mất… Nói cách khác thì… tôi cũng chả quan tâm đến thời gian nữa.
Maa~, đi tìm nguyên liệu cho bữa ăn nào. Không biết sức mạnh của mình có tăng lên được tí nào không?
Tôi muốn làm bữa ăn ngay bây giờ, tôi đang đói đây!
Nên làm gì cho bữa tối bây giờ ?
… Dù nói điều đó, những bữa ăn của tôi chỉ là kết hợp các thành phần lại với nhau.
Và bữa ăn gồm có :
Củ gì hao hao giống khoai tây…
Đây là một nguyên liệu ưa thích của tôi.
Nói về hiệu ứng phụ thì… nó làm tôi hứng tình (T.L: @@, 4 tuổi mà đã biết tác dụng này rồi )
Tuy nhiên, điều đó là vô nghĩa vì tôi vẫn là 1 bé gái
Tiếp đến là cho 1 ít đất vào để tạo vị cà-ri
Cuối cùng, tôi cho một vài bông hoa trắng vào và chúng có vị mặn như muối ! Tôi ăn một cách ngon lành “bữa ăn” này
Đột nhiên, thị lực của tôi bị mất… có vẻ như hiệu ứng là giảm tầm nhìn
Lúc đầu tôi hơi hoảng loạn, nhưng cuối cùng tôi vẫn làm chủ được nó
Cuối cùng, tôi cũng có thể làm được món ăn đơn giản
Tôi có thể làm được món “Cà ri với khoai tây”
Hãy làm chúng nào. Tôi bẻ củ-trông-giống-khoai-tây làm đôi, rắc một ít hoa màu trắng và phủ lên chúng một lớp đất
[Oou, xong rồi]
… Nếu nhìn bề ngoài thì, nó có thể giống món ăn tồi tệ nhất
Nhưng đó không phải là vấn đề. Ăn thôi !
[Itadakimasu!]
*Nhoàm**Nhoàm*
[Fuhehe… Cuối cùng mình đã làm được rồi… Cà ri khoai tây]
Oooh! Tôi bắt đầu nhảy múa vui vẻ và hét vang
Mình đã sống sót được ở trong rừng này! Mình đã làm được rồi! Không có gì phải sợ hãi nữa!
… Mà, đợi đã
Tại sao, Mình vẫn sống ở đây?
Tôi bắt đầu nhìn chằm chằm vào tay tôi, đang năm chặt một nắm đất với một củ giống khoai tây… và thở dài
[Cảm giác của mình đang trống rỗng]
Và ngày hôm sau, tôi quyết định rời khỏi khu rừng này
Tôi muốn sống như một con người thực thụ
À không, như một Elf thực thụ, và muốn làm một nhà thám hiểm… Tôi muốn ra khỏi khu rừng này
Sau đó, tôi bắt đầu tìm đường ra khỏi khu rừng
Tôi chào đón buổi sáng hôm sau trong tình trạng đang hôn đất.
Hiện tại thì tôi đang tắm ở dòng sông
Thật may mắn là tôi đã hồi phục vào sáng hôm sau. Và nó có vẻ không còn tác dụng phụ nào nữa
[… Điều này là không thể, nhưng mà...]
Tôi nhìn chỗ cỏ mà tôi đã ăn hôm qua khi đang kì cọ người.
Maa~, kể cả tôi nói là kì cọ nhưng tất cả những gì tôi làm chỉ là chạm vào người với những ngón tay bé nhỏ của tôi.
Fuhehe, thật là một cơ thể mềm mại và bằng phẳng, không có chỗ nào nhô ra cả
Tôi đi dọc theo bờ sông và tắm mình trong ánh nắng mặt trời.
Không có gì ở đây có thể lau khô người của tôi cả, vì vậy tôi đợi người khô 1 cách tự nhiên
Những ngày trong rừng của tôi trôi qua một cách bình yên, và tôi cũng tìm thấy một nơi quý giá. Đó là nơi đến ưa thích của tôi, với một cái ghế đơn giản được làm bằng cành cây và dây leo được đặt ở đó
[Fuu… mặt trời thật là đẹp]
Ánh nắng mặt trời làm ấm cơ thể vẫn còn ẩm và lạnh của tôi.
Tôi cắn một miếng vào quả đào mà mình vừa tạo ra.
*Nhoàm*… *Ực*
[Ngon thật]
Đó thực sự là khoảnh khắc sung sướng. Tôi liếc mắt qua và nhìn thấy miếng cỏ mà tôi ăn hôm qua. Đó là cỏ có hương vị hạt tiêu
[Nào! Ăn ta đi!... Sợ rồi à? Hahaha]
… Tôi có cảm giác rằng chúng đang giễu cợt tôi
[Đồ khốn! Ta sẽ tiêu diệt chúng mày]
Trong cơn tức giận, tôi giật một nắm cỏ lên và bỏ vào mồm.
*Nhoàm nhoàm*
[Guufu!] TẠI SAOOOOO!
Maa~… Cuối cùng thì, tôi vẫn hôn đất như hôm qua
Tuy nhiên, hình như thời gian tôi dính tê liệt ngắn hơn hôm qua.
Có lẽ tôi đang dần thích nghi với loại trạng thái này
Vậy thì… Phải ăn bao nhiêu cỏ thì mới có thể thắng chúng
[Fufufu… chiến thắng sẽ là của ta]
Một tuần đã trôi qua và tôi đã đánh bại được những anh bạn cỏ này…
Maa~, và tôi cũng cố gắng ăn những thứ khác sau đó.
Tôi bị đau bụng khi ăn những cây nấm mọc trên cây. À, mà chúng có vị như trái bơ vậy.
Tôi cũng bị say khi ăn vỏ cây, vị của chúng như rượu whiskey
Nhưng khá là thú vị khi thưởng thức những hương vị mà mình không biết có chuyện gì xảy ra khi ăn
Tuy nhiên… không phải tất cả các phản ứng phụ đều đơn giản như thế
Có một thời gian, tôi bị hoảng loạn khi ăn đất (T.L: Seriously ???)
Người nông dân thường dùng đất để trồng cây nên tôi nghĩ chắc mình ăn chúng sẽ không sao đâu -_-
À, mà đất có vị như cà-ri, nếu các bạn tò mò muốn biết
[Tôi phải chinh phục được chúng]
Tôi tạm gác lại vụ tập luyện phép thuật và tập trung vào ăn tất cả mọi thứ
Và sau một năm… Tôi đã chinh phục được cả khu rừng
[Wahaha! Không có cái gì là mình không thể ăn trong khu rừng này nữa rồi
Dưới chân tôi, có 1 đống thứ mà không thể gọi là thực phẩm. Nhưng tôi có thể ăn được hết chúng.
Sau những trận chiến khó khăn và đau đớn, đôi lúc tôi còn bị lạc trong rừng.
Tôi đã biết leo lên cây, nhưng tôi lại không biết leo xuống
Hừm! Có gì lạ lắm? Tôi chắc chắn muốn luyện tập để tăng cường sức mạnh thể chất. Chúng là mục tiêu của tôi.
Sao nó lại thành ra thế này?
Uwaaaa… Tất cả chỉ tại tính háu ăn của tôi
Một năm đã trôi qua như thế sao
Maa~ , sẽ tốt hơn nếu tôi từ từ nhận ra là đã một năm trôi qua.
Chỉ có duy nhất một mùa trong rừng này.
Nhiệt độ hôm nào cũng như nhau từ khi tôi nhận ra mình là Elf ở trong rừng này.
Nếu nghĩ ra 1 lí do để giải thích, thì chắc là do nơi này có khí hậu nhiệt đới.
Do đó, cảm giác về thời gian của tôi đã bị mất… Nói cách khác thì… tôi cũng chả quan tâm đến thời gian nữa.
Maa~, đi tìm nguyên liệu cho bữa ăn nào. Không biết sức mạnh của mình có tăng lên được tí nào không?
Tôi muốn làm bữa ăn ngay bây giờ, tôi đang đói đây!
Nên làm gì cho bữa tối bây giờ ?
… Dù nói điều đó, những bữa ăn của tôi chỉ là kết hợp các thành phần lại với nhau.
Và bữa ăn gồm có :
Củ gì hao hao giống khoai tây…
Đây là một nguyên liệu ưa thích của tôi.
Nói về hiệu ứng phụ thì… nó làm tôi hứng tình (T.L: @@, 4 tuổi mà đã biết tác dụng này rồi )
Tuy nhiên, điều đó là vô nghĩa vì tôi vẫn là 1 bé gái
Tiếp đến là cho 1 ít đất vào để tạo vị cà-ri
Cuối cùng, tôi cho một vài bông hoa trắng vào và chúng có vị mặn như muối ! Tôi ăn một cách ngon lành “bữa ăn” này
Đột nhiên, thị lực của tôi bị mất… có vẻ như hiệu ứng là giảm tầm nhìn
Lúc đầu tôi hơi hoảng loạn, nhưng cuối cùng tôi vẫn làm chủ được nó
Cuối cùng, tôi cũng có thể làm được món ăn đơn giản
Tôi có thể làm được món “Cà ri với khoai tây”
Hãy làm chúng nào. Tôi bẻ củ-trông-giống-khoai-tây làm đôi, rắc một ít hoa màu trắng và phủ lên chúng một lớp đất
[Oou, xong rồi]
… Nếu nhìn bề ngoài thì, nó có thể giống món ăn tồi tệ nhất
Nhưng đó không phải là vấn đề. Ăn thôi !
[Itadakimasu!]
*Nhoàm**Nhoàm*
[Fuhehe… Cuối cùng mình đã làm được rồi… Cà ri khoai tây]
Oooh! Tôi bắt đầu nhảy múa vui vẻ và hét vang
Mình đã sống sót được ở trong rừng này! Mình đã làm được rồi! Không có gì phải sợ hãi nữa!
… Mà, đợi đã
Tại sao, Mình vẫn sống ở đây?
Tôi bắt đầu nhìn chằm chằm vào tay tôi, đang năm chặt một nắm đất với một củ giống khoai tây… và thở dài
[Cảm giác của mình đang trống rỗng]
Và ngày hôm sau, tôi quyết định rời khỏi khu rừng này
Tôi muốn sống như một con người thực thụ
À không, như một Elf thực thụ, và muốn làm một nhà thám hiểm… Tôi muốn ra khỏi khu rừng này
Sau đó, tôi bắt đầu tìm đường ra khỏi khu rừng
Danh sách chương