"Này Ars, đừng có thân mật quá với hôn thê của tôi."

Ngài Maricle tỏ ra có chút không hài lòng đưa tay chỉnh lại gọng kính và đứng chen vào giữa tôi và ngài Ars. Tuy vậy nhưng nụ cười 100 watt của ngài Ars vẫn không mờ đi dù một chút.

"Thân mật ư?! Quá đáng quá nha! Chỉ là nàng tuyệt với quá thôi. Nàng đã có thể phá được lời nguyền mà đến thánh nữ Sheila cũng bó tay đấy!"

"Kh-Không ạ... Ý thần là... chuyện đó... đều là nhờ có sự giúp sức của ngài Maricle đấy ạ... Nếu chỉ có một mình thần thôi thì... thần... thần... sẽ không thể nào tự mình làm được chuyện đó đâu..."

"Hahahahahaha! Nàng không cần phải căng thẳng quá vậy đâu. Cơ mà, tôi vẫn rất mừng đó...!"

Gassshiiiii!! Gyuuuuuuu!!!

Ngài Ars vỡ òa cảm xúc rồi ôm lấy ngài Maricle thật chặt. Thậm chí ngài Ars còn khẽ kêu lên nữa chứ.

Vì mái tóc của ngài Maricle đang phát sáng như ngọc quý mà trong mắt tôi cảnh tượng này giống như đồng tiền đang ôm một viên kim cương vậy... Cứ như thể ví tiền của tôi đã được chúc phúc chỉ bằng cách chứng kiến những gì đang xảy ra đằng trước...

"Đợi- Ars... Cậu làm nghẹt tôi! CẬU LÀM NGHẸT CHẾT TÔI RỒI!!!"

"Cơ mà nhé... Lúc đó cậu bị dính lời nguyền ấy chỉ vì che chắn cho tôi đúng không nhỉ? Chính vì thế... tôi đã tự mình nghiên cứu về chú nguyền... để có thể tìm ra cách giúp cậu đấy..."

"Tôi rất biết ơn ý định đó. Ngay từ đầu thì một người đơn giản và thẳng tính như cậu đã không phù hợp để phá giải『lời nguyền』của tôi rồi."

"Phải... Cậu nói đúng... Rất rất đúng! Như này mới là cậu chứ! Cuối cùng thì cậu đã bình an vô sự trở lại như xưa rồi! Tôi mừng lắm! Tôi mừng lắm đấy!!"

Ngài Ars vỗ lấy vỗ để vào mặt ngài Maricle đến nỗi phát ra tiếng để có thể kiểm tra thật kỹ.

Tôi đã được nghe kể về mối quan hệ của họ từ trước lúc trên xe ngựa, và ngài Maricle đã nói rằng người chúng tôi chuẩn bị gặp là『người bạn thân đã quen biết từ lúc bé tí lúc nào cũng theo ta như cái đuôi』nhưng lại không ngờ bạn thưở nhỏ của ngài ấy lại chính là một người nổi tiếng với khuôn mặt được khắc lên đồng tiền...

Hơn thế nữa, với vẻ hơi khó chịu, ngài Maricle đang ra sức thoát khỏi màn đụng chạm da thịt quá mức của ngài Ars. Hóa ra ngài Ars là một người rất năng động.

...Có lẽ mình không nên có những suy nghĩ như thế này nhưng... Mỗi khi thấy họ hành xử như vậy, không hiểu sao mình lại nhớ tới chuyện một người ngư dân trung niên và con mèo từng là người. Hình ảnh ông chú ấy vuốt ve con mèo đang tỏ ra hết sức khó chịu cứ thế thoáng qua trong đầu mình ấy...

Dù sao thì mình đoán là ngài Ars và ngài Maricle rất thân thiết. Ngay khi tất cả đang vào tới trong phòng, ngài Maricle lập tức thả lỏng cơ thể ra. Rồi ngài Maricle không chút do dự ngồi xuống sofa một cách tự nhiên như đang ở nhà mình. Sau đó hai người ấy vừa bắt đầu trò chuyện với nhau vừa cười to đầy sảng khoái.

"Giờ thì Miltia này... Tới ngồi cạnh ta đi."

"Vâng ạ!"

"...Fufufu~ Hai người thân mật thật nha. Nhìn hai người gần gũi thế này làm tôi vui lắm ấy."

Uuuh... X-Xấu hổ quá... Chỉ mới ngồi cạnh ngài Maricle thôi mà mình đã trông háo hức đến thế rồi ư? "Ars, đừng trêu bọn tôi nữa."

"Xin lỗi, xin lỗi mà. Nhưng... Maricle này, cậu phá bỏ được lời nguyền độc địa ấy bằng cách nào vậy?"

"Rồi rồi. Tôi biết là cậu đang tò mò rồi. Thực ra là..."

Và rồi ngài Maricle kể cho ngài Ars nghe những chuyện liên quan đến lời nguyền và cách để phá giải nó.

...Hm... C-Cơ mà... Cái đó... Mấy phần như "một thiên thần đã giáng trần vì tôi" và "hiện thân của Nữ thần Trí tuệ, người mang đến sáng kiến để tạo nên sự thay đổi" cùng với "một người thật mạnh mẽ và ngoan cường đã đánh bại lũ thủy quái dễ như bỡn" rồi lại "chủ nhân bàn tay của Chúa, người đã nấu ra một món ăn để phá bỏ lời nguyền" và vân vân... Mấy phần đó... L-Lẽ nào toàn bộ đều đang nói về mình ư?!

Ch-Chẳng phải ngài Maricle đang hơi phóng đại những điều trên quá mức rồi sao?!

Và tại sao ngài Maricle lại kể về món xúp cho người nghèo mà mình thích nhất, thứ chỉ được làm ra bằng vỏ tôm và cua, như thể chúng là một loại『elixir』có thể chữa bách bệnh vậy chứ?!

Aaaahhhhhhhhhh... Dám chắc là lúc này mặt mình đang đỏ bừng lên vì xấu hổ cho xem!!!

"...Và mọi chuyện đã xảy ra như thế đấy."

"Ra là vậy!... Đó là lý do vì sao Sheila có cố hết sức vẫn không thể phá giải được dù cô ấy là『thánh nữ』nhỉ..."

Ngài Ars nói rồi vừa gãi gãi đầu vừa tỏ ra hơi bẽn lẽn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện