Chúng tôi xốc lại tinh thần, và nhẹ nhàng đẩy cửa để đi vào bên trong.

(Có hiện diện.)

Chúng tôi len lén nhìn qua một vết nứt con con và phát hiện ra một bóng dáng đằng nơi sâu nhất của tòa nhà. Khu đền tối thiệt, nhưng chúng tôi cũng có thể khẳng định bản thân không hề nhầm lẫn chút nào.

『Yup, chắc chắn là Rynford.』

(Gâu gâu!)

Hắn vẫn chưa để ý đến chúng tôi. Có nằm mơ gần chết đi nữa thì chắc thằng già đó cũng chả thể tưởng tượng nổi bản thân bị đuổi kịp lẹ đến vậy. Phương án đánh nhanh thắng nhanh khi nãy xác định là vô dụng rồi này. Việc kết hợp ma pháp lửa và gió để đẩy mạnh hiệu quả không phải là không tốt, chỉ là nó vẫn chưa đủ khả năng để thông bỏ cha cái rào chắn của hắn. Ngoài ra, tôi cũng phần nào cho rằng điện thờ không phải là nơi mà bạn được hoan nghênh đánh bom đâu. Mấy ông Thần spam phẫn nộ ngậm mặt chúng tôi mất. Rất có thể họ chẳng coi hành động ngăn chặn tâm niệm đen tối của Rynford là thứ gì đó bù đắp được cho cái đền bị hóa kiếp thành bụi của họ.

Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là chúng tôi ngồi đây làm ly cà phê và hóng hắn rời khỏi. Ai biết được lão này đang mưu tính cái quỷ gì? Ngoài ra, bên hắn còn vài thứ đáng lưu tâm khác.

『Những khối tinh thạch kia cực kì khả nghi.』

(Nn. Chắc chắn giá trị.)

Rynford được vây quanh bởi các khối tinh thạch khổng lồ, và chúng không ngừng rò rỉ ra khí tức lam tím tà ác. Chúng ắt là nguyên nhân giải thích cho lý do cho nguồn năng lượng của ngôi đền bị biến đổi và kỳ dị đến vậy.

『Cả hai hãy tập trung vào mấy viên tinh thạnh. Để Rynford cho anh xử lý.』

(Đã hiểu.)

(Gâu!)

(Master.)

『Sao thế?』

(Xin đừng giữ sức. Kết thúc ông ta. Tại đây và bây giờ.)

『Em chắc không thế? Tên đó rất có thể nắm giữ một số thông tin liên quan đến Tiến Hóa đó.』

(Vâng. Master đã hứa sẽ giúp em. Nên chắc chắn sẽ thành công. Không cần đến ông ta.)

Đúng vậy, đó là điều mà tôi đã hứa trước em ấy hồi lần đầu chúng tôi gặp nhau. Tôi thực sự mừng vì Fran vẫn còn nhớ tới vụ đó, và vẫn còn tin tưởng điều đó đến thế… K-Không phải là tôi bị lay động hay gì cả nhé! Đậu xanh sao chả được! Ai quan tâm! Đằng nào đi nữa, tôi giờ đây động lực khiếp.

『Quả thật, em nói đúng. Anh chắc chắn sẽ giúp em tiến hóa.』

(Nn.)

(Gâu gâu!)

『Thấy không, cả Urushi cũng sẵn sàng hỗ trợ kìa.』

(Cảm ơn.)

(*Ruff*!)

『Được rồi, lên nào. Short Jump!』

Tôi dịch chuyển lên phía trên đầu của Rynford, dồn lực và lao đến lão ta bằng Telekinetic Catapult.

「Nuasdjans! Cái đéo!?」

Dù rõ ràng là đã tấn công ngay tại điểm mù của hắn, đồng thời, phản ứng hoảng hốt đó chứng tỏ chắc nịch rằng lão ta chẳng hề để ý đến tôi, ấy vậy vẫn thất bại. Nói cách khác, rào chắn của hắn thuộc loại tự động.

「Lại là ngươi hả, nhãi!? Làm sao có thể…」

Rynford la lên đầy bất ngờ khi thấy Fran, nhưng em ấy và Urushi vẫn ngó lơ mà đâm lao về hướng mấy viên tinh thạch.

「C*t thật! Cái thể loại kiếm khốn nạn gì đây!? Ta không di chuyển được!」

Ú ôi? Ngươi ‘không’ gì cơ? Tức chừng nào còn muốn cái màn chắn kia có hiệu lực, lão phải đứng yên à? Thật thú dzị, thú dzị.

Tôi tiếp tục sử dụng Telekinesis để tăng cường lực tác dụng, không chỉ giữ cho bản thân không bị đẩy lùi, mà còn bắt hắn dậm chân tại chỗ. Chưa kể việc này còn khiến lượng mana của lão bị sụt giảm theo thời gian nữa.

「Evil Smash!」

Rynford khởi động ma thuật về phía của Fran và Urushi. Thật sự không ngờ là chúng có thể xuyên qua màn chắn ngon rơ vậy. Douma cái kĩ năng nó bá: Tự kích hoạt độc lập, đủ cứng cựa để hóa giải Telekinetic Catapult và còn cho phép người bên trong bắn ma thuật ra bên ngoài nữa chứ. Tính ra, không được phép di chuyển là cái giá khá cân bằng.

Theo hướng của cả hai, lão ta bắn thẳng ra tận ba mươi phát, nhưng chả có cái nào trúng mục tiêu cả. Đơn giản là đời nào mà Fran và Urushi lại không thể không né nổi mấy cục phép bay theo đường thẳng được. Với việc pha phản công hoàn toàn chẳng gây bất cứ áp lực đáng ngại nào, cả hai đã nhanh chóng tiếp cận được tới chỗ của mấy viên tinh thạnh của Rynford.

「Ngừng lại!」

Vuốt, nanh, kiếm và ma pháp không ngừng tấn công mấy khối giống khoáng thạch, ném chúng đi tứ tung theo đủ mọi hướng. Cứ thế, nên dù cho đã được gia cường, chúng dần xuất hiện các vết nứt. Chắc chắn bọn nó kiểu gì cũng sẽ vỡ nếu bồi thêm vài đợt nữa.

「Ngừng ngay lập tức cho ta! Chết tiệt, bắt buộc phải tập trung vào thanh kiếm chó chết này trước!」

Yup, kiểu gì nhà ngươi chả chuyển hướng sang đập lộn với thằng này, nhưng tau tính rồi nhé, mơ đi cưng.

『Burst Flame!』

Tôi cố ý lùi lại và thi truyển ma pháp hệ hỏa vài lần. Tuy có phần yếu, nhưng nó sẽ vây mục tiêu trong lửa, và giữ nguyên hiệu quả tận mười giây.

『Burst Flame!』

『Burst Flame!』

Trong tình huống như thế này, chẳng có lấy kĩ năng nào hoàn hảo hơn Burst Flame. Nó rất phiền nhiễu, buộc lão ta phải giữ nguyên tác dụng của màn chắn dù lực công kích khá yếu. Chưa hết, ngọn lửa còn ngăn hắn phát hiện ra vị trí của tôi nữa. Kết quả là hắn chỉ có thể mù quáng nhắm bắn đại trong vô vọng chứ làm gì trúng tôi nổi.

「Haaaaah!」

「Gâu gâu!」

Những viên tinh thể cuối cùng cũng chẳng thể chống đỡ nổi trước đợt công kích liên hoàn của Fran và Urushi, và kết quả, một trong số chúng đã tan tành thành từng mảnh.

Tuyệt vời! Cái bầu không khí phát nghẹn này đã thông thoáng được một phần! Quả như dự kiến, chúng chính là lý do xuất hiện của nó.

「Sao… ngươi dám!」

「Hehe. Chiến thắng.」

「Gâu!」

Dù tầm nhìn bị che khuất, có vẻ như Rynford vẫn biết rõ số phận của viên tinh thể, khiến lão ta gầm gừ đầy thù hận. Tôi không khỏi muốn mỉm cười vì tính hiệu quả phi thường của chiến thuật này.

「Cánh cửa sẽ đóng lại nếu thêm một viên nào nữa bị phá hủy… Không còn sự lựa chọn nào khác…」

Lão ta đột nhiên tắt cái màn chắn để có thể toàn tâm bảo vệ mấy viên tinh thể còn lại. Tuy đó là một quyết định khôn ngoan nếu xét đến khả năng yếu như bún của Burst Flame, nhưng hành động đó vẫn hết sức mạo hiểm. Hắn sẽ chẳng bao giờ cân nhắc đến nước đi kia, nếu bản thân không dám liều chết.

Trong khi toàn cơ thể bị bao bọc bởi lửa, Rynford lao đến Fran.

「Con khốn!!!」

Tuy nhiên, một lần nữa, tau tính hết rồi.

『Nhận lấy!』

Tôi lặp lại như hồi trận chiến mới bắt đầu: Dịch chuyển lên bên trên hắn trước khi giải phóng lượng Telekinesis được dồn nén.

「Ggagargghghajh!」

Máu phụt ra từ miệng của lão, khi hắn ta gào lên một tiếng la đau đớn. Một cú đâm hoàn hảo, tôi đã xuyên ngay chính xác ngực của mục tiêu.

Lực từ đòn tấn công đã chặt lão ra làm đôi, kết quả là cái xác của gã y đúc như từ mấy bức tượng bán thân hay thấy trong các triển lãm nghệ thuật.

Tôi đã dồn cả đống Telekinesis nhằm ép đòn tấn công của mình dừng ngay lập tức sau khi xử lý Rynford xong xuôi, nên đã may mắn tránh gây lên sàn nhà bất cứ tổn hại nào, ngoại trừ một vết xước nhỏ.

Mà chính xác thì, tôi vốn đã lỡ phá hoại từ trước rồi. Dù đã cố hết sức để Burst Flame không lây lan, nhưng, sàn vẫn cháy một chút. ‘Một chút’, nhấn mạnh lần nữa! Các vị Thần sẽ không phiền đâu. Đằng nào thì tôi cũng đang chống lại Evil God mà, nên hẳn phải vậy chứ, đúng hông? Đúng hông…?

Tôi liếc nhanh những bức tượng điêu khắc gần đó trong lo sợ, nhưng trông chúng có vẻ như chẳng buồn phản ứng hay gì cả. Lý do thì hợp lý mà. Đằng nào thì họ đã làm gì Rynford đâu, khi mà hành động của hắn đáng bị sét đánh bỏ cha đến mức đó, nên hẳn là chúng tôi an toàn ha.



Tôi thật sự xin lỗi. Nghiêm túc hoàn toàn, xin thề.

「Thứ con hoang khốn nạn! Mày đừng hòng yên ổn sau vụ này!」

Rynford bắt đầu bắn ra một tràn nguyền rủa trong khi tôi đang bận hối cải với các vị Thần. Chờ đã, cái đếu gì đây? Sao lão ta chưa chết? Dù đáng ra phải tắc thở từ lâu, ấy vậy hắn vẫn tràn đầy năng lượng như chả có cái khỉ gì xảy ra từ nãy đến giờ cả.

「Tao thề sẽ nghiền nát thanh kiếm đó, mang lên bàn thờ và hiến cho Evil God!」

Chúng tôi lập tức cố gắng kết thúc lão ta, nhưng Rynford đã kịp khởi động lại màn chắn. Chưa hết, hắn còn đang tái tạo nữa chứ. Gã thật sự đã thành cái thể loại gì đó khác xa với con người lắm rồi.

「Zerrosreed! Lại đây ngay lập tức! Summon Clan!」

Rynford đã nhận ra rằng bản thân đang trong tình thế bất lợi cùng cực, nên đã triệu gọi thuộc hạ của mình đến. Tôi đã dự tính ngăn chặn việc triệu hồi, nhưng vô dụng, thằng già hèn nhát đó đã xoay sở thành công để thực hiện nó bên trong phạm vi của màn chắn.

Chọn ai không chọn, chọn ngay Zerrosreed. Tuy chưa chính thức gặp mặt, hắn rõ ràng là mục tiêu khó đối phó nhất. Và khi còn là người, hắn đã là một mạo hiểm giả hạng B rồi.

Vậy khi đã hóa quỷ thì sao? Tốt nhất là chuồn lẹ cho xong. Chúng tôi hiện tại chẳng thể tự mình đương đầu nổi được.

Hoặc đó là những gì tôi nghĩ…

「C-Cái gì!? Không hoạt động? Summon Clan: Zerrosreed!」

Hử? Thú vị thiệt…? Pháp trận thì có hình hài rõ ràng rồi, nhưng… đếu có cái m* gì xuất hiện cả.

「Cái đéo gì, từ chối!? H-Hắn đã phản bội!?」

U oa, trục trặc nội bộ rồi kìa.

『Đây là cơ hội để kết thúc hắn.』

「Nn. Tại đây và bây giờ.」

「Gâu!」
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện