Fran bị đánh bại hoàn toàn bởi Nhện Phụ Mẫu. Trong nhát cắn ấy, có mù cũng thấy cặp răng sắt bén của nó.

Tâm trí tôi hoàn toàn sôi lên.

Liệu rằng tôi sẽ lộ danh tính của bản thân? Đừng đùa với tao!

|| UOOooooo! Nhanh lênnnnnn! |

| OOoon! |

|| — Hỏa Pháp • Thương! ||

*Kyuiiiiin—BOboOBoOBoON!*

Urushi tấn công những con nhện xung quanh với hàng loạt mũi tên đen huyền, cùng với những cây thương lửa của tôi xé nát, thiêu rụi những tơ nhện dày đặc kinh tởm.

Ít nhất 20 con đã bị xóa sổ.

|| Khốn nạn...! ||

Tuy nhiên vẫn chưa đủ.

Đạp lên xác của đồng bạn mà xông vào, hành lang chìm trong số lượng thậm chí còn vượt xa khi nãy. Khả năng kháng lửa của chúng bền bỉ hơn nhiều so với Nhện Bẫy.

|| Đã thế— ||

Bắt buộc phải dùng Ná Siêu Năng Lực! Đã được 10 giây kể từ khi tìm thấy Fran, tôi đã liên tục dùng Đa Tư Duy để nén nó. Không biết kể từ khi nào, tôi đã coi kĩ năng đấy như bản năng thứ hai, như cách mà những kiếm sĩ vô thức đặt tay mình lên vũ khí.

Nhưng đến tận khi nãy, tôi vẫn còn e ngại dùng nó bởi Amanda vẫn còn bên cạnh.

Không chỉ thể, tôi có cảm giác rằng cách đấy sẽ không thành công. Tơ nhện cứng cáp gấp 5 lần thép, không chỉ thế, mạng nhện của lũ này còn khủng hơn nhiều so với bình thường, chắc chắn chỉ với mỗi siêu năng lực sẽ không si nhê gì.

Và để giải quyết vấn đề này...

|| Chỉ cần vượt qua giới hạn. ||

Thành thật mà nói không khi nào tôi không toàn lực.

Nhưng liệu đó có thật sự là giới hạn của tôi? Không hề.

Cái giới hạn đó là cái mà tôi tự đặt ra là sự an toàn của bản thân. Nhưng giờ đây liệu cái đó có quan trọng? Phải Vượt qua nó!!!

Ma pháp điên cuồng chảy vào lưỡi kiếm. Dù đã dùng nhiều MP đến mức bản thân tôi cũng không rõ, nhưng ít nhất tôi vẫn kiểm soát được!

Chưa đủ, thêm nữa! Bọc cơ thể trong bộc hỏa, tôi cố đẩy cả sức mạnh phép thuật của bản thân đến giới hạn.

Toàn bộ người tôi đỏ lên bởi nhiệt, sáng lên rọi khắp cả hang động. Urushi, cảm nhận được độ nóng kinh hồn, nhả tôi ra. Nhiệt độ lớn đến mức tôi có thể cảm thấy bản thân đang chảy ra.

Những con nhện đang thu hẹp khoảng cách, nhận thấy mối đe dọa đang đến gần nhắm vào tôi... Nhưng vô dụng. Bọn chúng chỉ mới đến gần thôi mà đã bị thiêu ra tro rồi.

|| Lũ rác rưởi! Tránh đường cho tao!!! ||

*GyuudOOOoooOOOoooO!*

Tôi phát động toàn bộ Siêu Năng Lực đã nén nãy giờ, và một vụ nổ lớn kinh hoàng vang lên.

Với một gia tốc nhanh đến vô lí, tôi thiêu trụi và xé nát tầng tầng lớp lớp tơ như thể chúng chỉ là giấy. Ngay cả với vỏ của đám ma thú trên đường, với tôi, không hơn đống than xốp là mấy.

Nếu chỉ với mỗi Siêu Năng Lực, với số lượng tơ như thế, không nghi ngờ gì việc tôi sẽ bị mắc lại giữa đường. Nhưng không phải lần này. Với nhiệt độ và sóng xung kích gây ra bởi tôi hiện tại, chúng hủy diệt mọi thứ trên đường phóng.

Và như thế, tôi đã vượt qua được bức tường phòng thủ của chúng. Nhưng vẫn chưa xong, tôi lại thêm một lần nữa kích hoạt Siêu Năng Lực, lần này là theo hướng ngược lại.

|| UOOoooaaah! ||

Tốc độ và lực đẩy hiện tại của tôi còn mạnh hơn cả tên lửa. Thậm chí không cần trúng thứ gì đó, một mình sóng xung kích thôi đã đủ để hủy diệt mọi thứ xung quanh rồi. Và cách giải quyết là dùng lại chính Siêu Năng Lực để tác động lên bản thân một lực tương đương để triệt tiêu.

|| Tránh xa Fran ra, con khốn! ||

Tôi lao vào con nhện Mẫu Thân, chính xác ngay chỗ viên ma thạch. Trước sức mạnh của tôi, con Nhện chỉ chỉ có thể co quắc bản thân lại rồi chết.

Sau đó, tôi ngay lập tức dùng ma thuật phục hồi lên Fran.

|| —Phục Hồi! ||

Chỉ là ma pháp cấp thấp, nhưng bù lại thời gian niệm rất ngắn. Con bé sẽ an toàn trong một thời gian.

Giờ thì em ấy sao rồi?

Tên: Fran

Tuổi: 12

Tộc: Hắc Miêu

Nghề: Ma Kiếm Sư

Trạng thái: Đang Kí Ước • Trúng độc (Chết chóc) • Bất tỉnh

Chỉ số:

Cấp: 25

HP: 106/250 MP: 31/166

STR: 120 END: 109 AGI: 110

INT: 75 MGC: 87 DEX: 88

Kĩ Năng:

Lén lút: Lv.1, Lễ Nghi Triều Chính: Lv.4, Cảm Sinh: Lv.1, Kiếm Kĩ: Lv.1, Thuật dụng Kiếm: Lv.3, Tốc di: Lv.1, Nấu ăn: Lv.1, Sát Trùng Nhân, Thao Túng Sức Mạnh, Kẻ Tàn Sát Goblin, Ổn Định Tinh Thần, Sát Quỷ Nhân, Chuyên gia xử lí nguyên liệu, Bất Khuất, Cảm Nhận Phương Hướng, Dạ Nhãn.

(Stealth: Lv1, Court Etiquette: Lv4, Presence Perception: Lv1, Sword Techniques: Lv1, Sword Arts: Lv3, Instantaneous Movement: Lv1, Cooking: Lv1, Insect Slayer, Vigor Manipulation, Goblin Slayer, Mental Stability, Demon Slayer, Skinning Expert, Indomitable Resolve, Directional Sense, Night Eyes)

Danh Hiệu:

Nhất Kị Đương Thiên, Sát Trùng Nhân, Vua xử lí nguyên liệu, Bậc Đại Trị liệu, Kẻ Tàn Sát Goblin, Sát Trạng Nhân, Kẻ Thu Thập Kĩ Năng, Kẻ Chinh Phục Hang Động, Bậc Đại Hỏa Pháp, Bậc Đại Phong Pháp, Vua Bếp.

(Match for a Thousand, Insect Slayer, King of Dismantling, Master of Recovery, Goblin Slayer, One who Slaughters, Skill Collector, Dungeon Conquerer, Big Game Devourer, Demon Slayer, Master of Fire, Master of Wind, King of Cooking)

Bị ảnh hưởng bởi độc chết người và bất tỉnh, em ấy chỉ còn mỗi 106 HP. Phải hồi ngay lập tức! Tôi điên cuồng niệm Giải Độc và Đại Kĩ • Phục Hồi, đưa Fran trở lại thể trạng hoàn hảo.

|| Fuu... Cuối cùng cũng an tâm đôi phần... ||

Để đề phòng, tôi cũng làm tương tự với hai người kia. Hai đứa ngu ngốc đã đẩy em ấy vào tình huống khốn nạn này, nhưng tôi sẽ tha thứ cho chúng, những người mà Fran đã phải đánh cược cả mạng sống của mình để cứu giúp.

Hiện tại, con bé trông như đang thiếp đi, những đám nhện còn lại đâu rồi?

| Auun? |

|| Urushi, khi nào mà ngươi—! Ah! Dạ Bước, huh. ||

Nguy hiểm thật, cậu nhỏ còn khiến tôi phải giật mình...Khoang đã, quên bén mất! Chẳng phải dùng kĩ năng đó nhanh và an toàn hơn nhiều sao...

Giữa đám xác nhện rải rác xung quanh, Urushi đang ngậm gì đó trong mồm. Oi, oi, đấy chẳng phải là chân nhện sao?!

Haa... Nghĩ đến việc tiền đồ ăn phải bỏ ra cho cậu nhỏ khiến tôi phải đau đầu...

Mà bên cạnh đó, thật tốt khi toàn bộ những con còn lại đã bị tiêu diệt bởi cậu ta.

|| Fran. Fran? ||

| ........Nn? |

|| Em tỉnh lại chưa? ||

| Master? |

|| Oi. Mọi chuyện ổn cả rồi. ||

| Bọn nhện? |

|| Hết rồi. ||

| Vậy ư. |

Nhắc mới nhớ, Fran đã đạt được Thuật dụng Kiếm lv.3. Em ấy thậm chí còn nhận được Thao Túng Sức Mạnh và Thao Túng Ma Pháp. Đến Tốc Di và Nấu Ăn cũng xuất hiện. Lần đầu tôi gặp con bé, em ấy không hề có bọn chúng. Có vẻ như trong khi trang bị tôi, chính bản thân Fran cũng phát triển.

Hơn nữa, dù cho các kĩ năng của tôi biến mất, danh hiệu của em ấy vẫn còn. Ví như Bậc Đại Hỏa Pháp.

Bên cạnh đấy, chẳng phải khả năng của Fran đã phát triển rất nhanh sao? Thuật dụng Kiếm đã tăng lên 2 cấp... Do ảnh hưởng của tôi chăng? Vậy việc sử dụng kĩ năng cấp cao cũng giúp hỗ trợ rèn luyện khả năng của con bé?

Tuy thế, gì đi chăng nữa, em ấy thật sự rất tuyệt vời. Tinh thần của em ấy đủ mạnh mẽ để đứng vững lâu đến thế trước lũ nhện dù cho cấp độ kĩ năng thấp đến như vậy.

|| Em làm tốt lắm. ||

| Master trông tệ quá. |

|| À, chuyện nhỏ ấy mà. ||

Cái giá phải trả cho việc vượt giới hạn đắt hơn tôi nghĩ.

Cộng với lượng ma pháp mà tôi đã bỏ ra cho cú hãm khi nãy, tôi đã dùng hết 1200 MP, gấp 4 lần số cần thiết để dùng Ná Siêu Năng Lực. Và trên tất cả, độ bền của tôi chỉ còn 800 điểm. Ngay cả cho đã dùng hết sức bình sinh để giảm tốc, sự tổn hại vẫn quá lớn. Thật khó mà tượng tượng được tôi sẽ ra sao nếu cứ tiếp tục như vậy.

Một vết nứt lớn và sâu chạy ngang qua giữa lưỡi kiếm, và một phần lớn trên đó rạn đen đi bởi nhiệt độ. Một phần của tôi, không nghi ngờ gì, đã bị phá hủy hoàn toàn. Nếu tôi chỉ là một cây kiếm bình thường, vứt đi là sự lựa chọn duy nhất.

|| Chỉ chút nữa thôi, anh sẽ phục hồi. ||

| Nn....... |

|| Sao thế? ||

| Lỗi của em. |

|| Không đúng, là do anh. Anh đáng lẽ nên cẩn thận hơn một chút. ||

Thật sự khó khăn trong việc kiểm soát ma pháp khi nó vượt giới hạn hơn tôi tưởng. Thẳng thắn mà nói, việc điều chỉnh lượng MP cần thiết cũng khó không kém.

Tuy vậy, qua sự kiện này, tôi nghĩ rằng bản thân đã nhận ra tầm quan trọng của kĩ năng Phù Thủy. Cho tới nay, tôi chỉ coi nó như để thay thế cho Cảm Quan Ma Pháp hay tăng cường lượng MP thi triển giúp nó mạnh hơn bình thường.

Tuy nhiên, bên cạnh đấy, việc giúp người sử dụng cảm nhận được các dòng chảy của ma pháp xung quanh đã hỗ trợ tôi trong việc vượt qua giới hạn tự nhiên cũng như điều khiển được sự điên cuồng đó phần nào. Nhưng tất nhiên, đó là con dao hai lưỡi.

|| Dù gì đi nữa, miễn là em an toàn thì sao cũng được. ||

| Cảm ơn anh. |

Cảm xúc sâu đậm của cuộc đoàn tụ giữa thầy và trò, không khí giờ đây kiểu như thế... hoặc ít nhất là như thế nếu không có ai đó ở đây.

| N-Này... Có phải thanh kiếm đấy mới tự thân di chuyển? Hơn thế còn la hét xung quanh nữa chứ.... Dùng được cả ma pháp, và— |

Chết dở, quên bà mất Amanda—! Dù tôi đã chuẩn bị cho tình huống này, vẫn hoàn toàn quên bén mất cô ấy giữa đường!

Tôi đã quá mất kiên nhẫn và la om sòm bằng Thần Giao Cách Cảm... Thường thì chỉ những ai mà tôi chỉ định mới nghe được... Nhưng lần nãy, mọi sự trên đời trôi tuột ra khỏi đầu, khiến cho nó phát tán ra mọi hướng. Kết quả là Amanda nghe thấy toàn bộ.

Thậm chí còn dùng ma pháp và để nỗi sợ kiểm soát, lao đi như sắp chết nữa chứ.

| Nn...... |

| Ah, chờ đã. Ổn thôi. Em không cần phải nói nếu không muốn. Chị xin lỗi. |

| ? |

| Chỉ là, chị vô tình thắc mắc. Vậy nên em chỉ nên kể cho chị khi bản thân em muốn thế. Ai cũng có những vướng mắc riêng của mình. |

Ngay cả khi cô nói vậy, cô vẫn đã thấy tôi làm trò kì quái, đúng chứ?

( Master? )

|| Em muốn kể cho cô ấy à? ||

( Nn....... )

Em ấy có vẻ thật sự quý Amanda rồi huh? Mà tôi đã cảm nhận được điều đó từ mấy trận đánh giả rồi, nếu con bé muốn kể, tôi sẽ không phản đối.

| Amanda. |

| V—âng? | (//Trans: Đã nghiện còn ngại :v //)

| Kiểu như thế này— |

3 phút sau

-

Amanda trở nên thích thú kì lạ.

| Khi em nói đến vũ khí trí tuệ, tức là những vũ khí có thể tự bản thân đưa ra quyết định và hành động hay được nhắc đến trong cổ tích, đúng không? Kyaa! Chúng thật sự tồn tại! |

Cô ấy thật sự bất ngờ. Mấy đứa như tôi thật sự hiếm như dự kiến.

| Cảm ơn đã bày tỏ với chị, Fran! Và... Master? |

|| Ou. ||

| Tuyệt vời... Cậu thật sự có thể nói chuyện~ |

|| À, làm ơn đối xử tốt với nhau từ giờ. ||

| Vâng! Tớ sẽ đem bí mật của hai người xuống mồ! Và nếu có rắc rối gì, cứ mét tớ được chứ? Tớ sẽ giúp Fran bất cứ lúc nào. |

| Nn. |

| Chị có danh hiệu Kẻ Bảo Hộ Thiếu Nhi, cứ thoải mái dựa dẫm vào chị! |

| Cảm ơn chị. |

| A—h, dễ thương qu—á! Nếu là vì Fran, chị sẽ làm mọi thứ! |

Thật tốt khi có thể tin tưởng được cô ấy. Tôi không muốn làm gì đó thô lỗ, nhưng thông qua Ước Định của Kẻ Dối Trá, những lời của Amanda đều là sự thật. Nói cách khác, cô ấy thật sự muốn giúp đỡ Fran.

|| Tuyệt thật nhỉ, Fran. ||

| Nn. |

| Ahh, em có biết được hồi nãy Master của em đã bối rối đến chừng nào hơm~! Chị đã thật sự bất ngờ khi bỗng nghe thấy || Fran, đừng liều lĩnh!!! || từ một thanh kiếm đó! |

| Master đã bối rối ư? |

|| O-Ou, dừng lại đi, xấu hổ quá...! ||

| Bởi Sói-chan đột ngột nhảy ra, chị không thể hỗ trợ em với ma pháp được bởi cậu nhỏ sẽ bị ảnh hưởng mất. Mà lúc đó, chị cũng có chút bối rối luôn~! |

| Owuu... |

Tôi 100% ăn hại! Khiến cho bản thân hoảng loạn và mắc sai lầm! Có nhiều phương án khác tốt hơn mà không dùng não để nghĩ! Tôi thật sự nên nhờ Amanda giúp đỡ hoặc sử dụng Dạ Bước của Urushi, vân vân mà mây mây...

Haa...Có vẻ như không chỉ mỗi Fran cần phát triển, cả tôi cũng thế...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện