Hôm nay đã là 31 tháng 3, Lễ hội Mặt trăng sẽ diễn ra chỉ một ngày nữa thôi.

Chúng tôi rời đi để đến bãi Haunt lúc rạng sáng. May thay, chuyến hành trình rất suôn sẻ, không gặp phải bất cứ vấn đề gì. Không khí nao nức của mùa lễ hội đã bao trùm toàn bộ thành phố từ đêm hôm qua rồi, thành thử tôi muốn hoàn thành công việc càng sớm càng tốt. Theo tính toán sơ bộ, chúng tôi sẽ có thể trở lại trước lúc lễ hội nếu đã kiếm được tất cả những gì cần thiết ở bãi Haunt này trong ba tiếng.

「Gya gya gya!」

「Groooororororo!」

Bãi Haunt này chỉ có thể được miêu tả như một cánh rừng sâu hoắm, tối tăm, và được tạo lập bởi hằng sa số những chỗ cây cao chót vót. Bên trong là nơi sinh sống của ma thú với đủ lọa kích thước lẫn hình dạng. Chúng tôi đã có thể nghe thấy tiếng của chúng ngay chỗ lối vào rồi.

『Vậy đây là Haunt hạng B, The Cage of the Crystal Tree huh?』

「Có thể cảm nhận được ma thú.」

「*ruff*」

『Được rồi, để cho chắc, anh sẽ lược lại kế hoạch một lần nữa. Chúng ta sẽ đi săn ở khu vực trung tâm để tìm kiếm những ma thú ăn được.』

「Nn. Săn lấy thịt.」

「Gâu gâu.」

Không phải con ma thú nào người ta cũng có thể tống vào miệng, dù cho thịt của nó có ma pháp hay không. Chúng tôi chẳng có nhiều thời gian để lãng phí, vì thế tốt nhất là tập trung vào công việc chính. May mắn là nhờ nghiên cứu các tư liệu ở Công Hội, chúng tôi được biết phần lớn những ma thú ăn được đều lảng vảng ở khu vực trung tâm.

Chúng tôi liền chọn con đường nhanh nhất, đó là cho Fran cưỡi trên lưng Urushi, trong khi cậu nhỏ phóng đi trên không. Bay rất hiệu quả để né hàng rừng dày đặc kia.

Tôi cũng muốn dạo quanh khu vực cổng vào để đi săn một lúc, nhưng thời gian không phải là một tay kiên nhẫn, nên tôi đành miễn cưỡng kiềm nén.

「Crystal Tree đằng kia?」

『Ừ. Có vẻ nó thọ cũng phải ngót ba nghìn năm rồi.』

Crystal Tree là một trong số rất nhiều loại cây có khả năng tỏa ra ma pháp để thu hút các loài ma thú ăn cỏ. Năng lực của nó phụ thuộc vào kích thước, vì lẽ đó mà càng to, càng có nhiều ma thú mạnh mẽ quây quần bên cạnh. Với ma thú mà nói, lá cây của Crystal Tree là thượng phẩm, nên nếu bị xâm phạm khu vực xung quanh, chúng sẽ lập tức chiến đấu để dành lại lãnh thổ. Cái cây giá trị đến nỗi bọn nó còn ra sức bảo vệ nó nữa.

Khi những loài ma thú ăn cỏ xuất hiện quanh cái cây, chúng chắc chắn sẽ thu hút cả những loài ăn thịt. Quá trình vì thế mà được lặp đi lặp lại, cho tới khi tất cả bọn chúng chọn nơi này thành môi trường sống luôn. Có thể nói, bãi Haunt này được tạo ra là nhờ có cái cây Crystal Tree kia mọc lên, đặc biệt khi nó được liệt vào danh sách những loài cây ma pháp lớn và lâu đời nhất.

Trên lưng Urushi, lúc cậu nhỏ đang băng băng qua hàng hàng rừng cây bên dưới, tôi được dịp quan sát sự uy nghiêm của Crystal Tree kĩ lưỡng hơn.

Nó thật sự đáng nể. Chiều cao của cái cây phải lên đến 300 mét, và tất cả những chiếc lá của nó sáng lên rực rỡ, đẹp đẽ tới nỗi dường như chúng thật sự được làm từ pha lê.

Chết tiệt, cảnh đẹp tuyệt vỡi loành.

Một cảnh tượng mà ở thế giới cũ của tôi, có đào lên trời cũng chẳng đời nào thấy được.

Có nhiều sinh vật có hình dáng tựa chim bay qua lại giữa các nhánh cây. Chúng dù trông chẳng khác gì đám chim non mới biết bay khi so với tầm vóc của cái cây, tuy nhiên trên thực tế, tầm vươn cánh của bọn nó phải lên đến 3 mét. Rõ ràng giờ tôi hoàn toàn không muốn nhây với chúng đâu.

『Hãy cẩn thận. Chúng ta có thể phải đối đầu với ma thú hạng B nếu tiến quá sát cái cây đó.』

「Em hiểu rồi.」

『Đằng nào đi nữa thì chúng ta cũng đã ở đâu đó quanh khu vực trung tâm rồi. Hãy tìm một con ma thú nào đó rồi hạ xuống.』

「Gâu.」

『It’s finally time to go hunting.』

「Meat time.」

「Gâu gâu!」

Hai mươi phút trôi qua.

「Oryaaaaaa!」

「Squeeealllll!!」

『Urushi, đằng kia.』

「Gâu!」

Chúng tôi vừa tìm được một nhóm Swamp Pig (“Lợn Đầm Lầy”) và đã hạ xong. Miêu tả ngắn gọn thì chúng là mấy con heo có vỏ sò, sống trong bùn đất.

Thành thật mà nói, tôi chưa thỏa mãn lắm, dù vị của chúng khá tốt. Trên thực tế còn rất tuyệt là đằng khác. Tuy nhiên, vẫn chưa đủ ngon. Khi nấu lên, người ta vẫn cảm nhận được một chút âm vị của bùn đất bẩn thỉu, kết quả là chất lượng thậm chí còn chẳng bằng thịt heo thương hiệu nổi tiếng bình thường. Chỉ có tân binh cần tiền gấp mới nghĩ đến việc bỏ thời gian ra săn chúng. Dù vậy, hương vị của nó cũng đặc sắc ở một nét riêng nếu bạn khách quan một chút. Tuy không đạt chuẩn hoàn hảo, nó vẫn sánh ngang được với thịt heo cao cấp.

Mà thôi cũng được, cứ coi nó như một cái bảo hiểm, phòng trường hợp chúng tôi không tìm được loại thịt nào tốt hơn.

『Rồi, Urushi, hãy tìm thêm đi.』

「Gâu!」

「Vào sâu hơn đi?」

『Ý kiến không tồi. Vậy chúng ta thử lại gần Crystal Tree hơn xem sao. Có lẽ đây vẫn chưa hẳn là vị trí trung tâm.』

Swamp Pig đằng nào cũng vốn là ma thú sống ở bìa trung tâm mà.

Một tiếng nữa trôi qua.

Tôi chỉ có thể kết luận cái việc săn loại ma thú cụ thể nào đó thật sự khó vỡi loành. Chúng tôi chỉ tìm được đúng một con lợn rừng. Từ nãy đến giờ, toàn gặp phải ma thú không ăn được mà chẳng thấy mấy con chúng tôi cần đâu.

「Có phải con ma thú này là con mà thuyền trưởng đã nói đến?」

Yup. Golden Boar (“Lợn Hoàng Kim”), giống hệt những gì ông ấy miêu tả.

____________

Thông tin chung

Chủng: Gullinbursti

Ma thú (Lợn rừng ma pháp)

Lv 22

HP: 716

MP: 226

STR: 309

VIT: 366

AGI: 203

INT: 85

MGC: 119

DEX: 81

Kĩ năng:

Intimidate: Lv 4

Flame Resistance: Lv 3

Piercing Tusk Techniques: Lv 3

Piercing Tusk Arts: Lv 4

Cold Resistance: Lv 4

Charge: Lv 6

Thunder Resistance: Lv 3

Sensitive Nose

Enhanced Fur

Hardened Fur

Conviction

(Đe dọa Lv.4, Kháng Nghiệt Hỏa Lv.3, Ngà kĩ Lv.3, Ngà thuật Lv.4, Kháng hàn lv.4, Vận sức Lv.6, Kháng sấm Lv.3, Mũi thính nhạy, Cường hóa lông, Hóa cứng lông, Vững chải)

Miêu tả: Loài ma thú có vẻ bề ngoài gần giống với lợn rừng hoang. Bộ lông vàng rực của nó cực kì cứng, thậm chí còn có khả năng đẩy lùi một lượng tương đối sức mạnh ma pháp. Nó còn sở hữu cặp ngà mạnh mẽ đến nỗi đủ để nghiền nát nguyên một thân cây to lớn. Không hề biết đến khái niệm ‘chạy trốn’, khi chiến đấu, dù tình hình có chuyển biến sao đi nữa, nó vẫn sẽ tiếp tục tấn công đối thủ với ‘Charge’. Vì thế mà người ta còn gọi nó là Boar of Insanity (“Lợn rừng Điên loạn”). Đe dọa hạng D. Vị trí ma thạch: Trái tim.

____________

Tôi thật sự mừng vì gặp được một thứ gì đó có thể biến thành thịt ăn được. Hơn nữa, nó còn lớn nữa chứ. Với chiều cao lên đến hơn 5 mét, tôi có thể khẳng định nó to ít cũng phải gấp đôi Urushi.

『Chúng ta cần thịt của nó, nên nếu được, đừng dần đến nỗi cha mẹ nó cũng nhận không ra.』

「Em biết mà.」

『Urushi, hãy tập trung vào việc phân tán và hạn chế chuyển động của nó.』

「Gâu gâu!」

Nếu gây ra quá nhiều vết cắt, nó sẽ chảy rất nhiều máu khiến cho hương vị của thịt giảm sút. Việc đánh nhầm chỗ cũng dẫn đến việc số thịt thu về ít hơn.

Lý tưởng nhất là gửi viên ma thạch của nó về với đất mẹ chỉ sau một đòn.

Tuy nhiên, tôi không thể làm vậy được, dù cho trận chiến sẽ kết thúc trong nháy mắt, nhưng đòn tấn công có sức mạnh như thế sẽ nghiền nát phần thịt ngon có thể ăn được quá.

「Oinnnnkkkkk!」

『Tsk! Né đi, Fran!』

Con Gullinbursti lao đến tấn công trong khi tôi vẫn còn đang bận tâm suy nghĩ chiến thuật cụ thể.

Tốc độ của nó nhanh hơn tôi tưởng rất nhiều.

Tôi đã thử giảm tốc độ của nó bằng Telekinesis, tuy nhiên, sức mà nó vận được quá lớn nên căn bản là chẳng xi nhê được bao nhiêu.

「Ugh!」

『Em ổn chứ?』

「Bằng. Cách nào. Đó.」

Fran đã xoay sở để không dính đòn trực diện; Con lợn chỉ sượt qua em ấy. Mặc dù thế, đòn tấn công cũng khiến Fran bay đi tận 10 mét. Nói cách khác, sức mạnh của con lợn đó thật sự khủng khiếp. Chỉ một đòn tấn công của nó đã phá hủy một mớ những cây, mà mỗi trong số chúng có kích thước đủ để xếp vào hạng linh thiêng bên Nhật.

Tuyệt. Không thể đùa được rồi.

Fran lập tức lao lên trời với Sky Jump, trong khi vung tôi khởi động với một ánh mắt kiên định.

『Anh sẽ đào một cái bẫy sập bằng ma pháp. Urushi, hãy nhử nó vào đó. Chúng ta sẽ có được một khắc lợi thế nếu nó rơi vào đấy. Fran, hãy cố nắm bắt thật tốt cơ hội tiêu diệt nó trong một đòn.』

「Em hiểu rồi.」

「Gâu.」

「Oiiiinkkkkk!!」

Theo kế hoạch, tôi đào một đống những hố khổng lồ trên nền đất. Urushi cũng thể hiện rất tốt. Cậu ta đứng trước con lợn, chế nhạo nó bằng những hành động hết sức gợi đòn, như co lại, múa vài bài (nhảy lên nhảy xuống) nhằm ve vãn con lợn càng nhiều càng tốt.

「Gâu!」

Và hiển nhiên là thành công. Con lợn sau khi gầm lên trước thái độ hết sức chó mèo của Urushi, đã lao đến cậu nhỏ với một đường thẳng hoàn hảo nhằm tiêu diệt cậu ta nhanh nhất có thể.

Đòn đột kích của nó có sức mạnh tương đương với chiếc xe tải mười tám bánh, nghiền nát toàn bộ những cây cối trên đường đi. Tuy nhiên, lần này, sức mạnh đó cộng với việc thiếu đi ý chí chạy trốn đã quay sang chém ngược lại thân chủ.

「Oink!?」

『Nó rơi vào bẫy rồi! Fran, lên đi!』

「Nn.」

Fran nhảy lên không trung, và tiếp cận con lợn bị rơi vào bẫy trong khi đâm tôi về phía trước, thẳng đến vị trí của trái tim của nó. Tôi nhanh chóng theo đó mà kéo dài cơ thể nhằm phối hợp với con bé.

「Haaah!」

「Squeeeeaaaalll!!」

Fran đột ngột làm một tư thế nén lực và kích hoạt kiếm kĩ cấp tám Pinpoint Stab. Tôi xuyên thẳng qua xương sống của nó, phá hủy viên ma thạch trong lúc cố gây ít tổn hại đến thịt của con lợn hết mức. Một đòn tấn công hoàn hảo.

Hiện tại, tôi sẽ cất con lợn đi. Dù rất muốn xử lý nó tại chỗ, nhưng nơi này không phù hợp cho việc đó chút nào. Mùi máu sẽ thu hút những con ma thú khác mất. Để lúc trở lại công hội đã.

Đằng nào đi nữa, chúng tôi đã có được số thịt heo dự phòng cần thiết. Con lợn có số lượng thịt ăn được rất lớn, thành thử chúng tôi an toàn rồi.

『Được một con, hãy tìm thêm nào!』

「Nn.」

「Gâu!」

Chúng tôi đi săn thêm cỡ hai tiếng hay nhiêu đó, và tìm thêm được một cặp ma thú có hình dạng giống bò và năm con ma thú giống gà. Chủng của chúng dường như là Apis và Gullinkambi. Chúng tôi chạm trán bọn Gullinkambi khi chúng đang gác tổ của mình, nên ngoài ra, chúng tôi còn nhặt thêm 8 quả trứng nữa như phần thưởng thêm. Phải nói là thu về khá nhiều, dù thời gian đi săn có hạn.

Những con ma thú mà chúng tôi gặp từ nãy đến giờ cũng khá mạnh. Chúng đúng là yếu hơn đám sống ở Dungeon thật, tuy nhiên, số lần chúng nhảy ra tấn công thường xuyên hơn nhiều. May thay, chúng tôi không phải ở lại đây qua đêm, vì thế đã nhanh chóng quay về hướng của Barbra sau khi tất cả những gì cần làm đã hoàn tất.

Nhưng tôi không thể không cảm thấy có điều gì đó kì lạ, tựa cánh rừng như đang rúng động. Lúc đầu, tôi đã nghĩ rằng chỉ là cảm giác bắt nguồn từ việc đến một địa điểm kì lạ mà bản thân chẳng biết chút gì về nó, Urushi và Fran cũng vậy. Chúng tôi chẳng ai bình tĩnh được cả.

Không lâu sau, lý do tự thân nó xuất hiện.

Đột ngột, tiếng sấm rền vang, nổ đùng một phát ngay giữa khu rừng và tấn công màng nhĩ của chúng tôi.

「Nn?」

『Woah! Cái dòng chảy ma pháp gì thế này?』

「Gâu...」

Kèm theo âm thanh vang dội của sấm rền là một làn sóng ma pháp đáng kinh ngạc.

「Master, đằng kia.」

『Ừ, anh thấy rồi.』

Đó là một ma thú giống chim khổng lồ bay quanh Crystal Tree. Dù ở rất xa, tôi vẫn có thể lập tức nhận ra nó là thứ gì, căn bản là do cái cách mà nó cứ liên tục tỏa ra các đợt ánh sáng.

Có vẻ như là Thunderbird và hai con Storm Eagle.

Thunderbird mang đe dọa hạng B, còn Storm Eagle là hạng D. Công Hội đã nói rằng con đầu tiên kia là một trong những sinh vật nguy hiểm bậc nhất của cánh rừng, và khuyên chúng tôi thật cẩn thận với nó dù thế nào đi nữa.

Thunderbird có đe dọa tương đương với con Demon mà chúng tôi đã đánh bại ở Aressa xưa kia, nhưng thành thật mà nói, tôi không chắc có thể chiến thắng lần này. Không như con Demon, chẳng có gì ngăn cản nó làm gỏi chúng tôi cả. Chưa hết, nó còn có hai con quyến tộc hầu cận bên cạnh nữa chứ. Dù có chiến thắng, thì chúng tôi khó mà trở về nguyên vẹn.

Tuy nhiên, dòng chảy ma pháp đã xuất hiện đột ngột khi nãy không phải từ con Thunderbird.

「Có người đằng đó. Đang chiến đấu?」

Tôi chỉ có thể mang máng nhìn thấy hình dạng của kẻ nào đó đang lơ lửng quanh con Thunderbird. Hắn có nhiều năng lượng ma pháp đến nỗi dù ở tận đây, chúng tôi vẫn có thể cảm nhận được.

Trông không giống như hắn có mang theo đồng đội nào cả; Chỉ chiến đấu một mình. Tôi gần như muốn la lên đừng mạo hiểm, tuy nhiên, vì một lý do kì lạ nào đấy, tôi có cảm giác hắn sẽ thắng. Dường như chính hắn là lý do tại sao chúng tôi bồn chồn nãy giờ; Crisis Detection (“Cảm nhận nguy hiểm”) và Presence Detection (“Cảm nhận hiện diện”) đã rung lên từ lâu.

「Đã bắt đầu chuyển động.」

「Gâu.」

Con Thunderbird bắn ra từ mỏ của nó một tia chớp, nhưng tên kia né dòng điện sáng rực cả bầu trời đó một cách nhẹ nhàng.

Có vẻ đòn tấn công đầu tiên của nó cũng chỉ nhằm thăm dò đối phương, vì lập tức sau đó, con Thunderbird đã tấn công tên kia bằng một tốc độ nhanh gấp nhiều lần nãy giờ. Vì đang ở phạm vi an toàn, chúng tôi có thể nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn thì không được như thể, phần lớn do sự cuồng nộ tự nhiên khi giao tranh. Nhưng kẻ đó vẫn dễ dàng né được toàn bộ. Cái khả năng phản xạ đó thật sự đáng hãi.

Ba con chim kia đang trở lại gần nhau để tạo dựng lại đội hình.

Hành động đó đã mở ra một kẽ hở rất nhỏ, tuy nhiên hắn ta đã xoay sở để tận dụng nó. Một đợt phản công được khởi động.

Trận chiến đã kết thúc chỉ với một đòn.

「Kiếm, nhiều quá.」

『Hmm... Là ma pháp? Không, trông giống như là kĩ năng hơn...』

Một số lượng đáng kinh ngạc kiếm đột ngột xuất hiện khi hắn vươn cánh tay của mình ra. Tôi không thể khẳng định được chúng xuất hiện thông qua thuật triệu hồi hay kiến tạo, hay cả hai, nói chung là chẳng biết. Có điều rõ ràng là mỗi trong số chúng đủ mạnh để xếp vào hàng kiếm ma pháp thông thường, và tất cả đều đã thầm nhuần ma pháp.

Toàn bộ chỗ kiếm đó đột ngột tăng cường gia tốc mà bay đến chỗ những con chim. Dù không được nhanh bằng tôi, tuy nhiên số lượng đã bù lại, đến nỗi áp đảo cả chất lượng; Có đến một trăm thanh kiếm. Khung cảnh làm tôi liên tưởng đến tích truyện về những vị anh hùng và cuộc hành trình tìm đến kho báu truyền thuyết.

Mấy con ma thú kia đã bại trận; Bị mắc vào một cái lồng kiếm và liên tục bị tấn công cho đến khi ngã gục khỏi bầu trời.

「Tuyệt quá.」

『Ừ, nhưng nếu có thể, anh muốn tránh chạm trán với tên đó.』

Chúng tôi không rõ tính cách của hắn, nên có khả năng lợi bất cập hại nếu đi bắt chuyện.

Hắn hiện đang đi tới chỗ những con ma thú mà bản thân vừa giết. Giờ rời đi là tốt nhất, nên một lần nữa, chúng tôi hướng về phía Barbra và ra khỏi cánh rừng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện