[Éo liên quan tới cốt truyện chính, tác giả đăng nhân ngày Valentine, nhưng chắc mình không có ý định chờ đến Valentine năm sau để đăng chương :v]
.
「Andou-kun, chào buổi sáng.」
「Chào buổi sáng, Asakura-san」
「…………」
「…………」
.
[(Valentine)]
(Hôm nay là ngày người ta gọi là Valentine! Vì ngày này nên mình đã mang handmade[note3171] chocolate cho Andou-kun nhưng giờ mình hơi lo lắng khi tặng nó cho cậu ấy… uhm, mình nên nói gì khi mình tặng cậu ấy cái này… Chết rồi. Mình quá mải mê làm chocolate nên quên mất làm thế nào để tặng nó rồi!)
[Hôm nay là ngày Valentine… Yeah, ngày này là sự kiện chết cmn tiệt dành cho lũ sux vat ăn tàn phá hoại tổ quốc éo ghi danh gọi là『Riajuu』. Haah… Phải chi chocolate trong trường này biến mất mịa đi cho rồi.]
(Đ-được rồi! Thế này đi, mình sẽ không phải là người tặng nếu mình làm Andou-kun nói『Aah~, bởi vì hôm nay là Valentine, tớ thật sự muốn chocolate~』, 『Đành chịu thôi! Hay là mình tặng cậu handmade chocolate mình tình cờ làm ngày hôm qua nhé!』, cứ tổ lái theo cách này xem sao!)
.
「A-Andou-kun! H-Hôm nay……Cậu biết là ngày gì không?」
「Asakura-san, hôm nay là ngày 13 tháng Hai! Bây giờ là 32:30 giờ[note3172]. Không hơn cũng không kém!」
「……À, ừ.」
.
(Tệ rồi! Vì lí do nào đó mà hôm nay, tâm trạng Andou-kun cực kì tệ! Có chuyện gì thế Andou-kun? Aura cô độc mọi khi của cậu biến đâu rồi!?)
[Tệ rồi… Không thể nào, ngay cả Asakura-san đang bị đầu độc sự kiện điên rồ này! Nhưng sao Asakura-san lại hỏi mình thế… Có lẽ là chocolate cho mình—oi, này, này! Khoan khoan hò khoan! Hãy vứt bỏ suy nghĩ khao khát đó đi! Nếu mình bị đầu độc bởi sự khao khát valentine, kết cục là mình sẽ con tim ta dau qua cả đêm vì éo nhận được cái chocolate nào tới tận cuối ngày, chẳng phải hay sao?! Tới giờ đã bao năm duy trì cảm giác này rồi mà…]
(Kuh! Làm Andou-kun nói rằng hôm nay là『Valentine』khó thật… Hình như Andou-kun là người duy nhất『cô độc』trong lớp nên không có gì lạ nếu cậu ấy phủ nhận ngụ ý về sự kiện như là『Valentine』… Nn? Vậy thì có ổn nếu sử dụng lí do này? Đầu tiên, phải làm Andou-kun thừa nhận rằng hôm này là ngày『Valentine』. Và rồi khi tinh thần Andou-kun yếu đi, cô gái xinh đẹp nhất trường sẽ tặng cậu ấy chocolate. Cậu ấy sẽ ngước nhìn mình như một thiên thần giáng trần… Cuối cùng, Andou-kun sẽ chắc chắn đổ mình! Được rồi, cứ như thế đi! Mình sẽ tiến lên với chiến lược này!)
.
Giờ giải lao đầu tiên.
.
「A, Andou-kun. Hôm nay là ngày gì ý nhỉ, hình như là――」
「Chuẩn luôn, Asakura-san! Hôm nay là ngày thứ mười ba của tháng Hai là ngày phát hành của CA Bunkou[note3173]!」
.
Giờ giải lao thứ hai
.
「Andou-kun! Cậu có thích đồ ngọt nào không? Còn mình thì là choc――」
「Bánh vụn, phải rồi! Yep, như kiểu là bánh chanh vụn, vị giòn tan lan toả khắp miệng thật là ngọt!」
.
Giờ giải lao thứ ba
.
「Andou-kun, cậu có kể ra 5 món ăn dùng cacao?!」
「『Bơ』『Mứt』『Lá Sake』『Trà』『Mole sauce[note3174]』xong, ĐPCM[note3175]!」
.
Giờ giải lao thứ tư
.
「Andou-kun! Màu nâu, ngọt nhưng lại hơi đắng, là loại thức ăn nào?」
「Mứt kẹo.」
.
Giờ nghỉ trưa
.
(Haa… Cuối cùng thì mình vẫn không thể làm Andou-kun thừa nhận sự tồn tại của ngày『Valentine』tới tận giờ nghỉ trưa. Nếu cứ thế này, buổi học sẽ kết thúc trước khi mình có thể trao tận tay chocolate này!)
[Ể--eh…? Tại sao Asakura-san cứ nhắc tới chủ đề『Chocolate』với mình nhỉ? Không thể nào cô gái xinh đẹp nhất trường như Asakura-san lại tặng chocolate cho mình cả… Hơn nữa, cô ấy lại nhờ tới mình--? Này, này, không một ai nhắm tới một tên『cô độc』như mình—oi, không lẽ là ‘đó’?!]
.
「A, Asakura-san……」
「Eh! Andou-kun? C-Cái gì thế?」
「Đây là … quà.」
「Hể? Đây là Tirol chocolate? T-tại sao Andou-kun, chocolate cho mình!?」
「T-tại sao ư…… vừa nãy giờ giải lao Asakura-san có nói――
『Chả hiểu sao mấy năm trước, mấy em gái lớp dưới lại tặng mình chocolate valentine… Cơ mà thỉnh thoảng được đặt trong tình huống khác lạ cũng rất tuyệt~ Phải chi lại có ai đó tặng mình~ Mình tự hỏi sao có ai đó ngoài kia muốn nhận chocolate hông--?』 *liếc!* *liếc!*
―― vài thứ kiểu đó đúng không? Thế nên mình nghĩ ‘có lẽ Asakura-san muốn nhận chocolate từ một chàng trai?’ … Mình sai à?」
.
「…………」*mỉm* * cười*
.
(Sai bét~tttttt! Thay vào đó, sao mọi chuyện lại lái sang như thế này!?)
[Nụ cười đó… Mình đã đoán đúng! Không phải là mấy đứa lớp dưới nhưng ai đó『với tình huống khác lạ』-- Phải rồi, ví dụ một chàng trai là『ai đó muốn chocolate』, chẳng phải nghĩa là mình nên tặng Asakura-san sao? Thảm nào lúc nãy. Mình hiểu rồi – Asakura-san quá cuồng『chocolate』huh. Đó là lí do tại sao cô ấy tuyệt vọng thỉnh cầu vì『muốn chocolate』. Fuh, mình rất vui. May là mình có chocolate trong túi mình tự mua cho mình ở cửa hàng tiện lợi sáng nay.]
(Geez! Andou-kun chẳng hiểu mình cảm thấy thế nào… Này, đây là loại chocolate trông rẻ tiền—N-Nhưng mà, ngay cả nếu Andou-kun chỉ tặng mình Tirol, quan trọng hơn là mình nhận được chocolate! Ufufu, mình nên làm gì giờ! Mặc dù chỉ là chocolate tí xíu… D-dù chỉ là một Tirol! Chỉ nhận một thứ từ cậu ấy mà mặt mình… xấu hổ quá~! Nhưng mình đang cười! *cười* *cười*)
[Oh! Asakura-san. Dù chỉ là Tyrol chocolate cô ấy vẫn mỉm cười vui sướng… Dù hơi lạnh lùng một chút, cơ mà thích chocolate tới mức này.]
.
「A, Andou-kun!」
「E, ah, ừ! Chuyện gì thế, Asakura-san!」
「Vì cậu đã tặng mình chocolate, mình sẽ tặng cậu cái này!」
「Đây là…… Ể! Cho, chocolate!?」
「Ah! Đ-đừng hiểu lầm ý mình! Không phải là, mình làm cái này vì mình muốn tặng cậu hôm nay, mà là vì mình tình cờ làm từ chỗ còn lại!」
「Eh…… Ư-Ừ」
.
(K-Không! Thế này, chẳng phải là giống như mình nói là mình làm nó cho Andou-kun sao?! Mình nên làm gì… Andou-kun, cậu ấy sẽ nhận ra tình cảm của mình?)
[Mình hiểu rồi… Có nghĩa là, Asakura-san làm chocolate này cho chính cô ấy đúng không! Hơn nữa, đối với một chocolate hình trái tim cỡ lòng bàn tay, nó thật sự bự… ‘Chocolate hình trái tim cho chính cậu, cậu cuồng bản thân đến cỡ nào vậy?’ – Mình không thể nói oang oang ra được nhưng đúng là Asakura-san xấu hổ khi ăn cái này nên cô ấy trao đổi chocola với mình nhỉ?]
.
「Asakura-san, cảm ơn……」
「Ừ!」
.
[Dù chỉ là chỗ chocolate làm từ chỗ còn lại… Đây là lần đầu tiên trong đời mình được nhận chocolate từ một cô gái! Về nhà rồi từ từ ăn nó vậy.]
(Yay! Andou-kun đang nhận chocolate của mình! Kyahho-ii!!)
[Ngày hôm đó, tại sao chocolate valentine đầu tiên mình ăn trong đời lại—mặn chát….. Thật ư? Sao lại thế?]
.
「Andou-kun, chào buổi sáng.」
「Chào buổi sáng, Asakura-san」
「…………」
「…………」
.
[(Valentine)]
(Hôm nay là ngày người ta gọi là Valentine! Vì ngày này nên mình đã mang handmade[note3171] chocolate cho Andou-kun nhưng giờ mình hơi lo lắng khi tặng nó cho cậu ấy… uhm, mình nên nói gì khi mình tặng cậu ấy cái này… Chết rồi. Mình quá mải mê làm chocolate nên quên mất làm thế nào để tặng nó rồi!)
[Hôm nay là ngày Valentine… Yeah, ngày này là sự kiện chết cmn tiệt dành cho lũ sux vat ăn tàn phá hoại tổ quốc éo ghi danh gọi là『Riajuu』. Haah… Phải chi chocolate trong trường này biến mất mịa đi cho rồi.]
(Đ-được rồi! Thế này đi, mình sẽ không phải là người tặng nếu mình làm Andou-kun nói『Aah~, bởi vì hôm nay là Valentine, tớ thật sự muốn chocolate~』, 『Đành chịu thôi! Hay là mình tặng cậu handmade chocolate mình tình cờ làm ngày hôm qua nhé!』, cứ tổ lái theo cách này xem sao!)
.
「A-Andou-kun! H-Hôm nay……Cậu biết là ngày gì không?」
「Asakura-san, hôm nay là ngày 13 tháng Hai! Bây giờ là 32:30 giờ[note3172]. Không hơn cũng không kém!」
「……À, ừ.」
.
(Tệ rồi! Vì lí do nào đó mà hôm nay, tâm trạng Andou-kun cực kì tệ! Có chuyện gì thế Andou-kun? Aura cô độc mọi khi của cậu biến đâu rồi!?)
[Tệ rồi… Không thể nào, ngay cả Asakura-san đang bị đầu độc sự kiện điên rồ này! Nhưng sao Asakura-san lại hỏi mình thế… Có lẽ là chocolate cho mình—oi, này, này! Khoan khoan hò khoan! Hãy vứt bỏ suy nghĩ khao khát đó đi! Nếu mình bị đầu độc bởi sự khao khát valentine, kết cục là mình sẽ con tim ta dau qua cả đêm vì éo nhận được cái chocolate nào tới tận cuối ngày, chẳng phải hay sao?! Tới giờ đã bao năm duy trì cảm giác này rồi mà…]
(Kuh! Làm Andou-kun nói rằng hôm nay là『Valentine』khó thật… Hình như Andou-kun là người duy nhất『cô độc』trong lớp nên không có gì lạ nếu cậu ấy phủ nhận ngụ ý về sự kiện như là『Valentine』… Nn? Vậy thì có ổn nếu sử dụng lí do này? Đầu tiên, phải làm Andou-kun thừa nhận rằng hôm này là ngày『Valentine』. Và rồi khi tinh thần Andou-kun yếu đi, cô gái xinh đẹp nhất trường sẽ tặng cậu ấy chocolate. Cậu ấy sẽ ngước nhìn mình như một thiên thần giáng trần… Cuối cùng, Andou-kun sẽ chắc chắn đổ mình! Được rồi, cứ như thế đi! Mình sẽ tiến lên với chiến lược này!)
.
Giờ giải lao đầu tiên.
.
「A, Andou-kun. Hôm nay là ngày gì ý nhỉ, hình như là――」
「Chuẩn luôn, Asakura-san! Hôm nay là ngày thứ mười ba của tháng Hai là ngày phát hành của CA Bunkou[note3173]!」
.
Giờ giải lao thứ hai
.
「Andou-kun! Cậu có thích đồ ngọt nào không? Còn mình thì là choc――」
「Bánh vụn, phải rồi! Yep, như kiểu là bánh chanh vụn, vị giòn tan lan toả khắp miệng thật là ngọt!」
.
Giờ giải lao thứ ba
.
「Andou-kun, cậu có kể ra 5 món ăn dùng cacao?!」
「『Bơ』『Mứt』『Lá Sake』『Trà』『Mole sauce[note3174]』xong, ĐPCM[note3175]!」
.
Giờ giải lao thứ tư
.
「Andou-kun! Màu nâu, ngọt nhưng lại hơi đắng, là loại thức ăn nào?」
「Mứt kẹo.」
.
Giờ nghỉ trưa
.
(Haa… Cuối cùng thì mình vẫn không thể làm Andou-kun thừa nhận sự tồn tại của ngày『Valentine』tới tận giờ nghỉ trưa. Nếu cứ thế này, buổi học sẽ kết thúc trước khi mình có thể trao tận tay chocolate này!)
[Ể--eh…? Tại sao Asakura-san cứ nhắc tới chủ đề『Chocolate』với mình nhỉ? Không thể nào cô gái xinh đẹp nhất trường như Asakura-san lại tặng chocolate cho mình cả… Hơn nữa, cô ấy lại nhờ tới mình--? Này, này, không một ai nhắm tới một tên『cô độc』như mình—oi, không lẽ là ‘đó’?!]
.
「A, Asakura-san……」
「Eh! Andou-kun? C-Cái gì thế?」
「Đây là … quà.」
「Hể? Đây là Tirol chocolate? T-tại sao Andou-kun, chocolate cho mình!?」
「T-tại sao ư…… vừa nãy giờ giải lao Asakura-san có nói――
『Chả hiểu sao mấy năm trước, mấy em gái lớp dưới lại tặng mình chocolate valentine… Cơ mà thỉnh thoảng được đặt trong tình huống khác lạ cũng rất tuyệt~ Phải chi lại có ai đó tặng mình~ Mình tự hỏi sao có ai đó ngoài kia muốn nhận chocolate hông--?』 *liếc!* *liếc!*
―― vài thứ kiểu đó đúng không? Thế nên mình nghĩ ‘có lẽ Asakura-san muốn nhận chocolate từ một chàng trai?’ … Mình sai à?」
.
「…………」*mỉm* * cười*
.
(Sai bét~tttttt! Thay vào đó, sao mọi chuyện lại lái sang như thế này!?)
[Nụ cười đó… Mình đã đoán đúng! Không phải là mấy đứa lớp dưới nhưng ai đó『với tình huống khác lạ』-- Phải rồi, ví dụ một chàng trai là『ai đó muốn chocolate』, chẳng phải nghĩa là mình nên tặng Asakura-san sao? Thảm nào lúc nãy. Mình hiểu rồi – Asakura-san quá cuồng『chocolate』huh. Đó là lí do tại sao cô ấy tuyệt vọng thỉnh cầu vì『muốn chocolate』. Fuh, mình rất vui. May là mình có chocolate trong túi mình tự mua cho mình ở cửa hàng tiện lợi sáng nay.]
(Geez! Andou-kun chẳng hiểu mình cảm thấy thế nào… Này, đây là loại chocolate trông rẻ tiền—N-Nhưng mà, ngay cả nếu Andou-kun chỉ tặng mình Tirol, quan trọng hơn là mình nhận được chocolate! Ufufu, mình nên làm gì giờ! Mặc dù chỉ là chocolate tí xíu… D-dù chỉ là một Tirol! Chỉ nhận một thứ từ cậu ấy mà mặt mình… xấu hổ quá~! Nhưng mình đang cười! *cười* *cười*)
[Oh! Asakura-san. Dù chỉ là Tyrol chocolate cô ấy vẫn mỉm cười vui sướng… Dù hơi lạnh lùng một chút, cơ mà thích chocolate tới mức này.]
.
「A, Andou-kun!」
「E, ah, ừ! Chuyện gì thế, Asakura-san!」
「Vì cậu đã tặng mình chocolate, mình sẽ tặng cậu cái này!」
「Đây là…… Ể! Cho, chocolate!?」
「Ah! Đ-đừng hiểu lầm ý mình! Không phải là, mình làm cái này vì mình muốn tặng cậu hôm nay, mà là vì mình tình cờ làm từ chỗ còn lại!」
「Eh…… Ư-Ừ」
.
(K-Không! Thế này, chẳng phải là giống như mình nói là mình làm nó cho Andou-kun sao?! Mình nên làm gì… Andou-kun, cậu ấy sẽ nhận ra tình cảm của mình?)
[Mình hiểu rồi… Có nghĩa là, Asakura-san làm chocolate này cho chính cô ấy đúng không! Hơn nữa, đối với một chocolate hình trái tim cỡ lòng bàn tay, nó thật sự bự… ‘Chocolate hình trái tim cho chính cậu, cậu cuồng bản thân đến cỡ nào vậy?’ – Mình không thể nói oang oang ra được nhưng đúng là Asakura-san xấu hổ khi ăn cái này nên cô ấy trao đổi chocola với mình nhỉ?]
.
「Asakura-san, cảm ơn……」
「Ừ!」
.
[Dù chỉ là chỗ chocolate làm từ chỗ còn lại… Đây là lần đầu tiên trong đời mình được nhận chocolate từ một cô gái! Về nhà rồi từ từ ăn nó vậy.]
(Yay! Andou-kun đang nhận chocolate của mình! Kyahho-ii!!)
[Ngày hôm đó, tại sao chocolate valentine đầu tiên mình ăn trong đời lại—mặn chát….. Thật ư? Sao lại thế?]
Danh sách chương