Trong khi xoa đầu Shiho, tôi lựa lời như thể thì thầm nói.

「Xin lỗi vì đã khiến cậu cảm thấy cô đơn nhé」

Cô cười bẽn lẽn khi nghe được những lời của tôi.

「Uhehe...... Tớ đã cô đơn lắm đó, nhưng vì được xoa xoa nên tớ sẽ tha thứ cho cậu. Hạnh phúc quá đi mất. Ngực tớ nóng ran và cơ thể tớ âm ấm lên rồi nè」

Shiho đang đổ chút mồ hôi dù bây giờ đã là cuối tháng 9. Má cô ửng hồng và hơi thở cô đã trở nên hâm hấp nóng.

「Tớ mở cửa sổ chút nhé? Nếu không thì tớ sẽ tan chảy ra mất」

Nói rồi, cô hé rèm và mở cửa sổ ra.

Một làn gió mát thổi vào trong phòng, nhưng mặt Shiho thì vẫn còn đỏ.

Chỉ mới thế mà đã phấn khích đến vậy rồi à.

Không biết sau này còn có ai hạnh phúc đến vầy khi được tôi chạm vào không nữa.

Không.

Tôi có thể khẳng định chắc nịch là thế, vì Shiho trân trọng tôi đến nhường này cơ mà.

「Nhưng nghĩ đến việc cậu sẽ lại rời đi hôm nay khiến lồng ngực tớ đau lắm đó...... Nè, Koutarou-kun? Cậu làm thú cưng của tớ được không? Tớ sẽ cho cậu ăn đủ 3 bữa ngon một ngày mà? Tớ cũng sẽ chăm sóc cậu đàng hoàng và dắt cậu đi dạo mỗi ngày nữa đó, cậu thấy sao?」

「T-thế thì có hơi...」

Là đùa đúng không? Mà cứ coi như là đùa đi. Shiho là một người yêu sâu đậm nên có nghĩ về mấy chuyện như kia cũng không lạ.

「Nhưng mà, ừm. Tớ cũng luôn thấy cô đơn vì chỉ được gặp cậu cho đến giờ giới nghiêm...... Cả tớ cũng muốn được nói chuyện với Shiho nhiều hơn nữa」

「Thật hả!? Thế, thế thì...... Koutarou-kun cũng mua điện thoại đi nào? Tớ đã luôn trông chờ đó? Chỉ trao đổi với Azunyan thì chẳng đủ tí nào. Tớ cũng muốn liên lạc với Koutarou-kun thật nhiều nữa」

――Nhớ lại thì Shiho trông rất vui mỗi khi trao đổi 『nhật ký trao đổi』 giữa các tiết học. Chắc hẳn cô cũng có rất nhiều chuyện để nói trên điện thoại rồi.

「Nhưng mà tớ ấy...... cậu thấy đấy? Tớ có hơi hơi phiền phức nhỉ? Lý do tớ chẳng nói gì nhiều về chuyện đó cũng là do vậy đấy, vì nếu Koutarou-kun mà mua điện thoại thì tớ nghĩ tớ sẽ trói buộc cậu lại mất」

Shiho chẳng mấy khi đề cập tới chuyện đấy thật. Cô đúng là đã từng nói những lời như 『Mua điện thoại đi nào?』, nhưng tôi chưa từng nghĩ là cô lại khao khát đến mức này.

Ít nhiều thì cô có lẽ cũng đã biết chú ý đến người khác hơn, nhưng là theo cách riêng của mình.

「Hiện giờ có hơi bận rộn nên đành chịu vậy..... Nhưng khi lễ hội văn hoá kết thúc thì cậu nhớ hãy mua nhé? Và nhắn tin với gọi điện cho tớ thật nhiều nhé?」

「Aaa, đúng vậy nhỉ. Có lẽ tớ cũng nên mua một cái. Khi nào lễ hội văn hoá kết thúc thì hãy cùng nhau đi mua thôi」

Cô nhảy cẫng lên khi tôi gật đầu.

「Yayy! Ufufu, cảm ơn cậu nhá. Cuối cùng thì tớ cũng có thể được Koutarou-kun quan tâm vào cả buổi tối rồi♪」

Cô nhảy tưng tưng trông rất là phấn khích, và rồi nhảy luôn vào người tôi.

「Úi」

Tôi hốt hoảng đỡ lấy, và cả hai ngã lăn ra giường.

Cô bám chặt và dụi má vào ngực tôi.

Khuôn mặt đó giờ đang đỏ hơn bao giờ hết.

Đỏ cứ như bạch tuộc luộc ấy.

「「............」」

Trong một chốc, chúng tôi ôm nhau trong yên lặng.

Tuy nhỏ nhắn và mỏng manh như thuỷ tinh...... cơ thể Shiho lại nóng, mềm mại và có một mùi thơm.

Cô vùi mặt vào ngực tôi và nghèn nghẹt nói.

「Tớ hưng phấn quá, hình như như máu mũi sắp chảy ra rồi nè...... Chắc tối nay tớ chẳng ngủ nổi mất」

「Không được, cậu phải ngủ cho đàng hoàng vào đấy? Giờ mà trễ hay cúp học thêm nữa thì chúng ta chẳng thể cùng nhau lên lớp được đâu」

「Thế thì không được. Tớ muốn được ở chung lớp với Koutarou-kun mà...... Ah, nhưng trở thành hậu bối của cậu cũng không tệ cho lắm nhỉ? Senpaii♪ Nghe tuyệt thật đó」

......Công nhận, có thế thì vẫn đáng yêu.

「Nhưng thời gian ở cùng với nhau sẽ bị giảm mất, thế thì cô đơn lắm」

「Đúng thật. Đã vậy thì tớ phải cố gắng học thôi. Tối tối tớ sẽ gọi cho cậu và cậu hãy dạy cho tớ thật nhiều nhé?」

「Nếu là những gì tớ biết thì tớ sẵn lòng」

「Ể? Cho dù không biết thì tớ vẫn sẽ gọi. Và chúng ta sẽ nói chuyện thật nhiều nhé?」

「Thế thì vui thật đấy. Nhưng như vậy thì lại chẳng học được gì hết」

「Ufufu, chẳng phải thế mới là là điểm toẹt vời à? Kiểu kiểu thế nhỉ」

「Điểm tuyệt vời à」

――Đoạn hội thoại ngốc nghếch này đã chữa lành trái tim tôi.

Shiho đã hăng hái hơn, tuy vẫn còn trông có chút cô đơn.

Cảm giác cay đắng như hồi dã ngoại đã không còn nữa.

Cô cũng đã có thể bình an vô sự cắt đứt duyên nợ với Ryuuzaki, và gần đây Shiho đã trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.

Thật là tốt quá...... Giờ đây Shiho đã không còn hiện diện trong câu chuyện romcom của Ryuuzaki nữa rồi. Từ bên ngoài câu chuyện, cô đang trải qua một khoảng thời gian thảnh thơi.

Tuy giờ tôi đang ở một vị trí phiền phức và bị kéo vào đủ thứ chuyện...... nhưng chỉ cần cô hạnh phúc là đủ, thế là tôi vui rồi.

Mà, câu chuyện không có cô không hề êm đềm như dự tưởng...... tình hình giờ đang rất nặng nề.

Nhưng không sao. Thế cũng được. Vì hạnh phúc của Shiho chính là ước nguyện duy nhất của tôi mà――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện