Không biết là cô đã ở đó từ bao giờ nữa.

Đang điềm tĩnh đứng nơi lối vào của lớp học trống, là một thiếu nữ với mái tóc bạc.



Cứ như lần đầu thấy, dù đáng lẽ tôi phải quen mắt rồi.

Bầu không khí quanh cô khác biệt đến độ khiến tôi có một cảm nhận như vậy đấy.

Nếu đó là thiếu nữ mà tôi biết, chắc hẳn cô sẽ chẳng thể giữ được bình tĩnh khi gặp phải tình trạng này đâu.

Ở cùng một cô gái khác, chỉ hai người, với khoảng cách gần như bằng không, một yandere-chan như cô mà thấy vậy thì hẳn là sẽ phồng má mà nổi trận lôi đình rồi.

Nhưng lúc này, cô...... Shimotsuki Shiho mang một biểu hiện vượt xa cả dự tưởng của tôi.

「Ufufu♪」

Cô mỉm cười nhẹ, và nhìn tôi với hai tay chắp sau lưng.

Biểu hiện đầy chững chạc cô thể hiện ra, khiến tôi như muốn sởn gai ốc.

Có lẽ cũng do gần đây đã gần gũi hơn...... nhưng dù thế thì tôi vẫn đứng hình.

Cô gái này thật sự là một bông hoa lộng lẫy, một tồn tại mang theo sự hiện diện áp đảo khiến tôi như muốn khô héo đi.

「Vô ích thôi. Mary-chan...... Cậu ta là cây tầm gửi đáng yêu của tôi đấy? Đừng có mà động vào. Tôi không thể cho phép cô làm thế đâu」

「――――」

Mary-san đang bị áp đảo.

Một kẻ liều lĩnh đáng lẽ sẽ cố đồng quy vu tận cùng tôi như cô ta, đã bị loá mắt bởi vẻ chói loá của Shiho.

Tôi hiểu cảm giác đấy.

Những dơ dáy bẩn thỉu của bản thân, đều lộ rõ ra khi đứng trước Shiho.

Chắc hẳn Mary-san cũng đang thấy rén, rén vì cảm nhận rõ mồn một được sự xấu xí của bản thân mình.

Vậy nên cô ta chẳng nói được gì, chẳng làm được gì, và chỉ có thể ngây ngốc đứng đó.

「Nè, tuyệt lắm đúng không? Mầm cây của tôi đáng yêu và hấp dẫn cực kỳ luôn nhỉ? Cảm thấy muốn chạm vào thì tôi cũng hiểu. Bởi vì, cậu ta tuyệt đến vậy cơ mà」

Cô lựa lời nói theo nhịp cứ như hát.

「Càng đánh bóng càng toả sáng. Tựa như thanh âm tuyệt vời của những nhạc cụ đã được tinh chỉnh kỹ lưỡng...... cậu ta sẽ trở thành một người ngon lành và thu hút. Tuy đó đúng là chuyện mừng, nhưng ánh sáng đấy sẽ thu hút lũ sâu bọ lại ngay」

Shiho tiến một bước về trước.

Không khí dao động theo mỗi bước.

Ý thức tự nhiên hướng về cô.

Với mỗi nhất cử nhất động đó, tôi không thể rời mắt đi được.

Cô gái này, thật sự là Shiho à? Không có chút dấu vết nào của thiếu nữ đáng yêu và vô dụng kia cả.

Cô rõ ràng là một nữ chính.

Khi mang đến bầu không khí lạ thường tựa như mẹ cô - Satsuki-san.

「Nhưng, thế là không được đâu nhá? Tôi là người đã nuôi dưỡng cậu ta. Tôi đã điều chỉnh, với rất nhiều tình yêu, chỉ vì tôi mà thôi. Vậy nên bảo vệ cậu ta là nghĩa vụ của tôi, và xua đuổi sâu bọ-san cũng là trách nhiệm của tôi đấy」

Cô tiếp tục bước thêm bước nữa.

Mỗi khi khoảng cách ngắn lại, tôi lại cảm nhận được một áp lực khiến mình khó thở.

Đâu đó trong tôi muốn chạy đi.

Mà, cảm giác này chính là tức giận...... một nỗi tức giận hướng về Mary-san còn mạnh hơn cả tôi.

Hứng chịu những lời của Shiho, cơ thể cô ta run rẩy từng hồi.

Giống như sự sợ hãi của trẻ con khi bị cha mẹ phát hiện ra trò tinh nghịch ấy.

Thế này cũng chẳng lạ lắm, cũng tại cô ta đã ra vẻ như bản thân là nữ chính trong khi giấu mình khỏi nữ chính.

「Do Azunyan là đặc biệt nên tôi mới cho phép. Đương nhiên thôi, vì đó sẽ là em gái tương lai của tôi cơ mà. Em ấy có quyền để được cậu ta yêu thương, và tôi cũng muốn em ấy hạnh phúc. Nếu Azunyan không hạnh phúc thì cậu ta cũng chẳng thể hạnh phúc được, vậy nên tôi mới đặc biệt chấp nhận」

「......Còn tôi, thì không được à?」

「Ừa, dĩ nhiên. Cô không được. À không, không chỉ cô là thế đâu. Những cô gái khác bất kể có là loại người thế nào, tôi cũng tuyệt đối không cho động tay vào cậu ta. Vì cuối cùng tôi cũng đã tạo được âm sắc mà mình cực kỳ yêu quý rồi, cậu ta mà bị ô uế là âm thanh sẽ đục đi mất thôi」

Có lẽ cô chẳng định cho người ta hiểu được những gì mình nói.

Shiho đang sử dụng cái cảm quan kỳ cục của mình để kể chuyện.

「Thật ra là tôi ghét lắm. Chuyện cậu ta dính líu tới cô và mấy đứa con gái khác ấy, tôi biết cả. Có mấy âm thanh khó chịu đã vang lên...... những tạp âm mà nghe vào là tôi chẳng thể chịu đựng được. Cảm giác như có ai đang bẻ đi những cành nhỏ đáng yêu của tôi ấy」

「――Ể? Cậu biết à?」

Những lời vừa rồi được thốt ra từ miệng tôi.

Tôi đã chắc mẩm rằng Shiho sẽ chẳng liên đới gì đến câu chuyện lần này, nghĩ cô sẽ không biết gì, và cứ thế tạo nên một romcom yên bình.

Nhưng những nhận thức đó, có hơi sai.

「Dĩ nhiên rồi...... Koutarou-kun này? Chuyện về cậu mà tớ không biết, hầu như chẳng có đâu. Đặc biệt là những đau đớn và tổn thương là tớ nhận ra được ngay. Bởi vì, cậu là người tớ yêu cơ mà」

Nghĩa là...... Shiho đã chiều theo sự ích kỷ của tôi à.

「Thế nên, tớ đã biết được chuyện cậu muốn bảo vệ tớ rồi. Ufufu, tuyệt lắm đó. Koutarou-kun dễ thương của tớ đang cố gắng hết mình vì tớ, nên tớ đã bất giác dõi theo cậu, nghe lời cậu và không nhúng tay vào」

Là vậy à...... có lẽ là tôi đã lầm.

Tôi đã tưởng, rằng Shiho là tồn tại mà mình phải bảo vệ.

Và tôi đã lầm tưởng, rằng Shiho là một tồn tại yếu đuối mà mình cần phải che chở.

Nhưng Shiho cũng đã trưởng thành rồi.

Đã mạnh mẽ hơn chút rồi.

Cô không còn là cô gái yếu đuối chỉ có thể bằng lòng với việc được bảo vệ.

「Cảm ơn cậu, Koutarou-kun. Cảm xúc của cậu khiến tớ vui lắm...... Nhưng nghe này. Nếu cậu bị tổn thương thì cũng sẽ có người tổn thương theo đấy. Cái trò tự hy sinh bản thân để giải quyết tất cả chỉ tồn tại trong những tác phẩm thuận tiện mà thôi. Lần này mọi chuyện không trở nên tệ nhất có thể cũng là nhờ tớ đã tình cờ dõi theo cậu, nhưng cậu nhớ phải chú ý cẩn thận đấy?」

Và sau đó, cô đến ngay cạnh tôi.

Shiho kéo tay tôi, như muốn tách tôi ra khỏi Mary-san vẫn đang cứng đơ bất động.

Tôi cứ thế nghiêng người vì cái kéo tay, và được cô ôm lấy.

「Nhưng cậu ngầu thật đó. Tớ lại thích cậu thêm nữa rồi này ...... Đó là thu hoạch lớn nhất lần này rồi nhỉ?」

Shiho nói vậy và mỉm cười.

Chỉ thế thôi mà cơ thể tôi đã nóng như thiêu đốt.

Tuy tôi đã từng bảo Mary-san, rằng cô có làm gì thì cũng chẳng khiến tôi xúc động được.

Nhưng chỉ với một nụ cười của Shiho mà tôi đã nóng thế này rồi.

Đó rõ ràng là sự khác biệt của nữ chính và nữ phụ.

「――――」

Nữ phụ nhăn nhó, như thể bị tổn thương bởi khung cảnh này.

Chắc hẳn Mary-san cũng nhận ra được. Vì nhìn sự việc từ góc nhìn bên ngoài, cô ta có thể cảm nhận rõ ràng được sự khác biệt giữa mình và Shiho.

Đó chính là sự khác biệt về 『tư cách』[note43337] của những nhân vật nữ.

Nữ chính thì lúc nào cũng bóp méo câu chuyện.

Có vẻ như màn trả thù của Mary-san cũng đã chấm hết một cách dễ dàng.

「Haizz...... Cả tôi cũng chẳng thể thắng được...... Đầu hàng thôi vậy」

Mary-san nói vậy rồi chùng vai xuống, rồi cứ thế quay đầu và rời khỏi lớp học.

Nữ phụ thua cuộc đã rời khỏi sân khấu theo một cách rất thảm hại mà chẳng thể tạo ra được gì cả.

Và như vậy, phần hai đã đi đến hồi kết.

Chỉ với một nước đi của nữ chính, câu chuyện của Mary-san...... cuối cùng cũng đã kết thúc――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện