Không như Shiho, nhiệt độ cơ thể của Kurumizawa-san có hơi thấp.
Của Shiho thì ấm áp, dễ chịu đến mức khiến tôi muốn chạm vào mãi thôi.
Còn của Kurumizawa-san thì lại khiến tôi muốn ôm mãi không buông, nhưng là theo một nghĩa trái ngược.
Vì lạnh buốt nên mới muốn làm cho ấm lên―― khiến bản năng đàn ông bị kích thích.
Tôi tự ghê tởm bản thân khi lại đi nghĩ về mấy chuyện đó.
Không biết sao mà tôi thấy mình có lỗi với Shiho quá.
Tình yêu dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi...... nhưng nếu đã thế, thì tại sao tôi lại cảm nhận về Kurumizawa-san như thế này vậy? Mãi cho đến trước đây, tôi chưa từng bị cô gái nào thu hút.
Chỉ có Shiho mà thôi, Shiho là tất cả.
Nhưng vì được thăng cấp lên thành nhân vật chính...... mà lòng dạ tôi đã đổi thay rồi à?
Như Ryuuzaki khi trước, chẳng lẽ tôi đã nảy sinh tình cảm với mọi cô gái không phân biệt một ai?
Tôi sợ, sợ bản thân mình thay đổi.
Nếu có thể, tôi muốn chạy trốn khỏi nơi đây.
Tôi muốn ra vẻ như chưa có gì xảy ra tại trường sau giờ học rồi chơi đùa cùng Shiho.
Nhưng cái câu chuyện tẻ nhạt đó, đâu có được vị thần romcom cho phép.
「X-xin lỗi nhé? Nếu ngực tớ to hơn tí thì đã đệm được cho cậu rồi..... nhưng nó lại nhỏ và phẳng như tấm bảng nhỉ? Cũng vì thế mà đã để cậu phải chịu đau mất, xin lỗi nhé」
Ấy thế mà event vẫn tiếp tục.
Cái event gặp gỡ kiểu may mắn như này, theo một nghĩa khác có thể được gọi là quy ước.
Có vẻ như story sẽ từ đây mà phát triển ra thêm nữa.
「Cơ thể tớ...... chẳng chịu lớn thêm tí nào, thế nên tớ mặc cảm lắm...... mà tớ đang nói cái gì cho Nakayama thế này? Không phải tớ đang muốn cho cậu hiểu thêm về tớ đâu đấy nhé」
Những lời chêm vào để đánh trống lảng, trái lại lại càng khiến dễ hiểu hơn...... Ah, ra vậy, cô đang cố gắng hết mình để cho tôi biết thêm về bản thân đây mà.
Hơn nữa thì...... tại sao cô lại phải xin lỗi?
Đã thế nội dung của những lời xin lỗi kia lại cực kỳ khả ái, làm tôi sởn hết cả gai ốc lên luôn rồi.
Đáng yêu, chỉ vậy thôi.
Những lời nói đó, những hành động kia, không một cô gái bình thường nào có thể làm được cả.
Ra vậy, cô lúc này trông chẳng khác gì...... 『nhân vật nữ』 bị lúng túng trước cái trò dê cụ may mắn kia.
Khuôn mặt đỏ ửng kia, có lẽ là sự hoà lẫn giữa nỗi ngượng ngùng và niềm vui sướng khi cơ thể bị chạm vào, nhưng người chạm lại là cậu con trai mà mình mến.
Tuy vui sướng, nhưng lại xấu hổ...... biểu cảm đó chính là liều kích thích bản năng đàn ông mạnh nhất.
(Cô đúng thật...... là nhân vật nữ của tôi rồi)
Dù chẳng muốn công nhận đâu, nhưng cô đáng yêu thật.
Thường thì luôn được mái tóc hồng lạ thường cùng thái độ khó chịu kia che giấu đi...... nhưng khi màn che được vén lên, thì ló ra từ bên trong là một cô gái dễ thương tràn đầy sự 『đáng yêu』.
「T-tiện thể thì...... Nakayama thích con gái ngực nhỏ hay to hơn thế? N-nếu là phe nhỏ thì tớ vui lắm...... Á, nhưng mà, không phải đâu? Không phải là tớ muốn được cậu để ý hay gì đâu đấy nhé?」
Ah, ra là thế.
Từ nãy đã để ý rồi...... nhưng những hành động và lời nói kia đã cho tôi biết được thuộc tính của cô là gì.
Kurumizawa Kururi là một 『Tsundere』.
Bảo là vương đạo thì đúng là vương đạo[note43526]...... nhưng vì không hề bạo lực, nên có lẽ đây chính là kiểu tsundere đã được phát triển qua thời đại.
Cùng với một yandere không quái gở, thì một tsundere không bạo lực cũng là một tính cách đáng yêu.
Như này thì có hơi căng.
「Không lẽ Nakayama thích mấy người đầy đặn với trưởng thành hơn? Nếu là trong lớp thì...... kiểu như cô gái tóc đen trông chỉn chu đó nhỉ. Etto, tên chính xác là Houjou đúng không ta? Nếu cậu thích kiểu như thế...... thì chắc tớ chẳng có nổi cơ hội rồi」
......Vậy mà Kurumizawa-san vẫn liến thoắng.
Bình thường thì khó gần, thế mà lại chỉ nói nhiều với mỗi tôi...... về điểm này thì cô giống hệt Shiho luôn rồi.
『Học sinh chuyển trường đáng yêu lúc nào cũng khó chịu lại chỉ nói nhiều với mỗi mình tôi』
Có vẻ như Phần 3 này sẽ khai màn bằng chính xu hướng đó rồi――
=============
Tác giả cảm ơn Yamaneko Taichou-san m(__)m
Của Shiho thì ấm áp, dễ chịu đến mức khiến tôi muốn chạm vào mãi thôi.
Còn của Kurumizawa-san thì lại khiến tôi muốn ôm mãi không buông, nhưng là theo một nghĩa trái ngược.
Vì lạnh buốt nên mới muốn làm cho ấm lên―― khiến bản năng đàn ông bị kích thích.
Tôi tự ghê tởm bản thân khi lại đi nghĩ về mấy chuyện đó.
Không biết sao mà tôi thấy mình có lỗi với Shiho quá.
Tình yêu dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi...... nhưng nếu đã thế, thì tại sao tôi lại cảm nhận về Kurumizawa-san như thế này vậy? Mãi cho đến trước đây, tôi chưa từng bị cô gái nào thu hút.
Chỉ có Shiho mà thôi, Shiho là tất cả.
Nhưng vì được thăng cấp lên thành nhân vật chính...... mà lòng dạ tôi đã đổi thay rồi à?
Như Ryuuzaki khi trước, chẳng lẽ tôi đã nảy sinh tình cảm với mọi cô gái không phân biệt một ai?
Tôi sợ, sợ bản thân mình thay đổi.
Nếu có thể, tôi muốn chạy trốn khỏi nơi đây.
Tôi muốn ra vẻ như chưa có gì xảy ra tại trường sau giờ học rồi chơi đùa cùng Shiho.
Nhưng cái câu chuyện tẻ nhạt đó, đâu có được vị thần romcom cho phép.
「X-xin lỗi nhé? Nếu ngực tớ to hơn tí thì đã đệm được cho cậu rồi..... nhưng nó lại nhỏ và phẳng như tấm bảng nhỉ? Cũng vì thế mà đã để cậu phải chịu đau mất, xin lỗi nhé」
Ấy thế mà event vẫn tiếp tục.
Cái event gặp gỡ kiểu may mắn như này, theo một nghĩa khác có thể được gọi là quy ước.
Có vẻ như story sẽ từ đây mà phát triển ra thêm nữa.
「Cơ thể tớ...... chẳng chịu lớn thêm tí nào, thế nên tớ mặc cảm lắm...... mà tớ đang nói cái gì cho Nakayama thế này? Không phải tớ đang muốn cho cậu hiểu thêm về tớ đâu đấy nhé」
Những lời chêm vào để đánh trống lảng, trái lại lại càng khiến dễ hiểu hơn...... Ah, ra vậy, cô đang cố gắng hết mình để cho tôi biết thêm về bản thân đây mà.
Hơn nữa thì...... tại sao cô lại phải xin lỗi?
Đã thế nội dung của những lời xin lỗi kia lại cực kỳ khả ái, làm tôi sởn hết cả gai ốc lên luôn rồi.
Đáng yêu, chỉ vậy thôi.
Những lời nói đó, những hành động kia, không một cô gái bình thường nào có thể làm được cả.
Ra vậy, cô lúc này trông chẳng khác gì...... 『nhân vật nữ』 bị lúng túng trước cái trò dê cụ may mắn kia.
Khuôn mặt đỏ ửng kia, có lẽ là sự hoà lẫn giữa nỗi ngượng ngùng và niềm vui sướng khi cơ thể bị chạm vào, nhưng người chạm lại là cậu con trai mà mình mến.
Tuy vui sướng, nhưng lại xấu hổ...... biểu cảm đó chính là liều kích thích bản năng đàn ông mạnh nhất.
(Cô đúng thật...... là nhân vật nữ của tôi rồi)
Dù chẳng muốn công nhận đâu, nhưng cô đáng yêu thật.
Thường thì luôn được mái tóc hồng lạ thường cùng thái độ khó chịu kia che giấu đi...... nhưng khi màn che được vén lên, thì ló ra từ bên trong là một cô gái dễ thương tràn đầy sự 『đáng yêu』.
「T-tiện thể thì...... Nakayama thích con gái ngực nhỏ hay to hơn thế? N-nếu là phe nhỏ thì tớ vui lắm...... Á, nhưng mà, không phải đâu? Không phải là tớ muốn được cậu để ý hay gì đâu đấy nhé?」
Ah, ra là thế.
Từ nãy đã để ý rồi...... nhưng những hành động và lời nói kia đã cho tôi biết được thuộc tính của cô là gì.
Kurumizawa Kururi là một 『Tsundere』.
Bảo là vương đạo thì đúng là vương đạo[note43526]...... nhưng vì không hề bạo lực, nên có lẽ đây chính là kiểu tsundere đã được phát triển qua thời đại.
Cùng với một yandere không quái gở, thì một tsundere không bạo lực cũng là một tính cách đáng yêu.
Như này thì có hơi căng.
「Không lẽ Nakayama thích mấy người đầy đặn với trưởng thành hơn? Nếu là trong lớp thì...... kiểu như cô gái tóc đen trông chỉn chu đó nhỉ. Etto, tên chính xác là Houjou đúng không ta? Nếu cậu thích kiểu như thế...... thì chắc tớ chẳng có nổi cơ hội rồi」
......Vậy mà Kurumizawa-san vẫn liến thoắng.
Bình thường thì khó gần, thế mà lại chỉ nói nhiều với mỗi tôi...... về điểm này thì cô giống hệt Shiho luôn rồi.
『Học sinh chuyển trường đáng yêu lúc nào cũng khó chịu lại chỉ nói nhiều với mỗi mình tôi』
Có vẻ như Phần 3 này sẽ khai màn bằng chính xu hướng đó rồi――
=============
Tác giả cảm ơn Yamaneko Taichou-san m(__)m
Danh sách chương