Tuy có hơi bất an về chuyện diễn xuất, nhưng khi thử thì không ngờ là tôi lại làm được.
「Nakayama-san giỏi thật...... không ngờ luôn đấy. Ah, đã thất lễ rồi. Tại ấn tượng của tôi về cậu là một người trầm lặng, nên việc cậu có thể nói suôn sẻ được trước mặt người khác khiến tôi hơi ngạc nhiên ấy mà」
Đến cả giám sát viên Niou-san cũng khen tôi nữa. Một người đóng vai trò trung lập như cô chỉ nói lên sự thật, nên thật lòng là tôi khá vui khi được cô khen ngợi.
Có lẽ là do trước nay tôi chẳng là gì cả. Bởi không có chất riêng mà tôi mới có thể hoá thân vào các nhân vật dễ dàng hơn những người khác. Và vì đã từng là một nhân vật nền nên tôi khá giỏi hoàn thành những vai trò được giao.
Và cứ thế, khâu luyện tập diễn xuất đã bắt đầu.
Dĩ nhiên là những màn nói chuyện giữa tôi và Mary-san cũng đã tăng lên. Vì thế mà giữa lúc luyện tập thái độ của Ryuuzaki trông lúc nào cũng khó chịu.
Việc tôi nói chuyện với người con gái cậu ta để ý khiến cậu ta lo lắng không yên.
Một trong số những đặc trưng của nhân vật chính harem là thường xuyên đần độn với phụ nữ, nhưng một khi rơi vào tình cảnh sắp bị cướp đoạt bởi đứa con trai khác, cậu ta sẽ ngay lập tức phát động mong muốn chiếm hữu của mình―― kiểu kiểu thế.
Ryuuzaki lúc này đang ở trong tình trạng đó.
Thế mà Mary-san vẫn nói chuyện với tôi dù đã biết được tính ghen tuông của Ryuuzaki. Do đó mà Ryuuzaki có lẽ đang rất là cáu.
Cậu ta giờ đã rơi vào trò lừa của Mary-san rồi. Những nhân vật nữ khác đều đã bị bỏ qua một bên, cả Yuzuki lẫn Kirari cũng đều chung tình cảnh đó.
......Mà một người sống để hiến dâng và khá ít biểu lộ cảm xúc như Yuzuki, trông có vẻ không mấy buồn bã vì bị ngó lơ.
Nhưng bên Kirari thì cậu ta bất mãn ra mặt. Kể từ hồi gặp tại hiệu sách đến giờ, cậu ta chưa nói chuyện với tôi thêm lần nào nữa...... và có vẻ như gần đây cậu ta ở một mình nhiều hơn rồi.
Rốt cuộc thì cậu ta đang nghĩ gì nhỉ? Tuy chẳng có câu trả lời...... Nhưng lúc này đây, cậu ta đã hành động đúng như những gì mà Mary-san mong muốn. Việc này khiến tôi hơi lo lắng, nhưng vì chẳng thể làm được gì nên có thấy vậy thì cũng đành chịu thôi.
Mặt khác, Azusa ở ngoài câu chuyện đang trải qua những ngày êm đềm.
Con bé được giao cho vai ấm trà lắm lời và đang rất là hăng hái. Lúc nhận được trang phục của cái ấm trà, con bé trông thích thú ra mặt.
「Uwaa, đáng yêu quá. Đây là tự làm hả? Tuyệt thật đó」
Gần đây con bé đã rạng rỡ hơn và cũng đã thân thiết hơn với những đứa con gái khác trong lớp. Thời còn ở trong harem của Ryuuzaki, con bé chỉ nói chuyện với những cô gái khác trong harem, nhưng giờ tôi nghĩ đây chính là một dấu hiệu tốt. Có lẽ tầm mắt được mở mang đã cho con bé thấy được nhiều thứ hơn. Cả mối quan hệ với mọi người cũng được rộng mở hơn rồi.
Nếu cứ mãi là một cô gái bình thường như thế, phận làm anh như tôi sẽ thấy vui lắm..... nhưng chẳng ai biết trước được tương lai cả.
――Và chúng tôi giờ chỉ còn 2 tuần trước khi lễ hội văn hoá diễn ra, nên những ngày này đã trở nên bận rộn hơn.
「Muuu......!」
Mấy ngày gần đây, thời gian sau giờ học của tôi đều dành hết cho việc tập luyện.
Vì thế mà tôi chẳng thể chơi với Shiho được nữa.
Nhưng dù thế, cô vẫn luôn ở lại lớp mỗi khi tôi tập luyện.
Đã thế, cô còn chằm chằm nhìn tôi từ góc lớp với một vẻ mặt bất mãn kiểu gì ấy.
(S-sao thế? Tớ đã làm gì à???)
Thú thật thì tôi chẳng biết nguyên nhân là gì.
Mặt cô bí xị từ đầu đến cuối khoảng thời gian tôi luyện tập, nhưng khi được tôi gọi vào lúc ra về thì cô lại ngay lập tức vui vẻ lên liền. Cũng vì thế mà tôi chẳng thể biết được lý do khiến cô bất mãn.
Mà, nếu không có gì to tát thì cứ kệ đi cũng được nhỉ...... tôi đúng là đã nghĩ thế, nhưng có lẽ hôm nay sự bất mãn cuối cùng cũng đã 『bùng phát』 ra rồi.
Đây là chuyện diễn ra vào sau giờ học. Vì hôm nay buổi tập bị kéo rê mà đến hơn 6 giờ tối tôi mới được về.
Vì giờ giới nghiêm của Shiho là 7 giờ tối nên tiếc thay, chúng tôi chưa nói chuyện được gì nhiều mà đã phải chia tay.
「Shiho, mai gặp lại nhé? Đừng xem Anime nhiều quá, và nhớ phải ngủ cho đàng hoàng đấy?」
Tôi vẫy tay chào trước cửa nhà cô.
Và rồi quay lưng định rời đi.
「Gunununununu」
Shiho mạnh mẽ nắm lấy thắt lưng tôi để giữ tôi lại.
「Hự」
Do đó mà bụng tôi chịu phải áp lực khiến tôi thốt ra một âm thanh kỳ lạ.
V-vì sao cơ chứ? Sao cậu ta lại nổi giận thế?
Khi tôi đang bối rối vì chẳng hiểu được, Shiho cuối cùng cũng chịu cho tôi biết lý do.
「Cậu ác quá đấy! Đã nói chuyện nhiều với Mary-chan rồi...... chưa kể còn nói 『Anh yêu em』 với chả 『Em rất quan trọng』 nữa, thế là không được」
――Cô đang ghen.
Ghen với vai nữ chính, Mary-san.
Ấy, không không. Chẳng phải thế thì lạ lắm à?
「Cậu đã cổ vũ tớ thế mà? Cũng chính cậu là người khiến tớ nhận vai chính luôn mà???」
Bởi vì, người bất đắc dĩ phải nhận cái vai chính kia, là tôi mà.
À không, việc tình cảm của cô hơi nặng nề thì tôi đã ý thức được từ trước rồi. Nhưng tôi đã nghĩ là cô cũng hiểu và cổ vũ cho tôi mà. Thành ra tôi tưởng, rằng nếu đây là vở kịch thì có nói chuyện với những đứa con gái khác cũng không sao.
Nhưng Shiho lại khá là ngốc.
Có vẻ như cô chẳng hề nghĩ gì về chuyện đó luôn.
「T-tớ có biết được là sẽ thành thế này đâu...... Tớ chỉ muốn thấy được vẻ ngầu lòi của Koutarou-kun thôi mà, ai mà biết được là cậu sẽ tán tỉnh đứa con gái khác như thế chứ! Ưư, đó là ngoại tình đấy...... Gần đây chúng ta chẳng mấy khi nói chuyện với nhau, không lẽ đây chính là 『Giai đoạn trì trệ』 à? Không được đâu, tớ vẫn còn cháy lắm đấy nhé? Chỉ cần được ở cạnh Koutarou-kun là tớ sẽ luôn toe toét đó cậu biết không? Tớ thấy Koutarou-kun đáng yêu đến thế này mà, đáng lẽ cậu cũng nên chú ý hơn đi chứ? Tuy đúng là tớ có giờ giới nghiêm thật, nhưng nếu đã thế thì tới nhà tớ chơi cũng có sao đâu! Nào, vào thôi? Hôm nay tớ sẽ thuyết giáo cậu đầy đủ lại đấy? Koutarou-kun vẫn chưa tự giác đủ để làm bạn tớ đâu đó」
Nói sao nhỉ, lâu lắm rồi tôi mới có lại cảm giác này.
Nửa cười nửa mếu, tôi bị Shiho kéo lê vào trong nhà.
......Mà cũng không sao.
Cả tôi cũng thấy là hai đứa vẫn chưa nói chuyện đủ mà.
Tính ra, nếu là Shiho thì thuyết giáo cũng có thể được coi là phần thưởng.
Bởi vì cô gái này làm cái gì cũng đáng yêu hết――
「Nakayama-san giỏi thật...... không ngờ luôn đấy. Ah, đã thất lễ rồi. Tại ấn tượng của tôi về cậu là một người trầm lặng, nên việc cậu có thể nói suôn sẻ được trước mặt người khác khiến tôi hơi ngạc nhiên ấy mà」
Đến cả giám sát viên Niou-san cũng khen tôi nữa. Một người đóng vai trò trung lập như cô chỉ nói lên sự thật, nên thật lòng là tôi khá vui khi được cô khen ngợi.
Có lẽ là do trước nay tôi chẳng là gì cả. Bởi không có chất riêng mà tôi mới có thể hoá thân vào các nhân vật dễ dàng hơn những người khác. Và vì đã từng là một nhân vật nền nên tôi khá giỏi hoàn thành những vai trò được giao.
Và cứ thế, khâu luyện tập diễn xuất đã bắt đầu.
Dĩ nhiên là những màn nói chuyện giữa tôi và Mary-san cũng đã tăng lên. Vì thế mà giữa lúc luyện tập thái độ của Ryuuzaki trông lúc nào cũng khó chịu.
Việc tôi nói chuyện với người con gái cậu ta để ý khiến cậu ta lo lắng không yên.
Một trong số những đặc trưng của nhân vật chính harem là thường xuyên đần độn với phụ nữ, nhưng một khi rơi vào tình cảnh sắp bị cướp đoạt bởi đứa con trai khác, cậu ta sẽ ngay lập tức phát động mong muốn chiếm hữu của mình―― kiểu kiểu thế.
Ryuuzaki lúc này đang ở trong tình trạng đó.
Thế mà Mary-san vẫn nói chuyện với tôi dù đã biết được tính ghen tuông của Ryuuzaki. Do đó mà Ryuuzaki có lẽ đang rất là cáu.
Cậu ta giờ đã rơi vào trò lừa của Mary-san rồi. Những nhân vật nữ khác đều đã bị bỏ qua một bên, cả Yuzuki lẫn Kirari cũng đều chung tình cảnh đó.
......Mà một người sống để hiến dâng và khá ít biểu lộ cảm xúc như Yuzuki, trông có vẻ không mấy buồn bã vì bị ngó lơ.
Nhưng bên Kirari thì cậu ta bất mãn ra mặt. Kể từ hồi gặp tại hiệu sách đến giờ, cậu ta chưa nói chuyện với tôi thêm lần nào nữa...... và có vẻ như gần đây cậu ta ở một mình nhiều hơn rồi.
Rốt cuộc thì cậu ta đang nghĩ gì nhỉ? Tuy chẳng có câu trả lời...... Nhưng lúc này đây, cậu ta đã hành động đúng như những gì mà Mary-san mong muốn. Việc này khiến tôi hơi lo lắng, nhưng vì chẳng thể làm được gì nên có thấy vậy thì cũng đành chịu thôi.
Mặt khác, Azusa ở ngoài câu chuyện đang trải qua những ngày êm đềm.
Con bé được giao cho vai ấm trà lắm lời và đang rất là hăng hái. Lúc nhận được trang phục của cái ấm trà, con bé trông thích thú ra mặt.
「Uwaa, đáng yêu quá. Đây là tự làm hả? Tuyệt thật đó」
Gần đây con bé đã rạng rỡ hơn và cũng đã thân thiết hơn với những đứa con gái khác trong lớp. Thời còn ở trong harem của Ryuuzaki, con bé chỉ nói chuyện với những cô gái khác trong harem, nhưng giờ tôi nghĩ đây chính là một dấu hiệu tốt. Có lẽ tầm mắt được mở mang đã cho con bé thấy được nhiều thứ hơn. Cả mối quan hệ với mọi người cũng được rộng mở hơn rồi.
Nếu cứ mãi là một cô gái bình thường như thế, phận làm anh như tôi sẽ thấy vui lắm..... nhưng chẳng ai biết trước được tương lai cả.
――Và chúng tôi giờ chỉ còn 2 tuần trước khi lễ hội văn hoá diễn ra, nên những ngày này đã trở nên bận rộn hơn.
「Muuu......!」
Mấy ngày gần đây, thời gian sau giờ học của tôi đều dành hết cho việc tập luyện.
Vì thế mà tôi chẳng thể chơi với Shiho được nữa.
Nhưng dù thế, cô vẫn luôn ở lại lớp mỗi khi tôi tập luyện.
Đã thế, cô còn chằm chằm nhìn tôi từ góc lớp với một vẻ mặt bất mãn kiểu gì ấy.
(S-sao thế? Tớ đã làm gì à???)
Thú thật thì tôi chẳng biết nguyên nhân là gì.
Mặt cô bí xị từ đầu đến cuối khoảng thời gian tôi luyện tập, nhưng khi được tôi gọi vào lúc ra về thì cô lại ngay lập tức vui vẻ lên liền. Cũng vì thế mà tôi chẳng thể biết được lý do khiến cô bất mãn.
Mà, nếu không có gì to tát thì cứ kệ đi cũng được nhỉ...... tôi đúng là đã nghĩ thế, nhưng có lẽ hôm nay sự bất mãn cuối cùng cũng đã 『bùng phát』 ra rồi.
Đây là chuyện diễn ra vào sau giờ học. Vì hôm nay buổi tập bị kéo rê mà đến hơn 6 giờ tối tôi mới được về.
Vì giờ giới nghiêm của Shiho là 7 giờ tối nên tiếc thay, chúng tôi chưa nói chuyện được gì nhiều mà đã phải chia tay.
「Shiho, mai gặp lại nhé? Đừng xem Anime nhiều quá, và nhớ phải ngủ cho đàng hoàng đấy?」
Tôi vẫy tay chào trước cửa nhà cô.
Và rồi quay lưng định rời đi.
「Gunununununu」
Shiho mạnh mẽ nắm lấy thắt lưng tôi để giữ tôi lại.
「Hự」
Do đó mà bụng tôi chịu phải áp lực khiến tôi thốt ra một âm thanh kỳ lạ.
V-vì sao cơ chứ? Sao cậu ta lại nổi giận thế?
Khi tôi đang bối rối vì chẳng hiểu được, Shiho cuối cùng cũng chịu cho tôi biết lý do.
「Cậu ác quá đấy! Đã nói chuyện nhiều với Mary-chan rồi...... chưa kể còn nói 『Anh yêu em』 với chả 『Em rất quan trọng』 nữa, thế là không được」
――Cô đang ghen.
Ghen với vai nữ chính, Mary-san.
Ấy, không không. Chẳng phải thế thì lạ lắm à?
「Cậu đã cổ vũ tớ thế mà? Cũng chính cậu là người khiến tớ nhận vai chính luôn mà???」
Bởi vì, người bất đắc dĩ phải nhận cái vai chính kia, là tôi mà.
À không, việc tình cảm của cô hơi nặng nề thì tôi đã ý thức được từ trước rồi. Nhưng tôi đã nghĩ là cô cũng hiểu và cổ vũ cho tôi mà. Thành ra tôi tưởng, rằng nếu đây là vở kịch thì có nói chuyện với những đứa con gái khác cũng không sao.
Nhưng Shiho lại khá là ngốc.
Có vẻ như cô chẳng hề nghĩ gì về chuyện đó luôn.
「T-tớ có biết được là sẽ thành thế này đâu...... Tớ chỉ muốn thấy được vẻ ngầu lòi của Koutarou-kun thôi mà, ai mà biết được là cậu sẽ tán tỉnh đứa con gái khác như thế chứ! Ưư, đó là ngoại tình đấy...... Gần đây chúng ta chẳng mấy khi nói chuyện với nhau, không lẽ đây chính là 『Giai đoạn trì trệ』 à? Không được đâu, tớ vẫn còn cháy lắm đấy nhé? Chỉ cần được ở cạnh Koutarou-kun là tớ sẽ luôn toe toét đó cậu biết không? Tớ thấy Koutarou-kun đáng yêu đến thế này mà, đáng lẽ cậu cũng nên chú ý hơn đi chứ? Tuy đúng là tớ có giờ giới nghiêm thật, nhưng nếu đã thế thì tới nhà tớ chơi cũng có sao đâu! Nào, vào thôi? Hôm nay tớ sẽ thuyết giáo cậu đầy đủ lại đấy? Koutarou-kun vẫn chưa tự giác đủ để làm bạn tớ đâu đó」
Nói sao nhỉ, lâu lắm rồi tôi mới có lại cảm giác này.
Nửa cười nửa mếu, tôi bị Shiho kéo lê vào trong nhà.
......Mà cũng không sao.
Cả tôi cũng thấy là hai đứa vẫn chưa nói chuyện đủ mà.
Tính ra, nếu là Shiho thì thuyết giáo cũng có thể được coi là phần thưởng.
Bởi vì cô gái này làm cái gì cũng đáng yêu hết――
Danh sách chương