Bàn tay nắm lấy vai tôi đang run rẩy.

Những ngón tay như muốn rời ra, như đang vét lấy từng chút sức mạnh để bấu víu vào tôi khiến tim tôi đau nhói.

Tôi đại khái cũng hiểu được.

Tôi đồng cảm với 『sự đau đớn』 của Mary-san.

Bởi dù sao, tôi với cô ta cũng từng là đồng loại.

Dù năng lực chẳng bằng một góc, tôi với cô ta vẫn cùng một kiểu người.

Vậy nên tôi hiểu.

À không, là tôi buộc phải hiểu.

Về điều gì đang tổn thương cô ta.

「Tôi không kiểm soát được câu chuyện nữa」

Mary-san thì lại chẳng nhận ra những gì tôi đoán được.

Dù bình thường sẽ dễ dàng đọc được vì tương thích ngược với suy nghĩ của tôi, vậy mà lúc này cô ta chẳng thấy gì cả.

Hay phải nói là...... không dám để mình thấy gì cả.

「Nếu mọi chuyện đi theo đúng cốt truyện của tôi thì lúc này cậu phải đang tuyệt vọng cùng cực. Trong cơn tuyệt vọng, cậu mâu thuẫn với nữ chính đã suy yếu Shiho, để rồi Kururi nổi lên trở thành nữ chính mới khiến câu chuyện trở thành tình tay ba, và đến lúc đó...... cậu buộc phải đưa ra quyết định to lớn là sẽ chọn lấy người nào」

Cô ta nói.

Nói luyên thuyên mấy thứ liên quan tới câu chuyện, như mọi khi.

Nhưng vì giọng điệu yếu hơn mọi khi nên cảm giác như đang nghe mấy tiếng thều thào vậy...... nó làm ngực tôi đau nhói.

「Bằng cách lôi kéo người khác đến bãi biển, tôi đã mở ra được một kẽ hở trong câu chuyện đã khép kín. Câu chuyện đúng ra phải mở rộng kể từ đây, và nếu cần thiết...... tôi còn dự định kéo cả Ryouma vào nữa đấy? Câu chuyện sẽ tiến triển xa hơn nếu cho cậu ta vào―― và đáng lẽ mọi chuyện phải diễn ra như thế」

Bãi biển được mở cửa, xem ra là để mồi cho sự xuất hiện của Ryuuzaki.

Tôi hiểu rồi...... đó là một cốt truyện được chuẩn bị rất công phu. Cậu ta mà đến thì câu chuyện ắt sẽ phức tạp hơn nhiều.

Trong trường hợp quan hệ với Shii-chan đổ vỡ và tôi với Kurumizawa-san hình thành liên kết, rồi ở hoàn cảnh đó còn bị Ryuuzaki nhìn thấy nữa...... tôi nghĩ cậu ta sẽ vô cùng tức giận. Chắc chắn lúc đó, Ryuuzaki sẽ lo lắng cho Shii-chan, sau đó thất vọng về tôi mà lên cơn can thiệp.

Tiến triển mà cứ như vậy thì kiểu gì cũng có đoạn Ryuuzaki nhớ lại tình cảm từng dành cho Shii-chan, không thì cũng lo lắng cho hạnh phúc của Shii-chan nên đứng về phía cô ấy mà lên lớp tôi một trận.

Đó mới là một tiến triển thích hợp để đẩy cao trào cho câu chuyện.

Nhưng tính tới thời điểm hiện tại...... tôi vẫn chưa thấy dấu hiệu nào cho thấy điều đó sẽ xảy ra.

「......Ryouma sẽ không đến cho dù tôi có gọi cậu ta tới. Hình như cậu ta đang đi chơi với Yuzuki và Kirari trên bãi biển khác rồi」

Chỉ với một lý do tầm thường như thế, cậu ta đã tránh được việc xuất hiện trên sân khấu của câu chuyện.

Đó cũng là thời điểm cốt truyện của Mary-san bắt đầu méo mó.

「Mà thôi, phần xuất hiện đúng là quá tệ...... nhưng xong phần tắm biển ta triển tiếp cũng không sao. Mọi chuyện vẫn chưa muộn, miễn là sự kiện này có thể thay đổi quan hệ của mấy người cậu. Vậy mà tại sao――」

Và rồi, cô ta nói ra lý do lớn nhất khiến cốt truyện của mình phá sản.

Nguyên nhân đó...... là 『tôi』.



「――Tại sao Koutarou vẫn thân thiết được với Shiho thế?」

......Cô ta hẳn đã nắm rõ tình hình của chúng tôi.

Có vẻ như Mary-san đã biết chuyện quan hệ giữa chúng tôi không đổ vỡ, một sự thật trái với dự tưởng của cô ta.

「Lạ quá đi. Nè, Koutarou...... Cậu cũng hiểu đúng không? Để câu chuyện kết thúc thì phải có một cao trào thật vững chắc. Vậy mà tại sao, tại sao cậu...... lại phản bội tôi thế hả?」

Sẽ dễ dàng biết bao nếu câu hỏi ấy chứa đựng sự căm thù.

Nhưng thay vì oán hận hay tức giận, cảm xúc của Mary-san lại chỉ có 『đau lòng』.

Có lẽ Mary-san đang dần đoán ra được.

Thế nhưng cô ta vẫn vờ như không biết...... à không, không phải. Là cô ta quay lưng, tránh đối diện với sự thật trong khi chờ đợi một cơ hội mong manh nào đó.

「Không lẽ cậu đã 『thức tỉnh』? Cậu có kịch bản khiến mình vượt qua được tôi rồi sao? Thế nên những gì tôi không muốn mới xảy ra, đúng không? Này, Koutarou...... Có phải vậy không thế??」

Một khả năng khiến tôi vượt qua được Mary-san.

Đó là ảo tưởng mà Mary-san đang muốn thấy, một ảo tưởng không tưởng nơi tôi thăng cấp thành một tồn tại vượt quá tầm hiểu biết của cô ta.

Nhưng tất nhiên, chuyện đó đời nào lại xảy ra được chứ――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện