Trong khi tôi mãi suy nghĩ về cái câu chuyện ngớ ngẩn của Ryuuzaki Ryouma, giờ tan trường đã đến.

Nội dung buổi học thì vào tai này ra tai kia, thành ra chẳng đọng lại tí gì trong đầu tôi, nhưng cũng chẳng phải vấn đề gì lắm vì trước giờ toàn thế. Có kiểm tra thì chỉ cần nhồi nhét thâu đêm trước ngày thi là được. Nhờ thế mà điểm tôi cũng chỉ vừa đủ trên trung bình, số điểm quá hợp với một nhân vật nền. Mà nói thế không có nghĩa là tôi không thể thay đổi được.

Sau giờ học rồi.

Hôm qua tôi và Shimotsuki đã trở thành bạn bè... Nhưng có thế cũng chẳng có nghĩa là phải về nhà cùng nhau sau giờ học hay gì cả.

Chưa kể, lúc này tên Ryuuzaki vẫn còn ở đây.

Mặc dù đã có chút an lòng sau những lời tôi nói lúc trưa, cậu ta vẫn còn rất là cảnh giác, thành ra cứ liên tục liếc liếc qua đây để xác minh.

Cũng may là Shimotsuki chẳng nói với tôi lời nào nên những nghi ngờ đó phần nào đã sáng tỏ... Nhưng giờ mà tỏ vẻ thân thiết với Shimotsuki thì sẽ khiến cô gặp rắc rối mất.

Nghĩ thế, tôi nhanh nhẹn thu dọn rồi ra về.

Thật ra tôi cũng muốn chào Shimotsuki một câu, nhưng giờ Ryuuzaki đang bận ve vãn với dàn harem mà chưa về, nên tôi chẳng còn cách nào khác ngoài yên lặng rời đi.

Mối quan hệ bạn bè như này là đủ rồi.

Tôi mà không cẩn thận thì Shimotsuki sẽ tiếp cận liền mất, mà có thế đi nữa thì tôi cũng không ở vị trí mà có thể chạm đến được cô. Tôi cần phải ngoan ngoãn như một nhân vật nền, không thể để bản thân trở nên kích động.

Tự nhủ thế, tôi quay gót về nhà.

Sau khi lên chuyến xe buýt gần nhất rồi dừng lại ở gần nhà sau khoảng 20 phút di chuyển, tôi xuống xe và đi bộ thêm vài phút nữa. Khi đã về đến nhà và lục cặp để lấy cái chìa khoá... đúng lúc ấy.

「Ai đây nè~? Gợi ý là con gái nhé, và cũng là bạn của cậu đó? Ufufu, biết là ai chưa? Cần thêm gợi ý không nè? Hết cách rồi ha. Tớ thích đồ ăn mà mama nấu đó. Ừm, với chừng này gợi ý thì cậu đã biết là ai chưa?」

Một bàn tay nhỏ nhắn che mắt tôi từ phía sau.

Tự nhiên không thấy gì làm tôi hơi hoang mang, nhưng nghe thấy giọng thì tôi đã biết ngay là ai nên yên tâm phần nào.

「Gì chứ, ra là Shimotsuki à... hả? Shimotsuki!?」

Nhưng cảm giác yên tâm cũng chỉ trong thoáng chốc.

Tôi liền cảm nhận được có gì đó sai sai.

「Chính xác~. Tớ là Shimotsuki Shiho, con gái, 16 tuổi. Ufufu, được thử cái trò 『Ai đây nào?』 này là ước mơ của tớ từ lâu. Trong 『Danh sách những thứ muốn làm khi có bạn』 của tớ thì nó đứng thứ 100. Giấc mơ đã thành hiện thực rồi, tốt quá」

Top 100 mà cũng đáng để liệt kê hả? Chắc cái 『Danh sách những thứ muốn làm khi có bạn』 này có khá là nhiều mục đây... Mà khoan nghĩ về cái này đã, có thứ tôi muốn biết trước.

「Tại sao cậu lại ở đây...?」

Chỗ này chắc chắn không phải là trường học rồi.

Đây là nhà tôi, cách trường 20 phút đi xe buýt và 1 tiếng đi bộ.

Tôi không hiểu sao một người tôi chỉ có thể gặp tại trường như Shimotsuki lại ở đây được.

Tại sao cậu ta lại ở đây?

Nghe tôi hỏi thế, ánh sáng đột ngột biến mất khỏi đôi mắt cô.

Đôi đồng tử đen như tương phản lại với mái tóc màu bạch kim của cô, nơi ẩn chứa đầy bóng tối như thể muốn nuốt chửng hết mọi sắc màu xung quanh.

「Ể? Thì tại vì, Nakayama dù là bạn tớ nhưng lại chẳng chào 『Tạm biệt』 mà lại đi thẳng về nhà đó... Có rất nhiều thứ tớ muốn làm sau giờ học cơ mà, nhưng vì cậu về mất tiêu nên tớ bám theo luôn. Tớ đã rất háo hức chờ khoảnh khắc cậu phát hiện ra tớ, nhưng rốt cuộc thì cậu chẳng để ý gì cho đến tận lúc tớ gọi. Không biết Nakayama-kun có thật sự coi tớ là bạn không nữa? Tàn nhẫn quá đó... Vậy nên tớ sẽ trả đũa bằng cách xâm nhập nhà cậu, đừng hòng từ chối được nha」

Mới vài ngày trước tôi còn tưởng cậu ta không khác gì một con búp bê vô cảm.

Nhưng cô thật ra lại nói rất nhiều và tràn đầy cảm xúc.

Xin lỗi nhé... Shimotsuki. Dù nghĩ thế này có hơi thất lễ với bạn bè... nhưng nặng nề quá.

Thiếu nữ ít nói này lại khá là Yandere nhỉ――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện