Từ rất lâu trước tôi đã có cảm giác.

Tôi cảm thấy―― Azusa đang coi thường tôi.

「Vì thương em nên onii-chan chấp nhận chăm sóc đấy! Nhưng em không thương onii-chan hay gì đâu đó nghe?」



Bởi dù sao onii-chan cũng sẽ không giận.



Bởi dù sao onii-chan cũng tha thứ cho em.



Bởi dù sao onii-chan cũng sẽ chiều em.



Bởi dù sao onii-chan―― cũng không ghét Azusa mà.

Nếu em ấy có những suy nghĩ đó.

Tôi sẽ phải đồng ý nó 『đúng』, không hề sai.

Sau tất cả, Azusa đã đúng.

Tôi thấy em ấy rất đáng yêu. Cảm giác của tôi không đến mức thương quá hóa mù nhưng cũng phải gần gần đó rồi.

Bị em ấy tinh tướng không làm tôi giận hay bực gì, thay vì vậy, tôi còn thấy vui vui.



(......Hồi trước em ấy đâu thật lòng được như này)

Cho đến những năm cấp hai...... à không, cho đến tầm năm ngoái thì là vậy.

Azusa là con gái riêng của cha dượng tôi. Mất đi anh ruột từ nhỏ, Azusa đã gặp tôi trong tình trạng tâm hồn tổn thương và tiếp tục sống để tìm kiếm hình ảnh anh trai mình.

Đã có một khoảng thời gian em ấy chỉ có thể sống bằng cách sử dụng tôi với Ryuuzaki làm vật thay thế cho 『onii-chan』. Nhưng cũng nhờ gặp Ryuuzaki mà Azusa đã trưởng thành hơn trước.

Không còn mãi kiếm tìm người anh đã mất, Azusa từng bước bắt đầu sống ở hiện thực. Và từ tầm đó trở đi, tôi có cảm giác Azusa bắt đầu coi tôi là 『gia đình』.

Muốn được onii-chan yêu thương.

Sẽ dỗi nếu onii-chan không thương.

Và cô đơn nếu onii-chan bỏ rơi mình.

Azusa đã tự do sau khi được giải phóng khỏi những ám ảnh kia.

Ở một khía cạnh nào đó, coi thường tôi cũng là một kiểu 『tin tưởng』 của Azusa.

Có thái độ thế nào cũng không bị tôi ghét, Azusa tin tôi thương ẻm và cũng biết tình cảm đó sẽ không bao giờ dao động.

Đó là lý do không ít lần Azusa được đà lấn tới, chỉ là...... tôi chiều Azusa quá nên cũng không mắng ẻm được.

Em ấy cứ cư xử như vậy là tôi an tâm rồi.

Vì tôi chắc chắn Azusa cũng đang rất hạnh phúc.

Có lẽ đó cũng là nguyên nhân tôi thấy thoải mái khi bị ẻm coi thường.

Tôi bất giác mỉm cười, giờ thì khỏi mắng ẻm nữa luôn.

「Anh biết lỗi rồi mà. Để anh sửa sai đi」

Trong những trận cãi vã tôi dĩ nhiên luôn là bên nhượng bộ.

Nhượng bộ xong rồi, tôi nghĩ mình sẽ an ủi ẻm rồi kết thúc sự kiện hôm nay luôn.

「Hong chịu đâu~. Xìiii」

「À anh quên mất. Game yêu thích của Azusa tháng sau ra phần mới nhỉ? Giờ cho thêm tiền tiêu vặt thì có được tha thứ không ta」

「......C-chơi bẩn quá! Anh đã nói vậy thì sao em nói không được chứ」

Tôi thường hay an ủi bằng cách này vì Azusa là một người thành thật với ham muốn.

Mồi chài em ấy bằng tiền tiêu vặt hay bánh kẹo, đồ ngọt phải nói là rất hiệu quả.

Em ấy... đúng là một cô em gái đáng yêu.

Tôi thật lòng rất mừng khi em ấy có thể cười hồn nhiên như vậy――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện