Azusa định cho Kirari vị trí mà Mary đã cướp đi từ cô.

Chỉ là chỗ ngồi thôi mà, có gì căng?―― có nghĩ vậy cũng không sai gì.

Nhưng trong romcom, chỗ ngồi là một thứ quan trọng. Nhất là với những nhân vật nữ trong harem romcom, càng ngồi gần càng có lợi thế, vậy nên trường hợp tốt nhất là được ngồi cạnh nhân vật chính-sama.

Lý do là nhân vật nữ càng nhiều thì sự xuất hiện của mình càng ít đi. Để có thể nổi bật dù chỉ là một chút, tần suất bạn dính với nhân vật chính-sama mỗi ngày sẽ có thể thay đổi cả cục diện chiến sự.

Vậy nên với những cô gái đó, 『chuyển chỗ』 chính là một trận chiến.

「Azusa. Chẳng lẽ là cậu đang thương hại tớ? Cậu nghĩ tớ trông đáng thương à? Nếu vậy thì, dừng lại đi...... Nếu không, tớ lại càng khổ sở hơn nữa mất」

Kirari đau đớn vì phải rời xa vị trí đó, đến nỗi chẳng thể thành thật chấp nhận lời đề nghị này. Và cô cự tuyệt thẳng thừng.

「............Ah」

Azusa, một cô bé nhút nhát từ nhỏ, đã bị lấn át bởi cảm xúc mạnh mẽ này.

Con bé quay qua nhìn tôi như thể muốn cầu cứu.

......Vì đang ở trường, tôi chẳng thể thẳng thắn trợ giúp con bé được.

Nhưng......

nếu chỉ chuyển chỗ một chút mà đến được gần Azusa hơn, tôi nghĩ thế cũng tốt.

Tôi sẽ không làm gì...... nhưng tôi có thể ở đây với con bé, đây là chuyện duy nhất mà tôi làm được.

Tự bào chữa thế, tôi vô tư bước tới gần Azusa và Kirari. Từ đầu tôi đã là một tên nhân vật nền nên sẽ chẳng có gì nổi bật, cả Kirari, Ryuuzaki lẫn Mary-san, không ai bận tâm tới sự di chuyển của tôi.

Thế thì tiện quá.

(Cố lên em!)

Tôi gửi đi những lời đó từ trong tim.

「......Phù」

Như thể hiểu được những gì tôi muốn truyền đạt, Azusa nhìn tôi và Kirari, thả lỏng cơ mặt đã căng cứng đi vì căng thẳng.

Và rồi con bé hít một hơi thật sâu, sau đó quay lại nhìn Kirari và ngoan cường nói.

「Không phải thương hại đâu. Ừm...... Chuyện Azusa tỏ tình, cậu đã biết chưa?」

Azusa nói với một giọng nhỏ chỉ đủ để cho Kirari nghe thấy.

Nhờ đã đến gần mà tôi cũng nghe được, còn Mary-san với Ryuuzaki đứng hơi xa thế kia thì chắc chẳng nghe được đâu.

「......Giờ tớ mới biết luôn đó」

「Thế thì, cậu cũng biết chuyện tớ bị từ chối rồi nhỉ?」

「Ừ, ừm...... G-gì thế? Có gì muốn nói à?」

Azusa đã không còn sợ hãi nữa.

Thay vào đó, Kirari lại đang bị bối rối trước sự mạnh mẽ của con bé.

「Đó là tại sao, giờ tớ mà ngồi đó thì khó chịu lắm...... Vậy nên cậu không cần phải bận tâm tới tớ nữa đâu. Dù chúng ta đã hứa sẽ đường đường chính chính thi đấu với nhau...... nhưng Azusa đã không thể chịu đựng được nữa rồi」

Azusa vừa cười *tehehe* bất lực vừa nói thế.

Và Kirari cuối cùng cũng đã hiểu được những gì con bé muốn truyền đạt.

「Chờ đ-, chuyện này...... là thật à!? Cậu đã luôn cố gắng đến tận lúc này mà...... Mới thất bại một lần mà đã từ bỏ thì uổng phí quá! Azu-chan...... Cậu thật sự chấp nhận cái kết quả này à?」

Vì đã luôn là chiến hữu với nhau, một sự gắn bó đã được sinh ra giữa những nữ phụ.

Đó là lý do tại sao Kirari trông còn buồn bã hơn cả lúc nãy. À không, trông giống tức giận hơn.

Khác với Azusa, những lời nói đầy cảm xúc của Kirari vang vọng khắp lớp học.

「Ch-Chuyện gì thế!? Oi, Kirari...... Azusa chỉ vừa hết bệnh thôi, đừng có mạnh bạo quá thế chứ」

Nghe được những lời tưởng chừng như đang cãi nhau kia, Ryuuzaki lập tức chen mõm vào làm trọng tài.

Nhưng có làm thế cũng chẳng ngăn cản được Kirari.

「Ồn ào quá! Ryu-kun im lặng giùm cái đi」

Kirari thấy tội nghiệp thay cho Azusa đến nỗi quát luôn cả Ryuuzaki.

「Azu-chan...... Tớ sẽ hỏi lại lần nữa, thật sự không sao hả? Cậu hài lòng với chuyện này thật à?」

Như thể...... đang than khóc cho bản thân mình trong tương lai dưới hình ảnh Azusa.

Kirari làm một vẻ mặt rầu rĩ.

Nhưng, câu trả lời của Azusa vẫn không thay đổi.

「Ừm. Ổn mà...... Kirari-chan, cố lên nhé. Tuy tình cảm chẳng thể thành cùng nhau được, nhưng tớ sẽ cổ vũ cho cậu mà」

「――――!」

Lời động viên can đảm làm Kirari bỗng dưng muốn khóc.

Nhưng đó cũng chỉ là trong thoáng chốc.

「......Vậy à. Tớ sẽ nhận lời đề nghị đổi chỗ của cậu. Cảm ơn nhé, Azu-chan...... Tớ sẽ cố gắng, và sẽ không trở nên như cậu đâu」

Lần này cô nói nhỏ.

Sau khi đáp lại với âm lượng chắc sẽ chẳng đến được Ryuuzaki, Kirari mang đồ đạc bước tới chỗ của Azusa.

「Ừm...... Xin lỗi nhé」

Nhìn theo bóng lưng đó, Azusa xin lỗi với một nụ cười buồn, nhưng Kirari không hề quay lại.

「O-Oi! Kirari, cậu mới nói gì thế? Giọng nhỏ quá nên tớ nghe không rõ......」

Và nhân-vật-chính-sama-bị-điếc lại chẳng nghe được gì như mọi khi.

Nếu cậu ta chịu khó nghe...... À không, nếu cậu ta chịu tập trung một chút thôi thì với cái âm lượng kia cũng đủ để nghe thấy rồi.

Vậy nên mày mới không được.

(Tsk-...... bực bội thật)

Tôi tặc lưỡi trong tim mình.

Sự ngạo mạn khiến cậu ta dễ dàng giẫm đạp lên những tình cảm yêu thương được truyền đạt quá dễ hiểu như thế kia, làm tôi cực kỳ khó chịu.

Lúc này nhân vật nữ mà mày yêu đã rời khỏi sân khấu rồi đó? Câu chuyện romcom của mày sẽ chẳng thể nào hạnh phúc được nữa đâu, giờ nó đã chệch đường ray sang một hướng khác hẳn rồi đấy, có biết không thế?

Dù thế, mày vẫn cứ ngu ngốc mà không hề nhận ra, đến cả mức này thì...... Nhân vật chính-sama đúng là quá ngạo mạn đi.

Từ tận đáy lòng, tôi nghĩ.

Rằng mình thật sự rất ghét cái tên này――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện